Jump to content

Blogs

 

Thế Sự Đời

Mặc cho thế sự đổi thay Thị phi đen trắng, thẳng ngay tự lòng Tịnh tâm tự tại thong dong Không vương phiền não... cõi lòng thảnh thơi !   Con người sống ở trên đời Yêu thương thù ghét, buông lời khen chê Chìm sâu vào chốn Si mê Nếu không tĩnh giấc, đường về tối tăm.   Tâm Từ sáng tựa trăng rằm Bao dung độ lượng, ngàn năm không mờ Đừng vì danh lợi vẩn vơ Đánh mất tánh thiện, lu mờ đức danh.   Con người cuộc sống mong manh Còn đây mất đó,

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mới Tập Viết

Nổi Đau Biết Thở Lần đầu tiên đứng ở núi langbiang, trong về phía xa. Những ngọn đèn màu nhiệm tựa ánh sao rơi.Đồng hồ chỉ 00h. Cuối cùng thì cũng đến được nơi này, nhưng lòng sao đau quá. Ước mơ của chúng ta giờ chỉ còn mình anh hoàn thành. Lời ước hẹn em nói ra rồi chúng ta sẽ cùng thực hiện. Đúng chúng ta chỉ có thể cùng nhau thực hiện thôi, vì khi em đi em đã mang nguồn sống của anh đi mất rồi. Em lúc nào cũng nói thời gian còn rất nhiều, em có thể chờ đợi anh.Nhưng chờ sao, đợi sao, t

nghĩa

nghĩa

 

Cuối Năm Nhìn Lại

Cuối năm ngẫm lại cuộc đời Phải chăng có số, vận thời rủi may Hay do từ chính bàn tay Kiếm tìm cơ hội... đổi thay vận mình...   Ngày xưa mộng ảo vô minh Tham lam danh lợi, nhục vinh bọt bèo Mong rằng thoát cảnh đói nghèo Quên thân tạo nghiệp... chạy theo đồng tiền.   Để rồi mang nặng U phiền Giờ đây mong muốn, một miền an cư Lánh xa danh lợi ảo hư Bình thân an lạc, giống như bao người.   Thiện tâm nở đoá hoa tươi Giúp đời tìm lại, nụ cười ngà

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Chỉ Cần Tấm Lòng

Sống đời cốt ở tấm lòng Chân thành nối nhịp, theo dòng thời gian Dẫu cho cực khổ gian nan Cũng đừng bội ước... tiêu tan chân tình.   Cuộc sống giữa chốn Ba sinh Buồn vui sướng khổ, nhục vinh đủ điều Chánh tà lộn xộn liêu xiêu Đạo đức xuống cấp... gây nhiều nỗi đau.   Vậy nên ta hãy bảo nhau Giữ gìn truyền thống, đẹp giàu ngày xưa Đừng tham gian dối lọc lừa Đánh mất tính cách, khi chưa thành người.   Dẫu cho tài giỏi mấy mươi Cách sống khô

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Làm Lành Lánh Dữ

Sống trong cái cõi Ta Bà Tham Sân Si Hận, ai mà không vương Nhưng nếu tìm về đúng đường Sám hối tu sửa, Mười Phương độ trì...   Kiếp người khổ ải lưu ly Đôi khi tạo nghiệp, chỉ vì lòng tham Nhiều người có những việc làm Tổn hại Phước Đức, vì ham sắc tài.   Đạo Vàng như ánh ban mai Soi đường chỉ lối, sửa sai tu hành Giãi bày Nhân Quả rành rành Giúp đời hướng thiện, làm lành tu thân.   Cầu mong mọi người xa gần Hướng về Phật Pháp, dần dần ngộ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Chúc Mừng Năm Mới

Năm Mới Chúc Đến Mọi Nhà An Vui Hạnh Phúc, Đậm Đà Tình Thân Niềm Vui Tăng Lên Bội Phần Dồi Dào Sức Khoẻ, Đón Xuân Sum Vầy.   Tài Lộc May Mắn Tràn Đầy Ấm Êm Hạnh Phúc, Ngất Ngây Tâm Hồn Con Cháu Thành Đạt Lớn Khôn Công Danh Phú Quí, Trường Tồn Muôn Năm !   01.01.2017 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Phước Sinh Tại Tâm

