Jump to content

Tran le phuong Linh

Thành viên
  • Số bài viết

    63
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Tran le phuong Linh

  1. Cám ơn nhathao đã có bài viết mới về vấn đề này. Nhưng có lẽ Linh rất khó hiểu được những gì bạn viết mặc dù đọc đi đọc lại 3 lần. Có thể bạn theo trường phái văn học trừu tượng giống như danh hoạ Picaso, nên thật khó hiểu những gì bạn viết. Nó chẳng theo cái sự logic nào cả và chẳng có ý nào ăn nhập vào ý nào, đó là suy nghĩ của Linh bây giờ. Nhưng Linh trân trọng những gì bạn viết T.L.P.Linh
  2. Anh và tôi Có thể anh sẽ chẳng làm gì. Chỉ lặng lẽ nhìn như tính anh vốn thế Có lẽ tôi cũng chẳng làm gì cả Chỉ nhớ anh thôi là đủ hết đêm rồi Anh nói hãy cho anh xiết chặt tay nhé Truyền chút hơi ấm vào trong tim. Và anh hỏi tôi em hãy nói Sẽ yêu anh đến trọn đời Tôi nói rằng em không biết Anh ngoảnh đầu nhìn tôi mắt lạ lùng T.L.P. Linh 8/2007
  3. Chào các bạn. Hình như Linh thấy nhiều người hơi rỗi việc thì phải, đưa nhau ra nói chẳng ra gì. Linh thì chẳng biết cô nàng Trang này là ai và cũng chẳng muốn biết. Vô danh, vì có xem tiểu thuyết thì Linh chỉ xem tác giả là ai, chẳng quan tâm mấy đến dịch giả. Một tiểu thuyết sẽ có nhiều người dịch, nên họ chẳng quan trọng, đấy là suy nghĩ của cá nhân mình. Linh chỉ thấy nhiều người buồn cười, việc của họ thì liên quan gì đến mình, blog của họ họ muốn làm gì thì làm, chán thì xoá, không thích thì đóng cửa. Âu cũng là cái lẽ thường và sự tự do cá nhân. Còn gửi bạn D.A, Linh thấy câu chuyện của bạn đúng là hợp với thời sự diễn đàn. Cũng rất nóng hổi tính thời sự. Cám ơn bạn cho mình thấy một số mặt trái của mạng. Mình cám ơn là trên nghĩa của thông tin, còn chuyện mình có thích hay không lại là chuyện khác. Cám ơn nhiều Mong D.A cho mình cái link của chàng Joe nhé, mình thích anh chàng này lắm. Chẳng bỏ bài nào về Hà nội của anh ta. Cám ơn nhiều nha. Linh
  4. Bạn Phố đêm Linh hiểu ý bạn nói và Linh cũng chỉ thắc mắc có vậy. Trích từ nguồn nào để đảm bảo rằng nó chưa bị sửa chữa. Càng đáng tin cậy thì tính trung thực càng cao. Như vậy, ta mới thấy rằng ý nghĩa bài viết đến đâu, phải không ạ. Linh
  5. Không dám, không dám. Chào nguyethao Linh đâu dám nói nguyetthao và cũng chẳng dám coi mình là cái gì to tát của cái diễn đàn này Mà linh chỉ đứng trên góc độ 1 người con đất Việt, một người con Hà nội. Một người tạm cho là có ăn có học trên đất Bắc để phản hồi luận điệu bôi nhọ người miền bắc của tác giả bài viết. Linh nói thế vì từ trước đến nay, bất cứ văn hay thơ hay báo khi đăng đều trích nguồn gốc của nó. Tức là độ tin cậy của văn bản hay thông tin đó. Internet thì vô vàn thông tin, thật có, giả có. Người có học thức phải biết phân biệt thật, giả. Không phải ai nói gì cũng tin, cũng nghe, cũng tung hô. Linh muốn nói là thế. Linh không nói nguyetthao mà đang nói tác giả bài viết có ý bôi nhọ vậy thôi. Đúng ra nếu là Linh, Linh sẽ chẳng phản hồi kiểu đó vì rõ ràng bài viết chẳng có ý chụp mũ hay rao giảng gì cả. Linh sẽ đưa ra nguồn trích bài viết này. Vì sự thật như bạn gì nói, bài viết gốc đã bị sửa chữa bóp méo. Vậy có ngụ ý gì??. Linh luôn nghĩ những thành viên của diễn đàn là người có học thức. Tức là biết thế nào là tốt là xấu, là đúng là sai. Nói thẳng, nếu trích từ mấy trang hải ngoại hay mấy bài viết của các cựu quân nhân Sài gòn cũ nó còn hay hơn bài của nguyetthao trích đăng nhiều. Nó không có những cái sườn sơ hở thế đâu. Nghe nó thuyết phục lắm cơ, mà không phải ai cũng nhận ra cái dụng ý của nó nếu như ta không có tri thức vững chắc, nền tảng lý luận mới có thể nhận ra được. Linh không nói nguyetthao lam gì nên chẳng phải bực tực thế. Chẳng muốn làm cô/bà hay ngài mà chỉ muốn làm bạn thôi. Ta à trí thức thì nên biết thế nào là đúng, thế nào là sai. Nói thẳng nếu như bạn không nói là trích từ internet mà nói luôn như bạn gì nói: trích từ trang nguoivienxu. Thí chắc chắn Linh chẳng mất công viết cái bài trên làm gì cho thừa. Vì Linh nghĩ, chắc là nguyetthao lấy từ trang nào đó như dantri hay vnexpress chẳng hạn. Thì rõ ràng còn cần trao đổi. Chứ còn nếu lấy từ nguồn này thì!!!. Nói cũng bằng thừa. Linh 8/2007
  6. Thật là không thể hiểu nổi về trình độ của Cô Giảng viên Đại học này. Cái sự vô học nó đã lộ rõ ra rồi ta bàn nhiều chỉ thêm đau lòng. Tuy nhiên Linh em chỉ có góp chút về bài viết này mà thôi, bài viết rất hay nhưng tác giả có mấy câu kết luận của tác giả lại có ẩn ý. Xin bình luận như sau: Tác giả viết : "Thưa quý bạn, ở ngoài Bắc, một giảng viên hoặc một sinh viên đại học không biết Tự Lực Văn Đoàn hoặc Khái Hưng, Nhất Linh, Hoàng Đạo, Thạch Lam là ai là một điều bình thường, đối với chúng tôi không có gì đáng ngạc nhiên. Thậm chí, trong trò chơi “ Rung Chuông Vàng”, được hỏi Hùng Vương, Lạc Long Quân, Âu Cơ là ai? , họ không biết, chúng tôi cũng không ngạc nhiên luôn. Tuy nhiên, trong bốn tiếng “Tự Lực Văn Đoàn” đã có hai tiếng “Văn Đoàn” thì đó không thể là một gánh cải lương được và Nhất Linh không thể là một kép hát cải lương được, phải suy nghĩ chứ". Phần kết luận có vẻ hay ho này lại bao trùm một sự ngộ nhân ngu ngốc nhất, phản động nhất. Linh chẳng hiểu tác giả lấy đâu ra cái kết luận vớ vẩn này, hẳn tác giả là một người miền nam với lời nhận xét ẩn ý phân biệt Bắc nam, phân biệt nhận thức. Cái gì ở miền bắc thế này, miền bắc thế khác. Nói như một tên tâm lý chiến ngày xưa của chế độ Sài gòn cũ. Vậy miền nam hay miền trung thì biết về tự lực văn đoàn hơn. Sách của Tự lực văn đòan được xuất bản trước cách mạng ở Hà nội nhiều hơn hay ở Sài gòn nhiều hơn. Một số chuyện ngắn còn đang được giảng dạy ở bậc phổ thông từ trước đến nay. Vậy tác giả lấy đâu ra cái luận điệu phản động và ngu dốt như vậy. Cái gì "không biết" là "bình thường". Đúng không quá ngạc nhiên về kiến thức của tác giả này về xã hội Việt nam. Linh chỉ thấy, bài viết này hay nhưng phần kết luận ẩn ý rất phản động, bôi nhọ con người miền bắc. Miền nào mà chẳng là con người Việt, dân tộc giống nòi việt. Nói thật, tác giả mượn chuyện để nói mà thôi, ném đá dấu tay, ẩn ý sâu xa. Còn người trích thì chỉ nói là trích từ internet, vâng internet là trang nào. Luận điệu phản động này từ trang wed nào? mới là quan trọng. Có thể các bạn không nhận ra, chứ Linh đã nhận ra bộ mặt thật trong câu chuyện này.
