Jump to content

hoanggiao

Thành viên
  • Số bài viết

    335
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    1

Mọi thứ được đăng bởi hoanggiao

  1. CHÀO HOA PHƯỢNG ĐỎ Em lang thang, lạc lõng, mơ hồ… Đã 3 cái mùa hè, em không còn có sự hiện diện của anh ở bên… Đêm nào em cũng ôm con gấu trắng, món quà anh trao tặng vào dịp hè đầu tiên chia tay mái trường phổ thông yêu dấu. Giờ đây anh còn nhớ tới gấu và em không? Riêng em không quên anh cho được. Anh đang ở đâu? Phương trời xa lắc nào? Có nhớ chăng màu hoa phượng đỏ góc sân trường? Nhớ không anh. Mùa hè năm ấy, em bất ngờ gặp anh đứng dưới mưa rơi, mặc cho đất trời xối xả. Nhìn thấy em, anh chạy lao tới. Rồi chúng mình cùng đạp xe trên đường làm bạn với mưa. Chỉ có vậy, cảm xúc trong em cứ tha thiết dâng trào. Anh vào nhà sách mua tặng em cuốn “Vĩnh biệt mùa hè” của nhà văn Nguyễn Đông Thức. Anh bảo cuốn sách tuyệt hay, em đọc đi, các tuyến nhân vật phong phú đa dạng, va chạm tới nhiều khía cạnh nhà trường thời áo trắng. Những chi tiết sống động cuốn hút, ngôn ngữ dồi dào, thuyết phục. Thế rồi, mỗi đứa một phương. Không còn tin tức gì về anh nữa. Em loáng thoáng nghe anh đã theo gia đình về quê sinh sống. Người lại bảo anh đang theo học cao đẳng sư phạm ở Sài Gòn để sau này được tri âm bên đời cùng phượng đỏ. Rốt cuộc 3 năm rồi, mình chẳng gặp nhau. Chắc anh đã quên cơn mưa ngày nào. Hóa ra trao em cuốn Vĩnh biệt mùa hè để rồi anh vĩnh biệt em đó ư? Nếu viết lên cuốn sách để con người ta lấy cớ xa nhau thì không nên viết. Tưởng chỉ vĩnh biệt mùa hè thôi sao anh vĩnh biệt cả một tâm tình? Hôm nay, lại một mùa hè, trời lại đổ mưa. Em ngồi dưới hiên nhà nhìn mưa, em không ra đường. Em mường tượng mưa trên sân trường, mưa chùm lên cành phượng đỏ, rơi xuống trang giấy học trò, rơi trên”Vĩnh biệt mùa hè” của Nguyễn Đông Thức, mưa trong lòng em ngọt ngào khu phố nhỏ, mưa dội vào dáng hình người bạn ấy năm xưa… HOÀNG GIAO 6/6/2007 (Bài được in trong tập san Áo trắng của báo Tuổi trẻ TPHCM)
  2. TIN YÊU - Thơ Đường luật Hoàng Giao mời góp họa. TIN YÊU Cảnh biếc non xanh đẹp những ngày Trong lòng phấn chấn buổi chiều nay Khu vườn rặng nhãn vươn cành rộng Vạt núi hàng thông trổ lá dày Bất chợt miền quê trào nỗi nhớ Tình cờ góc xóm dậy men say Trời nghiêng dải tóc xuân lồng lộng Gói trọn tin yêu gửi đất này HOÀNG GIAO Những bài họa: 1- SẦU VIỄN XỨ Rời xa đất mẹ đã bao ngày Nỗi nhớ dâng trào buổi tối nay Ngắm bạn đòng đưa cây trúc mỏng Nhìn em chễm chệ lá sen dày Êm đềm suối chảy hồn lay mộng Rạo rực lòng mơ dạ tĩnh say Điệu lý ầu ơ sầu viễn xứ Nàng sao biết được tiếng ngân này. Huy Thanh 16-3-2014 2. NGUỒN CỘI Mồ hôi mãi đổ thấm luôn ngày Lặn lội con đường suốt sáng nay Vẫn đó bờ tre ao cá hẹp Còn kia ruộng lúa luống rau dày Miền quê lớn rộng người thưa vắng Áo mẹ nâu sồng nắng đỏ say Tím thẫm mây chiều loang ngọn núi Công ơn nguồn cội ở tim này HOÀNG GIAO 16/3/2014 3. TRANH QUÊ ĐỒNG THÁP Giữ trọn trong tim những tháng ngày Vẹn tình xứ sở vốn xưa nay Lắt lay quýt ửng hương ngào ngạt Lủng lẳng nem chua nghĩa dạn dày Cô gái Nha Mân đào liễu thẹn Vườn hồng Sa-đéc bướm ong say Chiều buông gió lộng, cò tung cánh Lắng đọng hồn quê khoảnh khắc này ! _______________________TTN_ 4-VỀ QUÊ. (Ngũ độ thanh) Hừng đông ráng đỏ ngã sang ngày Trở lại quê nhà rõ lối nay Nắng đã tràn dâng đồng trải rộng Mù đâu nán tụ rẫy giăng dày Tâm đời thổn thức lòng xao động Viễn cảnh mơ màng dạ đắm say Vội vã chân quàng nhanh rảo bước Tình sâu nghĩa đậm với nơi này. Lương Tú 5. BUỔI HỌP GIA ĐÌNH Chiều lui báo hiệu đã qua ngày Buổi họp gia đình mấy phút nay Anh cậy râu hùm tay chắc khỏe Em khoe mắt phượng tóc suôn dày Lời êm mẹ bảo bia đừng nghiện Giọng ấm ba cười rượu chớ say Bếp lửa nồi cơm vừa chín lại Cùng đem chén đũa trải ra này HOÀNG GIAO 6. KỶ NIỆM 20 NĂM TỐT NGHIỆP Trời loang nắng đẹp cảnh ươm ngày Nhịp nhảy tim mừng lễ khóa nay Rơi nhẹ lá vàng hoa phủ nghẽn Trổ nghiêng cành biếc nụ đan dày Người ôm bạn cũ tình êm thắm Tuổi mặc thân già lớp đẫy say Khơi chuyện kể hoài vui ý trỗi Lời trao gởi tới nghĩa duyên này. Này duyên nghĩa tới gởi trao lời Trỗi ý vui hoài kể chuyện khơi Say đẫy lớp già thân mặc tuổi Thắm êm tình cũ bạn ôm người Dày đan nụ biếc cành nghiêng trổ Nghẽn phủ hoa vàng lá nhẹ rơi Nay khóa lễ mừng tim nhảy nhịp Ngày ươm cảnh đẹp nắng loang trời. VMT 16/03/2014 7- KỶ NIỆM Nhớ bạn thăm nhau đã mấy ngày Niềm vui lắng đọng cả tuần nay Dòng thơ đượm thấm tình nêm chặt Ý chữ trào dâng nghĩa bện dày Thỏa nỗi đam mê càng chắc quyện Tăng niềm cảm xúc mãi nồng say Vườn thơ kết dệt cùng thi hữu Giữ đẹp từng trang kỷ niệm này. Trần Thị Thanh Liêm 8- TÌM ĐÂU? Trao qua đổi lại biết bao ngày Hò hẹn cùng nhau những phút nay Nhung nhớ đợi chờ luôn rộng mở Mến thương chất chứa thật cao dày Ước gì ngọn lửa luôn tô thắm Trọn vẹn hương tình mãi kính say Cuộc sống đôi ta vui biết mấy Tìm đâu cho có được ngày này khacminhviet - KMV 9. LẬM ! Tích cực mần thơ đã lắm ngày Vui mừng kết quả đến giờ nay : Đường thi mấy bản - xem mà sái ! Lục bát vài trang - ngó cũng dày ! Giống rượu, ham sờ dù dạ cháy Tựa tình, khoái đụng bởi hồn say Bà nhà hễ gặp tui ôm máy Lại trách sao ông lậm quá này ! HỒNG THOẠI 17.3.14 10 - HOÀI NIỆM NGHIỆP THẦY Trầm tích ủ hương của những ngày Nghiệp thầy xuân chảy độ hưu nay Đường mây ấp ủ câu vàng đá Kiếp phận cưu mang chữ dạn dày Chẳng phải ước nguyền khi niệm thức Chăng là duyên định mãi mơ say Khải hoàn ca lắng hoàng hôn mộng Thanh thỏa chiều xuân giấc đẹp này. Nguyễn Văn Thái 17 - 3 - 2014 11- SẮT SON Hòa tâm thuận trí mộng mơ ngày... Khổ cực cùng nhau đã bấy nay Dẫu biết bao người mê mẩn nặng Dù cho lắm kẻ ngẩn ngơ dày Quyền cao ngoảnh mặt không màng mộng Chức trọng quay đầu cũng khó say Giữ nếp gìn ngôn lời thệ ước Chàng ơi vững dạ sắt son này. Huy Thanh 17-3-2014 12. TẬP TU Cám cảnh trần gian hận chuỗi ngày Nâu sồng tụng mõ kể từ nay Trầm dâng nửa độ duyên còn mỏng Cỗ cúng vài phiên nghiệp chửa dày Hỏa ngục ba tầng nghe đã khiếp Thiên đàng chín lộ ngẫm mà say Lời kinh chảnh chọe cùng khuya vắng Đuổi bớt sầu đau cõi tạm này. VMT 18/03/2014 13 NGUYỆN GIỮ Hoàng hôn tím nhuộm để lơi ngày Khoảnh khắc nào quên mấy bữa nay Uốn khúc SÔNG lam làn nước mỏng Quanh co Hồng Lĩnh thoảng sương dày Tình quê dào dạt lòng càng đắm Nghĩa mẹ êm đềm dạ mãi say Thảng thốt người trao câu hẹn ước Tin yêu nguyện giữ những lời này Khắc Hiền 18.3.2014 14. VƯỚNG TƠ SẦU (Mượn vần) Đìu hiu một cõi lấm lem ngày Bởi vướng tơ sầu mãi đến nay Những sợi cay đời luôn phủ kín Từng cơn ác mộng cứ len dày Còn trơ cảnh xám bao mùa lạnh Đã nhạt men nồng mấy giọt say Sưởi ấm hồn thơ bằng ảo ảnh Vài câu dịu bớt nỗi riêng này. Kiều Thành(18/3/14) 15. Sầu viễn xứ Tuyết trắng buồn chi khóc cả ngày Cho lòng viễn xứ lạnh hôm nay Quê nhà chốn cũ hình ghi đậm Đất khách đường xưa cảnh nhớ dày Đã mấy thu vàng đâu bạn hữu Bao mùa lá đổ thiếu trăng say Thương về cố quốc khung trời mộng Kỷ niệm trào dâng khổ thế này Vancali 3.17.14 16- HẠ BÚT ĐỀ THƠ Được ngắm chiều qua bóng nguyệt ngày Niềm thương lắng đọng đợi bao nay Lời trao ngọc nhả đừng môi mỏng Ý gửi phun châu chớ mặt dày Nghĩa nặng ngàn ly ngờ thiếp tĩnh Tình sâu vạn chén ngỡ chàng say Mây đùa cũng chẳng làm vơi dạ Hạ bút đề thơ nỗi khổ này. Lệ Hà 17. NGƯỠNG MỘ Bỗng hiểu vì sao chọn chốn này Nên dù đã tỉnh muốn càng say Rừng trao nghĩa lớn mong hoài mẩy Suối ủ tình sâu nguyện mãi dày Mỏng phận ngầm vương từng nỗi ấy Thưa cành thấu cảm mỗi điều nay Lòng tin cháy bỏng cao vời vậy Lộng lẫy trời đêm sáng buổi ngày. Nắng Xuân 17/3/2014 18. YÊU THƯƠNG Mây kia cuộn trắng nhởn nhơ ngày Núi thẳm sương nhòa cảnh sắc nay Đò nhỏ dòng buông vừa gợn nhẹ Sông sâu gió thoảng vội tung dày Một mình giữa khoảng trời cao lộng Trọn kiếp trong đời hạnh phúc say Theo mãi chân người cùng góc bể Yêu thương đã vẹn thoả mơ này SONG HÀ 19. ĐỜI SÁNG Đảo ngọc bình minh đã nối ngày, Trời trong, bể rộng sáng xuân nay. Mành tơ trải ngát, thiên nhiên mượt; Quả trứng ngự cao, lễ phẩm dày. Biển cả diệu kì. Đời nhú dậy ! Non ngàn huyền bí. Sức cuồn say ! Tuyệt vời khoảnh khắc hừng đông rạng, Hạnh phúc trao tay tự buổi này. LLH 20. TRÊN MÂY Ra phố lang thang suốt chục ngày Gia đình tìm kiếm cả trưa nay Cô nàng ngắn váy ưa voan mỏng Thằng bạn dài lưng chuộng vải dày Tíu tít rượu bia, bao quán xỉn Rộn ràng đề số, mấy đời say Khuyên hoài vẫn vậy tâm u tối Chỉ thích rong chơi khổ lắm này Hoàng Giao 19/03/2014 21- CỬA PHẬT Lặng lẽ hoài vương hối tiếc ngày Thuyền ra bến mộng mấy mùa nay Tình đan lỏng lẻo không còn nặng Nhịp nối đòng đưa chẳng được dày Tuấn kiệt mơ màng ngôn vẫn đắm Thuyền quyên thổn thức ý dường say Buồn thân lạc cõi ngàn mây sắc Biển ái đành thôi cửa Phật này. Huy Thanh 19-3-2014 22. NGUYỆN Thắng cảnh rừng xanh dạo mỗi ngày Tinh thần sảng khoái nhẹ lòng nay Cây bườn mạnh mẽ trời xuân sớm Suối lượn vòng vo lẫm cỏ dày Gió lặng trời trong ùa khoảng vỡ Mây vàng nắng đỏ gợi hồn say Bình yên cõi tạm không hề vẩn Mãi gửi niềm tin trọn kiếp này Lê Như Ngọc 23 - CHIỀU QUÊ Chiều nghiêng nắng trở nhạt phai ngày Đã đuổi mây còn lộng gió nay Tím thẫm trời loang dường mở rộng Vàng hoe lá điểm ngỡ căng dày Trên đường đến hạ ve vờ ngủ Giữa buổi sang hè lúa dợm say Thoảng tiếng hoàng hôn bàng bạc đỗ Miền quê tựa cảnh cõi thiên này Như Quỳnh 24 - ĐÊM DỖI Lộng gió tràn đêm ngỡ đuổi ngày Mây về thổn thức giận hờn nay Lần khân lỗi bạn se còn mỏng Nũng nịu lầm duyên vỗ chẳng dày Sắc nhạt nên quỳnh ngơ ngẩn giữ Hương nhòe khiến liễu thiệt thà say Trăng dường cảm động chìu theo bóng Tỏa sáng từng canh lãng mạn này Như Quỳnh 25. MỘNG CẢNH Ngắm cảnh chiều vương mỗi một ngày Chung niềm cảm hứng bạn đời nay Câu chằm lắng đọng ân tình đẫm Tứ trải tràn dâng đạo nghĩa dày Có phải bùa yêu choàng trỗi dậy Hay là nhựa sống đã trào say Bên bờ mộng ảo cùng xây đắp Hạnh phúc trường xuân ở cõi này. Nguyên Xuân nx. 20/3/2014 26-HẠN Vắng biệt làn mưa lửa đốt ngày Trơ cằn đá sỏi bấy lâu nay Bờ lau ủ rũ nhìn sông cạn Bãi cỏ khô khan hứng bụi dày Đợi bóng mây lành mang nước đẫm Khơi dòng suối mát tỏa niềm say Nàng Xuân mới đến sao trời nỡ Đổ nắng như nung cháy trụi này? Kiều Thành(20/3/14) 27- VƯỜN THƯỢNG UYỂN Thượng uyển trần gian sẽ có ngày Non bồng cõi thế vợi sầu nay Giao mùa nhịp nối tu tâm kĩ Chuyển tiết hòa giao tích đức dày Ngọc Nữ mơ màng cho kẻ mộng Kim Đồng đắm đuối để mình say Ngàn hoa sắc thắm vầng trăng tỏa Rực rỡ làm sao cảnh tượng này. Lệ Hà *Nhờ các Mod bắt rắn lục dùm, anh xã rất thích "rắn xào sả". 