-
Số bài viết
527 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Lathu
-
-
Thành phố & Em !!!
Em lẩn vào ngày ồn ả tiếng xe đưa
Vào những tòa nhà cao chọc trời, thành phố dấu em trong khung cửa nhỏ
Gió không thể len vào những căn nhà sừng sững đứng
Chỉ rầm rì máy lạnh , nhiệt độ chỉnh vừa tay
Em bắt đầu không thể thả hồn bay
Qua khung cửa tìm bóng trăng soi bóng
Không thể hái sao để rồi xâu thành chuỗi
Như những giấc mơ lâp lánh sắc cầu vồng.
Nơi em ở - thành phố dựng những bức tường quanh
Những chuỗi bê tông xám lạnh, lô cốt chặn đường ..ngập thật nhiều bụi khói
Tiếng nói cười như xói .
Vào những mảng còn lại..thời gian.
Em thôi mộng mơ, thôi thờ thẩn làm thơ
Những con chữ biến khỏi cái đầu chập chùng bản tính
Ngày và đêm thi nhau đuổi bắt
Em đuổi bắt mình – đuổi chiếc bóng năm xưa….
Từng mùa lướt qua kẽ lá đu đưa
Chảy xuống ….làm đau từng cái trở mình – Quá Khứ
Nghe mằn mặn môi …xao xác vạt cỏ thưa !
Thành phố dấu em vào lòng
Thành phố đẩy em trôi
Những đuổi bắt cho vừa câu Số Phận
Chắc cũng vậy ..nơi Anh xa ngái
Thành phố nào xóa hết, bụi mù khơi ...
Lathu – 28/07/2009
-
Tiếng Đêm !
Đêm !!!
Có tiếng đập cánh và tiếng kêu chíu chit
Loài dơi bay đi , mắt sáng hoắc soi tận cùng đêm tối
Chúng khác người
Lẫn lộn ngày đêm
Ánh trăng đã không tròn , mây che kín…tối chông chênh…
Những ánh sáng cuối cùng cũng không còn le lói
Cô búp bê ma nơ canh vẫn nhỏe cười , không nói
Ồn ả ngày …trả lại chút bình yên
Tôi đếm tiếng chổi tre cô lao công quét rác đêm hè
Lạo xạo những bước dẫm
Vỡ toang trong đêm tối
Lại bản đồng ca, con ếch òn hối lỗi
Âm thanh nào vọng tiếng nỉ non rơi…
Lathu- đêm 21/07/2009
-
777
Tặng……
Chiếc đồng hồ dừng lại vào khoảnh khắc 7 giờ, 7 phút , 7 tháng 7 năm xưa…
Chiếc kim chậm rãi bò lên, vạch một đường thẳng tắp
Phút vô tư…để một lần chợt thức
Thẩn thờ …kim chẳng nhích một bước thêm
Những con số mang nặng niềm riêng
Bao lần bước qua, nhuộm “một trời quan tái”
Trong tôi vẫn còn mãi mãi …
Lần đầu …như cô gái biết yêu
Tôi viết tên tôi , viết cả tên người
Chuỗi ký tự vô tâm xếp thành hai đường thẳng
Giới tuyến chặng ngang : Tôi Nam- Anh Băc
Chẳng bao giờ hai đường thẳng giao nhau
Trời Sài Gòn đau đáu niềm đau
Con chuồn nhỏ vẫn nghiêng chao cánh mỏng
Và đôi bướm ngày nào nơi vườn thắm
Chỉ giấc mơ nồng ấm phút ban đầu ?
Đời ngã nghiêng , dông bão cuốn tôi trôi
Lá theo dòng ra sông về biển lớn
Nỗi nhớ nào đong trong từng trang vở..
Đếm mùa về chiếc lá lại chao nghiêng…
Nơi phương trời – Người chắc sẽ bình yên
Hương ngọc lan vẫn thầm thì ..nhắc nhở
Biết không anh ! giọt long lanh lá cỏ
Chiều …
Vỡ òa …..
kỷ niệm quấn trong tim……
7 giờ 7 phút ngày 7 tháng 7 năm 2009
Lathu
-
Ngẩn ngơ !!!
Kìa "tiếng chim hót trong bụi mận gai"
Con chim ngẩn cao ..cất véo von tiếng hát
Những âm thanh thoát ra từ lồng ngực …rách bươm, tứa máu ..giọng ai !
Tôi ngẩn ngơ nghe tiếng gọi liêu trai
Ai viết tên mình đan trong vòm lá
Tháng sáu mưa nhạt nhòa ..xối xả.
Tưới lòng người ngập ..trắng xóa mưa rơi.
Tôi đã qua bao cánh cửa cuộc đời
Những khép mở ..và một miền đất hứa
Quả tim đỏ rồi đen đi một nửa
Những buồn vui ..trao đổi chuyện mua vui
Tôi khắc đợi chờ vá bầm dập… luyện tôi
Tưởng “thép đã tôi” sẽ vững bền trước sóng
Những phù điêu ..tạc vào ngực mỏng
In những vết hằn, trở lạnh …buốt mùa đông.
