-
Số bài viết
122 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
16
Bài viết được đăng bởi Nguyên Mai
-
-
MÙA THU ĐI RẤT VỘI
Em viết cho anh bài thơ về tháng chín mùa thu
Con chim sẻ gật gù trên mái nhà rêu cũ
Cây bàng dưới mái hiên chắc gì anh còn nhớ
Những chiếc lá cứ rơi thầm theo bước anh xa
Em viết cho anh một bài thơ không có cách chia
Những dòng chữ buồn như dòng tóc rối
Trong những tháng năm, mùa đi rất vội
Dòng chữ nào kịp đến bên anh
Em muốn kể anh nghe về những chiếc lá còn xanh
Như tình yêu bốn mùa còn thắm
Nhưng em biết, tình giờ xa xôi lắm
Chiếc lá cũng rơi trong một sớm cuối mùa
Tháng chín về rồi, trời vẫn còn mưa
Cơn mưa nào cũng nhắc em về chuyện tình lỡ dở
Ngưu Lang - Chức Nữ bên cây cầu nhỏ
Có cây cầu nào anh bỏ ngỏ đợi em?
Tháng chín về rồi anh, ra phố mà xem
Em mặc váy hồng, và nụ cười rất mới
Anh biết đấy, mùa thì đi rất vội
Tình đi xa, tình có lại về gần?
(Nguyên Mai)
- 4
-
Tháng tám rồi, tôi vẫn đợi mùa thu
Dù chẳng biết có ai chờ, dẫu vậy
Đếm những hạt mưa, hạt tròn hạt gẫy
Rơi xuống lòng người, giọt nặng giọt vơi
Tháng tám thu về nhớ những trưa trôi
Nơi phố nhỏ riêng hai người vội vã
Khẽ nắm tay, như đã là tất cả
Để mấy mùa xa lạ cũng thành Thu
Nay giữa mùa quen, tình đã hoang vu
Tóc đã điểm màu phong sương mấy sợi
Từng ngọn gió thu buồn dâng khắp nỗi
Đuôi mắt nụ cười nét vội thời gian
Tháng tám thu nay lướt khẽ phố vàng
Từng chiếc rụng thấy lòng mênh mang lạ
Chút tiếc thời gian đã về hai ngả
Chút thẹn với lòng , ai đã quên thu
Tháng tám mùa sang, sương đọng, mây mù..
Chú Ngocdinh ơi! Cháu lỡ thích thơ của chú và muốn mang qua facebook cho mọi người cũng đọc, được không ạ? Nếu được thì bút danh cháu nên để là gì ạ? Cháu thấy hơi tiếc một chút vì thơ chú có nhiều bài không có nhan đề.
- 4
-
HÃY ĐƯA TAY CHO ANH NÀO CÔ GÁI
Này em
Cuộc đời này quá chật hẹp, bon chen
Hay là anh và em
cùng nhau bỏ trốn?
Nếu mà em muốn
Hãy chìa tay cho anh
Anh sẽ dắt em về vùng hoa cỏ biếc xanh
Và bạt ngàn mây trắng
Bởi cuộc đời thì trôi qua nhanh lắm
Chẳng giữ được đâu em
Tuổi trẻ tan nhanh như một que kem
Giữa ngày hè oi ả
Em đừng soi gương làm gì cả
Đừng thở dài vì những nếp nhăn
Anh đã yêu em từ cả ngàn năm
Từ khi chúng ta còn hiền như cây trái...
Hãy đưa tay cho anh nào cô gái!
Anh sẽ đưa em về với biển hoang sơ
Với ngàn năm sóng vỗ thờ ơ
Và bờ cát dài hoang hoải
Những bộn bề của nhọc nhằn ta phải
Quên đi thôi em
Thế gian này chỉ có anh - em
Và một tình yêu như là rất cũ...
Hãy đưa tay cho anh, và thôi đừng ủ rũ...
