Jump to content

Lathu

Thành viên
  • Số bài viết

    527
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Lathu

  1. Viết cho GỞI KẺ THEO CHỒNG Bài 1 : Đông chưa đến mà thu đà rụng lá Chị theo chồng bỏ lại bến chơ vơ … Đừng nhắc chuyện ngày xưa những vầng thơ bồi hồi con chữ Đừng nhắc cánh hoa tàn theo gió, bấu vào nhành lá chợt bâng khuâng Chị qua sông ngoái về bến cũ Hoa bằng lăng tím ngát quãng đường trưa Nắng cũng ngã màu chênh chếch dáng thu xưa Vàng nhạt nhánh sông, đò chao con sóng nhỏ Chị theo chồng vu quy về bến lạ Bỏ con đò sóng sánh chuyện mơ hoa Có một thời ..chị đã bước qua Câu thơ cũ nao lòng người đi ở Những vầng thơ chừ như duyên và nợ Mà em ơi ! chị nhớ quá một lời …. Trời bây giờ ..trờ bảng lảng lá rơi Mây xuống thấp chao lòng con diều cạn Nhánh mù u dường như giờ lẻ bạn Bến sông buồn hiu hắt …con đò đưa .. Tái tê lòng sao diêu bông ai giữ … Mà chị sang sông…không có một ngày về.. Ướt lời thơ ..chôn tận đáy sơn khê Nhạt màu mắt ..đừng vấn vương em ạ ! Thơ chị buồn ướp bằng muôn giọt đắng Chị xâu thành dòng suối lệ miên man Chiều nay buồn nghe ai vọng câu than …sáo sang sông ..xót lòng rời quê cũ Ngập màu hoa xác pháo rơi ủ rũ…tiễn chị về bến lạ chốn thênh thang… Thôi em à…thơ trả lại nhân gian…. Lathu -thử bảy 16/08/2008 _________________________________________ Bài 2 : Chị giờ cá cảnh chim lồng Đâu còn tiêng hót giữa đồng chao nghiêng Cánh chim giờ đã tìm quên Áo xưa chị đã không tên kiếm tìm Người xưa giờ đã lặng im Khói mây một mái tóc tìm hương đêm Quyện vào nhớ nhớ ..buồn tênh Em ơi ! chị đã lênh đênh một đời Chiều thu nhạt gió đầy vơi Mưa bên nơi ây..mưa thời nhớ chăng ? __________________________________________ Bài 3 : Lời cho Anh…. Vẫn biết em đi không trở lại Nghìn trùng câu hát gởi mai sau Rừng thu đã khép, không còn tiếng Nói gì cho nhau ..phút đau này Thôi nhé ! biệt nhau chuyến hải hành Con tàu lăn bánh lúc tàn canh Hoàng hôn phủ bóng tàu ga vắng Một kẻ độc hành ôm bước nhanh Lời cuối gửi anh chuyện hợp tan Áo nhàu, biệt mãi chuyến đò ngang Lòng người như sóng xô bờ vắng Lỗi hẹn rồi anh..chẳng oan than. Cất bước lìa xa dặm dặm ngàn Em về nơi ấy giấc Nam Kha Đan hoài chiếc áo chiều nay lạnh Đắp lại tàn canh ..mảnh quan san Thôi nhé ! biệt ly lệ dâng sầu Đâu chiều quan tái tiễn đưa nhau Đêm thâu mắt lệ mờ hoen tỏ Dối lòng chao chát ..thấm ..mà đau Vạn nẻo từ đây có một người Âm thầm như sóng cuốn..đò trôi Thao thức đêm trường ..lòng tự hỏi Hạnh phúc là mây…gió ..ngoài khơi !!! Lathu-trưa 20-08-2008
