-
Số bài viết
527 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Lathu
-
Hoài niệm 4 mùa không thể nói chiều không hoài niệm tím trên con đường hai đứa đã từng đi vẫn cơn gió của 20 năm trứoc anh nhìn em mà không biết nói gì... em đi suốt cả một thời con gái lá bàng rơi tơi tả mắt ngước nhìn anh nhặt vội cánh phượng hồng sót lại sân trưưòng buồn ve cũng phải lặng im xuân đâm lá nụ cây như máu ứa hè chang chang nắng lửa cháy trên đầu thu vội vã trốn tìm trong sắc lá để đông về người cũ ở nơi đâu ta đã trải những đêm dài thức trắng dĩ vãng như mây lơ lững trên trời bình minh muộn giật mình nuối tiếc nhặt vội cho lòng một mảnh sao rơi... Kiensu *********************************************************************** Hoài Niệm cho một lời hẹn !!! (có thể 20 năm sau ….) Không thể nhớ hết bâng khuâng hoài niệm Tím không gian, tím ngan ngát đường quê Con đường cũ, mấy mùa trăng cô lẽ Lục bình trôi man mác, tím theo dòng Cơn gió ấy bao nhiêu năm vẫn đọng Ta hẹn nhau vào một chớm thu sang Đi bên nhau trong ráng chiều đỏ sậm Mắt nhìn nhau, lời sao chẳng thể trao ? Thời con gái em nhặt hoài trái sấu Ướp hương nhài thả tóc bồng bềnh trôi Đôi mắt ướt ..nhạt nhòa khi giận dỗi Viết thư tình màu tím cứ tinh khôi Tình yêu ơi ! sóng từ đâu sóng đến Hà nội xa sao lại hóa ra gần Em gửi nắng, Anh gửi tình trong trắng Gió thầm thì kể chuyện núi lặng nghe. Tình yêu Người như một chuỗi pha lê Sắc óng ánh, lung linh, khe khẽ..vỡ Để đêm đêm ngát thơm mùi hoa sữa Em quay đi … lời hẹn 20 năm Em đã đi suốt một chặng đường dài Hành trang mang theo là dư âm kỷ niệm Em đốt trang thơ, bỏ rơi rơi câu chữ Hẹn một ngày xanh xanh ngắt Hồ Gươm Lá chao rồi , nụ chưa vội kịp ươm Đông thổi gió cắt se chiều vai lạnh Lời hẹn cuối nghe sao chừ cô quạnh Lả tả theo dòng .. cuốn chiếc lá …còn xanh Lathu- tưa 09/10/2008
-
Nhớ về một thoáng hoa Sưa Trời chiều, xam xám, nắng chơi vơi Chuồn thấp chao nghiêng chẳng đợi mời Xào xạc không gian thu níu lá Xâm xẩm cuối trời mây vẫn trôi Vòm lá xanh um đã sang vàng Thơ buồn gói cả nỗi mênh mang Lòng như mây gió trôi…tình tự Gói cả mùa yêu bảng lảng sang Đắng cay thôi nhé xin từ tạ Mùa đã níu mùa ..thu khuất xa.. Ai ướp hồn hoa trong khói mảnh Mà hương dào dạt ngát tình anh… Biết có ngày về hoa sữa bay Áo em hoa rụng trắng vai gầy Lời yêu chưa dám..còn khe khẽ Rụng xuống lưng trời …ai có hay . Lathu – Saigon 08/10/2008
-
Lỗi hẹn ..hoa sữa !!! Lỗi hẹn cùng hoa sữa , cùng anh Hà Nội cuối thu gió cuốn từng chùm hoa trong trắng Ướp hương đêm bằng những điều sâu thẳm Nồng không anh mùi hoa sữa nơi anh Em không biết loài hoa cuối mùa gợi bao những thầm lắng trong em Đêm se lạnh nhớ bài thơ “mùi hoa sữa “ Da diết như lời hẹn còn đâu đó Em nắm tay anh trong vòm sữa dậy hương đêm Phố lạnh , bàn chân cứ dài thêm Mặt đường lặng im tiếng lá rơi chiều vắng Em nhớ về một phương xa lắm Cuối mùa rồi Hà Nội có vẹn nguyên… Em hứa thu nay em sẽ về thăm con đường Thanh Niên Sẽ tung tăng hứng bao chiều lá đổ Sẽ ướp thật nhiều hương hoa sữa lồng trong tóc dài …anh vuốt buổi chiều đông Sẽ lắng nghe bài hát vút xa bay Hoa sữa rụng trắng vai màu bạc áo Em gói từng cánh hoa mỏng mảnh chao như cánh chuồn nhè nhẹ đậu vai anh Hoa sữa rơi nhiều lắm phải không anh Đêm hương sữa loang anh có nhớ về em không nhỉ ? Cô gái Sài Gòn cất trong lòng điều thủ thỉ Mỗi độ thu về lặng lẽ chỉ làm thơ Mùa thu xưa em hẹn anh mùa hoa sữa Em sẽ về thăm lại gốc bàng trưa Đã bao lần hoa sữa ..cứ trong mơ Em vẫn thế mắt hoe chiều thu vắng Để hôm nay hoa sữa đang nhuộm thắm Sài Gòn ơi – Hà nội biệt nghin xa Có đêm nào cho ta về lại như đêm qua… Hoa sữa cuối mùa ướp môi em chiều se lạnh Gió hây hây đùa tóc bay , sương thánh thót Giọt rơi cuối chiều, giọt nghiêng ngã đầy tay Em lỗi hẹn rồi hoa sữa có hay Thôi hoa cứ nồng, hương mênh mang cứ tỏa ………….. Một người ra đi, một người cứ nhớ Hoa sữa cuối mùa chở vạt gió thoảng bay Lathu- 07/10/2008