(Nguyên Mai)
- 5
-
13 trang rồi nè! Mình mới viết được có 6 trang
- 1
-
VIẾT TẶNG NHỮNG MÙA XANH
- Có những mùa xanh còn ở lại cùng em
Thành phố ngủ vùi trong những ngày mưa bão
Em mang đến bên đời nụ cười gượng gạo
Nếu buồn thì hãy cứ khóc đi em
Anh chẳng còn gì ngoài bàn tay chằng chịt vệt thời gian
Vụng về lau đôi mắt em nhòe nước
Và vẫn còn cho em bờ vai chưa ướt
Ngồi xuống bên đời và hãy tựa vào nhau
- Anh bảo rằng hãy cứ tựa vào vai
Và từ ấy em cho mình quyền được yếu đuối
Cho mình cái quyền được giận hờn vô tội
Và nếu buồn thì cứ khóc lên thôi
Bởi đã có người lau giùm em những giọt nước mắt rồi
Em nhõng nhẽo và ỷ vào anh đến vậy
Cứ ngỡ rằng ta sẽ đi qua bao mùa xanh mãi
Hoa cúc vẫn vàng trước ngõ nhà ai
Nhưng hoa cúc đã úa rồi và mùa đã xa xôi
Cơn mưa trước hiên nhà cũng mong bàn chân anh tới
Em tự lau nước mắt cho mình, dù vẫn nhớ anh đến vậy
Những ngày cách xa, em đã hiểu ra rồi
Em hiểu rằng anh cũng cần một bờ vai
Cũng cần một bàn tay để nắm qua những tháng ngày giông gió
Em chỉ có một bàn tay bé nhỏ
Nhưng sẽ theo anh nối lại những mùa dài...
Hãy về lại bên em nhé, yêu dấu của em ơi!
(Nguyên Mai)
- 4
-
Viết cho thành phố lạ, một ngày mưa...
Thành phố lạ lùng trong những ngày tháng không anh
Trời chưa dứt cơn mưa
Lại òa lên cơn nắng
Em thấy lòng mình nhiều khi trống vắng
Mà đôi lúc lại lấp đầy cả những nhớ mong
Thành phố lạ lùng trong những nỗi ngóng trông
Hoa nở trái mùa, người đi ngược lối
Nụ cười nào dường như cũng vội
Chỉ mình em
Mưa ướt tóc mềm
Thành phố lạ lùng lại lạ lùng thêm
Chú sẻ bên hiên nhà buồn không hót nữa
Anh trở về không mang theo cho em gì cả
Ngoài một lời chia tay
Thành phố mùa này vẫn lạ lùng thay...
Em vẫn đi về, một mình trên phố vắng
Thì ra yêu thương, ngoài ngọt ngào còn có thêm vị đắng
Đắng đến tận cùng, đắng đến tận mai sau...
(Nguyên Mai)
- 3
-
Bỗng dưng lại cảm thấy tủi thân, chạnh lòng... Phải quên đi cảm giác này, để tiếp tục...
-
ANH CÓ NGHE KHÔNG ANH?
Anh có nghe không anh?
Mưa rơi nhòe trên phố
Mùa hạ về qua ngõ
Mùa hạ ướt mưa rồi...
Em giờ đã xa xôi
Hẳn là anh không nhớ
Bàn tay em quá nhỏ
Bàn tay ướt mưa rồi...
Muốn nói một lời thôi
Với nhau, dù đã lỡ
Mây trôi thờ ơ quá
Muốn nói mà đành thôi...
Đành thôi ta xa nhau
Mùa hạ về lối cũ
Tình yêu thành dang dở
Tháng ngày thành hư vô...
.Nguyên Mai.
- 4
-
CHỈ RIÊNG EM THÔI
Chỉ là ảo tưởng của riêng em thôi
Rằng chất chứa tình yêu trong đôi mắt ấy
Cho dù anh chưa bao giờ nói
Em vẫn tin yêu thương đâu chỉ nói bằng lời
Chỉ là nhớ thương của riêng em thôi
Giấu mình vào những tháng năm dài nông nổi
Chẳng biết khi nào anh trở lại
Em vẫn tin, vẫn ngây ngốc đợi chờ
Chỉ là nỗi buồn của riêng em thôi
Ngoài kia, hạ xôn xao lá hát
Chỉ có trong em là nắng chiều đã nhạt
Chẳng biết làm sao với những tháng năm dài...
