Tiểu thuyết ngôn tình luôn gây ấn tượng với nhiều bạn đọc bởi nội dung đa dạng, câu từ phong phú. Tuy nhiên không ít bạn đọc vì ngại chờ đợi mà đành bỏ lỡ truyện hay trong một thời gian dài. Do đó, hãy cùng đón đọc ngay những tác phẩm ngôn tình hoàn dưới đây, để không phải chờ đợi lâu mà có thể đọc một mạch cho trọn vẹn cảm xúc nhé!
1.Truyện 9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc – Tiếu Giai Nhân
9 giấc mộng xuân của Nữ hái Hoa tặc
Đây là một trong các tác phẩm truyện ngôn tì
Dân bất mãn Giáo sư Vĩ Đại
Dạy tròn vuông chữ cái không màng
Để cho con cháu lỡ làng
Bỏ quên con chữ, rõ ràng thụt lui.
Dân phẫn nộ ngậm ngùi cay đắng
Giáo sư già cố gắng ra oai
Chữ đúng sửa thành chữ sai
Làm cho nhân thế ai ai cũng buồn.
Sao không chịu nghĩ luôn cho khỏe
Đã già rồi ra vẻ ta đây
Lú lẫn kéo theo cả bầy
Gieo mầm tai họa, vạ lây sau này.
Mong các Cụ im ngay đi nhé
Để cho đời lớp trẻ vươn lên
Các Cụ hãy ngồi một bên
Tuổi già an phận... mới nên thân người !
Ở đời kẻ ghét người thương
Có ai trọn vẹn, mọi đường được đâu
Có Đức sống được bền lâu
Tâm thành tạo phước , vẹn câu ân tình.
Đời người vất vả mưu sinh
Sống cho trong sạch, lòng mình sẽ an
Đừng nên lừa lọc dối gian
Hại mình hại bạn, khô khan tình đời.
Tránh đâu cho khỏi luật Trời
Nhân nào Quả nấy... sẽ rơi vào mình
Đừng vì lợi ích cầu vinh
Để mất tình nghĩa, hoặc sinh oán thù.
Kiếp người cũng chỉ phù du
Nay con mai mất, khéo tu phước bền
Đường thu lác đác lá vàng
Trời thu mây trắng, nhẹ nhàng lặng trôi
Gợi lại nỗi nhớ trong tôi
Mùa thu năm ấy... mồ côi Cha già.
Giờ đây không còn Mẹ Cha
Thu về cảm thấy, xót xa vô cùng
Lá rơi... nhìn thấy não nùng
Xa cành xa cội, giữa khung trời buồn.
Vu Lan nhớ về cội nguồn
Chưa tròn đạo Hiếu, lòng luôn ngậm ngùi
Mất Cha mất Mẹ mất vui
Có Cha có Mẹ, ngọt bùi ấm êm.
Nhiều lúc thao thức trắng đêm
Thương Cha nhớ Mẹ, lòng thêm nặng lòng
Ngày xưa còn Mẹ còn Cha
Đi đâu cũng muốn, về nhà mới vui
Bây giờ nhìn tới nhìn lui
Không còn Cha Mẹ, ngậm ngùi xót xa.
Cuộc đời sóng gió bôn ba
Lên voi xuống ngựa, ngẫm ra một điều
Kiếp sống chẳng được bao nhiêu
Hãy vui vẻ sống, làm điều thiện tâm.
Trong lòng nặng mối tình thâm
Ơn Cha Nghĩa Mẹ, âm thầm nặng mang
Thành tâm nguyện ánh Đạo vàng
Cầu cho Cha Mẹ, được sang Niết bàn.
Thoát vòng sinh tử cơ hàn
Thiên thu An lạc... nồng nàn yêu thư
Ngày xưa tình nghĩa tràn đầy
Ngày nay tiền bạc, bủa vây mới tràn
Khi nghèo tình bị khô khan
Khó mà có được, chứa chan mặn nồng.
Hỏi đời ? có đúng vậy không
Hay như hạt cát, trôi sông lặng chìm.