  2. Viết cho ..MƯA GIÓ MUỘN Nép mình tránh gió lạ Bỗng mưa vỡ òa rơi Mưa trắng trời trắng đất Lòng chia phôi bùi ngùi Phải chăng em mưa hạ Hay anh-gió chơi vơi ? Quất vào vai lạnh buốt Phủi hộ giọt giọt rơi Sông không dâng đầy mắt Sao rèm mi ướt đầy Gió nào nuôi cơn sóng Để chiều mưa lắt lay Mưa nhòe chiều hôm nay Ngày mai trời lại nắng Trăng không cười xa vắng Gió cũng vừa…lung lay . Qua sông mưa khẽ dặn Gió chớ thổi ngang mày ! Ở vòm ..sao nơi ấy Ngập ngừng..chớ có say . Lathu
  3. Viết cho Xa-Gần Xác tằm gửi lại thế gian Nhả tơ, nong cửi mà đan cho tròn Ví dầu vạn dặm chẳng mòn Bước chân tìm lại phấn son thuở nào Giá mà ô thước xôn xao Cầu duyên bắc nhịp lời nào …dối nhau ? Câu ca thuở ấy lòng đau Trái cau bổ ngửa để nao nao lòng Dùng dằng cất bước theo chồng Xa-gần mờ mịt bóng hồng năm xưa Trời chiều ủ vạt nắng thưa Qua sông bèo dạt, đẩy đưa phận người Sợi dây níu giữ …em “cười” Đôi dòng Nam-Bắc nghẹn lời “dạ- vâng” Lathu
  4. Thu Hà Nội về !!! Mùa thu hương cốm xanh Mùa của vàng hoa cúc Mùa của hương hoa sữa Nghe nặng lòng..nhớ ai Thu lại về trong tay Vương thảm vàng xác lá Thu giật mình vội vã Ráng đỏ má em say Thu nào lá lìa cây Thu nào se se lạnh Thu nào chao liệng cánh Dấu mình ..mây trắng bay. Cô Bắc Kỳ có hay Tận trời Nam xa thẳm Nơi đây thu ẩn mặt Chỉ vàng nắng trời hay. Ta gói ghém mùa thu Vào nghiêng nghiêng tà áo Vào nón che vành rộng Dấu thu vào thơ đây ! Hà Nội ơi ! Hà nội Góc phố lá bàng rơi Cánh chuồn về chao chát Gió lên rồi …lá ơi… Lathu- 04/09/08
  5. Không đề Chuông chiều chợt đổ ngân nga Nhìn mây trắng vẫn là là quanh sân Bay qua nghìn cội hỡi anh ! Chút hương bảng lảng mái gianh chiều tà Lặng nghe mưa vỗ góc nhà Thương anh lạnh giá tận miền nơi xa Em đi gói lại lời ca Đem theo môt chiếc hôn ta với người Chiếc hôn còn ấm nụ cười Còn chao vành lá, còn tươi nhụy tình Em đi nhặt bóng với hình Ấm bàn tay giữa lối mình trao nhau Bao mùa , cúc nở thanh tao Tay sen ủ mãi hương bao mùa nồng Dấu trong chiều muôn thu đông Chiêm bao mà vẫn ngỡ lòng trông nhau Tiễn em ướt cả niềm đau Ngày mai dù có bạc đầu….gởi trao !!! (*) Áo xưa dù nhàu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau ( Trịnh Công sơn ) Lathu- trưa 24/08/2008 __________________
  6. Nói với Anh !!! Mùa hạ rời xa, thu đang gỏ cửa Xạc xào lá rụng niềm thương nhớ Cúc lại vàng nắng vẫn dát ngoài hiên Hoa vẫn nở, trời đất vẫn vô biên Chỉ mình em là đổi thay anh ạ ! Em đã khoác lên mình nhiều manh áo Vuốt lại hình hài, trong màu lá thu xưa Trái trên cành vẫn ươm mật ngã trưa Thời gian vẫn cuốn trôi niềm vô tận Như vết xếp tháng năm ..em lận đận Gập lại trang đời sao mới đó tinh khôi Thờ ơ với khoảng cách xa xôi Ngoảnh nhìn với hư hao kỷ niệm Xếp bao lá cho vừa màu hoa nở Viết bao dòng cho xóa nỗi mông lung Cúc vẫn vàng đâu lật nỗi gian truân ? Thuyền không bến ..em trôi hoài vô tận Ngày trở lại ..em làm con