28 - NGƯỢC VỀ CHỐN ẤY Đã hẹn cho nên mãi đợi ngày Ngược về chốn ấy ,mai-là nay? Đường trơn lầy lội ,còn mang ủng Lối bẩn chông chênh ,liệu xỏ giày Mấy bữa lên làng xôi nếp đẫm Vài hôm xuống bản rượu cần say Cồng chiêng vỗ nhịp vui đêm hội Bạn bảo mùa sau trở lại này Khắc Hiền 20.3.2014 29 - VẪN Chẳng gọi mà sao bỗng ghét ngày Trăng buồn dở mộng ngỡ ngàng nay Hờn theo lỡ chuyến đìu hiu đậm Giận trải lầm duyên quạnh quẽ dày Biển khát khao tình nên bãi quyện Sông vờ vịt nghĩa khiến dòng say Nhiều khi vắng lặng làn sương dỗi Để bóng hoàng hôn ngẫm ngợi này Như Quỳnh 30. MÙA THI Em đã vừa thi được ít ngày Mong vào đại học cuối hè nay Mười năm luyện tập mừng vui lớn Một tháng rèn ôn khát vọng dày Phượng đỏ sân trường nô nức vẫy Trang hồng đèn sách ngất ngây say Mặt trời phía trước đang vươn dậy Hãy ráng vun cao sự nghiệp này HOÀNG GIAO 31 - BUỒN THƠ Mời thơ mở lối luận nghiêng ngày Cảm hứng khơi về dọn chữ nay Thử tứ dìu ta mài mộng lỡ Bày văn vỗ bút gửi mơ dày Vần se sắt gọi còn kêu khỏe Dạ tái tê vời vẫn giả say Luật phú cùng niêm tròn trĩnh nẻo Mà sao ngán ngẫm chạy theo này Như Quỳnh 32- MÃ ĐÁO Đường ra hải đảo đợi đưa ngày Mã đáo thành công Giáp Ngọ nay Tặng thiếp mơ hoài khăn lụa mỏng Trao chàng mộng mãi cuộn tơ dày Người đi mặc sức tưng bừng nhậu Kẻ đến tha hồ hí hửng say Rượu tứ trà tam hầu thỏa dạ Niềm vui rộn rã trọn xuân này Lệ Hà 33- HƠI ĐỒNG ĐÃ BÉN Liều mạng,vay thêm mượn tạm ngày Hơi đồng đã bén mãi truyền nay May vào bà bảo gặp duyên lớn Rủi đến ông kêu vận số dày Tiền bạc cầm tay cần phải tỉnh Cờ bài ,xốc đĩa nhớ đừng say Ra đê chắc hẳn khi thua cuộc Tiếc của vợ con xót dạ này Khắc Hiền 21.3.2014 34. KHỞI TÂM TU. Nam mô khấn nguyện để mong ngày Cửa Phật tu đời rạng kiếp nay Tích đức tôi lòng kinh học đủ Rèn tâm luyện chí đạo xây dày Làm nhiều việc nghĩa vui khôn xiết Tặng lắm nhân tình đắm mộng say Vọng tiếng chuông chùa ngân vút mãi Tương lai hẹn ước đẹp sau này. Lương Tú 35. SƯƠNG SỚM Mặt đất sương tan sắp chuyển ngày Ánh hồng bừng tỏa giữa trời nay Hàng cây trở dậy rung cành biếc Mặt nước đùa xô gợn sóng dày Lực lưỡng chàng trai hình dáng trẻ Nhẹ nhàng thiếu nữ bóng duyên say Con đường mở rộng cho em bước Cảm động thân thương nghĩa cử này Hoàng Giao 36- BỐN CHỮ Trí não dường như chẳng giống ngày Thời xưa cắp sách vạn xuân nay Vì thương trước ngõ làn môi thắm Bởi mộng trong mơ suối tóc dày Giữa tý nâng trà ngơ ngác dậy Đầu canh cạn rượu ngả nghiêng say Bao năm bút mực giờ trao lại "Lực bất tòng tâm" bốn chữ này. Lệ Hà 37. Mượn Vần Họa Vui. HỨA Hờn tui mắc võng ở nguyên ngày Vợ lãng công rồi khổ tới nay Chậu áo còn dơ rầu vãi đủ Thềm sân chửa sạch khó tung dày Len mình giữa bếp con khều nhịn Xáo trộn trong nhà lão bỏ say Thứ lỗi nghen bà mai quẳng rượu Dù mê cũng quyết tuyệt luôn này daonamxuong 38. SAY Vẫn mỉm cười khi bả giận ngày Tui thầm nhủ sẽ gặp thời nay Chiều sang quán phở vô đầy thiệt Tối lạng hàng cơm vỗ đủ dày Trọn bữa mơ màng ly tửu uống Nguyên đời khật khưỡng chén trà say Chân lần bước thả về đâu nữa... Chẳng biết tàn canh đã gọi này daonamxuong 39. TRÀN ĐÊM Bỡn cợt nàng đêm quyết đẩy ngày Sương vờn khắc khoải đợi chờ nay Lời trăng mạnh mẽ xui bày đủ Giọng biển còm nhom thúc vỗ dày Giận lẫy vì sao tìm nóng đổ Theo đòi ngọn liễu kiếm hàn say Bờ sông gió lộng khơi niềm nỗi Rộng lối từng canh để giữ này daonamxuong 40 - QUỲNH MƠ Vì đêm hớn hở gọi săn ngày Mở lối chân thành vẽ lộng nay Cội thúc tùng vươn gìn ngõ nhỏ Nguồn khơi nước lọc giữ cung dày Duyên bàng tuyển hạ đang về đỗ Nét phượng thay hè đã trở say Chẳng dỗ làm chi mùa quạnh vắng Quỳnh xinh lặng lẽ tỏa hương này Như Quỳnh 41- VƯỜN HOANG Vườn hoang bấy thuở vẫn mong ngày Ấp ủ tim nồng ngắm nguyệt nay Cảnh mộng không màng cơn khổ đậm Rừng mơ chẳng đoái nỗi đau dày Mưa hòa gió thuận trần gian tĩnh Bão động ba đào vũ trụ say Ước lúa trên đồng cây đẫy hạt Trời thương hãy giúp tấm thân này. Huy Thanh 22-3-2014 42. DẠO CẢNH. Bình minh tỏa rạng báo thêm ngày Nắng chiếu tưng bừng rộn xóm nay Óng ánh sương treo mầm búp nhộn Lung linh bóng trải cánh hoa dày An lành sớm buổi lòng ngây ngất Thỏa mộng trưa chiều dạ ngát say Thả bước ung dung đời phấn khởi Tình yêu gắn bó mãi phương này. Lương Tú 43. KHỔ THÂN ĐÀN BÀ. Quanh năm vất vả suốt đêm ngày Việc lắm công nhiều họa số nay Ruộng đủ hoa màu ươm rải kín Vườn chen củ quả cấy thêm dày Xoay vòng phục vụ đàn con nhỏ Luẩn quẩn trông chừng lão khọm say Rãnh rỗi nào đâu mà được nghỉ Rằng ai thấu hiểu nỗi lòng này. Lương Tú 44- HỎI AI... Anh em chớ ở để trôi ngày Bán đổi thâm tình kế cận nay Đừng tưởng tường cao ngăn gió mỏng Nên chi cửa rộng cản sương dày Đất rung ắt hẳn làm nhà đổ Rượu uồng nhiều thì cũng phải say Đạo lý con người cần phải giữ Gặp khi hoạn nạn hỏi ai này Khắc Hiền 22.3.2014 45. HẠNH PHÚC Vượt "lục" vì nhau đã sáu ngày Thi đường mấy bữa rộn qua nay Đệ huynh viết họa câu thơ sáng Tỷ muội hòa gieo ý tưởng dày Mỗi bạn vài ly ta rót uống Bao lòng một nghĩa kẻ mời say Niềm vui có lúc như vươn dậy Hạnh phúc làm sao những phút này Hoàng Giao Cảm ơn các thi hữu đã họa rất nhiệt tình và dễ thương. Còn gì hạnh phúc bằng những phút này. Kính chúc cuối tuần thanh bình 46- MƠ NỐI NHỊP Rời xa lối cũ đã trăm ngày Nỗi nhớ quê nhà trọn tháng nay Kỉ niệm hôm nào mong đếm đủ Buồn vui thuở trước muốn đong dày Âm thầm tách bến trà nâng tĩnh Hối hả lên đường rượu cạn say Mỗi độ thu về mơ nối nhịp Trời xui lá rũ ướt mi này. Lệ Hà 47-CHÚC BẠN Bình minh rực rỡ sáng soi ngày Khổ luyện thi đường bấy lại nay Đẫ thấy lời thơ lan biển rộng Mà nghe điệu nhạc tỏa non dày Diễn đàn bắc nhịp bao người quý trang web nối dòng lắm kẻ say Tay bút Hoàng Giao tung cánh mở Thành tâm chúc bạn vẻ vang này Khắc Hiền 22.3.2014 48. Duyên hội ngộ Hoàng kim rực rỡ chiếu sang ngày Giao cảm chan hòa cả tháng nay Lục bát người tung , tay móng nhọn Thất ngôn kẻ hứng , vỏ cam dày Diễn Đàn rộn rã cùng trăng mộng Thi Hữu tưng bừng với rượu say Bốn bể kim bằng duyên hội ngộ Đường thơ phượng múa dậy trang này Vancali 3.22.14 49 - MẦN THƠ Đổ sức hòa thơ bị trễ ngày Thôi thì cứ tạm chữ trình nay Trông đàn rắn thả lòng hơi lợ Trải một vần tuôn nghĩa khó dày Cả áng văn bài luôn gục ngã Nguyên dòng ý tưởng vẫn bò say Xem chừng đã kẹt vài câu dở Sợ sửa rồi bôi vỡ phú này Như Quỳnh 50. ĐỔI MỚI Xuân sang cảnh sắc chuyển từng ngày Đẹp lắm quê mình đổi mới nay Lớp học vùng sâu lời hát bổng Đường xa bản vắng tiếng xe dày Nhà cao ống khói lồng mây thẳm Phố rợp hoa cờ đắm mắt say Xã hội công bằng dân hạnh phúc Niềm tin gửi tặng khúc ca này MINH THƯ 51. VƯỜN TAO NGỘ Từ giã màn đêm lộng lẫy ngày Một dàn rắn lục rượu ngâm nay Đem về phát tặng đây lòng thắm Gửi đến ban cho ấy nghĩa dày Bạn hữu quây quần gieo tứ đẹp Diễn đàn hội tụ kết tình say Cảm ơn thi sĩ vườn tao ngộ Góp họa cùng vui dạ khúc này Hoàng Giao 52 - HẠNH PHÚC THƠ Nhiều khi cảm nhận lúc thư ngày Thử gõ đôi vần kết tụ nay Mở lối niêm từ thơ dẫn đẹp Dời sông chữ luật tứ chao dày Người mê bảo nghĩa mời duyên ngọt Kẻ chuộng kêu đời dỗ khúc say Tiết lạnh hay mùa êm ả đỗ Hồn dâng hạnh phúc giữa cung này Như Quỳnh 53. THĂM LẠI VƯỜN XƯA “Họa bài TIN YÊU” Chiều buông nhẹ gót tại nơi này Những bước mơ lòng giấc mộng say Lá đổ lao xao trời thoảng rộng Hoa rơi lác đác nắng đan dày Vườn quê cảnh đẹp tình xưa ấy Đất mẹ thương nhiều đã bấy nay Trở lại làng tôi người xóm cũ Còn mang nỗi nhớ trọn bao ngày Tiến Dũng 54-GỦI THÊM Gửi thêm bài họa chuyển theo ngày Áp vận khôn lường rắn lục nay Ngữ pháp trông chừng nguồn vốn mỏng Đường thi đã thấy luật giăng dày Gom từ khởi tứ khi lòng đắm Chọn chữ buông vần bởi dạ say các bạn vào thơ thêm gợi cảm Nên tôi cố vượt khó khăn này KHẮC Hiền 55. TÌNH QUÊ Về thăm quê cũ buổi chiều nay Nhạt nắng hoàng hôn sắp cạn ngày Vẫn lối mòn xưa, hàng mắc cỡ Nguyên bờ dậu cũ, bụi hồng dày Thoảng thơm đầu ngõ mùi hương nếp Rộn rã cuối thôn tiếng máy xay Tan lớp, đàn em vui ríu rít Có đâu hơn được cố hương này Netque 56. TÌNH QUÊ họa bát vận Mảnh đất nơi tôi những tháng ngày Ghi bao kỉ niệm thuở xưa nay Gốc Đa cuối xóm cành xanh rộng Cây Gạo đầu thôn nụ đỏ dày Xứ mẹ dâng trào trong trí nhớ Quê cha khơi dậy nỗi niềm say Mái trường thân thiết cùng thày bạn Gửi trọn tình thương ở chốn này . Trandinhthien 57 - VỜI DUYÊN Còn đây ý thảo vẫn đang ngày... Dẫn mộng khơi vần kết quả nay Gọi cả tâm hồn nên chữ thắm Lùa nguyên luật tứ trải thơ dày Trăng tàn lạc nẻo còn soi chiếu Lá rụng sai đường vẫn điểm say Nũng nịu mùa khơi nhiều lối mở Vời duyên bạn hữu mến yêu này Như Quỳnh 58. NHỊP CẦU Cứ hết màn đêm lại chuyển ngày Vòng tròn quả đất ấm tình nay Ánh trăng vời vợi sao đan kín Mặt biển sâu sa mộng kết dày Loan phượng trung trinh làm kẻ đắm Dương trần rực rỡ khiến tim say Nhịp cầu nối tiếp vần thơ họa Tạo bước chung vui bạn hữu này Hoàng Giao 59-NHỊP CẦU THƠ Cứ tưởng bao hôm bỏ lịm ngày Như Quỳnh phẩy bút khỡi vần nay Hoàng Giao tứ mở thênh thang rộng Lương Tú câu gieo thoải mái dày Nhớ nghĩa kim bằng tròn ý mộng Mong tình bạn hữu vẹn lời say Tương đồng hợp cảnh vui trong dạ Nối nhịp cầu thơ nỗi ước này Khắc Hiền 60- NỖI ĐAU Dòng sông cuộn chảy đếm bao ngày Lệ đỗ xuôi chiều tự thuở nay Nổi bảy êm đềm cơn sóng lặng Chìm ba lặng lẽ áng mây dày Bên đồi ngắm nguyệt cho hồn đắm Cạnh suối nhìn trăng để dạ say Thiếu nữ bên cầu đang giặt lụa Người ơi sẻ bớt nỗi đau này. Huy Thanh 4-04-2014 61 - DỖI DUYÊN Ngàn đêm cũng thế phải lên ngày Bão nổi giông tràn vẫn tiếp nay Tiết