-
Số bài viết
3 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi LeQuangVui
-
-
TÔI TỰ TRẢ LỜI
Thân tặng: ĐôngTôi gõ cửa lòng mình ngày nắng cháy thấu da
Hỏi mấy câu chưa có lời giải đáp
Suốt kiếp làm người quẩn quanh...
Lặn hụp
Ai đã nhận ra mình hạnh phúc cõi trầm tưThơ gởi lên trời ngơ ngẩn hỏi mưa
Giọt trắng trong veo phải chăng là nước mắt
Nhiều đến thế
Sao chúng ta còn khóc
Sao chẳng thể cười...
Chẳng buông bỏ niềm riêngĐâu ít lần ray rứt hỏi đêm
Tôi nhớ một ngôi sao
Muốn tìm thăm
Chừng nào có được
Hỏi vầng trăng gần mà xa hun hút
Hỏi chẳng ai màng
Thôi
Hỏi nữa mà chiThơ giáng vào đời
Lảo đảo bước tôi đi
Cõi thực nhiều phen ngỡ ngàng như mộng
Trưa vàng rực
Cháy ngàn muôn sợi nắng
Tôi hỏi vu vơ
Giờ...
Tôi tự trả lời -
MƯA TRONG HỒN
Đêm mưa rơi chạm đáy tâm hồn
Cô gái làm thơ mời tôi
Ly cà phê ảo
Xa mà gần...
Mấy dòng tin nhắn nhủ
Vui dễ quên
Buồn dễ xớt chia ngườiNắng đang tràn ngập ứ tim côi
Khát nhớ mưa giông
Khát thương làn gió mỏng
Lời như lụa đôi bàn tay đằm thắm
Lau long lanh mấy hạt
Xót xa đờiCô gái làm thơ bước xuống
Môi cười
Tôi cũng có mấy mùa yêu thương đắm đuối
Ly biệt trùng hoan
Tiễn đưa ngóng đợi
Biển mênh mông chưa chắc sánh...
Vô tìnhĐêm dường như
Lời ngọt dịu giọt tinh anh
Giọt mật giọt... tim
Lòng thiết tha thụ nhận
Cô gái gởi theo thơ mấy dòng tin nhắn
Mưa trong hồn...
Mưa sướt mướt
Vui sao- 1
Trang thơ Lê Quang Vui
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
NHƯ THÂN CÂY MỌC THẲNG
Tôi đi tìm nơi chiếc lá sinh ra
Một góc vườn hoang
Cây cô đơn mọc thẳng
Từng gân mỏng nhuộm màu xanh đằm thắm
Dáng nhỏ trầm tư bao góc cạnh cuộc đời
Quanh quẩn tôi tìm mùa chiếc lá đùa vui
Thấp thoáng trang thơ mấy lời tim tha thiết
Yêu thăm thẳm mắt xanh màu lá biếc
Tôi rong tìm
Ngày ấy xót xa không
Khi hiểu ra...
Em nào phải là đông
Là mùa hạ mùa thu đời hao mòn ý nghĩa
Là rạng rỡ xuân
Em là ai... từ đó
Chiếc lá thời gian tê tái rụng bên đời
Thoáng ngỡ ngàng nghe tiếng gió đùa vui
Đứa khờ dại đi tìm
Chút tinh anh tâm tưởng
Lẩn thẩn đời tôi khác chi cây mọc thẳng
Nói thẳng mấy lời
Bất chợt ngỡ ngàng...
Mê