Tôi ngẩn ngơ …tìm nhặt lại diêu bông
Lá mùa xưa chùng vạt buông chéo võng
Váy làng Bảng …quét sân Đình bốn góc
Kẻ theo chồng…sóng sánh giấc mơ xưa ..
Những phù sinh còn đó..lập lờ
Đọng giấc mơ ..mảng rêu xanh vẫn bám.
Thôi thắt lại dải yếm xoan đã bạc
Hát đồng dao…ngồi kể chuyện nghêu ngao
Ngẩn ngơ nhìn..một sớm ..nhà ai
Bếp vẫn đỏ …con gà vang tiếng gáy…
Chú dế đàn, nhịp dường như rung rẫy...
Ngậm ngùi tôi- tin nhắn….buổi sớm mai …
Lathu 02.07.2009
-
Về với Biển !!!
Có những ngày đứng trước biển bao la
Mới hiểu
con người ta nhỏ bé !
Sóng dập dồn ôm bờ rồi hối hả
vùng mình theo gió cuộn ra khơi
Những vòng tay buông thả chơi vơi
Sóng sánh mặn mà vị muối
Biển cuộn vào lòng giọt mắt còn hôi hổi
Đâu biết mặn thêm bao nhiêu muối trong lòng ?
Những vầng mây xám xám tận bể đông
Đề hoàng hôn thành quầng thâm trên mắt
Những con tàu chòng chành trên ngọn sóng
Đâu biết bờ chờ đợi khát khao trông !
Biển mênh mông thăm thẳm một màu
Nhấp nhánh ánh đèn …những mắt đêm thâp thoáng
Đêm trước biển
gửi nỗi hờn theo gió.
Nhìn sao trời cúi xuống …biển hôn nhau !
Em vẫn tin, một ngày biển xôn xao
Thắp bình minh thành màu hồng trên má
Giọt nước hôm nay trả những Mùa đã cũ
Biển lại xô bờ … nghe kể những khát khao….!!!!..
Lathu 30.06.2009
-
Tháng sáu !
Đừng nhắc chi tháng sáu – đất trời mưa !
Băng lăng xưa nhàu cành rơi lả tả
Những ngày mưa , tan trường ..ai chung lối
Lưu bút còn đây..mọi vật đã đổi thay..
Tháng sáu mưa , hạ nhung nhớ vai gầy
Ve rang rang lòng bồi hồi biết mấy
Trang giây trắng , dòng mực da diết vậy
Đỏ sân trường phượng thắm buổi chia tay
Dòng đời trôi , đối mặt chuyện trả-vay
Ta lạc nhau giữa ngày ve chực khóc
Áo trắng sân trường xếp ..một thời đi học
Cơm, áo , bận lòng ganh ghét kẻ bon chen..
Thôi nhắc chi màu mực còn lem
Trang thơ nhỏ vẩn vơ lời tâm sự…
Xin ghi nốt vài dòng xin ghi nốt
Tháng sáu mưa về ..bong bóng vỡ …lại bay.
Lathu-25.06.2009
-
Nói với đôi mắt
Sao chẳng thể nhắm mắt
Cố dỗ đêm..khe khẽ tự ru ta
Nào một, hai, ba….
Cánh đồng xanh , gió hây hây gió thổi
Con cá rô bơi lội ngược theo dòng
Lúa chin đòng đòng thoang thoảng mùi hương
Tấm áo ướt đầm mồ hôi nhỏ giọt
Gió bẽ cong ngọn tre buổi sớm
Kĩu kịt quanh làng lúa chạy tận chân đê ..
Trong đôi mắt kia
Ta nghĩ về những điều suy tưởng
Cánh đồng, mùa gặt, con dế hờ , đồng xu tung hứng giữa trời cao
Tất cả chạy qua như thấp thoáng giâc mơ nào
Cũng không làm sao nhắm được
Lăng nghe con thach sùng đánh thức
Tức tưởi gì mà cắm cúi van xin….
Ta dỗ ta …ngày mai sẽ hồi sinh
Hết đêm, rồi ngày ây là quy luật
Con mắt ơi thôi đi điều trần tục
Nhắm lại nào sao trân trối mở ra
Ngoài kia trời bao la
Hàng hà vì sao sa xuống thấp
Chẳng ngôi nào dành riêng , thôi đừng chấp …
Sao mi cứ chòng chọc xoáy hút những sâu xa ?
Nào ta có thể lý giải ?
Café không đường đêm qua
Làm mắt mở hoang hoắc
Có thức đêm mới hiểu ..dài lắm
Tiếng gỏ đồng hồ chảy nhịp bing..bong
Thôi ta ru ta …về lại cánh đồng
Để màu xanh mềm mắt cơn mộng mị
Ta chẳng nợ người …xin ngươi đừng bố thí
Cái nhìn xuyên xuốt vạt đêm sâu
Ta xin mi mà…nhắm lại hỡi mắt nâu ….
