Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. CHẠM THÁNG BA Chạm tháng ba chạm lên ngày chủ nhật Bàn tay ngồi thui thủi nhớ bàn chân Cả tháng ba chỉ cần em có thật Dẫu hôm nào từ khước một tình thân Cả tháng ba mỗi thơ, và mây trắng Nụ hôn môi cũng nhạt, huống hồ môi Giang tay mình kẻo chiều ôm hết nắng Gọi nhau lần chưa cuối đoạn đành thôi Ờ, còn lại tháng ba ngày chủ nhật Mai mốt này không gặp nữa, đành thôi Chỉ cần gió đêm đêm luồn cửa ngách Thổi về khuya mơn trớn thịt da người. ĐCĐ
  2. GỌI VU ĐÔI TIẾNG gọi mùa nhầm thốt tên em thành ra nếp áo dần hoen vạt nhầu xuân vừa bạch lụa phẳng phau nâng lên mũi hít nỗi rầu chưa xa gọi em nhầm mãi tên mưa cất vào mấy giọt chừng tha thiết gì gác tay lên trán nhiều khi ngó bầu khuya tắt đôi vì nhân danh gọi ta, gọi đến hai lần vết thương vỡ miệng dụm dành đau thương thấy hồn cây cỏ hồi hương thấy trong ký ức dần đương vắng mình ĐCĐ
  3. BẦU TRỜI NÀY LÀ CỦA CHUNG tôi đã nhìn thấy Phật ngồi lạnh lẽo dưới gầm cầu chiều nọ mảnh áo vá quàng thay tấm cà sa bài hát xin cơm thay câu kệ di đà tôi cũng tìm ra Chúa không vòng gai, thánh giá chỉ đôi mắt buồn cố hương người nông dân ngơ ngác phố phường tôi phát hiện lại mình trong dòng người đứng chờ bữa ăn từ thiện trong xác kẻ vô thừa nhận ở bệnh viện trong đứa bé gái bán phấn buôn hương trong gã nghiện nằm co ro vệ đường trong tiếng oe oe chào đời sau bãi rác … mỗi đau thương tìm riêng cho mình tiếng khóc nhưng bầu trời này là tất cả của chung ĐCĐ
  4. tháng 3 tới đây là kỷ niệm ngày thành lập lực lượng TNXP thành phố. chạnh nhớ lại những buồn vui, đẹp cũng có, xấu cũng có, của những ngày còn khoác màu áo ấy. mạo muội post bài thơ cũ để chia sẻ với bạn thơ HMV. CHIỀU GHÉ HUYÊN THUYÊN CHỖ BẠN NẰM … Trung đội bọn mình tứ tán ngược xuôi Đứa chuyển ngành xa, thằng còn bám trụ Quân phục cởi ra lòng mấy ngậm ngùi Khum khum bàn tay chạnh thời biên giới Nghĩa trang ghé vào cắm lấy nén hương Vọng tưởng bạn bè đất này nằm lại Chạm cọng cỏ buồn có mùi máu xương "Mày, tao" một thời nghìn ngày tri kỷ … Làm sao quên làm sao quên Dũng Cảm, Kiên Gan, Thống Nhất, Dũng Chí, Kiên Cường …* Thắp đuốc khuya không ngủ Đêm trích máu viết huyết tâm thư bằng lửa Gửi lại dòng kênh đào dỡ ngoại thành Gửi ánh trăng thâu Từ biệt liếp thơm chớm quả bói vụ đầu Chào vạt mạ vừa gieo Thắc thỏm chờ hương cơm gạo mới Vỗ bình toong vang bài tình ca biên giới Phủi bụi lưng áo thằng bạn chua khé mùi phèn Xỏ đôi dép cao su đứt quai Vụt đắc ý phá cười câu Chính Hữu …** Trưa đường dừng quân nhắc nhau thói quen thành thị Tuổi trèo me chua, xe đạp lòng vòng Kháo buổi trai lơ yêu đương dấm dớ Nghe tổ quốc cần, hề, áo xung phong Mày, dân nhạc tình Diễm Xưa quán nhỏ Ba lô trên vai thơ phú trong đầu Khoái Lệnh Hồ Xung tao mê … hàng phở Cơn sốt rét rừng nằm mớ A Châu Chiều cáng thương Tông-Lê-Sáp đục ngầu Vốc nước lên tay thấy phù sa bầm đỏ Tiếng gào mẹ, giọng hời con … đây đó Khói ám chân trời. Tao biết ruột mày đau Trưa thông đường qua Siêm Riệp Váy lụa Áp-sa-ra đâu? Màu da ai nâu nhớ người yêu tôi quá Em gái Khơ-me sấp mặt bên ruộng mạ Mười ngón tay dài níu điệu múa Lâm-thôn. Sân đền Ăng-ko vương vãi mùi máu trẻ con Mũi lê nào lia ngang nguồn sống Những thằng Tí, con Lài môi còn