  7. Chào em Thái. Chúc mừng em tham gia diễn đàn văn học và thơ. Mong sẽ đọc được các bài viết hay của Thái. Tuy nhiên bà chị khó tính cũng nhắc nhẹ em một câu như sau: Đây là một trang diễn đàn về văn học và thơ. Do vậy mong Thái sẽ viết đúng chính tả và bỏ qua nhửng từ như "rùi".."thui"...hok". Đó không phải là một cách viết văn chuẩn. ở đây dành cho người yêu văn, thơ và tôn trọng văn và thơ không phải chỗ chát hay tán phét. Do vậy mong em chú ý hơn trong cách hành văn và chính tả. Chúc mừng em. T.L.P.Linh 8/2007
  8. Hân hạnh làm quen, Mình Là Linh. Rất mong sẽ được đọc các bài viết giá trị của bạn. Mong bạn sẽ có những góp ý với bài của Linh nha.
  9. Chào tất cả các bạn. Linh sẽ nói rõ hơn về ý Linh đã viết nha. Cái này thay cho nhé ngoài Hà nội đây, đừng nói Linh viết sai chính tả. Ví dụ bạn thắc mắc là xót với sót đúng không ạ, Linh nói đồng âm là khi ta phát âm, hai từ gần như nhau. Ví dụ như số 8 đọc theo tiếng Trung hoa gần giống từ Phát, Lục (6) giống từ lộc vậy. Ý Linh nói nó nếu là ngữ pháp thì không bàn nó sẽ đọc khác nhau. Nhưng theo cách đọc thông thường của đa số người miền bắc kể cả Hà nội việc nhấn âm S không có sự khác biệt bao nhiêu với X cả. Đây là theo ý chủ quan của Linh mà thôi. Cái "đồng âm" mà Linh nói là vậy. Còn từ "Bịnh" không phải là từ cổ mà do phát âm của người miền nam mà thôi. Giống như từ "vô" ở miền bắc có nghĩa khác còn miền nàm nó có nghĩa là "vào". Nhưng người nam do thổ ngữ không đọc là "vô" mà đọc là "dzô". Viết như vậy mới phản ánh hết cái phát âm của người miền nam về từ này. Linh sống ở Miền nam cũng khá lâu dù Linh vẫn nói giọng Bắc 100% không pha. Nhưng có một số từ khi nói dân miền nam không hiểu dù nó hoàn toàn đúng tiếng Việt. Cũng có một số từ mà chỉ có miền nam mới có, miền bắc, miền trung không có. Như từ "Xà bần", từ "mắc cỡ" hay "đà" thay vì là "dầm". Hay như "đậu phộng" với "lạc" Hay từ "kỳ cục" . Giống như từ "buồn cười" ở Hà nội hay nói người Nam thắc mắc là đã buồn sao còn cười. Ta hiểu là buồn là cảm giác như ta cù vào chân vậy, buồn này đâu phải buồn đau, rõ ràng 1 từ 2 nghĩa, đồng âm, đồng cả dạng nhưng không đồng nghĩa. Thế mới có câu chuyện như sau, một anh tây vào quán phở Bò, do học tiếng Việt nên anh ta cũng nghe được kha khá. Một anh chàng vừa ăn vừa cằn nhằn: Sao phở gì mà chẳng có miếng thịt chó nào cả. Anh Tây không thể hiểu tại sao phở bò mà lại có thịt chó. Hay như một anh khác lang thang ở sài gòn nhìn biển đề rằng ở đây "Sữa" Honda. Miền nam từ sửa hay đọc là sữa theo thổ âm. Anh chàng này lúc sau vào quán gọi 1 ly sữa. Người hầu bàn hỏi anh uống sữa gì, anh ta liền nói sữa gì cũng được nhưng đừng mang sữa Honda. Vâng thưa các bạn diễn đàn vì tiếng việt của chúng ta vô cùng phong phú về âm và nghĩa do vậy mong các bạn