Jump to content

Lathu

Thành viên
  • Số bài viết

    527
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Lathu

  1. Lathu

    Lũ miền Trung

    Không còn con sông..nước dâng tràn lên bãi bờ..Ơi đồng bào ơi ! biết bao nhiêu là nỗi trôi....." Lũ !!! Lũ dữ tràn về bao tóc tang Oằn lưng gánh nỗi …lệ đôi hàng! Mưa rơi tứ xứ, trời chan nước Khóc xóm làng ..chìm bao bão dông.. Đau đáu Mẹ nhìn thờ thẫn trông Nhà dạt ,người trôi ..mắt lưng tròng Gò cao ,đất trũng ôi tê tái ! Lốc xoáy màn trời – thay chiếu chăn.. Đây cảnh thương tâm, đây nỗi lòng Một trời sông nước cạn chờ mong Em tôi thơ dại .không còn khóc Gió lộng bên đồng ..dạ trống không ! Cho tôi gửi đến một tấm lòng Nỗi niềm dằng dặc lũ nguồn dâng Mực tím trôi loang chiều đẫm nước Ba đào, chìm tận đáy sông sâu... Cả nước nao lòng nỗi thương đau Nhường cơm, sẻ áo người người trao Bao năm chìm đắm dòng nước lũ Rối bời …hai tiếng gọi ơi trời ! Lathu
  2. Lathu

    Lũ miền Trung

    Viết cho chuyến xe đò định mệnh !!! http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2010/...E3B/page_2.asp Nghẹn ngào cảnh xe đò trục vớt Xác em thơ tuổi chỉ độ tròn năm Nước cuốn băng , cơn ác mộng kinh hoàng Sông La sủi ngầu máu chan bùn nhuộm đỏ Trời miền Trung xám màu mưa gió Mắt thẩn thờ, gục bên xác bơ vơ Hắt hiu buồn, thảm cảnh như mơ Nhói lòng người : kẻ đi, kẻ ở. Đường về quê tiễn đưa Người…muôn thưở … Mẹ lìa con, chồng vợ mãi xa nhau Không ai chia hết những nỗi đau Tiếng than dâng sầu ai oán ! Gượng đứng đi em, tiếng kêu trời- ta thán ! Dòng sông La đưa tiễn những linh hồn Chập chùng núi hãy về đây bao phủ Mưa trút trời khóc cảnh biệt chia phôi Mưa đang rơi , mưa chan ướt lòng tôi Chiều miền Trung nghe câu hò ví dặm Nằm lại nơi đây ..thôi đành câu số phận Ơi con đường về Xứ Nghệ quanh quanh !!! Trưa 21/10/2010
  3. Lathu

    KHÚC ĐÊM

    Ký ức ngày xưa đau đáu tìm về Mùi rạ rơm, nâu sồng của đất Tuổi thơ Anh vàng màu của nắng Rám màu da, phơi bùn đất của đồng Những ngày hè oi ả trên sông Ríu rít bầy chim , nô đùa dòng nước biếc Chắt chiu lúa, phù sa một thưở Bầy cá lượn theo dòng, dập dềnh sóng mênh mông Tuổi thơ Anh là những ước mong Tưới đẫm những cồn cào, một thời ký ức Dẫu hôm nay bộn bề xuôi ngược Hãy một lần về lại với dòng sông Lathu
