-
Số bài viết
399 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
8
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi vanhong
-
Phượng hồng lắm và anh... Một chiều hoe mắt đỏ Giọt nắng cuối ngày vụn vỡ Em khóc một thời nông nổi khát khao... Phượng cháy bỏng còn anh...? Em cứ ngỡ tháng 5 là mãi mãi Một thời em vụng dại Quên nhìn vào mắt anh! Anh mải mê mãi chân trời xa Như áng mây hè mãi tìm miền đất lạ Phượng rụng rơi tàn tạ Em hốt hoảng tìm... sót lại chút hồng phai. Tình yêu tháng 5 Phượng cháy bỏng tháng 5 Giờ tàn rơi vung vãi. Làm sao em gom lại... Trăm xác phượng hồng... Lấp kín khoảng đơn côi.
-
Cám ơn anh đã nhắc nhở. Hôm nay tâm trạng VH không tốt lắm, cứ miên man nghĩ và viết, gửi rồi mới biết là nhầm. Mong được anh chỉ giáo nhiều.
-
Mùa hạ khắc nỗi nhớ lên vòm phượng Rải nỗi buồn thiêu đốt khắp nẻo đường Sao bầu trời mãi xanh màu kỉ niệm? Em khạo khờ nuôi mãi những nhớ thương! Mưa bong bóng tan cùng bao mơ ước Nhở thủa nào hai đứa ngóng mưa tuôn Giở hiên vắng chỉ mình em lặng lẽ, Đếm thời gian qua những giọt mưa buồn. Thời gian trôi còn lại là kỉ niệm Chẳng ai bán rao được kỉ niệm bao giở Em giàu có mà sao nghèo túng thế Kỉ niệm ôm đầy tay, tương lai quá mịt mờ...
-
Cô bước vào lớp, đưa mắt nhìn xuống. Hôm nào cũng vậy, 34 cặp mắt đang ngước lên nhìn cô thật trong sáng và háo hức. Cô quen chiều học trò, chỉ phạt khi lười học. Có lẽ vì điều này mà nhiều người không đồng tình với cô. Mấy đứa thấy cô nhìn lâu quá bật cười. Hai con Linh mà cô vẫn gọi là hai con chim chích đang cười ngặt nghẽo. Nhìn chúng cô không thể buồn được nữa. - Thôi học! - Cô nghiêm giọng nói. Quay lên bảng ghi đề bài. Bọn học trò lục tục lấy đồ dùng. Tiết này là tiết Tập làm văn. Đề bài hôm nay khá dễ chịu, bọn trẻ sẽ tha hồ mà bàn luận - Cô nghĩ vậy. Gọi con Ngọc đọc đề bài, tính nó giống con trai gần như cô ngày nhỏ vậy. Cô thuộc tính tình của từng đưa con trong lớp. Giọng Ngọc to và hay "Trong giấc mơ em được bà tiên cho ba điều ước và em đã thực hiện cả ba điều đó. Hãy kể lại câu chuyện theo trình tự thời gian." Cô cho học sinh tìm hiểu đề rồi yêu cầu thảo luận về điều ước của mình. Bọn trẻ ồ lên thảo luận, xem chừng bọn chúng rất thích đề tài này vì nó không bó buộc chúng vào một khuôn mẫu nhất định nào cả. Cô chú ý học sinh phải trình bày theo đúng trình tự yêu cầu của đề bài nhưng bọn không để ý lắm, chúng đang say sưa với những điều ước của mình. Hết thời gian thảo luận cô yêu cầu học trò trình bày. Lúc này không khí trong lớp lại im lặng trở lại. Mấy đứa học giỏi và bạo dạn giơ tay đầu tiên, rồi dần dần vài cánh tay khác. Cô gọi Nhật. - Thưa cô điều ước thú nhất em ước không có tệ nạn xã hội. Điều ước thứ hai thế giới hoà bình và thứ ba là em luôn học giỏi. Nó là đứa học trò già dặn. Ước mơ nghe già quá. Mà học giỏi là tuỳ vào nỗ lực của con đâu phải tốn một điều ước đúng không? Tiếp đến Lương Linh, nó ước được trở thành một hoạ sĩ nổi tiếng, ước cả gia đình luôn khoẻ mạnh. ước các bạn nghèo được đên trường. Điều ước đó cũng hay lắm chứ! Đến lúc này lớp học lại trở nên ồn ào như trước, bon trẻ đua nhau nói điều ước của mình, còn chí choé cãi nhau vì có điều ước trùng lặp làm cô phải đứng ra phân xử. Đến lượt Nhung, cô học trò bình thường rất bạo dạn mà hôm nay có vẻ rụt rè quá. - Con ước điều gỉ? Vẻ mặt buồn buồn nó trả lời: - Em ước được bồ dạy học buổi tối. Ước được đi chơi với bố mẹ Bọn trẻ ồ lên: "Thế mà cũng ước". Cô giải thích: " Vì bố mẹ Nhung đi công tác ở nước ngoài, bạn ấy ở với ông bà nên điều ước của bạn là rất hay đấy. Khi nào bố mẹ về con sẽ được toại nguyện. Nhở gửi bài văn này cho bố mẹ nhé". Nghe cô nói vậy Nhung nhoẻn miệng cười, vẻ mặt không còn buồn nữa. Tự nhiên Đức giơ tay thật cao. Cậu học trò này it khi phát biểu ý kiến. Nhưng đến khi cô gọi Đức lại ngần ngại không nói. - Con cứ nói đi, con ước điều gì? Mạnh dạn lên chứ! Cả lớp im lặng chờ đợi. Đức vẫn cúi đầu. Một lát ngẩng mặt lên, nhìn thấy cô đang nhìn nó với ánh mắt khích lệ, nó lí nhí nói: - Thưa cô, con ước được ở cả với bố và mẹ. Được cùng ăn cơm với bố mẹ. Nói rồi nó cúi mặt xuống, lúc ngẩng lên mắt ngân ngấn nước. Cả lớp lặng đi, cô cũng thấy nước mắt mình trào ra cổ nghẹn lại không biết nói với Đức điều gì. Bố mẹ nó chia tay khi nó ba tuổi, giờ họ đã có gia đình riêng. Đức ở với ông bà và các chú. Lặng đi một lúc, cô chỉ biết lại gần và xoa đầu nó, không thể nói thêm điều gì. Rồi cho cả lớp viết bài vào vở. Từ đó đến cuối buổi học cả lơp trầm hẳn đi, không vui vẻ như trước nữa. Cuối giờ thu bài, cô xem bài của Đức đầu tiên. Nhưng nó không viết về điều ước đã nói với cô và các bạn. Nó ước ông bà khoẻ mạnh, nó học giỏi và được nhiều điểm tốt để ông bà vui lòng - Đức vốn học trung bình mà. Tan trường trong cô cứ ám ảnh mãi hình ảnh đứa học trò bình thường nghich ngợm là thế mà thoáng chốc thay đổi trong vài phút. Những câu nói của Đức làm cô thấy đau lòng. Nước mắt chảy dài trên suốt chặng đường về nhà. Rồi đột nhiên cô quay xe lại, đi tới toà án và rút lá đơn đã gửi từ tuần trước...
-
Gọi anh nào thấy anh đâu Tình yêu giờ đã phai màu trong anh Thôi đành ôm giấc mộng lành Ngủ ngoan tim nhé đừng hành hạ nhau Đời nào hiểu được nông sâu Anh về bên ấy để sầu riêng ta.... Gửi Kiều Anh Hương
-
VH cám ơn bạn nhé. Thực sự nhiều khi bận quá nên ít khi dùng mạng. Mong được bạn góp ý nhiều hơn.