thơm sữa nóng Nước mắt chảy dài mặt đá Bay-on … … Cũng là khi loạt đạn bất ngờ Xoáy nát lồng ngực thanh xuân Mắt bạn khép nhốt liềm trăng tuyệt đẹp Lúc nòng cối rập rình hòng hủy diệt A Châu của tao, cả Diễm của mày! Tuổi đôi mươi gửi lại mé sau đồi Đêm truy kích bọn tao chẳng lu loa lễ viếng Hòm đạn chuyền mau nặng thêm phần bạn Răng nghiến chặt câu chinh chiến kỷ nhân hồi *** Đột xuất nhớ rừng chiều ghé chỗ nhau chơi Đoạn tống nhất sinh*** nửa vò đế trắng Vọng cổ nhẩm bài Tần Quỳnh khóc bạn**** Rót rượu cúng mày Tao thật thà say … ĐCĐ *Tên các đơn vị TNXP thành phố tình nguyện tham gia phục vụ chiến tranh biên giới. ** Nhà thơ quân đội, nổi tiếng với thi phẩm Tình Đồng Chí, với câu thơ chân tình đầy cảm xúc “Áo anh rách vai, quần tôi có hai miếng vá” *** Đoạn tống nhất sinh duy hữu tửu/ Trầm tư bách kế bất như nhàn (thơ Cao Bá Quát) *** *Tên một bài vọng cổ của soạn giả NSND Viễn Châu
  5. TÀO LAO VỀ LỊCH SỬ Nếu sinh ra ở thời Hùng Vương Tôi sẵn sàng làm viên gạch Cổ Loa xây thành ngăn giặc Bằng như thời gian nghìn năm quay ngược Tôi chính là ngọn chông cắm vào sóng dữ Bạch Đằng Hay tôi nguyện ăn hết cơn đói thế kỷ mười lăm trên núi Chí Linh Ngồi mài mực đêm Ức Trai viết Bình Ngô Đại Cáo Còn nếu được đầu thai mấy trăm năm hơn, thời đại phá quân Thanh Tôi xung phong làm tên lính quèn dắt ngựa cho Quang Trung hoàng đế Nhưng bây giờ nếu tôi vẫn cả gan làm những điều tương tự thế Hoặc sẽ nếm mùi cơm tù Hoặc mang tiếng chơi ngông Ai không tin, ra hỏi thử biển Đông ĐCĐ
  6. Cảm ơn anh duonghoanghuu đã cập nhật. Những câu thơ được thả năm nay thì mình thích nhất cặp câu này: Nắng mưa miền cố thổ Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê SƠN NAM và mình buồn cười nhất : Đêm ôm vợ thấy lòng giật thót Thương con thuyền đầu bãi đứng chơ vơ TRẦN ANH TRANG
  7. GẶP LẠI MÌNH TRONG ĐÊM trong đêm tôi lần bước tìm lấy dấu chân ngày gió khuya trên vai ướt vòm cây thương vòm cây tôi yêu em mưa bay yêu con đường, cánh cổng mắt người cơn lá say khát khao và hy vọng núi non từng uống ngụm mỗi hớp nhỏ thời gian ngón chân bùn cắm xuống tiếng chuông ngần vọng lên một tu oa khai sinh thêm nghìn thu tắt thở trong đêm hóa thạch đó tôi đã biến hình tôi ĐCĐ
  8. GƯƠNG MẶT MỘT NGƯỜI anh hiểu được thế nào là mái ấm khi nhìn chiếc lá rời cành hiểu được giá trị của miếng ăn từ bàn tay nhục nhằn đang chìa tờ vé số thấu được phần nào sự thống khổ khi thăm một người bệnh, quay về anh hiểu được nỗi cô đơn ê chề lúc ngồi trong căn phòng trống cũng biết được thế nào là cao rộng khi nhìn qua cánh cổng nhà tù biết được quanh mình đau đớn dường nào đêm nghe cô gái ăn sương cùng khách làng chơi kỳ kèo ngả giá và, giữa những vô thần tan tác đó anh cố hình dung gương mặt một người ĐCĐ
  9. CÂU THƠ LẠI TÌM VỀ Câu thơ lại tìm về mùa xuân sắp bỏ đi Lòng ta vậy không nơi che bóng mát Chỗ em nằm xưa trầm hương vẫn ngát Thơ một đời ta lắm cuộc phân ly Buồn, hay vui, những mặt phố lầm lì Ta trót chọn, hoặc đời ưa khinh bạc Áo là mây, hay kiếp mình trôi dạt Bụi giang hồ mười năm giũ mái hiên Mười năm ư, hay tuổi ta vô biên Sống và chết sao chỗ này ở nán Vài cuộc tình hờ, lưa thưa dăm lứa bạn Chiều rượu say ngồi nhăn nhở nói, cười Thơ đưa tay ta nắm đỡ, thơ ơi! ĐCĐ
