-
Số bài viết
335 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi hoanggiao
-
-
Mời các thi hữu tham gia tiếp vần thơ Song Tứ BátLuật chơi:Phải đúng với 4 điều kiện sau đây:1. Chữ cuối của câu 1 vần với chữ thứ 2 của câu 22. Chữ cuối của câu 2 vần với chữ thứ 4 hoặc chữ thứ 6 của câu 33. Chữ cuối trong câu 1 của người đi sau phải vần với chữ cuối trong câu thứ 3 của người đi trước4. Bài thơ chỉ có 3 câuThí dụ:TIẾP VẦN:
Niềm vui kết bạn
Bất tận vô bờ
Lòng đang sóng sánh vườn thơ cứ vào
HG
Vận niêm ngọt ngào
Thi hào dạo khúc
Sông duyên mỗi lúc vỗ tràn bờ thương
sd
Vườn ai ngát hương
Má hường ai thắm
Con đường ngập nắng nồng nàn tiếng ru
Ngồi mơ câu chữ
Khắc đủ bao điều
Bao giờ gặp lại cánh diều thủa xưa
HG- 3
-
NHỚ XƯAThức trọn canh dài để nhớ xưaNhư còn đất rộng nắng lay trưaBên hồ nước gợn xôn xao cáGiữa khoảng trời nghiêng bát ngát mùaRuộng cạn đêm về nô nức tátĐồng vàng lúa hát ngẩn ngơ đưaLàng thôn rộn rã vui ngày gặtNhững mái đầu thương đội gió lùaHoàng Giao- 2
-
NHỚ XƯAThức trọn canh dài để nhớ xưaNhư còn đất rộng nắng lay trưaBên hồ nước gợn xôn xao cáGiữa khoảng trời nghiêng bát ngát mùaRuộng cạn đêm về nô nức tátĐồng vàng lúa hát ngẩn ngơ đưaLàng thôn rộn rã vui ngày gặtNhững mái đầu thương đội gió lùaHoàng Giao -
ĐÔI BỜ
Nắng tỏa đôi bờ cánh nhạn bay
Lung linh mặt nước sóng xô dày
Lời ru ngọt lịm chao hồn đắm
Giọng hát trong ngần thả mộng say
Biển rộng thuyền đi tìm bến cũ
Dòng sâu thác đổ dội sông gầy
Chân trời tím thẫm màu nhung nhớ
Da diết câu hò gió động lay
Hoàng Giao -
Thơ mừng ngày 20/10
NÉT ĐẸP NGƯỜI PHỤ NỮ(Mời họa)Thế giới ân tình phụ nữ mangNiềm tin vẻ đẹp của Thiên ĐàngDịu hiền bất khuất trao lời ngọcTrung hậu kiên cường tỏa ánh quangChèo, lái gia đình đây sức chịTrồng, gieo cuộc sống ấy công nàngBầu trời vũ trụ luôn xanh ngátXứng để ghi tâm khắc dạ vàngHoàng Giao
-
MÙA NGÂU
Em về nghiêng hạt mưa ngâu
Anh đi nghiêng một nỗi sầu tương tư
Tình em nghiêng bóng hồ thu
Để anh nghiêng mãi lời ru kiếp này
Trời cao nghiêng hạt mưa dày
Chức Nữ bao ngày nghiêng đợi sao khuê
Ngưu Lang nghiêng mãi chưa về
Gió lộng bốn bề nghiêng bến sông tương
Hoàng Giao- 5
-
Tan sở về, gặp mưa to
Đường ngập lầy lội lo xo thân gầy
Ngã tư ngã bảy ngật ngầy
Chiếc xe đạp cũ trật trầy phố đông
HG- 2
-
CON ĐƯỜNG EM ĐI
Từ lâu em đã chọn
Con đường không có anh
Đường em rợp lá xanh
Đường anh toàn sỏi đá
Từ lâu em đã đi
Con đường khác nhẹ tênh
Đường anh đi gập gềnh
Con đường em rợp lá
HG- 3
-
TỰ VẤN
Thơ không có thời gian, chỉ có không gian
Trời đất rộng xưa nay không tuổi tác
Chữ không còng, con tim không ngừng đập
Vần không trơn, thi tứ mãi thăng hoa
Ta muôn đời vẫn tự vấn trong ta
Cảm xúc chắt chiu có khi nào bất lực
Tim vẫn trào, và vẫn sôi rạo rực
Thời gian trôi, khoảnh khắc lửa trong hồn
Những lo toan hối hả chẳng rụi lòng
Nhịp sống lớn, những ánh hồng bất tử
Dù ta mãi bơi chèo trên thuyền đời mệt lử
Tiếng thơ còn ấp ủ mãi không thôi...