chú ý câu từ ngữ pháp và cách viết làm sao bài văn ta chuẩn nhất có thể. Mod đúng là không có thời gian mà đi sửa cho chúng ta, hay chăng đã là thành viên diễn đàn văn học thì chúng ta cũng nên tự hoàn thiện mình, sao cho bài viết xứng đáng ở một diễn đàn thuần khiết như thế này. Trân trọng cám ơn các bài phản hồi của các bạn cho Linh, Linh nghĩ nhờ đó Linh cũng hiểu thêm khá nhiều về Tiếng việt. Cũng mong rằng từ nay, bài viết của Linh sẽ được các bạn chiếu cố và đóng góp ý kiến. Linh sẽ thật sự cảm động về những góp ý này. Mong các bạn giúp đỡ Linh nha, ý không "nhé". Cám ơn tất cả các bạn Phương Linh 7/2007
  10. Chào các bạn. Linh đã xem qua bài của các bạn và có ý kiến thế này. lỗi chính tả có thể chia ra làm nhiều loại, lỗi do đánh máy, lỗi do đánh vần ngọng và sai hoàn toàn chính tả (không phải do đánh vần). Linh sống ở miền nam nhiều năm nên rất hiểu về vấn đề này. Sai ở đây là do đánh vần sai theo âm giọng nó khác sai do viết sai chính tả. Trong miền nam đã có những biển tên như sau: Bịnh viện Hùng Vương, biển to hoành tráng trên đường Lý Thường Kiệt Quận 10 có từ trước giải phóng, hay là Giao thông công chánh so với giao thông công chính tại Hà nội. Hay ta hay nói là Ngàn đồng thay vì nghìn đồng và họ cũng viết là ngàn thay vì nghìn. Đó chính là sai lỗi do đánh vần theo vùng miền, cái này có thể bỏ qua và coi như không phải là lỗi chính tả. Còn loại nữa là do họ phát âm ngọng như Hà lội, Ăn thì nắm, nàm thì nười chẳng hạn. cái này cũng có thể thông cảm vì đọc sao viết vậy, tuy nhiên trong viết văn cũng không nên phạm phải. Dù đây là diễn đàn văn học nhưng do thành viên chưa chắc đã phải là viết văn chuyên nghiệp hay có học vấn chuyên sâu nên cũng có thể bỏ qua. Nhưng những lỗi chính tả khó có thể bỏ qua như từ "sai xót" thay vì "sai sót" chẳng hạn. Từ "xót" khác nghĩa hoàn toàn từ "sót" mặc dù đồng âm đọc. Còn một, loại sai sót nữa là đánh máy sai do máy tính ví dụ như thay vì đánh là "anh" thì thành "nah" chẳng hạn. Cái này hoàn toàn do kỹ năng đánh máy chứ không liên quan đến vốn từ của người viết. Theo Linh, khi viết xong Linh thường đọc đi đọc lại để soát chính tả và sửa chữa câu văn chưa hay, chưa đúng văn phạm. Vì khi ta viết, nhiều khi theo mạch ta cứ đánh máy mà quên đi chuyện chính tả và văn phạm. Sau đó đọc lại vài lần sẽ thấy sự sơ sót này. Sau đó thì sửa lại là hoàn toàn hợp lý. Như vậy theo Linh, nên hạn chế sử dụng từ lóng, sai chính tả, biến tấu hoá theo kiểu như đang chát hay viết blog như các từ như: bít rùi, dzậy...nó không phải tiếng Việt. Rất mong các bạn lưu tâm. Cám ơn
  11. Linh muốn post hình chẳng hạn từ máy của mình. vào mục insert Image lên một cái đường link, vậy phải làm thế nào để có thể đưa ảnh lên, chịu chết Linh ko làm được. Mod hướng dẫn Linh nha.
