Khi người hết thời vàng son
Tận phước tận số, chẳng còn thứ chi
Tiền tài bỏ hết ra đi
Xác thân hóa bụi... nghiệp thì đeo mang.
Nếu người kiếp trước giàu sang
Nhưng gây tội lỗi, chuyển sang kiếp này
Luân hồi có trả có vay
Khi xưa gây tội... đời này trả thôi.
Voay vòng sáu cõi luân hồi
Xác thân đau khổ, đứng ngồi không yên
Tâm trí mang nặng ưu phiền
Tham Sân Si Hận, nối liền với nhau.
Nếu ta muốn hết khổ đau
Hành thiện tích đức, mai sau an
Hãy trân quí... những tháng ngày còn lại
Nên yêu thương... và đối đãi ân cần
Đừng uổng phí... rồi đày đọa tấm thân
Sống vui khỏe... vững bước chân tiến tới.
25.07.2017
HOANGHAI
Hào quang sáng toả muôn nơi
Độ cho nhân thế, khắp trời tự do
Nhân sinh hạnh phúc ấm no
Người đời hướng thiện, biết cho biết nhường.
Con người trân quí yêu thương
Không còn oán hận... đoạn trường Sân Si
Tâm thành nuôi dưỡng Từ bi
Hành thiện tích đức, bước đi vững vàng.
Tương lai tươi đẹp khang trang
Bởi lòng hướng thiện... Đạo Vàng sáng soi.
24.07.2017
HOANGHAI
Hào quang sáng toả muôn nơi
Độ cho nhân thế, khắp trời tự do
Nhân sinh hạnh phúc ấm no
Người đời hướng thiện, biết cho biết nhường.
Con người trân quí yêu thương
Không còn oán hận... đoạn trường Sân Si
Tâm thành nuôi dưỡng Từ bi
Hành thiện tích đức, bước đi vững vàng.
Tương lai tươi đẹp khang trang
Bởi lòng hướng thiện... Đạo Vàng sáng soi.
24.07.2017
HOANGHAI
Đời người chạy ngược chạy xuôi
Kiếm tìm Hạnh phúc, dưỡng nuôi sang giàu
Mấy ai tránh khỏi khổ đau
Thuận buồn xuôi gió... và mau phát tài...
Cuộc đời ai cũng như ai
Quay qua ngoãnh lại, tóc phai bạc đầu
Vẫn còn dầm giãi mưa ngâu
Nhiều đêm thao thức, âu sầu xót thương.
Bởi trong cuộc sống đời thường
Mấy ai tránh khỏi, vấn vương " tình tài"
Thế nên khổ đau trần ai
Nếu không buông bỏ... lệ dài bờ mi.
Ngửng đầu thẳng bước mà đi
Quá khứ đau khổ, cớ gì đeo mang
Tương lai rộng mở
Trò đời lắm chuyện thị phi
Nhiều người rảnh rỗi, cứ đi buôn lời
Đặt điều nói xấu khắp nơi
Hại người hại bạn... tả tơi cửa nhà...
Hoạ từ cái miệng mà ra
Phúc cũng từ miệng, giúp ta sum vầy
Tốt xấu xuất phát từ đây
Chớ gieo khẩu nghiệp... mai nầy khổ thân.
Khi người ứng xử ân cần
Dẫu người có xấu, dần dần nhận ra
Nếu người không thích ba hoa
Lặng im không nói, chính là cách hay.
Lời nói tuy rằng gió bay
Nhưng gây đau xót, trong ngay lòng người
Kẻ nói thì cứ vui cười
Người b
Nay con quỳ trước Phật đài
Thành tâm sám hối, xin Ngài độ cho
Từ nay dẫu đói hay no
Nguyện lòng hướng thiện, giúp cho muôn loài...
Cầu mong ai cũng như ai
Tâm lành hành thiện, miệt mài muôn năm
Cuộc đời đẹp tựa trăng Rằm
Muôn người như một, tơ tằm đẹp duyên.
Cuộc sống tự tại An nhiên
Thảnh thơi an lạc, giữa miền trần gian
Không còn khổ ải cơ hàn
Ấm êm Hạnh phúc, ngập tràn niềm vui .
19.07.2017
HOANGHAI
Ta như hạt cát bụi trần
Gió đưa gió đẩy, bước chân đời thường
Cả đời mò mẫn đáng thương
Vẫn chưa thoát khỏi, gió sương lạnh lùng.
Đời người mơ tưởng mông lung
Tham Sân Si Hận, xới tung tâm lành
Tranh đua dành giật hư danh
Cuối cùng rồi cũng, tan thành gió mây.