Nhiều khi đau nhói con tim
Nhìn đời vô vọng... biết tìm về đâu.
Lặng thầm cầu khấn một câu
Mong đời gìn giữ, ân sâu nghĩa tình
Đừng phụ tình... để cầu vinh
Mai sau gánh chịu... điêu linh cuộc đời.
Cầu mong trên khắp mọi nơi
Tình người đẹp mãi, giữa
Ở đời cứ nghĩ cho mình
Thì không nhận được, chút tình nào đâu
Nên ta suy nghĩ cho sâu
Nếu nghĩ nông nỗi... còn đâu Nhân Từ.
Việc gì ta cũng ham hư
Không muốn người khác, được như phần mình
Thì ta sẽ bị coi khinh
Hoá thành ích kỷ... và sinh mất lòng.
Đời người như mớ bòng bong
Nếu để bị rối, khó mong ra ngoài
Dẫu cho là người có tài
Nhưng kém Tâm Đức, phí hoài công phu.
Mong đời ai cũng biết Tu
Bởi đời là chốn... phù du vô thường
Hã
Đừng nên nhìn lỗi của ai
Mà hãy xem lại, đúng sai của mình
Muôn sự giữa chốn ba sinh
Cũng nên khiêm tốn, bởi mình còn sai.
Chớ nên khinh suất chê bai
Mà hãy tập tánh, dẻo dai nhân từ
Đừng học thói xấu tật hư
Nhìn đời ganh ghét, giống như kẻ thù.
Đời người cũng chỉ phù du
Nay còn mai mất, vụng tu nghiệp dày
Biết tu giải nghiệp mới hay
Nhân từ độ lượng, phước dày đức to.
Nếu muốn mai sau ấm no
Phát Tâm hành thiện, sao cho thật lòng
P
Đêm nay nhìn trời đầy sao
Lòng buồn chẳng hiểu vì sao mình buồn
Muôn sự chắc có cội nguồn
Bởi trong kiếp sống... nó luôn công bằng.
Thôi đành chờ ngắm Chị Hằng
Vui trong mộng ảo ... tuy rằng vô hư...
Việc gì mà phải trầm tư
Để cho tâm trạng... héo như hoa tàn !
29.08.2018
HOANGHAI
Đời người Sắc Sắc Không Không
Luân hồi khổ ải, bụi hồng phù du
Nếu biết học Pháp tịnh tu
Tương lai rực rỡ, mây mù tiêu tan.
Con người sống trên trần gian
Nhiều khi Tham Ái, đánh tan Nhân từ
Nếu không tìm về Chân như
Nghiệp lại chồng nghiệp, lòng từ tiêu tan.
Cuộc sống tuy nhiều gian nan
Mưu sinh kiếm sống, cả đàn khó khăn
Nếu phạm lỗi, biết ăn năn
Quay về bản thiện, làm ăn bình thường.
Phật Trời ngó thấy xót thương
Ban duyên Giác ngộ, ch
Tháng bảy trời mưa lâm râm
Nhìn trời nhớ Mẹ, lặng thầm lệ rời
Cầu mong ở miền cuối trời
Mẹ về Cực lạc, thảnh thơi an nhàn.
Nguyện lòng sống kiếp trần gian
Nhớ ơn Cha Mẹ, đã ban thân này
Nuôi con khôn lớn từng ngày
Tình nghĩa to lớn, cao dày vô biên.
Vu lan báo hiếu Mẹ hiền
Ta không còn Mẹ, U phiền tủi thân
Nếu ai còn Mẹ ở gần
Hãy năng báo hiếu, chẳng cần cao sang.
Tình cảm quí hơn bạc vàng
Một lời thăm hỏi, rộn ràng mừng vui
Chỉ cầ
Nhiều đêm con đã chiêm bao
Nhớ thương quá đỗi, làm sao bây giờ
Tình Mẹ vô bến vô bờ
Hình bóng của Mẹ, không mờ không phai.