-
Đằng sau.... đằng sau người đàn bà là bóng đêm bất ổn đằng sau bóng đêm là những điều không dễ gì lẩn trốn chẳng dễ đưa vào trong mơ sự thật.... em không muốn kiếm tìm điều đã mất em không cần bóng đêm em là người đàn bà không dễ gì lãng quên vì Anh không thể có em giấc mơ không có thật!!! (kien su) __________________________________________________ Đằng sau ban ngày là ban đêm Đằng sau thu rơi là đông đến Đằng sau em…là ánh nến bập bùng soi dấu chân anh Nơi em tìm ..không có bóng dáng anh Đêm quẫy đạp trong muôn ngàn sự sống Em ngồi lặng câm vén tấm màn đêm xuyên thấu Con thằng lằn tắc lưỡi tiếc thương than Đêm võ vàng ,tiếng xe vọng nơi đâu Lũ ếch òn bậm môi rỉ rả.. Đằng sau em là gì ? ai trả lời em được Cái em tìm sao vô vọng ..dấu vào đêm Em tìm em trong chiếc màn nhung êm Cái cửa kéo ra Sân khấu hạ màn , khuôn mặt trở về với khuôn mặt.. Những kịch sĩ tài ba đeo lên mình muôn vàn nhung gấm Lớp son rữa rồi, nhàu nhụa phấn màu trôi.. Ai biết được đàn bà không thể lãng quên? Chỉ có những nỗi đau đã hóa thành đá cuội Lăn lông lốc Rêu phong che phủ Cuối con đường nem nép một bên…. Làm sao anh có em…kẻ đã băng tình yêu bằng dải khăn tang trắng Đêm đêm cuối mình trước linh hồn nhỏ Vấn khăn xô phủ chuyện vô thường Em sẽ là em vạt áo trắng phù hương Đốt trang thơ thắp cho mình nỗi nhớ Chờ mong hóa duyên như phần số Gói thời gian ảo ảnh nhốt lời mơ…… Lathu- trưa 05/10/2008
-
Không đề !!! Em đã trói mùa thu nhốt vào trong ký ức Mà sao lời tình tự, gió vẫn cứ hoài thai Em đã mở lòng đón một mùa đông Cây khẳng khiu chôn mình trong giá rét Lá chợt rũ .. chỉ một màu xám ngoét Mà thơ em còn nóng bỏng trong tim Em nhốt vầng trăng xưa trong làn mỏng đêm đen Đóng cửa cài then, bịt tai, chối bỏ Những đắn đo gỏ như giọt mưa nhỏ Cớ sao lại về ăm ắp vẹn nguyên ? Đêm lạnh lùng trong tiếng dế kêu rên Trong khắc khoải thời gian rơi trên ngói Em đã trói mà sao còn nông nỗi.. Nỗi nhớ nào nỗi nhớ lại KHÔNG TÊN Em đã gửi mùa thu vàng bảng lảng cho anh Cất dùm em nắng Sai gon trong trắng Khóa hộ em những đêm mưa hiu quạnh Đừng nha anh ! đừng mở khóa …gió đông qua Em viết bài thơ giữa cơn mưa Sài gòn trưa- trời không nắng Chỉ có giọt nghiêng nghiêng ngoài cửa Gởi mỗi bước về, nghe mặn.. lạnh thu xưa …. Lathu- trưa 03/10/2008
-
Bao giờ cho đến tháng Mười .... Gấp tháng chin nhốt vào thơ, mở tháng mười bao nhắn gửi…. Gói những bảng lảng mùa lá vàng xao động Trói lành lạnh sương , khỏa lấp tâm hồn Dường như mùa níu mùa , phố cứ xa xôi Những nỗi nhớ ngọt ngào sao cứ tím Ta ngồi đếm mây bay và gió thổi Đếm bước chân phiêu lãng tìm quên Đếm mùa thu bao lá rụng ngoài hiên Đếm phiền muộn ngủ ngoan trên mi mắt Hoa cỏ lạ, sắc thu chừ hoang vắng Nơi cuối đường cây cỏ ngập bàn chân Ai đến rồi đi, thoáng xưa loài hoa Sữa Nồng nàn quá nhiều để trắng lạ mùi hương ! Ta tiễn thu đi , giữa mưa giăng khắp chốn Ơi hương cốm nhà ai còn đọng phút hoài thương Tháng Mười dường như ngày dài hơn Đêm sẽ ngắn, và ta thôi mộng mị Những giấc mơ về một thời trong trắng Quẫy đạp vô thường trong màu tối đêm đen Khép lại nha em, mùa thu chừ nấng ná Gió ơi ! sao vội vã, thông thốc lòng cho đông đến cô liêu Tạm biệt tháng chin , đón chờ điều không thể… Cứ dấu những điều bình dị, để lăn mình trong đám cỏ đầy sương ? Lòng ngẩn ngơ dường như câu hỏi khó “Bao giờ cho đến THÁNG MƯỜI “ ơi ! (*) Lathu-saigon 02/10/2008 (*) : tên bộ phim kinh điển : Bao giờ cho đến tháng Mười – cũng là một câu thành ngữ ……
