nganmum
Thành viên-
Số bài viết
76 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi nganmum
-
hi....hình như mình gặp đâu đó văn phong rất giống mấy bài viết của HT....Định vào họa cùng nhưng lại không thấy đâu nữa.... Chắc là chưa có duyên rùi Happy fun nhen ^.^
-
Phút bốc đồng Ta ghét hết...chán hết...Ta bất cần Sống là điều gì, tình là chi? Không có ai ta một đời vẫn tốt Vẫn một mình, ta có cần ai đâu Ta lại nói những lời thật ngao ngán ...... Có sá gì chút tình đó người trao Có sá chi thời gian mưa lại nắng Có đáng gì để ai nhớ mà quên Ta vô duyên nên chẳng muốn nợ đời Ta đơn độc thì bạn để mần chi Ta đứng đó nhìn cái tình đời sống Ta quay về...ai đưa tiễn mình ai?? Khi ngẫm ra ta lại mãi cười thầm Bạn ư....Tình ư....hay chỉ là giả tạm Sống trong đời sống tấm lòng là không thật* Như nối nhớ là nói dối chẳng sai** (*) Mượn câu hát của TCS "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng" (**) "Nỗi nhớ là lời nói dối"
-
Chuyện thiên hạ trăm năm II Thật buồn cười...hắn dường như bị cuốn hút bởi những con người thuộc cung Bảo Bình, 15/11 rồi 6/11 và bây giờ lại là 14/11...Hắn đã ko còn giư thái độ vui vẻ và thoải mái như trước, trong hắn dường như e dè và lặng lẽ hơn... Hắn...đôi lúc hắn nghĩ hắn cũng mạnh mẽ, cũng giỏi gồng mình....Con người ta đôi lúc được lãng quên, được vô giác cũng là 1 hạnh phúc dù là mong manh Gồng mình với những chuyến đi Oằn vai để nhận điều gì hỡi ta Trắng tay ta đã đi ra Bôn ba đến cuối vẫn là trắng tay Bỏ quên những tơ duyên, hắn lại tìm đến bạn bè...Còn ai...ai cũng vui vẻ nói, cũng pha trò hài thế mà... Mà chán thật, đất ĐN ko có chỗ nào có kem ngon...để mà chén cho đầy cái lạnh, hòa vào hồn để chai theo cái lạnh bạn bè, tình người P và M lại bibi...lại mời N đi cafe trong sinh nhât... nhoẻn miệng cười trò chơi tàn cuộc ai và ai...sánh bước....một mình ta có cần cái tình dại ấy bạn mất rồi....liệu có cần duyên M và P hắn biết rõ tính nết trong tầm tay...cố sức ghép như cái trò ghép hình 1000 miếng mà hắn đã hoàn thành chiều nay, chỉ là lượm lặt ghép vội hên xui...chỉ thương cho M, lại một lần nữa tổn thương...và càng đau hơn nếu như N và P là đôi Có đáng không cái tình duyện nợ Được bên này mất hẳn bên kia Thà rằng ta chẳng cần duyên Mai sau ắt sẽ hiền hòa bạn xưa Hắn lại cười....oái ăm thật...N vẫn mong muốn 1 tình bạn vẹn nguyên trong sáng và rất thật lòng, như giây phút thật buồn M đã kéo N ra biển mà hét mà hò để rồi cả hai cùng cười toe toét Theo ngôn ngữ của 1 người bạn, hắn chỉ mới được "hóa kiếp" chưa đầy 1 năm, thế nhưng hắn đã học thật nhiều....Hắn, hóa ra cũng chẳng ngon như hắn vẫn nghĩ....Hắn cũng miệng mồm có cỡ, cũng nói những câu nhói lòng dẫu đó là sự thật...cũng lý luận bén ngót mà xưa nay hắn chưa bao giờ lạm dụng....dường như những j hắn ngủ yên thì nay lần lượt được đánh thức cho cái bản ngã được khẳng định, lên tiếng.... Hắn bây giờ lạ thật... Lạ như nỗi nhớ anh tìm về trong đêm...hắn lật qua lại lật lại....mở ra rồi gập lại...nỗi nhớ rất rõ sao lại xa mờ, lạ lẫm với từng câu chữ, lời văn....hắn im lặng đến lạ lùng... Cuộc sống là gì....giữa chuỗi ngày - đêm Là ánh sáng mặt trời....hay hoàng hôn bóng tối Là chính ta được lớn trong đời sống hay lặng nhìn bản ngã được dưỡng nuôi Chủ nhật nhiêu khê 23/11
-
Giai điệu thơ thật nhẹ nhàng... Đừng buồn như lối nhỏ Chỉ xào xạt lá rơi Đừng chau theo hoa ấy Suơng đọng ngỡ lệ trào Xin đừng như cành trúc Buồn cho cành mỏng manh Và đừng rơi mưa mãi Chỉ lặng lẽ rì rào Để đêm khuya mù mịt Buồn đơn lẻ riêng mình Dựa theo tứ thơ của VLONG
-
Ngày buông lơi theo gió Giấu mình giữa bóng đêm Chỉ lạnh về da diết Phố lang thang...ko người Đêm rủ rượi đầu ngõ Hương dạ lý nhạt nhòe Hồn cây run rẩy đợi ..... Lặng thinh giữa khôn cùng Ta về tìm hơi ấm Sưởi giá rét ngày mùa Ta tìm về vô định Miên man đường ngược xuôi. Gió lộng thổi Người lại - qua Ta một cõi Nhìn đời đi Ta đứng đó phai cuộc tình.....