hạ vờn mây gài liễu dở Mùa đông chuyển sắc rụng sương dày Hờn trăng chẳng tới trao chiều thẫm Giận nắng chưa về trả bữa say Khiến những ưu phiền than thở gọi... Màu duyên bỗng lặng suốt canh này Như Quỳnh 62-GIĂNG TƠ Nhện vẫn giăng tơ chẳng quản ngày... Cần cù chịu khó tự mai nay Khung trời lồng lộng bền thân mỏng Mặt đất mênh mông vững chí dày Nhả ruột kềnh chân hoài mộng đắm Buông giây tóp bụng mãi mê say Vây màn mắc tổ nuôi con lớn Ruồi muỗi mồi ngon ,vướng phải này... khắc Hiền 63 - TỪ XA Ừ thôi cuộc sống chẳng dung ngày Kỷ niệm xưa mình hãy dấu nay Tạ buổi mùa xuân dù vỗ thắm Từ trưa tiết hạ dẫu ken dày Cho tròn kiếp mộng rơi vùng lỡ Để trọn duyên đời ném cõi say Hạnh phúc đâu về ngàn nẻo vỡ Bày chi gió nổi dỗ giông này Như Quỳnh @Do các bài họa đã nhiều, các thi hữu nếu còn thi hứng họa nữa, NQ xin mời các bạn ghé qua đường link sau: https://www.facebook.com/groups/duon...8572656380991/ để dễ bề dò rắn lục. Cảm ơn đã xướng họa cùng nhau trên VNTH. CHÚC MỌI NGƯỜI VUI VẺ. Như Quỳnh 64. MUỐN Cứ muốn vầng trăng chẳng lặn ngày Mà nào có thể, trực chờ nay Nhìn đi tính đến câu thơ lạ Bước tới quay lui mạch chữ dày Ý tưởng trong lòng chưa kịp thức Tâm hồn giữa đất vẫn nồng say Thì ra bụng dạ luôn khao khát Chắc đã vương tơ tại chỗ này Hoàng Giao 65 - CÙNG NHAU Giữ nghiệp đường thi khó chuẩn ngày Nên nhiều nỗi ước thiệt thà nay Mùa mưa đã ngại niêm thành dỏm Bữa nắng còn kiêng luật trở dày Mộng lỗi thôi về ươm nét mở Mơ thời hãy đến đổ vần say Kim bằng bốn bể mời chung họa Để kết tình thơ trĩu nặng này Như Quỳnh 66-Rừng xanh cạn kiệt Đêm phá đường đêm,ngày phá ngày Cây rừng cạn kiệt bấy lâu nay Chim muông khôn tựa nơi cành kín Voi cọp buông lơi chốn lá dày Sỏi đá phình ra chừng ngất xỉu Lâm trường tóp lại lấy gì say Phổi xanh nhiễm khuẩn do vi rút Xã hội chung tay trị bệnh này Khắc Hiền 67. NỬA ĐỜI Mấy chục năm qua tính đủ ngày Nửa đời mong mỏi phút giây nay Công cha dậy dỗ bao điều lớn Nghĩa mẹ cưu mang những tháng dày Sự nghiệp vinh quang mơ mãi tiến Gia đình hạnh phúc nhớ luôn say Răng long tóc bạc điền viên sống Thanh thản yên vui đẹp lúc này Hoàng Giao 68 - THỎA Giữ gọn trời mơ để mến ngày Cho hồn mộng tưởng rước thèm nay Tròn câu kỷ niệm trên dòng thắm Vẹn bước thời gian giữa nẻo dày Nếu phải niềm đau đời bị vỡ Nhưng thà nỗi nhớ nghiệp vào say Từ thơ được nghĩa nhiều thương cảm Thỏa mãn tình yêu nối nhịp này Như Quỳnh 69. Muốn Muốn có đường thơ họa mỗi ngày Muốn thành thi sĩ cả năm nay Muốn tìm lũ bướm hòa duyên thắm Muốn kiếm đàn ong kết mộng dày Muốn với tao nhân đùa nắng ấm Muốn cùng lãng tử bỡn trăng say Muốn rằng mạng ảo tình chân thật Muốn hết dương gian biết chuyện này Vancali 4.4.14 70. MỘNG DUYÊN Tiếng chim bỗng hót ríu ran ngày Đã khiến cho lòng thổn thức nay Cây gạo đầu làng hoa tím đỏ Hàng cau trước cửa trái to dày Bờ tre làm dáng nghiêng cành lả Đáy giếng soi hình gợn bóng say Gian bếp xôn xao hồng ánh lửa Bâng khuâng khát vọng mộng duyên này Hoàng Giao 71. TRƯỜNG Trường xưa mái dạ ấm êm ngày Trường giữ tâm tình lộng gió nay Trường chẳng tường cao, sân trải rộng Trường không cổng lớn, cỏ vươn dày Trường gieo nắng sớm trao đời đẹp Trường mở vườn hồng thoảng sắc say Trường mãi trong ta lòng ấp ủ Trường vương kỷ niệm khó quên này Hoàng Giao 72- Nắng Nắng đuổi tàn canh để rạng ngày Nắng tràn cỏ lá sáng đông nay Nắng xuyên đẩy hết màn sương mỏng Nắng rọi xua tan mảng tuyết dày Nắng lại muôn loài gieo mộng đắm Nắng về cảnh vật thả hồn say Nắng còn sưởi ấm cho nhân loại Nắng gọi bình minh điệp khúc này Khắc Hiền 73. NẮNG Nắng xuân ấm áp hả hê ngày Nắng sớm dồi dào khát vọng nay Nắng hẹn thu sang nhiều mộng lớn Nắng ru đông tới lắm mơ dày Nắng đêm ngào ngạt hoa quỳnh nở Nắng hạ bồi hồi cánh phượng say Nắng đỏ ban trưa đầy nhiệt huyết Nắng quê tuyệt hảo rượu ngon này Hoàng Giao 74. Mưa Mưa cho ruộng lúa tốt từng ngày Mưa ít khô đồng mấy bữa nay Mưa nắng vườn hồng ong lượn kín Mưa xuân má phấn mộng khơi dày Mưa tươi đám mạ yên lòng nghỉ Mưa mát khung trời thỏa dạ say Mưa thuận nhà nông mừng trúng vụ Mưa đem hạnh phúc thế gian này Vancali 4.5.14 75. MƯA Mưa xuống vườn xưa để mát ngày Mưa tràn lối phố ngập đường nay Mưa ơi sũng áo lòng đau lạnh Mưa hỡi mềm chân hạt nặng dày Mưa tưới cây đời ươm quả mẩy Mưa vào khung cửa thả hồn say Mưa vừa ập tới anh lui hẹn Mưa đắm tình thâm cả xóm này Hoàng Giao 76. GIỮ TRỌN YÊU THƯƠNG Giữ trọn yêu thương với đất này Khai hoang phục hóa bấy lâu nay Lây Ku ngày ấy người thưa thớt Phố Núi bây giờ cảnh đổi thay Đường rộng đêm về ngời điện sáng Nhà cao ngày đến chạm tầng mây Bâng khuâng lữ khách lòng nhung nhớ Cảnh đẹp thiên thai dạ đắm say Nguyenngoc 77. TÌNH QUÊ HƯƠNG Hồn ta gói trọn ở nơi này Đất tổ quê cha vốn bấy nay Rặng núi lùm cây yêu vạn thuở Nương dâu ruộng lúa quý muôn ngày Bao đời chốn ấy lòng luôn nhớ Mấy lúc xa xăm dạ mãi say Chất chứa bao tình ân nghĩa nặng Quê nhà quyến luyến thật sâu dày GM.Nguyễn đình Diệm 78. XIN CHỌN NƠI NẦY Thiên nhiên cảnh đẹp tựa bao ngày Chim hót rộn ràng buổi sáng nay Thỏa chí tung hoành vùng rộng lớn Hài lòng bay nhảy chốn cao dày Mấy bà thưởng thức hương trà quế Các Lão nhâm nhi chút đắng say Tôi đã yêu rồi người bản xứ Quê hương xin chọn lấy nơi nầy .....LEHONG..... 79. ĐÂU DỄ Nhung nhung nhớ nhớ tháng năm ngày Ước ước ao ao có bữa nay Hẹn hẹn hò hò không đợi đợi Trông trông ngóng ngóng hết dày dày Bưng bưng cụng cụng cùng nhau uống Tủi tủi mừng mừng cũng khó say Thế thế thời thời ta phải thế Này này đâu dễ có ngày này KMV (Khắc Minh Việt) 80. VÒNG QUAY Đêm xuống màn sương phủ lấp ngày Sao trời dằng dặc thế gian nay Lung linh mặt nước con đò mảnh Rạng rỡ vầng trăng đợt sóng dày Ngọn cỏ xanh rờn vươn lá vẫy Tấm lòng nhẹ hẫng thả hồn say Vòng tròn quả đất quay mê mải Nắng sớm bừng lên tỏ ngã này Song Hà
  3. 1. ĐÊM CUỐI Đêm ngấm hương đời tỉnh với say Đêm nâng chén rượu nghẹn lời này Đêm nguôi kỷ niệm năm xưa ấy Đêm nặng nhân tình bến cũ đây Đêm mở hầu bao đen nghiệp chướng Đêm vùi hạt phận đắng men cay Đêm xuôi góc biển chân trời lạ Đêm ngấm hương đời tỉnh với say HOÀNG GIAO 2. GIẤC CHẲNG SAY (Bài hoạ) Đêm đợi anh về giấc chẳng say Đêm khuya lầm lũi tâm thân này Đêm chồng hậu hĩnh tiền lương ấy Đêm vợ nhạt nhòa nước mắt đây Đêm ước cây đời luôn trái ngọt Đêm thề tình nghĩa mãi gừng cay Đêm gieo khát vọng mùa thu hát Đêm đợi anh về giấc chẳng say HOÀNG GIAO
  4. HƯƠNG VỊ CÀ PHÊ Mỗi sáng một ly chẳng bớt thèm Nồng nàn hương vị thoảng hơi em Xong rồi còn muốn nhâm nhi nữa Lại tiếp càng mê đắm đuối thêm Viện cớ chồng ra ngồi suốt buổi Thừa cơ vợ đến uống thâu đêm Trời thu gió nhẹ miên man thổi Lạ lẫm hồn nghe khúc nhạc êm
  5. CẢM TÁC: Duyên xe ôm Xe ôm nằm ế mãi bên đường Một khách qua chào bỗng hóa thương Bến cũ nồng nàn đôi mắt thẳm Người đây xao xuyến cặp môi hường Trời mây lãng đãng hồn sông núi Lòng dạ bồi hồi cảnh gió sương Đò lỡ năm nao dòng nước lặng Giờ đây nguyệt thẹn với hoa nhường
  6. Mời các bạn cảm tác hoặc phóng tác bài thơ lục bát TÌNH ANH XE ÔM này sang thể thơ đường luật. Nếu chỉ dùng những từ ngữ trong bài thơ Tình Anh Xe Ôm để phóng tác hoặc cảm tác thì càng đặc sắc.Kính mời các bạn vào cuộc! Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn TÌNH ANH XE ÔM Xe ôm nằm ế bên đường Bỗng đâu gặp khách- người thương năm nào! Thôi thì xếp lại nỗi đau Mời em ngồi cạnh ôm vào ngày xưa. Xe anh vượt nắng rồi mưa Chở em vượt cả bốn mùa thời gian Chở nhau qua cái lỡ làng Thương em tuổi mộng sang ngang đắm đò… Xe ôm anh chạy vẫn chờ Rau mồng tơi ngọt bến bờ thủy chung Kìa em nước mắt ngại ngùng Mình đi qua hết bão bùng rồi em! Thanh Trắc Nguyễn Văn
  7. NGU NGƠ Non nước ngập tràn bao thác mơ Trào dâng hạnh phúc giữa đôi bờ Núi cao rừng rậm mênh mông biển Mắt phượng mày ngài sóng sánh thơ Tình nghĩa bao năm lòng vẫn ngóng Yêu thương vạn kiếp dạ luôn chờ Tri âm hãy đến cùng ta nhé Chớ để cho mình cứ ngố ngơ HOÀNG GIAO
  8. XƯỚNG HỌA Bài xướng: Hoàng Giao THƠ ĐƯỜNGThực sự thơ đường khó giỡn chơi Nhiều khi cắn bút chẳng ra lời Vô tình thất luật đêm không ngủ Bất chợt sai vần sáng phải bơi Cố gắng tìm câu mơ đạt ý Chuyên cần đọ sức ước còn hơi Dò soi vế đối từng câu chữ Cảm kích hồn ươm vạn lẽ đời Bài họa: TiCa YuMe Đường luật YuMe Đường luật học vừa chơi Quy tụ cao nhân lại khéo lời Chỉ phá vô đề làm phụng múa Còn thừa nối ý khiến rồng bơi Thực nêu khúc mắc người điên óc Luận giải oan tình bạn tức hơi Đúc kết tinh hoa toàn sở học Năm mươi sáu chữ đủ lưu đời
  9. ............................. Bài xướng 8 Hoàng GiaoNốt nhạc tri âm... (Mời họa) Gieo từng nét chữ mộng bình an Để dệt âm thanh vượt gió ngàn Đỏ thắm niềm say nơi cánh phượng Xanh ngời sức trẻ giữa vườn lan Mừng soi nốt nhạc hòa trang giấy Muốn xướng câu ca họa nhịp đàn Hội ngộ cùng vui trong ánh mắt Cho lòng khỏe đẹp mãi trần gian ................................................................................... Cụ Nguyễn Xuân Hà họa bài NỐT NHẠC TRI ÂM. GỬI NGƯỜI CHIẾN SĨ Đất nước có anh giấc ngủ an Trăng treo đầu súng gửi mây ngàn Trường Sa sóng gió còn ôm ấp Biên giới hương rừng vẫn tỏa lan Ơn lắm cha ông khai biển đảo Thương nhiều Tổ quốc vọng cung đàn Cùng nhau gìn giữ, rèn tâm trí Cảnh giác mưu đổ của kẻ gian! Thơ cụ Nguyễn Xuân Hà ..................................................................... PyNhi Nhi họa bài xướng 8 MỘNG THẾ GIAN Một tối nàng thơ tới vấn an Bưng trăng tưới rực khắp xa ngàn Hồn hoa nhẹ níu thơ ngân vọng Bóng trúc trầm rung nhạc tỏa lan Lúng liếng sao cười say túy nguyệt Rung rinh cỏ thẹn luyến tơ đàn Tình nhân gọi với ngoài song cửa Chợt tỉnh...thì ra mộng thế gian ............................................................................. Hiển Lê CHUYỆN XƯA. Thơ họa Ước mong người ấy mãi khang an. Dù tận sơn khê nẻo ngút ngàn. Biển cả mênh mông dào dạt sóng Rừng sâu thăm thẳm ngạt ngào lan Người về phương ấy mang câu hát Kẻ ở nơi đây lỗi nhịp đàn Cứ ngở chuyện xưa vào quá khứ Mà sao chẳng nhạt với thời