Jump to content

vanhong

Thành viên
  • Số bài viết

    399
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    8

Mọi thứ được đăng bởi vanhong

  1. Trời ạ tình yêu thế này thì ko bão bùng mới là lạ Ngocdinh nhỉ Người ta vốn có chốn neo rồi Tơ tưởng hoài công khổ mình thôi Tình như mây khói bay muôn hướng Vương vấn đời ai muộn mất rồi. Khi người vui vẻ ở bên chồng Nát lòng ai đó khổ lắm không? Ngoài thơ và nhạc tìm nương náu Hồn còn ngơ ngẩn với bóng hồng. Đời mãi bão bùng trách chi ai Sao cứ đơn phương chặng đường dài Tình vừa như có... như không có Dứt lòng phiêu lãng một đời trai... Thoả chí tang bồng nhạc với thơ Còn hơn đau khổ với ngẩn ngơ Thuyền kia đã có nơi bến đỗ Ngóng làm chi nữa! Tỉnh cơn mơ! 18/10/2008 Vài dòng mạo muội khi lang thang lướt web. Chúc bạn cuối tuần vui vẻ và luôn bình yên trong tâm hồn! Vân Hồng
  2. TIẾNG ĐÊM Đêm hoang lạnh gió may thừa thãi quá Vung vãi từng luồng rét tái tê lòng Tiếng rắc lắc hạt mưa thưa trên mái Cùng tiếng trôi lặng lẽ đếm đong giờ Ta nghe thấy cả con tim thổn thức Nghẹn ngào rung trong lồng ngực vô hồn Những cánh lá khẽ lìa về đất mẹ Xào xạc bay cuốn thương nhớ theo cùng. Kìa con dế ăn sương buồn gì kêu rỉ rả... Khóc than đời cô độc bãi cỏ hoang? Ta lại nghe tiếng bàn phím thở than Lách cách run mười ngón tay gầy guộc Trải lòng ra để chân đừng lạc bước Khẽ khua vang những tiếng bước độc hành. Đêm thu chết lặng đi trong muôn tiếng Gõ vào lòng nhoi nhói chích thịt da Mỗi tiếng đêm như tiếng khóc đưa ma Tiễn linh hồn một người vào cõi nhớ. Đêm thu vắng chỉ tiếng hờn của gió Của côn trùng, của lá, của tim đau... Tiếng thở dài trời đất phải lìa nhau Mãi mãi xa chẳng thể gần thêm nữa. Đêm thu vắng lòng ai còn một nửa Một nửa kia lạc bước ở phương nào Tiếng xé lòng ai đó gọi thầm nhau Bao thanh âm dở dang không thành tiếng. 15/10/2008 Vân Hồng
  3. vanhong

    6/10/2008

    Một ngày ko thể quên. Một mình và nghĩ tới những gì đã qua, những gì sẽ tới. Chợt thấy thời gian vẫn mải miết trôi còn mình thì vô nghĩa lâu rồi. Trống rỗng và chán ngắt. Không muốn nói với ai, ko muốn bất kì một điều gì. Cứ nói và thấy thật ko biết là nói gì nữa. Nếu nói ra những điều đã nghĩ chắc sẽ ko ổn chút nào. Hãy như ngày xưa! Một người trước khi chia tay đã mong muốn mình như vậy. Hãy như ngày xưa! Hãy như ngày xưa! Hãy như ngày xưa!... GỬI CHO BẦY CON SÍT (Phạm Hồng Oanh) Tại người lắm nhớ nhiều quên Hẹn bao nhiêu hẹn chẳng nên hẹn gì Người xưa vạt áo đầm đìa Đi tìm ngọn gió thổi về nơi nhau Lời đi trước, người đến sau Càng say lời hẹn càng đau lời tìm Trăm năm vẫn một yếu mềm Ở ngay ta, chứ phải tìm đâu xa Tìm người như thể tìm ma Áo ai bằng giấy cho ta lỡ lầm. Quá mùa nên cải thành dưa Trầu xanh héo lá khi chưa kịp vàng Muốn sang mà chẳng được sang Dẫu là một chuyến đò ngang cuối ngày
  4. KHÔNG THỂ ĐÂU ANH... (Tặng Lamvukha) "Giờ gặp đây hai mảnh đời chắp vá" Rách nát rồi còn chi nữa cho nhau Có còn chăng là những nỗi đau Chưa liền vết chẳng bao giờ thôi nhức nhối. Cánh cửa lòng khép rồi đừng mở vội Tháng năm trôi rỉ sét hết tâm hồn Những trái ngang cay đắng đã nặng mang Xin xếp lại trong ngăn hồn cũ kĩ Nửa cuộc đời chẳng ai người tri kỉ Chẳng ai người san sẻ được nỗi đau Khoá lòng đi đừng thao thức vì nhau Hai nửa cuộc đời đã quá nhiều ngang trái. Con tim yêu giờ đây xin khép lại Những ưu tư thương nhớ đã xa rồi Khoá lòng đi đã quen với đơn côi Không cay đắng, không giận hờn thêm nữa... 3/10/2008 Vân Hồng
  5. vanhong