-
Tôi mới thamgia vào diễn đàn nên cũng chưa biết cách trả lời những người đã có đôi lời tham gia về bài viết của tôi. Nhiều điều còn chưa biết mong các bạn hướng dẫn thêm. Vả lại công việc cũng bận rộn nữa nên ko thường xuyên vào diễn đàn được. Rất mong được các bạn hướng dẫn. Bạn Lê Thanh Hương ơi! Người phụ nữ ấy đang bình tâm lại. nhưng xem ra đó chỉ là khoảng lặng giữa hai cơn bão. Đó là nỗi khổ của một người đa mang và đa cảm. Cám ơn bạn đã xẻ chia! Nếu rảnh online thi vào nick tôi nhé. Sẽ tâm sự được nhiều hơn. (tigon_muathu2002)
-
Mưa đánh thức những nỗi nhớ không tên Để kỉ niệm lại ùa về day dứt Em đắm chìm trong câu thơ vô thực Tìm lại buổi ban đầu trên những búp bàng xanh. Mưa gọi em về một thủa có anh Những giọt đầu mùa lao xao thầm kể: Đầu trần dầm mưa ướt đầm vai nhỏ, Anh thương em chiều tan học đường xa... Mưa gọi em về một thủa đã qua Hải Phòng đắm mình trong cơn mưa đầu hạ Anh trở về như quen, như lạ Rồi lại ra đi biền biệt tháng năm dài... Giữa đời thường cơm áo nặng hai vai Những cơn mưa đầu mùa có gợi anh nỗi nhớ? Mà nơi này chỉ mình em hỏi gió: Hạ nhắn gửi gì trên những búp bàng xanh?
-
Tháng năm về bỏng rát tiếng ve sôi Phượng loang đỏ kỉ niệm càng nhức nhối Gió dỗi hờn gió chẳng còn chung lối Mặc nắng vàng chang chang khắp nẻo xa. Khát một đời nên phượng cứ đơm hoa Rừng rực cháy đốt một vùng trời hạ Đau một đời nên ve kêu ra rả Vắt kiệt sức mình đến chết tiếng còn ngân. Hạ là em trong nỗi nhớ âm thầm Cứ chang nắng, cứ cháy lòng thương nhớ Để mưa hạ sụt sùi bong bóng vỡ Chẳng thể dịu lòng cơn khát một niềm tin. Ngược thời gian em cùng hạ đi tìm Những hạ trước ve dạo đàn, gió hát Những chú dã tràng xây lâu đài trên cát Biển Hạ Long xanh thẳm đến khôn cùng. Đã xa rồi những mùa hạ yêu thương Anh ra đi bỏ lại em với nắng Cháy cạn lòng ước một mùa hi vọng Anh trở về dịu mát khoảng trời riêng.
-
Ôm đàn ta gảy khúc tương tư Níu lại chút duyên lúc giao mùa Nhạc lòng nức nở từng phím lạnh Đàn lẻ, tơ chùng, tình chát chua... Anh đã xa rồi bỏ lại đây Cung đàn tình ái đứt từng dây Ta về nối lại đường tơ cũ Gảy khúc biệt li với tháng ngày. Tiếng đàn ảo não suốt canh thâu Như khóc than thương mối tình đầu Mỗi nốt nhạc ngân - ngàn giọt lệ Tình duyên sao đã vội phai màu!? Đành thôi phận bạc, tình mong manh Ta mất anh rồi, ta mất anh...! Từ nay xa vắng mưa buồn rớt Trái tim sao nhắc: Mãi yêu anh...
-
Giận người dễ nhớ - mau quên Giận ta không thể quên hình bóng ai Giận người nói một thành hai Giận ta nghe một tin hai - dại khờ. Trời buồn đổ trắng cơn mưa Lòng ta hoá đá ngóng chờ tin xa Trắng đêm chỉ một mình ta Người như chú Cuội gốc đa dối lừa. Người về bên ấy có mưa? Mà sao lạnh khoảng trời thừa bên đây Người về bên ấy đắm say Để cho lạnh buốt tim này người ơi! Người đi người đã quên lời Mình ta ở lại một đời nhớ thương Một thời tình chót tơ vương Một đời lệ nhỏ đêm trường đắng cay Một thời vụng dại mê say Một đời dõi bóng chim bay mịt mờ Một thời xây mộng xây mơ Một đời đau đáu những câu thơ buồn!...