Dẫu người phú quí tràn đầy
Quyền cao chức trọng, làm thầy làm cha
Cuối cùng rồi cũng tan ra
Hết phước hết vận, xót xa thân tàn.
Nhân lúc còn ở trần gian
Tích chút phước đức, sẽ san chút tình
Đến khi rời chốn Ba sinh
. Cuộc đời lắm đắng nhiều cay
Là do kiếp trước, nợ vay rất nhiều
Nên giờ cố gắng bao nhiêu
Cũng chưa trọn vẹn, những điều ước mong.
Thôi đành thuận nước xuôi dòng
Buông xã mọi việc, cho lòng thảnh thơi
Việc gì mà phải rối bời
Làm cho cuộc sống, chơi vơi não nùng.
Dù cho sóng gió bão bùng
Việc đến sẽ đến, lạ lùng chi đâu
Mặc cho thế sự bể dâu
Lòng không oán giận, lấy đâu buồn phiền.
Cứ vui vẻ sống như tiên
Làm lành lánh dữ, an nhiên cu
. Đời người vất vả mưu sinh
Quay đi ngoãnh lại, thì mình già nua
Ngọt bùi xem lẫn cay chua
Bon chen dành giật, chạy đua với đời...
Cuối cùng rồi cũng tắt hơi
Bỏ lại tất cả, về nơi vĩnh hằng
Nên ta hãy nhớ cho rằng
Đời là giã tạm... hãy năng làm lành.
Muốn có khu vườn tươi xanh
Phải siêng chăm bón, đâm cành nở hoa
Nhân sinh giữa cõi ta bà
Nếu không gieo phước, khóc là ích gì.
Tâm lành nở hoa Từ bi
Phước đức sinh trưởng, bước đi vững vàng
Nghe một mà thấm được mười
Mới đúng đích thực, là người hữu duyên
Nghe Pháp chốc lát quên liền
Là chưa có được... nhân duyên tu hành.
Con người thường vì lợi danh
Vô tình cố ý ... cũng sanh nghiệp trần
Cố ý nghiệp nặng bội phần
Vô ý tuy nhẹ... cũng cần lưu tâm.
Trải qua bao nỗi thăng trầm
Đôi khi không biết, lỗi lầm từ đâu
Khổ đau cứ đến ngập đầu
Đó là Nhân quả... bấy lâu vẫn còn.
Cái gì cũng sẽ hao mòn
Nếu không vun đắp, núi non cũng tàn
Có những lúc... tâm tư buồn vô tận
Ngẫm cuộc đời... sao số phận long đong
Hơn nữa đời... vẫn lo lắng ngập lòng
Ôi kiếp sống... lắm hoài mong ước nguyện.
14.07.2017
HOANGHAI
Tự nhiên ta thấy thương mình
Bởi đời bạc bẻo, vô tình với ta
Đường đời đầy rẫy phong ba
Ba chìm bảy nổi... chưa ra hình hài...
Chập chùng núi lớn sông dài
Lúc lên lúc xuống, đúng sai chổ nào
Chông gai ai tạo ai trao
Làm cho đời cứ, lao đao thế này.
Nợ xưa ... ta nào có hay
Bán mua mua bán... trả vay ít nhiều
Mà sao... hoa lá tiêu điều
Tưới vun bón mãi... bao nhiêu cũng thừa.
Cầu trời ban một cơn mưa
Cuốn trôi buồn khổ, ngàn xưa tới giờ
Cho đời trở lại bến bờ
An Nhiên Tự T
Tự nhiên ta thấy thương mình
Bởi đời bạc bẻo, vô tình với ta
Đường đời đầy rẫy phong ba
Ba chìm bảy nổi... chưa ra hình hài...
Chập chùng núi lớn sông dài
Lúc lên lúc xuống, đúng sai chổ nào
Chông gai ai tạo ai trao
Làm cho đời cứ, lao đao thế này.
Nợ xưa ... ta nào có hay
Bán mua mua bán... trả vay ít nhiều
Mà sao... hoa lá tiêu điều
Tưới vun bón mãi... bao nhiêu cũng thừa.
Cầu trời ban một cơn mưa
Cuốn trôi buồn khổ, ngàn xưa tới giờ
Cho
. Sinh ra giữa chốn trần gian
Là để trả nghiệp, khóc than làm gì
Sớm muộn rồi cũng ra đi
Vô thường cuộc sống, có chi lạ lùng.
Dòng đời sóng gió bập bùng
Cái phước cái họa, đi cùng với ta
Dẫu cho người có tài ba
Cũng không tránh khỏi, phôi pha cuộc đời.