  4. Nhắn nhủ !!!“ Những nỗi niềm ấp ủ trái tim anh Câu thơ nghẹn giữa chiều sương Hà Nội Dập dìu sông và vi vu gió thổi Trên đường về mùi hoa sữa rơi ... rơi ...” Em đã thôi đợi , đã thôi chờ Đã không viết cho anh bài thơ tình Người Hà nội Dẫu trong em nồng nàng hương sưa gọi Hà Nội ngập chìm ..tỏa sáng những hoa đăng Lễ hội nghìn năm lộng lẫy như rằm Vẫn lạ xa, chiều Hồ Tây dậy gió Em không còn mơ một lần nào đó Cùng bên anh sóng bước dạo quanh Hà Nội của Anh không phải của để dành Điều xa xỉ , biết rằng không nên có Em chỉ bình thường như hoa , như lá cỏ Nép vệ đường chừa vạt nhỏ Anh qua Một lần thôi , rồi tất cả chia xa Em mĩm nhẹ , long lanh ngấn lệ Trả lại cho Anh mùi hoa nơi cuối phố Có lẽ thu về - Em lỡ hẹn Thu qua …. 07.10.2010
  5. Thơ Viết Cho Người !! Gửi những mùa vàng lá rợp bay Gửi những mùa đông áo đan dày Gửi chao chat nắng say mùa hạ Gửi những con đường.. .tay nắm tay. Em gửi về nơi ấy cuối trời “Bình yên” ngày tháng đã neo khơi Lòng người như nước triều dâng sóng Mỗi độ ai người nhắc chuyện Tôi ! Những buồn vui khép chuyện chia phôi Nắng đã hồng soi nét mặt Người Đêm thôi khắc khoải nhìn trăng vỡ Ngày vẫn không tròn chuyện lứa đôi ! Xin khép vần thơ viết cho Người Xa rồi Hà Nội -một thời ơi! Những mùa sấu rụng ,hoa sưa trắng Khúc nhạc , câu thơ ..chẳng hết lời . Những mùa mưa cũ… Ai tỉnh giấc Giọt đời theo từng bước chân trôi Em sẽ làm hoa làm chiếc lá Vững vàng –dông tố giữa trùng khơi Xin khép lại đây một trang đời Ba năm từng ấy tháng năm trôi… Bài thơ em viết thôi im tiếng ! Cho Người về lại với Người thôi !!! Lathu
  6. Tháng Ba .... Lại đến tháng Ba – rợp màu hoa gạo đỏ Hoa nhắn gì trong gió ? Lòng miên mang nổi lòng... Mùa này nắng vàng đồng Cây quắt queo xác lá Bao người đang hối hả Cong mình nắng tháng ba Từng trang đời dở ra .. Bao mùa hoa gạo nở Màu sắt son rực lửa Cháy trong lòng ...của ta Ngày ấy Mẹ sinh ra Cha nằm trong trại đá Ta lăn qua cuộc đời Bước chân ngằn ngặt nỗi Thân gầy –Mẹ còm cõi Chống chọi giữa thế gian Chẳng một lời oán than Cho nên người nên vóc Rồi những ngày khô khốc Cây vẫn xanh lá cành Nương từng chồi nhựa sống Tươm trong mình tuổi xanh Đoạn đường dẫu mong manh Gập ghềnh xe vượt dốc Mang trong mình cuộc sống Trăn trở và ước mong... Đời như những dòng sông Cứ bốn mùa chảy mãi Giật mình , khi nhìn lại Được-Mất-Còn nhiều không ? Cất lại những chờ trông.. Cất một thời dấu ái Cất một mùa trẻ dại Nhốt thật sâu trong lòng Đêm nay gió “mùa đông” Thổi về đây thật ngọt Con dế mèn lại khóc Ta tự tìnhcùng trăng.. Ôi tháng Ba ! tháng Ba Cất lại dùm ký ức Ai thắp lên một mùa Chảy tràn trong lồng ngực Đêm nay Ta thổi nến Thắp một tuổi cho mình Ước thật nhiều hay chỉ .... Ngậm ngùi tiễn Mùa đi !!! 25.03.2010 Lathu