Gặp nhau giữa chốn Ta bà Chưa phải tri kỷ, cũng là có duyên Hãy coi nhau như hữu hiền Được thì giúp đỡ... tuỳ duyên xa gần.   Có phước ắt sẽ có phần Giàu sang phú quí, dần dần cũng tan Đói rách vất vả cơ hàn Biết đâu ngày nọ... ngập tràn cao sang.   Đừng khinh khi kẻ lang thang Cũng đừng nịnh hót, tình tang người giàu Đừng cười trên những nỗi đau Và đừng tuỳ ý... xúm nhau hại người.   Đừng gây kẻ khóc người cười Tạo nên thảm cảnh, con người hận

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mong Nắng Về

Chiều nay cơn gió đầu mùa Chui qua cửa sổ, rồi lùa vào trong Chợt nghe lạnh buốt cõi lòng Ngỡ ai đang đẫy, một dòng tuyết băng.   Miệng nghe ê buốt chân răng Tiếng khua cằm cặp, cứ tăng dần dần Hồn phách như cũng thất thần Ngồi yên chịu trận, tần ngần ngu ngơ.   Tự nhiên chìm vào giấc mơ Thấy đời lạnh lẽo, xác xơ não nùng Liêu xiêu trong cơn bão bùng Không còn sức lực, vẫy vùng dưới mưa.   Lòng mong một hạt nắng thừa Sưởi cho ấm lại, mà chưa th

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Ai Khổ Hơn Ai

Người nghèo lao động cần cù Chịu khó chắt góp, từng xu từng hào Bươn trãi kiếm được đồng nào Vợ chồng góp lại, chiên xào nuôi con.   Vậy mà lòng dạ sắt son Yêu thương gắn bó, mãi còn tình xưa Tuy rằng cuộc sống muối dưa Hạnh phúc ấm cúng, như vừa mới yêu.   Người giàu tiền thoải mái tiêu Mỗi người một cách, với nhiều thú riêng Ăn chơi đệ nhất xóm giềng Trên trời dưới đất... chẳng kiêng thứ gì.   Ăn nhậu thì cứ ly bì Lăng nhăng bồ bịch, c

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Gieo Trồng Phước

Chìm trong thế sự Ta Bà Đam mê danh lợi, ngọc ngà cao sang Tham lam thu vén bạc vàng Đến khi nhắm mắt, chẳng mang theo gì...   Tiền bạc rồi cũng ra đi Nghiệp thì theo mãi, chẳng khi nào rời Nên lúc còn ở trên đời Ta nên tích phước, có lời về sau.   Cuộc đời muôn vẻ muôn màu Tâm thành hướng thiện, trước sau cũng nhàn Đừng sống cơ hội dối gian Tạo nên nghiệp chướng, héo tàn tương lai.   Nhân Quả chẳng chừa một ai Thiếu nợ phải trả, chẳng sai chẳ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Hãy Thương Chính Mình

Cuộc sống vốn dĩ vô thường Ta nên trân trọng, yêu thương chính mình Đừng vì tham vọng linh tinh Tạo nên nghiệp chướng, điêu linh sau này...   Cuộc đời có trả có vay Gieo nhân gặt quả, điều này đương nhiên Bao dung - Độ lượng - Tánh hiền Giúp ta thấy rõ... được liền tâm an.   Làm người ai muốn gian nan Ta chưa tạo phước, chưa tan nghiệp trần Tu Tâm gieo Phước dần dần Phúc Đức tăng trưởng, phước phần có dư.   Tu Nhân Tích Đức từ từ Tâm lành nẩy n