-
Trở lại mảnh vườn xưa ...đã một thời gói dùm những cảm xúc, một thời cất giữ hộ những tin yêu, những kỷ niệm êm đềm..giờ lại trở nên xa lạ quá...Vườn Xưa thiếu chủ ..cỏ mọc hoang...còn ta lại không muốn đặt chân về..bước ra đi không ngoảnh lại ..nhưng sao thấy lòng buồn buồn ..vì một thoáng thu đang vụt trôi qua ...Có lẽ bước tiếp và không nên ngoảnh lại ...cho dù lòng vẫn xao động vẫn cảm thấy trách nhiệm oằn vai, làm kẻ ra di sao chẳng dễ chút nào ? Một chiều trở về Ngòi Bút ..... Tôi trở về đây nhặt trang thơ Nỗi buồn ai đo đếm cho vừa Lơ thơ lá rũ , cây xoải bóng Nắng trốn trong lòng để gió đông Mảnh vườn ai góp nhặt đề thơ Thả nỗi hoài thương với đợi chờ Ngoài kia bão trút, chim lìa tổ Xơ xác màu lông..tôi vẫn vơ…. Thương vườn vắng lặng, cõi hư vô Kẻ đến rồi đi, kẻ hững hờ Đem nhau gả bán, lời sao đắng ? Một chút ân tình, sao BÁN-MUA Môt thời Hoa Hạ véo von ơi ! Ngòi Bút đề thơ kẻ sĩ tìm Nay sao hoang vắng ,chiều thăm thẳm Ngăn ngắt hoàng hôn ..sẫm tím đưa ? LT- Saigon 30/09/2008
-
Mình đã từng đến , làm việc tại Germany - mình đã trải qua một mùa thu tuyệt đẹp, nhìn lá vàng rơi , nhìn mặt trời vào đêm lạ kỳ không bao giờ thấy ở Việt Nam- 6 giờ chiều nắng còn chênh chếch cười , không gian se lạnh và những cơn mưa phùn nơi nhà thờ Đá nổi tiếng- Mình đã lang thang dể cảm nhận cái xứ sở này và có những đêm mình đã nằm nhớ nhà đến không nguôi ....Nhớ đêm Saigon lung linh ánh đèn...nhớ nhửng ánh mắt ấm áp vòng tay bè bạn và mình đã viết cho Yến bằng cảm xúc ấy ..Mình đem nó về thread này của mình nhé ! Tháng chín mùa thu Germany nhuộm vàng sắc lá Nhà thờ Đá lạnh căm chiều ủ rũ -Koln xa xăm se lạnh vai gầy Giữa phố xá nơi đây ..sao nghe lạnh giá Thu mới bảng lảng, ngày thật dài, đêm lại ngắn Phố chưa in hết dấu bàn chân Nhớ quắt quay, đêm chủ nhật chiều mây bay Đếm cánh chuồn , chơi trò đánh đố Sấp là mưa, ngửa ư - trời sẽ nắng Điện thoại ơi sao lại tắt ? Chiều thả lòng bên tiếng Koln Dom Sài Gòn ơi- nhớ quá làm kẻ đi rong Ngựa xe giăng ánh đèn, phố qua phố bàn chân sao bỡ ngỡ Đường Duy Tân nghe rì rào khúc nhạc Đồng Khởi chao mình bao kẻ dập dìu qua Nhớ quá bản nhạc Phú Quang- khuấy tan ly cafe đặc quánh Chạm vào môi sao chạm nổi bàng hoàng Nhớ mùa thu SaiGon nắng vẫn hoe vàng Ai đem nắng gửi vàng cho thu thắm Có chiếc ngô đồng cuối mùa còn bịn rịn Cuốn theo trời ...làm một chuyến hải hành xa.. Có điều gì cứ rong ruổi trong ta..... Lathu -29/09/2008
-
Tháng chín mùa thu Germany nhuộm vàng sắc lá Nhà thờ Đá lạnh căm chiều ủ rũ -Koln xa xăm se lạnh vai gầy Giữa phố xá nơi đây ..sao nghe lạnh giá Thu mới bảng lảng, ngày thật dài, đêm lại ngắn Phố chưa in hết dấu bàn chân Nhớ quắt quay, đêm chủ nhật chiều mây bay Đếm cánh chuồn , chơi trò đánh đố Sấp là mưa, ngửa ư - trời sẽ nắng Điện thoại ơi sao lại tắt ? Chiều thả lòng bên tiếng Koln Dom Sài Gòn ơi- nhớ quá làm kẻ đi rong Ngựa xe giăng ánh đèn, phố qua phố bàn chân sao bỡ ngỡ Đường Duy Tân nghe rì rào khúc nhạc Đồng Khởi chao mình bao kẻ dập dìu qua Nhớ quá bản nhạc Phú Quang- khuấy tan ly cafe đặc quánh Chạm vào môi sao chạm nổi bàng hoàng Nhớ mùa thu SaiGon nắng vẫn hoe vàng Ai đem nắng gửi vàng cho thu thắm Có chiếc ngô đồng cuối mùa còn bịn rịn Cuốn theo trời ...làm một chuyến hải hành xa.. Có điều gì cứ rong ruổi trong ta..... Lathu- chiều 28/09/2008
-