Lathu – đêm không ngủ 23.06.2009
-
Chiều !!!
Điện thoại reo
Tiếng người giục giã …
Hết một buổi chiều …nắng đang tắt ngoài hiên
Trời co ro phủ màu xám hoét
Đất trói chân người ..nặng nề chuỗi ngày quen
Những cái tin nhẩn nha làm người ta nín thở
Rậm rì bên đường lá trút đổ ..niềm riêng
Gió thờ ơ tung vạt áo mềm
Luồn theo năm tháng treo từng cơn bấc lạnh
Mưa chưa đên …thế mà đã tạnh !
Sao lòng người canh cánh …những niềm riêng.
Tôi thả lưng chừng sợi tóc xiên xiên
Chúng nằm im nghếch đầu ..không duyên cớ
Sắc màu đen của những ngày nhung nhớ
Giờ nằm yên ..mỏng mảnh giữa bàn tay ?
Sợi tóc rơi vẫn chìm đắm vẫn say...
Chuyện thế nhân ..một ngày nhàn nhạt nắng
Đôi bướm trắng chập chờn nơi phố vắng…
Thuở mái đầu canh cánh chuyện trả -vay.
Lathu chiêu 22.06.2009
-
Khoảnh khắc !!!
Mở mắt
Khoảnh khắc trong ta , dự cảm lạ xa
Ngày hôm qua, hôm nay khác nhiều quá
Chiếc lá vàng lặng im đón chờ cơn gió lạ
Giọt café nhỏ, khoảng khắc tan ra
Tháng sáu òa mưa
Ngồi đếm những bong bóng nhạt nhòa
Được và Mất , chỉ một giờ tích tắc
Ta bước qua cánh đồng sũng nước
Chờ mùa gặt cuối cùng, vàng óng lúa trĩu bông
Những ước mơ lấp lánh hàng triệu đóa hồng
Bỗng một sáng
Lũ dâng mùa bão tố
Cánh đồng trong mơ phút chưa kịp gặt
Thương tơi tả thân vàng ngập biến nước bao la
Khoảnh khắc là giấc mơ rời xa
Cánh đông chìm mênh mông nước
Chợt thấy …vô cùng phía trước
Có- Không một phút ...bước qua?
Khoảnh khắc
Đột nhiên cười rũ rượi- Ta
Rừng chao chát, lặng thầm mùa lá đổ
Để bồng bềnh trôi về nơi vô cớ
Mưa tan, nắng lại hửng hoe vàng
Có chú dê mèn mãi lang thang
Cất tiếng gáy tiếc hè sang vội vã
Và đêm trắng lại bồng bềnh đêm trắng
Khoảng khắc nghẹn ngào thổn thức …
………………………………………….................vời vợi xa.
Lathu -22.06.2009
-
"Hạ Trắng"http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=KaM-VfLRBM
Những đôi tay gầy mải miết gánh Thời gian
Hạ cứ trắng vô duyên đòn cảm xúc
Ngông nghênh trên vai
Nắng chống chếnh ở miền xưa áo bay
Đường cứ mãi dài xa tầm với
Ai nào biết Ai...
Tôi đưa em về trong những đêm say
Phố qụy lụy dưới đèn vàng dỗ ngủ
Góc bình yên ở một nơi rất cũ
bỗng thành PHIÊU
"Hạ trắng cô liêu..."
Ai khóc hờ, rên rỉ
Tôi đâu thấy có Hạ nào như thế ?
Chỉ bạc trắng tóc người, phờ phạc những tàn mây
Và hiển hiện đâu đây : Những vai gầy mải miết
Gánh thời gian về trút giếng thời gian
Bao nhiêu Năm và những Tháng hoang mang
Hạ cứ trắng,
và lòng người cứ vắng
Vắng thời gian nơi đáy của thời gian...
" Áo xưa dù nhàu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau "
Anh gọi nắng giữa hè rang cơn nóng
Đốt oằn con đường thốc thốc bánh xe lăn
Vạt mưa chưa nguôi nỗi khát khao
Những ngày chan chan nhịp thở
Môi không mềm , màn đêm không để nhớ
Nắng không buồn chênh chếch trắng lau xưa
Bờ đê nào kẽo kẹt gánh hàng trưa
Cõng tuổi thơ dãi dầu cùng mưa nắng.
Tôi múc dòng sông tát khô đìa cá nặng
Vung vít nỗi buồn tô màu TRẮNG riêng mang
Gãy cùng tôi bản nhạc giữa thế gian
Để nghin năm lưu một màu tóc trắng
Trăng viên mãn, hóa mơ màng xa vắng
Ta vốc vào lòng ..từng hạt nhỏ đi rong
Áo dù nhàu ..còn đó những đợi trông..
Cho phôi pha bạc đầu từng con sóng.
