-
Số bài viết
527 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Lathu
-
Gạt tàn Lặng yên bên anh là chiếc gạt tàn Bất động trân mình hứng tàn thuốc cháy Những bập bùng trên vành môi anh đấy Lóe lên giữa màn tĩnh mịch của đêm Từng bóng khói tròn thả vào khoảng không tên Như vo hết nỗi niềm người trong cõi lặng…. Điếu thuốc trên môi, nụ cười như lịm tắt Ánh mắt lặng nhìn, mãi miết ngóng trông Những mùa thu đi nhường cho gió mùa đông Thao thức giữa đêm dài mộng mị Chiêc gạt tàn vẫn nằm im lông lốc Hứng hết nỗi buồn…điếu thuốc cháy ..tay anh. Em muốn làm chiếc gạt ở nơi đây Hứng vào lòng những tàn tro , sợi khói Hứng hết bão dông, hứng những mòn mõi Hứng nỗi buồn anh đang nhặt trong đêm.. Anh nghĩ gì mà lại lặng im Mắt khép mở.. bập bùng ánh lửa Chỉ điếu thuôc vơi dần một nửa Không hứng nỗi buồn..tàn thuốc bay ngang….. Chiếc gạt tàn..chợt thấy mênh mang …… Lathu-đềm 27.11.2008
-
Câu Hỏi !!! Đến bao giờ về Hà Nội cùng anh Nghe sóng Hồ Tây –sâm cầm chiều vỗ cánh Lòng tịnh yên ngân nga chuông Trấn Quốc Gió Hồ Gươm xao xác bước em đi Đến bao giờ em về thăm nơi anh Mùa đông lạnh cây bàng già im lặng Những tán lá xanh giờ trầm mình ẩn nhẫn Chắc nhớ về ngặt ngặt dấu yêu xưa Đến bao giờ em về lại buổi trưa Ước cùng anh bụm tay nhốt gió lạnh Xòe bàn tay đan từng kẽ vắng Nghe ấm nồng nụ hôn…chợt thoáng trao Đến bao giờ ta nhìn vào mắt nhau Lời bổi hổi, sao chưa từng được nói Phút im lặng bên anh nghe đá sỏi Lạo xạo bàn chân, e ấp mắt môi cười Đến bao giờ khoảng vắng chỉ chung đôi Em mím miệng “anh nhin em chi rứa “ Mắt xoe tròn, còn gì nói nữa ? Hà Nội của em- Sài gòn chỉ riêng Anh.... Đến bao giờ cho sương trắng vờn quanh Ngày chật chội, và rồi đêm tỉnh giấc Nghe nồng nàn trong từng con phố chật Nghe cái trống cơm còn vỗ khúc tang ..tình Đến bao giờ anh hỡi đến bao giờ ? Câu hỏi khi nao, cháy lòng em nỗi nhớ Gai góc dấu trong từng câu thơ trăn trở Sao em dỗi hờn…để anh lại đi xa… Rồi giờ này ! em bất chợt nhận ra Lặng lẽ nơi này , lá trút rơi ..gió cuốn Nắng trốn tìm…mong manh cánh diều muộn Hay …em về Hà Nội…đã bên Anh ? -27.11.2008
-
Chuyện xưa.... Chuyện ngày xưa, cổ tich buồn một thuở chúng ta hai người xa lạ, gặp gỡ nhau mình đã có những thời gian gắn bó ngày trao nhau bao kỷ niệm êm đềm xưa anh hẹn mùa đông, em nhé anh sẽ là mãi mãi của em thôi ghi nhật ký, em lưu từng dư ảnh bằng trái tim, bằng xao xuyến từng đêm nhiều khi buồn, nghe gió thốc bên hiên thu vội vã, trốn tìm trong sắc lá vắng thật rồi nhịp chân ai rộn rã đến hôm nay ..xao xác bước quay về thu đã chia xa, đông đã làm băng giá này kỷ niệm nằm ngoan hiền ngăn tủ thì đâu làm sóng sánh buổi chiều xa mộng ảo mà, chỉ còn lại mình ta nhạt màu nắng, lá đâu còn xanh thẳm ? phai hết rồi , bạc chiếc áo thời gian…. Lathu-27.11.2008