Mẹ ơi... con cháu gái trai
Ngày nay no ấm, hai vai vẫn giồng
Nhớ lời Mẹ dặn gieo trồng
Cây Đức cây Phước, mãi không héo tàn.
Con thương Mẹ nhiều vô vàn
Khi xưa cực khổ, cơ hàn đắng cay
Ước gì Mẹ sống đến nay
Cả đàn con cháu, đêm ngày chăm lo.
Đời Mẹ nào được ấm no
Đôi vai nặng gánh, chân to sạn dày
Quanh năm ch
Có người sống ở trên đời
Đang còn Cha Mẹ, ở nơi hồng trần
Nhưng không trân trọng tình thân
Quên mất Đạo Hiếu, dần dần cách xa.
Đến khi Cha Mẹ đã già
Cần được phụng dưỡng, thế mà làm ngơ
Để cho Cha Mẹ xác xơ
Sống trong buồn tủi, lất lơ qua ngày.
Con người trên cõi đời này
Phải nhớ ân nghĩa, cao dày Mẹ Cha
Đi đâu cũng phải về nhà
Tận Tâm báo Hiếu, Mẹ Cha vui lòng.
Dẫu cho số phận đục trong
Làm tròn Đạo Hiếu, mới mong an lành
Sống dướ
Sinh thành dưỡng dục ân cao
Không còn Cha Mẹ, làm sao đáp đền
Chỉ biết cầu Phật Ơn Trên
Độ trì Cha Mẹ... được lên Niết bàn.
Con Cháu ở dưới trần gian
Nhớ ơn Cha Mẹ, đã ban thân này
Ăn Chay hành thiện đêm ngày
Hồi hướng Công đức... tỏ bày ân sâu.
Dù cho đi đến nơi đâu
Lòng luôn ghi nhớ, công đầu Mẹ Cha
Khuyên con dạy cháu thật thà
Tận tâm báo Hiếu, mới là Đạo con.
Cầu mong ai cũng vuông tròn
Còn Cha còn Mẹ, phận con đáp đền
Đạo Hiếu
Con trẻ như chim trên trời
Đủ lông đủ cánh, thì rời Mẹ Cha
Đứa nào ở lỳ trong nhà
Khả năng yếu kém, không ra được ngoài.
Đời người tham vọng phát tài
Ai ai cũng muốn, đẹp ngoài tốt trong
Cha Mẹ thì luôn ước mong
Con cái thành đạt, thong dong an nhàn.
Kiếp người sóng gió cơ hàn
Khó khăn chồng chất, gian nan cũng nhiều
Có khổ mới biết quí yêu
Chân thành sẽ được, hưởng nhiều điều hay.
Cuộc đời có trả có vay
Ta nên giang rộng, vòng tay Nhân
Mùa thu cho lá vàng rơi
Cho ta nhắn gửi, những lời nhớ thương
Cho con tưởng nhớ Cao Đường
Khi Vu lan đến, tình thương dâng trào.
Tháng bảy nhìn trời đầy sao
Trong con lắng đọng, biết bao nỗi lòng
Bởi đời lắm nỗi long đong
Không còn Cha Mẹ, ước mong bất thành.
Nhớ thủa thiếu thời xuân xanh
Cả nhà sum họp, cơm canh ngọt ngào
Đi đâu ta cũng tự hào
Có Cha có Mẹ, ai nào bằng ta.
Đến ngày cất bước đi xa
Trong lòng thương nhớ Mẹ Cho vô cùng
Có Cha có Mẹ tuyệt vời
Mất Cha mất Mẹ, cả đời buồn đau
Cuộc đời ai cũng như nhau
Trong vòng tay Mẹ, tươi màu sắc xuân.
Mẹ là tuyệt thế tình thân
Nâng niu dẫn dắt, bước chân vào đời
Mẹ không phân biệt lỗ lời
Vì con cực khổ, không lời thở than.
Mẹ luôn tốt nhất thế gian
Cho con tất cả, gian nan không màng
Dẫu cho số phận bẽ bàng
Nuôi con chăm chút, nhẹ nhàng nâng niu.