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tập Nhịn

Đã sinh ra kiếp làm người Mấy ai bị chửi, mà cười được đâu Tánh Sân chen lấn ngập đầu Bỏ quên chữ Nhịn, ở đâu mất rồi...   Việc gì cũng phải lần hồi Có học có tập, mới ngồi được yên Con người đâu phải thần tiên Nói Buông là bỏ, Nhịn liền được sao.   Nhịn không thiệt thòi là bao Sân thì gieo hoạ, lại hao phước tài Ngẫm đi... chọn một trong hai Bên nào có lợi... Thiện Tai Mô Phật.   Mọi việc quen sẽ thành tật Tật tốt tật xấu, giả thật do ta

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Cảm Ơn Đời

Ta đã sống... hơn nửa đời phiêu bạt Cũng nhục vinh... cũng thành đạt thiệt thua Nhưng giờ đây... nghe tiếng Mõ chuông Chùa Hồn nhẹ tênh... chẳng hơn thua chi nữa...   Cảm ơn đời... đã mở ra cánh cửa Ánh Đạo vàng... đã gội rửa hồn ta Như tình yêu... giữa cái tuổi chớm già Thật ấm áp... đó cũng là hạnh phúc !   21.12.2016 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Ước Mong Nho Nhỏ

Nắng chiều núp bóng hoàng hôn Nỗi buồn sâu lắng, vui chôn trong lòng Cuộc đời như nước xuôi dòng Cứ theo dòng chãy... lòng vòng ra khơi...   Hữu duyên tốt số đẹp đời Vô duyên đau khổ, tả tơi tâm hồn Định mệnh nào phải dại khôn Mà do duyên nghiệp... lưu tồn xa xưa.   Xế chiều mong chút duyên thừa Mộy mái ấm nhỏ, nắng mưa qua ngày Buông bỏ mọi sự xưa nay Nương tựa Tam Bảo, lòng này mới an.   Bao năm vất vả gian nan Cuối cùng rồi cũng, tiêu

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhìn Xuống Biết Đủ

Đừng quá nô lệ đồng tiền Lu mờ Đức tánh, đảo điên sự đời Biết đủ đạo đức sáng ngời Tâm hồn thanh thản... cuộc đời An vui...   Nhìn xuống ... nhìn tới ... nhìn lui Thấy mình có phước, là vui lắm rồi Bởi trong cái cõi luân hồi Gieo nhân gặt quả, xa xôi là gì.   Đạo Phật là Đạo Từ bi Lời Vàng Phật dạy, hãy ghi vào lòng Đừng vì tham vọng lòng vòng Quên gieo Phước Đức... chỉ mong cầu tài.   Nhân quả không từ một ai Có phước cũng phải tiêu xài giản đơn

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Buông Bớt Đi

Hãy nên nhớ... trần gian là cõi tạm Buông bớt đi... đời sẽ giảm U phiền Tâm nhẹ vơi... cuộc sống sẽ an nhiên Vui An Lạc... với phước điền ta tạo !   12.2016 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Ta Đang Tạo Nghiệp

Miệng nói thì quá dể dàng Hỏi ai làm được... ngang hàng Thánh nhân Buông bỏ hết Tham - Si - Sân An nhiên tự tại... chẳng cần thứ chi...   Hãy nhìn cuộc sống này đi Ta đang tạo nghiệp, chưa khi nào ngừng Nhiều lúc lại còn vui mừng Ăn uống thích thú... thịt từng chúng sanh.   Đời ai cũng muốn an lành Nào có ai muốn, trở thành khổ đâu Nhưng đời là một bể dâu Mỗi người một cảnh... lo âu bồi hồi...   Chú tâm đi đứng nằm ngồi Nên giảm tạo

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Thành Bại Do Ta

Trú thân trong cõi Ta bà Không tu giãi thoát, mới là Si mê Trí minh sớm tìm lối về Theo chân Tự phụ... trọn bề Chân như...   Trần gian đâu thực đâu hư Mang đầy khổ ải, tâm tư muộn phiền Vì danh vì lợi đảo điên Vì Tham quên cả tánh hiền bẩm sinh.   Nên ta tự cứu lấy mình Buông cho vơi bớt, điêu linh kiếp người Tâm Từ nở đoá hoa tươi Gieo trồng Phước Đức, đời người an nhiên.   Trong ta sẵn có tánh hiền Ta nên nuôi dưỡng, phước liền nẩy sanh

