-
Số bài viết
55 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi colonbay
-
Giữa hai kẻ "Thịt gà mà không ăn Và kẻ ăn mà không thịt gà" thì kẻ nào có tội sát sinh? Mà có tội thì có được tha thứ không? Ấy là vấn đề mà tôi đã hao công suy nghĩ !. (Chào các thi sĩ, tôi mới tham gia diễn đàn. Cũng có bài thơ theo đúng phong cách của tôi góp vui. Rất mong được làm quen!) Bạn mới vào tôi cũng mới vào, tôi chỉ là dân ngoại đạo thôi! Nhưng thật sự, đọc những câu thơ bạn viết, hay! Hay lắm! sâu sắc vô cùng! Bạn là người rất có khả năng đấy! Chắc chắn rồi! Bạn sẽ thành công!
-
Sét đánh… Xoáy dải tóc quấn thành búi, Đưa ngang tay ôm tóc dúi chặt vòng. Hất tóc mai trượt đầu bóng, Vênh quai hàm liếc mắt lóng lánh kiêu. Mặt tỉnh bơ, mắt lá liễu, Quay lưng bước kẻ cô liêu đứng lại. Lòng lạnh giá chẳng yêu ai, Tim se sắt chẳng đáp lại bao giờ. Che đôi mắt trong sương mờ, Mang tim nhốt trọn thờ ơ trong lồng. Cứ buông chân, sải bước hồng. Cuốn trọn lòng theo dòng sông băng giá. Gói tâm hồn, kín trong lá, Đợi thu lạc bước, thổi xa vẫy chào! Đêm đêm, triệu triệu vì sao, Thả tình nhung nhớ lên cao tận trời. Trăng vô tình, khuyết miệng cười, Để sao buồn tủi ôm đời vào mây. Sét cuồng cắt phập đám mây! Xẻ tan băng cứng, đổ cây, sập lòng, Đục tim một cửa sổ hồng, Sét bùng nghiêng ngả len nồng vào tim. Dòng sông băng cháy lặng im, Để cô thiếu nữ lim dim đốt tình, Đốt thiêu lạnh giá riêng mình, Đốt thiêu se sắt tình tình thành không... (Chờ Duyên_ 6h50' _ 04/09/2008)
-
Say tình Bay bay dài hạnh phúc phù du. Héo hon tình mênh mang theo vũ trụ Quay cuồng, đảo điên trong ảo vọng hư không Cố gào, cố hét trong đếm tối. Đếm tình, đếm đời, đếm cả bi ai. Gió chen gió, cát bay, cát phủ cả cuộc đời. Nhấn chìm tình trong mộng biệt, phân ly. Bay bay đời theo số kiếp luân sinh Kéo kọt tình thở than trong kẽ lá Cào mòn chồi đầy lòng hoa nở biếc Lấp liếm xuân tàn qua sắc đỏ hè sang. Đời mộng tưởng ngỡ xuân nhạt tình phai Hồn nức nở lay tình trong ảo vọng Khẽ rung mình đón thương vào trong hạ Đậy đời thường gói gém chờ giấc mơ (Chờ Duyên 1h30_21/04/2008 + 2h30 _ 25/04/2008)
-
Vì tôi lạc đường còn nàng lại tắm rất vô tư? Vẫn đang đợi một nàg tiên nữ tắm vô tư! Câu truyện hay lắm! Ý nghĩa lắm! Chúc bạn thành công!