Mẹ hiền cần kiệm chắt chiu
Sờn vai gối mỏi, đìu hiu sớm chiều
Mẹ v
Mơ về hình bóng Mẹ hiền
Từ trong giấc mộng, ưu phiền tiêu tan
Tuy Mẹ đã rời trần gian
Tình Mẹ vẫn đó... chứa chan mặn nồng.
Nếu mà cách biệt núi sông
Thì vẫn còn Mẹ... đợi trông ngày về
Còn ta chờ đợi não nề
Mẹ đi biền biệt... có về nữa đâu.
Cuộc đời là một bể dâu
Đời Mẹ cực khổ, nặng bầu tâm tư
Con đông nhà chẳng có dư
Còng lưng gánh vác... giống như trâu cày.
Nuôi con chẳng quản đêm ngày
Dầm mưa giãi nắng, cấy cày đói no
Mẹ vẫn c
Thời nay chữ Hiếu nhạt mờ
Muốn tô đậm lại, biết nhờ vào đâu
Thôi đành viết đại vài câu
Mong đời thấu hiểu, bề sâu nghĩa tình.
Ân nghĩa dưỡng dục tạo sinh
Là vô bờ bến, nên mình khắc ghi
Không được viện lý do gì
Để quên Cha Mẹ, hoặc vì này kia.
Cần nhất Tâm thành sẻ chia
Không cần tiền bạc, rượu bia tưng bừng
Cha Mẹ vất vả còng lưng
Chỉ mong có chén... nước bưng đủ rồi.
Phận con dẫu đứng hay ngồi
Hay là bận rộn, xa xôi không về
Cũng
Đã làm người... xin đừng quên chữ Hiếu
Phận làm con... phải thấu hiểu điều này
Dẫu hoàn cảnh... có muôn vàn đắng cay
Cũng phải nhớ... công ơn này mãi mãi.
Ân sinh thành... phải nối liền một dãy
Nghĩa dưỡng dục... thì ta phải khắc ghi
Sống trên đời... ta cũng chẳng lạ gì
Đạo Hiểu thảo... sẽ có đi có lại.
Cầu mong đời... nếu có ai lỡ dại
Hãy quay về... làm lại với Mẹ Cha
Bởi Đạo Hiếu... phải tâm tính thật thà
Lòng thành khẩn... tận tâm mà báo Hiếu.
12.08.2018
Trăm năm một kiếp con người
Nhân Tình Thế Thái, khóc cười chán chê
Nhiều người lạc mất lối về
Chạy theo dục vọng, đam mê danh tài.
Nghiệp trần đè nặng đôi vai
Lầm đường lạc lối, tương lai mịt mù
Chỉ biết Tiền... chẳng biết Tu
Phước đức tiêu tán, cho dù giàu sang.
Chớ để hối hận muộn màng
Quay về Bản thiện, Đạo vàng sáng soi
Biết cho đi... không thiệt thòi
Nhân lành cây tốt... giống nòi đẹp xinh.
Dẫu là đời nhục hay vinh
Giàu nghèo gì cũng
Giã từ danh lợi bon chen
Thắp lên ánh sáng, ngọn đèn Từ bi
Đạo vàng soi sáng ta đi
Tâm An lòng Tịnh, chẳng chi vướng lòng.
Cuộc sống sẽ được thong dong
An nhiên tự tại... từ trong tâm hồn...
08.08.2018
HOANGHAI
Trần gian khổ ải ngập đầu
Tham Sân Si Hận, bám sâu không rời
Nếu không Giác ngộ buông lơi
Nghiệp lại chồng nghiệp, muôn đời khổ đau.
Muốn được hưởng phước về sau
Nương nhờ Tam Bảo, gội lau Tâm mình
Nhân từ thương xót chúng sinh
Hành thiện tích đức, tâm bình lòng an.
Mai sau phước đức ngập tràn
Không còn vất vả, gian nan đau buồn
Con cháu thừa hưởng vạn muôn
Công danh thành đạt, đời luôn an lành.
Vậy ta cố gắng tu hành
Gieo trồng Phước Đức