tranthanhxuan
-
Số bài viết
86 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi tranthanhxuan
-
-
C Â U Đ Ố D Â N G I A N
Đố ai giải được câu đố sau đây:
Lên hí ha, xuống hí hóp> Sờ vào vú, vú lạnh như tiền. Đấm một cái, vãi đầy ra chiếu .
-
HOA XUÂN
Hương sắc hoa vườn sũng nước mưa
Cánh rời rã cánh! Tiếng gà trưa
Gáy tan giấc mộng tìm hoa thắm
Quá nửa Xuân qua, hoa bạc mùa!
-
GIÓ XUÂN
Mưa tạnh chờ mong cơn gió khô
Cửa mở toang ra, đâu có ngờ !
Không khô mà ướt như nước giội
Gió ơi! Ngâm nước tự bao giờ ?
-
NẮNG XUÂN
Cái nắng xuân hồng lẩn trốn đâu?
Mặc mưa sùi sụt ủ men sầu !
Cớ chi bảng lảng như khách lạ
Vườn vắng chim trời. Cây lắm sâu!
-
MƯA XUÂN
Người vẫn vô tình như gió bay
Vườn Xuân hoa nụ chẳng đầy tay !
Mưa phùn giăng mắc nhòe trời đất
Gương mặt người nhòa như bóng cây !
-
CHUNG THỦY
CHƯƠNG I
NGÀY:
Chồng đi xa về hỏi vợ:
- Em! nhà có chung thủy với anh không?
-Không chung thủy với anh thì còn chung thủy với ai?
- Còn anh ?
-Anh cũng vậy!
CHƯƠNG II
ĐÊM:
Hai vợ chồng đang ngủ say bên nhau, sau giây phút ân ái. Vợ bỗng nhiên nói mơ với giọng hốt hoảng:
- anh ơi! nhà em nó đã về.
- Chồng cũng hốt hoảng, lặng lẽ lao qua cửa để thoất thân.
-
[si
ze=5][/size]
LỖI HẸN
Và thế là một lần anh lỗi hẹn
Cho hồn em lơ lửng lá vàng bay
Nước Tây hồ vẫn một màu lam tím
Mái quán chờ vẫn đợi ở đâu đây?
Anh đi đâu mà trưa buồn vỗ sóng
Li cafe cháy đắng cả lòng người
Niềm vui tan nhỏ giọt màu nâu gắt
Anh yêu ơi! anh lạc lối đâu rồi?
Hãy mau về
nơi ta hò hẹn
Cái rét nửa mùa đã dọn lối xuân sang
câu hát đợi, suốt đời không thể hát
nỗi nhớ anh như gió rét lang thang...
Trưa không nắng ngưc hồ run nhè nhẹ
vỗ sóng lao xao về bến không cùng
Một mình em giữa vòng trời nước
Mỏi mắt chờ anh, bến Đợi ngập mênh mông!
-
[c
lor=#FF8C00][/color]ĐÊM NGUYỆT THỰC
Em thơ thẩn bên hồ soi bóng
Lẫn với hoa đào và ánh trăng xuân
Anh sững sờ ôm bóng trăng thanh
Trong mê đắm trăng run mờ hao khuyết
Đêm huyền ảo dải Ngân hà mờ mịt
Em ngời ngời một bóng sao đêm
Anh ngập chìm trong ánh mắt tình em!
Đêm nguyệt thực đưa anh vào cõi mộng
Trái tim anh hay sóng hồ vỗ sóng?
Tà áo em bay tím cả mặt hồ
Bóng sao hôm nhấp nhánh bến trăng mờ
Đêm nguyệt thực hay cuộc tình vũ trụ?
Trái đất ôm trăng quay cuồng trong điệu vũ
Ngực trăng phập phồng thổn thức...lá đa bay!
Bỏ bùa cho trâu chú cuội hát đêm ngày
Đêm nguyệt thực
sao hôm lên sáng rực !