-
Bâng quơ… Cánh sen tàn thả trôi trên mặt nước Quắt queo đời lượn sóng lướt ra khơi. Đài nhỏ lệ, rơi cánh nhụy vội vàng, Thả chút thơm quện với gió bay xa. Gió thi thoảng đung đưa nhành sen cũ, Gật đầu cười thời non trẻ _ búp sen... Người ta bảo, bùn và sen là 2 đầu vô cực Mà sao bùn quện chặt quanh sen Đã đôi lúc nghĩ rằng sen ích kỷ Cóp sương rơi giữ chặt trong lòng. Để đôi lúc thèm chút sương, chút ẩm Tìm hồn sen đọng lại nơi thu tàn... (Chờ Duyên_19/10/07 )
-
Chuyện tình ngõ nhỏ… 1. Nhà trong hẻm nhỏ, ngõ chẳng to. Thiu thiu buông giấc, chờ ngày mới. Gối mặt bên thềm, góc sân thưa. Nhoẻn nhoẻn miệng cười, toác cửa hiên. Bâng khuâng thả nước, cái cống ngầm. 2. Này cô con gái, ôm lửa cháy. Hét toáng kinh hòang, một chữ yêu. Duỗi chân lội nước, thò cẳng xuống. Hất mặt quay hàm , ngó thấy ai. Khư khư giữ lấy, hai hàng lệ. 3. Để anh thẹn thùng, đứng hứng mưa. Tay anh chẳng sạch, cũng hứng bừa. Hứng vì mưa xuống, chả phải cưa. Quệt tay trên áo, chùi sạch nước. Ôm tấm thân mềm, một ngõ xưa. 4. Loanh quanh ngõ nhỏ, mở thành đường. Cống kia xây mới, chẳng còn tắc. Sân thành nhà lớn, thềm đâu nữa. Gối giấc mơ trong, đời đùng đục.. Em thì dang dở, dạt đi đâu? (Chờ Duyên 13h50'_ 02/09/2008)
-
Chưa duyên! Có anh thợ điện trèo cao, Để quên vít nhọn lao xao dưới nền. Này cô gái vừa đứng bên! Nhặt dùm cái vít ném lên không nào? Cô cười, Tung vít tào lao, Thế mà cũng trúng, Nao nao anh rồi. Bỗng dưng! Anh lại bồi hồi, Bỗng dưng! Anh đỡ, Anh chôn chặt lòng. Bỗng dưng! Thành kẻ đa tròng, Thành tên ngoại đạo, đứng lòng vì yêu! Chia cho em: mảnh tim nhiều, Mảnh vô tình vì chót tiêu mất rồi... Bỗng! Quẫn bước chốn ba người. Em phiêu du, Đem yêu cười chốn ấy. Hạnh phúc gì mà lạ vậy? Để hai ta cất trọn vào bóng đêm, Cất trong lặng lẽ, Êm êm... Giấu trong cuống lá nhấn têm của trầu. Anh nhỡ nhàng, Bước qua cầu. Để người rút ván. Quay đầu còn đâu? Cầu rút ván. Nước sông sâu. Anh đâu cần biết nông sâu thế nào! Biết rằng tim đã nghẹn ngào, Thôi đành an ủi lòng nào: " Chưa duyên"! ... Xuân qua, Hạ cháy rực trời... Cầu sông đã bắc. Cầu người đã qua. Anh bơ vơ một ngôi nhà. Một mình lẻ bóng với tà áo trưa. Nghẹn ngào tìm lại em xưa, Đây ngôi nhà cũ, then xưa vẫn cài. Để ai bàng hoàng tê tái? Hàng trầu xanh! Ai nỡ hái đi rồi? Nhà vẫn đó. Người dạt trôi! Để ta còn lại cái tôi của tình. Lang thang bến nước một mình... Gặp em gái nhỏ giữ tình ngày xưa, Kìa anh thợ điện ban trưa! Trưa gì hả nhóc? Ngàn trưa qua rồi! À vâng! Ta lại bồi hồi... Vô tâm em lại nói lời: " Chưa duyên"! (Chờ Duyên 7h15'_ 02/09/2008)
-