-
Vu vơ !!! Chập choạng đêm về tiếng vọng xa Mịt mờ muôn nẻo chỉ riêng ta Vầng trăng đang khóc nên trăng trốn Chỉ có sao sa…dọa tìm ta Ai ngắt đêm dài chia hai nửa Một nửa sầu đông chênh chếch trông Một nửa chìm trong sương khói mộng Vơ vẩn hồn ta đêm biết không ? Đêm nghe trĩu nặng hồn lữ thứ Mênh mông bề bộn ếch rền la Lục bình trôi dạt đời sông… sóng Cát dồn, muối mặn tiễn chân ta Ngát màu hoa tím buổi chia xa Đẳng đẳng trông theo phút giã từ Người đi , ta tiếc duyên tiền kiếp Còn lại muôn đời …ta với ta Lathu 25.11.2008
-
Đêm !!! Đêm nghe tiếng nhạc dỗi hờn Đốt vàng ánh lửa cho đèn hắt hiu Bóng soi lẻ bước cô liêu Xoạc đêm nghe tiếng dế thêu giật mình Áng mây mờ ảo nặng tình Níu tay giữ chút mưa thình lình trôi Có gì không hỡi mưa ơi? Từng không hoa đã buông lơi ..mắt nhìn Thời gian đập cánh vô hình Đời dâu biển vẫn cúi xin vô thường Chạm bàn tay giữa muôn phương Nửa đời vạt tóc buông thương nhớ Người Tôi đi tìm lại nụ cười Tôi đi nhặt lại chút đời tàn phai Bạc lòng còn thấy ..ngày mai Liêu xiêu tìm lại bóng ai bên thềm….. Lathu- đêm 25-11.2008
-
Bước bước trông xa bóng liễu hờn Mây trời buông nhẹ sắc màu ..lam Gió như khe khẽ, len tình tự Sóng vẫn âm vang, vỗ nhặt khoan.. Chiều nay ai ngắm bóng hôn hoàng Nghe tím bên trời, khói mang mang Chữ Duyên, chữ nợ , chừ chưa nỡ Mà dứt lòng đành, sao mối đan ? Đã biết vầng thơ chất ngất sầu Đem chi trái đắng buộc tim nhau Ngày mai dứt áo thôi đành đoạn Đôi ngã hợp –tan chuyện bể dâu . 24.11.2008
-
Ngược !!! Chỉ là hai chiều cảm nhận ngược Tìm quên Cần bình yên, sao trong lòng nỗi sóng ? Muốn vỗ về Quên đi Vị đắng Sao muộn màng Mưa vẫn Triền miên.... Bình minh lên Đêm tối Sẽ lặng im Trả lại nắng cho vàng con đường vắng Trả lại âm thanh giữa lao xao cuộc sống Trả môi cười, mắt biếc, trả vầng thơ Trả lại ngày và cả những giấc mơ Khép quá khứ Mở trang đời Bước tiếp Những vòng quay Trầm mình Cót két Du lòng người Giữa hai chiều Ngược Tìm quên.... Lathu-23.11.2008
-
Cánh chuồn !!! Một ngày chủ nhật đang trôi Nắng buông nhạt nắng chao ơi cánh chuồn Thấp bay dự báo mưa tuôn Mỏng manh nghiêng cả khói buồn trong tôi Mưa đừng mưa nữa mưa ơi Râm râm, chắc chỉ sợ tôi dỗi hờn Chiều buông lặng lẽ tiếng đờn Đâu câu quan họ hững hờ trao ai.... Lathu 23.11.2008
-
Mây lang thang Gió mang mang Giọt tình rơi xuống Đất vỡ toang.... Hững hờ Gió vẫn cứ đi hoang Mây trôi mãi miết Tìm vô tận Đâu biết nhân gian Khúc bạc đầu….. Lathu- 23.11.2008
-
Chẳng có tội tình Sao tôi gói vào Thơ Những điều không thế Và những điều có thể Từng đêm Vọc từng câu Gieo từng chữ gieo mình vào môt khoảng Lặng Bao la Đùng trách nghe thơ Ai xui chi Tìm ta trú ngụ Ta thử xa thơ dù một lần thôi Để kịp đủ Kiếm tìm mình trong những thực sự bao la... Tím tái Hồn ta Thiếu thơ ta lại trở nên Trầm cảm Trút hết vào thơ Ừ ! thì tìm quên lãng Thơ giúp dùm nha Mai ta nợ Một lời….. Ta không thể thiếu thơ Như mặt đất thiếu bầu trời Như thiếu tình yêu Như em cần anh vậy Như trái đất vẫn xoay Như bình minh thức dậy Lại một ngày Thơ tuôn chảy ….trong ta. Lathu-22.11.2008
