Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. TEARS IN HEAVEN (Eric Clapton) Would you know my name If I saw you in heaven? Would it be the same If I saw you in heaven? I must be strong and carry on 'Cause I know I don't belong here in heaven Would you hold my hand If I saw you in heaven? Would you help me stand If I saw you in heaven? I'll find my way through night and day 'Cause I know I just can't stay here in heaven Time can bring you down, time can bend your knees Time can break your heart, have you begging please, begging please Beyond the door there's peace I'm sure And I know there'll be no more tears in heaven Would you know my name If I saw you in heaven? Would you feel the same If I saw you in heaven? I must be strong and carry on Cause I know I don't belong here in heaven. NHỮNG GIỌT LỆ TRÊN THIÊN ĐÀNG Liệu con biết tên ba không Nếu ba gặp được con trên thiên đàng? Liệu còn như thuở nào yêu thương xưa cũ Nếu như ba gặp được con trên thiên đàng? Ba phải mạnh mẽ và tiếp tục sống Bởi vì biết mình không có chỗ nơi đây trên thiên đàng này Con có nắm tay ba không Nếu ba gặp lại con trên thiên đàng? Liệu con có vực ba đứng dậy Nếu ba gặp lại con trên thiên đàng? Ba sẽ phải tìm cách vượt qua đêm qua ngày Vì ba biết mình không thể ở lại nơi đây trên cõi thiên đàng này Thời gian có thể làm ta ngã gục, thời gian có thể khiến ta khuất phục Thời gian có thể làm ta khổ đau, van người xin nhủ lòng thương Ba tin ngoài cánh cửa kia là cõi yên bình Và ba hiểu nước mắt chẳng rơi thêm trên chốn thiên đàng Con sẽ biết tên ba không Nếu như ba gặp lại con trên thiên đàng? Liệu vẫn như thuở nào buồn, vui xưa cũ Nếu ba gặp lại con trên thiên đàng? Ba buộc phải mạnh mẽ và tiếp tục dấn bước Bời hiểu mình không thuộc về nơi đây trên thiên đàng này. ĐCĐ (tạm chuyển ngữ)
  2. Đa tạ tấm lòng biết chia sẻ của cogiaovungxa.
  3. BA ĐOẠN TỒN SINH gọi tình là để gọi sông mình trôi là để chiều không có gì chân đi bóng chẳng dời di trái tim máu khóc rầm rì bên trong đói lòng nhai lá sầu đông câu thơ trúng độc nửa chừng, tay buông vân vê nửa vốc hoàng hôn lắng nghe kỷ niệm thổi luồn mai sau tang ma tấu khúc nhỉ nhầu mình ngồi đàn nốt quãng sầu nam ai đứng lên phủi bụi, vươn vai điểm danh còn chút hình hài tồn sinh … ĐCĐ
  4. BỐ CỤC ĐƠN GIẢN CHO TÔ TÔ Ba chỉ thèm nếm một trái chín thơm ngọt Thượng đế hào phóng ban cho cả bát ngát khu vườn Ba mơ được về nằm dưới tán cây bóng rợp Thượng đế lại gieo trồng cánh rừng nhiệt đới mù sương Ba ước lần lặn ngụp trong nhánh sông sánh nước Thượng đế gửi xuống trần những hùng vĩ đại dương Khi ba tham lam đòi giữ trọn hành tinh trái đất Người chỉ lặng lẽ đặt vào trái tim cỗi cằn này vỏn vẹn tên con Và từ ấy ba trở thành người cha giàu có nhất Bởi lòng mình vũ trụ yêu thương (tặng cu Tô Tô – sinh 14/4/2000, mất 16/3/2013) ĐCĐ
  5. LẠI VÔ ĐỀ (thương tặng bé Tô Tô) gió đã lặng chẳng phải đâu – gió chỉ đi tìm khu rừng khác phố thị quanh co bầu trời vuông thu hẹp mãi trên đầu ngụ ngôn nhà thơ tan dần thành nước mắt Chúa đã qua đời hồn gió trọ nơi đâu? nguyệt đã tận không thể nào – chỉ vầng trăng đang hấp hối tự rót cạn mình chia ánh sáng vạn chòm sao những vụn vàng rơi rơi vào bóng tối trái tim sẽ quay về lồng ngực nhận mùa đau? ĐCĐ