Cô gái hàng rong … Này cô gái, tránh coi nào! Tự dưng đặt gánh, giữa đàng người đi Cô biết biển kia ghi gì? Mà còn ngồi đó! Bộ ghi bằng thừa? Em lắc đầu, miệng mỉm cười, Nắng rong chơi trên vạt nón em cầm, Lăn rón rén thả mình ngâm, Ngâm ngơ ngẩn như người hâm gặp sét. Lồng ngực nhảy lên gào thét, Lòng rộn ràng, rạo rực hét thật to, Sao đánh gục bông nắng nhỏ? Để nắng vô tình được tỏ lòng em! Gió đùa ngơ ngác đến xem, Đùa vui, phủi nắng khỏi em bây giờ. Em quay lưng, cười hững hờ, Mặc cho nắng đổ trượt mờ áo ai. Thẫn thờ nắng đợi ngày mai, Đợi em để nói về ai nắng chờ, Để nói những điều tình cờ, Rằng nắng đã chót dại khờ yêu ai. Biển ghi đã dựng làm hai, Đón chờ em đến ban mai cũng đành. Thôi thì nắng nhớ nắng canh, Biển xanh đứng đó, kệ anh nắng vàng. Kệ đời em rong với hàng, Đem cho, đem bán, gánh hàng đó thôi! Nghề kia cũng phải đổi rồi, Em đành biết thế phụ lời nắng cho. (Chờ Duyên_ 10h 40' _ 01/09/2008)
-
Châm pháo… Em là phận bánh pháo hồi, Phất phơ treo gió, trực ngồi muốn châm. Tôi thì thấp bé nhẹ cân, Không màng đến tới lấn sân ngó nhìn. Em liếc mắt, hững hờ tìm, Tìm người châm pháo, tìm tim ngập ngừng, Nhìn tôi em lại vội mừng, So đôi đũa lệch, ai nhưng được tầm? Thao thức ngồi đợi pháo châm, Khoanh tay liếc mắt chờ trông đêm về. Chờ man mác cả canh mê, Chờ người con gái trở về bên thôn, Chờ gặp lại gửi gió hôn, Cầm tay tha thiết bồn chồn nhớ nhung. Mải mê mơ giấc ngồi chung, Bỗng “ đoàng”! Pháo nổ vỡ tung ầm ầm! Làm tôi lòng cứ râm râm, Tiếc người châm pháo vội châm đời người. (Chờ Duyên_22h00'_31/08/2008)
-
Bán hoa… Tranh thủ lễ đến kiếm vài đồng, Đem hoa cũ ủ từ trong xó, Bầy hè phố, đảo bước người qua. Thân hoa yếu, mềm mình ngang đổ, Thì lỡ làng, hoa úa dở dang. Khách nhặt lên, khách cười quẳng xuống, Quay lưng đi, chê đắt quá chừng! Người nối người, chen chúc ngã năm, Hoa chen chân phơi mình mặt phố, Chẳng đoái hoài hương đã nhạt phai. Hạ giá xuống nấc thang có thể, Đem đời hoa bán giá tột cùng, Người chen chân ôm hoa từng bó. Trút hương tàn vào nốt khách mua… Còn lại đó một đời người bán, Cứ mang hoa rải rác kiếp người, Cứ đem đời, bán đi, bán lại, Mặt úa tàn đứng giữa ngã năm… (Chờ Duyên_16h00'_31/08/2008_ Chợt nhớ những xe hoa ngã năm Bà Triệu Nguyến Du_ Chợt nhớ những kiếp hoa…)
-
Chuột quang Này cu cậu vô duyên chửa! Bi thì chửa có lửa cứ rập rình? Thân là chi mà vò xé? Để tả tơi một đời mẻ không bi. Cân vài lạng chứ bao nhiu? Mà để tay ai cũng hiu hiu sờ? Thiếu chi chủ tốt không nhờ? Cứ đem thân gửi tờ mờ quán game! (Chờ Duyên_19h20'_30/08/2008)
-
Treo cờ Vô duyên tre nhọn hững hờ, Thò chân đâm thủng lá cờ của tôi! Đỏ thắm như là đôi môi, Ra riết cuộn giữ cái môi của cờ. Phảng phất gió cuốn đợi chờ, Chờ cho gậy thẳng, thân cờ chớm đau. Chờ cho ngày lễ mau mau, Duyên tre hết, cờ về lau lại đời… (Chờ Duyên_17h50'_30/08/2008)
-