  7. Bài thơ Tháng Ba Tôi buông Tháng Ba chơi vơi trên từng nốt nhạc Gấp từng trang đời , réo rắt dương cầm Ngu ngơ Đàn nhỏ vào tim mênh mang tình khúc Tháng Ba Ai dát màu trăng vàng trên ô cửa Ai đem Tháng Ba thở vào không gian hoàng lan níu lòng người Tạc một mùa Rơi rơi …từng chiếc lá lấp lánh gội màu trăng Dạ khúc Tôi gom tuổi cũ chảy tràn trên bàn phím Gom nỗi buồn theo cánh phượng đi hoang Hoa vẫn đỏ màu sắt son Sắc của một thời để thương để nhớ Mùa này con dế còn vùi mình trong tổ Chưa thể nào cất tiếng nỉ non. Tôi cất lời ca Cho Tháng Ba – cho những dấu yêu được vùi trong lồng ngực Lặng lẽ hai mùa Mưa –Nắng Gom hết ngày nhốt vào đêm…. Từ chân trời nắng sẽ bừng lên Tháng Ba rùng mình ngủ một cơn say thật lạ! Ta chúc cho mình …quên đi tất cả Để khẽ khàng hoa gạo đỏ… Rưng…Rưng…. 25/03/2010 Lathu
  8. Trước Biển !!! Vẫn biết biển dài rộng lắm Không ôm nỗi cánh buồm, không ôm nỗi tình anh Sóng ru người điệu hát nghìn năm Ngọt ngào , đắng cay vỗ vào em từng giọt Khép lòng mình – Biển hờn lời vô cớ Thuyền xa xăm Đâu ôm bóng thân gầy Ánh đèn vàng hiu hắt thức năm canh Soi dấu hải âu, nghe rù rì lời sóng Câu cổ tích ngày xưa ...nơi bể rộng Giấc chiêm bao ngày ấy nhặt vì sao... Biển vẫn nuôi bao ước vọng ngọt ngào Dấu vào lòng măn mòi nước mắt Âm thầm chảy ...âm thầm đưa cơn sóng Để cánh thuyền làm bạn với muôn phương Trước biển – ngồi em hứng những giọt sương Chuyện ngày xưa vo tròn kỷ niệm Trăng phiêu bạt nhuộm vàng từng bọt sóng Thả cánh thuyền lộng gió vượt trùng khơi .... Chú nhật 12/03/2010 Lathu
  9. Về !!! Em về lại trang thơ giữa những ngày lồng ngực nhói đau và cơn ho thặt nghẹn Giữa những chân tình trong câu chữ gửi trời Nam Em trở về ngắm dải nắng đi hoang, Những câu thơ viết về một người xa hai nghìn dặm Nỗi nhớ ngày xưa em đong bằng nước mắt Giờ cánh diều váng vất tận nơi nao ? Bầu trời cao , lồng lộng bầu trời cao Em nhỏ nhoi cánh cỏ mây nông nổi Chỉ muốn găm vào lòng một điều không bao giờ nói Để đêm về thôi thao thức làm thơ Em đã không chờ, không đợi nỗi chơ vơ Không làm thơ ,không thả rong nỗi nhớ Không tình yêu và cả điều vô cớ Thời gian quay , em đốt chúng trên tay Ảo giác hay là ảnh ảo hiện ra đây Khi những ngày đau …em tìm về tâm thức Cỏ mây ngủ vùi …cỏ mây chợt thức Thèm một bàn tay …ủ giấc ngủ thật say Em trở về, về lại với thơ đây Ta phụ người vô duyên và vô cớ Đêm bình yên , đêm nồng nàng …nỗi nhớ Lá vàng chao …xao xuyến bước thăng trầm Lòng hẹn lòng tách bến đã sang sông Người lữ thứ cắm con sào trong mộng Em đã đầu hàng , đã phục tùng số phận Sỏi đá rong rêu …thôi một kiếp đi hoang…. 13/03/2010 Lathu