  6. EM, MƯA THÁNG BA Chừng thương cọng cỏ chết khát Bầu trời gieo hạt từ bi Cơn mưa tháng ba rơi lạc Cho tôi vịn lấy mà đi Cơn mưa đành quên mang áo Phố dài bước bụi lâm thâm Gương mặt chưa hư mà ảo Luôn gần rất luôn xa xăm Quán xá ghé ngồi lập dị Nhắc tên một người, hình như Ghế bàn hóa ra ích kỷ Tháng ba cứ ngỡ tháng tư Tự dưng xui mình nhớ nắng Trên khói thuốc vàng ngón tay Tự dưng nhắc mình thương vắng Bằng xị rượu ngâm cay cay Đừng ngheng, em đừng tóc rối Cơn mưa không chỗ trú chân Đừng ngheng, mắt đừng nông nổi Tình tôi cảm lạnh đôi lần ĐCĐ
  7. TRÍCH NHẬT KÝ CON CHIM SẺ … bởi con sẻ nhớ hoài viên ngói cũ màu gạch son thơm thảo mối yêu đầu ta ngơ ngác ngó rạc rài mái phố thả xuống ngày mấy ríu rít đâu đâu nếu lời thề chẳng còn mê hoặc nữa vầng trăng tròn, hoặc khuyết, dửng dưng quên tiếng hót trốn vào bảo tàng đồ cổ câu thơ rêu tróc lở trái tim nguyền ta sẽ về lục lọi chiếc hoa niên buông phất phới tuổi mình vuông diều giấy ô cửa sổ ai ngoái đầu dừng lại ai diễm xưa và ai hát hoàng hôn bài romance day dứt một linh hồn sợi đàn đứt còn bao điều thưa gửi buổi chiều câm cũng dường nghe có lỗi người nơi nao xanh mướt giấc mơ đầu … ĐCĐ
  8. thích gì xài nấy, bạ đâu viết đó mờ. tui cơ bản vốn lười, nên cứ một câu chủ nháy đi nháy lại và triển khai các chi tiết. chuyện sửa thì đâu có gì khó lắm - cứ thay vào bằng 'đau lòng quá' 'xấu hổ ghê' 'buồn vô hạn' 'tủi thân vậy' 'ân hận hoài' ... là xong ngay, chẳng cần gì phải tìm cách. còn bạn ĐTV mình có ý sáng tạo thì cũng tốt. ví như chuyện có người thích thơ Nguyễn Phong Việt, người lại không. vấn đề ở chỗ là lần đầu tiên ở VN thơ bán đắt đến thế, mà người mua đa số lại là các bạn trẻ, đối tượng thường bị cho là ít mặn mà với thi ca. còn bên facebook là tui không thoát thôi. lười mà.
  9. TIẾC ĐỨT RUỘT tiếc đứt ruột không dám đem giấc mơ cao sang của mình dựng lên đỉnh núi oai linh ngắm những ngọn đồi con thần phục cúi đầu ta phó mặc thời gian gặm ta như hòn cuội mòn lăn từ từ xuống đáy thung sâu tiếc đứt ruột chẳng cả gan như ngọn sóng mỗi triều dâng nghiến nát bãi bờ ta đành chọn ao tù nước đọng mặt mũi mỗi ngày càng rửa càng dơ tiếc đứt ruột không có nổi đôi cánh đại bàng bạt gió xé toạc mây xanh thỏa thích chuyến chơi rong ta thoái hóa dần thành chim sẻ nhỏ phố xá thập thò lạc chợ trôi sông tiếc đứt ruột tìm em xin lỗi vậy chẳng oán hận ai chẳng trách cứ trời nên giữa khuya thường trùm mền ngồi đấy chợt khóc chợt cười chợt khỉ chợt đười ươi. ĐCĐ
  10. TRỜI ĐEM BUỒN THẢ XUỐNG Sáng hôm qua trời đem buồn thả xuống Một chùm nắng loang Tôi gặp chàng trai chơi đàn guitar gỗ Này cô gái, hãy nhìn cho rõ Bài tình ca dính trên đầu ngón tay *** Sáng hôm nay trời đem buồn thả xuống Tóc mai em sợi ngắn sợi dài Chàng trai nhặt phiến lá thất lạc Cài lên ngực Đúng nơi vết thương chưa liền da Đội nón xuống phố tìm xưa *** Sáng mai trời đem buồn thả xuống Tháng giêng theo chàng lãng tử bỏ đi rồi Chẳng còn ai chơi đàn guitar gỗ nữa Tôi ngồi huýt sáo nho nhỏ Em qua áo vẫn thơm mùa. ĐCĐ