    NÓI VỚI ANH (II)

    LẠC Một mình tôi lặng lẽ tôi Đếm thời gian chảy đầy vơi nỗi sầu Một mình một bóng đêm thâu Gió không ru nổi một câu hát buồn Nhớ đêm nào lạnh mưa tuôn Thì thầm câu hát đuổi buồn đi nhanh Đêm nay trăng lạnh gió thanh Mà không chợp mắt năm canh nhớ người... Kẻ vui một, kẻ đau mười Ai nồng say với một người khác tôi Tôi ngồi nhấm giọt li bôi Xót xa một kiếp bèo trôi lạc dòng Bến nào đục, bến nào trong? Cũng riêng ai đó chẳng mong tôi về Lời nào tôi trót si mê Tình nào tôi trót vụng về mượn vay Thôi thôi nặng một kiếp này Trái tim tôi lại lưu đày chính tôi... 3/10/2008 Vân Hồng
  6. vanhong

    1/10/2008

    Có một người đã kể cho tôi nghe câu chuyện............ Mỗi lần người đó thấy người đàn ông mà mình yêu nhắc tới vợ là tim cô ấy lại nhói lên. Mắng người đàn ông phải biết thông cảm, chia sẻ cùng vợ nhưng lòng người ấy đau lắm. Không hiểu vì sao người ấy lại cứ làm thế... còn người đàn ông thì vô tâm ko hề biết được nỗi đau ấy. Hồn nhiên hứa anh sẽ nhớ những gì em dặn... Thiết nghĩ trong lòng người phụ nữ khi yêu thật khó hiểu . Họ chẳng biết nói ra lời đó để làm gì. Họ nói để giày vò thêm nỗi đau trong mình, để hiểu thêm rằng tình cảm của họ là sai trái... Đôi khi cuộc đời ko đơn giản là những đường cong, đường thẳng mà là những ảnh ảo trong lòng người. Phải tinh mắt, phải chú tâm mới nhìn thấu và hiểu hết. Ai hiểu? Ai thấu? Chả có ai! Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em. Đã nương theo vào đời làm từng nỗi ưu phiền... Ngoài phố mùa Đông đôi môi em là đốm lửa hồng. Ru đời đi nhé cho ta nương nhờ lúc thở than Chân đi nằng nặng hoang mang ta nghe tịch lặng rơi nhanh dưới khe im lìm. Ru đời đi nhé ôi môi ngon này giữa trần gian. Ru từng chiếc bóng lênh đênh vào giấc ngủ ngon. Cho tôi tay gối mong manh, cho tôi ôm lấy vai thon. http://hayso1.com/m/#Play,2381
  7. vanhong

    NÓI VỚI ANH (II)

    HÁT RU MÙA THU Hát đi nào hát về một nỗi đau Hát ru thu ngủ yên trong lá rụng Cúc vàng nở ưu tư chiều cô quạnh Ta nhìn nụ cúc vàng mong sớm được hồi sinh. Lòng ta chết đi chả thương tiếc riêng mình Chỉ mong thu giữ lại chút sắc vàng trên mộ Chôn đi nào những đam mê chẳng có gì phải nhớ Chôn đi những yêu thương, giả dối vô hình... Ta muốn lặng câm trong thế giới riêng mình Hát ru những nỗi đau đang nảy mầm trên mộ chí Gió nhẹ nhàng thổi bay những cơn mộng mị Giấc mộng tình phù phiếm chẳng riêng ta... Ta hát ru một mùa thu đã xa Bước chân ta không cô đơn lạnh buốt Tìm một chút bình yên trong hơi may thân thuộc Hát ru lòng thôi yên giấc ngàn năm... 20/9/2008 Vân Hồng
  8. KHOÁ LÒNG Ta giam mình vào bốn bức tường Thấy nhức nhối sự cô đơn hiện hữu Ngồi lì với bàn phím lặng câm Lách cách những tiếng buồn tẻ nhạt... Mọi cuộc vui mãi là phù phiếm Khi cần một bờ vai lại chỉ có riêng mình Mọi thanh minh chỉ là nguỵ biện Ta chả là gì, không phải của riêng ai Xót xa lòng khoá vào một chữ yêu Đốt đi nào rải tàn tro theo gió Thôi tim ơi đập rộn ràng chi nữa Sao cứ dại khờ đa mang! Giữ cho mình một chút bẽ bàng Để luôn thấy không thể tin được nữa Giữ cho riêng mình một nỗi đau chia nửa Để đừng nhận thêm về một nửa nỗi đau. Ta lại một mình trong thăm thẳm hư vô Hãy đừng là gì, đừng nhớ mong ai nữa Giữ cho mình một niềm vui bé nhỏ Rằng chẳng bao giờ ta có thể đau thêm... 20/9/2008 Vân Hồng
  9. vanhong