Nợ cuộc đời dòng sông xưa ...đã lặn
Thôi thả lên trời vạt khói ..nhuộm ăn năn..
Lá Thu 22.06.2009
-
Đứa bé khép mi cong nằm ngủThiên thần vô tội của tôi
Con đâu thể biết rằng năm tháng
Mai này khi con đã xa xôi
Mảnh vỡ khôn nguôi
Giọt đời chạm đáy
Những tội lỗi của những người đã lớn
Làm con sẽ đau
Khi nào như thế
Hãy trở về
Tìm nhặt lại những ngày thơ bé
nghe ...Con
Câu hỏi !!!
Khi sinh ra, con nhiều khao khát
Làm Thiên Thần riêng chỉ Mẹ- Cha
Con tin là mảnh ráp . Nối Người đã sinh ra
Hạnh phúc được cả hai . Kẻ sinh thành che chở
Con đâu thể nào chọn lựa
Mẹ cho con
Và Cha của riêng mình
Con là Thiên Thần hay vật cản bước chân
Khi bước ngoặc cuộc đời : Được Cha thì mất Mẹ ?
Con biết cuối cùng- mình chỉ là đứa trẻ
Ghép vào Cha – con thiêu Mẹ cha ơi !
Rồi Cha sẽ có riêng một cuộc đời..
Con lầm lũi với tháng ngày khôn lớn
Nếu bên Mẹ , làm sao con sống được
Những lúc reo hò, ngặt ngoẻo lưng cha !
Sao trời sinh con ra !
Lại bắt con làm mảnh vỡ …
Con ghép sao đành vào thê giới ..Người ta ?
Có phải tội của con – Không là gạch nối Mẹ- Cha ?
Để ráp hoài làm đau một mảnh vỡ
Những lúc thảng thốt giật mình vô cớ
Thèm bàn tay chăm bẳm…thuở ấu thơ…
Con biết từ đây …con sẽ bơ vơ
Ghép vào người này , thiếu người kia – Một nửa
Năm tháng rộng dài, bước chân ai nâng đỡ ?
Con lắp sao vừa khao khít hở Mẹ- Cha ?
Những người đã qua
Những ai đã trải
Hãy nói dùm con
Có lẽ nào ….?
Lathu- 19-06.2009
-
Mưa !!!
Mưa hỡi , mưa về , mưa lại mưa
Bầu trời mưa trút mấy cho vừa
Cây chao , vòm lá ai khe khẽ
Tháng sáu ngập trời mưa ướt mưa
Em đã về chưa , những ngày xưa ?
Mỏng mảnh hồn tôi thuở dại khờ
Mắt còn vương vướng bao mùa cũ…
Những mảnh nợ đời trong gió mưa
Ôi những mùa hoa dệt lối trưa
Chân bước mà sao vẫn thẩn thờ
Màu xanh ký úc còn trong gió
Như khói lam chiều trên bên mơ…
Tôi viết câu thơ gặt gió mưa
Để buốt lòng tôi nỗi dợi chờ
Nhuốm ánh nắng vàng ai vừa trải
Một hồn loang loáng buổi ban trưa ..
Lathu- trưa 17.06.2009
-
Mảnh Ghép !
Một nửa của em là anh
Một nửa của anh..có chắc là em không nhỉ !
Những mảnh ghép khập khiễng
Cố lấp vào mài dũa những vệt cong
Em là một thực thể lạ kỳ
Những chất liệu dường như không đồng chất..
Ta cố gắn vào nhau
Tạo một loài keo bền chặt
Không xước trầy, bong tróc, không gồ ghề ..mặt phẳng trơn tru
Theo tháng năm
Chúng giãn ra, co lại
Chúng khác nhau khi mưa gió làm đau
Mảnh ghép vẫn chỉ là mảnh ghép đâu thống nhất sắc màu
Để có khi chúng trở nên khô nhám
Đừng trách
Những sắc cạnh cứa thêm vệt vô tình - quá khứ
Nhưng thực thà ...là một mảnh trong anh
Một mảnh chắp vá có làm thêm xanh
Để nảy mầm những chồi non, ươm nụ
Hay chỉ là sỏi đá
Ươm vào hạt bắn ...tung ra ?
Ai cũng có một khoảng bao la
Để thỏa thuê chôn vào vùng ký ức
Rồi cũng phải thức giấc
Nhận ra rằng: mảnh ghép trong ta
Đừng đi quá xa
Để những tiếng khua trở thành lắc cắc
Như tiếng của vụn vỡ
hoang tàn
Anh ghép vào em một nửa
Bao giờ
Mảnh vỡ ....không đau đáu tìm về !!!
Lathu – trưa 17.06.2009
-
Mùa Hao Khuyết !!!
Mở mắt ra xem
Cơn nóng mùa hè khát cổ
39 độ , 40 và 41
Cháy xém mặt người , Tô Lịch hóa bùn đen
Khỏa một cốc lành lạnh
Chợt nhớ môi mềm
Mát dịu như nước dừa xiêm giữa Tam quan gió lộng
Như giọt nước thủy tinh vừa đọng
Sai Gòn mưa trút măt em…..