  11. HỐI KHÚC III nắm trong tay những sắc nhọn cơ hồ những ứa máu từ khúc vĩ cầm ánh sáng đêm cửa sổ phía vầng trăng mười tám người con gái bước trên cát trắng miệt mài vắt bóng tối lên vai người đàn ông không che được phần buồn thay vào chỗ phần vui đã khuất nốt cuối cùng trong chương hòa tấu lỗi nhịp người đàn bà quay về buông tóc so đo đứa bé xòe tròn bàn tay hái nốt nhạc thơm tho thả vào giấc mơ khờ khạo giọt cuối cùng thánh thót trên khúc dạo người nhạc công bán rẻ chiếc vĩ cầm và tập làm thơ ĐCĐ
  12. ĐẢO PHỤC SINH Tôi cùng giấc mơ ngồi trước mũi thuyền Giương lá buồm thô hứng luồng gió ngược Chuyện trò với bầy cá heo ngoi nước Bằng ký hiệu cánh hải âu ngang trời Tôi ngồi một mình – trơ trụi một mình thôi Bởi tự nguyện lưu đày thân ngư phủ Quăng tấm lưới hứng mặt trời cháy đỏ Chiếc la bàn giấu trong chòm sao rung rinh Gối đầu lên muối mặn đợi triều lên Mắt tôi khép đợt trùng dương mơn trớn Hít no ngực mùi con cá chuồn tươi nướng Nhớ đôi tay êm đêm cong áng cầu vồng Nhớ lời ngọt ngào hôm chén rượu môi nồng Giữa giông tố đời ầm ào biển động Rót cơn say vào chén tràn hy vọng Khi con thuyền vỡ đắm ngàn khơi Ôm mảnh hoàng hôn nông nổi tôi bơi Về đảo phục sinh em với mười ngón chân vọp bẻ … ĐCĐ
  13. 1) trước hết anh chọn ảnh mà mình muốn post. click chuột phải vào ảnh để lấy đường URL. click copy vào địa chỉ link 2) trở lại khung cửa sổ bài chuẩn bị post. click chuột trái vào cái khung post ảnh (màu xanh lá cây). paste địa chỉ URL vào khung cửa sổ mở. 3) chọn vị trí ảnh trong bài viết. click OK.
  14. CÒN CHĂNG LỤC BÁT CA DAO Còn chăng lục bát ca dao Giăng mưa ngang đọt trúc đào hồn nhiên Cho ta nắng nhớ thuyền quyên Giong buồm vỗ mái trở miền ầu ơ Hay, em bên nọ mỏi chờ Cay pha vào đắng đôi ngờ ngợ tôi Tầm xuân héo lá trầu rồi Chong con mắt muộn về trôi bộn bề Đã xưa vắng khúc phu thê Cuối giêng như một cận kề sắc hương Em, câu lục rất phi thường Câu bát lạc vận bên đường, là tôi. ĐCĐ
  15. QUANH QUẨN VẪN LÀ EM Hỏi một trời khi đã lậm yêu thương Người ở đâu trăm ngàn nhân gian lạ Con sâu tằm còn ăn đau tấm lá Biển cạn non mòn có nhớ nhau không Ở nơi kia giọt nắng thẳng, hay cong Mưa khi rơi làm ướt khuya giấc ngủ Thơ tình viết sợ ngu ngơ chưa đủ Mùa bù thêm thoảng hương trái sau vườn Đêm bỗng chao bóng nến ngả vuông thềm Ai đường khuya tiếng giày cô đơn quá Trăng cũng bỏ như người dưng bỏ phố Khe cửa hờ dường lén chút buồn len Viết gửi về người duy nhất chưa quen Trong mộng mị lắm phen chừng đã hẹn Rất liêu trai những đi cùng những đến Bài thơ này, quanh quẩn, vẫn là em … ĐCĐ
  16. CỔ ĐIỂN VI khi con chim hoàng hôn hót xong câu tạm biệt tất cả khôn dại trong ngày bỏ lại phía chân không cùng mặt trời gối đầu lên phương đoài tím biếc thế giới chúc nhau thêm đêm giấc say, nồng hồi hộp như sông nên tôi thức như sông dòng sông trôi nghìn sao bóng nước giữa mùi cỏ hăng nồng ngước tìm ngôi lung linh nhất thầm cảm ơn bất kỳ ai đang mất ngủ giống như tôi ĐCĐ