Về thôi !!! Con chuồn chuồn lại chấp chới nghiêng chao Con chim hót báo mùa bão đến Con vành khuyên nhảy điệu tango mãi miết Những sợi lá vàng rung rẩy…ngoài hiên Một cơn gió trỗi lên…đuổi bao mùa rụng Lá Nhìn sự bất an của vạn vật, biết mùa yêu lãng đãng rời xa Ta lại về … đường Xưa mong manh quá Dấu chân tìm về chốn ngày thơ Tàn cơn mơ mới biết mình yếu mềm như ngọn cỏ Gió lại đùa , bứng lá chợt .bơ vơ Mai xa rồi nỗi nhớ chợt dịu êm Bay khắp bầu trời mới thấy nhỏ nhoi quá Đi qua bão dông mới biết cần sự sống Những mất mát, dường như chẳng có nghĩa bao giờ Ta phải về thôi Nuốt vào lòng câu chát lòng muối mặn Ngày mai, ta sẽ khác, dù nụ cười tung tẩy ở trên môi Ta đã qua cả một buổi chiều Đếm lá thu rơi Nhìn trời sang… trong mắt lá Nhìn cánh diều đang bật căng, chao liệng, lại ngỡ ngàng rơi xuống giữa không trung Ta là ai giữa thế gian này Câu thơ ngạo nghễ ngày nào như bật gốc Ta kiêu hãnh mà sao đau trong ngực Vết thương nào nhoi nhói ở trong tim Ừ ! Ta về thôi Chẳng cần ai nữa trên đời Điều giản dị sao tìm xa quá vậy Biết được –mất dường như trong gang tấc Tìm hình hài trong dư vị chua cay Ta cần cười trước những đổi thay Hạnh phúc là những gì biết trân trọng đấy Tàn tro này đốt cho trọn hôm nay Uống cùng ta –Người ơi ly rượu cay Cười với ta, điều muốn nói Thời gian trôi, đánh mất quá nhiều rồi Ta muốn xám hối tội mình trước những lặng im Trước những gào thét “yêu em” yêu mãi miết Xin tăng cho ai đã yêu và đang yêu thắm thiết Hãy sống trọn lòng, hãy giữ chặt đừng bay….. Có những điều thật nhỏ nhoi …học mãi vẫn không hay Vể thôi Trở lại với hình hài và vẹn nguyên ký ức Giữa bầu trời lồng lộng ánh sao Tương Ta cuối đầu trước tĩnh mịch đêm Ngày mai bão Lại tràn cơn mưa lũ Ta trở về với mùa yêu dấu cũ khơi tàn tro , nhặt nhạnh chút than hồng Thu sẽ tàn, đông đậu nhành liễu rũ Gốc bàng già trơ trọi giữa nhân gian….. Về thôi …xin hãy về thôi !!!! Lathu- đêm mưa 24/09/2008
-
Lá Thu xin lỗi vì trả lời cho Yến Anh hơi chậm.... Vâng đó là một cuộc ra đi Yến Anh à ..mình viết để chia tay một nơi..mình rất yêu quý - nơi đó mình đã gắn bó và nhiều kỷ niệm...và mình cất nỗi buồn vào từng câu chữ.... Mình thanks Yến Anh đã ghé trang thơ mình nhé ! và rất vui được gặp lại bạn
-
Những bước rơi !!! Cất hết những mong manh Xóa đi niềm hy vọng Ngồi im trong ngọn gió xa xăm phải chăng điều giản dị Rời khỏi mảnh vườn không còn gì nuối tiếc Thương một tàng cây trơ trọi đón thu rơi Thương một tiếng chim hót nơi không người Cất tiếng ca giữa “bụi mận gai “ dù biết sẽ rách tan cổ hẹp Ưỡn ngực đón chờ mũi tên thần chết Vẫn trong lành mang tiếng hót véo von Thương cỏ rạp bàn chân soi dấu bước ta qua Kẻ lãng mạn cuối cùng –chiều lẻ nắng Trên con đường xa vắng Ngõ ngách ngược chiều nhau Có phải cuộc sống là những điều dối nhau, chờ đợi tin yêu, dễ dàng chăng để có Tôi dọc bước an ủi lòng điều KHÔNG đó Giấc mơ về ..đêm chỉ khói nhòa bay … Ai đốt trầm mà sao mắt cay cay .. Không khóc đâu, ngẩn cao đầu đi tiếp … Từng ngày qua, ta mĩm cười giã biệt .. Sự thật nói ra ..ôm trọn những ưu phiền Có những lời yêu chảy bỏng tim gan Dấu phía sau ngàn con dao nhọn Có những bàn tay dịu như mật ngọt Dấu trong lòng nắm đấm để trêu ngươi Có những hoàng hôn ráng đỏ chiều ơi Giận ta ngã nhào ..sương buốt giá Có những hàng cây lặng thầm rũ lá Thay mỗi mùa, cây dỗi trút lá bay …. Ta quay lưng cất bước ..lạ thay ! Đường phía trước thênh thang bát ngát Gió vẫn rạp, có lời ca tiếng hát Thôi phập phồng màu áo cũ nghe anh Ngày sẽ cạn nắng với những mong manh Thôi, buông tay mĩm cười trở lại Hai con đường , hai lối rẽ ..bước nhanh Ngày thật dài, đêm lại những quẩn quanh Quỳnh vẫn nở phút giây chưa gặp gở….. Hoa lại ngẩn ngơ khoe đời màu trinh trắng Phút cạn lòng tỏa ngào ngạt trong đêm Mai xa rồi …hoa sẽ lại tìm quên…. Kiêu hãnh trao ai..người quý loài hoa lạ Một lần thôi và suốt đời mãi mãi Chỉ trao người biết thưởng lãm mà thôi Rời khỏi khu vườn ..lặng lẽ …tiếng thu ơi ! Đón chuyến tàu xa….bay qua niềm mơ ước … Lathu 24/092008