Này Anh
Phô xá nhẵn bước chân xem
Kem Tràng Tiền mút hoài sao cứ chảy !
Bao năm mượn thơ , mượn giấy
Mượn câu từ lật những vết chân hoen
Chúng mình kẻ lạ , người quen
Hai đầu đất nước bon chen
Một nơi nắng vàng rát cửa
Một nơi mưa gió nao lòng
Sài Gòn có gì không ?
Giữa hè ve thôi cất tiếng
Gió làm hàng cây xao xuyến
Nhạc buồn ..ai thoáng nhớ mong !
“đưa người không đưa qua sông
Mà sao có tiêng sóng trong lòng
Sắc chiều không thắm không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong “ ( Thơ Thâm tâm)
Mở trang Web ra xem
Những cái tít lớn đập vào mắt
“Khoảng lặng sau li hôn“
Tình yêu và đêm tối
Cười vu vơ, khóc cũng vu vơ
Trước và sau
Cánh cửa mở ra , đóng lại
Kẻ quấy quá
Kẻ thải thừa ..hối hả
Đâu ai ngờ đầu trẻ ....tóc chưa xanh
Này Anh
Những đôi mắt tròn thảng thốt
Những con mắt ướp màu sương không ươn như mắt cá
Dại khờ bập bẹ ..
Khẽ gọi tên Cha
Vệt đen quá khứ chưa nhòa
Cái nhìn trong như giọt sương buổi sớm
Những biến thể ..trở nên li lợm
Sau nhức buốt đời
Rạn ..nứt toạc gương ra
Này Anh
Sẽ không lập lại những vệt xe chạy dài năm tháng
Những dấu hằn dù là đổ nát
Xin nhớ rằng vết xước chẳng riêng ai
Rồi ngày mai
Những poster gượng gạo
Hạnh phúc mong manh
Trái chín để dành ...
Rũ cười
Hấp háy ...trên môi
Ừ em lại
Phơi vàng những chùm nho Hạnh phúc
Nghe cháy da hè bỏng rát quanh ta .
Lathu – trưa 15.06.2009
-
Gửi Phương Bắc !!!
Mùa này nắng hạ chói chang
Giọt mồ hôi rịn bóng chàng liêu xiêu
Gió Lào thốc cuối trời chiều
Đâu con bìm bịp kêu ngoài dậu cao ?
Xòe tay đếm lá hanh hao
Những vàng lá đổ chênh chao mắt người
Nắng như xé cả bầu trời
Oằn thân xác phượng đâu thời “đỏ hoa “ (*)
Em mang một khúc tình ca
Ngược về phương Bắc để bàng hoàng
Anh !
Trái tim cất lại ..để dành
30 năm nữa tạc vành môi ngoan...
Thu tàn chắc hẳn đông sang
Cũ mèm cái thuở ngồi đan cho chàng
Nhắn con chim sáo sang ngang
Về đây đậu lại bên hàng tơ xanh
Bức tranh còn đó tình anh
Mà sao ..nắng đã vàng hanh, hanh vàng
Sài Gón phố rộng thênh thang
Em đi ..mang cả hành trang tên người
Ước làm gió thoảng mây trôi
Mười phương đậu lại vành môi …em tròn.
Lathu 16-06.2009
-
Lời thú tội với dòng sông !!!
Những dòng sông chảy suốt một thời tuổi trẻ
Cuốn trôi những thác ghềnh, còn đó những bâp bênh
Em đi xa dòng sông tiễn đưa ...
Con thuyền giấy một lần chao trên sóng
Ơi dòng sông uống cánh diều khát vọng
Đỏ thẳm cánh buồm giăng vượt biển đông
Về lại nơi đây đỏ quạch sông Hồng
Vạt nắng lung linh trầm mình cùng nỗi nhớ
Muốn chìm vào những lãng quên, vụn vỡ
Lại sợ dòng sông đâu tắm được hai lần ?
Muốn khoả thân về lại với đục trong
Rửa những cơn mơ, cả bụi mờ hoen mắt
Những loang lổ cứ làm em mê đắm
Sợ quên lời thú tội với dòng sông....
Xin ngu ngơ khóc hết nỗi lòng
Như kẻ mắc tội muốn một lần xám hối
Như hết ngày rồi sẽ sang đêm tối
Ai nghiêng bóng chiều nhuộm đỏ ánh hoàng hôn
Những rong rêu còn vương víu bức tường
Em câm lặng cho một lần hóa đá
Những dịu ngọt, mềm môi ngoan em đã...
Viết trọn trang đời cho một kiếp phù sinh
Sông cứ trôi cuốn hết mọi sinh linh
Em về lại nhìn sông xưa đã cạn
Quỳ bên sóng môt lần nghe đá chạm
Rớm máu thân mình..nặng nợ với hư vinh !