-
Đêm Đêm Sài gòn chìm trong ánh đèn màu Phố sáng choang Người lao vào nhau Hối hả Lang thang giữa ngàn vì sao Thắt lòng Bao câu hỏi Lạc lõng giữa dòng đời Đâu một kiếp Mưu sinh Phố đẫm mình trong đêm Không ngủ Bóng người con gái Tảo tần Đêm tối Gánh rã rời Bán một loại …hoa rơi Có bước chân Lầm lũi Trở về đơn côi Không dấu nỗi tiếng thở dài Đêm tối…. Bóng ngã nghiêng Loạng choạng Dấu niềm riêng Đêm Tiếng dế rền rĩ Gọi bình yên ? Thả hồn chơi vơi Đêm Sài Gòn Nấng níu … Mở mắt Cuộc đời bao muối mặn Lang thang Đốt nốt Tháng năm Trôi…. Lathu- 21.11.2008
-
Mùa lạnh !!! Em đi giữa cái nắng mênh mông Mặt trời gắt gay, em che ban tay mỏng Gió đi vắng hầm hập chiều nghiêng ngã Giữa nơi này chưa biết rét nơi anh. Thật lạ lùng hai đầu của quê cha Nơi rét mướt đông về se se giá Nơi giọt mồ hôi chảy tràn thánh thót Đất góc gai chia hai nửa tên Miền Miền nắng về phố chợ lao xao Hết bão-mưa cuộc đời vào vòng xoáy Nhưng đâu biết hồn em đang sống dậy Trái tim trao một nửa Hà Nội thương Miền rét về em nghe chút vấn vương Hàng cơm nguội lá cuộn mình hối hả Đường Nghi Tàm- Hồ Tây mây chở gió Tách café nhỏ giọt phố đông qua Hoa cúc không vàng từ đó phải không anh Mây bảng lảng tiển thu chờ đông đến Rừng thay lá, xếp nghìn lời đưa tiễn Hình như trời …vừa rớt giọt mưa bay (*) Xếp trên tay, giá sách trở trăn dày Bao câu chữ chở không kham, vô đáy Dường như là em chợt vừa nhận thấy Lạnh giao mùa từ phương Bắc thổi quanh. Lathu-19.11.2008 (*) ( Làm đến đây ..thì trời nắng gay lại chuyển mưa đột ngột ..)
-
Đan áo cho anh !!! Hà Nội vào đông phải không anh Em lo lắng .gửi lòng ra nơi ấy Chắc là anh chẳng hiểu điều em thấy ! Anh mặc gì trong gió chớm sáng nay ? Từ phương xa, em đan hoài tấm áo Dệt mong manh, gói tình em sâu thẳm Đường len đan, bao bão táp trong lòng Em móc nhớ thương theo những dây màu Xoắn xít trên tay, dệt từng manh …áo mỏng Che dùm anh rét nàng Bân nàng Bấc Em chỉ biết đan bằng máu trong tim Nhỏ nhẻ gửi trao che hộ người chút ấm Làm chăn, đắp cho anh những ngày rét mặn Làm lửa hồng xua cái lạnh đêm đông Làm áo bên anh ..đỡ rét cóng trong lòng Làm sợi chỉ nối hai miền thương mến Em vẫn đan bằng tình yêu bất diệt Để cho đời và riêng tặng cho anh Dẫu nơi đây, chỉ hai mùa mưa nắng Mà anh ơi ..cái lanh ngấm trong lòng. Em lại thương cây bàng ở nơi anh Gió dù mạnh, ai là người may áo Rét cóng da, vẫn đam mê kiêu hãnh Đứng giữa trời đón nhận những phong ba Em lại thương những con đường Anh qua Cày xới bao năm, chịu dập bầm rét mướt Bước chân anh có gập ghềnh đếm bước Bằng bặt thời gian…nghe thoảng những ưu tư Trời bây giờ trời trở rét phải không anh Em cắm cúi …trong từng tà áo hẹp Biết có đủ ..kịp chia anh chút lạnh Đợi em nha…áo sẽ sớm bên Người Rét mùa này, làm sóng sánh lòng anh Đi giữa Sài Gòn ..nghĩ về đông nơi ấy Anh nhớ nhé …em gửi vàng chút nắng Trong từng đường đan áo ... gửi trao anh. Lathu-trưa 19.11.2008
