mysunlight
-
Số bài viết
65 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi mysunlight
-
-
MỘT NGÀY 2
rồi một ngày ta rón rén lớn lên
không ai biết ta cũng không hay biết
cuộc sống nới chút chút vòng dây siết
ta cho mình tí xíu tự do
ta tách mình giây lát khỏi âu lo
mở toang cũi thả nỗi buồn cớm nắng
khi ta nhìn vào đôi bàn tay trắng
ta thấy mình mạnh mẽ sạch trong
ta thấy mình vượt thoát khỏi rêu phong
về tìm lại những niềm tin đã mất
về tìm lại những điều chân thật nhất
về trái tim
rồi một ngày ta cù sự lặng im
như nách lá cựa mình khúc khích
ta muôn sống như một người có ích
trong một ngày ta trẻ lại đời ta
2002
(Trích trong phần “Viết về niềm vui” của “Mầm sống”)
-
PHÉP MÀU
bạn ạ
hôm nay tôi rất vui
thôi không tiếc bạn một nụ cười
tôi biết bầu trời trong dịu lắm
khi tôi lạc tới mắt một người
tay thơm hơn nhánh lúa còn xuân
giọng nói êm hơn mắt mưa ngần
hơi thở mịn hơn mưa lắc rắc
tóc nẫu nà hơn mưa lâm thâm
tôi không cho phép tôi lặng câm
tôi hát cho tan những âm thầm
những gió, chim, hoa đang đáp lại
thôi
trái tim tôi đã rực mầm
non tươi hôn nhẹ những ngày qua
nỗi nhớ trẻ ra sáng hiền hòa
vỡ nhẹ phím cười ai trong trẻo
tự nhiên tôi nhả tiếng cười ra
2000-2002
(Trích trong phần “Viết về niềm vui” của “Mầm sống”)
-
NỐT TRẦM
run mặt nước mênh mang
cây thả chiếc lá vàng
rữa cháy rồi phụt tắt
tan trong sóng loang loang
run mặt nước thênh thang
đớp nước con cá vàng
sủi tăm rồi lặn xuống
không thành một tiếng vang
sương mỏng tựa khói nhang
hồn ai dưới suối vàng
ngậm ngùi trong lòng nước
ngước nhìn trời dở dang
hạt mưa bỗng rơi ngang
vì hạt mưa sợ vỡ
kìa trái bàng than thở
sao không ai hái mình
2001
-
VẮNG
những ngày này thành phố thiếu vắng em
tôi không nỡ đuổi nỗi buồn khỏi cửa
có lẽ bởi nỗi buồn đang có chửa
với thời gian
17.08.03
-
ƯỚT MẮT
thu đã chết đâu mà em ướt mắt
thu đã buồn đừng làm tôi buồn hơn
em và thu là hai cô bạn
đều đẹp và buồn cho tôi cũng cô đơn
thu đã chết đâu mà em ướt mắt
mắt biếc để cười sao em cứ rưng rưng
em cứ thế nước mắt nào còn lại
dành cho tôi khi hơi thở đã ngừng?
thu đã chết đâu mà em ướt mắt
nhớ mùa này năm ngoái em còn thơ
ừ thôi nín biết là em đã lớn
mùa sang năm em lại tiếc bây giờ...
thu đã chết đâu mà em ướt mắt
tôi dỗ dành đến thế vẫn chẳng nghe
thì tôi cũng thử một lần ướt mắt
đừng bảo tôi người nhớn cũng khóc nhè *
2000
Chú thích:
*: Ban đầu hai câu này là:
thì em cứ ở đó mà ướt mắt
vắng xa tôi thì chớ có khóc nhè
-
MỘT NGÀY
có một ngày tôi mở cửa ra
để thảng thốt:
mình chẳng là ai cả!
nhìn người qua trong lá rơi lã chã
nếm bụi đời vô vị
miệng đắng khô
còi xe máy và còi xe ôtô
ong ong những gã khùng ông ổng
trong trống rỗng vang những âm trống rỗng
ngấy ngút đầu chẳng biết trút đi đâu
chợt trôi mềm một cô gái mắt nâu
rồi mất hút như gió tan trong gió
chợt nhận ra cửa nhà mình bỏ ngỏ
lá bay vào
chỉ có lá mà thôi...