người khác Đau đáu làm ….xước những con tim Mắt dõi tìm…sao không thể nào quên Màu hoa cũ vẫn vàng trong ánh mắt Hoa hỏi em vì sao em hay khóc Nhìn mùa thu lại nhớ một mùa thu Em bây giờ ! vâng em khác em xưa Lạnh lùng hơn và dường như băng giá Đừng hỏi em vì sao chưa thể nói Tiếng yêu người chưa thoát khỏi trên môi Thàng thốt ..tháng năm trôi Gật đầu hứng những điều nghiệt ngã Phố vẫn đông ..bàn chân sao vội vã Em bây giờ….em đã khác em xưa !!! Lathu- sáng 22/08/2008
  7. Viết cho ngày Nhật thực !!! Có bao giờ ta được ở bên nhau Trăng và Trời cách xa nhau nghìn dặm Em là đêm,còn anh là ánh sáng GIửa bầu trời không thể bước chung đôi Em lặn thật sâu để gối đầu anh …trở giấc Em lại bừng mở mắt khi thăm thẳm đêm ……………………lịm tắt ánh hôn hoàng Em và Anh tạo hóa đã bằng an.. Ta thay nhau thắp sáng bao vạn vật Ánh sáng em không rỡ ràng, soi sáng, không cháy bừng thiêu đốt lửa tim anh Chỉ dịu dàng trải rộng chốn nhân gian Treo ô cửa, giữa trời cao lồng lộng Em và Anh chỉ hôm nay nhật thực Để một lần viên mãn phải không anh? Lần đầu tiên che khuất bầu trời xanh Giấu vào tim ảnh hình kẻ Nam-Bắc Ta xa nhau tưởng nửa vòng trái đất Chỉ bằng hình hài một ánh trăng tan Liệu một ngày nguyệt thực giữa trần gian Ta lại gặp được nhau, qua khoảnh khắc Trời và trăng tưởng rằng trong xa cách Sẽ có ngày ..nhật thực ..phải chăng anh ? Lathu-
  8. Không đề !!! Ta chờ ta chờ bao nấng ná Canh cánh lòng.. nỗi nhớ thu xưa Trời có mưa, đất có oằn nhung nhớ Vị ngọt đầu môi mềm oặt phút xa người Ngày xa ta ..sông bên lở bên bồi Phố loang loáng, phù hoa chừng bảng lảng Ta nhớ lạ, nhớ quen trời tháng tám Nhớ xanh xao ..dìu dịu cánh chuồn bay Gối đầu lên mà nghe phố sáng nay Xiêu quấn quýt hàng tre rào xao xác Xanh ngăn ngắt một khoảng trời ấm áp Tình như là..gió vừa thoảng ..vô biên.. Ta chờ ta, chờ những ánh sao xa Ngước mắt vời vợi bao vì tinh tú lạ Có khoảng trời trong ta rong rêu hỡi ! Chạm vào sao dâng sóng khát khao tròn... Ai về đi ..trăng sẽ tàn rủ bóng Giấc chiêm bao khép lại ..hạ sang trang Rủ trăm năm màu vô thường trăng trắng vẫn nồng nàng hơi hướm ..muộn vây quanh .. Ta nhắm mắt cháy hết mình ngọn lửa Dẫu tàn tro, âm ỉ nhói đau lòng Xin tấc lòng vương sắc đắng môi son Tình như sóng.bào mòn..từng cơn sóng Đại dương hỡi ! chất chứa bao hoài vọng Mà viên thành sao lặng lẽ rời xa Ta lại về hành thích bản thân ta Nghe vướng vất …chao mình qua kẽ lá… Ta muốn để con tim rời bản ngã Để lòng chùng ..vời vợi dấu yêu xưa Người ơi người ! yêu là không ngăn cách Là trao nhau không thiệt không hơn Ta sợ ta chỉ là cánh cô đơn Đến rồi đi giữa mùa chim báo bão Dông tố đến, đời ta chừ nghiêng ngã Hãy đứng nhìn..đừng chạm ..để ta xa… Rạp một mùa …mỏi một cánh phong ba… Lathu- sang 05/08/2008