-
Sao !!! Trên vòm trời xanh ngát Chung một dải ngân hà Hai ngôi sao lấp lánh Dõi mắt tìm về nhau…. Ngày xưa anh hay kể Anh sẽ là sao Tương Còn em sao Phùng nhé Để Tương Phùng gửi trao Dẫu tận nơi phương Bắc Còn em tận trời Nam Hai ngôi sao xa cách Mà bồi hồi phút giây Ngắm màu đêm bát ngát Chùm sao sáng bên trời Em bảo không xa rời Sao Em, sao Anh đó… Ngày mai dù dông gió Em vẫn kể bên anh Trên vòm trời cao rộng Chỉ còn Em và Anh Lathu-sang 24/09/2008
-
Gió -Núi Anh cứ bên em Lặng im đừng nói gì anh nhé Trời ngoài kia thu đã chao mình liệng Trời thật xanh Trời không thể thiếu mây Gió ngút ngàn đùa lớp lớp sóng bay Rì rào hát Trời thể nào thiếu sáng ? Cứ lặng im Đừng mở lời Đừng làm trái tim em đập Gió ngoài kia, gió xô đá cũng mòn Nhoi nhói đau , hình như vết thương vừa rỉ máu Núi trọn đời Câm nín chẳng than van Gió cứ lặng thầm Hát mãi khúc ngàn năm Hợp và tan khẽ khàng như con nước Nước yêu đất dâng thành sông tuôn chảy Đất nặng lòng chất chứa Nước đầy vơi … Anh cứ lặng im Đừng khe khẽ kêu tên Đừng làm em quay lại, chuyện môt thời đau đáu Em biết rằng núi rồi cũng lở Gió bạc đầu câu thể hẹn bên nhau Thà cứ để gió làm đau Cứ để núi lặng câm và cảm nhận Cứ im lặng đừng mở lời anh nhé Mãi như là Gió –núi ..để yêu nhau. Lathu-trưa 22/09/2008
-
Về quê anh !!! Anh hẹn em một ngày nắng vàng hoe Về quê anh nghe ầu ơ câu ví Về quê Anh – nhìn vườn bầu, vườn bí Đã một thời rộn rã tuổi thơ anh Trời thật xanh, mây thật trắng ,nắng hanh Về nghe em, chiều nay nghe lay nhẹ Có cánh chuồn chao nghiêng cơn gió khát Có bãi bồi vừa khoe cát cồn dâng Mình bên nhau trời đất bỗng lâng lâng Cây lảo đảo, lá ngã vàng lối nhỏ Mắt anh sâu, chiều ngang như lá cỏ Chợt rì rào khi ta chạm vào nhau Có cánh diều vun vút ở trên cao Chở điều ước bờ mơ sang bờ thực Câu cổ tích- ngày xưa anh đánh thức Sóng xô vào thảng thốt chợt làm đau… Dòng sông nào chở nỗi nhớ ai trao Cứ dào dạt cuốn đôi bờ cuộc sống Tình yêu nào cũng đầy cơn khát vọng Biển sông nào mà chẳng rộng, nông, sâu Anh đưa em về hàng dâm bụt đỏ au Con đường đất lõm lồi bao khó nhọc Dấu chân Mẹ tảo tần trong mưa nắng Quang gánh còng vai, cõng cả tuổi thơ anh Em về quê anh ,đêm sáng ánh trăng thanh Cơn gió mát, đường đê chừ bát ngát Sóng mạ xanh rập rờn bao cánh nhạn La lả cánh cò trăng trắng giữa đồng xanh Em là tiểu thư nơi phố hội đô thành Đâu hiểu hết giọt mồ hôi của Mẹ Đâu biết ngày xưa, một mình chiu chắt Dành cho Anh những bát ngát ân tình Em theo anh về mang hết cả ưu tư Nhặt trang thơ, vỡ từng câu chữ rụng Tháng chin mùa thu, se lòng em nỗi nhớ Tình yêu nào cũng đẹp phải không anh… Lathu-Saigon 20/09/2009
-
Câu hỏi Mây trôi trắng cả một dải trời xanh Mùa đi qua, níu lòng ta câu hỏi Cúc vẫn vàng bao mùa thu anh nhỉ Lá về rừng, xào xạc tiễn thu đi Em muốn biết vì sao quy luật cuộc đời Dấu trong đất , trong cát bồi sự sống Như con thuyền đương đầu cùng ngọn sóng Như biển trời bao bọc núi xa trông Vì sao Thu qua rồi lại Đông Cây chơ vơ, lá trở về với đất Vì sao ta sinh ra mẹ cha bao khó nhọc Lớn lên thành chim tung cánh trời bay Vì sao Em và Anh tồn tại thế gian này Có nghĩa gì khi tình yêu giữa hai người xa lạ Con đường ta qua bao người rồi cất bước Hạnh phúc là khổ đau ,là òa vỡ trái tim trao Quá khứ như vệt dao đôi lúc