.Nguyên Mai.
- 5
-
Một cơn mưa phùn rất lạ
Một dòng chảy ngược hôm qua … hôm qua …
LK
Hai câu cuối bị lạc mất vần rồi bạn ơi, nếu sửa được thì bài thơ sẽ tuyệt hơn ^^
Mà bạn hay viết "thinh" thành "thing" lắm nhé!
- 1
-
Mình cần phải quên đi cái cảm giác này, và tiếp tục...
-
EM LẠI TÌM RA MÌNH, GIỮA NHỮNG CÔ ĐƠN
Em biết giấu mình vào đâu trong những ngày tháng cô đơn
Đường rộng hơn giữa trăm ngàn nỗi nhớ
Có ngả đường nào lại không thôi nhắc nhở
Về anh, về anh, về anh...
Những ngả đường dài hơn khi ta xa nhau
Mà tháng năm lại trở nên ngắn ngủi
Thoắt hạ, thoắt thu, rồi đến đông lầm lũi
Tay em lạnh dần trong những nhớ mong
Mình chia xa rồi, anh có nhớ không?
Mà lạc giữa phố đông, chỉ em là không nhớ
Cứ dại khờ đợi anh nơi đèn vàng cuối phố
Cứ mặc mưa ướt dần lạnh cả những ngón chân
Em trở về đời thường rồi, anh có biết không?
Những ngày tháng gian nan rồi sẽ qua không dấu vết
Thì ra xa nhau nào đâu ai chết
Em lại tìm ra mình, giữa những nỗi cô đơn...
.Nguyên Mai. 9.6.2014
- 4
-
Thì click vào link mà đọc chứ còn giề nữa!
-
-
Hóa ra Cánh Phù Dung Mỏng còn là học sinh cấp 3 à? Đọc thơ cứ ngỡ là phải lớn hơn chút nữa cơ ^^
-
CHUYỆN CỦA NGÀY XƯA...
Em chẳng còn trẻ nữa
Để mặc áo dài và đứng dưới tán bằng lăng
Đợi chờ một người
Trong những tháng năm
Người chẳng bao giờ biết
Kí ức ngày xưa
Giờ trôi xa mải miết
Chẳng còn cánh chuồn chuồn trên đồng cỏ ngày xưa
Chẳng còn anh, cô ấy, và những mùa hạ ướt mưa
Chẳng còn cả em của những ngày xưa ấy
Em vẫn thường nhớ về mình của những ngày trẻ dại
Và đôi lúc nhớ anh
Từng mùa hạ cứ trôi qua trên tán lá mướt xanh
Có những lời yêu thương em chưa từng nói
Bởi tháng năm thì cứ trôi qua rất vội
Có những thương yêu chỉ kịp giữ lại trong lòng...
.Nguyên Mai.
- 5
-
CHẲNG THỂ QUÊN ĐƯỢC NGƯỜI LÀ LỖI CỦA RIÊNG EM
Nếu lỡ chẳng thể nào quên được nhau
Nhưng cũng chẳng thể đi cùng nhau đến cùng trời cuối đất
Yêu là cứ chông chênh giữa hai bờ được - mất
Ta biết làm gì?
Ta chẳng biết làm gì để thức dậy khỏi cơn mê
Ngay cả khi yêu thương đã chia thành hai ngả
Nếm giọt nước mắt của mình mà sao nghe mặn quá
Ngày người quay lưng...
Với dòng đời, ta đã trở thành người dưng
Với người, em đã thành xa lạ
Chẳng có lí do gì để hờn trách cả
Chẳng thể quên người là lỗi của riêng em
-Nguyên Mai-
- 5
-
Bác vẫn sáng tác đều quá! Chúc bác luôn vui! Dạo này cháu chả thể viết được nữa, chả hiểu sao nữa...
- 1
-
Mong chờ và mong chờ. Cứ tin, yêu, rồi phép màu sẽ tới! ^^
-
GỌI NẮNG
Nắng có về không anh?