Thơ Cậu kia vô duyên vừa thôi nhá! Cứ dạy chị thả nhớ vào giấy thôi! Đốt từng tờ ghi: quá khứ đã cháy rồi! Ô hay nỗi nhớ cháy, hóa ra là đánh mất, Ngồi ngẩn ngơ nhặt từng mảnh tro rơi. Thế mà bắt người ta xóa, thì ra là để nhớ! Chị đâu có tin, cứ mặc chú nói hoài, Cứ mang hồn thả dọc những bài thơ, Cứ trải lòng gieo vần vào muôn nhớ, Tình trôi, thơ đọng vấn vương tơ người... (Chờ Duyên_23h57'_29/08/2008)
-
Muộn! Cầu hôn làm chi nữa muộn rồi? Áo đỏ thắm đã cài then chốt! Thuyền qua sông, đỗ bến, vào bờ, Kiệu đón đưa, động phòng con gái... Người ở lại, giữ mãi xuân xanh… (Chờ Duyên _ 18h15’_29/08/2008)
-
Phận… Phận em, phận mắt đong tình, Phận em, phận ở một mình đó thôi! Thả nhan sắc, để mặc trôi, Để đời cuốn, để tình thôi mặn nồng. Bèo trôi, mặc bến, mặc bồng, Để cho em dạt, để hồng thôi phai, Cho đêm thôi nhạt đời trai, Ngắt hoa nở, rồi để phai một đời. Phận em, phận là trò chơi, Cho kẻ mua sắc, cho chơi đến cùng. Phận em, phận vợ của chung, Tiền thì em vẫy, em sung trong lòng... Phận em phận kiếp không mong, Một đời bèo dạt, đời trong chẳng còn! Héo hon, tim một cào mòn, Tình thì dang dở, chẳng tròn của ai. (Chờ Duyên 10h30 _ 08/08/2008 vài tâm sự khi xem tranh của Dali)
-
CÓ NHỮNG LÚC TÔI THẤY MÌNH....
chủ đề trả lời colonbay trong HAXUANTHAM_TEARDROP ở Nhật ký nhiều người
Ko một ai mong muốn cuộc đời mình lắng trong đáy lọ đâu bạn ạ! Ai cũng thế muốn là bông hoa kia, xấu một chút, khép hờ một chút, mà có khi nở tung tóe cũng chả sao, miễn tôi được đón ánh sáng, được cảm nhận vạn vật xung quanh, được biết rằng xã hội đang hiện hữu... Đôi khi hạnh phúc đến thật bình dị, nhỏ bé chẳng ai cảm nhận, chạm và hiểu nó, để đến lúc nó đi rồi lại tiếc nuối, tiếc nuối mãi... Khép cửa trái tim, đóng lòng, dùng lý trí để điều khiển chúng, không hẳn đã là sai nếu Lý trí, đầu óc đó đúng... Hãy mở lòng thật rộng và hãy làm theo những điều bạn cho rằng đúng bạn nhé! Hạnh phúc sẽ đến, yêu thương sẽ cận kề! Trân trọng! Chờ Duyên -
Dửng dưng Em chẳng biết hạnh phúc là gì? Đang tâm đặt giữa trời bão giông. Em chẳng biết tình yêu là gì? Đem phơi nắng trên nền đất bê tông. Em chẳng biết thế nào là da diết? Đem tim mình vứt xó một góc phòng. Em chẳng biết thế nào là nhung nhớ? Đem lòng mình cắt những mảnh chia ly. Em ki bo, chẳng cho mình gì hết! Đem tâm hồn cho nốt kẻ dửng dưng… (Chờ Duyên_8h00'_31/08/2008)
-
Yêu ko hết mình! Có kẻ yêu không hết mình Vậy là tim chết nửa tình biết không? Lòng se sắt có như không Yêu bâng quơ, chẳng giám gồng điên đảo Chẳng si mê, chẳng hoài bão Chẳng đam mê, chẳng quằn quại nồng nàn Để tim nhạt chẳng gắn hàn Để khô héo, thiếu ngọt ngào yêu thương Để tim chết, vấn vương thừa Nửa chơ trọi, vô duyên vừa chớm mất... (Chờ Duyên_14h00'_30/08/2008)
-