-
Kỷ niệm Anh đi rồi sân trường chợt thênh thang Bụi đỏ cạch mắt người đang ở lại Mùa thi cuối , ngập ngừng trao gửi Thư viết đôi hàng, để kẻ lại mênh mang “nhớ nha em , con đường mình phải sang Cánh cổng đại học đợi em cô gái nhỏ “ Anh sẽ về khi bằng lăng tím đỏ Gốc phượng già …kể lại chuyện em nghe “ Em đã qua bao nhiêu mùa ngập xác ve Cây bằng lăng cũng mấy chiều thay lá Nơi phương xa vẫn bặt tăm chim cá Có bao giờ Anh nhớ lại ..trường xưa ? Thuở chúng ta hai kẻ ganh đua Những bài toán chuyên- đề ra, mồ hôi đổ Rúc rich cười chia nhau đáp số Cố tìm xem cách giải hơn người ? Anh thông minh- Em bướng bĩnh chin mười Mặt ửng đỏ khi bạn bè ghép cặp Thầy Phúc vẫn mỉm cười ..lạ lắm Hai đứa này ..sao xứng vậy ta . Em vào Kinh tế ..rồi đi xa Học bổng cho em là trời Tây, xứ lạ Nỗi nhớ anh ngập lòng tràn trang giấy Về lại trường xưa ….lặng ngắm dãy ghế thưa Kỷ niệm năm nào chợt thức dậy .nghe mưa Em về lại thăm nơi này một thuở Dòng đời chảy xuôi , em trôi hoài mãi miết Chợt vô tình nhặt lại …lá bàng xưa …. Lathu-sáng SG 19.11.2008
-
Chỉ có một lần thôi Chỉ có một lần thôi Sóng hờn ..rồi đi mất Bờ lặng im, muối mặn Vẫy tay chào trùng khơi Chỉ có một lần thôi, lỡ lầm và hối hận Nên suốt đời lận đận Se cát lấp biển đông Chỉ có một lần thôi Em biệt dạng bóng tăm Anh âm thầm tiếc nuối Cuối trời mây giận dỗi Mây bay hoài nghìn phương Chỉ có một lần thôi Hai đứa mình im lặng Sóng xô vào vách vắng Nghe mặn chát vi môi Chỉ có một lần thôi Sóng dỗi hờn đi mãi Bờ chỉ còn ở lại Trơ mảnh vỡ - tháng năm Chỉ có một lần thôi nghe sóng gió cuộc đời mãi chuyện bờ cát trắng sóng không hề phẳng lặng Cát..muôn đời lặng im.. Chỉ có một lần thôi Em _anh xa nhau mãi Lời muộn màng sám hối Rong ruỗi cuốn người trôi. Lathu-đêm 18.11.2008
-
Trả lời Em viết vầng thơ dành riêng người Hà Nội Mang trái tim gửi trọn một miền xa Những vầng thơ gói từ những phong ba Diệu vợi trời Nam , cháy bỏng màu lửa đỏ Em biết rằng bất công cho ai đó Khi bão tố về khúc ruột ở miền Trung Em biết rằng anh cất nỗi nhớ nhung Lặng ngắm những vầng thơ trao người xa xưa ấy Em lỗi hẹn biết rằng em lỗi hẹn Trái tim em đâu dễ đập hai lần Chỉ xin anh như khách nọ ghé thăm Đừng đắn đót hỏi thầm em "câu hỏi " Xin hãy xem em chỉ là cô gái Bình dị qua ngày, trang trải những câu thơ Dấu yêu xưa giờ như cách nhạn đưa Lòng khe khẽ ....đừng hỏi em ...anh nhé ! Lathu 18.11.2008