  12. Hi. Chào bạn, linh cũng mới tham gia diễn đàn, bài viết thì chưa nhiều. Mong rằng sẽ được đọc bài của bạn và nhận được sự phê bình về những bài của Linh. Linh đã đọc một số bài của bạn, có một cái gì đó chưa logic trong cách viết làm cho người đọc rất khó hiểu. Như trong tác phẩm bạn đang sáng tác dở dang, Nhân vật nó với Chị nó nhiều lúc lẫn lộn nhau trong cách trình bày làm cho người đọc nhầm lẫn về nhân vật và khó hiểu về tâm lý nhân vật. Nhân vật nó mà Linh đọc có cảm giác như 1 nữ nhân vật, nhưng lúc lại như 1 nam nhân vật. Nhân vật nam này có vợ nhưng cách sử sự lại giống 1 nữ chưa chồng hoặc có lúc lại như 1 nam chưa vợ. Tính cách nam nữ lẫn lộn trong từng câu văn, từng hành động của nhân vật. Là một cô gái nên Linh đã phải mất khá nhiều thời gian đọc đi đọc lại mới có thể hiểu bản chất của câu chuyện và hiểu được phần nào tính cách của nhân vật chính. Tác phẩm đó giống như một bài tự sự hay nhật ký thì đúng hơn. Mong rằng trong đoạn sau, bạn sẽ có sự sửa chữa những vấn đề này và Nhân vật nó sẽ lột tả hết ý mà tác giả muốn gửi gắm. Xin chào
  13. Không hiểu sao đọc bài của nó nhớ Hà nội quá. Hà nội, cây cơm nguội, cây bằng lá đỏ. Hà nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ. Tôi vội vã trở về. Vội vã trở về vội vã ra đi Chẳng thể nào qua hết từng con phố. Nhưng còn đó mùa thu, mùa thu đầy gió. ... Chẳng hiểu sao đứng trên con đường lát đá của Tử cấm thành nó cứ nhớ về Hà nội. Một cơn mưa nó cũng so sánh với mưa Hà nội. Hà nội của nó vẫn uy nghi trầm mặc, con sông Hồng vẫn nặng phù sa như Nó mang nặng trong lòng nỗi nhớ. Vội vã trở về với tháng năm xưa Trên những con đường dầu dãi nắng mưa. Trên phố nhỏ, em ngồi nghe tôi hát. Hà nội ơi, nó sẽ trở về.
  14. Hi. Mình tên là Trần Lê Phương Linh, mới gia nhập diễn đàn có mấy giờ đồng hồ. Mích thích viết văn dù nghề của mình chẳng liên quan gì đến văn cả. Vậy mong các bạn diễn đàn chỉ giáo cho mình nha. Góp ý cho mình để các bài viết hoàn thiện hơn trong mắt bạn đọc. Cám ơn nhiều.
