nhoque_chc
-
Số bài viết
14 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi nhoque_chc
-
-
! trăng ,trăng, trăng ai đó
Sao buột trên cao ,gió âu sầu
sao buột trên cao,xa xôi quá
Xin thả trăng ra ,vui cùng ta
Trăng ,trăng ,trăng ,là trăng sáng
Khiến hồn phách ta thoát theo trăng
Bay lên cao vút cao muôn trượng
Để bắt trăng về vui cùng ta
Trời hỡi ! trời ơi! trăng trăng trăng
Ai nỡ buột trăng chốn quảng hằng
Ta cào ,ta cấu cho trăng rớt
Nào biết trăng buồn khóc trong đêm
Ha!ha! ha! ta đã thấy rồi ta đã thấy
Giọt nước mắt trăng ướtvai ta
Trăng ơi trăng ,xin trăng đừng khóc nữa
Xin hãy ngoan nào ,ngủ vai ta
Ta cõng hồn trăng
Trăng đang no giấc
Ai hãy làm thinh
Trăng ta say ngủ
Ta vội vàng quá ,phải không trăng
Trăng tỉnh giấc rồi ,chẳng bên ta
Trăng đi đâu đó ,tìm ai đó
Sao bỏ lại ta với bình minh .
-
Ta mang ánh trăng đem rao bán
Có muốn mua không bạn tình ơi
Trăng vàng trăng ngọc ,ta cứ bán
Cho hết một đời phải đuổi trăng
Kìa trăng ,trăng sáng trăng sáng quá
Ai có mua không tôi bán cho
Bán cả hồn tôi trong trăng đó
Này hỡi ! bạn tình có mua không ?
Sao nỡ bỏ đi không một lời
Trăng vàng buồn bã rọi khắp nơi
Từng sợi tơ trăng rơi khắp hướng
Cố tìm cho ra kẻ mua trăng
Này hỡi !bạn tình !xin dừng bước
Mua trăng đi tôi bán trăng cho
Bán cả hồn tôi vốn dại khờ
Bán cả cho người không toan tính
Người cứ mua đi ,tôi bán cho .
-
Ta tắm trong ánh sáng ngọc ngà
Của trăng khuya cho hồn thôi buốt giá
Hồn lìa xác bay cao lên muôn trượng
Chạm phải tiếng ai bỗng dại rồ
Bỏ cả thân ta cả ánh trăng
Hồn bay qua những chặng đường dài
Để đến bên ai người con gái
Đã từng làm ta phải đảo điên
-
Trăng đã tan rồi ,hồn cũng tan
Tình ta cũng tựa như tiếng đàn
Bay vút lên cao rồi trầm lặng
Rên rỉ âu sầu với gió mây
Này gió này mây này tiếng đàn
Cớ sao than khóc giữa không gian
Hãy để hồn ta yên giấc ngủ
Hãy để trăng ta lặng lẽ rơi
-
Em có thấy ánh trăng kia cô độc
Giữa trời cao ,với muôn vạn vì sao
Trăng tan vỡ rơi rụng trên mặt nước
Hun hút sâu ,trăng đã chết vì ai
Em có thấy giờ anh đang đơn lẽ
Tìm bóng em giữa muôn vạn nẽo sầu
Hồn tan nát nhìn em vui duyên mới
Từng giọt đào rỏ xuống đẫm tơ trăng
-
Có ai hỏi vì sao trăng cô độc
Có ai hỏi vì sao trăng lẽ loi
Có ai hỏi vì sao hồn tan nát
Có ai hỏi trăng rơi rụng vì sao ?