    NÓI VỚI ANH (II)

    PHÂN VÂN Em có được bình yên khi nhớ về anh? Lòng em có nhẹ nhàng hay lại tràn giông bão? Cầm lòng thôi hãy đừng yêu đừng giận Em nhủ mình hãy cầm lòng... Nhưng sao anh cứ mở trái tim em Mở cánh cửa lòng em đã đóng băng từ muôn kiếp trước Thả vào tim em sợi tơ tình mỏng mảnh Mà bền chặt giăng mắc thương yêu. Em không dám hi vọng quá nhiều Không dám yêu nồng nàn như mối tình thủa trước Dè dặt nhẹ nhàng từng bàn chân bước Sợ vấp ngã như con chim sợ vướng cành cong Chỉ sợ mai sau ai đó thay lòng Như bao kẻ đã làm em đau khổ Em sợ lắm nếu mình không bến đỗ Lại phiêu bạt trôi một kiếp lục bình... Lòng hỏi lòng liệu còn có thể tin!? 19/9/2008 Vân Hồng
  10. vanhong

    14/9/2008

    Cảm giác mệt mỏi và bế tắc. Gồng mình lên nào, mình là hãy là siêu nhân đi - nói như cách của con trai vậy. Mình có thể làm tất cả mọi thứ, lo lắng tất cả mọi thứ. Giá mình có thêm thời gian để làm việc nhỉ, mình sẽ có thêm điều kiện để lo liệu nhiều việc. Ngày chủ nhật ở nhà cả ngày phí hoài quá. Hay là ko cần ngày nghỉ nữa, kiếm thêm việc đi. Sao thời gian này khó khăn quá vậy. Bao nhiều việc cần lo lắng. Mình ko thương những người thân của mình sao? Nhưng thương bằng cách gồng mình lên mà gánh vác có phải là tốt nhất ko? Tự nhiên buổi chiều nay thấy cô đơn quá. Sao con người mình trở nên mềm yếu thế này. Ko được ....không có quyền khóc . Muốn nói với một ai đó. Gọi điện cho đứa bạn thân, nó lại đang ngồi chơi với bao nhiêu người. Cúp máy. Ngồi và nghĩ.... Phải cố thôi nào. Ko được để vẻ mặt thế này cho mọi người nhìn thấy. Nào tươi tỉnh và cười lên....
  11. vanhong