  9. Nụ hôn !!! "Nhớ em này! Anh muốn hôn em" Anh khe khẽ bên ta..nụ hôn chừng nấng ná Trái tim anh dường như có phép lạ Xơ cứng rồi ..lại mỏng mảnh băng tan Giọt nước mắt lăn…không… anh nuốt vào lòng Chắc hẳn anh cũng đớn đau khi người ta rủ bóng Ta sợ lau khô ..rồi ai sẽ khóc ? Vương nợ người ta trả …phút nào xong ? Có một lần…ừ vô ý thả trôi sông.. Chiếc hôn xưa cuộn mình quấn quít .. Ngọt hay đắng…vị đời sao thăm thẳm ? Giây phút này …em biết phải làm sao ? Mây trên ngàn sao tít tận trên cao Nhắm mặt lại nghe tim cùng nhịp đập Anh hôn ta ....vì men say ngây ngất Hay vì nhớ người ...nên mượn tạm giải khuây ..? Ta cứ giả đò như cô gái thơ ngây Chưa hề nếm vị đau cuộc sống Ta hân hoan mở lòng như con sóng Vị ngọt trao ..đắng đót lòng đau Có một lần cạn tiếng hôn nhau Quỳnh e ấp …môi em..mềm..rát bỏng Để rồi .. vô tình ...có một lần ta trông ngóng nụ hôn hờ .... ừ chắc cũng chẳng …đợi mong…. Chiều 23/07/2008
  10. Hôm nay mưa trút ...dường như trời khóc òa..dường như nước mắt rơi vô lượng ...con đường hóa dòng sông, mưa rơi rơi cho ngày đầu tháng 8...làm ta chợt nghĩ về cái "đầu tiên hôm nay " Viết cho Dỗ trời ..... Dỗ trời đất nén lòng đau Xin đừng khóc nữa mà trào bão dông Khóc ư chỉ nhẹ nỗi lòng ! Trời xa tít tắp hiểu không chuyện đời ? Mưa bay đất ngấm vị người Mặn không nước mắt –nụ cười song đôi Trời đừng khóc nữa trời ơi ! Đất ôm trọn kiếp hình hài chơi vơi Ngày mai sấm chớp trùng khơi Đất ôm, ôm hết, rơi rơi lệ lòng Đêm nay trắng cả dòng sông Lệ trời- đất uống – vừa không – hỡi trời ! Lathu- 01/08/2008
  11. Phút giao mùa Tháng tám rồi đó anh Phút giao mùa có điều gì hối hả Nắng trên cây , mây vương nơi lũng thấp Gió sang mùa, gió hát ngu ngơ Hạ chưa qua, thu rùng mình níu ngã Con ve vu vơ cất tiếng từ giã Hạ cháy trời thay vàng vọt heo mây Lá đổi màu xao xác dưới hàng cây Gió lay lay để thay cây tiễn lá.... Thu khoác áo chớm se se hồn lạnh Kẻ đi rong ngơ ngẩn nối vần thơ Cúc lại vàng một góc khoảng trời xưa Mưa rơi rơi, vương vương, bao điều nhớ Ta xòe tay bụm thu vào nhốt chặt Nghe rưng rưng, một chiều nắng nhạt phai Có phải rằng hương cốm thoảng từ ai ! Phảng phất gửi..ru mình trong mộng mi Có phải thu thay đất trời ngơi nghĩ Xao xác rừng, cây thay áo hôm nay ? Tháng tám – em nghe cây chụm đầu thủ thỉ Bịn rịn phút giao mùa…mưa tắm ướt mi bay Muốn áp bàn tay vào với bàn tay Muốn nghe mưa .. nhạt nhòa trong mắt Muốn kể anh nghe nhiều và nhiều lắm Phút giao mùa ..anh hỡi có hay ! Chiều ni mưa … cuộn chảy đất trời lay 01/08/2008 -Lathu