  15. Quá khứ và những bài học của nó là một cuốn nhật ký dành cho nhiều người, cho những người con Hà nội xa xứ. Rất mong ai có dịp đọc nó sẽ cảm nhận được về một người Hà nội, có thể người đó không tồn tại hay hiện diện đâu đó quanh bạn. nhưng "nó" luôn muốn nói rằng : Hà nội sẽ luôn trong tim chúng ta, những người con mà từng bước chân đến trường còn in đậm trong từng con phố vắng, từng cơn gió mùa đông như vẫn luôn réo bên tai, nhưng dòng sông Hồng nặng phù sa của những ngày hè rủ nhau chạy trên bãi cát. Của những ngày xa xưa ấy...Nhớ lắm Hà nội của tôi, quê hương mà tôi sẽ tìm về và cho ai đó " mỗi khi lòng xác xơ, ....vội vã trở về với tháng năm xưa..với những còn đường dầu dãi nắng mưa" tìm về. Nơi đó có lòng mẹ bao dung đón những người con về với quê mẹ: Hà nội Cám ơn T.L.P.Linh ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------ Nó sinh ra ở Hà nội, sao mà nó tự hào thế không biết, cái niềm tự hào đó đi theo nó suốt quãng đời ấu thơ, suốt các năm học phổ thông. Mẹ nó nói, nó sinh ra vào thời kỳ mà Hà nội còn nghèo lắm. Lúc sinh nó, bố nó đã đèo mẹ nó bằng xe đạp lên bệnh viện BM. Bố nó nói nó là kết tinh của tình yêu giữa bố mẹ nó và Hà nội. Nó thì chẳng hiểu gì cả, nhưng từ đó trọn nó luôn luôn có một niềm tin rằng Hạnh phúc chắc chỉ từ tình yêu và chẳng có gì khác. Gia đình nó bao đời nay đã sinh ra và lớn lên ở Hà nội, vào ngày hè , Nga ghé tai nó mà thì thầm ... Mai tao về quê đấy và tao sẽ được đi chăn trâu với mấy người anh họ. Nó ngơ ngác, sao mình không có quê nhỉ. Mẹ nó gắt, ....quê ở đâu mà về... Hà nội là quê của con, con hãy nhớ lấy. Lần đầu tiên trong đời nó mơ hồ nhận ra, quê hương nó là những con phố vắng, những tiếng rao đêm đông chứ chẳng phải là bụi tre, triền đê như nó vẫn thường học. Nó nhận ra bài học đầu tiên: Hà nội là quê hương nó. Ngày ....../200 London, England Thế là nó đã xa Hà nội và Việt nam được 3 năm, mấy hôm nay không hiểu sao nó cứ nao nao, chẳng học được chữ nào. Cô bạn gái cùng phòng Dominic cười bảo nó: mày lại nhớ bf hả. Nó cũng chẳng hiểu thế nào, Mạnh của nó đã 3 hôm nay chẳng thấy liên lạc, dòng chữ trên cuốn sách cứ như nhảy múa. Này cô gái Việt nam, cô có thư nhé... Nó vội xé, một dòng chữ lạ ...một bức ảnh....cuốn sách rơi từ tay nó như lọt vào khoảng không. Tiếng điện thoại vang lên trong gió thoảng... alô, anh M đây, em có khoẻ không....Thật là dối trá, ti tiện.. chiếc điện thoại Nokia vỡ tan khi đập mạnh vào tường làm nó giật mình, mắt nó nhoà đi khi thấy màn hình còn có hình nó với Mạnh vỡ làm hai mảnh. Trong nó cái gì đó chợt vỡ oà. Ngày…/200. Ngày hôm nay là ngày sinh nhật của nó và cũng là ngày nó bước chân về nhà sau 4 năm học, nó chẳng hiểu là vui hay buồn nữa. Thế là tạm biệt ngôi trường mà nó đã sống 4 năm qua, những nụ cười đầy vui vẻ của dominic, cái nhìn tinh nghịch của franciao. Nó về nhà. Hà nội của nó chẳng thay đổi bao nhiêu qua mấy năm nó đi học, chẳng hiểu từ khi nào nó lại thích nhìn những chiếc xe biển 29 đang lao vun vút quanh nó. Trời mùa thu se lạnh. Không biết ngôi nhà và bao kỷ niệm, bố, mẹ nó có