  17. KHÚC ƠN EM chút quà dành 8/3 ... Dường thuở hoang sơ anh đã nợ nần em Trăng nợ hoàng hôn, ban mai nợ nắng Như hạt muối thô trở mình nương biển mặn Nợ đại dương triệu nhịp đập ân cần Nợ đất trời đem ban phát hồng ân Nợ cơm áo anh cúi đầu mệt lả Nhát roi đời chực quật anh gục ngã Nợ tay người êm ái vực anh lên. Sa mạc khô cằn bóng mát cũng là em Mùa tầm tã vai em vơi ướt át Mỗi ân sủng em trao dù phổng phao nhỏ nhặt Anh ngấu nghiến ăn như suốt kiếp chưa từng Nên trùng khơi giông gió vốn vô chừng Buổi yếu lòng, anh, con-thuyền-luôn-sắp-đắm Em-hải-đảo đón anh lần tránh sóng Hong ấm muộn phiền tái tạo cuộc hồi sinh. Buộc chặt dây giày anh thêm bước tự tin Sẽ đầu ngẩng cao như chàng đại gia lắm của Bởi luôn hiểu trái đất này, nơi nào đó Nửa-phần-huyền-diệu của mình đang giàu có yêu thương Bằng điệu tango anh dạo khắp phố phường Tìm một chân dung để trao lời thưa thốt Sẽ trang bị trên môi nụ cười hào phóng nhất Chào mỗi hàng cây, thăm mỗi tiếng chim quen Và, thật trữ tình đứng hát khúc Ơn Em ... ĐCĐ
  18. HỐI KHÚC II Giá tôi chưa lần được nói yêu em Thì mùa đông nọ cớ gì tồn tại Như nắng mưa kia chẳng hề có lỗi Ký ức già để trống một tên quen Ước ngày mãi ngày đừng đến vội đêm đen Sợ thắp nến đối diện cùng vách nhớ Ước sáng, trưa luôn bộn bề phố chợ Tập quên dần chiều tóc đổ mùi thương Giá con tàu đoán được phút tai ương Như giông tố chưa một lần có thật Gía tôi mù trước người đang hương sắc Và được câm mỗi lúc đọc thơ tình Mọi giấc mơ còn áo lụa nguyên trinh Ước lần được giấc ngủ sâu thanh thản Và đồi gió nơi trót từng mê đắm Chỗ ta nằm hoa cỏ muộn hồi sinh. ĐCĐ
  19. HỐI KHÚC I Nào dễ đoán tôi sẽ về nơi đó Có dương cầm serenade, có hương ngâu Có bóng in trên sóng bạc chân cầu Nào đoán trước hôm tôi về nơi đó Nào biết trước váy hồng hay áo đỏ Đón buổi chiều bằng nụ cười đâu đâu Và thẳm sâu trong một tối nhiệm mầu Nào biết trước trăng sẽ rằm hơn nữa Nào hiểu hết nết ngoan hiền của cỏ Cọng cỏ bồng ngọt vô cớ trên môi Bằng dịu dàng lời bóng gió xa xôi Liệu em thấu ý tình trang trọng đó Nào nhớ đủ mười năm tôi mất ngủ Bởi rất mềm hơi ấm ấy bàn tay Vị cỏ bồng ngày nọ chợt the cay Nào đoán trước hôm tôi về nơi đó. ĐCĐ
  20. GÃ ĐÁNH XE DẠI KHỜ Như gã đánh xe dại khờ Tôi chất thật nhiều hoài bão lên cỗ xe kẻo cà kẻo kẹt Vung roi giục đôi bò vàng đi về - về đâu chẳng biết Trên đoạn đường trải đầy trá ngụy gian tham Đôi tròng mắt tôi dần mặt trời thiêu cháy bởi hào quang Đôi môi đắng ngậm toàn hư danh huyễn mộng Uống căng bụng toàn lập ngôn cao, rộng Cỗ xe vẫn thui thủi vẫn phận người Con đường càng lúc thêm dài – dài – dài Mỗi vòng xe lăn, cùng tuổi tôi, thêm ngắn Hơi thở đôi bò phì phò sương trắng Niềm tin như hòn phân khô vung vãi bên đường *** Như gã đánh xe dại khờ Tôi lại chất những thi hài chữ nghĩa lên cỗ xe biền biệt Vung roi giục đôi bò vàng đi về - về đâu chẳng biết Trên đoạn đường thơ gian nan ĐCĐ
  21. DƯỜNG NHƯ LÀ KHÚC CUỐI Nào phải mùa đâu, cơn gió muộn qua rồi Chút đắn đo bởi ấm nồng nán lại Hẳn không tin soi gương, biết đâu, em lại thấy Lọn tóc buồn còn đọng dấu tay tôi Ngỡ quen dần luyến nhớ cũng phai phôi Bếp lửa cũ nhúm tàn tro nguôi ngoải Ngày lắng vậy nên tình mình nông nổi Và âm thầm suối lá đổ ngoài hiên Màu tường vi vẫn cháy rực bên thềm Em sẽ lại trái tim yêu khép cửa Tội nghiệp tôi thêm lần không chỗ trú Gót mỏi nhừ bó gối nhớ bàn chân Để hôm ngồi em chải tóc phân vân Chiếc lược mới vướng dấu tay ngày cũ Đường ngôi lệch vẫn nguyên lời tự thú Có một thời em mềm yếu khác gì tôi. ĐCĐ
  22. viết vu vơ thui mà. ngán lắm rùi. chúc ĐTV trở lại với diễn đàn và giao lưu vui vẻ cùng bạn bè.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...