-
Dẫu biết rằng mình không thể bên nhau Sao em vẫn khát khao nghĩ về ngày ấy Dẫu biết rằng đời không đơn giản vậy Em nén lòng mình đứng giữa một ngã ba. Anh đi về nơi ấy có người ta Không có em, không buồn vui trăn trở Em đứng lại cùng chia li, tan vỡ Vẫn cảm ơn sự tình cờ mang anh lại cho em. Yêu anh quá nhiều mà chẳng được gần thêm Bao đêm dài trở trăn với những dòng tin nhắn Dứt lòng xa anh mà trái tim trĩu nặng Em sợ miệng đời bởi là kẻ thứ ba... Tình yêu tội tình gì mà vẫn phải chia xa? Chỉ buồn vì không của nhau từ trước Giờ mỗi người một ngả đường riêng bước Bao ân tình xin giữ trọn trong tim! Đêm 5/5/2007
-
TặngL - D) Khi anh ở bên cô ấy Em giam mình vào cô đơn Sao em cứ thấy giận hờn Mà không thấy mình vô lý. Tình yêu quả là ích kỉ Em chỉ là người thứ ba Anh vốn là của người ta Biết vậy vẫn đau lòng quá! Duyên em chỉ như chiếc lá Tình anh chỉ ngọn gió đưa Cuộc đời sao cứ cợt đùa Xô mình vào nhau anh nhỉ... Yêu anh em thành ích kỉ Yêu em anh phải dối gian Cuộc đời vốn hợp rồi tan Thôi anh về bên cô ấy.
-
HỘI NGỘ Anh về bất ngờ như nắng ấm Em ngỡ ngàng đâu phải trong mơ Cổ tích cũng cần cho cuộc sống Anh ngày xưa say đắm đến bây giờ. CHIA LY Rồi anh lại ra đi Mưa nhạt nhoà phố vắng Hàng cây khẳng khiu gầy Lặng buồn nhìn hút bóng. Em không tiễn anh đi Sợ cầm lòng chẳng được Nước mắt níu chân anh Sẽ khổ anh nhiều lắm. Một mình ngồi im lặng Đếm từng khắc từng giây Tiếng kim đồng hồ chạy Ngỡ vang vọng tiếng giày. Hải Phòng giờ lạnh lắm Trơ trọi bóng em về Gío cuối mùa buôn buốt Mưa bụi giăng giăng buồn...
-
Sáng nay dậy trời mưa to quá! Anh đã đi sau một cú điện thoại từ 5giờ 30. Tôi không thể nằm thêm được nữa. Đã 3 buổi sáng như vậy. Thật là chuyện chưa bao giờ có trong gần 6 năm nay. Tôi thấy cuộc sống của mình bất ổn quá. Dường như tôi và anh đang trượt dần xuống 2 đầu dốc khác nhau. Nếu muốn gần gũi lại phải leo dốc một lần một nữa. Thật khó khăn biết bao nhiêu...! Trước đây cũng đã có lần anh trượt dốc, nhưng tôi đã đứng trên đỉnh dốc mà kéo anh dậy. Những mong tất cả sẽ thay đổi. Nhưng không. Lần này anh trượt dốc lại đẩy theo cả tôi. Mà tai hại làm sao lại đẩy tôi trượt sang một bên dốc khác. Càng ngày càng xa nhau hơn. Muốn trở lại càng khó khăn hơn. Có phải tôi đã sai và đổ lỗi anh để biện minh cho mình không nhỉ? Tôi đã trở thành một người đàn bà xa lạ với chính mình. Tôi đã gào lên trong tuyệt vọng " Em đánh mất mình vì ai!?". Vì ai đây nhỉ...? Một câu hỏi dài có khi đánh đổi cả cuộc đời mà không có câu trả lời. Vô vọng quá! Giờ này anh ở đâu? Làm gỉ? Đã lâu lắm mình không còn những giây phút bên nhau nữa. Một năm? Hai năm? Hay ba năm rồi nhỉ....? Tôi cũng không còn nhớ nổi nữa. Tôi cũng không còn cảm giác trống vắng khi không có anh nữa. Anh đã tập cho tôi một thói quen xấu là sống không cần có anh vẫn ổn. Nhưng liệu có ổn thật không? Hay chỉ là khoảng lặng trước khi có một cơn bão đến? Bão lòng!