    13/9/2008

    Mấy ngày nay thật nhiều chuyện mệt mỏi! Nhưng cứ nhớ tới những lời nói... trong lòng có chút gì đó thật bình yên. Sáng nay đã đưa bé đi khám sớm chưa nhỉ. Liệu có về kịp dự họp lớp ko? Mình cứ nghĩ mãi cách cư xử... Vậy mà cho là bình thường. Sao lại có người hiền thế! Hiền hay là sợ... là nhu nhược... thôi chuyện của người ta ko dám nghĩ nữa đâu! Tôi qua dù mệt và đau đầu vẫn đưa Tom đi xem sư tử. Mua được cái mũ hoá trang thật đẹp, Tom rất thích. Vậy là vui rồi. Có chút gì thay đổi... phải ko??? Muốn như ngày xưa quá. Một mình. Ko chia sẻ. Liệu đó có phải là bình yên???
  12. Chào anh Vinh! Gió cát bình yên đọc bình yên nhỉ! Mỗi khi em ra biển lại thấy lòng chẳng bình yên chút nào. Chắc do tâm trạng của mỗi người phải ko. Bài này của em ko phải là hoạ lại. Em ko viết bình yên được như thế. Nhưng góp 1 chút gì cho biển phải ko anh? BIỂN VÀ CON Ta ngợp giữa bao la trời nước Sóng giỡn đùa Số phận giỡn đùa Miên man ngợp trong lòng nước thẳm Ước gì tan vào trùng khơi. Chợt giật mình thảng thốt tiếng: Mẹ ơi!... Một bàn tay níu gọi Sực tỉnh trong lòng đời đâu phải mãi là tăm tối Biển đâu là giải thoát bình yên... Ta lại cười vui như vừa trút niềm riêng Trút vào biển những giọt buồn cay đắng Hoà vào ánh mắt thơ ngây quên tháng ngày trĩu nặng Mỏng manh vai gầy chai sạn nhờ sóng mơn man Biển lỗi lầm gì đâu mà ta nỡ vội vàng Định vùi chôn một cõi đời vô vọng Bàn tay nhỏ níu lấy ta truyền thêm nguồn sống Bước đi nào vững vàng nữa mẹ ơi! Con lại dạy ta bước tiếp trên đường đời Hai bóng nhỏ đổ dài trên bãi cát Hoàng hôn xuống rồi nào hãy nghe biển hát Bài hát ngàn đời khao khát sống và yêu!... (Nhớ lần đi biển thật điên rồ!) 12/9/2008 Vân Hồng
  13. ĐỪNG NUỐI TIẾC LÀM GÌ CÁNH MÂY TRÔI... (Tặng Lamvukha) Một cõi nhớ nào thênh thang cánh mây em Phiêu du trôi ngàn năm không bến đỗ Biển rộng sông dài, rừng xanh núi thẳm Em cứ miên man mặc tháng năm dài... Em biết rằng anh mãi mãi dõi theo Nâng cánh em bay mải mê vùng trời lạ Không có gió mây chỉ là băng giá Làm sao trôi?... Nhưng đã xa rồi xin lỡ hẹn người ơi Cuộc tình buồn giờ chỉ còn nuối tiếc Xin anh dồn mây thành mưa khóc ngày nào li biệt Một lần thôi rồi vô cảm ngàn đời. Đừng nuối tiếc làm gì một cánh mây trôi!... 12/9/2008 Vân Hồng
  14. vanhong

    8/9/2008

    Hôm qua đã vui lắm! Mình có khờ khạo quá ko nhỉ. Sợ lại vấp ngã, sợ lại đớn đau. Cuộc sống luôn làm mình thấy mệt mỏi nhưng khi nói được ra với ai đó thì nhẹ lòng hơn. Có một quyết định nhỏ, ko biết có làm được ko nữa. Tại sao nhỉ!!! Hay mình vốn là người chả ra gì, bản chất à? Trước đây đâu có thế! Mình sẽ làm tốt phải ko, nhưng bắt đầu thế nào?
  15. TỎ LÒNG Cùng một ánh trăng cùng nhớ ai Sương khuya lạnh buốt giá hai vai Em thầm nhớ những ngày xưa ấy Khe khẽ lòng em tiếng thở dài... Bến mộng xa rồi trăng cổ xưa Thuyền tình em lạc bến lau thưa Phận em bèo bọt buồn buồn lắm Lỡ dở một đời dãi nắng mưa... Thu rồi trăng cũng úa màu tang Em dãi lòng ra với ánh vàng Bạc thân, bạc phận, trăng bàng bạc... Số kiếp đoạ đầy để hồn hoang! Hồn em về với trăng đêm nay Mượn ánh vàng kia tỏ lòng này Anh đừng sầu hận em thêm tủi Hồn em phiêu bạt gió ngàn bay 7/9/2008 Vân Hồng
  16. CÒN TIN ĐƯỢC KHÔNG ANH? Hoá đá rồi còn tin được không anh? Cái cổ không đầu trơ ra nhức nhối Tim em thành sỏi Đêm đêm đập vang tiếng lóc cóc đau buồn Đầu của em đâu? Trôi dạt giữa đại dương... Uất ức lắm chắc nhắm không chặt mắt Trôi đi đâu tìm thân xác không còn lành lặn Áo lông ngỗng ngày nào dẫn đường truy sát cuộc đời em... Chết đi rồi vẫn chẳng được bình yên Chuyện tình của em người ta đem ra làm bài học quí Cứa sâu vết thương lòng những tưởng đá không còn nhỏ lệ Xưa Trọng Thuỷ chết trong ân hận đau buồn... Nay anh vẫn sống bình yên Anh vô cảm trước nỗi đau đã mang tới cho em Em lặng lẽ bắt lòng mình hoá đá Anh đừng nói những lời yêu với em nay đã thành xa lạ Nguyện hoá đá rồi thôi thương nhớ... thôi tin... 7/9/2008 Vân Hồng
  17. vanhong

