Có đến thì sẽ có đi
Vô thường cuộc sống, có chi mà buồn
Mọi việc có cội có nguồn
Luân hồi nhân quả... nó luôn công bằng.
Vậy nên phải chú ý rằng
Tâm ý hành động, nói năng của mình
Đừng gây hại... cho chúng sinh
Nhân nào quả đó, chớ khinh coi thường.
Đời người có ghét có thương
Hơn thua dành giật, muôn đường khổ thân
Cũng bởi vì Tham Si Sân
Gây ra nghiệp xấu... nên cần sửa tu.
Kiếp người cũng chỉ phù du
Hãy sống trong sạch, cho dù khó khăn
Học hành theo
Đã qua cái tuổi mộng vàng
Phù sinh một kiếp, rõ ràng qua mau
Giờ không nghĩ tới nghèo giàu
Chỉ mong khoẻ mạnh... ốm đau không về.
Tâm nương tựa ánh Bồ đề
Năng làm việc thiện, khen chê mặc đời
Không tranh dành... thích thảnh thơi
Viết thơ về Đạo... giúp đời tĩnh ra.
Lòng luôn tưởng nhớ Mẹ Cha
Xót thương những cảnh, xế tà đơn côi
Còng lưng ướt đẫm mồ hôi
Chạy ăn từng bữa... chẳng rồi chẳng xong.
Ngẫm mà đau xót trong lòng
Kẻ ăn không hết, người mong từng đồng
Sao không xoá h
Buồn vui sướng khổ tại tâm
Chánh tà thiện ác, hoang dâm tự mình
Tham lam dẫn đến bất minh
Tiền tài danh vọng, điêu linh kiếp người.
Thế nhân kẻ khóc người cười
Tranh dành đấu đá, lòng người đa đoan
Thật ra chẳng ai thập toàn
Được này mất nọ... khôn ngoan cũng thừa.
Người nghèo ăn muối ăn dưa
Làm lụng vất vả, nắng mưa bốn mùa
Vậy mà sống chẳng kém thua
Thọ trì trăm tuổi... chẳng đua chẳng đòi.
Người giàu không chịu thiệt thòi
Ăn trên ngồi trước, lại moi ra tiền
Trong lòng đ
Cuộc đời đầy rẫy phong ba
Tránh sao cho khỏi... xót xa đau buồn
Mỗi người một cảnh lệ tuôn
Mà ta chẳng biết... cội nguồn là sao ?
Nhiều người mãi cứ kêu gào
Than thân trách phận, nhưng nào có hay
Nhân quả đã được an bày
Kiếp xưa tạo nghiệp... ngày nay trả dần.
Có phước ắt sẽ có phần
Gieo nhân gặt quả... không gần thì xa
Luân hồi sáu nẻo phải qua
Trong vòng sinh tử... thoát ra đường nào?
Tĩnh giấc trần thế mộng đào
Tìm về ngã Phật, dạt dào
Còn đâu cảnh vật ban sơ
Chân chất quê Mẹ, ngẩn ngơ thủa nào
Còn đâu tình nghĩa dạt dào
Yêu thương đùm bọc... ngọt ngào khi xưa...
Giờ đây chỉ còn lưa thưa
Ông già bà lão, sớm trưa ruộng đồng
Thanh niên dù có vợ chồng
Cũng đi xa xứ... nghề nông chán rồi.
Xóm làng nhà lầu sinh sôi
Mọc lên liên tục, từng ngôi to đùng
Người già trẻ nhỏ trong vùng
Bám đất bám ruộng... vui cùng làng quê.
Ngày lễ ngày tết tụ về
Dăm ba chén rượu, tỷ tê hẹn hò
Kiếp người ngắn ngủi mà thôi
Đừng gieo nghiệp xấu, để rồi khổ thân
Luân hồi nhân quả xoay vần
Gieo gì gặt nấy ... không cần phải lo.
Nhân quả nào phải xin cho
Có gieo có hưởng, đói no do mình
Vạn vật giữa chốn ba sinh
Luân hồi mà đến... tái sinh cùng đường.
Dưới bóng Chư Phật Mười Phương
Tâm lành hành thiện, xót thương muôn loài
Công đức chuyển tới tương lai
Ta tạo ta hưởng... dài dài về sau.
Mai này đời hết khổ đau
Sanh miền Cực lạc, thắm màu Từ bi
Ngẫm đời hai chữ Lợi Danh
Thế nhân điên đảo, tranh dành hơn thua
Xẩy ra bao chuyện cay chua
Hết tình cạn nghĩa... bán mua lọc lừa...
Tiền Tài biết mấy cho vừa
Lòng tham vô đáy... có chừa chi đâu
Thấy tiền quên cả nông sâu
Liều mình nhảy tới... cúi đầu xông lên.
Có tiền ăn trước ngồi trên
Coi thường người dưới, và quên tình người
Nhìn người nghèo, lại mỉm cười
Coi thường hèn mạt... khinh người hạ nhân.