  10. Những ngày Tết , người Sài Gòn cảm thấy dường như rất đặc biệt .Đặc biệt vì con đường trống trải rất nhiều , phố rộng và thênh thang hơn, người với người nhiều tình yêu hơn và những nụ cười thường trực hơn trên môi . Một năm dài đăng đẵng để có được những ngày đặc biệt này , khi hầu hết mọi người tranh thủ đi du lịch , những người tứ xứ trở về xum họp bên gia đình chỉ còn lại dân Sài Gòn giữa thành phố bình thường dường như nghẹt thở ....và đi trên những cung đường ấy ..Tôi lại thèm viết cái gì đó....cho Sài Gòn của Tôi, của tất cả chúng ta . Sài Gòn ngày Xuân Thành phố rộng vắng người ..xe lăn bánh Sự yên tĩnh trả về ..Sài Gòn của ngày xưa Cũng con đường trải dài trong gió ban trưa Nhịp sống xưa ..giờ lắng nghe chầm chậm hơi thở Sài Gòn của tôi ơi mùa xuân về bên ô cửa Những chuyến xe vội vã đã yên lành bên bến vắng Con đường giờ như ngắn...không vồn vã bánh xe lăn Thành phố trống trải hơn , ánh đèn vẫn nhiều màu lấp lánh Tôi đi giữa lòng con phố ...ngỡ của 10 năm xưa Những hàng lô cốt rùng mình biến mất Tôi gặp những người mắt cười trong mắt Câu đầu tiên “ Xin chúc an lành “ Lâu lắm rồi ! nghe một chút lâng lâng.. Hương xuân ướp trong từng hơi thở Những tà áo dài phất phơ trong gió sớm E ấp nhành hoa ..thiếu nữ đứng bâng khuâng Con đường hoa trải theo từng bước chân Miên mang ngập trong rừng cảm xúc Có cụ già mắt mờ khẽ khàng bước “Răng mà hoa đẹp rứa con nờ “? Sài gòn mãi là chiếc nôi Của những người yêu nắng vàng, yêu con đường ngập trời hoa điệp nở Dòng sông dịu dàng trầm mình soi bóng Đợi cánh buồm chở chan chứa yêu thương . Có thể ngày mai nhịp sống vồn vả hơn Người tứ xứ trở về nơi phố hẹp Những chuyến xe khởi hành trong nắng sớm Tôi lại lao vào vòng xoáy thường niên Sài Gòn nói cùng tôi những cảm xúc không tên 360 ngày dài theo từng hoài niệm Những ngày xuân làm lòng người quyến luyến Ngắm hoa đào nhớ phương ấy ...vô biên. Lathu- Mùng 6 Tết Canh Dần
  11. Đêm cuối năm !!! Đêm cuối năm vẫn còn thổn thức Tiếng lá rơi xào xạc ..những bàn chân Không vội vã và cũng không nô nức Bên hiên nhà..gió cũng chẳng bâng khuâng Những thời khắc đi qua...và những gì sẽ đến Đọng lại gì khi vồn vã bánh xe lăn Lại một năm , một tuổi đời , một điều mới mẻ Cảm xúc xưa ..sao không thể quay về ? Tôi lang thang qua những miền ký ức Thoáng vụng về , nhắc lại những vầng thơ Vẫn biết đời như những cơn mơ Và thơ là một phần hơi thở Tình yêu như sương khói..bảng lảng cuối trời mây Ai biết xuân về cho con én liệng thoi bay Dệt mùa xuân cho chồi khoe lộc biếc Ai đem sắc đào thắm vào lòng tinh khiết Để đêm về mơ một thoáng...trên tay Tôi ngắm xuân qua tấm màn vừa mới thay Mùi vải thơm, cứng lạnh đứng cuối phòng Im lặng quá, đêm xuân trầm tĩnh quá ! Tiếng gà rền..đánh thức giấc mơ say..... Tháng 2/2010 Lathu