    NÓI VỚI ANH (II)

    CÒN TIN ĐƯỢC KHÔNG ANH? Hoá đá rồi còn tin được không anh? Cái cổ không đầu trơ ra nhức nhối Tim em thành sỏi Đêm đêm đập vang tiếng lóc cóc đau buồn Đầu của em đâu? Trôi dạt giữa đại dương... Uất ức lắm chắc nhắm không chặt mắt Trôi đi đâu tìm thân xác không còn lành lặn Áo lông ngỗng ngày nào dẫn đường truy sát cuộc đời em... Chết đi rồi vẫn chẳng được bình yên Chuyện tình của em người ta đem ra làm bài học quí Cứa sâu vết thương lòng những tưởng đá không còn nhỏ lệ Xưa Trọng Thuỷ chết trong ân hận đau buồn... Nay anh vẫn sống bình yên Anh vô cảm trước nỗi đau đã mang tới cho em Em lặng lẽ bắt lòng mình hoá đá Anh đừng nói những lời yêu với em nay đã thành xa lạ Nguyện hoá đá rồi thôi thương nhớ... thôi tin... 7/9/2008 Vân Hồng
  18. vanhong

    NÓI VỚI ANH (II)

    Lâu lắm mới gặp Aily nhỉ! Viết cho vơi bớt hay càng đầy thêm thì không hiểu nữa! VH chỉ trải lòng mình... trải lòng mình... CHIA TAY (Tặng Lamvukha) Vâng thì chia tay! Hai tiếng đơn giản vậy Em bước đi như lạc vào hoang mạc Về đâu? Vâng thì chia tay! Lờì anh nói sao đắng cay đến thế Anh tìm quên trong men đắng mà lòng nhỏ lệ Em chẳng biết vùi chôn nơi đâu nỗi nhớ cứ dâng đầy Vâng thì chia tay! Con tim bao ngày đập nhịp yêu nay nằm đau ủ rũ Anh bước mỏi tìm về con đường cũ Em thẫn thờ thả mộng lại trời cao Chia tay! Chia tay! Thương nhớ gói chặt vào Yêu thương, hờn giận chỉ như cơn gió thoảng Chia tay! Chia tay! Bước mỏi chiều chạng vạng Anh ích kỉ vô cùng khi nói tiếng chia tay Em mãi đớn đau khi xa cuộc tình này! 7/9/2008 Vân Hồng
  19. THU NAY Thu đã sang rồi thu đã sang Trời thêm hiu hắt bạc màu tang Tôi đi từng bước lòng nghe nặng Bến đỗ cuộc đời rẽ sang ngang. Mưa đổ tả tơi nhánh hoa gầy Chiều buông lối cũ lại qua đây Hồn không đau nữa không thương nữa Thờ ơ trăm nẻo kiếp lưu đầy. Hỏi gió hỏi mây hỏi những người... Ngày nào trong dạ luyến thương tôi Giờ có chút chi vương vấn nữa Còn nhận ra tôi giữa cuộc đời!? Tôi và thu ấy với thu nay Đã chẳng còn thương nhớ đong đầy Lòng không còn hận không hi vọng Đời lặng trôi cùng gió heo may!... Vô định! 2/9/2008 Vân Hồng
  20. vanhong

    2/9/2008

    Sau một cuộc hành trình dài mệt mỏi dường như mình đã thay đổi hẳn. Thờ ơ, hờ hững, vô hồn. Những điều trước đây có thể làm mình giận hoặc vui hoặc mất ăn mất ngủ giờ đây trở nên quá bình thường. Có buồn! nhưng chỉ như gió thoảng qua! Nhẹ lắm! Đôi khi không biết mình còn là mình nữa hay ko. Ko giận, ko vui, ko mong nhớ!!! Những câu chuyện của mình trở nên lạnh lùng đôi khi cay nghiệt. Họ sợ mình. Giận mình. Chán mình. Cũng thế cả. ko ảnh hưởng gì. Mình ko may mảy động lòng trước một ai. Công việc cũng thế, ko cố gắng, ko bỏ bê. Bình thường! Tất cả chỉ đọng lại hai chữ bình thường! Đáng vui hay đáng buồn nhỉ? Mấy ngày nữa là bắt đầu công việc một cách thực sự rồi. Mình ko háo hức chờ đợi hay lo âu như trước, cứ bình thản, cứ thờ ơ... Với tất cả!!! Đời buồn như lá... gió mãi cuốn đi... xoay tận cuối trời..............
  21. vanhong