Đến khi tận phước vô phần
Hết tiền mấ
Khi tu ma khảo là thường
Đừng nên thấy khó, tìm đường rút lui
Sự đời có buồn có vui
Chí cao tâm tịnh... ngọt bùi về sau...
Đời người ai cũng khổ đau
Bởi do kiếp trước... hại nhau gây thù
Nên giờ nợ nần mịt mù
Chịu bao đau khổ... cho dù hiền lương.
Kiếp trước lạc lối lầm đường
Gây bao tội lỗi, đau thương cho đời
Giờ đây thấy rõ lỗ lời
Nhận ra mình đã... xa rời Đạo Tâm.
Nay ta sám hối âm thầm
Thành tâm tu sữa, lỗi lầm ngày xưa
Mặc ch
Từ bỏ không phải chịu thua
Mà là không muốn, chạy đua với đời
Nhường nhịn tính kỹ có lời
Tránh được phiền phức... thảnh thơi cõi lòng.
Cuộc đời như nước xuôi dòng
Nếu gây sóng gió, sao mong yên bình
Nên ta hãy giữ lấy mình
Đừng nên Sân Hận, mà sinh oán thù.
Vạn vật chỉ là phù du
Tiền tài danh vọng, rối mù lòng tham
Nhiều kẻ việc gì cũng làm
Chỉ mong thỏa mãn, tánh tham của mình.
Để rồi chuốc lấy điêu linh
Nhân nào quả nấy, bình sinh gieo rồi
Bởi trong
Kiếp này muôn vàn khổ đau
Là do kiếp trước, gieo màu tối tăm
Nên mới rắc rối tơ tằm
Muốn gỡ chẳng được, nên nằm khóc than.
Luân hồi nhân quả trần gian
Mấy ai tránh khỏi, cơ hàn được đâu
Khi ta thoát khỏi bể sầu
Ngoài vòng lục đạo, mới cầu thảnh thơi.
Nhân lúc còn ở trên đời
Qui Y ngã Phật, xa rời Sân Si
Một lòng hướng thiện Từ bi
Đạo vàng soi sáng, bước đi vững vàng.
Mai kia hết nợ vẻ vang
Sanh về Cực lạc, thênh thang cõi trời
Thiên thu an hưởng một nơ
Ai cũng có... những nỗi buồn không nói
Bởi cuộc đời... có no đói bất thường
Tâm tư người... có buồn vui yêu thương
Nên cuộc sống... thấy chán chường U ám.
Vậy ta nên... cần thật nhiều chất xám
Tâm dụng tâm... trừ bỏ Tham Sân Si
Lòng thứ tha... là ánh sáng Từ bi
Buông quá khứ... vững bước đi tiến tới.
07.08.2017
HOANGHAI
Đường đời muôn vạn lối đi
Ta nên chung lối... Từ bi cùng về
An vui dưới ánh Bồ đề
Thân tâm An lạc... si mê giã từ...
Cuộc đời thực thực hư hư
Vô thường đi đến, tựa như lá rừng
Một cơn gió thổi lưng chừng
Cũng làm điên đảo... quay lưng với đời.
Sao không chuẩn bị một nơi
Tích lũy vốn liếng, cho đời mai sau
Dù ta chưa phải là giàu
Bỏ chút Công Đức... cùng nhau thiện hành.
Mọi việc rồi sẽ qua nhanh
Gieo trồng giống tốt, sẽ thành quả ngon
Có phước vạn sự v
Biết tu là sống hết mình
Từ bi bác ái, tận tình với nhau
Dù nghèo hèn hay sang giàu
Chân tình trọn vẹn, trước sau một lòng.
Đời người nhiều cảnh long đong
Tự mình lo lắng, chưa xong cho mình
Khổ ải giữa chốn ba sinh
Ba chìm bảy nổi... lục bình trôi sông.
Dòng đời rộng lớn mênh mông
Mưu sinh kiếm sống, từng đồng từng xu
Đường về thì cứ mịt mù
Nếu không giác ngộ... sớm tu muộn màng.
Nhiệm màu từ ánh Đạo vàng
Chuông ngân thúc dục, rõ ràng ngày đêm
Kinh Mõ l
. Ta như hạt cát giữa đời
Sinh ra rồi lại... tự bơi một mình
Nếu có trí tuệ thông minh
Quay về Cội giác... tạo sinh phước lành.
Gieo trồng giống tốt tươi xanh
Sẽ cho quả ngọt, trĩu cành thơm ngon
Công đức ấy sẽ mãi còn
Bởi ta hướng thiện, sắt son một lòng.
Cuộc đời vấn đục khơi trong
Ai ai cũng muốn cầu mong an nhàn
Nhân khi còn ở trần gian
Chuyên tâm hành thiện... sẽ san chân tình.