Cũng như vậy chuyện tình của đôi ta
Chẳng phải tại anh ,chẳng tại em
Chỉ vì đôi ta yêu nhau quá
Nên phải xa nhau bởi dại khờ
-
Em có thấy hồn anh trên cao ấy
Quyện với tơ trăng ,mòn mõi bóng hình em
Trăng cao quá và em xa xôi quá
Làm sao đây ,em hỡi ! phải làm sao
Hồn anh đấy ,đang kêu gào rên rỉ
Rợn cả không gian ,cả vũ trụ bao la
Để tìm em ,người con gái hôm qua
Đã cùng anh nói lời yêu thắm thiết
Tiếc một điều trời cao bao la quá
Xác thịt anh mệt lã bỡi hồn đau
Anh âu sầu ,hồn bay vút lên cao
Thể xác anh dần tan thành bể máu
Người yêu hỡi ! giờ nương náu nơi đâu
Sao lại để trăng rơi vào vũng máu
vũng máu khô như hồn anh chết lặng
Thể xác khô rồi _trăng cũng khô
-
Đã bao giờ em chợt nhớ đến ta
Như ánh trăng nhớ tình nhân âu yếm
Em ,em hỡi ,đừng lặng im câm nín
Hãy khóc đi khi người ấy phụ em
Đã bao giờ em chợt nhớ đến ta
Như ai đó đã làm em đau khổ
Em ,em hỡi ,đừng làm ta đau nhói
Khi người kia đã cất bước ra đi
Đã bao giờ em tự hỏi vì sao
Ta lặng thầm không nói
Biết bao điều thầm kín
Khi em chẳng còn ai
Đã bao giờ em biết
Một ngày lại một ngày
Có người đang chờ đợi
Đến một ngày ......xa xôi
-
Khi ta xa nhau ,ánh trăng kia cũng khóc
sợi tơ trăng ứ thành những giọt sương
Và ngọn gió cũng thôi đùa vui nữa
Mà thét gào nghe rợn cả thịt da
Khi ta xa nhau ,sao trời cũng ngừng sáng
Chỉ thay nhau rụng xuống giữa bao la
Và đời ta cũng chẳng còn em nữa
Chỉ mình ta ,với thể xác héo mòn
Khi ta xa nhau ,hồn ta cũng chết
Chết muôn đời với hình bóng xa xôi
Chết câm lặng không một lời rên rỉ
Giữa không gian với muôn vàn cay đắng
-
Em mãi nhặt thơ bỏ quên cả ánh trăng
Đang dần lên làm rụng trời màu tím
Tìm ai đó ,em tìm thơ ai đó
Có thấy hồn trăng chết lạnh trên vai em
Trăng chết rồi ,trời hỡi ta cũng chết
Trên vai em ,cô gái quá hững hờ
Hồn ta chết ,hồn trăng kia cũng chết
Chết thật rồi ,hồn_trăng chết cùng nhau
-
Lại một đêm làm bạn với năm canh
Với ngọn gió ,ánh trăng vàng trước ngõ
Trăng sáng lắm và gió kia mát rượi
Tắm linh hồn ta trong giai điệu ngân nga
Lại một đêm làm bạn với năm canh
Với nỗi sầu khi ánh trăng vừa chớm
Ta đã khóc hay trăng vàng đẫm lệ
Ướt vai ta và ướt cả linh hồn
Lại một đêm làm bạn với năm canh
Ta rên rỉ những lời thơ cuồng loạn
Máu tim ta tuôn ra làm sóng bể
Linh hồn ta bay vút thành gió khơi
Lại một đêm làm bạn với năm canh
Nhưng ánh trăng nay đã chẳng cạnh hồn
Ôi buồn thảm hồn ta bay chới với
Đến Quảng Hằng để đập nát trăng sao
Lại một đêm ,lại một đêm
Đã bao đêm rồi em có biết
Ta chỉ một mình một mình tiễn biệt
Tiễn hồn ta rồi đón nhận hồn ta
-
Trăng vàng lặng lẽ khóc thương ai
Sao lại rơi xuống chén rượu cay
Một vũng vàng khô như dòng máu
Từ ngày em cất bước xa ta
Ngày tháng phôi pha theo ngày tháng
Tình ta sâu đậm theo tháng ngày
Dẫu biết giờ đây phương trời ấy
Em đã cùng ai dệt mộng đời
Bỏ lại những ngày xưa kĩ niệm
Cùng nhau san sẽ những niềm vui
Cùng nhau ngắm ánh trăng cô độc
"Anh ơi! trăng sáng mà lẽ loi"
Lời nói ngày nào nay còn đó
Vầng trăng thưở ấy vẫn còn đây
Sao em lại nỡ xa ta mãi
Em hỡi! lòng nay vẫn nhớ mong
Ta là kẻ ngông trong trời đất
Nhưng là kẻ dại trước mắt em
Trời hỡi! sao lòng chua xót quá
EM đã đi rồi! ta đến đâu
-
Nếu có một ngày.........
....tôi,em...chúng ta ...vô tình ..gặp lại nhau
Trên con phố quen ngày nào
Tôi không mỉm cười cũng không dừng lại
.....em hãy tin rằng ..tôi đang chờ nụ cười của em
Nếu có một ngày ..........
.............tình yêu tôi dành cho em ....là kĩ niệm.
Một kĩ niệm ...buồn
Em hãy tin rằng .........kĩ niệm ấy mãi là kí ức trong tôi
va nếu có một ngày.........
..........Tôi quên đi bóng hình em,giọng nói em ,nụ cười của em
Em hãy tin rằng .............trái tim tôi đã ngừng đập.[
Thơ của HÀ TỬ NGUYỆT
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Nơi ấy có lạnh nhớ mặc áo ấm nhé em
Chiếc áo màu vàng , màu của tiếng cười rộn rã
Cái na ná màu đông có muôn vàn
Nhưng đông lạnh thật ra chỉ có một
Biết bao người cuộc sống chẳng có mùa đông
Họ tự cho mình hạnh phúc
Khi kề bên là một nửa của riêng ai
Họ may mắn hay họ vô tình
Bởi tình yêu khó tìm ra một nữa
Và lòng anh đã bao lần tự hỏi
Có thật em là một nửa của riêng anh ?