Lathu 14.06.2009
-
Tango đêm !!!
Cần những bình minh sớm mai nhẹ nhàng như áo nàng thiếu nữ
Cần tiêng chim lảnh lót cho dìu dịu đi tia nắng của ngày
Ta đã thức lâu rồi
Đã mở mắt nhìn đêm , đã cùng đêm dìu dặt bản Tango khả ái
Nghe con dế mèn rũ rượi
Ngậm giọt sương hát điệu ru hời
Nhìn mảnh trăng chênh chếch
Thả những giọt vàng hờ hững trên môi
Đưa tay hứng những vì sao lâp lánh
Đêm quay như quả bóng
Bốn phía mờ chỉ còn vạt trăng khuya
Tiếng giày ai lóng ngóng phố đi về !
Hay lá rơi khẽ chạm vào gạch đá
Gió thảng thốt mang mùi hương rất lạ
Ngai ngái hương nhài, thoang thoảng ngọc lan
Ta cất đêm, cất những ánh sáng lấp ló dải ngân hà
Tra chiếc khóa – Cạch – tiếng vang khô khốc
Nhớ tiếng dương cầm trèo qua vách cấm
Thả những phím buồn , ngặt ngặt trói hồn ta
Những vì sao nhảy múa
Những tiếng kèn òn ĩ …tiễn người qua
Trăng sóng sánh, nghiêng ngửa cười : Ô mặt đất bao la !
Trong màn đêm những ảnh hình lại hiện…
Tiếng rao đêm…lảnh lót
Rùng mình gió buốt ngoài hiên
Ta đã thức cùng đêm nghe mưa trút niềm riêng
Tiếng ru cồn cào trong ngực trẻ
Ơi cái cò! tìm chi trong đêm tối
Đậu phải cành mềm , lộn cổ xuống ao ?
Những đêm dài Mẹ trăn trở vì đau
Những vệt tím bầm loang từ tim của Mẹ
Ngấm vào tim đứa bé, ngày tháng theo mau…
Ta sinh ra mùa đói
Thuở bữa cơm độn sắn độn khoai
Ta lớn lên bằng sương phơi , nắng trải
Anh cõng ta hái từng ánh sao trời
Ta rớt vào Anh bằng mắt, bằng môi
Bằng cái nhìn chìm mênh mông biển lớn
Ta quẫy đạp vào bóng đêm vũ trụ
Khi những ngọn roi quất vun vút vào tim
Ta muốn hái mảnh trăng cao
Chiếc lưỡi liềm cong, rạch đau một quá khứ
Ta muốn thách thức ngọn lửa
Đang mài mòn đốt cháy thịt da
Cần đêm để dìu dịu xoa
Cần nghe lặng im tiếng thở
Cần chú dế mèn khát khao một tiếng gáy
Giữa mịt mù ..cho môt phút hồi sinh
Cần bản Tango – vũ khúc riêng mình
Xoay theo bước giữa đêm huyền ảo ...
Thoang thoảng bên tai ...vọng vang tiếng sáo
Khúc Tango lạc bước giữa đêm về
Lathu- 12.06/2009
-
Cũng là thế đấy !!!
Nào tôi biết con đường gập ghềnh đi
Xao xác lá, tiếng gà trưa dựng dậy
Im tiếng sóng, chỉ bên ngoài giọt nắng
Vô tình rơi, rớt lại những tàng cây
Nào tôi biết hạ vẫn vùi ngủ say
Dẫu ve ngân, phượng đỏ cành hoa nở
Sao trống trải giữa lòng không chút nhớ
Cảm xúc trốn tìm, đậu lại nơi nao ?
Có những lúc chẳng viết nỗi câu nào
Bẻ gãy bút , nhặt từng câu chữ vụng
Vẫn không đo được những gì dung túng
Tôi muốn trói mình trong mớ bòng bong
Những sợi dây thít chặt như chấn song
Tôi ở lại… khát khao vùng trời rộng
Như chú chim được ăn no, chăm sóc
Không thể nào tháo củi, sổ lồng bay !
Có những ngày như thế này chăng !
Con chữ múa may quay cuồng , bấn loạn
Những thắt mở, cồn cào nhịp sống….
Sao trước mắt là ..một khoảng trống bao la
Con đương nào đã qua
Đóa phù dung chưa khoe đà héo nụ
Chân bước mà lòng mênh mông quá
Còn gì ? khi khoảng cách ..quá xa !!!
11.06.2009
-
3:30 sáng
Em thức dậy từ 3:30
Đêm chưa qua và bình minh chưa đến
Lắng nghe tiếng rì rầm rất lạ - cây thở , lá rung rinh , những bước nhỏ nhẻ- côn trùng
Đất thơm mùi hương xộc từ nhánh ngọc lan, từ những giọt sương long lanh trên nhành lá
Con trùn đang vo tròn đất trả
Đụn mối vừa khai phá bước chân đi
Em vo thời gian cuộn vào lòng mắt
Nhìn chằm chặp những ngôi sao đang tắt
Lấp lóa bên trời cho một phút sao băng
Ngần ngừ búm chặt những vệt lóe sáng . Gửi theo một câu hát
Câu hát chưa kịp nở trên môi…và vệt sao đã về cõi vĩnh hằng….
