Ôi trời xanh yêu dấu
Có gì đeo đẳng đâu
chỉ những giọt sương và những cành khô
bàn tay bíu bầu trời xanh ngắt
cơn gió đêm mang đi chút úa vàng bất cẩn
rụng vèo khoảng trống
chiếc lá lặng câm
Đường gân nâu rơi vào ẩm mục
không còn chiếc cuống
không còn một niềm xanh che nắng
biết hỏi nơi đâu những giọt thanh âm bất tận
đã lặn vào trùng trùng gió cuốn
vào đại ngàn
hột mưa
Tiếng chim và ngọn gió không có gì ghê gớm
người ta thường coi thường nó khi chẳng có điều gì
Người ta không tin lắm chiếc lá
lại có thể ghi tràn tiếng chim
nhiều người đã nuôi chim trong lồng
tiếng hót ai oán –tiếng hót thật hay vì vắt kiệt nổi buồn
tiếng hót có thể chết
đổi tự do…
Ôi trời xanh yêu dấu!
tiếng hót có thể ghi vào trời xanh mãi không?
Ta cúi nhặt tiếng chim
tung vào trời xanh hình chiếc lá.
0 Comments
Recommended Comments
There are no comments to display.