-
Ngang trường !!! Về ngang nhặt lá khô Mái rêu xanh cỏ lạ Chùm hoa như gói kín Điều chở gió bay đi Kìa bảng đen, bút mực Đây chổ ngồi thân quen Nơi này chồng giáo án Cô vẫn lặng nhìn em Ôi ngày xưa bụi phấn Vương trên tóc tháng năm Bạc thêm màu cuộc sống Cho em vui đến trường Mười mấy năm học đường Miệt mài, bao suy ngẩm Chặt lọc điều dược mất Để thành Người hôm nay Chợt lại về qua đây Sân trường rợp bóng nắng Nhớ ơi thời áo trắng Ôm tròn những giấc mơ Về ngang trường năm xưa Nhớ đò đưa thuở trước Bao chuyến ngang ,chuyến dọc Giờ tách bến lìa sông Ta về lại ngày đông Một thời nghe ngọt đắng Cây phượng già trước cửa Bao giờ lại trổ bông ? Lathu-đêm 17.11.2008
-
Bài thơ có điều gì đó man mác xa xôi .ẩn dấu một nỗi niềm ..gói trong lòng những điều vương vấn – Bài thơ mang tiết tấu chậm , nhẹ mang mang …không hiểu sao tôi cứ phải đọc đi , đọc lại để rồi thẩm thấu cùng ánh trăng đêm bàng bạc trên biển Đồ Sơn một ngày tháng 11 vào đông... Trăng chải suối tóc dài huyền ảo Tắm mình trong giai điệu sóng ngân Đêm huyền hoặc ru tình ca trăng-biển Vẫn nguyên sơ từ thuở loài người Đêm lạnh lùng cô tịch, ánh trăng treo Dịu dàng quá hết lòng cùng biển vắng Có những đêm trăng chỉ còn đơn mảnh Cong mái liềm trăng khỏa thân soi Ngọt ngào dâng ánh sáng muôn nơi Dát lấp lánh tự tình cùng với Biển hát Để xôn xao mỗi mùa dông bão Trăng trốn tìm, trời đất mịt mù đen. Anh nắm tay em giữa đêm biển bình yên Ước một lần thôi được ngồi trước biển Trăng tan chảy mấp mé niềm kiêu hãnh Hết tròn rồi lại khuyết vẫn song đôi Em nói thầm đêm ấy chắc sao rơi Trăng lả lướt , biển rì rào con sóng Gió khe khẽ mang theo điều bí mật Thả cùng trời hòa cùng biển- trăng ơi ! Lathu-đêm 17.11.2008
-
Trăng và Biển !!! Một lần tranh luận -tình ỵêu Có người ví tình yêu trăng với biển Là thủy chung là đằm thắm muôn đời Trăng cứ mãi lặng nhìn theo sóng biển Biển muôn trùng trải rộng đón vầng trăng Trăng vì biển hao gầy thêm vóc ngọc Biển vì trăng sóng cứ cuộn dâng trào Anh là biển nhưng xin đừng như biển Bởi muôn đời biển có được cùng trăng ? Em là ánh trăng tà trên biển vắng Vẫn lặng thầm theo dõi -sóng-lòng anh Trăng vụn vỡ soi vào lòng biển Biển ngút ngàn ôm ấp vầng trăng Trăng chỉ có một tình yêu duy nhất Biển đam mê theo con sóng xa bờ Nhưng bạn hỡi chuyện tình trăng với biển Có bao giờ vươn chạm cánh tay nhau ? Sẽ có lúc trăng tròn rồi lại khuyết Sóng biển xanh cứ ngun ngút thét gào Giống như thế chuyện tình Anh-em vậy Vẫn muôn đời , mình mỏi mắt trông nhau. Lathu
-