  12. [size="5"]Đêm Sài Gòn[/size] Đêm Sài Gòn nghe mưa rả rích Con dế mèn chui rúc trong hang Những vì sao không chịu lang thang Ẩn trốn dưới bầu trời cô đặc Chú chẫu chàng có điều chi nấng ná Mà thanh âm vang vọng giữa trần gian Côn trùng đi hoang, đèn hắt soi phòng Ánh sáng chợt nhòa, chợt vắng… Gian nhà rộng mình em ẩn nấp Cửa đã cài, rêu đã phủ tàn đêm Mưa rơi chi giọt giọt nao lòng Tiếng gỏ thời gian ..tràn niềm nhung nhớ Ô cửa nhỏ thoáng chùm hoa lan ngọc Thơm mùi hương ngào ngạt ..giọt mưa ngân Đêm chong đèn …trang vở trắng se lòng Bút thảo chưa xong, lời thơ dang dở Mảnh tình ai vắt nơi ô cửa Hạt mưa liêu xiêu nhuốm lại với hư không Có phải chăng phận người quá long đong Vương nỗi nhớ để đêm dài ảo mộng ? Trọn một mùa còn dư âm hình bóng Bước qua đời để mãi chuyện nhớ mong Trái tim này thắp ngàn nỗi chờ trông Sao tình đến tình đi ..như ảo vọng ? Vô biên hỡi ! có đôi lời thành kính Ngước mặt nhìn đêm vẫn cứ tàn đêm Nắm níu giữ chút tình hoa cỏ lạ Mà vô thường chừ… tim tím trong tim. Đêm 24/07/2008
  13. Lời em !!! Không có anh Nhánh bằng lăng vẫn nở ,ngát con đường qua Gió thì thầm trên rặng cây xanh Sương ẩm ướt giăng mắt em chiều thứ bảy Nắng đan chéo tràn qua miền vô ảnh Con đường về mù tăm ? Ngày ấy in dấu em lặng thầm Giọng mềm níu lời gió Bàn tay em dấu vội, bâng khuâng chờ đợi .. hút con đường Nụ hôn đầu ngọt như mật của chú ong xanh Tần tảo trao em vị đời cuộc sống Cảm xúc tan ra chòng chành… nhoi nhói Ngày bắt đầu hạnh phúc Nào ngờ..mất hút ..tháng năm. Bao năm bình yên Ru lòng mình đi nhé cất yêu thương vào ngăn nhỏ hẹp Câu thơ lẻ bạn lạc dòng Lận đận mong chờ vọng cùng với dư âm Xào xạc chiếc lá vàng hoe Thức dậy đi hỡi đôi vầng nhật nguyệt Núp vào nhau dập một đám dã quỳ.... Thôi bay đi những lọn tóc đợi chờ Khi mệt mỏi thẩn thờ trên triền dốc Ngày đi qua lối quen vàng ngõ vắng Chân dẫm nhầm bóng nắng và em thôi . 21/07/2008
  14. Reply Dễ Chẳng dễ dàng để em đến bên anh Cảm xúc làm sao anh tạo ra được nhỉ Dòng tin nhắn có bồi hồi nỗi nhớ Thoáng mong chờ chiếm một góc tim em Chẳng dễ dàng để em muốn tìm quên Lời ngọt môi anh thốt lên bao thổn thức Trái tim đóng băng tưởng chừng nỗi nhức Lại bồi hồi khi máu chảy về tim Chẳng dễ nào để xóa vội cái tên Đóng đinh tình yêu vào trang nhật ký Ngõ thiên đường tưởng chỉ là tâm ý Mà buổi em đi xao xác giọng ân tình Dù biết anh chỉ tán tỉnh mà thôi Thử cân tình yêu bao nhiêu đây nhỉ Lòng tin có dễ trao đổi ý Thâm tình dễ xóa vậy sao anh ? Dễ dàng quá phải không anh ? Tổn thương em, rồi xoa ạ ? Em chỉ biết cúi đầu, vâng dạ Tối một vùng trời, em chợt thấy .. chơi vơi… Sao yêu em anh lại nỡ đành lòng Cho rồi nhận tình yêu như tối ám Là phận gái em gật đầu dễ lắm Nước mắt quặn vào lòng đau buốt ………………phải không anh ? Lathu- trên đường về .. 17/07/2008 __________________ Để gió cuốn đi.....
