Tàn khúc Thôi nhan sắc! anh chỉ còn tàn úa Cõi mây xanh xin nhường bước phiêu bồng Tài tử chết trong mùa kinh sám hối Giai nhân về ngồi hát giữa hư không Tàn chén ngọc, đổ tràn ly mỹ tửu Khóc cung đàn chảy máu dưới bàn tay Tro lửa đốt bài thơ đang vụt cháy Chút quyên sinh thương nhớ giữa tháng ngày Thôi nhan sắc! anh chỉ còn viễn niệm Cúi đầu qua thủa trường khúc bi hài Cờ lỡ cuộc hậu về bên tân quốc Vua rời triều khoác cờ trắng trên vai Kinh thành khóc trong những ngày mây tím Say tỉnh cười rồi ly biệt uyên ương Lầu vọng nguyệt có vầng trăng đã chết Thi sĩ quên thân xác giữa dặm trường . . . Thôi nhan sắc! anh chỉ còn thiên lý Con đường đi xa vắng giữa hoang đường Gục đầu hát trên bờ vai kỹ nữ Nguyện đi về với người chốn phơi sương Cờ đã rủ trên vai người hành khất Bài hoang đàn ngồi hát với cái bang Phù du chết ngân sâu trên vầng trán Cuốc rượu say nên mi mắt lệ tràn . . .