    NÓI VỚI ANH (II)

    BUÔNG LÒNG ĐI! "Có những chiều mưa làm nước mắt tuôn" Em nghẹn ngào ước mơ tan như bong bóng Suốt cuộc hành trình chỉ mình em câm lặng Đếm mưa rơi... rơi buốt cả xuân thì... Cuộc tình nào đau khổ bởi phân ly Điều được... mất... cuối cùng còn nuối tiếc... Anh không hiểu hay cố tình không hiểu Cứ khư khư ôm mãi vết thương lòng. Em xa rồi đi về cõi hư không Anh đừng đợi... đừng mong chờ thêm nữa Cuộc đời ta đã chia ra hai nửa Nửa quá khứ xa vời nửa hiu hắt tương lai! Em độc hành khó nhọc để quên ai Anh đừng trách đừng buông lời cay đắng Cuộc tình buồn chỉ mãi là vô vọng Buông lòng đi dù tê tái xuân thì... 2/9/2008 Vân Hồng
  22. vanhong

    NÓI VỚI ANH (II)

    PHƯỢNG TÍM Một chiều kia em lạc vào xứ lạnh Lạc vào anh bỡ ngỡ buổi ban đầu Đà Lạt ơi!thông reo hoàng hôn tím Sương mờ giăng mình sát lại bên nhau. Anh lặng lẽ không nói lời thương nhớ Giấu ngại ngùng trong khói thuốc nồng say Em bối rối nhìn vu vơ nhánh phượng Đà Lạt buồn phượng tím đến đắng cay... Thôi duyên phận sao đành chiều lạc bước Ôm nhớ nhung đau đáu một ánh nhìn Anh như phượng tím cháy lòng thương nhớ Em xa xôi hoá cơn gió vô hình... Hoa phượng tím!Đắng lòng bông phượng tím! Anh một mình bên phượng đợi chờ ai Ngày qua ngày người đi không trở lại Phượng tím buồn rũ cánh một sớm mai. Xác hoa ấy hay là hồn anh đấy Đợi chờ em tím đến u hoài Em mãi nhớ loài hoa riêng Đà Lạt Nhưng đành thôi, đành lỡ hẹn người ơi! 31/8/2008 Vân Hồng
  23. vanhong

    NÓI VỚI ANH (II)

    NIỆM KHÚC (Tặng Thanh Hùng - Kim Phụng) Em mòn gót tìm lối rẽ vào đông Bóng thời gian ngã dài che lối mộng Anh ở đâu nơi biển trời xa rộng Ôm nỗi sầu héo úa cả đời nhau. Ngày em sang sông gió thảm mưa sầu Tiếng sóng xô đớn đau thân bèo bọt Mười hai bến lênh đênh đầu con nước Phận mưa sa vùi dập vũng lầy nào... Giờ một mình em dõi ánh trăng cao Tìm cõi mộng ru hồn về ngày cũ Giấc mơ đời em lỡ tay đánh vỡ Để một mình ngồi xếp lại đêm nay... Từng mảnh buồn kỉ niệm cứa đầy tay Tim rỉ máu vì lỗi lầm thủa trước Xếp hết đời vẫn chẳng hề nguyên vẹn Niệm khúc buồn còn một nửa chênh vênh! Đêm 5/8/2008 Vân Hồng
  24. vanhong

    NÓI VỚI ANH (II)

    TÌM NHAU Một đêm trắng em hát ru lòng vậy Dấu yêu về mộng mị khóe mi cay Anh ở đâu hồn có ngất ngây say Nghe sầu mộng vỡ bên lòng hoang vắng. Một đêm trắng em ngồi nghe biển khóc Nức nở hoài chờ đợi tháng năm trôi Trăng lưỡi liềm lỡ cứa nát lòng rồi Biển hoài mong trắng bạc đầu con sóng. Một đêm trắng hồn lang thang dốc vắng Mãi kiếm tìm dư hương thủa dấu yêu Anh lạc bước đưa hồn chốn cô liêu Tay chới với níu thời gian quay lại. Bao đêm trắng hồn hai ta mê mải Kiếm tìm nhau trong cõi nhớ thênh thang... 4/8/2008 Vân Hồng

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...