  15. Gới ..... Mưa rơi rơi ngày không chút nắng quạnh tiếng người hoang vắng buông trôi Thôi anh ạ !dường như còn xa lắm Đường chưa quen, chân lạ lạ bàn chân Thôi anh ạ ! mai em về anh nhé ! Cơn mưa chiều thổi tan tác mây trôi Nắng trốn nắng, mây đuổi mây cuối ngõ Loang loáng lòng giọt nước đi ngông Mưa mang hộ chút tình trao gửi Hai phương xa lại Bắc Nam à ! Xa vạn dặm..một lần thôi anh ạ Trái tim còn phảng phất chuyện diêu bông...
  16. Tự do !!! Anh trả em hy vọng với nỗi đau Sự song hành – tự do- như cách gọi Con tim em, chợt phai màu đỏ máu Chỉ còn màu tối xám thắt van tim Em bước đi giữa môt khoảng trời im Hình như nắng cũng không còn trong trắng Hình như gió không hát bài xa vắng Hình như chân lạo xạo bước tìm quên Thanh thản như một cái tên Để bang hoàng nỗi đau em cất giữ Nơi bắt đầu cũng là nơi kết thúc Tự do cho ta- ngần ngại chuyến xe qua Anh bây giờ anh thật quá xa Rong rêu hỡi! nhạt nhòa câu ký ức Phố lặng lẽ, bóng chiều em lê bước Buổi cuối cùng sóng sánh nghĩa –tự do . Lathu – 14/07/2008 __________________ Để gió cuốn đi.....
  17. Buổi tối mưa tầm tả , chủ nhật mưa rơi lòng lại dấy lên những tâm tư để lời thơ lên tiếng - đọc bài Sông Buông của Thanh Trắc Nguyễn Văn lại thèm tâm sự của người ..trả lại một dòng sông.... Sông Buông !!! Sông Buông trôi nổi hoài thương Trăng mong manh lắm còn vương vương lòng Em đi gửi lại dòng sông Mảnh tình ai biết, đáy lòng cạn nông.. Sóng oằn nỗi nhớ đêm đông Xa xôi vạn nẻo biết đong sao người ! Cuộc đời là những đầy vơi Đa mang là để giọt đời gửi trao Áo em gửi lại bến nào ? Sông Buông man mác con sào năm xưa À ơi ! nhịp võng buổi trưa Mênh mang dậy kiếp ...gió mưa phận người !!! Lathu -đêm chủ nhật 13/07/2008 __________________ Để gió cuốn đi.....
  18. Sông Buông trôi nỗi hoài thương Trăng mong manh lắm còn vương vương lòng Em đi gửi lại dòng sông Mảnh tình ai biết, đáy lòng cạn nông.. Sóng oằn nỗi nhớ đêm đông Xa xôi vạn nẻo biết đong sao người ! Cuộc đời là những đầy vơi Đa mang là để giọt đời gửi trao Áo em gửi lại bến nào Sông Buông man mác con sào năm xưa À ơi ! nhịp võng buổi trưa Mênh mang dậy kiếp ...gió mưa phận người !!! Lathu -đêm chủ nhật 13/07/2008
  19. Tháng bảy Cánh chuồn mang nắng vàng nghiêng ngã Xanh một góc trời,mây trắng gió vờn bay Lá trên cây ngã sang màu thu thắm Cơn mưa rào, chợt váng vất hôm nay Tháng bảy chia tay, hạ hờn lên mắt lá Cánh hoa thu,cúc chợt chớm mơ màng Đừng trách hạ sang để thu vàng mắt phượng Ríu rít con ve khép lại khúc giao mùa. Chớm heo mây thoáng nép lại bên đường Chực chờ khoác áo màu thăm thẳm lá Còn chút hạ chưa qua như nấng ná Chút mây vờn, gió nhẹ chớm thu sang Ta băng qua thời gian như gió thoảng Níu mùi hương xao xác, bước ven hồ Nhặt hoa sữa cất vào ô kỷ niệm Để biết rằng …chao cánh hạ sang thu. Mùa níu mùa, hạt nắng chợt thênh thang Sương long lanh, giọt đời buông khe khẽ Cánh chuồn chao nghiêng sóng xoài nắng xế Mưa u hoài chưc chuyển chuyến mây trôi… Tháng bảy về …xao xác cả hồn tôi…. Lathu- 13/07/2008