  12. Trở về đây lặng ngắm bóng hôn hoàng Giấc phù dung tưởng đèn khêu tim cạn… Con đường dài gai góc, có lẽ nào vương vấn chút mùa qua ? Xin Thu cứ vẹn nguyên ký ức Cho Lá rơi , ngập xác la đà Những mùa đông triền thông nằm ủ rũ.. Xin một lời lưu luyến buổi chia xa Ơi cỏ, ơi hoa ! Ơi những dòng sông dốc cạn lòng vì sự sống Có lúc trào dâng cuộn từng dòng sỏi đất Có phút êm đềm , gợn sóng nhấp nhô chao …. Em như mây, như gió ,như những vì sao Đã tan vào không gian theo mùa đông lạnh cóng Sao bến cũ cắm hoài con sào vắng Mãi hỏi lòng đèn cũ - bấc còn không ? Lathu 06/01/2010
  13. Ngày và Đêm !!! Và như thế đêm-ngày là khoảng cách Những giấc mơ chỉ ảo ảnh mà thôi Dòng sông trôi, dòng sông vẫn cứ trôi Chỉ những ngôi sao hiểu vì sao nhấp nháy ! Ngọt ngào, đắng cay cuộc đời là vậy Khoảng cách xa-gần, khoảng cách tận trong tim Dường như mùa đông ngủ yên và cái rét chạm những bàng hoàng.. Ở hai đầu …chừ xa nhau dịu vợi Ranh giới ngày đêm không ai hiểu nổi Chập chờn ký ức ..như những khúc tình ca Không ai trả lại những ngày đã qua Chỉ Mùa đông nhắc Người đan áo ấm” Rùng mình bên thềm đá lạnh Vết thương lòng , chày máu dọc thời gian Sẽ hợp- tan bao mối tình trắng trong khi mùa đông rét mướt Ngày và đêm cuộn chày Chứa bao nhiêu những nỗi vơi đầy ? Ơi bóng đêm huyền bí chôn chặt những giấc mơ bay Để ngày khoác hiện thực phơi bày phía sau cánh cửa Tạ từ đêm…ngày đang lần lữa .. Câu hát xa rồi , ngày cũng khác ..ngày xưa Những vầng thơ không đốt hết cơn mơ Tiếng đập cánh của lũ dơi không làm người tỉnh giấc Và Anh ơi ! khi chợt mở mắt Sẽ chẳng đau lòng khi kỷ niệm quấn vào tim Ngày và đêm có phài chuyện đương nhiên ? Lathu 29/11/2009
  14. Ghen với mùa đông Em đang ghen , ghen với mùa đông Cái lạnh cắt da xuýt xoa Người phương xa ấy Mùa đông len vào ô cửa nhỏ Vuốt tóc anh ngồi, ngắm gương mặt kiêu sa Anh dấu trái tim ấm áp bằng hiu hắt gió đông qua Tiếng thở hắt ra..chỉ mùa đông hiểu thấu Ôi mùa đông gánh gồng bao thời thơ ấu Kỷ niệm ngọt ngào “ai đan áo “ cho Anh ? Em ghen với mùa đông làm lòng người dậy sóng Áo ấm sưởi lòng trong một chớm đông sang ? Anh có còn những đêm trắng ..mơ màng Áo “trong suốt “ một mùa sao rét mướt ! Em ghét mùa đông , ghét cơn gió chợt về từ phương Bắc Làm mắt em cay tê tái sang hôm nay Trời Sài Gòn hiu hắt nắng vờn mây Sao cái lạnh nhắc về nơi xa ấy ? Mùa đông này là bao nhiêu rồi nhỉ ? Anh sưởi cho Người , hay vẫn lạnh trong tim ? Em nửa quên, nửa nhớ chuyện “thần tiên” Chỉ cái lạnh ru lòng người- Nỗi nhớ ! Mùa đông ơi ! ghét chi mà ghét rứa Cơn gió nao lòng sao bần bật trong tim ? Mối tình nào sao vẫn vẹn nguyện Trang thơ mở …lại một lần sám hối ! Lathu- sáng 22/11/2009