-
bai tho trừu tuong qua. minh doc ko hieu hety nghia, ý tho lúng túng, cach dien dat cung that ky.chuc ban viet ngay cang hay cho moi ng cung dc thuong thuc nhung bai tho day an tuong nhe
Cảm ơn bạn đã góp ý. Nhưng xin phép được bàn lại với bạn đôi điều về thơ, mong bạn thông cảm.Văn vần thì diễn đạt theo logic văn xuôi. Còn thơ có cái logic nội tại riêng của nó. Hình ảnh thơ luôn phát triển mang tính đột biến, có như vậy mới tạo ra những bất ngờ và để lại trong lòng bạn đọc những dấu hỏi mà. Như bạn đã biết : làm thơ là một sự giải tỏa cảm xúc chứ đâu chỉ có kĩ thuật . Tôi chưa có dịp đọc thơ bạn, nhưng nhiều bài tôi dọc thấy người làm thơ quá dễ, chỉ là sự chắp vần không hơn.
Nhờ sự góp ý của bạn , tôi mới nhận ra là thơ của mình vì sao lại kén người đọc như vậy. Một làn nữa in cảm ơn bạn
-
bai tho trừu tuong qua. minh doc ko hieu hety nghia, ý tho lúng túng, cach dien dat cung that ky.chuc ban viet ngay cang hay cho moi ng cung dc thuong thuc nhung bai tho day an tuong nhe
Cảm ơn bạn đã góp ý. Nhưng xin phép được bàn lại với bạn đôi điều về thơ, mong bạn thông cảm.Văn vần thì diễn đạt theo logic văn xuôi. Còn thơ có cái logic nội tại riêng của nó. Hình ảnh thơ luôn phát triển mang tính đột biến, có như vậy mới tạo ra những bất ngờ và để lại trong lòng bạn đọc những dấu hỏi mà. Như bạn đã biết : làm thơ là một sự giải tỏa cảm xúc chứ đâu chỉ có kĩ thuật . Tôi chưa có dịp đọc thơ bạn, nhưng nhiều bài tôi dọc thấy người làm thơ quá dễ, chỉ là sự chắp vần không hơn.
Nhờ sự góp ý của bạn , tôi mới nhận ra là thơ của mình vì sao lại ken người đọc như vậy. Một làn nữa in cảm ơn bạn
-
[
HOA ĐÀO MÙA THU
Có gì lạ thế hoa ơi!
mà đào hoa lạc vào trời mùa thu?
Sapa không vệt sương mù
Mà hoa cứ nở như mơ giữa ngày
Hay vì nhớ quá đất này?
mà hoa nở lại cho say tình đời
Hay vì thương quá hoa ơi!
mà hoa trở lại tìm người hoa yêu?
Khèn ai khản tiếng chim chiều
Váy ai xòe với khăn piêu dập dờn
Thác tuôn bạc trắng sườn non
Cầu mây hay giải lụa vờn trong mây
Bóng đào nghiêng ngả chén say
cả Hàm rồng cứ như bay lên trời
San lùng...thắng cố...đầy vơi...
Chiều thu xe ngựa rối bời đường mây
tiếng chim mách lẻo vòm cây
Động lòng hoa đứng đợi ngày...cô đơn!
-
[/left]ĐÊM RÁCH !
Đêm ném anh vào nỗi cô đơn
Anh đi tìm dấu chân em
Bóng tối đong đầy mỗi bước
Kỉ niệm cuốn anh trôi ngược
về một thời xa vắng em ơi!
Cái thời em tóc lửng mắt buông lơi
Còn ngỡ ngàng trước lời trăng gió.
Mảnh vườn xuân em không bỏ ngỏ
Nhưng lại khép hờ
anh như cánh bướm nhởn nhơ
Mắc phải phấn hương tình say đắm
Mắt em cười-cho anh lóng ngóng
Môi em hôngf-cho anh hoá ngây ngô
Em hồn nhiên-sao anh lại thẫn thờ...
Ôi khao khát giọt hồn trinh bạch
Em đã cho anh
nụ hoa đầu phấn hương thơm sạch
Và bình minh he hé của đời
Tình mở đến muôn nơi
Động tình yêu
tí tách giọt tình thạch nhũ
Hang tình hun hút gió
Đèo tình ngầm ngậm mây
Biển tình reo réo đêm ngày
Quán ăn tình
mặn ngọt chát chua vào nỗi nhớ...
Bóng tối cho anh nhìn rất rõ
Gương mặt tình vò võ cô đơn.
Anh đi tìm em
Chỉ thấy lá khô đong đầy bóng tối.
Ánh đom đóm lập loè
đuổi bóng đêm vồi vội
*
Đêm không còn lành nữa, người ơi !