  20. Em về gom lại !!! Em về gom lại ngày xưa Em về nhặt lại những trưa lá vàng Gió đưa một chút khẽ khàng Chao nghiêng lá nhỏ đậu làn vai anh. Mỏng manh phận lá ngày xanh Chẳng tay người nhặt, chẳng đành lìa cây Hỏi ai ai biết cho hay ! Cạn khô dòng lệ lá bay chập chùng Sao anh không nhặt lên dùm Hững hờ để lá đốt từng tim thơ Giá đừng nhớ chuyện ngày mơ Mắt vơ vẫn nhắm mà vo chỉ lòng Sao em lại cứ đèo bòng ? Cửa nào khóa lấp, của nào bủa giăng Tình yêu em lại đem cân ? Trái tim em lại đem dâng cho Người Biết rằng băng vẫn hoàn băng Lạnh màu sương trắng phủ giăng cánh rừng Xin đừng trách lá đặng đừng Nặng lòng lá đã lìa cành …xa anh! Lathu- Jul.10.2008
  21. Tự sự !!! Đêm muộn ánh đèn đường leo lét bóng Mưa thầm thì, gió rít gọi từng cơn Khoảng không bao la, mặt đất hóa vô thường Ta chạm tay giữa muôn chiều lá đổ Giữa có không- trắng đen và số phận Bàn cờ nào tiến –thủ để dừng chân? Những cuộc chơi như những vết xe lăn Ám ảnh trong ta, dấu yêu mùa đã cũ Hoàng lan vẫn ngát hương dù nhàu đủ Hương quỳnh nào níu kéo khoảng trời đêm Em với Anh hai nữa chuyện không tên… Như một giấc mơ trầm mình miền cổ tích Nếu đã cho và không hề muốn nhận Nếu chỉ là bình minh không ngại ánh đêm về Nếu là người còn giữa cõi đam mê Cho tôi hỏi đâu là riêng-chung nhỉ ? Thôi cũng đành muộn rồi anh yêu hỡi? Cất chân đi là xóa hết thương đau Viết cho tròn một câu tình mới Mặc cho đêm sương lạnh buốt .. nhạt nhòa ! Rồi có ngày ..ta về lại chính ta .... Chiều 02/07/2008
  22. Về với biển !!! Em về trước biển chiều nay Sóng xô, cát trắng Mây bay gió vờn Ngọt mềm biển hát tình ca Chạm môi khe khẽ Nghe xôn xao lòng Đắng cay thuở ấy nhớ không ? Vỗ vào em Sóng lắt lay tháng ngày Cánh buồm dầu dãi nào đây ? Mơ về cõi mộng Tím màu thủy chung Khỏa thân trãi chiếu hoàng hôn Sóng đôi cùng biển Mà buồn dáng xưa ! Xa rồi Con sóng đong đưa Mà nghe cổ tích mặn mà Môi em Đếm sao Nhặt lá thân quen Rèm mi thôi khép Chiêm bao chuyện mình Nhặt chi con sóng vô hình Mà tình thì đã chôn vào thiên thu Biển kia cuồng nộ thét gào Mặc con thuyền nhỏ chòng chành Bão dông Vo đi ... vo lại chuyện lòng Chôn vào tận đáy đại dương nghìn trùng Ngày mai con sóng ra khơi Mà trông vời vợi Bạt trôi một đời Ta đi về phía không người Mà xem như thể sóng đùa bể khơi . Trước biển -hạ 2008 -Lathu
