Đêm lạnh quá sao em không về chung lối, để bàn tay xoa ấm mãi bờ vai. Đêm lạnh quá sao đường về chia hai, mà ngẩn ngơ ngã rẽ đôi bờ.
Có lẽ nào ta thành người xa lạ khi đi tìm một nữa đời nhau, có lẽ nào lần nữa chuốc thương đau. Chia tay nhau sao ko lời hò hẹn, em trăn trở giấc ngủ muộn màng, anh một đời vá víu mảnh trăng tan, trăng vỡ mai nên hồn còn băng giá... có lẽ nào em ngây ngô ko hiểu, rằng một ngày sỏi đá cũng cần nhau...
Biết là lạc bước vào nhau
Dối lòng vẫn phải quay đầu đấy thôi
Đường về lối cũ xa vời
Dùng dằng nhưng gánh nợ đời nặng mang
Vội về kịp chuyến đò ngang
Ai còn đứng ngóng người sang một mình
Tim còn ghi nặng chữ tình
Lòng còn mang một bóng hình của ai
Biết lòng anh chẳng nhạt phai
Thì tình em cũng bao ngày khắc ghi...
Em tầm gửi bên đời anh... tầm gửi
Khát khao gì rồi cũng lụi tàn thôi
Thì thôi biết phận mình dù mỏng mảnh
Cũng xin đành tầm gửi để xanh tươi...
- Read more...
- 0 bình luận
- 479 views