Cả đời lặn lội muôn nơi
Cũng chưa học hết, sự đời được đâu
Bởi đời là một bể dâu
Phước họa lớn nhỏ, nông sâu khó lường.
Dưới bóng Chư Phật mười phương
Tích đức hành thiện, xót thương muôn loài
Mong rằn
Buồn vui một kiếp phong sương
Giàu nghèo phận số, qua đường gió bay
Cớ sao ta tự đọa đày
Để cho thân xác... tối ngày khổ đau...
Buông là một phép nhiệm màu
Xã hết phiền muộn, sẽ mau nhẹ nhàng
Thù hận tham ái cao sang
Chỉ thêm đau khổ... và mang nghiệp vào.
Cuộc sống chẳng được là bao
Mấy chục năm cũng... đi vào thiên thu
Cả đời chắt góp từng xu
Đến khi nhắm mắt... bay vù mất tiêu.
Nhân khi cơ hội còn nhiều
Hãy gieo phước đức, làm điều thi
Nếu ta gặp kẻ sân si
Không nghe không thấy, bỏ đi cho rồi
Việc gì mà phải lôi thôi
Hơn thua thù thắng, để rồi khổ thân.
Luân hồi nhân quả xoay vần
Gieo gì gặp nấy, chẳng cần lo chi
Nếu ta rộng lượng từ bi
Tâm hồn thanh thản, chẳng chi vướng lòng.
Kiếp người phận số đục trong
Ai ai cũng muốn, thong dong an lành
Ta nên tinh tấn tu hành
Gieo trồng phước đức, để dành mai sau.
Phật Pháp là phép nhiệm màu
Gieo nhân gặp quả, trước sau cũng về
Mai này dẫu sanh về đâu
Cũng cho con được, nguyện cầu hữu duyên
Gặp Phật gặp Pháp là Tiên
Sớm hôm Giác ngộ... An nhiên muôn đời !
Trần gian máu đổ lệ rơi
Biết bao cảnh khổ, chơi vơi não nùng
Đường về tối tăm mịt mùng
Nếu không gặp Pháp, vô cùng khổ đau.
Từ người nghèo, đến kẻ giàu
Mấy ai không có, nỗi đau trong lòng
Nhiều người rối như bòng bong
Chỉ muốn chấm dứt, cho xong cuộc đời.
Cầu mong ân điểm Phật - Trời
Cứu độ nhân thế... muôn nơi an lành
Đạo màu mở lối Tử Sanh
Ch
. SỐNG TUỲ DUYÊN
Ngẫm đời nhiều lúc lạ thay
Muốn yên chẳng được, đắng cay vô vàn
Sóng gió đâu từ thượng ngàn
Đột nhiên kéo tới... xoá tan yên bình...
Kiếp người trong cõi ba sinh
Thị phi đen trắng, lình bình đẩy đưa
Bận lòng chi những chuyện xưa
Sống sao vui khoẻ, nắng mưa mặc trời.
Tịnh tâm buông xã sự đời
Sóng yên biển lặng, từ nơi đáy lòng
Cuộc sống trở nên thong dong
Tâm An lòng nhẹ... từ trong ra ngoài.
Buông đi cho nhẹ cõi lòng
Xã cho với bớt, đục trong kiếp người
Hãy quên đau khổ vui cười
Sống cho xứng đáng... đời người ngắn thôi !
Nhân sinh trong cõi luân hồi
Mấy ai tốt phước, được ngồi ăn không
Bởi khi xưa đã gieo trồng
Kiếp này phải trả... nếu không nợ hoài.
Nhân quả chẳng bao giờ sai
Gieo gì gặt nấy, thiện tai tự mình
Chớ nên tham lợi mê linh
Gieo lành lánh dữ, sẽ sinh phước lành.
Cầu mong tất cả chúng sanh
Ai ai cũng có lòng thành Từ bi
Yêu thương tràn ngập lối đi
. Cả đời ta vẫn đi tìm
Kiếm tìm hạnh phúc, đắm chìm mê say
Nhưng đời nào có ai hay
Nghiệp duyên phận số, đắng cay vô vàn...
Hoa nở rồi hoa lại tàn
Bốn mùa xoay chuyển, theo làn gió sương
Cuộc sống vốn dĩ vô thường
Được rồi lại mất... vấn vương không rời.
Con người sống ở trên đời
Tham Sân Si Hận... có rời được đâu
Bởi thế nên mới khổ sầu
Cả đời tìm kiếm... mong cầu tham lam.
Đã mang kiếp sống người phàm
Gieo nhân gặt quả... chớ là