cứ bàng hoàng Em không tin tình yêu mang vị mật Những đắng đót dường như là số phận Những ngạo nghễ cười như quy luật trả-vay Những niềm tin rồi có lúc lung lay Thời gian như vó câu trôi ngài cửa Em biết lắm hôm nay ta bên nhau mấy bữa Mà ngày mai ta lại cách xa rồi Có phải tình yêu là kẻ tội đồ Tên đao phủ nghiệt oan nơi pháp trường xử chém. Có phải tình yêu chỉ là cơn gió thoảng Ngắn ngủi gửi trao rồi vụt bước băng ngàn Anh nắm tay em, tình yêu chợt nồng nàn Như hương sữa ướp trong bờ tóc rối Lời nguyện cầu ngày đêm xin khấn tội Cho tình yêu như một đóa hoa đăng Em biết hôm nay khác với ngày mai Cuộc sống là khúc quanh mà ta cần chọn lựa Em biết trái trên cành, trái còn đang bỡ ngỡ Rụng tay người hay thành vật tự do Cho và nhận dường như những quanh co Cứ chằng chịt những ngã ba ,ngã bảy Đêm nổi gió, trang thơ còn nhúng nhảy Mà anh ơi câu hỏi vẫn đắn đo ? Lathu-Saigon 20/09/2008
-
Em Về !!! Em vể từ độ thu sang Nhặt lang thang gió góp trang thơ buồn Mưa nào xối xả mưa tuôn Ướt em sợi nước nhạt buông hững hờ Em về gói hết đợi chờ Nhặt thu rơi rụng, cho vừa giấc mơ Khói chiều con nhện giăng tơ Bao nhiêu sợi nhớ lơ thơ chuyện đời Bao nhiêu những chuyến phà trôi Bến sông lờ lững, đò thôi xuôi dòng Bao nhiêu những mối tơ lòng Đếm từng nhung nhớ giữa dòng ngổn ngang Ngày lặng thinh, gió mênh mang Gió thu xào xạc ru lang thang tình Mùa qua thay đổi bóng hình Cánh diều chao liệng, lặng nhìn KHÔNG anh ? Em về từ độ tóc xanh Nhìn mây xam xám, vắng tanh con đường Sài Gòn –mưa lại vô thường Trắng trời, trắng đất cánh chuồn ngẩn ngơ Giá mà thu cứ như mơ Để dầm dề lá chơ vơ lìa cành Giá mà ngày tháng đoạn đành Để em về lại, với mình ngày xưa… Mùa yêu….yêu đến bao giờ Cành lan thôi đã nhạt nhòa buổi mưa … Sáng mưa –Saigon 15/09/2008 Lathu
-
Quên !!! Em quen rồi tự nhủ đã quên anh Quên câu chữ, quên niềm yêu gói chặt Quên tháng chín nhiều mưa , nhiều nắng, gió Quên mùa thu –Hà Nội ở nơi anh Em tự nhủ cần lắm phải quên Anh Đã bao ngày , bao nhiêu giờ bao nhiêu tháng Bao nhiêu nụ hôn, bao nhiêu lời đắng chát Bao nụ cười bào câu nói “yêu em “ Em để quên anh ..như quyển sách phủ giăng bụi bặm Những thời gian gói bọc ..một hình hài Em để những dòng tin nhắn off line Đủ làm trái tim nổ tung, khi lục xem từng trang chat Đủ làm vẹo xiêu một quá khứ, tím thời gian và đỏ ánh hôn hoàng Bao xa rồi ta đã trôi qua Những hẹn hò, nhũng lời đau muối mặt Những xót đắng, những cái ôm châm bẫm Những lời kinh cầu nguyện…lúc trao nhau Qua rồi trái sấu đắng … gặp nhau Lửa tình yêu không thiêu con tim bất diệt Chỉ có tảng băng vô hình sâu kín Trói buộc hai đường không rẽ trái ngã ba Em đã quen rồi câu nói quên em Tháng chin sắp qua, mùa thu se sắt lạnh Em cứ đi , còn anh không bao giờ đến Như đường tàu hai ngả chỉ song song Anh nói bên em, và mãi mãi của em Lời nói ấy chỉ là câu hành khất Em nặng nợ xin vài câu duyên nợ Ru lòng mình ..trong thinh lặng của Anh Sáng chủ nhật 14/08/2008
-
Café !!! Café phố Hightland Góc quen, nhìn cuộc đời qua tấm kính trong suốt Gió gầy một con đường Trút lá chiều thứ bảy Những vụn mưa tan trong hư ảnh Giọt café tí tách Rơi… Không gian nhuốm màu mưa Hơi nước len vào ô cửa Lạnh se vai gầy Ngồi đau những nhớ thương Ta vuốt bàn tay chạm khe khẽ Giọt café đen Sóng sánh màu nâu Chứa màu đen bạc Khấy tan váng vất sữa Hòa sự trinh trắng lẫn trong hố hoắm sâu Đã bao lần dạo phố môt mình đâu Chiều mưa bay ,dí mũi qua ô kính mỏng Những giọt đan ..lành lạnh Chầm chậm Vo tròn Ngắt ngứ Rơi Bao nhiêu mưa cho trôi hết một chiều Bao ly café để thấy lòng lắng lại. Ai chất đầy café mang vị đắng Mênh mông lòng ..xao xuyến buổi mưa bay . Lathu Chiều thứ bảy-café phố Lê Lợi 13/09/2008