  23. Thơ bạn hay quá ..mang nhiều màu sắc đồng quê giản dị ..cách bạn gieo vần thật tự nhiên ...
  24. Nếu có thể !!! Nếu có thể sông trôi về biển cạn Mà phù sa níu kéo chyện đi về ? Nếu có thể hóa thân loài cỏ dại Mọc cheo leo triền dốc nát lòng ai Nếu có thể làm dã tràng se cát Dù bão dông tin chuyện viễn vông rằng Rồi một ngày đào sông và lấp bể Để trả về nguyên vẹn mối duyên xưa Nếu có thể đem trăng về treo ngược Ô cửa xưa còn đó chút hình hài In đáy nước chị Hằng nơi cung Quảng Ngẩn ngơ chờ tiếng sáo tự Thiên Thai Nếu có thể gió vờn mây đi mất Để lang thang mỏi mắt kiếp đợi chờ Mây sẽ kể bước dừng chân phiêu lãng Chuyện cuộc đời cứ tựa như mơ… Nếu có thể Em-Anh chim liền cánh Như cây xanh còn đó vẫn liền cành Mình sẽ mãi vi vu cùng gió hát Để tình yêu trãi rộng khắp nhân gian Nếu có thể Bắc-Nam đừng chia cách Hai mái đầu thủ thỉ chuyện ngàn năm Em sẽ kể chuyện tình loài ốc biển Một đêm trăng nằm nghe sóng xô bờ Nếu có thể chia tay trong im lặng Mà hoàng hôn nhuộm thắm cánh chim bằng Em sẽ cất mảnh bằng lăng mùa hạ Tím mong chờ , tím ngang trái tình ta Nếu có thể hái nghìn sao dẫn lỗi Em xin làm một đốm nhỏ cho Anh Mở lòng nhé ! cuộc đời lên tiếng gọi Yêu là cho đâu chỉ nhận riêng mình . Nếu có thể…anh ơi nếu có thể …!!! Lathu
  25. Không thể và có thể Có những điều không thể phải không anh ? Như giọt mưa rơi trong lòng tí tách Như sáng nay hoa quỳnh xơ xác cánh Cháy hết mình nở muộn một loài hoa Em yêu anh trong ngàn nỗi xót xa Là ảo vọng ngăn hoài con tim vỡ Anh đã đến và lấp đầy nỗi nhớ Cho bình yên chôn kín chuyện xa mờ Ngỡ cuộc đời cho em mãi lời thơ Khi mùa xuân nhẹ nhàng chao cánh liệng Cho con én dệt bài ca bất diệt Để yêu anh như thể mối tình đầu Tình yêu mình –tình cuối phải không anh Em thầm hỏi nát loài hoa vụng vỡ Nụ quỳnh xưa chắc anh còn nhung nhớ Bàng bạc đêm về …dấu ái những môi hôn !!! Em dệt tình yêu bằng đôi cánh thiên thần Nối những bờ xa bằng chiếc cầu duyên ước Em đắp tình yêu bằng nghìn câu cổ tích Mà sao mình lận đận chuyện mưa ngâu ? Không thể phải không anh –muộn màng điều có thể ? Ngọn lửa nào âm ỉ cháy tàn tro ! Không thể nghe anh- nghẹn đắng đôi dòng Nước mắt em rơi, anh nuốt vào tim mằn mặn Lâu đài tình yêu –lâu đài cổ tích Bẽ bàng nhìn trái cấm…phải lìa anh Em quay đi thảng thốt nhận ra rằng Điều có thể đã trở thành không thể . Con sóng lòng em , cơn sóng trào dâng sóng Anh bậy giờ ..anh xa một tầm tay Quá khứ hôm qua như một giấc mơ đầy Em khép lại cho vừa câu tiễn biệt Mưa lại rơi hạt buồn gieo khúc tấu Áo em đan khép lại mối tình sầu Em rã rời giữa lằn sâu chôn dấu Bạc mái đầu ..xin gọi mãi tên nhau…. Lathu -đêm 26/05/2008

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...