Một mình… Một mình tôi với một mình, Một mình tôi với một mình cô đơn! Cô đơn lẻ bóng chiều hôm, Để hoa trinh nữ đứng đơn một mình. Giơ tay che nắng một mình, Hắt hiu đội lá một mình chống mưa, Hắt hiu từ những ngày xưa, Đến giờ cô quạnh cảnh xưa hẵng còn. Đảo đi đảo lại vòng tròn, Thì ra tàn úa ôm tròn cả thân. Một mình đứng ngóng một mình, Một mình cô đứng một mình ngóng trông. Một mình đứng tựa đồng không, Một mình mòn mỏi chờ trông người về. Đồng hiu quanh, đêm mải mê, Miết lúa vàng rập rình kê bên sát, Cứ ngỡ ngàng là ấm áp , Rồi bỗng dưng kiệu cháp cũng đủ đầy. Ấm áp đi, lúa vàng trẩy, Một mình cô quạnh, một cây một mình… Một mình tôi với một mình, Một mình tôi với một mình mình tôi… (Chờ Duyên 15h30’_26/08/2008)
-
Khó Đã bảo dừng mà sao ta vẫn tiến? Chớm chia tay đã lại vội quay đầu. Đã biết yêu thương chẳng thể khóa mình, Vẫn chèn ép khép mình vào cung cấm! Yêu là đau, là khổ, là tan tóc, Ly biệt rồi liệu có tốt hơn chăng? Nào chia tay, tim rạn vỡ tâm hồn Nước mắt tuôn trong những ngày ly biệt, Hoa thôi rơi, nắng thôi lăn mặt đất, Trời bỗng nghẹn ngào mặn đắng hạ chân, Ta vội vàng tìm anh trong blog, Vội vàng cuốn theo những mảnh thư rơi. Chẳng còn gì ngoài những dòng thư ấy, Vởn vơ bay, xé nát cả tâm hồn. Anh ở đâu, đang nhớ hay quên rồi? Yêu thương, hạnh phúc một thời thôi anh! Để qua đi anh trở về dang dở, Dang dở ta, dang dở cả kiếp người. Làm sao đấy, nếu chẳng ai hạnh phúc? Chẳng ai vui, chẳng ai có vẹn toàn… (Chờ Duyên 18h50’_17/08/2008_ Ngày không anh3!)
-
Chuẩn mực! Khao khát đi thôi _ người tình trong mộng! Một bữa cơm ấm áp của gia đình, Anh vào bếp giúp em việc đun nấu, Hạnh phúc chi đây, quá ngọt ngào! Em thèm khát một lần em nâng rượu, Có người giữ tay, ngăn cản một lần thôi. Bao nhiêu thứ mà em đang khao khát, Tất cả đây thôi, chỉ có một người. Ôi chuẩn mực một thời em vẫn nhớ! Còn đâu đây hay đã mất đi rồi? Mặc kệ anh, để kệ uớc mơ thầm, Vội quay bước, ướt mi mềm thổn thức. Bởi yêu thương chẳng có chuẩn mực nào! Để tim ta quay quăt bước âm thầm, Lòng ta cháy, rạo rực cả tâm can, Chạy đuổi theo một cái bóng vô hình, Một yêu thương nhẹ nhàng không nói trước, Tự dưng thôi, ta và bóng lạc bước, Quẩn quanh nhau, giữ bước chẳng dời xa! Yêu thương là gì khiến ta hoang tưởng? Rạo rực đê mê, say giấc vui ngàn, Để quên đi chuẩn mực của đời thường, Ta và bóng hai khung trời khác biệt! Ta tự do trong mọi sắc, mọi màu; Còn riêng bóng, âm thầm trong một sắc. Đời lạc lối để hai tim cùng bước Để tim ta chết, bóng cũng phải đi rồi … (Chờ Duyên 1h50_16/08/2008)
-
Ngày không anh! Ngày không anh, bóng với em dạo bước, Giọt đắng rơi, ướt nhoè bóng mất rồi! Môi em cay, người em rung từng đợt, Bóng lệ nhoà cũng vội đập rưng rưng. Cứ thế thôi em cùng bóng dạo bước Không chuyện trò, sẻ chia, không gì hết Nhưng em biết, bóng một màu u ám, Giấu yêu thương, hạnh phúc chỉ một màu! Để che trở, để gần em chút nữa, Bóng khép mình giữ chặt ở bên em. (Chờ Duyên 11h10’_15/08/2008_ Ngày không anh!)