2001
-
Tôi đồng ý với bạn rằng diễn đàn thơ trẻ của chúng ta còn vắng vẻ và tranh luận thiếu rôm rả , nếu ko nói là im lìm . Vậy thì chúng ta cùng ra sức thể hiện mình , nói nên những điều mình nghĩ , mình trăn trở , hãy chia sẻ cho nhau những sáng tác mới , những niềm yêu thương văn học , những rung động mong manh . Biết đâu đấy , những rung động của bạn , tôi lại có thể cảm được trọn vẹn lắm chứ !
-
http://www.vannghesongcuulong.org/vietname...AIID=1&TGID=244
MÙA THU ĐỢI EM
Thanh Tâm Ngọc
Có những chiều tôi nhăt lá vàng rơi
Ép vào trong cuốn sổ ghi những dòng tình ái
Để đánh dấu một ngày
ngày em xa tôi .
Lá vẫn vàng
Như mãi xanh trái tim tôi ngày cũ
ngày tôi yêu em .
Những dòng kỉ niêm in khắc dấu ái tình
Tôi cất giữ trong cuốn sổ cuộc đời tôi bí ẩn
Cuốn sổ tôi viết trang cuối cùng
khi em ra đi .
Thu vẫn cũ và lá chẳng thể xanh
Như đời tôi nhuốm một màu vàng nhạt
Màu vàng
Tôi đợi em không thôi .
21/10/2004
-
Thả bóng
Gam bàn chân thở
Xếp nếp
Ngón chân mệt
Hà hơi
Chậm rãi
Hát ru tôi
Thả lên trời
Bóng ngủ
Buộc
Ngón chân viển vông
Ngốc nghếch
Tôi bay
Nằm lại
Niềm vui cũ kỹ
Ngơ ngẩn
Nỗi buồn nhẹ tênh
Lặng im
Bóng đổ trầm
Tôi bay
Gam bàn chân thở
Xếp nếp
Ngón chân mệt
Hà hơi
Chậm rãi
Hát ru tôi
Thả lên trời
Bóng ngủ
Buộc
Ngón chân lầm lũi
Giận hờn
Tôi rơi ...
Avignon 2/2006
-
CHÀM
khi tay đã nhúng chàm
lửa cũng không gột sạch
ám ảnh len vào mọi ngóc ngách
của lương tâm
khi tay đã nhúng chàm
tình yêu thương chỉ có thể xoa dịu
nụ cười trong trẻo vẫn vướng víu
sự ăn năn
khi tay đã nhúng chàm
nghĩa là không bao giờ thanh thản
chỉ còn sự cứu rỗi lớn lao nhất:
cái lương tâm chưa bị nhúng chàm
04.08.02
-
Chủ nhật
Bài toán khó không muốn tìm cách giải
ly cốc không lanh canh
giấc ngủ dài nguyên khuôn
sau một đêm nhào nặn.
Xanh da trời đi vắng
lũ chim non nhốn nháo đến giờ ăn
Chậm chạp bắt đầu
những thói quen
êm dịu nghẹt thở
Tia nắng chói chang bên cửa sổ
đảo lộn múi thời gian
ý nghĩ bắt đầu luyện thanh
và nỗi nhớ tập thể hình
một hai
nhịp nhàng trong ngực
Ngày chủ nhật
cửa tủ mở toang
lục đục tìm chỗ cất
những cảm xúc thừa
còn lâu mới được phép gỡ ra.