-
Tặng .... Em muốn lắm hiểu cho tận cùng cuộc sống Muốn hỏi mưa sao thành giọt di rong Muốn hỏi lòng sao chếnh choáng bão dông Dường như thế khi người ta sống ? Em không thể chôn một mùa thu cũ Phủ lên mình vàng cúc của hôm nay Rôi thật thà em bảo ..chuyện đổi thay Như chiếc áo kẻ thay và người cởi Như cơn mưa chợt đến nhanh quá vội Đẫm vai em, ướt giọt nước rơi rơi Mưa ơi mưa có hiểu trời khô hạn Cần mưa về tưới đồng cạn, cho cây Mưa vỡ òa trong phút chốc sáng nay Em bước thấp ..anh bước cao quá vội “Đêm thành phố đầy sao”- không ảnh hình em vậy Mà mây tuôn gió thổi chớp mưa nguồn Ta xa nhau như dự cảm nhói đau Nẻo đường mai- ai cùng anh dợm bước Trước những đắn đo..dằn lòng em tự hỏi Phút thật lòng sau câu nói hôm nay. Mưa vẫn bay, ly rượu trào men cay Em xa Anh liệu là diều có thể Dấu tình yêu vào men ..thay vị đắng Dặn lòng rằng sấp ngửa một cuộc chơi Thôi anh ạ ! anh hãy cứ là anh Người đàn ông với nụ cười kiêu bạc Em chẳng phải là người con gái khác Đánh đổi đời mua một phút đùa vui Em cũng kiêu cũng giông giống anh thôi …. Hình như thế ..nên em đành..đi trước... Lathu
-
Mưa ơi !!! Giọt mưa về lại nơi này Tìm chi mưa lại rơi dày nơi đây Gió còn hát với hàng cây Khói sương bảng lảng cơn say vô thường Đếm chi sợi nhớ ,sợi thương Chuyện đời là những con đường ngược xuôi Nhớ nguồn không hỡi mưa trôi ? Mấy mùa trăng khuyết vẫn nuôi chuyện lòng Bao ghềnh thác với đợi mong Nợ tình nghiệt ngã long đong một thời Bao nhiêu mê lộ cuộc đời Nuốt sao cho vẹn một lời hỡi anh ? Tiếng chày gõ nhịp …tàn canh . Sắt se, se sắt …cuộn quanh…nơi này ! Lathu-09/09/2008
-
Cảm nhận mưa !!! Rồi một ngày những cơn gió thốc Bỗng nhoài mình khe khẽ ru hồn ta Rũ mình trong tiếng mưa rơi Thầm thì trong miền cô tịch Chân rã rời …tìm phút bình yên Những giọt mưa đan nhạt nhòa thêm Đến bên tôi vuốt ve rồi mơn trớn Giọt mưa lạnh xuyên qua ô kỷ niệm Xối xả câu thơ, như dòng lũ cuộn về Rùng mình thoát tục, nghe ngỡ ngàng ..mưa Vũ trụ chao mình , trời thành ô che đất Hằng hà những vì sao ..sa vào khoảng lặng Lịm vào vòng tay êm ái đăm đắm ..đêm Chèo ngược thời gian, trả hết nỗi buồn Sao vô tâm làm chiếc gương tan vỡ.. Tung tóe cõi trần…nhặt cho vừa nhung nhớ Hoang mang nhặt nhạnh ..qua những câu thơ Hồi sinh trong mưa .. Con thuyền ư ..vô định Bóng dáng ai ..mờ ảo Ru nỗi buồn tan chảy ..vào mơ… Ảo ảnh mà…chợt đến chơ vơ…… lathu 09/09/2008
-
Quán Thu Nắng về đâu, miền nắng nhạt không anh Rừng còn xanh, tóc còn phôi pha gió Khoảng lặng trong em, thu chờ gỏ cửa Quán thu nào nhòa đỉnh núi mù sương ? Thung lũng cạn, biển xa mờ tít tắp Hoàng hôn màu tim tím chợt mong manh Nơi bắt đầu hay kết thúc hỡi anh ? E dè bước..bàn tay chừng ngần ngại Mù sương ơi! Có chăng trong trí tưởng Lá ủ màu, vọng tiếng nhớ thu xưa Rồi sương tan..dụ cảm lại bàng hoàng Mong manh thế ..dọng gì trong đáy mắt Điều có thể .. Bao giờ thì không thể Độ lượng nụ cười Bảng lảng sáng mưa tuôn. Lathu -Sáng mưa 09/09/2008
-
Thơ hay thật - Từng bài thơ là một miền ký ức , một miền hoa cỏ lạ lẫm, nồng hương và chất chứa nhiều cảm xúc ..Lâu rồi Lá Thu ghé lại để đọc và bất chợt nhận ra đó mới là thơ là đời , là cuộc sống ... Thu đi hoài thảng thốt Giật mình lá vàng sân Gió ơi sao dào dạt Nghe xào xạc chân Người Bay xa rồi chim trắng Bỏ lại trời tháng năm Ẩn mình thu về lại Chợt xôn xao nụ cười... Mùa thu cũ qua rồi Thu nay không trở lại Gói niềm đau khờ dại Đếm tùng lá rời cây Qua một thời trong tay Thu vương đường ..bổng hẹp Lá bổng nhòa mắt lá Vỡ vụng ...ai có hay . Saigon- 10/09/2008