-
GIEO MÙA
Anh gieo vào hồn em
Mảnh trăng nghiêng dậy thì con gái,
Mong một mùa
Gặt vầng trăng tròn tuổi đôi mươi
Em đã đi qua cái mùa chín đó rồi
Vầng trăng xế bóng anh đổ dài trên cỏ!
Anh gieo vào hồn em
Những lời tình lỡ cỡ,
Bối rối lòng thiếu nữ ngây thơ,
Mỗi bước em đi cỏ rối tóc chờ
Và cỏ hát lời xanh thì con gái
Nhưng thôi rồi
Miền xanh em để lại
Và bến tình thức dậy gió heo may
Cỏ ngả vàng, héo úa chân mây,
Chỉ còn lại cỏ may
Tím nhọn mầu thương nhớ ! -
Đọc mấy bài thơ của bạn, lòng đã buồn lại buồn thêm. Bởi người đi mang niềm vui đi, để cho người ở lại một trời buồn trông ngóng. Càng trông lại càng không thấy bóng hình xưa, một mình đối diện với thinh không lặng vắng đến mênh mông. Tôi không ở vào tình cảnh này, nhưng rất đồng cảm với Hương Vân. Xin gửi mấy câu thơ thể hiện nỗi buồn ảo não:
Bơ vơ tiếng quạ kêu chiều
Hoàng hôn đổ bóng tiêu điều bến sông
Bóng ai ngơ ngẩn chờ trông
Thuyền không đậu bến, người không thấy về!
-
HOA QUỲNH
Không thích ánh mặt trời
Đốt mình trong e thẹn
Phấp phỏng chờ đêm đến
Nở làm vầng trăng thanh.
*
Không nẩy ra từ cành
Buông theo chiều lá khuyết
Vườn chiêm bao thiêm thiếp,
mơ màng...Quỳnh hiện ra.
*
Ai bối rối lờ ca
Cho cành giao quân quýt.
ÔI sao lòng tha thiết
Nâng niu một đoá Quỳnh.
*
Mơ hồ ánh trăng thanh,
Mong manh như lụa mềm,
Mỏng mơ và trinh bạch,
Cài lên tóc huyền đêm.
*
Đêm mang mầu mắt em
Cho đất trời say đắm
Hồn em như lụa trắng
Đã hoá mình thành hoa!
thân tặng hoa quỳnh
Trần Thanh Xuân
-
HOA QUỲNHE ấp đêm thanh một nụ quỳnh
Trăng vàng trên ấy nhớ nghiêng nhìn
Cánh hoa trong trắng ,tình em đó
Trăng chớ bỏ hoa lại một mình
Năm tháng đợi chờ thương nhớ ai
Hanh hao mòn mỏi búp hoa gầy
Dấu yêu có thấu lời em ngỏ
Xuân thắm bến đời duyên trúc mai
NQ
-
cái lắt léo, của ca dao
-Anh vể ván cho dầy
Đóng thuyền cho chắc đón thày mẹ sang.
- Thuyền lớn quan bắt chở lương
Còn con thuyền nhỏ chờ nàng sang sông
Chờ nàng anh đứng anh trông
Anh trông trông mãi mà không thấy nàng.
Khinh anh chèo chống lang thang
Bến kia nàng đã sang ngang cùng người
-
MẦU CỦA NỖI BUỒN
Trời xanh mầu xa lạ
Nhuộm lòng buồn vẩn vơ
*
Trời xanh mầu ngẩn ngơ
Nhuộm buồn con mắt lạ
*
Một nỗi buồn xa lạ
Nhuộm xanh chiều bơ vơ
*
Nỗi buồn nhuộm mầu thơ
Mang hình con mắt lạ
-
XƯ HOA ĐÀO
"ai lên xứ Hoa Đào "
Ta lên xứ Hoa Đào
Một chiều xanh mắt lá
Ngọn gió Đông chưa về
Tiếng chim hờ hững quá !
*
Cành Đào nơi đầu tay
Không nở màu say đắm
Mặt trời nhoè trong mây
Suối buồn hoàng hôn tắm.
*
Nữ chúa mải đi đâu?
Để hồn hoa phai nhạt!
Ta đi tìm câu hát
Chỉ thấy rừng mênh mông!
*
Đường rừng lắm gai chông
Ngựa cúi đầu, bước một
Đừng "Bắt cô trói cột"
Đời sầu lắm chim ơi!
*
Mong hoa đừng rụng rơi
Dưới bàn tay vụng dại
Vượt qua đèo "Con Gái"
Ngựa xe về nơi đâu!