gian. ........................................................................... Hiển LêTHÚ ĐIỀN VIÊN HIỂN LÊ họa bài YÊU TỔ QUỐC của NGUYỄN VĂN ta rời đô thị chốn phồn hoa thôn dã về đây dựng cửa nhà sáng đến vầng dương tô thắm đỏ đêm sang ánh nguyệt nhuộm vàng ngà tương tư làn gió hây hây thổi đắm đuối lời nàng bổng bổng ca bát ngát hương đồng hoa nội cỏ điền viên vui thú tặng cho ta... HIỂN LÊ ...............................................................Bài xướng 9: Hiển LêCHIỀU QUÊ ÊM Ả Cánh đồng gợn sóng lúa xô B Trêu ghẹo ngàn lau gió phất C Diều biếc tầng không bay bảng lảng Lục bình dưới nước chảy lờ Đ. Nông phu gánh lúa vàng óng ả Thôn nữ chày khua nhịp lững L Một chiếc thuyền con về gác mái Chiều trôi, sương xuống, khói xa M. Hiển Lê ....................................................................... Bài họa: Giao CHIỀU QUÊ họa bài CHIỀU QUÊ ÊM Ả của HIỂN LÊ gió thổi lăn tăn sóng vỗ B bãi ngô xanh mướt đã phơi C sáng ra lũ nghé đi tung tẩy chiều đến đàn trâu bước đẫn Đ nhanh nhẹn tiều phu đua gánh củi vội vàng ngư phủ lướt giăng L hoàng hôn ráng đỏ chiều cô tịch mái bếp nhà ai khói tỏa M..................................................................... PyNhi Nhi xin họa bài xướng 9CÕNG LŨ Nước nổi cồn quê ướt mấy B Đau lòng đám lúa đã giương C Đến trường, em nhỏ bơi bì bỏm Cõng lũ, mẹ già bước đẫn Đ Chim chóc lơ ngơ buồn úp tổ Cá tôm lính quýnh khóc trong L Lung lay mái lá chiều mưa đổ Cha mãi việc quân, bóng khuất M .............................................................. Đồng Đắc TiếuNGHỀ SÔNG NƯỚC Sóng nước mênh mang lộng bến B Thuyền ai dậy sớm vội giương C Trên khoang L (lưới) mụ giăng mềm mại Dưới nước C (chân) ông bước cứng Đ Nghề dẫu gian nan đành phải chịu Phận còn bạc bẽo cũng nên L Nhìn vầng dương tỏa lòng mong mỏi Cuộc sống mai đây hết mịt M....................................................................... Bài xướng 10: Lộc Cảm tác hòn Phụ Tử Qua cửa chùa Hang sắc đậm đà Kìa hòn Phụ Tử nhấp nhô xa Nắng xuyên triền núi mây vờn trắng Gió thoảng trùng khơi sóng bủa lòa Đất nước hữu tình như dệt gấm Non sông cảnh sắc tợ thêu hoa Luyến lưu lòng khách khi qua đó Gợi chút tình thơ nhớ thiết tha. .......................................................... Hoàng GiaoCảm tác Hòn Vọng phu Trời đêm lặng ngắm nước non nhà Hướng vọng phu nhìn phía biển xa Đứng giữa ngàn trùng con sóng bạc Nhìn lên vạn dặm ánh trăng ngà Nao lòng bến khát vầng trăng tỏa Cám cảnh người sầu giọt lệ sa Giữ hết vào thơ đời gánh trọn Ngàn trùng vẫn đợi dẫu phong ba ..................................................................... Bài xướng: NGHIÊNG CẢ ĐẤT TRỜI Ngày "Hội Đàn ông" cánh chúng mình Bia vàng sóng sánh dáng em xinh Say sưa vũ điệu tưng bừng vẻ Chếnh choáng hơi men uyển chuyển hình Ánh mắt em hòa tràn miệng cốc Làn môi anh uống dậy hương tình Cùng vui ta chạm hôm nay nhỉ Cho cả đất trời cũng đảo khuynh. Bùi Nguyệt Chemnitz, CHLB Đức ......................................... “NGHIÊNG CẢ ĐẤT TRỜI NGÀY HỘI ĐÀN ÔNG” (Họa khoán thủ, đảo vận, đối luật) Nghiêng bầu cho rượu đổ thành khuynh Cả chị lẫn anh cứ thiệt tình Đất sụp bò lê tìm máy ảnh Trời xiêu chổng cẳng chụp bô hình Ngày vui nam tử thua càng xệ Hội sắc nữ nhi quất lại xinh Đàn đúm thượng tuần vui một trận Ông Lưu Linh Đức vượt dân mình TiCa Nguyễn Xuân Hòa Cali May 09. 2013
  10. RA MẮT HỘI THƠ ĐƯỜNG LUẬT YUME 11/05/2013 13:00 | 18 lượt xem Chúng tôi những người có tên dưới đây rất mong muốn giao lưu Hội thơ Đường luật ở Yume. Để có thể có một tập thể sáng tác, thi họa đông vui, chúng tôi lập Hội này để thâu nạp các bạn nào có tình yêu với thơ đường luật đến đây cùng chung vui với chúng tôi! Hân hạnh chào đón các bạn! DANH SÁCH HỘI VIÊN HIỆN CÓ: 1. Cụ Nguyễn Xuân Hà 80 tuổi2. Cụ Nguyễn Trung Định 75 tuổi3. Cụ Nguyễn Thêm, 85 tuổi4. Đỗ Thành Đồng (Đồng Đắc Tiếu)5.TiCa (Nguyễn Xuân Hòa)6. Lộc ( Nhà văn Nhật Hồng)7. Phan Trần8. Hoàng Giao9. ký Gàn10. Hoa Đá11. Hà12. Giao (Phạm Giao)13. PyNhi14. Hiển Lê15. HỘI THƠ ĐL MỜI THAM GIA HỘI THƠ ĐƯỜNG LUẬT YUME: TiCa (bài xướng) MỜIMỜI quý thi hào đến chốn đây THAM quan vinh dự lớn, ơn dày GIA nhi sơ ý chưa chào hỏi HỘI trưởng vô tình chẳng biết hay THƠ pháp vận nguyên đừng hoán đảo ĐƯỜNG thi hiêp ý cứ trưng bày LUẬT thông, đối xứng, niêm hoàn chỉnh YUME sẵn sàng thẩm định ngay ....................................... Đồng Đắc Tiếu Họa bài Tica KẾT NGHĨA DÀY MỜI anh mời chị đến nơi đây THAM dự thi ca kết nghĩa dày GIA cảnh tuy nghèo nhưng mộng đẹp HỘI hè còn thiếu vẫn lời hay THƠ non bút pháp cần thay đổi ĐƯỜNG lớn ước mơ cứ tỏ bàỳ LUẬT lệ nào hơn lòng tự trọng YUME có bạn chữa bài ngay!............................................................... TiCa Góp vui với ĐĐT ! LẠI MỜI (Họa, khoán thủ) MỜI nài lượt nữa - cứ qua đây THAM kiến trời cao với đất dày GIA ngọa Thành Đồng vần láy láy HỘI tàng Đắc Tiếu ý hay hay THƠ từ hiểm hóc ưa hồi đáp ĐƯỜNG ngỏ thâm cung khoái giải bày LUẬT, đối chưa thông thời dễ ợt YUME chịu viếng hứa xong ngay ! ............................................................... PyNhi HƯỞNG ỨNGMỜI chào rộn quá, thử qua đây THAM khảo sân chơi, khách đã dày GIA chủ nhiệt tình trao ý đẹp HỘI viên hưởng ứng họa lời hay THƠ thi mới biết mong tìm hiểu ĐƯỜNG hướng chưa thông ước được bày LUẬT lệ xin theo cùng quý hữu YUME có duyệt, gữi đơn ngay ....................................................... Hoàng GiaoMỜI HUYNH ĐỆ MỜI huynh mời đệ hãy về đâyTHAM vấn Đường Thi nặng nghĩa dàyGIA đạo êm đềm xây tổ ấmHỘI thuyền phấn chấn họa lời hayTHƠ vui ngạo nghễ đem ra chỉnhĐƯỜNG rộng thênh thang cứ đến bàyLUẬT đối cùng nhau ta điểm lạiYUME chẳng quản sửa cho ngay TiCaMời rùm ý của chủ trang đây Tham nghị PyNhi kiến thức dày Gia trọng lão làng đà qúa tuyệt Hội thèm bồ Nhí* nữa - ơ hay! Thơ ca trí mạng còn chưa tởn Đường bột hại thân vẫn cứ bày Luật có Hoàng Giao luôn chỉ vẻ YuMe đã đến chớ đi ngay ........................................................... PyNhi Nhi họa: Mời nhau, hữu hảo kể từ đây Tham kiến tri nhân sở học dày Gia nhập gữi trao tình bạn quý Hội quần chia sẻ áng thơ hay Thơ nhiều cảm hứng chờ trưng trổ Đường lắm cơ duyên đã sắp bày Luật khắt khe không làm nản chí Yume tương ngộ kết giao ngay NHỮNG BÀI XƯỚNG HỌA ĐƯỜNG THI CỦA HỘI VIÊN:Bài xướng 1: 38 MÙA XUÂN Ba tám mùa xuân đẹp cõi bờ Con đường thống nhất tựa như mơ Bao năm tim tạc hình sông núi Vạn thủa lòng ghi sắc bóng cờ Tổ Quốc yêu thương xanh dải lụa Cuộc đời bằng hữu tím vần thơ Bình yên sống giữa trời cao rộng Sóng gió can qua dạ chẳng ngờ Hoàng Giao ...................................................................... Những bài họa: Đồng Đắc Tiếu CHUYỆN CŨ Nước non Hồng Lạc đẹp vô bờ "Thiên Tử" lắm ngài vẫn mộng mơ Tìm kế hòng mong dành lãnh thổ Ra chiêu những muốn đổi màu cờ Hẳn quên Trần Tướng vang lời hịch? Có nhớ Lý Triều lộng ý thơ" Há dễ ngàn năm con cháu Việt Nỏ thần chuyện cũ hết...nghi ngờ? ...........................................................................Hoa Đá TINH THẦN CHIẾN SĨ Hải đảo xa xôi sóng vỗ bờ Mặt trời chói lọi sáng tinh mơ Áng vàng lồng lộng hòa tay súng Màu đỏ lung linh nhuộm sắc cờ Đất nước tâm hồn từng chiến sĩ Quê hương điệu hát mỗi em thơ Tinh thần cảnh giác luôn luôn sẵn Vạn thuở lo chi một ...chữ ngờ! .......................................................................... Hà NHẮC NHỞ Tức nước có khi cũng vỡ bờ Hỡi ai đừng ngủ dưới rừng mơ Giở bài trầm bỗng che mưu chước Tàn cuộc hơn thua rõ thế cờ Lời dạy cha ông còn sáng tỏ Tấm gương kim cổ chớ ngây thơ Có quên nhắc nhở cho mà nhớ Trả giá e khi bảo..bất ngờ. ...................................................... KHÚC NHẠC MƠ Cong cong chữ S biển liền bờ Hòa tấu lòng người khúc nhạc mơ Thống nhất mùa Xuân bừng sắc nước Kết đoàn dân tộc rực màu cờ Thân tình bầu bạn ngời hương lửa Hòa hiếu láng giềng đẹp tứ thơ Gìn giữ non sông luôn cảnh giác Tham lam lắm kẻ quả không ngờ!Cụ Nguyễn Xuân Hà ................................................ TRƯỜNG SA ĐẸP THẾ Mênh mông trời biển sóng xô bờ Một giải non sông mãi mông mơ Đến với Sinh Tồn vui nắng gió Về cùng Nam Yết rực sao cờ Bình Ngô...vạn thuở lưu dòng mực Nam Quốc...Muôn đời giữ ý thơ Sống giữa kình ngư quen bão tố Trường Sa đẹp thế...chẳng ai ngờ! Cụ Nguyễn Hùng Tiến 72 tuổi ...........................................Bài xướng 2: NGƯỜI THẦY Cảm kích làm sao những Bậc Thầy Say nghề gạt hết mọi buồn vây Tài cao trí lớn thường kham đủ Nghĩa nặng tình sâu sẵn chứa đầy Biển động nhiều lần xao xác quá Tay chèo lắm bận nghẹn ngào thay Kho tàng kiến thức luôn bừng mở Dạy dỗ cưu mang vượt tháng ngày Hoàng Giao .................................... Những bài họa: LẠI CÓ THẦY Thiên hạ cao sang, tớ cũng thầy Trời cho chắp cánh lại thêm vây Đức đây chữ đó dù thiêu thiếu Mẹo ấy kế kia vẫn đẫy đầy Bòn rút học trò, ưa cứ nộp Úm trù đồng nghiệp, ghét là thay Nay làm ông trưởng mai lên sở Đường rộng thênh thang có mấy ngày! Đỗ Thành Đồng, CLB thơ ĐL QB .......................................... KHÓ LẮM THAY Muốn con hay chữ kính yêu thầy Đạo ấy buồn nào có thể vây? Trí tuệ vươn cao chân bước vững, Đức tài hội đủ nghĩa đong đầy Trò ngồi nhầm lớp buồn chăng nhỉ? Thầy dạy thiếu lương khó lắm thay? Sự nghiệp đưa đò luôn rạng rỡ Có công mài sắt mới nên ngày.... (Thơ cụ Nguyễn Xuân Hà, 80 tuổi, CLB thơ ĐL QB) ................................... GẶP LẠI THẦY Anh lính Trường Sa gặp lại thầy Niềm vui như cá mọc thêm vây Bao năm xa cách người tuy thiếu Mấy độ gần nhau nghĩa vẫn đầy Tình cảm quê hương không thể đổi Chủ quyền biển đảo chẳng hề thay Lời thầy dạy dỗ, lòng yêu nước Con nhớ trong tim mỗi tháng ngày! (Thơ Cụ Nguyễn Trung Định 75 tuổi, CLB Thơ ĐL QB) .............................................. Bài xướng 3: TIN YÊU Cảnh biếc non xanh đẹp những ngày Ta về gặp gỡ bạn chiều nay Khu vườn rặng nhãn vươn cành rộng Vạt núi hàng thông trổ lá dày Bất chợt miền quê trào nỗi nhớ Tình cờ góc xóm