  15. Vô duyên nên để hững hờ Người gang tấc ấy ..lại vờ như xa Sáng qua hoa rụng bên nhà Cây hoa vàng lá ,nụ đà tả tơi Người về cho nhắn ..Người ơi Dẫu mùa lá đổi …vàng rơi đầy đường Nhắc ai thu chẳng còn vương Vẫn nhường màu nắng làm hồng môi ai Đêm dài giấc mộng chưa phai Khẽ khàng tiếng gió bên tai…nhắc Người Mưa rơi ! mưa vẫn rơi rơi Hiên nhà ..ngỡ bước người nơi cuối trời Xa nhau mấy độ thu rồi ? Cuối mùa gió lạnh ..một thời ..nhắc tôi ! 15/11/2009
  16. Tôi thức dậy - đêm vẫn còn ngái ngủ Ánh đèn vàng hắt vội – gió lùa sang Trăng đêm này, trăng vẫn dát vàng Như con đường, hàng cây trong trí nhớ Thềm đá lạnh, bờ hồ xôn xao sóng Một người ngồi chong mắt ngắm ..thời gian Đêm chưa tỉnh- tôi lại lang thang Nẻo bình yên đã đôi lần khẽ chạm Mùa thu qua, lá vàng rơi lác đác… Vẫn sót trên cành ..những nỗi đa mang Vẫn quy luật thời gian, thương chiếc lá khẽ khàng Níu một mùa …hiện lên từ quá khứ. Tôi lại về nghe sầu da diết nhớ Đêm lặng yên sóng lại sóng đi tìm Những hờ hững ..cuối mùa ..đành đoạn lắm Trả lại Người tiếc nuối chuyện sang ngang ! 06/11/2009 - Quangzhou
  17. Một mình !!!! Một mình giữa thành phố lạ xa Đếm thời gian trôi ngoài kia song cửa Cơn gió buốt ,lòng người như khó ở Vị cafe sao đắng chát ..đêm về ! Thành phố lung linh, người xe giăng mắc cửi Gói nỗi niềm kẻ mãi miết ..bôn ba Đã từng ...những chuyến đi xa Sao cái lạnh ..làm lòng người chợt giá Xòe tay đếm ...đêm nay là đêm nữa Lại một ngày.. không một bóng quê hương Thèm nghe tiếng nói thân thương Được ngắm những con đường rợp hàng me phía trước Ôi nhớ quá phố phường loang loáng nước Mùa mưa về bỗng hóa những dòng sông Phố mùa đông ,gió rét quất tê lòng Ơi cái lạnh sao mà da diết quá Quangzhou phố phường như mắc cửi Rét hanh vàng nhuộm bóng nhỏ liêu xiêu Gió nhớ ai , gió quanh quẩn kiếm tìm Em ngơ ngẩn trông vời nơi …xa thẳm Ai đem nắng chia bên này một nửa Để võ vàng chiếc lá nhẹ ..lang thang Đêm buông dài …chờ một kẻ đi hoang Một mình đếm..thời gian qua ô cửa ! Quangzhou...đêm 05/11/2009
  18. Trở về Koln Dom ( Nhà thờ đá Colognee ) Nhũng hàng cây trụi trơ giũa đường khẳng khiu khoe chiếc thân xám ngoét Thảm lá vàng rưc rỡ Ai quét mùa thu ..gom hết vào thơ Tôi đứng giữa trời Koln chơi vơi khoảng không gian cách trở Ngắm chiếc lá ửng màu đỏ rạp mình xào xạc gập dưới chân Mùa cuối thu Koln lạnh tái tê lòng Nhấp ly café vỉa hè ..thèm một tiếng rao lảnh lót Koln Dom vẫn trầm mình mê hoặc Tiếng chuông chiều ai oán ..nhớ diết da… Ủ trong tay cái nóng của nhũng giọt café xa Thèm nghe một giọng từ quê hương thăm thẳm Nhớ những đêm thức trắng nghe thời gian vo từng giọt hư không Ta xa nhau bao mùa thu ? hàng cây phong luyến lưu còn nhắc Lời hẹn chôn vào dĩ vãng Giờ này hoa sữa có còn vương ? Bàng bạc khói sương Thu tàn cho vừa câu quy luật Và những chiếc lá vàng cong vút Buông mình trơ trọi giữa bao la … Những bước người ngập ngừng lạ xa Bóng hoàng hôn chạm vào tường đá lạnh Lòng bâng khuâng lữ khách , một chiều ngồi ngắm Koln Dom Capuccino bọt kem còn vương Xóa cái lạnh ..bàng hoàng –tôi nỗi nhớ … Con đường đó ngày xưa ai thầm nhắc Cuối thu –trời – gió bấc rụng tả tơi … Koln đêm tháng 10