-
Có những nối đau ko bao giờ nên nhắc lại....có những góc khuất ko bao giờ nên rọi soi...Sẽ nhẹ nhàng và bình yên hơn cho anh và cho cả ta. Phút giây nào đó để mình sẽ thành thật và mở lòng hơn. Như ta...như anh Ta đã xem, đã thấy khoảng trống trong anh, trong góc ảnh không còn đầy vẹn...Có lẽ người đặt đã cố tình sắp xếp như không cho phép mình lãng quên... Có lẽ quá khứ là khoảng thiêng liêng rất riêng của mỗi người Nếu nỗi nhớ là điều gì rất lạ là hạnh phúc hay niềm đau sau chót là bình yên trong khép mi chua xót là giọt lệ đầy chảy ngược vào tim Thì ta ơi còn điều gì mỏi mệt rơi rất gần rơi xuống bên ta? Thì ta ơi còn điều gì nấn ná Biển trời chiều đâu chỉ biển mênh mông
-
Hôm nay tự nhiên mấy nhỏ cho cô giáo mất dạy...lại được nhỏ bạn send cho mấy links nhạc....khá hay Thơ thẩn quài, hôm nay làm bài nhạc đổi gió Never had a dream come true (S chub 7) Everybody's got something they had to leave behind One regret from yesterday that just seems to grow with time There's no use looking back or wondering (or wondering) How it could be now or neither been (or neither been) All this I know but still I can't find ways to let you go Chorus I never had a dream come true Till that day that I found you Even though I pretend that I've moved on You'll always be my baby I never found the words to say You're the one I think about each day And I know no matter where love takes me to A part of me will always be with you Somewhere in my memory I lost all sense of time Amd tomorrow can never be 'Cause yesterday is all that fills my mind There's no use looking back or wondering How it should be now or neither been (or neither been) Oh this I know but still I can't find ways to let you go Chorus You'll always be the dream that fills my head (Yes you will, say you will, you know you will, baby) You'll always be the one I know (I'll never forget) There's no use looking back or wondering (or wondering) Because love is a strange and funny thing No matter how I try and try I just can't say goodbye No no no no Chorus A part of me will always be with you... http://www3.nhac.vui.vn/Music/#Play,62806
-
Đêm đặc sánh. Hơi nóng từ người toả ra, bên trong cái lạnh len lỏi qua từng thớ thịt. Rét run người trong cái nóng hầm hập....Giây phút này ta chợt nhận rõ nỗi cô đơn trong anh Chuyện cổ tích Biển và Em (Bài thơ cũ...) Có một thời Biển và Sóng yêu nhau Người ta bảo Biển là tình đầu của Sóng Biển thì thầm vỗ bờ cát trưa nóng bỏng Sóng rì rào hát mãi khúc tình ca Có một lần Sóng nông nổi đi xa Bao kẻ đến và tỏ tình với Biển Biển sợ rằng Sóng