HOÀNG GIAO- 1
-
MÙA VÀNG
Tiếng lúa, điệu cười, quạt gió
Rì rào, choáng ngợp, em quay
Mắt ai nồng nàn hương lúa?
Tràn ngập trên môi niềm say
Tóc vương má hồng môi thắm
Nắng đổ chơi vơi về đây
Dáng em tươi màu lúa mới
Rơm vàng dịu ngọt trong tôi
HOÀNG GIAO- 1
-
THÁNG SÁU
Tháng sáu mùa thi
Rạo rực
tiếng ve ngân
Áo trắng trẻo trong
Rộn ràng
mơ ước
Giảng đường thênh thang
Niềm hân hoan
phía trước
Dáng mẹ gầy
"Em, mắt ướt hoen mi"
Tháng sáu mùa thi
gợi nhớ điều gì
lạ lắm
Len lén lòng
Mưa xao xác
Bước chân............
Tháng sáu mùa thi
Em lớn lên thêm
Bóng đổ dài
Mắt bồ câu biêng biếc
"Đợi chờ ai"
Nơi giảng đường
Xuôi ngược...
Cánh cửa vào đời
Khát vọng
Nghiêng chao...
Hoàng Giao- 2
-
Nha Trang
Khi vừng dương ló dạng
Thuyền buông neo ra khơi
Xa tít tắp chân trời
Đạp lên ngàn sóng vỗ
Khúc tình ca trong gió
Hòa vào sóng trùng dương
Quyện lòng ta trong sương
"Mây trời trôi lãng đãng"
Sóng bạc đầu cát trắng
Gợi khát vọng yêu thương
Nha Trang ơi Quê hương
Cảm ơn một lần đến
Níu bước chân lưu luyến
Mấy mươi năm không phai
Níu ánh nắng ban mai
Gieo vào lòng thương nhớ
__________________
Hoàng Giao -
CUNG TRẦM
Dưới trăng em dạo phím đàn
Khẽ khàng lãng đãng mây ngàn rưng rưng
Bổng trầm giai điệu ngân rung
Đôi tay mềm mại gẩy từng nốt thương
Đàn em bao tiếng tơ vương
Mắt em dào dạt sông tương vọng thầm
Nồng nàn khúc nhạc cung trầm
Mái đầu buông vạt tóc mềm em say
HOÀNG GIAOCUNG ĐÀN
Ngón tay tiên lướt cung đàn
Tiếng tơ ngân vút gió ngàn nỉ non
Khi khoan khi nhặt véo von
Nốt si thầm lặng, nốt son giãi bày...
Ô kìa! Lưng lửng ngọn cây
Mặt trăng như cũng ngất ngây ánh vàng
Dừng chân lữ khách ngỡ ngàng
Lãng quên dấu vết thời gian dãi dầu.
NTT
TIẾNG ĐÀN
Mải đàn quên những bể dâu
Không thấy lữ khách bạc đầu gió sương
Trăng treo trên cõi vô thường
Sáng soi nhắn gửi yêu thương ngọt ngào
Tiếng đàn dìu dặt sóng trào
Nốt trầm nốt giáng rì rào trùng khơi
Bàn tay đưa lướt chơi vơi
Cỏ cây lay, lục bình trôi nhớ thầm
HOÀNG GIAO -
HAI BÀ MẸ
Băn khoăn trong lúc đi tìm
Hài cốt không biết có chìm dưới sông
Một người lính
Một chiến công
Một người vừa lỡ khiến lòng
Quặn đau
Nhạt nhòa nước mắt
Thương nhau
Nhìn lên mái tóc bạc đầu
Vắng con
Xót thương hai chữ
Sống còn
Ra đi vì nghĩa nước non
Cũng đành
Mấy chục năm
Giữa thái bình
Mẹ ơi đức mẹ ấm tình
Suối sông
Hoàng Giao -
VÌ SAO NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÓC
Người đàn bà khóc
Không phải vì nghèo hèn
Giàu sang phú quí
Chị không có thói quen xa xỉ
Người đàn bà khóc
Không phải vì
Nhan sắc tàn phai
Không phải vì lo lắng cho ngày mai
Mà vì hiện tại
Người đàn bà khóc
Mưa đời hoang hoải
Đêm chập chờn
Giấc ngủ không yên
Hắn miệt mài khói thuốc triền miên
Quay quắt một niềm riêng
Đơn lẻ
Bóng trời lặng lẽ
Mưa giông
Hai kẻ
Cận kề bên
Mà không một hướng lòng
Hình như họ ở hai đầu 2 thái cực
Xa vắng
Mông lung
Nghẹn ngào
Bất lực
Người đàn bà không trách
Không thở than
Không buồn đau
Ngậm ngùi lát cắt
Xa cách
Người đàn bà
Định đứng lên
Địng rời xa
Giải thoát
Không được rồi
Lại lặng lẽ vào hiên
Những việc làm không tên
Xoay vần
Hắn vẫn ngồi yên
Vô tâm, vô cảm
Chẳng ném một cái nhìn ngọt ngào
Âu yếm
Người đàn bà
Chờ
Bóng đêm nhạt nhòa
Xót xa
Tỉnh thức
Hoàng Giao -
HOA NĂM CŨ TRÊN TAY EM CÒN GIỮ?