-
CHIỀU MƯA HÀ NỘI
Chiều buồn mưa mãi không thôi
Mây đâu mà kéo ngập trời, hỡi em!
Rượu tình chưa kịp lên men
Phải đem ra uống cho quên nỗi sầu
Đường vui? mưa xoá còn đâu!
Hai bên phố chẳng có cầu sang...sông,
Xe bơi như vịt lội đồng
Lòng buồn chìm đắm giữa sông...xe... người...
Nhì nhằng sấm chớp cuối trời
Tìm đâu cho thấy nụ cười trong mưa!
-
SƠN NỮ
thân tặng Nông An Thảo
Cứ tưởng em là con gái sông Hương
Giọng nói ngọt ngào chất Huế du dương.
Nào đâu biết
Sơn nữ bước ra từ câu hát
Mang hồn thơ
ngan ngát hương quỳnh
Giữa Thảo nguyên xanh...
*
Giữa Thảo nguyên xanh...
Câu hát lượn mơ hồ như khói núi
Đưa người vào giấc mộng đêm tình
Núi ngả nghiêng hát lại lời em hát,
Hoa cỏ chao mình khe khẽ rung rinh...
Thảo nguyên xanh!
Thảo nguyên xanh!
Mặt trời lên rực rỡ
Lửng lơ treo ở đầu cành,
Con suối reo... giật mình...làn hương thoảng,
Mây trắng như ngựa lồng
thấp thoáng
Bóng em đi
Em gửi hình cho suối
Em gửi tình cho mây
Cho con chim rừng theo em hót mê say
Vách đá chung chiêng ầm ào thác đổ
*
Sơn nữ ơi!
Giữa hai chiều cỏ xanh và mây gió
Mắt đưa ngang cắt một nét trăng thề,
Tiếng đàn tính đêm tình bối rối...
Con ốc sòng quanh quẩn mãi trong khe.
*
Hoa không có tay mà giữ người ở lại!
Hương rừng thơm cho lòng thơm mãi
Như cành giao quấn quýt hoa Quỳnh.
Có cánh chim nào ngược Thảo nguyên xanh?
Một thoáng ''Quỳnh hương" cho người vào ''đêm trắng''!
Thảo nguyên xanh...
Thảo nguyên xanh...
21-7-2009
-
C:\Documents and Settings\xuanthanh\My Documents\noi voi co[/img]
-
xin đính chính lại câu thơ 11:
Trong bài thơ trên , chữ Cuội ở cuối dòng thứ 10: Lại đây ông cho giống ông Cuội
Từ đấy làng Ngang đẻ ra người
Nguyễn Khuyến đã muợn ý của câu thành tục ngữ :" nói dối như Cuội "để chế diễu người làng Ngang đó.
-
xin đính chính lại câu thơ 11:
Trong bài thơ trên , chữ Cuội ở cuối dòng thứ 10: Lại đây ông cho giống ông Cuội
Từ đấy làng Ngang đẻ ra người
Muợn ý của câu thành tục ngữ :" nói dối như Cuội "
HOA TẦM XUÂN
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
H O A T Ầ M X U Â N
Anh tìm em suốt cả mùa đông
Chỉ gặp ngọn tầm xuân khô cháy
gai góc cuối mùa ẩn chìm đâu đấy
Chạm lòng người bao nhiêu nỗi đau!
Gió heo may lùa trắng bạc máí đầu
Tìm ánh Sao Hôm cho ấm lại
Ngập trời tây lang thang mây dại
phủ lấp hoàng hôn...
Cái nắng héo mùa đông sao cứ bồn chồn!
Hờ hững không thắm vào cây lá.
*
Anh đi tìm em dọc những ngày xuân
Trời rét căm căm hoa đào không nở được!
Hoa ngày tình phai gầy không sắc nước!
Như tiếng thở dài buồn nhớ thương ai?
Mua ướt tháng giêng, mưa ngập tháng hai
Giậu trước nhà đầy hoa tầm xuân nở
Tim tím hồng, ngẩn ngơ chò ngọn gió
Tầm Xuân...Tầm Xuân...Tầm Xuân...
Trưa cuối mùa, cái nắng chưa xanh
Hoa Đào muộn tỏa hương dìu dịu
Ôi ! hoa cười yểu điệu
Phải lòng hoa chưa uống đã say!
Ôm hương mùa run rẩy bàn tay!