không về vĩnh viễn Nên đành lòng hò hẹn cùng Vầng Trăng Sóng trở về thế là Biển ăn năn Sóng đâu vô tình để Biển xanh vô tội Tình chỉ đẹp khi không còn gian dối Và bỏ đi kể từ đó không về Có một lần em kể cho anh nghe Chuyện tình yêu của chúng mình không đơn giản Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn Với thời gian thề hẹn cũng mong manh "Sóng bạc đầu từ đó phải không em? Còn ngàn năm Biển vẫn xanh huyền bí?" "Không phải đâu anh Biển chẳng hề chung thuỷ Dẫu bạc đầu mà Sóng vẫn thuỷ chung" Anh dắt em đi trên sóng biển ngàn trùng Nghe dã tràng kể chuyện thời xa vắng Dù chẳng phải tình đầu em trong trắng Thì van anh thuộc lòng chuyện cổ tích ngày xưa Đêm 16/11
-
Ta không níu kéo người Không dùng dằng đi - ở Ta tiễn đưa thành thật Vẫy tay người sang sông Len điều gì nhẹ bâng phút giây người quay gót Phải chăng điều ta biết Đợi chờ là hư không Mây trôi không chốn ngụ gió rong ruổi mùa dài con đường xa ngần ngại Người ơi! Nương gia đình Xin về theo lá biếc Xuôi dòng chảy theo nguồn Theo lối người đón đợi người và người hạnh duyên Đừng đuổi theo con sóng mải miết không bình an chỉ ồn ào vồn vã phút ôm bờ ra khơi. .... (Phút dạt dào thương nhớ đau đáu hướng bờ xa để khi mình kề cận Biển đánh bờ lao xao)
-
hãy đến rồi đi như tình như lý như chia ly trong hội tụ ngỡ hội tụ để hai đường cuộc tình nào như thế hãy đến thật mau ra đi vội vã tựa vô tình sắc nắng sớm mai mưa lạnh về dữ dội ko hẹn ước lan ngập mây giăng bồn chồn con nước chực chờ trôi vào phố trắng xóa mịt mờ mênh mông có khoảng không nào chưa vội đặt tên xin một khoảnh nhỏ giấu vội điều bỏ ngỏ thả miên man giữa vô tình - hữu ý giữa có - không thực tại giữa nắng - mưa vô thường. Xin một chút nhỏ nhoi...
-
cám cảnh gia đình.... bà ngoại ở đó đứa cháu dâu vào ra vợ con trai lơ đễnh bà mẹ già . ốm đau. đơn côi. Mái tóc sương gió đồi mồi nắm xương ở đó... không có tình người Già đau thắt ruột dăm hôm Không người chăm không rau cháo không màn dạ thưa "trẻ cậy cha, già cậy con" con ko tròn hiếu sống còn bao hôm? Cám cảnh mờ tỏ chiều hôm Càng gom nỗi ngại Mai-Hôm tựu tề.
-
thơ văn gì thấy cùi ghê Một ngày vẫn như mọi ngày
-
Nơi này là nhà của ta Ta vui ta cười hạnh phúc Nơi này bầu trời bao la Ngao du múa hát tứ bề Chẳng như ngôi nhà chốn đó Nỗi buồn vươn lên thật nhẹ Không như bầu trời lối nọ Đơn côi buốt giá ngập hồn Con đường dịu vợi xa xăm Có làm chùng chình gót nhỏ Nhịp cầu tương lai bỏ ngỏ ai ơi có nhớ nỗi chờ.... Dẫu mưa sa Dẫu lạnh giá.... Dẫu non cao Dẫu bão tố Vẫn tin. Vẫn đợi...vẫn chờ mong Để còn lại để mình ta.... với xót xa. Tháng ngày....