Có ai thức dậy vào lúc 3:30 sáng ?
Nghe tiếng xe thấp thoáng ,
Những bồn bề ..im ắng giữa thinh không
Có tiếng đập cánh ..
Tiếng chíu chit của loài dơi thả những trái nhãn lồng
Những lao xao hiện về trong thoáng chốc
Em nằm nghe ..tiếng cuốc gọi..mùa thi
Vẫn đêm đặc quánh
Vẫn những thầm thì , những bước chân đi
Ngọn đèn vàng thức canh người mộng mị
Kéo lũ thiêu thân giẫy chết ..
Xác chất chồng , rũ rượi - sự cuồng si
Em mở to mắt chằm chặp soi vào đêm
Nhặt nhạnh những buồn vui sót lại , những linh hồn rong rêu hoài thực
Để cúi đầu ..chờ gió gửi nụ hôn.
Lathu- trưa 05/06/2009
-
Nếu một mai !!!
Nếu ngày mai thôi không làm thơ nữa
Những buồn vui xếp lại quẳng gánh lo
Những nẻo đường sẽ không ai chạm ngỏ
Quá khứ nằm im đám bụi hóa vô thường
Nếu ngày mai lá rụng dậy sân vườn
Thơ tôi viết chỉ riêng mình tôi đọc
Và những dòng sông ngập lòng trang nhật ký
Con chữ bủa vây ám khói gác trên tay ?
Nếu một mai không còn gió ,còn mây
Còn những cơn say đau rã rời thể xác
Còn những con đường cong cong …vệt cát
Chảy dài loang loáng vết chân ai ?
Nếu một mai lông ngỗng của Mỵ Châu
Không rắc đầy dấu chân người trên Net
Thì quá khứ buông chùng manh áo …khép
Những sầu lo..thôi xin trả cho Người !
Nếu một mai tung hê hết lên trời
Ngửa măt nhìn cao xanh lồng lộng
Nắng nhảy nhót, nhuộm vàng mưa hạ
Thì anh ơi ! đừng níu ..bởi mùa Thu
Nếu một mai ..khép lại chuyện thiên thu
Em làm kiếp con tằm se tơ mới
Không ân nghĩa tuyệt tình ..theo mây khói
Thơ chẳng làm vướng bận bước thiên di
Nếu một mai anh vui bước chân đi
Hạnh phúc ,nụ cười trao cho tình duyên mới
Xin đừng tìm dấu lông ..dẫn lối
Net bây giờ ...không tìm thấy thơ em !
Nếu một mai ..chợt nhớ ..giở ra xem
Bài thơ một thời viết cho anh- Hà Nội
Dù mưa gió ..lòng người đà thay đổi
Chuyện 30 năm dài ..lưu dấu phút chia tay
Nếu một mai ...đời còn có trả -vay
Mình tìm lại ..quán mùa Thu đã hẹn
Lá rơi vàng ngập bước chân ai đếm
Em cất hoài ký ức ..chuyện hôm nay .
Nếu một mai...anh hỡi ..nếu một mai....
Lathu- trưa 08.06.2009
-
Vạt nắng !!!
Những vạt nắng thức cùng bình minh mỗi sớm
Loang trên bức rèm màu tím pense
Nắng dậu trên vai
Trên trang giấy trắng chưa ngấm một câu chào
Nắng chênh chếch ..bên hàng hiên …nắng trốn ?
Nắng vẫn vàng màu lụa non óng ả
Nắng nhỏe cười …
nắng nấp sau đám lá sake
Bầu trời trong xanh
Nắng lấp lánh trên cành
Khi cơn mưa trở về ..nắng rùng mình..biến mất
Nắng dịu dàng cũng có khi ương bướng
Đốt oằn con đường, cong cả bước chân si
Nắng theo gió vu vi
Cưỡi những đám mây bồng bềnh xa ngái
Cả một đời nắng trải
Hết nồng nàn..nắng sẽ ra đi ..
Khi hoàng hôn làm lem vạt nắng nhu mì
Nắng nhuộm tím cả khung trời biên biếc
Rồi chếch choáng ..nắng vùi mình mãi miết
Sau những bồn bề…nắng khép những mông lung.
Nắng là em là những phút riêng..chung
Đến rồi đi ..như ngày và cuộc sống
Phố vẫn rộng
Người vẫn trông ngóng
Em một minh thấp thoáng…. khoảng trên không !