  19. Đã cuối thu rồi vương vấn chi Lá vàng lìa nhánh trả xuân thì Mây bay qua ngõ ,heo mây lạnh Một nữa dùng dằng …chẳng muốn đi Thu đến, thu tàn ,thu ..ướt mi Lòng luôn khoắc khoải nỗi niềm ghi Câu thơ gieo nửa vầng thương nhớ Đành đoạn người về ..thôi biệt li !!!! Lathu- Thang 10/2009
  20. Lại một lần ngồi ngắm những trang thơ Những vần gieo của những ngày gió nổi Cây chuyển mùa, lá rơi sầu dâng lối Chất thật nhiều tâm sự trải ..mùa trôi Ừa mùa Thu đã tới lả ngọn rơi Mây rùng mình ,ngang đầu bay thật thấp Hương sữa ngày xưa , một thời minh chứng Cốm làng Vòng , ngăn ngắt chuyện chung đôi Anh và tôi – lời ước hẹn chia phôi Hai con đường xa xôi giờ tít tắp Thu Hà Nội võ vàng chao chát nắng Tận phương này , không còn ngắm mùa Thu Thôi đã đành gác lại chuyện xa mù Những dự án dở dang còn nhảy múa Dòng thời gian cuộn trôi vào quá khứ Em để dành trả lại MỘT MÙA THU Nhớ trang thơ đã một thuở đi về Lòng bộn bề ắp ôm hoài ký ức Thôi Thu ạ ! ta không còn phiêu lãng Dành tặng Người trọn một nỗi đa mang ! Lathu- sang 23rd, 2009
  21. Cảm hứng mưa ! Rồi những mùa vàng nắng thôi dát rực đường hoa cải nở Mây xám lửng lờ ,nước hóa những dòng sông Những cơn mưa ngút ngát cuộn theo dòng Phù sa đỏ như mắt người đau đáu ..đợi Tháng chín mưa –Thành Phố chơi vơi, lầy lội Chiếc áo mưa tơi tả..tất bật cho những cuộc mưu sinh Giọt mưa rơi quất bỏng rát …vào lòng Những chiếc lá vàng ..cuộn mình rơi lả tả . Mưa làm tình, đất mặc nhiên đón nhận Em trút hết vào mưa ..rửa những vết thương xưa Những tiếng thở dài kiềm chặt ….đậu bâng quơ Những hình nộm rũ mình cùng mưa tung hứng. Rửa cho sạch những gì trong ký ức Thôi để dành , nén lại chuỗi Mùa Xưa Nhé dấu yêu ! thôi đừng đến Trốn-Tìm Ta mệt nhoài cùng Người rượt đuổi. Rồi những ánh cầu vồng hiện lên lấp lóa Mùa bộn bề cất lại vết loang Xưa . Đêm 09/09/2009 Lathu
  22. Một mình lặng ngắm bụi mù Kia xơ xác Lá ,ngậm ngùi ..tiễn đưa Vàng hanh hao nắng Mùa Xưa Thu về rũ nốt tiếng mưa thót lòng À ơi hoa cải lên ngòng Hồ Tây nghiêng sóng những vòng chao nghiêng Xin Người cất mối chung chiêng Khẽ khàng cuốn Lá vào miền viễn du Đợi chờ chi hỡi mùa Thu ? Lạnh se cái lạnh ru người phương Nam. Thôi Người – xin để hành trang ! Lá Thu rồi cũng rụng vàng thềm mưa . Sáng 01.09.2009 -