-
hay thật..... cuộc sống là điều gì rất lạ cám dỗ lúc nào chẳng nhận ra chỉ biết khi được nhìn thật kỹ mới chợt giật mình...ta...lợi danh Lạ thật đấy, thật ra thì chính mình đâu có đẹp như mình vẫn nghĩ....cũng vòng tròn danh lợi, cũng mưu toan kiếm xiền... Có ai biết được lòng ta đó Cũng màu đêm tối có thua ai cũng ngàn toan tính để vụ lợi cũng kiếm đồng tiền chẳng vẹn nguyên Nhiều lúc lại thấy sợ chính bản thân mình, sợ lại quen tay, đôi lúc sợ chính mình không còn cảm giác như lúc này....cái cảm giác sợ mình sẽ thấy hiển nhiên, cứ y như ban ngày thì trời sẽ sáng... Dường như sự nói là vô thức chẳng rõ ngọn nguồn chẳng còn duyên cái duyên ăn nói ngày xưa ấy Nay cũng vùi theo với tháng ngày cứ nói, như một phản xạ, để khi được là mình, ta lại ngậm tăm như chưa từng biết nói Càng già hắn càng thấy mình rất lạ, lạnh....vô tình
-
Sinh nhật có buồn lắm ko anh? Có nằm cỏ mượt nghe sóng biển? Có hát điệu ca chào tuổi mới? Có về đón nụ hôn không thành? Sinh nhật có gì mới không anh? Có bước chân tròn se trên cát? Có người con gái nào đón đợi? Có nghe khúc buồn buổi ly tao? Sinh nhật chắc có nhiều cuộc vui? Có cảnh dồn nhau làm điệu múa? Có vờ háo hức mừng quà tặng? Có ai tổ chức chơi bất ngờ? Sinh nhật.... Tính ra đã 2 lần tính ra cũng đủ ngày nhớ-quên tính ra cũng thấy ngày đủ rộng tính ra mới sực tỉnh. "uh....quên!" Cuộc sống là những chuỗi tình thương là điệu hát, là câu hò da diết là vần bằng, trắc là trải thảm là gai sắc là sự động...cho lòng ta bất động
-
nghĩ sao giờ này vẫn ngồi đây chơi bời thác loạn đã cơn thèm nhập nhoạng sáng tối mờ nhân ảnh dập dìu uốn lượn khát men say khói thuốc khói người khói ảnh ảo hơi bia men rượu mùi nhân gian cuộc sống là đây đầy điên loạn nhập nhằng sáng tối chốn tù hoang cũng điên cũng loạn theo hư ảnh ta cười cái nắc nẻ trần ai ta khoáy nổi cao bọt rượu đắng ta về ta ném buổi bình minh .... Bây giờ rạng đông cũng đêm dày
-
hic...cuối ngày.....có chút j như vui như ủ rũ.....thơ cũng chẳng ra trò, tính cũng lắm ngổ ngáo....Dưỡng bệnh 1 thời gian, yên ổn, tĩnh táo, sáng suốt và minh mẫn hơn.....chui vào vỏ ốc nghe sóng biển thôi.... Tạm biệt vậy Chiều nay mưa ngủ hết rùi Chiều nay mưa đã cắm dùi cuối sông Làm cho con nước mênh mông Làm cho vàng đục khúc sông tịch buồn Chiều nay ta bỗng muốn buồn Như khi đoạn kết cuộc tuồng khá hay Làm gì cũng thấy chán thay Ngẫm thôi phó mặc biết ngay sự tuồng
-
Mưa lang thang rả rích một mùa dài Ngao du phố, băng ngang hàng lá rũ Lả lơi đùa đu con gió phiêu lãng Phút chập chùng rơi trắng xoá dài đêm Có con nước bâng khuâng trong chiều muộn Nửa dùng dằn, nửa vội vã trào tuôn nửa lửng lơ theo dòng ngày cuối phố Nửa thương thầm, day dứt cuộc rẽ ngang Anh là ai giữa ướt đẫm cơn mưa Anh Là ai...bình minh hay chiều tím Là ai giữa thực hư cùng cuộc sống Ngõ ngày tàn ảnh ảo một cuộc chơi Ngày chóng phai, đêm lại đến khẽ khàng Bình minh ngủ muộn nhường bóng đêm khuất lấp Ngoài con phố vẫn xạt xào mưa đổ Anh có vội vàng hay cút bắt trò chơi...? Mưa có điều gì nói cùng đất mẹ Mà âm thầm nhỏ giọt đợi khơi mào.....