dậy men say Chiều nghiêng mái tóc ai lồng lộng Gói trọn tin yêu gửi đất này Hoàng Giao ............................... NHỮNG BÀI HỌA : DÂNG TRỌN TRÁI TIM Cách xa bóng nhạn đã bao ngày Kỷ niệm sóng cồn mãi đến nay Thương lắm mắt nai chiều ánh mọng Nhớ nhiều tóc liễu nắng ken dày Vầng trăng ai dõi hồn đưa đẩy Thi tứ lòng trao mộng tỉnh say Biết đến bao giờ ta gặp lại Tình ơi dâng trọn trái tim này! Đỗ Thành Đồng, 49 tuổi, CLB Đường thi Sông Gianh ................................... DÂNG HIẾN Đông qua Xuân tới đếm từng ngày "Chức Nữ Ngưu Lang" mãi đến nay Gối chiếc ôm chầm nuôi mộng đẹp Phong thư viết vội gói tình dày Đất liền giữ trọn niềm chung thủy Hải đảo đong đầy nỗi đắm say Ta biết yêu nhau...khi tổ quốc... Nếu cần dâng hiến trái tim này!Thơ cụ Nguyễn Xuân Hà, 80 tuổi, CLB Đường thi Sông Gianh...................................................TẤM LÒNG CHIẾN SĨ Non sông thống nhất trải muôn ngày Nối gót cha anh, tuổi trẻ nay... Tổ quốc niềm tin xây nghiệp lớn, Quê hương điểm tựa góp công dày. Tình riêng tạm gác thao trường đợi, Nhiệm vụ hoàn thành khúc nhạc say Tay súng hiên ngang ngoài Hải Đảo Thắm lòng chiến sĩ, đẹp duyên này! Thơ cụ Nguyễn Thêm, 85 tuổi, CLB Đường thi Sông Gianh ................................. GẶP BẠN (Họa mượn vần) Gặp bạn lai rai suốt cả ngày Thế là say xỉn đến hôm nay Sáng nghe nhưng nhức trên vầng trán Tối thấy râm ran dưới dạ dày Chẳng nhẽ vui vầy mà chẳng uống Cớ nào sung sướng lại không say? Vợ thương, vợ bảo mau mau bỏ Cay đắng thích chi cái chuyện này! Thơ cụ Nguyễn Trung Định, 75 tuổi, CLB Đường thi Sông Gianh ..................... Lộc CẦN THƠ VỚI NGƯỜI THƠ Đất rộng trời cao giục tháng ngày Cho tình thơ đó đẹp hôm nay Lá hoa đã kết màu nhung gấm Vàng đá thêm tươi nét dạn dày Đất nước đi lên lồng khói biếc Quê hương vẫy gọi ngát hương say Gởi trao tâm sự ngàn mây nước Bằng trái tim son nét mực đầy ...................................................... Bài xướng 4: BAN MAI Tưng bừng nắng sớm tỏa vườn xanh Gió thoảng hương say khách lữ hành Cỏ dậy nồng nàn tim háo hức Sương nhìn đắm đuối giọt long lanh Vì vui đất rộng đời tung cánh Bởi thích hoa thơm bướm lượn cành Đỏ thắm môi em hồn bảng lảng Nghe lòng rạo rực, nhớ thương anh... HOÀNG GIAO ............................. Bài họa: ký Gàn Bảng lảng mây trời xanh ngát xanh Thong dong đường phố kẻ du hành Con ong háo sắc khoe chân chóng Cái bướm tham hương tỏ bước lanh Chúm chím nụ hoa chen kẽ lá Tươi vui nõn biếc mọc đầu cành Mùa xuân nắng sớm ngày hây mát Tay nắm tay mình em với anh ............................. Bài xướng 5: DÒNG XANH Giã biệt dòng xanh vẫn cứ trôi Vùi quên núi thẳm chẳng xa vời Ngàn năm mắt bão đừng nên thức Vạn kiếp thuyền về chớ có xuôi Số phận thôi đành ta nhận hết Cơ duyên đã thế Chúa ban rồi Còn đâu ấp ủ lòng son trẻ Hãy để tim mình lặng ...nghỉ ngơi Hoàng Giao .................... Những BÀI HỌA: ký Gàn Dòng đời vẫn vậy lặng lờ trôi Có khúc xem ra cũng tuyệt vời Mắt bão thuyền con Đừng chống ngược Tâm dông tàu bé hãy chèo xuôi Dịp may đến lượt đừng buông nữa Cơ hội sang phiên lại thả rồi Có kẻ giầu sang nhờ bố mẹ Nhiều người tự lực tạo cơ ngơi18/2/2013KÝ GÀN ............................................... Đồng Đắc Tiếu CỚ CAN CHI (Họa bài GỬI DÒNG XANH của HG) Dòng xanh sao nỡ cứ hoài trôi Núi thẵm tương tư khép nửa vời Mắt bão vì ai mắt bão thức Trái tim yếm thế trái tim xuôi Thương người cắt nghĩa...duyên là vậy Trách kẻ buông câu...chuyện đã rồi có cớ can chi già với trẻ đã yêu, yêu mãi chẳng hề ngơi! .......................................................... Bài xướng 6: HoàngGiao MỘNG MƠ Thỏa chí tang bồng mộng với mơ Trời xanh, biển rộng, gió lay bờ Thuyền trôi lả lướt khơi nguồn nhạc Sóng lượn bồng bềnh dệt ý thơ Rặng liễu nghiêng mình xao xuyến đợi Tầng không trải nắng thiết tha chờ Dòng sông vẫn chảy trôi xuôi mãi Ráng đỏ say lòng đến ngẩn ngơ Hoàng Giao ........................................... Những bài họa GiaoCHIA LY họa loạn vận đã lỡ thôi rồi một giấc mơ thuyền em rời bến mãi xa bờ người đi để lại bao thương nhớ kẻ ở còn đây luống đợi chờ nếu lỡ một mai về gặp lại xin đừng hai ngả bước làm ngơ Đông đoài cách biệt ai buồn nhỉ ? Sao mỗi mình ta cứ thẩn thờ Đồng Đắc Tiếu TRÁI TIM CÒN ĐẬP Xuân không già nhỉ dưới rừng mơ Mắt biếc liễu mi mộng nối bờ Lòng vẫn dạt dào muôn ý trẻ Hồn còn lưu luyến những ngày thơ Triền vai gánh nặng nào ai tránh? Con nước trôi êm há kẻ chờ? Biển lớn ngoài kia cuồn cuộn sóng Trái tim còn đập chẳng làm ngơ Đồng Đắc Tiếu ................................................. KIẾM BÌNH MƠ Năm tới quyết ngâm một lọ MƠ Phòng khi xuống ruộng lại lên BỜ Nốc nhanh vài cốc cho êm tửu Cạn vội dăm tô để ngọt THƠ Bạn bắc lâu rồi ngồi ngóng đợi Người nam vẫn mãi đứng mong CHỜ Kì Cùng cứ chảy sang đất Bắc Chẳng thể theo dòng thả bến NGƠ… Ngọc Châu ........................................................... HÃY ƯỚC MƠ Họa thơ Hoàng Giao Tuổi trẻ yêu đời hãy ước mơ Mênh mông biển rộng hướng vo bờ. Trau dồi thực lực vươn theo nhạc Hun đuc tài năng bước với thơ. Bạn hữu thân thương tha thiết đợi Gia đình âu yếm nấu nung chờ Cuộc sống bình yên nhiều viễn cảnh Con người trung hiếu thể nào ngơ. Trần Như Tùng ..................................................... Hoàng Giao họa tiếp cùng các bạn: NGU NGƠ Non nước ngập tràn bao thác mơ Trào dâng hạnh phúc giữa đôi bờ Núi cao rừng rậm mênh mông biển Mắt phượng mày ngài sóng sánh thơ Tình nghĩa bao năm lòng vẫn ngóng Yêu thương vạn kiếp dạ luôn chờ Tri âm hãy đến cùng ta nhé Chớ để cho mình cứ ngố ngơ Hoàng Giao ........................................... Bài xướng 7: YÊU TỔ QUỐC Giang sơn ngàn dặm đẹp như hoa Con cháu Rồng Tiên hợp một nhà Biển cả thắm tươi chùm đảo ngọc Làng quê xanh mát rặng tre ngà Xây đời sôi nổi bầu tâm huyết Giữ nước oai hùng khúc tráng ca Rạng rỡ bốn nghìn năm lịch sử Tình yêu Tổ quốc rộn lòng ta. Nguyễn VănMời họa................................................................................................................................. Những bài họa; MỘT KIẾP HOA họa nghịch vận Em hỡi quên ngày hai đứa ta Bên nhau vui hát khúc tình ca Tóc dài gió mới làn mây nước Gót nhỏ đường xưa ánh ngọc ngà Cứ ngỡ cùng nhau chung một lối Ngờ đâu chia cách biệt hai nhà Chúc em hạnh phúc bên người mới Đừng để tàn phai một kiếp hoa... Giao (Phạm Giao) .................... Dư đồ (lành) Một tấm “Dư Đồ” rất gấm hoa Anh em trăm trứng mãi chung nhà Sapa cao vút vờn mây bạc Pác Bó trầm tư tỏa ánh ngà Còn đấy Hương giang lời bạn hát Và đây quan họ tiếng oanh ca Điện Biên, Bắc thuộc hằn ghi mãiNhững chiến công ngời, đất nước ta TiCa (Nguyễn Xuân Hòa)
  11. Bài xướng: NGƯỜI THẦY Cảm kích làm sao những Bậc Thầy Say nghề gạt hết mọi buồn vây Tài cao trí lớn thường kham đủ Nghĩa nặng tình sâu sẵn chứa đầy Biển động nhiều lần xao xác quá Tay chèo lắm bận nghẹn ngào thay Kho tàng kiến thức luôn bừng mở Dạy dỗ cưu mang vượt tháng ngày Hoàng Giao Những bài họa: LẠI CÓ THẦY Thiên hạ cao sang, tớ cũng thầy Trời cho chắp cánh lại thêm vây Đức đây chữ đó dù thiêu thiếu Mẹo ấy kế kia vẫn đẫy đầy Bòn rút học trò, ưa cứ nộp Úm trù đồng nghiệp, ghét là thay Nay làm ông trưởng mai lên sở Đường rộng thênh thang có mấy ngày! Đỗ Thành Đồng, CLB thơ ĐL QB KHÓ LẮM THAY Muốn con hay chữ kính yêu thầy Đạo ấy buồn nào có thể vây? Trí tuệ vươn cao chân bước vững, Đức tài hội đủ nghĩa đong đầy Trò ngồi nhầm lớp buồn chăng nhỉ? Thầy dạy thiếu lương khó lắm thay? Sự nghiệp đưa đò luôn rạng rỡ Có công mài sắt mới nên ngày.... (Thơ cụ Nguyễn Xuân Hà, 80 tuổi, CLB thơ ĐL QB) GẶP LẠI THẦY Anh lính Trường Sa gặp lại thầy Niềm vui như cá mọc thêm vây Bao năm xa cách người tuy thiếu Mấy độ gần nhau nghĩa vẫn đầy Tình cảm quê hương không thể đổi Chủ quyền biển đảo chẳng hề thay Lời thầy dạy dỗ, lòng yêu nước Con nhớ trong tim mỗi tháng ngày! (Thơ Cụ Nguyễn Trung Định 75 tuổi, CLB Thơ ĐL QB)
  12. TIN YÊU Bài xướng: TIN YÊU Cảnh biếc non xanh đẹp những ngày Ta về gặp gỡ bạn chiều nay Khu vườn rặng nhãn vươn cành rộng Vạt núi hàng thông trổ lá dày Bất chợt miền quê trào nỗi nhớ Tình cờ góc xóm dậy men say Chiều nghiêng mái tóc ai lồng lộng Gói trọn tin yêu gửi đất này Hoàng Giao NHỮNG BÀI HỌA HAY: DÂNG TRỌN TRÁI TIM Cách xa bóng nhạn đã bao ngày Kỷ niệm sóng cồn mãi đến nay Thương lắm mắt nai chiều ánh mọng Nhớ nhiều tóc liễu nắng ken dày Vầng trăng ai dõi hồn đưa đẩy Thi tứ lòng trao mộng tỉnh say Biết đến bao giờ ta gặp lại Tình ơi dâng trọn trái tim này! Đỗ Thành Đồng, 49 tuổi, CLB Đường thi Sông Gianh DÂNG HIẾN Đông qua Xuân tới đếm từng ngày "Chức Nữ Ngưu Lang" mãi đến nay Gối chiếc ôm chầm nuôi mộng đẹp Phong thư viết vội gói tình dày Đất liền giữ trọn niềm chung thủy Hải đảo đong đầy nỗi đắm say Ta biết yêu nhau...khi tổ quốc... Nếu cần dâng hiến trái tim này!Thơ cụ Nguyễn Xuân Hà, 80 tuổi, CLB Đường thi Sông Gianh...................................................Đây là Bài của cụ Nguyễn Thêm 85 tuổi, họa bài TIN YÊU TẤM LÒNG CHIẾN SĨ Non sông thống nhất trải muôn ngày Nối gót cha anh, tuổi trẻ nay... Tổ quốc niềm tin xây nghiệp lớn, Quê hương điểm tựa góp công dày. Tình riêng tạm gác thao trường đợi, Nhiệm vụ hoàn thành khúc nhạc say Tay súng hiên ngang ngoài Hải Đảo Thắm lòng chiến sĩ, đẹp duyên này! Thơ cụ Nguyễn Thêm, 85 tuổi, CLB Đường thi Sông Gianh GẶP BẠN (Họa mượn vần) Gặp bạn lai rai suốt cả ngày Thế là say xỉn đến hôm nay Sáng nghe nhưng nhức trên vầng trán Tối thấy râm ran dưới dạ dày Chẳng nhẽ vui vầy mà chẳng uống Cớ nào sung sướng lại không say? Vợ thương, vợ bảo mau mau bỏ Cay đắng thích chi cái chuyện này! Thơ cụ Nguyễn Trung Định, 75 tuổi, CLB Đường thi Sông Gianh
