jakenlem
-
Số bài viết
80 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi jakenlem
-
-
Cám ơn hoaquynh nhe ý thơ thật hồn nhiên và yêu đời còn thơ của J thì lại mang một tâm trạng khắc khoải ẩn giấu bên trong.
-
Em đoán mò thế thôi vì thấy giọng thơ anh mộc mạc dân dã làm em ấn tượng, mà thơ anh cổ thì giọng thơ em còn cổ hơn (cổ lỗ sĩ luôn ^^) em cũng chuyên làm thơ tâm trạng thôi. "Niềm vui là nhất thời, nỗi sầu đến ngày sau" mà. Em tên Đức, cám ơn bài thơ anh đã tặng
-
Cám ơn anh góp ý nhưng cái tính em quen thế rồi ko làm thơ vui vẻ được anh àh, cứ giấu một chút tâm trạng vào thơ.
-
hìhì rất hân hạnh được làm quen với anh và các bạn thơ khác, có lẽ trong này em nhỏ tuổi nhất năm nay em chỉ 22 thôi hiện đang sinh sống tại TPHCM với gia đình và vẫn còn độc thân
-
NỢNợ đời anh áo bát cơm
Nợ luôn cả những thảo thơm trên đời
Nợ ai ánh mắt nụ cười
Nợ tình nợ nghĩa nợ lời thề xưa
Nợ ai dầu dãi nắng mưa
Nợ duyên kiếp cũ vẫn chưa thỏa lòng
Nợ em chín nhớ mười mong
Nợ mùa xuân chín cho hồng tình duyên
Nợ vầng trăng sáng soi thuyền
Nợ đêm ân ái lạc miền bồng lai
Nợ anh sức rộng vai dài
Nợ em tóc soã sương mai bồng bềnh
Nợ nhau trọn cả tuổi xuân
Kiếp này còn nợ, trả dần kiếp sau
Hải Dương
6-4-2006
Vô tình em cũng có một bài "Nợ" xin gởi lên góp vui
Nợ
Ông trời nợ một cơn mưa
Để hôm nay nắng ban trưa chợt về
Người đi nợ một lời thề
Để người ở lại u mê ngóng chờ
Thi nhân nợ một vần thơ
Để cô em gái hững hờ trước xuân
Gió xa nợ với mây gần
Để rồi lạc bước trầm luân muôn đời
Cánh buồm nợ với nghìn khơi
Đêm nay sóng vỗ chơi vơi một mình
Còn tôi nợ tiếng chung tình
Nên giờ tôi vẫn một mình với tôi
-
Đọc thơ của anh nguyendinhvinh thoáng thấy nét dân dã mộc mạc và rất nhẹ nhàng gần gũi... Em đoán anh là người miền Trung không biết có đúng ko?
-
Anh đi bỏ lại nơi này
Ừ thôi! Anh đi nhé
Tìm về cõi vĩnh hằng
Tạ từ đành bỏ lại
Đôi bờ cũng cách ngăn
Anh nằm bên khung cửa
Gió khẽ lùa qua vai
Giấc nồng say sưa thế
Thềm sau lắm hoa cài
Anh đi... ừ đi thật
Kiếp này ai đón đưa
Bỏ con đường bé nhỏ
Bỏ vô thường hôm xưa
Thôi rồi, anh bỏ tôi
Cuộc chơi bỏ bên đời
Cõi trần hiu quạnh thế
Rượu sầu nhạt trên môi.
-
Bát Cú Chiêu Phubới tung đống cũ / tìm rác mới
chặn tháng / ngăn năm / bắt lấy ngày
một góc tư đời / bao nhiêu nỗi
ba phần hậu cuộc / biết ngọt cay ?
phúc cha / đức mẹ / thừa / không với
nhan sắc trời cho / đủ / chẳng sài !
tình chưa hết nợ ba sinh / đợi
duyên còn vay gọi tứ phương / ai ?
nguyetthao2007
J rất ấn tượng bài này, ý tứ rất độc đáo nhưng cách ngắt câu bằng dấu / thì hơi ngộ thấy nó sao sao ấy. Câu số 6 chữ cuối có lẽ NT type nhầm x thành s (2 nút trên phím khá gần)
-
Hi chào bạn Lei. Rất vui được chào đón và làm quen với bạn.