  23. Có thể Mùa Thu .. Có thể mùa thu vẫn vàng màu của Nắng Hương cốm nồng nàn , thêu những khúc tình ca Đàn ong bay qua tìm khao khát cho đời Hoa cúc nở cháy một miền da diết ..nhớ Có thể mùa Thu mang về đây hơi thở Hoa sữa ngày xưa ..sao mãi miêt ru hời Những cánh lá nhẹ nghiêng trong chiều biếc Rụng âm thầm vàng nhuộm..bước Anh qua Có thể mùa Thu còn nhắc chuyện đôi ta Em rung Lá cho vừa lời của Gió Chiểu lả ngọn , cơn mưa sầm sập đổ Trắng hiên nhà ..vàng vọt ánh đèn đưa Thôi Anh về , gói lại vết ..đau xưa “Em không đến “ khép dùm em cánh cửa Xin đừng chạm vết thương âm ỉ lửa Hãy để em, về lại với riêng Em Có thể Mùa Thu – hương cốm vẫn còn nồng Áo em vàng của một ngày đầy Nắng Hãy cất Phương nam vào tận nơi sâu thẳm Ngắm mãi mặt hồ chiều thăm thẳm Hồ Tây Sóng nước vô tình sao sóng vỗ tận đây ! Em lang thang ngược một dòng ký ức.. Thôi đừng đụng vào một Mùa đã cũ Hàng cây xưa …xin hãy cứ im lìm Cho từng chiếc Lá bay theo khói mỏng Chiêu âm thầm..sao Gió vần vũ mây ? Lathu- 24-08-2009
  24. Tặng Sinh Nhật – Mùa Thu Tiếng dương cầm thánh thót sonate trăng đêm Gió vi vu mang mùi hương thật lạ Lấp ló vầng trăng dát vàng chi đêm xuống Buông mình theo từng cơn gió sang trang Những hàng cây thắp nến thả ước mơ Lao xao tiêng cười ru lòng người hiu quạnh Sương chắt đọng cho vừa câu nhung nhớ Gió mang về trong Lá những lao xao Đã bao nhiêu mùa Lá- Gió đã bên nhau Khi chập chững ghép từng vầng thơ lạ Những cơn lốc mang Lá về lại trả.. Chỉ thầm thì Gió chở những mùa sang Ta cùng yêu những ánh trăng tan, yêu mùa thu vàng màu lá thắm yêu những cánh đồng dát màu bất tận Tranh Levitan óng ả thu vàng Đếm bao mùa Lá đã đi hoang Về lại nơi đây nồng nàn hương gió chớm Lại thầm thì bắt đầu câu chuyện Ai nghiêng nắng chiều thắp hồng những môi ngoan . Lathu- 06/08/2009
  25. Tháng tám- Mùa Thu Tháng tám lại ru – Mùa Thu rồi trở lại Hoa cúc vàng triền cỏ mượt sương đêm Ngọn gió heo mây bay qua Mùa đã cũ Rưng rức lòng nhặt chiếc lá thu xưa.. Có những Mùa Thu mang theo hơi thở Mang cả gió trời hứng vạt nắng vàng ươm Có những mùa thu đọng như sương lấp lánh Như giọt đời kết lại chuỗi ngày xanh…. Ta xa nhau bao mùa thu Anh nhỉ? Xao xác lá vàng dâng ngập lối tôi đi Những cánh cửa vô tình khép mở Đã dìu tôi bao mê lộ - Cuộc đời- Sao sáng nay giọt sương nào đẫm ướt Bên hiên nhà hoa cúc lại trổ bông Chiếc lá Phong vô tình thầm nhắc “Mùa Lá Rụng “ về , lặng lẽ tiễn đưa .. Tôi sẽ giữ Mùa Thu xưa ở lại Giữ giọt sương long lánh buổi ban đầu Giữ Mùa Thu dù phong ba chiếc lá Giữ mối tình sống mãi với Sông Tương (*) Lathu – 04/08/2009

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...