  13. Nhà thơ Đỗ Thành Đồng Đọc thơ " Cỏ" và "Rác" của Đỗ Thành Đồng (Nhắp vào đây: Đọc thơ " Cỏ" và "Rác" của Đỗ Thành Đồng) Đỗ Thành Đồng xuất bản 2 tập thơ. "Cỏ Vô Danh" và "Rác". Tôi tâm đắc cả hai. Tập thơ "Cỏ Vô Danh" do NXB Thuận Hóa, Huế ấn hành năm 2010. Gồm 70 bài thơ đường luật thất ngôn bát cú. Tôi đọc những bài thơ này thấy Đỗ Thành Đồng làm thơ đường luật rất chắc tay. Dáng dấp Nguyễn Khuyến, Hồ Xuân Hương, Tú Xương xưa. Điều tôi quan tâm hơn cả là thơ Đỗ Thành Đồng cứ như dòng suối tuôn chảy không điểm dừng. Thơ Đỗ Thành Đồng như có chất keo dính làm cho người đọc cứ theo từng bài thơ mải miết đọc mãi. Bài nào cũng cuốn tôi vào một thế giới riêng cần khám phá. Mỗi bài là một góc cạnh cuộc sống. Để khi ta đi suốt tập thơ, cảm thấy như mình đi suốt chiều dài lịch sử, xuyên suốt mọi miền đất, mọi giá trị tâm tư. Không những có khiếu về thơ đường luật, có trí tuệ thâm sâu, mà Đỗ Thành Đồng còn có một cái tâm bao la với đồng loại. Từng chữ từng câu như bén rễ ăn sâu. Các câu đề, thực, luận, kết đều có sức lay động ngang nhau, đọc là phải đọc đi đọc lại, càng nghiền ngẫm càng hay. Tôi đọc kỹ cả tập thơ, không bỏ sót chữ nào. Tập thơ này quả thực là không có chỗ để tôi đọc lướt, không có chỗ để tôi lơ là bỏ qua. Từ tình yêu thơ với các bài Duyên Thơ "Nghĩa Lòng Bén Rễ Tự Duyên Thơ", với Người Thơ "Thơ mang ý đất mắt xa xăm", tới Gửi Nàng Thơ "Tăm cá mù khơi mong cánh nhạn" ta đã hiểu được cái tình thơ thật nặng với thơ với đất với người trong con người tác giả, tình thơ luôn đau đáu với những dòng xoáy, chuông sầu, bể dâu, cánh nhạn, mưa ngâu, để cả trong mộng mị nhà thơ mơ thấy mình chắp bút "thảo một vần thơ thả xuống cầu": "Ơi hỡi nàng thơ! Em ở đâu? Trái tim đa cảm nhịp chuông sầu! Em theo dòng xoáy đau bờ bãi Ta ngóng tình trôi đắng bể dâu! Tăm cá mù khơi mong cánh nhạn Bóng mây cuộn gió đợi mưa ngâu Ta về chấp bút trong đêm mộng Thảo một vần thơ thả xuống...cầu" (Bài Gửi Nàng Thơ) Tình yêu quê hương đất nước con người cũng đậm đà bản sắc dân tộc với bài Hoài Cảm Sông Gianh, Bức Tranh Chợ Họa, Tặng Người Làm Nón, Đêm Xuân, Ngọn Lửa Rèn, Trai Làng Thổ Ngoa, Cỏ Vô Danh, Hỏi Trăng, Tản Mạn Đồng Quê, Vẫn Thế Đèo Ngang, Thăm Đền Chú Liễu, Tản Mạn Phong Nha, Vịnh Đá Nhảy, Sáng Nghe Tiếng Chim, Niềm Vui Tuổi Già, Chim Họa Mi Và Viên Đạn. Nghĩ Về Quảng Hải, Mơ Áo Mới, Xứ Nghệ Trong Tôi, Cánh Sóng, Viettel, Sông Gianh Dậy Sóng. Điển hình là bài Cỏ Vô Danh, nói về số kiếp con người dù có lúc bị chà đạp nhưng được dịp vẫn vươn lên sức sống mãnh liệt vì ta quá yêu tha thiết cuộc đời này: "Lé té li ti mọc vệ đường Xe lăn ngựa giẫm kiếp vô thường Đá dằn có lúc thân nhàu nát Mưa tưới tức thì nhánh lại vươn" Những bài thơ về nhân tình thế thái như Tâm Sự, Xuân Về Nhớ Ba, Giữ Mảnh Lòng Son, Tự Họa, Kiểm Điểm, Tự Trào, Ân Tình Thân Hữu, Niềm Tin, Nói Với Con. Ba Trẻ Lại Cùng Thơ, Sông Nước Quảng Bình, Tình Nón, Với Đường Thi. Cụ thể như bài "Xuân Về Con Nhớ Ba" nói về cái Tết gia đình đoàn tụ chan hòa hạnh phúc, cha phân giải đạo lý gia phong, con diễn Kiều, cuộc sống nghèo khổ nhưng cung đàn thương yêu vẫn vang xa, vẫn một lòng trên con đường đi tìm một tri âm tri kỷ: "Một độ xuân về con có ba Làm thơ vui tết cảnh chan hòa Gia phong đạo lý ba phân giải Điển tích câu Kiều con diễn ca Dẫu cuộc đời thường chưa hết khổ Mà cung đàn mộng vẫn vươn xa Xuân này chữ hiếu con thơ thẩn Ôi! Biết tìm đâu một Bá Nha?" Những bài thơ về tình yêu Bác Hồ, các danh nhân Việt Nam như Nỗi niềm Ức Trai, Đức Khổng Tử, Vịnh Kiều, Với Cụ Tố Như, Chữ Thánh, Đức Quán Thế Âm, Đọc Di Chúc Bác, Trái Tim Hồng, Ngày Ấy Ngày Nay, Cảm Xúc Nhật Ký Trong Tù. Bài Trái Tim Hồng dạt dào tình yêu Bác Hồ, yêu nước, yêu những con người quyết tử cho Tổ Quốc quyết sinh, đem lại nền hòa bình cho dân tộc: "Ngàn năm rạng rỡ đất Thăng Long Hà nội vươn cao lộng thế Rồng Kim, cổ ngời bao trang sử đỏ Bắc Nam sáng một trái tim hồng Dấu xưa thành cổ lưu văn hiến Nắng mới ba đình tỏa núi sông Thành phố hòa bình xanh mãi mãi Cho Người yên giấc, thỏa ngàn năm" Những bài thơ xuân cũng là những bài thơ chống tệ nạn xã hội, cũng như phản ánh những cái lẽ đời như bài Ngẫm Ngầm Ngâm, Vô Đề, Tết Sửu Chuyện Trâu, Cảm Xúc Tân Tỵ, Lẩn Thẩn Năm Mùi, Ma Men, Ngẫm Truyện Thạch Sanh, Hỏi Nhà Chức Trách, Hội Nghị Chuyên Đề, Biết Tìm Mô, Xem Đấu Giá Đất, Tết Tý Chuyện Chuột, Ông Hứa, Nỗi Buồn Giao Thông, Vẫn Là Hạt Bụi, Rõ Thau Vàng, Lời Cha Dặn, Tức Cảnh Đèo Ngang, Đất Thổ Còn Vang, Đẹp Những Tâm Hồn. Bài Ngẫm Truyện Thạch Sanh nói lên ước mơ sống thiện trừ ác, từ truyện xưa, ngẫm truyện thời nay, thời nào cũng có những Lý Thông, những Thạch Sanh cả thôi. Chúng ta ở thời nào cũng bảo vệ và bênh vực ưu ái những con người như Thạch Sanh xưa: "Đánh mãng chém chằn dũng chiến thay Cứu nhân độ thế mấy ai tày Cướp công Lý mỗ giành vinh hiển Lập nghiệp Thạch chàng chịu đắng cay Sét đánh ngang trời tiêu kẻ ác Đàn kêu cửa ngục cứu người ngay Đàn xưa ai giữ xin trao lại Cho những Thạch sanh hậu thế này" Ngoài ra tập thơ còn in chung một số các bài họa của các bạn thơ cùng tâm huyết. Tập thơ có giá trị nhân bản sâu sắc vì cái tình người, tình yêu quê hương, cội nguồn, tình yêu Bác Hồ thiết tha, tình yêu cha ông nguồn cội. . Đỗ Thành Đồng chọn thể loại thơ đường luật để thể hiện chân lý, khát vọng sống rất hợp với khí chất và giọng thơ anh. Tập thơ RÁC thoạt nhìn cái tựa tôi thấy nó bụi bặm, tăm tối làm sao? Tại sao tác giả lại đặt tên tập thơ là rác? Có ngụ ý gì? Có lẽ dưới đôi mắt của tác giả cuộc sống này toàn là rác thải, không có chút xíu điều hay ho gì? Hơi bị thất vọng về cái tựa đề, vì vốn dĩ tôi chỉ thích những màu tươi sáng, màu xanh hi vọng mà thôi. Tất cả những gì tiêu cực đều làm cho cuộc sống nặng nề khó chịu, chán ngắt. Nhưng thực ra không hẳn là vậy. Rác chính là một phát hiện ... Tập thơ Rác do NXB Hội Nhà Văn ấn hành tháng 8 năm 2012. Khi bắt tay vào đọc có nhiều thứ mới được mở ra. Có những cái không rác ở trong rác. Có những cái rác lại lẫn vào cái không rác. Giống như cuộc đời vàng thau lẫn lộn mà chính mỗi người phải tự biết phân biệt đâu là vàng đâu là thau vậy. Trong đống rác kia, ta bới ra sẽ thấy có cái không phải là rác ở trong đó, ta phải đem ra cho mọi người biết nó không phải là rác. Trong cái không phải rác ta đem ra xem thì thấy có rác cũng cần phải phân biệt rạch ròi cái rác và không rác lẫn trong nhau. Không vơ đũa cả nắm. Cả rác và cái không rác, cả cái xấu và cái tốt cũng đều phải sinh tồn, nặng trĩu bể dâu. Kẻ say rượu là rác, say tiền mất nhân tính cũng là rác, say tình (ngoại tình) cũng là rác, say mình, đề cao mình quên đi giá trị của người khác cũng là rác. Nhưng có cái không phải rác, là người đàn bà chờ những cái rác tự tiêu hủy. "Người đàn bà chờ chồng tỉnh cơn say rượu chờ chồng tỉnh cơn say tiền chờ chồng tỉnh cơn say tình chờ chồng tỉnh cơn say mình chờ chồng hoang ảo Người đàn bà chờ mình tỉnh cơn say chồng..." (Bài Người đàn bà chờ) Những cái chờ này ba chìm bảy nổi chín lênh đênh, không biết chờ đến bao giờ nhưng người đàn bà phải nhắm mắt chờ, phải rơi nước mắt chờ. Đó chính là nỗi đau trong cuộc đời thực đi vào thơ Đỗ Thành Đồng nghe rõ mùi cay đắng của thân phận người đàn bà. Tập thơ này toàn bộ làm bằng thơ tự do, các cung bậc thơ được thể hiện bằng lối sắp xếp câu chữ như những ruộng bậc thang. "nhiều khi nhìn thấy nỗi bất công lão nông ngán ngẩm cuốc cày ngửa mặt tự hỏi thơ có làm gì được không?" (Bài Thơ có làm gì được không?) Rác làm nên nghiệp chướng mà mỗi người phải trả đủ "Cuộc đời đổ trên mái đầu sợi tóc uốn cong bạch lạp cánh đồng xác xơ cỏ úa nấm mồ xoáy từ khúc ruột những đứa con ngoan gió nồm những đứa con hoang gió chướng Cuộc đời đổ lên đầu mẹ ta nặng trĩu" (Bài nặng trĩu) Mẹ là cây cao bóng cả, cả đời gánh vác nhọc nhằn nỗi lo, hy sinh quên mình nên vai mẹ oằn nặng trĩu, đầu mẹ nặng trĩu lo âu, mẹ đội trên đầu cả cuộc sống này. Mẹ từ bao đời nay gian nan vất vả làm nên bao bài ca về Mẹ Việt nam. Sợi tóc mẹ cong, xác xơ, cỏ úa, lặng đau từng khúc ruột, với đứa con ngoan và có cả đứa con "mùa gió chướng"... "Cốc rượu đắng bè bạn chén trà đắng tri âm Ly càfe đắng giọt riêng mình" (Bài Đắng) Cuộc sống là những đắng cay. Con người nhấm nháp từng vị đắng cuộc sống, vị đắng của riêng mình, vị đắng của bạn bè, vị đắng của những tri âm. Cuộc sống luôn có muôn mặt: đắng, chát, cay, chua, ngọt ngào...hạnh phúc, đau khổ, được cái nọ mất cái kia. Trong đắng cay, có ngọt ngào, trong thất bại, có thành công "Vượt lên những bức tường ngất ngưởng câu thơ Đính nhịp tự do vào vách núi ve vuốt cánh buồm con gái Bế bồng lời ru" (Bài Gió) Tác giả tả ngọn gió ngất ngưởng thơ vượt lên mọi chướng ngại vật, gió lộng vào vách núi như những nhịp sống tự do bay bổng, gió mơn man mái tóc bồng con gái, gió tang bồng lời ru. Gió mang sự sống siêu phàm kỳ tuyệt. Gió trong câu thơ như từng nấc ruộng bậc thang gieo từng cung bậc sống chắp cánh ước mơ. "Tôi tìm tôi với rác Để thấy chút ích đời Ta tìm ta với người Để biết phần có rác" (Bài Rác) Tác giả đi tìm tác giả với tất cả những cái gọi là rác để thải nó ra, tìm cái phần không rác giữ nó lại. Con người không ai hoàn hảo, ai cũng có cái xấu cái tốt cái hay cái dở, có điều phải nhận ra mình hay dở xấu tốt ở chỗ nào để mà tự hoàn chỉnh chính mình. Trong rác có cái không rác. Trong cái không rác có cái có rác. Rác là một phát hiện...để cuộc sống này phân biệt cái thật cái giả, cái tốt cái xấu để mà biết phải làm sao làm đẹp cho đời. Bằng giọng thơ trầm sâu lắng lại trong tâm tác giả đã nói lên những điều muốn nói của bản thân cũng như tâm nguyện của hàng triệu con người trên trái đất. Cả hai tập thơ đều hướng thiện. Tập thơ nào cũng thể hiện rất thành công với đề tài Tôi yêu đất nước Việt Nam và con người Việt Nam. . Giọng thơ vừa tự trào, vừa cuộn lên những niềm đau, khát vọng một cuộc sống thanh bình, chỉ có yêu thương và hạnh phúc. 16/2/2013 HOÀNG GIAO
  14. BAN MAI 09/02/2013 22:46 | 10 lượt xem BAN MAI Tưng bừng nắng sớm tỏa vườn xanh Gió thoảng hương say khách lữ hành Cỏ dậy nồng nàn tim háo hức Sương nhìn đắm đuối giọt long lanh Vì vui đất rộng đời tung cánh Bởi thích hoa thơm bướm lượn cành Đỏ thắm môi em hồn bảng lảng Nghe lòng rạo rực, nhớ thương anh...