-
"Có đôi khi.... thèm nghe gió đi hoang Sống kiếp lang thang.... dạo chơi khắp nhân gian" Có nhiều khi ta mong ước thật đầy Có nhiều khi... Ta mong đến thật gần Như cây cao từ đất Như suối mát nương rừng Như vòng tay rất thật Như nụ hôn còn nồng Nhưng đời đâu có thật tình người cũng mong manh Thôi lòng về nương náu Cõi tịnh yên ta chờ
-
Trưa nay mưa trải lối về Biết đông đón đợi biết tê tái trời Hanh hao sắc tím phủ đời Xanh xao lối nhỏ muộn lời tình thơ Mưa rơi những giọt thẫn thờ Hay mưa giấu vội dại khờ tình xanh .... Lá thu rơi muộn trên cành Ngày thu duyên muộn.... màu tang giăng trời Chút hứng cảm ngày mưa
-
Giữa bộn bề những lo toan cuộc sống Ai xô bồ, ai đảo mắt nhìn sang Ai lắng lo những điều không thực - ảo Ai vun tròn một chữ "Tâm" tặng đời Vẫn biết trước chuyện "Đời mấy người thân" Nên dặn lòng đừng mãi "Chớ phân vân" Và "Nụ cười đọng mãi" cùng ngày tháng Để một mình hát khúc ca....một mình
-
Có bạn bè đã khó, gặp tri kỷ càng khó hơn....Thế nên, để người sẻ chia đã khó, để tìm người chia sẻ lại càng khó hơn Đành mượn tạm đất này để trải cuộc sống khó khăn hằng ngày vậy..... Càng ít người đồng cảm càng tốt, không có người đồng cảm lại càng tốt. Vì như thế, ai ai cũng có nụ cười Trong cuộc sống mấy ai gặp tri kỷ Ta một mình ta trải lối vần thơ Mượn lời văn, mượn chỉ chút yên bình Để đắm chìm soi tâm mình vô thức Đất miền Trung Đông chẳng rõ bắt đầu Cũng chẳng biết Thu đã về cuối phố Chỉ có mưa giọt ngắn dài đưa lối Phút sụt sùi biết trời đã cuối năm Mùa cuối cùng phải là mùa xuân mới Mùa xuân về liệu còn đó mùa Đông Có phải sống là bắt đầu cõi chết Hay chết đi chỉ là sự khởi đầu Em chẳng rõ vòng quay tròn cuộc sống Gần và xa có mỏng manh khôn cùng Biết nhiều lúc thấy lòng mình bất lực Gắng gượng mình đầy tròn nối ngày đêm
-
HN thu này đẹp lạ lùng Chớm lạnh khẽ khàng quyện tầng không Sắc trời Tây hồ....ôi...tha thiết Một dải buông dài cành gạo vương Lấp lánh ánh vàng trôi mặt nước Xoã dài cánh lá tựa rèm thưa như em thiếu nữ nhiều e ấp Ngại ngùng vuốt tóc...ngại ngùng anh HN sáng nay nắng ấm dần Thoả hồn lữ khách phút đơn côi Gió mùa đông bắc chiều tràn lối Anh về thêm áo...sưởi đêm trường
-
anh nói rằng hãy tạo không gian riêng Để anh em thoả lòng cao tiếng hát để hai ta quyện hoà trong gió bấc Phút ngập ngừng nối rộng tiếng yêu đương Anh lại kể ngày sang thu rất khẽ Nhẹ nhàng bâng khuâng như hương sữa đêm trường Như nàng gió buông mình theo lá biếc Thả vào hồn cho lá những mơ cay Anh đã nói rằng bao điều cuộc sống Chuyện Nợ-Duyên mỏng manh chớ chấp cùng Rằng đã phải là duyên từ một kiếp Bỏ chạy kiếp này, ông Nguyệt buột kiếp sau Anh còn bảo người ta chưa phải độ Chưa đủ tầm "dạy bảo" chuyện tình yêu Nên mới phải long đong và bứt rứt Chuyện xa-gần không hong nổi tình xa Anh toan tính chuyện gì sau im lặng Để âm thầm tình chết ở trong em Không hờn giận phải chăng là tội lỗi Ta đành nhờ gió cuốn giấc mơ xa Trưa 21/10
-
Tiễn một mùa thu Có khoảng nào sâu thẳm Đu giữa vùng mây đen Không gian nào hoen ố Che lối nhỏ đi về Mùa thu không ở lại Lời ru ngắt lưng chừng Anh không còn ở lại Em thôi dứt đợi chờ Sáng nay mưa yên lặng Ngày lạnh theo gió đông Dòng người trôi vô ý Dòng nước chảy vô tình Bước ngang thu thoáng đẹp Bước vào bỗng dở dang Đi trong miền thu chết Vàng lá xác thu rơi Thoáng ngang nhau mãn ý Tận cùng chợt bất ngờ Đụng hố sâu bản ngã Chúng mình bước qua nhau
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.