Nghiêng một chút thương tình côi cút
Ngả cả lòng anh đón phút rời xa
Tình dang dở đa đoan em níu giữ
Dốc cuối đời ai ước mộng đoàn viên??
Nghiêng một phút lẻ đơn ước vọng
Ngả cả con đò vắng bóng người qua
Tình xưa em vẫn giữ miền ký ức
Dốc ngược về anh day dứt xót xa
Hoa năm cũ trên tay em còn giữ?
Khăn năm nào nay đã úa rêu phong
Con đường cũ không người xưa đứng đợi
Nghiêng nghiêng chiều ai đứng ngóng... xa xăm...
Cánh phượng đỏ em còn lưu cuốn vở
Mà bóng hình anh vời vợi bao năm?
Hàng cây xanh vẫn nghiêng mình đứng đợi
Sao không một lần người trở lại ghé thăm?
Đường năm cũ nay thay tên đổi số
Quen từ thời ta chưa có số phone
Giá như trước ta có xài Face book
Search google ta đâu phải mất nhau??
Vì con đường xưa không còn nguyên dấu vết
Nên ngày anh về ta lạc lối thương yêu
Làm gì có số phone google đề kiếm cho đâu
Có biết rằng góc trời kia em rưng rưng nước mắt
Nhạt nhòa nước mắt em rơi
Làm sao khóc hết một đời nhớ quên
Khăn lau mi ướt ướt thêm
Hét to mưa vẫn bên thềm cứ mưa
Mưa anh biết bên ngoài mưa to lắm!
Bão trong lòng cũng sóng sánh tim anh
Đêm thức trắng vàng tay anh khói thuốc
Gương soi mờ đã thấy tóc hoa râm...
Thời gian ơi sao thấm thoắt đưa nhanh
Một loáng đã nửa vòng quay trái đất
Nỗi chờ trông vẫn nôn nao thành thật
Bạc mái đầu khói thuốc đựng tim nhau
22/2/2013 -
TÌM XUÂN
Ngả nghiêng xỉu
Ngả nghiêng SAY
Anh nghiêng trong buổi nắng ĐẦY tìm XUÂN
Hào hùng uống
Hào hùng NGÂN
Tay vần chén rượu tay VÂN ráng CHIỀU
Đậm đà
Ngây ngất tim YÊU
Anh hôn lên nỗi nhớ NHIỀU khát KHAO
Nồng nàn ngắm
Nồng nào TRAO
Hồn anh bay bổng suối TRÀO giấc ĐÊM
Bâng khuâng ánh mắt môi MỀM
Dáng thiếp bên THỀM
Lặng lẽ bao NĂM
HOÀNG GIAO -
THÁI BÌNH
Gió lành điểm giữa thái bình
Hương quê ngọn cỏ bình minh nắng hồng
Bốn nghìn năm giữ Biển Đông
Cớ sao Trung Quốc còn hòng mưu mô
Vươn ra một cái lưỡi bò
Đặt giàn khoan để xóa nhòa giới ranh
Mặt biển đây vẫn màu xanh
Giữ gìn hải đảo có ANH sáng ngời
Quân dân một trí thương nòi
Quyết tâm bảo vệ đất trời tự do
Hoàng Giao -
TỊNH TÂM
Nghĩ các bác thật là thông thái
Đọc thơ hồn cứ mãi mênh mông
Dẻo dai như trẻ mơ hồng
Đôi chân thả bước lòng không cỗi cằn
Dẫu tuổi cao mắt nhìn chẳng lóa
Tập thiền hành cho thỏa ngược xuôi
Còn say nhiệt huyết vẫn ngời
Chăm lo sức khỏe nào vơi sức già
Hoa Lan kiếm về trồng không nghỉ
Xướng họa cùng thi sĩ gieo âm
Đoàn viên vui vẻ tịnh tâm
Ngày đêm đèn sách ươm mầm trí bay
Đời nhẫn nại thăng trầm mưa gió
Vẫn cần lao gian khó không ngơi