Thành tâm thương xót chúng sinh
Chịu thua chịu thiệt, nhục vinh không màn
. Cúi xin Chư Phật Mười Phương
Độ trì Nhân thế, xót thương muôn loài
Trân gian ai cũng như ai
An lành Hạnh phúc, miệt mài tháng năm...
Tuệ quang sáng tựa trăng rằm
Người về qui Đạo, Phật nằm trong tâm
Trừ gian ác... xóa sai lầm
Bồ đề cội giác... rọi tâm sáng ngời.
Nhân sinh mưu kế trên đời
Nhân từ độ lượng, mọi nơi mọi nhà
Không gian lận... chẳng ác tà
Hành thiện tích đức, mọi nhà đều an.
Bình yên trải khắp thế gian
Muôn nhà như một,
Sinh ra làm kiếp con người
Buồn vui sướng khổ, khóc cười chán chê
Hôm nay cười nói hả hê
Ngày mai đau khổ... tái tê tâm hồn...
Kiếp người dẫu dại hay khôn
Đều là nhân quả, lưu tồn xa xưa
Dù người giàu có dư thừa
Đến khi tận phước, muối dưa chẳng còn.
Tiền của rồi cũng hao mòn
Chớ nên ỷ lại... vàng son chức quyền
Mai này tận phước hết duyên
Tiền tài danh vọng... cũng liền bỏ đi.
Nếu người có tâm Từ Bi
Gieo Phước hành thiện, vậy thì an vui
Có những lúc... thấy lòng buồn man mác
Ngẫm cuộc đời... sau khi thác về đâu
Mà giờ đây... còn mang nặng u sầu
Chưa yên dạ... giữa bể dâu trần thế.
31.07.2017
HOANGHAI
Nửa đời mới nghe tiếng Chuông ngân
Buông bỏ nhẹ vơi nghiệp hồng trần
Kinh cầu sáng tối mong giải thoát
Hành thiện tích đức lìa Tham Sân.
30.07.2017
HOANGHAI
Cho dù bạn không tụng Kinh
Cũng đừng gian trá, hoặc sinh tâm tà
Bởi trong cái cõi ta bà
Nhân nào quả nấy, đó là đương nhiên...
Con người bản tánh thảo hiền
Nhưng do cuộc sống, giữa miền gió sương
Bon chen lầm lỗi lạc đường
Tạo ra nghiệp chướng, sầu vương sau này.
Vậy nên ta hãy dừng tay
Nhìn rõ sự việc, thẳng ngay mới làm
Không nên vì lợi tham lam
Để rồi chuốc lấy nghiệp phàm khổ thân.
Con tạo thì cứ xoay vần
Con người thì cứ dần dần già
Người ơi thử nghĩ mà xem
Khi ta trăm tuổi, thì đem theo gì
Hay là bỏ hết ra đi
Hóa thân cát bụi, chẳng chi lưu tồn...
Vạn vật đều có trí khôn
Cầu mong sung sướng, tâm hồn thảnh thơi
Nhưng do nghiệp củ chưa rời
Luân hồi Lục Đạo... rối bời khổ đau.
Nếu được gặp Pháp nhiệm màu
Tịnh tâm giác ngộ, gội lau tâm mình
Trân trọng vận vật chúng sinh
Tu nhân tích đức, nhục vinh một lòng.
Mai này thỏa nỗi ước mong
Sanh về Cực lạc, thong dong an nhàn
Thoát vòng Lụ
Người ơi thử nghĩ mà xem
Khi ta trăm tuổi, thì đem theo gì
Hay là bỏ hết ra đi
Hóa thân cát bụi, chẳng chi lưu tồn...
Vạn vật đều có trí khôn
Cầu mong sung sướng, tâm hồn thảnh thơi
Nhưng do nghiệp củ chưa rời
Luân hồi Lục Đạo... rối bời khổ đau.
Nếu được gặp Pháp nhiệm màu
Tịnh tâm giác ngộ, gội lau tâm mình
Trân trọng vận vật chúng sinh
Tu nhân tích đức, nhục vinh một lòng.
Mai này thỏa nỗi ước mong
Sanh về Cực lạc, thong dong an nhàn
Thoát vòng Lụ
Nếu gặp Phật Pháp sớm hơn
Thì ta đâu có... giận hờn Sân Si
Nương nhờ Áng sáng Từ bi
Không tạo nghiệp chướng, lấy chi đau buồn...
Nay ta quay trở về nguồn
Thành tâm sám hối, cả luôn kiếp nào
Mong rằng Phật ở trên cao
Độ trì dẫn dắt, lối vào chân như.
Sám hối là một tâm thư
Giúp ta buông bỏ, từ từ Tham Sân
Ngày đêm tu sửa ân cần
Đạo màu soi sáng, dần dần ngộ ra.
Dưới ánh Đức Phật Thích Ca
Tu tâm dưỡng tánh, tránh xa lỗi lầm
Hành thiệ