Chủ nhật 16.03.03
-
MẮT EM
Em
mắt vàng
nhìn
như thiêu đốt
Kìa ! Rừng âm u nơi trái tim bao chàng trai rực lửa
Hòn Mặt Trời
bơi thuyền trong mắt em
kiêu hãnh như hai miệng núi lửa
lan máu
Ta cuồng
vốc máu mắt em lên uống
Cháy
thân ta tan vào máu em
Cây cháy
Nhà cháy
Cả thế giới chết cháy
Ngày mai
biển mắt em thay áo mới cho cả vũ trụ
hồi sinh
tất cả
và ta lọt lòng trong tay em
Mắt em là hòn than nhỏ
dâng hai tay hứng lấy
nhóm bếp .
9h25-23-2-2005
RƠI VỀ PHÍA MẶT TRỜI
Nhiều khi muốn chết
Tôi không xứng làm một thằng người để chết
Vậy thì lại sống
Sống như thế nào ?
Tôi không biết chẳng ai nói cho tôi biết cả .
Lê trái tim mòn cạnh trên đường đời lả nghiêng về phía vực hút
móc mắt áp vào từng hạt bặm trần thế
ghểnh mũi lên hứng lấy giọt tinh khí và chất ngất mùi gây xác chết
Những bóng người ngổn ngang , vần vũ quanh tôi
Một cơn bão lá đi qua đổ ầm cơn thác lũ vào trí não
tôi nghiệm ra rằng tất cả rồi cũng phải rơi
Ừ, mọi người rồi cũng phải rơi
tôi cũng phải rơi nhưng rơi như thế nào ?
Tôi cũng không biết
Thấy một con đại bàng rơi từ trời xuống một vũng nước
cánh dài rộng vô tri trước những giọt nước tù
chịu chết trong im lìm .
Nếu rơi , tôi sẽ rơi về phía Mặt Trời .
23h30/5/8/2005
THỜI GIAN
Hôm nay
là ngày mai của hôm qua
là hôm qua của ngày mai
Ngày mai
là hôm qua của ngày kia
Ngày kia
là ngày mai của ngày mai
là hôm qua của ngày kìa
-Nhàm chán !- Tôi nói thế
chẳng ai nói gì
Ngày mai cũng như hôm nay
Hôm qua cũng như hôm kia
Cuộc đời vẫn thế - đếm mãi một con số 0
Ngẩng đầu hỏi chiếc lá rơi từ cây xuống trời:-Tại sao ?
Lá bảo :Hãy xuống đây tôi sẽ nói cho
-Nhưng làm thế nào ?Tôi không thể !
Tôi ước lượng phải mất trăm triệu năm mới xuống đến nơi
Và khi đó
thời gian vẫn cứ trôi
ngày hôm qua là hôm nay,là ngày mai,là ngày kia,là ngày kìa ...
0h-23-2-2005
-
NẾU EM NÓI MÙA ĐÔNG
Nếu em nói mùa đông chim bướm bay về miền xa vọng
Khúc nhạc mùa xuân và bức tranh thu giã biệt thế gian
Ôi nắng hè chói chang như mắt anh và em nhìn nhau chân thật
Nhưng em biết không mùa đông vẫn có nắng vàng và hoa thơm ngào ngạt
Nếu chúng ta không bao giờ muốn ở xa nhau.
Nếu em nói gió mùa đông ôi sao lạnh thế
Đêm mùa đông sao không có sông sao?
Em thấy lạnh khi một mình trong căn phòng vắng lặng
Những cô buồn bỗng chốc đến bủa vây
Nhưng em ơi sẽ chẳng bao giờ cô đơn nếu trái tim em không nguôi nghĩ về anh
Phương xa nào đó, hồn anh sẽ bay về ru mộng trái tim em.
Nếu em nói mùa đông làm nhạt phai tình đầu tiên yêu dấu
Bởi gió đông ầm ào không cho em ru tình mộng đôi ta
Chim không hót, hoa đang tàn và mây kia biến sắc đêm đen
Làm sao có được thiên đường anh và em cùng nhau hạnh phúc
Nhưng em ơi gió đông kia chẳng phải tiếng lòng anh sao?