Viết khi đọc bài"cổ tích của Biển " Sóng và Biển Em kể tôi nghe chuyện cổ tích Biển xanh Sóng nông nổi, biền thì sâu xa lắm Lỗi hẹn với Biển xanh, vầng trăng làm chứng Sóng đi xa, để Biển mãi chung tình Biển hát nghìn đời, câu thề hẹn thủy chung Đơn côi giữa trùng dương nước mặn Cô đơn ngắm hoàng hôn buông tím chậm Chỉ dã tràng mòn mỏi với Biển xanh Sóng vô tình ..sóng đi mãi phải không anh ? Lời hẹn ngày xưa bạc đầu câu cổ tích Biển bao dung, biển mở lòng đón nhận Con sóng trở về hát một khúc tình ca Em đã kể anh nghe biển và ánh trăng lan Chỉ song hành không bao giờ vươn chạm Trăng dõi lặng ngắm biển đau vô hạn Chỉ trải dài che bớt những tàn đêm. Biển vẫn chờ vẫn đợi sóng vỗ êm Thầm thì trao, trở về cùng với biển Không có sóng biển hoang hoài lặng ngắm Không có trăng ai soi sáng sóng dâng ? Em thuộc lòng câu cổ tích ngày xưa Biển là Em, sóng là anh có phải Đêm trăng tan, chảy dài trên biển vắng Trăng là người tri kỷ của riêng em Anh đừng đem so sánh chuyện viễn vông Trăng, biển, sóng bao đời nay vẫn thế Chuyện tình yêu cần tin nhau một lẽ Đừng như ngày xưa ..sóng đi mãi không về . Sóng bạc đầu, sóng vẫn tình chung Biển ồn ả..Biển vẫn đau trong dạ Lòng Biển cạn, nông sâu ai khôn tả Chỉ Sóng- Người đo được Biển bao sâu ... Lathu- 17.11.2008
-
Sóng và Biển Em kể tôi nghe chuyện cổ tích Biển xanh Sóng nông nổi, biền thì sâu xa lắm Lỗi hẹn với Biển xanh, vầng trăng làm chứng Sóng đi xa, để Biển mãi chung tình Biển hát nghìn đời, câu thề hẹn thủy chung Đơn côi giữa trùng dương nước mặn Cô đơn ngắm hoàng hôn buông tím chậm Chỉ dã tràng mòn mỏi với Biển xanh Sóng vô tình ..sóng đi mãi phải không anh ? Lời hẹn ngày xưa bạc đầu câu cổ tích Biển bao dung, biển mở lòng đón nhận Con sóng trở về hát một khúc tình ca Em đã kể anh nghe biển và ánh trăng lan Chỉ song hành không bao giờ vươn chạm Trăng dõi lặng ngắm biển đau vô hạn Chỉ trải dài che bớt những tàn đêm. Biển vẫn chờ vẫn đợi sóng vỗ êm Thầm thì trao, trở về cùng với biển Không có sóng biển hoang hoài lặng ngắm Không có trăng ai soi sáng sóng dâng ? Em thuộc lòng câu cổ tích ngày xưa Biển là Em, sóng là anh có phải Đêm trăng tan, chảy dài trên biển vắng Trăng là người tri kỷ của riêng em Anh đừng đem so sánh chuyện viễn vông Trăng, biển, sóng bao đời nay vẫn thế Chuyện tình yêu cần tin nhau một lẽ Đừng như ngày xưa ..sóng đi mãi không về . Sóng bạc đầu, sóng vẫn tình chung Biển ồn ả..Biển vẫn đau trong dạ Lòng Biển cạn, nông sâu ai khôn tả Chỉ Sóng- Người đo được Biển bao sâu ... Lathu- 17.11.2008
-
Ai đã từng đi qua con đường Phạm Ngọc Thạch (Duy Tân ) cũ vào những ngày tháng 7, tháng 8 ...