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tuổi Thơ Hiện Về

Giật mình tĩnh giấc cơn mơ Trong lòng tiếc ngẩn tiếc ngơ bồi hồi Hình ảnh thơ ấu xa xôi Có Cha có Mẹ... đang ngồi vây quanh...   Cả nhà sống rất an lành Yêu thương trìu mến, luôn dành cho nhau Mẹ thường chăm chút luống rau Mong sao tươi tốt... để mau có dùng.   Núi non điệp điệp trùng trùng Cha không nản chí, ngại ngùng khó khăn Vì đàn con nhỏ ... miếng ăn Cha quên mệt mỏi, cứ lăn ra làm.   Con đông ai mà chẳng tham Nhà nông đói khổ, tay làm hà

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Thơ Tình

Nay tôi viết đoạn thơ tình Tình Cha tình Mẹ, tình mình tình con Những tình không thể hao mòn Mà ta luôn muốn, vẹn tròn đôi bên...   Sinh thành dưỡng dục là trên Phận con ghi nhớ, chẳng quên bao giờ Tình Cha nghĩa Mẹ vô bờ Không gì sánh nỗi, tôn thờ muôn năm.   Tình mình sáng như trăng rằm Lung linh thơ mộng, mãi nằm trong tim Hữu duyên khắc sẽ đến tìm Vô duyên thì sẽ... im lìm nằm yên.   Tình con quí hơn bạc tiền Bôn ba khắp chốn, mọi miền vì c

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Giấc Mơ Ngày

Đột nhiên trời nổi nắng lên Bầu trời trong trẻo, trở nên nóng dần Ngồi nhìn cảnh vật xa gần Lòng nghe rạo rực... như lần mới yêu...   Thả hồn cùng gió phiêu diêu Tâm bình nhẹ nhỏm, triệt tiêu ưu phiền Hồn mơ lạc chốn thần tiên Hân hoan giây phút, an nhiên giữa đời.   Mong như cánh chim giữa trời Vô tư bay lượn, khắp nơi mọi miền Nhìn xuống cảnh vật thiên nhiên Ảo hư mộng cảnh, triền miên tháng ngày.   Chợt nghe khoé mắt cay cay Như một phản xạ,

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Kẻ Khóc Người Cười

Ngẫm đời thấy thật nực cười Kẻ ăn không hết, nhiều người đói meo Nhà này vang tiếng hò reo Nhà kia than khóc... hiểm nghèo khổ đau.   Chị này lệ nát gối nhàu Tâm tư mang nặng, nỗi đau tâm hồn Từ sáng sớm, đến hoàng hôn Đầu tắt mặt tối... vùi chôn thân mình.   Cô kia an hưởng nhàn vinh Chồng cưng như trứng, đậm tình sắt son Việc nhà không lo vẫn tròn Người hầu kẻ hạ... nuôi con bằng tiền.   Quả đời lắm cảnh đảo điên Phước ai nấy hưởng, tuỳ duyên

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Xin Đừng Quên Mẹ

Ráng chiều vắt bóng đầu non Thân gầy dáng Mẹ, vẫn còn còng lưng Nắng mưa sương gió núi rừng Vai gầy chai sạn, gót sưng chẳng sờn...   Công Cha sánh tựa cao sơn Nghĩa Mẹ rộng lớn, còn hơn bầu trời Ta không thể tả hết lời Sinh thành dưỡng dục, suốt đời không quên.   Phận con hiếu thảo đáp đền Công ơn ghi nhớ, mới nên thân người Đừng vì danh lợi biếng lười Trông nom Cha Mẹ... đời cười người chê.   Chỉ cần đi đâu đó về Thăm hỏi Cha Mẹ, trọn bề n

Hoanghai11

Hoanghai11

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...