Trình độ học vấn tuy có quan trọng nhưng trình độ ứng xử giao tiếp và văn hoá của cá nhân còn quan trọng hơn, vì thế bạn cũng đừng nên lấy đó làm bi quan. Viết văn, viết thơ, hay nấu ăn gì cũng là một việc làm nghệ thuật (người nấu ăn cũng là một nghệ sĩ mà ^^) viết thơ buồn thì đâu có sao đâu nào, biết bao nhiêu áng thơ để đời điều buồn đấy thôi, mong rằng bạn sẽ mạnh dạn sáng tác và cho ra đời những vần thơ hay bạn nhé. Forum nào thì cũng mến khách cả thôi nên về vấn đề này bạn khõi phải lo lắng. Trao đổi & học hỏi nhau thì được chứ chỉ dạy thì J chưa dám.
Chúc bạn vui
-
Mây và gió
Hồn nhiên và thanh thoát
Gió lồng lộng giữa trời
Vô tâm lại hờ hững
Mây cứ lơ đễnh trôi
Thế sao mây và gió
Vẫn luôn là một đôi?
-
Tiễn bạn
Quạ đêm đậu mái nhà ai
Nó Buồn nó khóc bên ngoài nỉ non
Gió đưa tiếng mõ cô thôn
Ngàn mây kéo đến đóng dồn dưới hiên
Nước trong sương trắng kéo liền
Hồ trên một chiếc thuyền con lạc dòng
Nhạn chia hai nẻo tây đông
Người đi một lối người trông cuối trời
Biệt nhau chẳng nói một lời
Từ nào để tỏ lòng tôi chân thành?
-
Cho phép gởi một bài theo lối xưa nhé:
Đối ca
Chẳng thiết công danh nữa
Rừng sâu mà ẩn mình
Quẳng kiếm quên thế sự
Ném bút không sử kinh
Ngày ngắm hoa đua nở
Đêm rượu sẵn một bình
Mưa rơi cần chi nấp
Chim đậu sao phải kinh
Hà tất cứ phiền não
Sao chẳng sống yên bình
Rong chơi quên ngày tháng
Lo chi chuyện tử sinh.
-
Ngày em đi
Ngày em đi gió không ngừng thổi
Ngày em đi mưa trút ngang trời
Ngày em đi hoa không còn nở
Ngày em đi nắng cũng phai màu
Ngày em đi anh không đưa tiễn
Ngày em đi anh bước theo sau...
-
Đón xuân
Năm trước xuân về thềm trải hoa
Năm này xuân đến xác xơ nhà
Người đi cảnh đổi lòng hoang vắng
Năm nữa năm này năm lại qua.
-
trà đá là vô quán ăn uống kìa, còn đây là quán thơ thì mời trà nóng vậy
Một chung trà một bài thơ
Một người uống cạn một chờ trăng lên...
-
Lời anh nói rất đúng nhưng có lẽ em chưa đạt được tới trình độ hoá thân vào nhân vật, phải học hỏi nhiều hơn mới được. Cám ơn anh đã giới thiệu trang web em sẽ vào xem thử
gởi leduyen
mình là nam chứ không phải nữ nên đâu có yêu thầy giáo được, còn yêu cô giáo thì chưa bao giờ mình dám có ý nghĩ đó ^^
-
Em đọc thơ anh mà cứ thấy mình trẻ ra những bài thơ rất nhẹ nhàng mà lại có một chút gì đó ưu tư và rất gần với tuổi học trò, chắc do anh đi dạy hằng ngày bắt gặp nhiều hình ảnh dễ thương vậy nên làm những bài như thế
-
Cám ơn aily nhe chúc tháng 6 vui vẻ
Cám ơn luôn anh TTNV bài thơ nhẹ nhàng và rất trẻ
Tài sản thơ của J không được nhiều tìm mãi chỉ có một bài thơ nói về mùa hạ thôi cũng xin góp phần cho vui vậy
Hạ ký
Nắng gọi hạ về tiếng dế vang
Đùa nhau con nước rẽ hai làn
Cành sen trắng nõn vờn đôi bướm
Đám cỏ xanh tươi bỡn gió ngàn
Vẫy cánh chim bay vằng vặc bóng
Uốn mình cá lặn nước miên man
Trên hồ vết tích còn in dấu
Thuyền lá nhẹ bơi xua sóng lan.