Nên càng lạnh tình anh càng nồng thắm
Em ơi thiên đường đâu chỉ có ở chốn tuyệt vời
Ngay trước mắt em anh đang xây một lâu đài hạnh phúc
Vách mùa đông, cửa gió lạnh và hành lang đầy lá đông rơi
Ta sẽ sống hạnh phúc nhất đời
Bởi trong anh và em chỉ cần luôn có đôi trái tim đam mê yêu dấu.
-
THIẾU NỮ
Em 17, 18 của tôi ơi
Có thấy ngày mai xuân tràn ngập cuộc đời
Ơi hoa lá theo bàn tay em lùa về trong gió
Và tiếng chim phải chăng ca lời chào đón hân hoan.
Có những buổi mai bình minh thức giấc
Ánh sáng pha lê rơi ngọc trên những ngón tay ngà
Em ơi mùa xuân có bao giờ hờ hững
Với em - hay là chính tiên sa!
Sáng thức dậy nếu có soi gương
Vầng trán, làn da, đôi mắt và miệng cười tươi đỏ
Hãy giữ kỹ để xuân kia phải nhìn em e thẹn
Cho tôi một phần để hồn thêm hương.
Nếu có nói gì với nắng
Hãy nhìn bằng mắt lung linh
Nếu có nói gì với gió
Thở ra hơi nhẹ êm đềm
Nếu có nói gì với mây
Bồng bềnh tóc hãy tung bay
Còn nếu nói gì với sóng
Hát lên điệu nhạc mê hồn
Và mùa xuân nếu thiếu hoa
Em ơi cho xuân tim thắm
Nếu cuộc đời anh thiếu nắng
Em làm Mặt Trời nhé em!
ĐIÊU KHẮC EM
Thanh Tâm Ngọc
Anh tạc hình em trong sâu trái tim anh
Bằng suy tưởng nhớ nhung hình với bóng
Bằng nỗi niềm thao thức suốt đêm thâu
Và mơ mộng một chốn tình mãi mãi.
Anh tạc hình em trong sâu trái tim anh
Đây nét mặt :Vầng trán ôi thon quá!
Làn mi xanh chớp chớp tựa Mặt Trời
Đây gò má hai trái đào chín mọng
Và làn môi e ấp những tình xuân.
Em yêu hỡi! Hãy nghiêng mình theo nhạc
Hãy nhảy điệu tiên tựa đang chốn cung trăng
Tà áo trắng anh đã thâu vào dáng
Và nét ngà mềm mại uốn dáng em.
Anh tạc hình em trong sâu trái tim anh
Để hồn em cũng nhập vào dáng tượng
Để suốt kiếp muôn đời hình dáng em ngự trị
Bởi em mãi là duy nhất của anh.
2004
Tho Nguyễn Thế Hoàng Linh
In Thi ca
Đăng lúc
THỪA?
vùng đất này không hoang vu
chỉ có mắt em là thế
sao mắt em không vỡ lệ
hở em?
có cần buồn đến nhũn tim không?
tôi chán lắm
thế gian buồn em lắm
chẳng còn gì để say đắm
chìm đắm thôi
tôi nào cần em phải yêu tôi
thì ít ra em hãy hôn lên lá
thì ít ra hãy chạm tay vào má
để hồng lên
tôi đâu cần em phải đến bên
cứ vùi vụi trong khoảng trời riêng giấu
cứ xé nát hoa việc gì phải cào cấu
con tim
nếu vỡ mình thành một cánh chim
tôi đã hót cho em nghe rồi đấy
cười khẽ thôi cho trái tim sưng tấy
dịu đau
có lẽ chẳng bao giờ ta biết đến nhau
những lời ấy tôi dành cho ai chứ
thừa thãi quá những sẻ chia dền dứ...
thừa thãi quá những sẻ chia dền dứ...
thừa thãi quá những sẻ chia dền dứ...
2002
(Trích trong phần “Hoài nghi” của “Mầm sống”)