-
Ta về trong lạnh lẽo Mưa xuân tê tái lòng Ngõ vắng đêm quạnh quẽ Nhớ tình xưa âm thầm Tiếng đàn ai thổn thức Níu dùng dằng bước chân Nhớ khi xưa ngõ vắng Mình bên nhau bao lần. Tình về nơi xa ấy Gió lạnh trong tim này Ta mong manh bóng nhỏ Tự tay cầm lấy tay. Hương xưa còn vương vít Ngõ gió lùa chông chênh Tiếng đàn ko vui nữa Điệu nhạc buồn chênh vênh... Ta mong manh bóng nhỏ Ánh đèn hắt nhạt nhoà Mưa lạnh lùng qua ngõ Ướt tiếng đàn năm xưa. Anh có qua lối cũ, Lòng còn vấn vương lòng? Và tiếng đàn xuân ấy, Có níu chùng bước chân? Ta về muôn nẻo gió Ngõ vắng quanh hiu buồn Chia li ngày xuân ấy Biết còn xuân trong lòng!?
-
Em ném cô đơn lên trời Mong sao nỗi buồn biến mất Cô đơn vụt rơi xuống đất Nỗi buồn lại càng sinh sôi Bao nhiêu trắc nết nảy nòi Ngả nghiêng tiền, tài, xác thịt Những dối gian và lừa bịp Em đánh mất mình vì ai...???
-
Hoài niệm Rồi anh có về thăm phố biển ngày xưa? Có cô gái nhỏ chiều lang thang trên phố Nhớ thương ngẩn ngơ hình ai trong mộng tưởng Gió thổi dài theo bước chân hoang. Rồi anh có về thăm dãy hành lang Đêm chia li nào tay trong tay nhung nhớ Thương lắm đời nhau _ tình đầu lỡ dở... Hạnh phúc chẳng vẹn toàn tình theo gió lang thang. Bước chân ai mệt nhoài trên những hành lang Góp nhặt hương dư âm ngày cũ Ép vào tim khóc tình đời dang dở Biết tìm nơi nào bóng dáng tin yêu! Chia li rồi vùi chôn một tình yêu Vùi chôn ước mơ một thời thiếu nữ Rồi anh có còn nhớ thương hình bóng cũ Hay sẽ lãng quên như bao kẻ vô tình?
-
Em một mình trước biển chiều nay Sóng cồn cào trào dâng nỗi nhớ Đồi thông vi vu ngàn lời than thở Anh nơi xa có biết biển đợi chờ? Em không muốn là những mảnh vỏ sò Chờ tay khách lãng du nâng niu rồi quên lãng Em không muốn mình hoá ngàn con sóng Khao khát ngàn năm thương nhớ đến bạc đầu. Em không thể như ngàn thông reo Vi vút trong bao chiều _ gió qua rồi đi mãi.... Em chỉ là bãi cát vàng thầm lặng Chiều hôm nào còn in dấu chân anh.
-
Người ta nói một miếng trầu nên nghĩa Ta buồn lòng đi nhặt lá trầu rơi Đem về têm với bạc trắng màu vôi Nghẹn ngào nếm mong duyên tình thắm lại
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.