-
khi yêu ta có thể từ bỏ tất cả để được yêu, một người yêu thơ tự nguyện từ bỏ thơ để làm vui lòng người yêu thì quả thật đáng khâm phục. Dù chưa quen nhưng cũng chúc xuanthuy và người con gái đó dc nhiều niềm vui chính tình yêu đã là một bài thơ tuyệt đẹp rồi phải ko?
-
Nợ
Ông trời nợ một cơn mưa
Để hôm nay nắng ban trưa chợt về
Người đi nợ một lời thề
Để người ở lại u mê ngóng chờ
Thi nhân nợ một vần thơ
Để cô em gái hững hờ trước xuân
Gió xa nợ với mây gần
Để rồi lạc bước trầm luân muôn đời
Cánh buồm nợ với nghìn khơi
Đêm nay sóng vỗ chơi vơi một mình
Còn tôi nợ tiếng chung tình
Nên giờ tôi vẫn một mình với tôi.
-
Khi yêu thì con người ta sẽ trở nên dễ mến hơn và cũng lãng mạn hơn còn khi yêu mà không được đáp lại thì thật...
Tặng những ai "đang yêu mà không được đáp lại" bài thơ này cũng như tặng cho mình, chúc aily và mọi người vui.
Nợ
Ông trời nợ một cơn mưa
Để hôm nay nắng ban trưa chợt về
Người đi nợ một lời thề
Để người ở lại u mê ngóng chờ
Thi nhân nợ một vần thơ
Để cô em gái hững hờ trước xuân
Gió xa nợ với mây gần
Để rồi lạc bước trầm luân muôn đời
Cánh buồm nợ với nghìn khơi
Đêm nay sóng vỗ chơi vơi một mình
Còn tôi nợ tiếng chung tình
Nên giờ tôi vẫn một mình với tôi.
-
Cám ơn bạn Vu lam đã ghé qua chơi
---
Sau cơn mưa
Mưa hết đường trơn khói mịt mù
Mây mờ nắng nhạt gió vi vu
Chim về uống nước tìm khe cũ
Người đến toan thiền hỏi chốn tu
Đưa mắt lào xào cây trước ngõ
Thoảng tai tí tách nước trong lu
Phòng bên đọc sách lòng chưa tịnh
Ngoảnh mặt trông sang chốn bụi mù.
-
Em ơi đừng sợ
Em ơi đừng sợ
Dẫu có sóng trào
Cũng không ngăn nỗi
Đôi mình bên nhau
Em ơi đừng sợ
Đêm tối mịt mù
Có anh ngồi cạnh
Vỗ về hát ru
Em ơi đừng sợ
Dẫu có chông gai
Đường xa anh bước
Hẹn nhau một ngày
Em ơi đừng sợ
Cách biệt khung trời
Dẫu quên tất cả
Nhớ mình em thôi
Em ơi đừng sợ
Anh vẫn yêu hoài
Hoa tàn bướm chết
Tình mãi không phai
Em ơi đừng sợ
Ta là một đôi
Ừ anh sẽ hứa
Yêu em muôn đời
Em ơi đừng sợ
Dẫu chẳng lai sinh
Ngàn năm sau nữa
Ta vẫn trọn tình
-
Anh ơi em sợ
Anh ơi em sợ
Trời đổ mưa rào
Khiến mình lỡ hẹn
Chẳng được gặp nhau
Anh ơi em sợ
Khi ánh trăng tàn
Một mình trong tối
Nghe lòng hoang mang
Anh ơi em sợ
Đường về xa xôi
Chầm chậm anh nhé
Em ngóng bên đồi
Anh ơi em sợ
Xa mặt cách lòng
Quên người em nhỏ
Một ngày mùa đông
Anh ơi em sợ
Hoa tàn bướm chê
Không cần em nữa
Anh phụ lời thề
Anh ơi em sợ
Hai tiếng chia phôi
Hứa đi anh sẽ
Yêu em trọn đời
Anh ơi em sợ
Chẳng có lai sinh
Ngày về lòng đất
Hết một chuyện tình.
NGUYỄN ĐÌNH VINH
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Em đã add nick anh rồi hy vọng có dịp sẽ cùng trao đổi thơ văn. Thân