  15. CHÚC TÔI 29/11 1. 1/2 thế kỷ qua rồi Mùa xuân một nửa đời người_tôi ơi! Chúc tôi vui vẻ, yêu đời Đừng có buồn nhé, đừng rơi lệ sầu Chúc tôi hết kiếp bể dâu Chúc tôi khỏe mãi bạc đầu còn xuân Chúc tôi yêu bạn muôn phần Yêu đời yêu mãi tình thân kiếp người Chúc tôi hiểu được tình đời Hiểu lòng bè bạn, hiểu lời tâm giao Hiểu bao la cái thanh tao Để đem nồng nhiệt lòng vào_sẻ chia Gửi hồn vào ánh sao khuya Hẹn sao năm tháng mai kia đến tìm Đem tình yêu đến trong tim Đem vui say đến lung linh bạn hiền Ai lỡ ghét_giờ sang liền Nối lại tình bạn, ưu tiên tặng quà Mời bạn hát một bài ca Nối vòng tay lớn, hiền hòa thế gian 2. Thấm thoắt nửa đời người Một phần hai thế kỷ 52 mùa thu sang Ta đã già rồi nhỉ? Muốn níu thời gian lại Muốn dòng đời đừng trôi Để tình ta trẻ mãi Để mãi hồng đôi môi Thương phận mình lận đận 52 mùa lá rơi Chưa một lần biết đến Biển xanh cuối chân trời Chưa một lần hò hẹn Với vầng trăng trong tôi Thời gian vẫn mãi trôi Lùi xa vào dĩ vãng Chúc mừng tôi 52 Thấy đời luôn vẫn trẻ Để dấn thân nhiều nhé Cho những gì ta mong Chúc mừng tôi 52 Biết giữ gìn sức khoẻ Để lòng luôn mạnh mẽ Cho những gì yêu thương Hoàng Giao
  16. CẢM ƠN KỶ NIỆM Em vẫn biết Tình yêu không phải là tất cả Trong cuộc sống vô cùng vạn vật vốn xinh tươi Dù ở đâu bên ta vẫn là những nụ cười Em cảm ơn anh Cảm ơn kỷ niệm
  17. Cảm nhận thơ Tuấn Kiệt Tuấn Kiệt làm thơ như một tâm sự ...đời của anh. Tất cả những vui buồn, đau khổ, thất vọng, Những suy tư của anh đều trút vào trang giấy nhỏ chỉ mong vơi bớt nỗi buồn, vơi đi căng thẳng của một cuộc sống mưu sinh. Qua cái gọi là thơ của anh, tôi hình dung ra một con người chịu nhiều cơ cực. Một sự chịu đựng vượt thời gian...Anh có một lối sống âm thầm, một sự xả thân và sự đồng cảm khá lớn với các số phận. Với bản thân, anh luôn nghiêm khắc, cẩn thận, tỉ mỉ, khắt khe trước các lối sống và các giá trị cuộc sống. Thơ anh đẹp hồn thơ của sự sống bươn chải. Hồn thơ của tình người... Đọc thơ anh, mỗi người như được tự khám phá bản thân. Thơ anh luôn khơi nhiệt tình. Viết từ tâm huyết và triền miên sinh lực dồi dào. Đặc biệt trầm tư ưu ái. Khắc khoải yêu thương và sẻ chia. Nó như vương vào ta, gợi mở, phảng phất mùi sương gió, nắng hanh. Thơ là người. Thơ chính là anh, với tất cả những gì muốn nói...Những thông điệp muốn nhắn nhủ với mọi người. Anh thể hiện rất đạt. Nó đi vào lòng người, lay động. Nó thổn thức, đốt cháy. Nó là cái lá xanh mang không khí trong lành đến mọi người. Đi từ Bài thơ Lang thang kiếm tìm Những cái gì đã vuột mất không còn nữa. Tác giả loay hoay với một quá khứ, lặng lẽ, đơn độc. Đơn độc trong tâm tưởng. Đơn độc một lẽ thường…vô phương cứu chữa. Tác giả nuối tiếc cái của một thời đã mất Nuối tiếc để làm gì? Để dịu lại một nỗi đau xa xưa? Để tìm lại? Hay để bước tới một cái gì khác hơn cái của ngày hôm qua? Hay cái của một tư tưởng, một cuộc đời mới vẫn quẩn quanh làm anh không dám bước qua quá khứ để chấp nhận hiện tại? Có lẽ là tất cả...Anh hình như vẫn thuộc về một con người có trước có sau, thích hồi tưởng, hoài niệm… Bài thơ viết về mùa thu, mùa của tình yêu thương và khát vọng. Mùa của những giá trị lắng lại trong hồn thi sĩ… "Tôi vẫn đi trong âm thầm lặng lẽ Khoác đơn côi trùm kín mảnh thân gầy…" Kiếm tìm trong vô thức, không niềm hi vọng, anh vẫn đi…đi hết cuộc đời này, tiếp đến đời sau chăng? Không tìm ra…"Bỗng thấy mình nhỏ bé", không dừng lạI, "khắc khoải nuối thương". Nhưng "Cái kiếm tìm chập chờn như bong bóng" khiến anh nhuốm đau cho cái "xa vời vô tận" kia. Mùa thu mà "rát lưng", "lạnh bàn chân", "mây không bay lãng đãng"? Mùa thu mà anh lang thang…? Đến Bài thơ GIÁ CHỈ Mình đọc bài thơ này nghe đằm thắm da diết Giọng thơ như làn điệu dân ca...Như khúc hát lời ru êm đềm. Dòng sông bao giờ cũng gợi cảm trong lòng người những tình cảm tha thiết đằm sâu. Hồn tác giả cứ cuốn vào con sông Cầu, vào Hội Lim, những câu quan họ, nơi ấy tất cả đều mang hình dáng của em, của mênh mông tình anh…mà sao thấm đẫm tình quê hương xứ sở? "Anh chưa đến quê em Chưa một lần thăm sông cầu nước chảy? Bỗng xa xăm... Anh nhớ về nơi ấy Một miền quê ... Anh chưa đến bao giờ?" Một miền quê... chỉ có ở trong mơ Xa tít tắp luỹ tre làng rủ bóng Gió nhẹ thổi, tiếng tre như đưa võng Trên sông Cầu soi bóng nhịp cầu Lim" Cụm từ "lũy tre làng rủ bóng" và "tiếng tre như đưa võng" khiến mìnhnhớ nôn nao những buổi trưa hè ngày xưa mình vẫn thường hóng mát lưới lũy tre làng. Mình thích cách dùng từ của tác giả, rất hình tượng và duyên dáng: "rủ bóng", "đưa võng". "Đến với quê em Bằng nhịp đập con tim Và hơi thở...nồng nàn từ hai phía Không nói được bởi ... lời không trọn nghĩa Nỗi đau riêng ... đâu chỉ một con người" Chắc có lẽ, một cái gì đó đã trở thành nỗi đau vì nó không được trọn nghĩa? Nhưng tiếc thay nó vẫn lung lay lòng tác giả? Một sự lưu luyến hay luyến tiếc, một sự không nguôi ngoai mà anh không muốn nó trở thành kỷ niệm. Nó không hình thành rõ rệt trong tim anh. Anh như vuột mất điều gì trong nỗi nhớ mong, trong tiềm thức, niềm đau? "Giá chỉ biết để chỉ... nhớ thương thôi Và xin đủ cho chim trời tung cánh Nhưng...gió bấc ...mưa bay ...và giá lạnh Sóng ngàn đời ...mãi vẫn chẳng rời xa" Lời ca câu hát của một miền quê chưa biết như vẫn đêm ngày mời gọi anh ở lại. Anh chưa đến mà cũng không muốn ra đi, không muốn rời xa nơi ấy? Điều kỳ lạ? Lời thơ như lời réo rắt của một cái gì vừa kịp nhìn thấy đã phải vội xa. Vừa kịp trào sôi đã phải lắng lại, vừa vội đong đầy, đã phải chia vơi. "Từ một nơi xa Nhớ miền quê chưa biết Nghe trong tim... Một giọng ca tha thiết “Người ơi người ở đừng về” Một cái chia vơi diệu vợi. Lắng sâu tâm tình. Không phải một nỗi niềm đau không hóa giải. Bởi nó được vào hồn, bơi trong thơ, mênh mông và lướt sóng. Nâng con người lớn lên giữa cuộc sống. Tình yêu thương đúng nghĩa, dù đến đích hay không, với lí do nào đó vẫn tiếp sức mạnh cho con người sống một đời sống như con người từng muốn sống, muốn đạt tới.. "Mơ đến quê em Được tắm nước sông quê Ngắm nhịp câu Lim Nghe câu quan họ Thuyền lướt nhẹ, buồm căng theo gió" Tác giả đã sống bằng giấc mơ của mình. Một giấc mơ của tình chờ, bến đợi. Dẫu cuộc đời không đạt được những gì trong mơ, nhưng hình như nó vẫn miên man một niềm hi vọng. Biết rằng đã kết thúc nhưng cuộc đời vẫn chưa kết thúc "Trên sông cầu nước chảy lơ thơ... Em biết không? Chỉ một giấc mơ Đã nói đủ những gì ...chưa nói hết Giá chỉ quen thôi...đừng thân thiết Để thanh thản... nhẹ nhàng ... cho mỗi một tâm tư" Cái "giá như" này nói lên cái điều chưa vẹn, còn mãi. Giá chỉ "quen thôi ...đừng thân thiết" thì đã không có bài thơ này…Nói vậy, nhưng cái kết thúc tưởng không thanh thản này hóa ra lại không phải như vậy…Tâm hồn tác giả mang một nỗi đau bình yên…vì tác giả kịp nhận ra cái giá trị thực tình cảm của mình là điều vô giá…không bao giờ mất…Cái không trọn vẹn đã trở thành cái trọn vẹn... Và đây Bài thơ Thầy giáo tôi: "Ai qua sông mới biết lòng sông rộng Ai lái đò mới biết đáy sông sâu" Hai câu thơ mở đầu này tác giả muốn giới thiệu với chúng ta rằng phải bằng những trải nghiệm thực tế, con người mới nắm bắt được sự thật. Thầy giáo là người đứng trên bục giảng, phải biết cách truyền đạt kiến thức cho học trò, làm sao, để học trò hiểu bài, biết vận dụng vào cuộc sống, là cả một chuyện gian nan, cam go và thử thách. Đó mới là người thầy giỏi. Thầy hiểu mà không biết truyền đạt cho trò hiểu như mình thì chưa phải là người thầy giảng dạy thành công. "Đáy sông sâu" và "lòng sông rộng" là ý tác giả muốn nói thế đấy bạn ạ. "Sông" kiến thức không bắc được cầu Mà phải có con đò với tay chèo - người Thầy giáo" Người ta vẫn nói: "Không thầy đố mày làm nên" là ý của hai câu thơ này. Kiến thức là một con đò. Con đò phải có người chèo. Không người chèo thì con đò vô dụng. Kiến thức để trong kho khóa vào không sử dụng là kiến thức vô ích. Thầy giáo lèo lái con đò làm sao cập bến an toàn, trước sóng gió bão giông. Sóng gió bão giông trong nhà trường chính là những khó khăn trong giảng dạy. Khó khăn đó là vấn đề chất lượng kiến thức, đạo đức, bệnh thành tích, và những thành phần cá biệt, những học trò ngang ngược khó dạy. Đòi hỏi tuyệt đối người thầy phải có đức sáng trong, lòng tận tụy, yêu nghề, yêu người và một tình thương yêu vô bờ bến, mới có thể có đủ khả năng là một người lái đò giỏi. "Có ai biết con đò đã lần nào gặp bão Bởi khách vô tình quên tên bến đi qua?" Dòng sông không biết xót xa? Con đò không đau không trách? Chỉ có lòng người trăn trở...?" Người thầy đã từng trải qua những thất bại trong nghề, chùn chân mỏi gối trước những học trò ngỗ ngược, lười nhác, mà không biết cách khắc phục. Có những trò không biết kính trọng thầy. Không biết đến tấm lòng tận tụy yêu thương của thầy. Qua sông rồi không còn nhớ bến đò xưa. Bão âm thầm dâng lên trong thầy trăn trở vì đâu? Vì mình chưa làm tròn bổn phận trách nhiệm người thầy? Xót xa không? Đau không? Trách ai? Thầy chỉ tự trách mình? "Thầy giáo tôi! Ba mươi năm gắn bó với nghề : Nguyện làm người cầm lái Mỗi năm - một chuyến đò sang sông" Bài thơ này tác giả viết tặng người thầy giáo của mình. Người thầy đã để lại trong lòng tác giả sự kính yêu vô hạn theo thời gian. Bóng hình tâm tư của người luôn là ánh sáng soi đường cho tác giả tránh được những vấp ngã trong cuộc sống. Có được điều này hẳn là thầy giáo ấy phải mẫu mực cỡ nào. 3o năm cầm phấn, chính chuyên, tin cậy. Không phải là nhiều người được như vậy, không phải ai là người thầy cũng xứng danh là người "Kỹ sư tâm hồn" trong lòng học trò của mình. "Có nhưng niềm vui Mà không ít bâng khuâng Mỗi khi đò cập bến. Nước vẫn chảy xuôi theo dòng về biển Bến xưa - Đò cũ lại sang ngang..." Đọc những câu thơ này tưởng rằng êm đềm lặng trôi, thanh thản. Nhưng trong sự lặng trôi ấy, tác giả hiểu người thầy của mình không êm đềm mà dần bạc tóc phong sương, xót xa lòng tác giả. Có những băn khoăn trăn trở không ai nhìn thấy được. Chỉ có những tri âm của cuộc đời mới nhận ra cái âm thầm xót đắng của của cuộc đời. Bởi vậy, con người mới cần phải có tri âm để giúp nhau vượt sóng gió. "Khách đã qua sông! Như quyển vở sang trang Con đường mới - tuy không ghềnh thác Nhưng bụi phong trần đâu dễ tránh, bước chân đi" Mỗi một năm, một lần lái đò qua sông. Học trò của thầy vui bước vào đời, đem kiến thức phục vụ cuộc sống. Người thầy lại ngóng dõi theo từng bước đi trên đường đời của trò ra sao? Có thành đạt không? Thành công của trò chính là niềm tự hào của thầy. Nếu trò không may mắn không thành đạt, thầy cũng nhói tim đau, phong trần, dâu bể... "Vẳng nghe bên tai, lời sông nước thầm thì: Hãy giữ vững niềm tin cuộc sống" Đây là những lời nói từ đáy lòng tác giả về đức tin đã học được tự nơi thầy. Là lời nhắn nhủ các bạn trẻ lòng biết ơn sâu sắc chiếc nôi nhà trường đã cho ta kiến thức chắp cánh vào cuộc sống, khám phá và sáng tạo. "Khách đã qua sông! Như cánh chim bay bổng Hãy chớ vội quên - Ai chắp cánh chim bay Hãy chớ vội quên - Trên bến cũ tháng ngày Người lái đò vẫn chắc tay chèo lái..." Tác giả gắn bó biết bao với người thầy giáo mà mình tin cậy, yêu thương. Làm sao quên được những gì đã thuộc về máu thịt trong nhau. "Thầy giáo tôi! Ươm những mầm xanh cho cây lành đơm trái Dâng qủa ngọt cho đời Mà thầm lặng...thời gian trôi..." Những hy sinh lặng lẽ của thầy chỉ có tác giả mới hiểu. Chính vì vậy, tác giả đã đưa tất cả vào thơ để trải lòng mình. Để giữ lại những gì có thể. Phải gữ lại...những giá trị cuộc sống, phải không bạn? "Ai trưởng thành có nhớ lúc trong nôi Bên tiếng ru một khoảng trời nhỏ bé Ai lớn khôn - không qua bàn tay Mẹ? Ai thành danh lại chẳng nhờ Thầy...?" Những câu này tác giả muốn nói Nhà trường giống như một cái nôi ru em bé mới chào đời. Mà mỗi học sinh là một em bé, Chiếc nôi là người mẹ, người thầy. Bé lớn lên từ chiếc nôi. Học sinh ra đời từ mái truờng, từ công lao tài đức của người thầy. "Thầy giáo ơi! Con đến thăm thầy, trường cũ còn đây Ba mươi năm - Ân, nghĩa, tình sâu nặng Ba mươi năm - trên bến xưa thầm lặng Vẫn vững tay chèo Cho những chuyến sang ngang..." 