-
Anh! Mình dừng thôi anh nhé! Hạnh phúc chi đây?Đã ngập rồi! Nước mắt đẫm, lệ nhòe thổn thức, Bước yêu thương ra khỏi cảnh chiều tà. Thổn thức âm thầm, em trốn khỏi yêu thương, Chân em mỏi, đầu cuồng si không biết lối, Đáp chốn an toàn, hay lại chốn chia ly? Em không biết, vạn lần cũng không biết. Nhưng sẽ tốt hơn khi rời khỏi chốn này? Hạnh phúc là đây? Yêu thương là đây? Nào ai đâu muốn có! Nước mắt, đau thương, chấm hết rồi! Hết cho say, Hết cho si, Hết cho cuồng, Hết cho thôi dại! Còn đâu nữa anh ơi, ngoài tuyệt vọng? Chớm yêu thương lại xóa trắng mất rồi! Bỏ thôi! Kiếp mộng mị ta hằng mơ. Đời thực lung lay, rung khẽ giấc hồng! Để ào ạt, làm lòng ta thổn thức, Kéo tim ta nát vỡ lịm ngủ rồi! Còn ai không? Hay chỉ mình em thức? Tự chia tay, tự vứt bỏ một mình! (Chờ Duyên 0h30’_15/08/2008)
-
Bus Này thì gió xối, mưa tuôn giăng lối về! Này thì áo âm, ô che bên lối về! Này thì gió cuốn, ... gió cuốn đưa mây về... Này thì mưa rơi, ... mưa rơi bên đường về... Ôm yêu thương, cuốn trọn trong lòng. Bus che lối, rung mình theo nhịp bước. Quay vòng đều, lăn những nhịp nhẹ tênh. Kính chắn che, cho mưa khỏi uớt áo. Mái dặt dìu, đón đỡ gío chiều đêm. Môi em cay, mắt em nhòa vì tình bus. Đầu dập dềnh, mang hạnh phúc của bánh xe. Tim em trong, pha lê như ánh sáng! Tình em trao, ngọt lịm như đường lăn! Tay yêu thương gõ theo từng nhịp bước. Bỗng trượt dài ôm hạnh phúc vào trong. Bến đỗ dừng chân, đẩy em khỏi tình bus. Em lại rảo bước cô đơn, ôm hạnh phúc trở về... Này lại gió cuốn, mây rơi giăng lối về! Này lại áo ấm, ô che bên lối về! Này thì hạnh phúc, ... hạnh phúc rơi rơi bên đường về... Này thì cô đơn, ... cô đơn theo chân về... (Chờ Duyên 12h 07/08/2008 cảm xúc trên đường mưa khi rời xe búyt về nhà!)
-
Thử yêu Mở cửa trái tim, ... Đợi nắng vào rọi nhịp... Để giờ đây: Rơi chân bước, gục mình bên miệng xí. Mắt khô cong, ngây dại cả tim ngàn. Tay níu miệng, không cho gào thét. Âm nuốt vào, tận góc đáy nơi tim... Thổn thức, Bâng quơ, Ta cười, Ta khóc! Ngạo nghễ yêu thương, Ngạo nghễ cười! Khép cửa trái tim... ....Chờ một ngày được coi là hạnh phúc! (3h am 6/8/2008)
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.