thay đổi gì không. Nó ào vào nhà. Bố, mẹ, cu bi. Nó đã về. Mẹ nó buông rơi cái đĩa…. Ngày…/200 Vậy là nó đã về nhà được 3 tháng. Trời Hà nội xám xịt với những cơn mưa phùn không dứt làm nó chẳng buồn thức dậy. mẹ nó nói: Đồ con gái lười, giờ còn ngủ. Nó lơ đãng nhìn ra cửa sổ, nhớ mùa đông …. quá, chẳng biết nó rồi sẽ hoà nhập vào cuộc sống thế nào đây. Nhà ai đó đang mở bản nhạc của Phú quang, nam ca sĩ cứ ngân nga : Hà nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ….Nó phẩy tay, chán. Nó lao ra khỏi nhà, mặc kệ cho mẹ nó gào lên: Thế mày còn như thế đến bao giờ hả con. ........ Ngày …/200 Nó đang ngồi trong quán cà phê quen thuộc, cạnh nó cái Nga đang bấm điện thoại tí tách thỉ thoảng lại cười cười. Nó phẩy tay lấy một điếu thuốc bạc hà châm lửa. Con ranh, mày có định đi làm không, tao đã nhờ bạn trai của tao kiếm cho mày một chỗ đấy. Mà sao không về công ty của gia đình mà làm. Nó nhìn cái Nga như người hành tinh khác, cười vu vơ. chẳng hiểu nó cười gì. Mày có vấn đề gì thế, học cho lắm mà thành điên điên khùng khùng, ngẩn ngơ thế này à Nó chẳng hiểu nó có vấn đề gì thật không, nhưng rõ ràng từ khi về nước, nó đã không còn là chính nó. Ngày…/200 Tiếng mẹ nó : con ranh dậy đi, cái Nga nó đến mang cho thông báo cho con kìa. Nga ùa vào: Mày đỗ vào Hàng Không rồi đấy, vào Sài gòn học nhé baby, tao với mày. Nó cầm cái thông báo tuyển dụng mà chẳng thấy vui gì, vậy là nó phải xa Hà nội, xa mẹ..xa cu Bi. Ngày…./200 Nó đã vào Sài gòn được 1 tuần, cái khu ký túc xá này chung luôn làm trụ sở cơ quan. Lần đầu tiên nó mặc áo dài, cái dáng cao gầy của nó kèm theo cái mái tóc trụi lủi của nó làm cái Nga cười ngặt ngẽo. Mày mà cũng là con gái kia đấy. Hàng họ ở đâu thế Linh ơi. FTC - Buổi học đầu tiên Môn học làm nó chán phèo, nhưng vẫn cố nhập tâm, giọng cô giáo như thoảng qua tai nó: Anh chị phải cười lên… Ngày /200 Hôm nay nó phải học bơi, mà bơi thì có gì nhỉ, nó bơi mãi rồi, anh giáo viên trẻ nhìn nó nheo mắt: Cô có biết bơi không, có chứ nó phẩy tay. Nó nhận được điện thoại của anh vội nhấc máy, anh vui vẻ thông báo rằng đã nhận được công tác ở một viện nghiên cứu phù hợp và mong nó sẽ ra Hà nội, giọng anh vui vẻ Cô bé, anh nhớ em lắm Nó vội lao vào nhà vệ sinh, nôn thốc nôn tháo. … Lúc Nga đến nơi là lúc nó đã uống hết phân nửa chai chivas thứ 2, nó gần như chẳng còn biết gì, N ôm nó vào lòng giọng chìm vào nước mắt: ….Sao mày phải hành hạ mình thế này Linh ơi. Ngày /200 Vậy là nó đã tốt nghiệp và được đi làm, mẹ nó gọi cho nó Con cố xin ra ngoài này, mẹ đã mua nhà cho con rồi, thằng Mạnh nó chọn đấy chắc con ưng ý. vậy mà chẳng hiểu thế nào nó lại xin ở lại và công tác ở sân này. Con Nga nhún vai, con điên mày bỏ nó thật à. Nó cười khẩy. Ngày /200 Nó về nhà, Hà nội đang vào hè, những cánh phượng như vẫy chào nó làm nó nao nao. Nhớ quá 12A ơi, vậy là đã gần 5 năm rồi còn gì. Giọng con Nga đều đều Con Hà lấy chồng rồi...Này thằng Mạnh lấy vợ rồi, vẫn đứa đó, nhưng không hạnh phúc lắm thì phải. Nó chẳng nói gì chỉ khẽ thở dài.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...