30 năm sau ngày ra trường, tác giả trở về mái trường xưa. Tóc thầy đã bạc màu sương gió. Mắt thầy vẫn nặng sâu ân tình. Vẫn những hy sinh âm thầm lặng lẽ. Lòng tác giả như trùng xuống. Đôi vai thầy trĩu nặng gánh thời gian... Không cầm lòng được, tác giả đã viết bài thơ này tặng thầy, lời tri âm trong ngày nhà giáo Việt Nam. Tòàn bộ bài thơ tác gỉả muốn truyền đến chúng ta một thông điệp rằng: Người thầy là "Người lái đò ", đưa lớp lớp tuổi trẻ thỏa đôi cánh ước mơ bước vào đời. Là người gieo hạt giống con người. Là người cầm cân nẩy mực. Nhà trường là cái nôi sản sinh ra những nhân tài cho đất nước. Nếu không có người thầy giỏi, mẫu mực, có tài có đức thì không thể có những học trò ưu tú, có tài có đức, có kiến thức làm nên sau này góp phần xây dựng đất nước phồn vinh. Có biết bao những bài thơ, những áng văn chương ca ngợi người thầy. Trong đó tôi bắt gặp bài thơ "Thầy Giaó Tôi" của tác giả Tuấn Kiệt đăng trên blog Yume là cái tình của anh với người thầy giáo của mình nói riêng, cũng như về một người Thầy nói chung vừa chân tình, vừa sâu sắc, vừa hết sức thấu hiểu giá trị, trọng trách to lớn, cũng như những bước gian truân của một người Thầy. Người lái đò qua sông, cứ thế, tiếp bước. Có ai còn trở lại bến đò xưa? Có ai ngoái đầu nhìn lại người lái đò khi qua sông? Thầy không biết! Thầy ngắm nhìn đàn con tung cánh. Mong sao họ nên người và thành đạt... HOÀNG GIAO Nguyên tác thơ Tuấn Kiệt: 1. LANG THANG KIẾM TÌM Tôi mải miết kiếm tìm trong tĩnh lặng Bỗng nhỏ nhoi trước hối hả dòng đời Bước lang thang gặm nhấm nỗi đơn côi Mà khắc khoải nuối thương về dĩ vãng Trời mùa thu mây không bay lãng đãng Nắng mùa thu bất chợt rát lưng trần Đêm muà thu sương giá lạnh bàn chân Dĩ vãng qua đi,chỉ bồi hồi lắng đọng Cái kiếm tìm chập chờn như bong bóng Lửng lơ bay như đùa cợt vô tình. Kiếm tìm hoài ... tìm kiếm mãi... lặng thinh... Trong vô thức bỗng thấy mình nhỏ bé Tôi vẫn đi trong âm thầm lặng lẽ Khoác đơn côi trùm kín mảnh thân gầy Bồi hồi ư? Phảng phất đâu đây?. Quá khứ còn đâu? Sau nỗi lòng chắc ẩn? Cái kiếm tìm xa vời vô tận Dáng cô liêu lang thang mãi đi tìm... Nỗi buồn không chia 2. GIÁ CHỈ Anh chưa đến quê em Chưa một lần thăm sông cầu nước chảy? Bỗng xa xăm... Anh nhớ về nơi ấy Một miền quê ... Anh chưa đến bao giờ? Một miền quê... chỉ có ở trong mơ Xa tít tắp luỹ tre làng rủ bóng Gió nhẹ thổi, tiếng tre như đưa võng Trên sông Cầu soi bóng nhịp cầu Lim Đến với quê em Bằng nhịp đập con tim Và hơi thở...nồng nàn từ hai phía Không nói được bởi ... lời không trọn nghĩa Nỗi đau riêng ... đâu chỉ một con người Giá chỉ biết để chỉ... nhớ thương thôi Và xin đủ cho chim trời tung cánh Nhưng...gió bấc ...mưa bay ...và giá lạnh Sóng ngàn đời ...mãi vẫn chẳng rời xa Từ một nơi xa Nhớ miền quê chưa biết Nghe trong tim... Một giọng ca tha thiết “Người ơi người ở đừng về” Mơ đến quê em Được tắm nước sông quê Ngắm nhịp câu Lim Nghe câu quan họ Thuyền lướt nhẹ, buồm căng theo gió Trên sông cầu nước chảy lơ thơ... Em biết không? Chỉ một giấc mơ Đã nói đủ những gì ...chưa nói hết Giá chỉ quen thôi...đừng thân thiết Để thanh thản... nhẹ nhàng ... cho mỗi một tâm tư./. Hà nội 1986 3. Thầy giáo tôi: Ai qua sông có biết lòng sông rộng? Ai lái đò có biết đáy sông sâu? Sông kiến thức - không bắc được cầu Mà phải có con đò với tay chèo - người Thầy giáo. Có ai biết con đò đã lần nào gặp bão? Bởi khách vô tình quên tên bến đi qua Dòng sông không biết xót xa? Con đò không đau không trách? Chỉ lòng người trăn trở...? Thầy giáo tôi! Ba mươi năm gắn bó với nghề: Nguyện làm người cầm lái Mỗi năm - một chuyến đò sang sông Có nhưng niềm vui mà không ít bâng khuâng Mỗi khi đò cập bến . Nước vẫn chảy xuôi theo dòng về biển Bến xưa - Đò cũ lại sang ngang... Khách đã qua sông! Như quyển vở sang trang Con đường mới - tuy không ghềnh thác Nhưng bụi phong trần đâu dễ tránh bước chân đi Vẳng nghe bên tai lời sông nước thầm thì: Hãy giữ vững niềm tin cuộc sống Khách đã qua sông! Như cánh chim bay bổng Hãy chớ vội quên Ai chắp cánh chim bay Hãy chớ vội quên Trên bến cũ tháng ngày Người lái đò vẫn chắc tay chèo lái... Thầy giáo tôi! Ươm những mầm xanh cho cây lành đơm trái Dâng qủa ngọt cho đời Mà thầm lặng...thời gian trôi... Ai trưởng thành có nhớ lúc trong nôi Bên tiếng ru một khoảng trời nhỏ bé Ai lớn khôn - không qua bàn tay Mẹ? Ai thành danh lại chẳng nhờ Thầy...? Thầy giáo ơi! Ba mươi năm - Ân, nghĩa, tình sâu nặng Ba mươi năm - vẫn bến xưa thầm lặng Vững tay chèo cho những chuyến sang ngang... Hà nội tháng10/1986
  18. Đọc "THƠ TẶNG VỢ NHÂN 47 NĂM NGÀY CƯỚI" của Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng Thơ tặng vợ nhân 47 năm ngày cưới Bốn bảy năm, đêm nay bà nhỉ Hai chúng ta làm lễ cưới nhau Bà thì mang tiếng cô dâu Cái áo hôm trước hôm sau vẫn dùng Tôi thì chiếc áo bông cũ kỹ Bạc hết màu, đường chỉ lắt lay Góp vui tưởng có chiếc đài Nào ngờ phút chót đợi hoài vẫn không Tiền đã không một đồng một cắc Quà mừng toàn khăn mặt, chậu men Chiếc giường một chật như nêm Lại là giường cưới trong đêm động phòng Hễ khởi sự nó rung cót két Cứ như là day dứt tâm can Ai kia dãi gió dầm sương Ai kia sinh tử chiến trường đêm nay Nhắc chuyện cũ mong sao bà hiểu Cuộc tình ta đâu thiếu gian truân Lẽ nào ta lại vô tâm Để ngày xưa ấy nhạt dần trong ta Hôm nay xin gửi tới bà Trước là tri kỷ, sau là tri ân… 10.2011 Nguyễn Khoa Đăng Nguồn: http://yume.vn/nguoi...i.35D7BDF6.html LỜI CẢM NHẬN Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng viết nhiều truyện ngắn, tiểu thuyết, viết báo, viết sách, làm thơ cho thiếu nhi. Ít khi ông làm thơ người lớn (tôi biết có 3 bài, hai bài viết về gia đình, một bài về xã hội). Đây là bài thơ thứ hai tôi đọc của ông viết về tình yêu gia đình. Một bài ông viết về vụ Tiên Lãng ở Hải Phòng. Một bài nữa là bài: Điện thoại lúc nửa đêm. Cả 3 bài đều pha chút hài hước, tình cảm và rất hay, đem lại tiếng cười thoải mái cho người đọc. Mà lại rất ấn tượng có tính xây dựng cao. Khi bất chợt đọc được bài thơ này tôi thấy rất tâm đắc vì sao cái đám cưới của Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng lại giống những đám cưới ở quê tôi cách đây 30 năm đến thế. Bài thơ mang phong cách dân giã ngọt ngào, đậm tính nhân văn. Thơ viết theo thể song thất lục bát rất hợp tình hợp lý và hóm hỉnh vô cùng. Phải nói rằng vừa hay, vừa sâu, vừa cảm động, lại vừa làm cho người đọc cười tươi khoan khoái, cười hết cỡ. Một bài thơ tặng vợ nhân ngày cưới tuyệt đấy chứ! Người vợ nào được chồng tặng bài thơ như thế này mà không thương chồng đến nghẹn ngào? Đọc bài thơ mà tôi nhớ biết chừng nào những đám cưới nông thôn miền Bắc ngày xưa đơn sơ mà ấm cúng vui nhộn. Tuy rằng cô dâu trong đám cưới như tác giả nói: Bà thì mang tiến cô dâu Cái áo hôm trước hôm sau vẫn dùng Đúng là như thế đấy. Giống như quê tôi hồi đó những đám cưới vẫn mặc đồ bình thường, do vậy khách đến dự không thể nhận ra cô dâu nếu không được người nhà giới thiệu trước. Câu thơ thật hài hước, có lẽ tác giả khi viết câu này cũng phải cười thầm, hoan hỉ, nhưng sống mắt lại cay cay, chắc bạn đã hiểu vì sao? Chú rể cũng vậy: Tôi thì chiếc áo bông cũ kỹ Bạc hết màu, đường chỉ lắt lay Đố ai nhận ra chú rể đang ngồi đâu trong lễ cưới? Bởi ngày đó không có chuyện cô dâu chú rể đi chào bàn, mà chỉ ngồi một chỗ lẫn vào khách mời. Chỉ có người nhà và người trong xóm biết thôi. Do vậy khách dự bao giờ cũng nôn nao hỏi cô dâu chú rể đâu? Khi biết rồi thì cười rộn lên... Hình minh họa Bây giờ nhắc lại, ghi kỷ niệm vào thơ nhân 47 năm ngày cưới. Tác giả lòng vừa vui, vừa tự hào, vì tình yêu và hạnh phúc một thủa nghèo nàn nay vẫn một màu tím đậm đà hương sắc. Cái áo cô dâu của bà, chiếc áo bông cũ kỹ bạc màu lắt lay đường chỉ càng gợi nhớ, ông càng thương bà hơn. Nghĩ đến những đám cưới tiền tỷ ngày nay thật là tương phản...làm cho trái tim tác giả đắng đắng, giữa đêm khuya ông ngồi dậy viết bài thơ này. Khi tình cảm trào dâng, khi có điều gì muốn nói, ông thường viết ngay không đợi sáng. Hình như nhà văn nhà thơ nào cũng vậy. Bởi chỉ có vậy mới làm nên những tuyệt tác để đời. Tôi nghĩ bài thơ này cũng là một tuyệt tác...Bởi nó nhân bản, bởi nó mang bản sắc dân tộc. Bởi nó tôn vinh vẻ đẹp truyền thồng, nó hướng về cội nguồn, điều mà mỗi con người cần nhớ và ghi sâu. Những món quà mừng đám cưới chỉ là cái khăn mặt, một chậu men, lúa, gạo, chứ không có tiền mừng. Đó là một sự thật mà tôi đã từng là người trong cuộc. Chiếc giường tân hôn của tác giả cũng đặc biệt, cảm động đến nao lòng: Hễ khởi sự nó rung cót két Cứ như là day dứt tâm can Cái tự trào của Nhà văn Nguyễn Khoa Đăng rất thực, rất hóm, khôi hài và đủ sức lay động một ký ức tưởng đã ngủ yên. Chẳng cần phải dùng những từ ngữ lớn lao, cứ bình thường thôi. Chẳng cần phải ý tứ, chẳng cần phải rào đón vòng vo, cứ tự câu thơ trào ra như cái gì đến phải đến, như tự thân nó thế giữa thanh thiên bạch nhật, nguyên thủy và trào lộng. Những nhịp thơ cứ thế rung lên những cung bậc tình cảm. Càmg ngẫm lại càng hay... Bài thơ như một lời thầm thì tâm sự của ông với bà, của chồng với vợ. Và cũng là lời tâm sự của hàng triệu con người nói với những người bạn trăm năm của mình hãy giữ vững những gì mình đã có, đã tự hào của một thời yêu nhau để ngọn lửa mãi mãi, thấm sâu vào mạch máu, con tim của tình yêu thương tuổi xế chiều. 23/9/2012 Hoàng Giao
  19. SỎI...HẾT Sỏi hỡi từ hôm giã biệt mày Trong người thấy đã khỏe mừng thay Từng đêm cứu chữa lòng không cạn Mỗi phút chăm lo nghĩa trọn đầy Sạn hết ngàn đời yên thận đó Ta còn trăm việc đón mình đây Thời gian thấm thoắt trôi nhanh quá Bạc tóc làm thơ ở đất này
  20. EM CHẲNG MUỐN 08/10/2012 16:03 EM CHẲNG MUỐN Em chẳng muốn thế giới này sẽ phẳng Để rồi anh cứ thẳng hướng mà đi Không quay lại nhìn em vì bước lặng Lá và hoa cũng chẳng nước non gì Em chẳng muốn thế giới này sẽ phẳng Không buồn vui, tóc bạc trắng chờ trông Cuộc sống chỉ hai bề trong và đục Đau tột cùng hay hạnh phúc mênh mông Em chẳng muốn thế giới này sẽ phẳng Để lòng anh không có sóng tuôn trào Để hồn em không thẫn thờ thương nhớ Biển chẳng thét gào khi ta để mất nhau Em chẳng muốn thế giới này sẽ phẳng Không hờn ghen thiếu vắng những đam mê Thà em cuốn trong bão giông vô vọng Còn hơn bên một tảng đá trơn lì ...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...