Lathu 03.06.2009
-
D e l e t e
Những buổi sáng trôi nhanh
Bầu trời xám tro trầm mình bước
Mây nghiêng đầy hơi nước
Sũng ướt Ngày , con chuồn chấp chới trên cao
Chiếc computer nấc khẽ câu chào
Những dòng off line nhấp nháy
Màn hình tràn tin nhắn
Nựng nịu, vỗ về, thăm hỏi..chúc mừng nhau
Giữa đám đông ồn ào
Những cái tin ..vô tình thành những hào sâu chôn kín
Dòng off line nhảy múa …thâm tình như thể tái sinh
Con chữ liều lĩnh , chứa đựng những cảm tình
Làm chùng chình những vòng sóng
Sóng lan, sóng tỏa
Sóng hiện hình
Sóng vồ vập
Sóng yêu
Những con sóng từ những e-mail
Từ những khuôn mặt cười
Từ computer – cái màn hình cách hai gang bàn tay vậy
Lúc vui, lúc buồn, lúc sẻ chia trao gửi
Lúc biến mất rồi
Đêm lại trở về đen
Nhân một nút thôi- Delete
Thế là không còn thấy nụ cười và nước mắt
Một phím Del đơn giản
Không còn cái nhìn xuyên suốt chiếc computer
D e l e t e …..
Mưa vỡ òa
Mưa rớt ...giọt mưa tuôn
Phố bỗng trôi...màn hình lại sũng ướt .
Lathu 26.05.2009
-
Đàn ông nông nổi giếng khơi
Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu...
Ví dầu ...giếng đã chẳng sâu
Thì cơi trầu hỡi ...nhạt màu mà chi ....?
Cơi trầu và giếng khơi
Người ta bảo : em sâu như cơi trầu
anh thì cạn, cạn như là giếng khơi
em thả đồng xu
tiếng leng keng chạm vào cõi sóng sánh
nhưng tiếng kêu lạ lắm
chạm đáy cơi trầu
em thả đồng xu
xuống giếng nước trong
đồng xu rơi...như là không có đáy
lọt thỏm xuống chiều sâu giếng vậy
không tiếng ồn ào...
Chạm đáy giếng phải không anh ?
đồng xu của em rơi vào khoảng trống
chẳng một tiếng cạch êm
nó chìm trong hun hút
một êm ái Vô thưòng cuốn đồng xu vào vĩnh viễn tĩnh lặng
Giếng khơi ...vẫn hun hút
cơi trầu... vẫn cằn khô…..
Lathu – 26-05-2009
-
Đêm !!!
Đêm sóng xoài, đêm quẫy đạp đêm ơi
đêm đen ? Cafe đen hay là Đêm đen nhỉ ?
tôi quấy nỗi buồn
quấy màn đêm, quấy ly Cafe đặc quánh
Trănng chênh chếch cười
trăng rớt xuống
trăng rơi...
Đêm cứ nằm yên
con dế mèn quậy khóc
tiếng chìa vôi lẻ bạn
đang xàng xê ...cât tiếng não lòng
Tan trong đêm, sóng sánh nỗi buồn
tôi múc nỗi buồn lên
để rồi tôi nhấm nháp
nỗi buồn chẳng vị, chẳng hương, chẳng làm sao đếm được
sợ khấy cho tan, cho vỡ cả đêm nồng
tiếng thạch sùng tặc lưỡi gọi ai
tiếc cho mình
cho đêm dài...dài lắm
khuấy đi đêm
nỗi buồn chìm vô tận
ai múc giùm ...? đen đặc muỗn Cafe
đêm lại cùng ta... đêm tan ra
ta cũng như Đêm chìm sâu. Số phận?
rồi một mai chẳng còn gì để khóc
nước mắt thừa
đêm dở mắt ...Đêm đen....
Lathu - đêm 25-05.2009
Bài thơ riêng viết cho anh-Người Hà Nội
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Tháng tám- Mùa Thu
Tháng tám lại ru – Mùa Thu rồi trở lại
Hoa cúc vàng triền cỏ mượt sương đêm
Ngọn gió heo mây bay qua Mùa đã cũ
Rưng rức lòng nhặt chiếc lá thu xưa..
Có những Mùa Thu mang theo hơi thở
Mang cả gió trời hứng vạt nắng vàng ươm
Có những mùa thu đọng như sương lấp lánh
Như giọt đời kết lại chuỗi ngày xanh….
Ta xa nhau bao mùa thu Anh nhỉ?
Xao xác lá vàng dâng ngập lối tôi đi
Những cánh cửa vô tình khép mở
Đã dìu tôi bao mê lộ - Cuộc đời-
Sao sáng nay giọt sương nào đẫm ướt
Bên hiên nhà hoa cúc lại trổ bông
Chiếc lá Phong vô tình thầm nhắc
“Mùa Lá Rụng “ về , lặng lẽ tiễn đưa ..
Tôi sẽ giữ Mùa Thu xưa ở lại
Giữ giọt sương long lánh buổi ban đầu
Giữ Mùa Thu dù phong ba chiếc lá
Giữ mối tình sống mãi với Sông Tương (*)
Lathu – 04/08/2009