Để em đợi hoài trong mùa vắng
Giữa những hàng cây đứng lặng
Nắng có về không anh?
Sau lưng ta là con đường màu xanh
Những năm tháng đợi chờ dài trong từng giấc ngủ
Vần thơ viết trăm lần vẫn chưa sửa đủ
Anh có về không anh?
Những lối mòn em về, những lối mòn không anh
Đường ngược gió và mắt cay, tóc rối
Những đợi chờ và nhớ thương dẫu biết là nông nổi
Ai dắt em qua những tháng năm dài?
Em đã quên hết những vần thơ gửi người
Tần ngần mãi giữa những trang giấy trắng
Chỉ có một câu hỏi cứ vang lên từ sâu thẳm?
Ai gọi nắng về nối lại những giấc mơ?
.Nguyên Mai.
- 4
-
Thơ bạn réo rắt giống mấy bài tân nhạc, có vẻ hoài cổ xa xăm. Không biết bạn có thấy thế, hay là chỉ có mình cảm nhận thấy thế ^^
- 1
-
NHỮNG NGÀY MƯA CUỐI…
Ngoài khung cửa mưa lại rơi
Mùa thu nhạt dần hương hoa sữa
Anh không đến, và những ngày sau nữa
Chỉ một mình em với bóng vắng con đường
Những ngày mưa cuối cùng, mùa lại buồn hơn
Em nghe gió lạnh luồn qua từng ngón
Mặt trời vàng cứ mỗi ngày lại đến
Không một lời hẹn hò, chỉ nỗi nhớ dài thêm
Nỗi nhớ cuối cùng là nỗi nhớ không tên
Em lại làm vần thơ bắt đầu về năm tháng
Cứ ngồi trong mưa nghe lòng nổi gió
Cứ ngồi trong mùa nghe nỗi nhớ xôn xao
Chẳng biết lấy gì để gom nỗi nhớ nhau
Rồi gửi về cho anh theo mùa gió
Lỡ một mai đây yêu thương không còn nữa
Gió lại đong đầy bằng nỗi nhớ những mùa xưa…
- 4
-
GIỮA CHIỀU MÂY BAY VÀ TÓC RỖI
Ta còn nợ người một bàn tay
Trong giá lạnh, thờ ơ và trống trải
Người còn nợ ta một lời chưa nói
Trong cơn mưa mặn đăng, tuôn dàiChúng ta đi qua đời nhau, cũng giống bao người
Đánh mất, rồi ngơ ngác tìm hoài không thấy
Trong những buổi chiều mây bay và tóc rối
Chợt thấy lòng mồ côiCũng chỉ là những nhớ thương thôi
Tháng ngày thì rộng dài và giông gió
Ta đi qua đời nhau rồi đó
Phía cuối đường, chỉ gió và mây…- 5
-
Đọc cái này của bác em lại nhớ đến mấy câu chuyện trên voz ^^ Chúc bác sẽ sớm thành công!
Góp nhặt những yêu thương...
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
MUỐN MỘT LẦN ĐƯỢC NẮM LẤY BÀN TAY
Em muốn nắm tay anh đi trên phố ngược xuôi
Chỉ nắm tay thôi, và lặng im không nói
Cho dẫu yêu thương cứ mơ hồ đến vậy
Cũng đừng buông tay em giữa phố đông người
Có thể đi cùng em không anh? Chỉ một lần thôi!
Bởi em biết chẳng thể theo anh đến cùng trời cuối đất
Nụ cười của em giữa phố đông là rất thật
Hãy để em được một lần nắm lấy bàn tay
Em hứa rằng sẽ chỉ yêu đến thế này thôi
Đủ để buông tay nhìn anh xa tầm với
Đủ để nhớ anh trong mỗi bài thơ viết vội
Đủ để quên, và đủ để dại khờ
Phố đã lên đèn và em vẫn bơ vơ
Người vẫn ngược xuôi còn mình em đứng lại
Em đã biết thì ra mình khờ dại
Gom hết đơn phương có đủ một cuộc tình?
(Nguyên Mai)