-
Viết cho .NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨC Bài 1 : Câu thơ đâm toạc đêm đen Trái tim người đàn bà đa cảm nghe xót lòng mặn muối Bầu trời kia làm chi nên tội xạc xào lá rơi Trời hạ đầm mình giữa chơi vơi Mở toanh khung cửa hẹp Đêm trói người Cuộn tròn chăn mỏng ngóng vì sao xa tít tận ngân hà Mắt thâm chòng chọc xoáy Đắng đót môi cười Vụn vỡ giữa âm ba. ______________________________________________ Bài 2 : Mặt trời lên Đỏ ối như cái nhìn xoáy vào da thịt Tiếng cuộc sống chớp nguồn như sấm Mặt đất rung ... Nắng chan chát nắng Người đàn bà rũ màn đêm bước Ngón chân dí trên đường Loang lổ vết rêu phong Bàn tay khẳng khiu Chạm cuộc sống vô thường Ánh mắt sáng Nụ cười đêm trừ tịch Mặc đêm, ngày ..mặc thời gian vun vút Cuối đầu chấp nhận Nước mắt chợt chua cay.... ________________________________________ Bài 3 Đêm chơi vơi Lũ dơi đang long mắt kiếm mồi Con cá nằm im Thiêu thân rơi lả tả Mái nhà cong tiếng dế rền rã Người đàn bà Chong đèn vời vợi giữa màn đêm Thèm hơi ấm Sự sống căng tràn Làn da mượt như nhung Mái tóc xõa dài trùm bóng tối Mắt mở to Màn đêm sâu hun hút, gió thầm thì đâu tiếng ai ngân Những đắng đót Môi cười ráo hoảnh cái triện cuộc đời đè nặng như những dấu son môi ________________________________________________ Bài 4 : Mơ ! Mơ ! Thực Thực Thức tỉnh! Hai mảnh tâm hồn ráp kín Có chiếc keo nào khắng khít Nối những vết rạn vỡ trong tâm ! Ngược xuôi Số phận .. những chiếc hôn Dấu son bập bùng soi vạn đường lữ thứ Cười hoang dại ..nỗi đau tràn trong mắt Băng hình hài trong con mắt trần ai Người đàn bà Đi về lầm lủi như số phận Có và không bắt buộc đứng song hành Cửa cuộc đời Ngỏ hẹp trải vô biên Xám hối giữa bộn bề nghiệt ngã. Gió ! Mưa! Quãng đường chớp lóa Mất một cuộc đời ...được bao cuộc đùa chơi ! __________________________________________ Bài 5 : Đàn Bà- Đêm Đêm lũ dế gáy tiếng vàng võ ngoài trời mưa rắc ngỏ lũ thiêu thân xao xác rã rời...rơi Rụng vào đêm Từng chiếc thân bé tí nháu nhàu cháy Thiêu chính mình...lao thẳng tìm quên. Mở mắt to nhìn sự ngu đần của loài ngốc tử Thiêu chi thân..lữ thứ cát bụi hoàn cát bụi thời gian Bập bẹ như kẻ học đòi Khát thèm sự đơn côi, giận dỗi Gió mưa châm bẫm..quá đối Mềm lòng Trong tiếng khẽ khàng..”ơi “ Có phải người đàn bà là thế chăng Hoài vọng,sục sôi chứa chan tâm huyết Cần một tia ấm áp Hay lụi tàn như trăng lại tan Bước thời gian Khẽ khẽ buông trôi …còn ấm vành môi Dường như ..xin để lại Sao vẫn rơi Mắt người lữ thứ Đôi mắt nào mắt của đêm sâu ? Người đàn bà Có phải thánh nhân đâu Có khao khát, có nồng nàn, có hiến dâng vì điều thánh thiện Có gì tội mà giấu mình sâu khuất Yếu lòng chăng ? hay cửa khóa cài then. Chen làm chi ngỏ cụt chẳng ánh đèn Đêm sâu hoắm bao hố mòn gai góc Gió nơi sâu Mưa rào quất mặt Thầm thì đêm….tâm sự kẻ Eva Adam ư ! là cái kẻ trời ban cho trái đất Chắc khát khao cũng dâng tràn trong mắt Trách chi người mềm yếu như hoa ? Đàn bà trời vốn sinh ra Tạo hóa cho ta nửa Kẻ biết đêm dài…biết nhung biết nhớ Biết bằng lòng ..quá khứ..hôm nay. Ta biết rằng Người sơ Sợ người đàn bà thức trong đêm Sợ cai nhíu mày một lằn mi xếp Sợ cái khát khao ..tưởng chừng không hiểu được Sau màn đêm..chòng chọc dải thiên hà. Con mắt đêm Hấp hối phút thăng hoa Điều giản dị …là biết còn khao khát Đêm thăm thẳm chôn người vào sâu thẳm Bàng bạc ..lời thề Nguyện ước giữa màn đêm…. Kẻ độc hành dấu một niềm riêng…. Đừng đánh thức phút mộng mị Ảo-Thực dường như cần gói ghém Chỉ đàn bà thấu hiểu ….màn đêm????? Trưa 13/08/2008
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.