đứng trên tầng 2 của trường Đại học Kinh Tế sẽ không thể quên được những " cánh hoa dầu xoay tít bay bay " - Ngày đó , thường cùng lũ bạn nhặt những cánh dầu ấy tung lên trời nhìn nó xoay tròn như bông vụ trước khi êm đềm rơi xuống đất . Kỷ niệm thương tặng cho những ai ...từng ngồi trên giảng đường Kinh Tế K..... Cánh dầu Hôm nay trở về trường cũ Vô tình nhặt lá vàng rơi Mới hay trường thay sắc lá Sân trường ngập bước chân đi Cơn gió từ đâu chợt đến Mang theo từng cánh dầu lay Ào về như trận mưa ấy Cánh dầu xoay tít bay bay Khẽ khàng dầu rơi trên mắt Buồn buồn dầu rớt vào tay Nhủ thầm dầu như chợt hỏi Trường xưa, người cũ đâu rày ? Ô hay có giọt mưa ướt Vô tình trên mắt ai đây? Thóang về ngày xa xăm ấy Đong đầy trên mắt ..mi cay Mai đây dù xa nghìn lối Trường xưa một thuở nhớ về Một chiều trời đang tắt nắng Vô tình hứng cánh dầu bay . Lathu
-
Chùm thơ viết cho ngày 20/11 CHiều ni nghe bạn bè gọi nhau về thăm lại trường xưa ...dưng lại nhớ về thời áo trắng .thuở học trò "nhất quỷ nhì ma " - 20/11 lại đến, lòng rộn rã mở một trang sách đời ..dường như vừa mới thoáng ...hôm qua Về lại trường xưa !!! Em về thăm lại lối xưa Mái hiên giờ đã xạm mưa hai mùa Nghe như rét mướt cợt đùa Gốc bàng lặng lẽ đợi mùa gió sang Còn đây ai khắc tên chàng Còn đây nét vẽ tuổi xanh học trò Em giờ xuôi ngược chuyến đò Vò đi trang giấy nhàu lời tiễn đưa Bây chừ lặng ngắm trường xưa Ầm thầm nét mực ..nặng mưa trong lòng Áo trinh ,áo trắng mây bồng Hình hài ai nhớ khắc chồng tháng năm Người về xóa vội bóng tăm Chạm vào kỷ niệm , đăm đăm chuyện mình Góc sân vạt nắng lung linh Giữ dùm ta nhé mối tình đầu tiên. Em về mang phút bình yên Lục sao thuở tóc xanh ..tên bạn bè Thương về thuở rộn tiếng ve Ngập mùa phượng đỏ, trái me chua đường Bàn xưa, phấn trắng, ghế thương Về đau cùng tiếng ai đùa tháng năm Chỉ còn gió lộng quanh sân Bóng Người khất dạng bước chân …nặng lòng. Lathu-đêm 16.11.2008
-
Không đề !! Sài Gòn nắng trải vàng rơm Mật thơm Xuýt xoát Môi em mỉm cười Phố dường như sáng bừng hơn Thênh thang đại lộ Ngập bàn chân quen Người đi người lại đua chen Áo em mỏng mảnh Lăn dòng mồ hôi …. Giữa dòng đô thị chơi vơi Bổng dưng phố xá thật hiền bên em Ngày đêm Góc phố thân quen Đâu café giọt đặc đen cuộc đời. Chủ nhật Ngồi ngắm mọi người Ngoài kia tâp nập Trong này ..riêng em…. Chân tìm về lại ngã quen Ngập tràn tránh xác me rơi cuối mùa Ngày đi bỏ phố bơ vơ Người đi bỏ lại riêng tôi một mùa Hết mưa hết rét ..cợt đùa Riêng tôi ngồi để …thêu thùa mảnh duyên. Lao xao mái ấm kiếm tìm Đầy nhà Sân nắng Vọng về Nghẹn…tim. Lathu-chủ nhật 16.11.2008
-
Này Người Hiểu thấu lòng tôi Chiều kia buông chậm Nỗi buồn cắn đôi Tưởng rằng Đã hóa xa xôi Để còn lại Một mình tôi …dõi nhìn Trái tim vô ảnh , vô hình Đôi bờ để lại Chỉ mình riêng mang Xốn xang Chuyện chuyên đò ngang Ai qua sông Để…. Con đò đợi mong Sóng đâu sóng ở trong lòng Mà trời quan tái Thức tình Chia phôi .. Chiều kia chầm chậm buông lơi Ai đem Một nửa treo chênh chếch trời Vo viên nỗi nhớ Đừng mời Người tri kỷ Kẻ qua đường lặng nghe .. Mắt còn đau đáu trông về Lời thề Xin bẻ Bia nguyền Xin qua … Đệm.15.11.2008
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.