Tình yêu trao tặng cho đời
Luôn trong như ngọc sáng tươi thi đàn
Hoàng Giao -
Tan sở về, gặp mưa to
Đường ngập lầy lội lo xo thân gầy
Ngã tư ngã bảy ngật ngầy
Chiếc xe đạp cũ trật trầy phố đông
HG -
NỖI NHỚ KHÔNG TÊN
Hoa quỳnh chỉ nở về ĐÊM
Lung linh bừng sáng say MỀM dưới TRĂNG
Long lanh ánh mắt chị HẰNG
Mênh mông khoảng lặng sương GIĂNG ngút CÀNH
Gieo vào lòng nỗi nhớ ANH
Gieo vào mặt đất mầm XANH trập TRÙNG
Tiếng đàn xao động ngân RUNG
Như lòng ai thổn thức CÙNG nỗi YÊU
Anh đi tìm cánh lá DIÊU
Chênh vênh giữa hạt nắng CHIỀU đang LĂN
Không xa mà cũng chẳn GẦN
Lòng em còn nhớ bao LẦN tiếng MƯA
Ngược dòng về lại chốn XƯA
Tìm nhau khoảng lặng bốn MÙA hỏi TÊN
Hoàng Giao -
CẢM TÁC ĐÀ LẠT
Đà Lạt lung linh
Ngân Hà núi, Ngân Hà xanh
Ánh sao, ánh điện quyện thành Đà Lạt đêm
Bốn mùa Đà Lạt chung chiêng
Bước chân du khách nghiêng nghiêng núi đồi
Cánh ô em đợi chờ người
Gió Xuân Hương lộng ửng đôi má hồng
Hồ Trăng mái phố say nồng
Vấn vương một cánh hoa rừng soi gương
Dã Quỳ nở sớm trong sương
Xôn xao hoa nắng con đường trắng mây
Hoa Anh Đào nở ngất ngây
Đồi thông tình ấm đêm ngày nhớ nhung
Núi Voi ngọn lửa bập bùng
Cao nguyên bát ngát tiếng cồng gần xa
Nhạc hòa reo cuốn lòng ta
Đà Lạt muôn sắc muôn hoa...Xuân về
HOÀNG GIAO -
NGHIÊNG
Nửa đời nghiêng, dạ xót xa
Nghiêng sao vẫn lệch nên ta tủi hờn
Nửa đời nghiêng, vẫn chập chờn
Lệch thì vẫn lệch tủi hờn vẫn nghiêng
Hoàng Giao -
CÓ NHỮNG LÚC
Có những lúc trời tuôn gió bấc
Hai hàm răng cứ đập vào nhau
Thời gian cứ thế qua mau
Rét thì mặc rét lá trầu vẫn xanh
Có những lúc ruột gan như cắt
Tưởng rơi từ bất tận tầng không
Trời kia vẫn ánh nắng hồng
Ai kia vẫn kẻ chờ trông miệt mài
Có những lúc chẳng ai san sẻ
Chẳng yêu mình, mình chẳng yêu ai
Nếu mình chẳng thể yêu ai
Thì hãy yêu lấy mảnh mai thân mình
Có những lúc cuộc tình vô nghĩa
Chỉ buồn tênh lặng lẽ buông xuôi
Ngày mai bất chợt yêu người
Muôn vàn lý lẽ sáng tươi tràn trề
Có những lúc chiều lê, biệt lập
Con đường không tấp nập người qua
Bỗng đâu trời đất hiền hòa
Cỏ cây hoa lá diết da tự tình
Hoàng Giao
Thơ Đường luật Hoàng Giao
In Thơ xướng họa - Đối đáp bằng thơ
Đăng lúc · Report reply
NGƯỜI LÀM NÓN
Nghiêng vành nón lá thật là yêu
Đỏ thắm môi ai dáng diễm kiều
Mái tóc suôn mềm ngơ ngẩn điệu
Chân mày đen nhánh mịn màng kiêu
Thương người đứng đội ngoài sương sớm
Nhớ kẻ ngồi đan giữa nắng chiều
Phảng phất niềm vui từng sợi chỉ
Bao ngày khéo léo những đường thêu
Hoàng Giao
22/04/2016