  10. Khi xưa ta bé à? Tiếp tục nhé.
  11. Có điều mừng của ngày thơ năm nay là các "ông lớn bà lớn" thơ ngoài ấy đã nhìn thấy một bài thơ của phương Nam bằng cách chọn thả hai câu trong bài. Theo ý tui, là một trong số những bài thơ hay nhất của Việt Nam từ trước tới này. Tui đã luôn lên tiếng để tác phẩm này được đưa vào sách giáo khoa. NHÀ THƠ VỚI CHỈ MỘT BÀI THƠ DUY NHẤT: SƠN NAM Nhà văn ‘miệt vườn nam bộ’ người nghiên cứu tài hoa nhất của vùng đất phương nam, Sơn Nam, đã qua đời vào năm 2008. Đến nay đã nhiều buổi tọa đàm về “ Hương Rừng Cà Mau”. Và buổi tọa đàm ‘ 50 năm Hương Rừng Cà Mau’ diễn ra vào ngày 27/12 tại TP HCM là dịp hiếm hoi để bạn đọc, các nhà nghiên cứu, bạn văn ngồi lại nhìn nhận, tôn vinh một bộ tác phẩm để đời của “Ông già Nam Bộ”. Có những tác giả mãi đến khi qua đời thì thành tựu trên văn đàn của họ mới được xác lập, với Hương rừng Cà Mau, ngay từ khi còn sống, Sơn Nam đã hoàn thành sứ mệnh của một người cầm bút cống hiến cho vùng đất nơi mình sinh ra và lớn lên. Từ ngòi bút của Sơn Nam, khái niệm về văn hóa - văn minh miệt vườn đã ra đời, và được nhắc đến với biết bao nét hấp dẫn. Những truyện ngắn trong bộ Hương rừng Cà Mau, mở ra những nẻo đường đầy huyền bí, mê hoặc lòng người của vùng đồng bằng Sông cửu Long sóng nước mênh mông, mà đến tận hôm nay vẫn chưa được hiểu hết về giá trị văn hóa - lịch sử. Truyện ngắn của Sơn Nam rất cô đọng, súc tích, ngôn ngữ nặng tính địa phương mà giản dị, dễ gần. Ông viết như đang kể chuyện, thủ thỉ, tâm tình. Ông tả cảnh, tả người sống động đến từng chi tiết nhỏ. Chỉ qua vài dòng, một thiếu nữ vùng quê miệt vườn, một tay giết người hảo hớn, một kẻ săn bắt heo rừng, một thầy tu ở chùa Khmer hay một kẻ "đâm hà bá, phá sơn lâm"… hiển hiện ra trước mặt người đọc với đầy cảm xúc. Mỗi truyện ngắn của "Ông già Nam Bộ" này là sự tổng hòa của kiến thức sâu rộng về địa lý, lịch sử, văn hóa dân tộc. Và không chỉ dừng ở đó, tâm hồn đa cảm, nhạy bén trong văn chương của ông đã giúp trang viết của Sơn Nam lưu giữ được những nét tinh tế trong phẩm chất, cá tính và tâm hồn người miền Tây. Thế nhưng, ấn tượng nhất vẫn là bài thơ đề từ, bài thơ duy nhất trong suốt cả đời cầm bút của ông. Bài thơ hay một cách bí ẩn, vừa hùng tráng lại vừa xót xa, nói lên tâm trạng, nói lên thân phận của những người phải cắn răng lìa bỏ đất Bắc, miền Trung, lìa bỏ nơi chôn nhau cắt rún không còn dung thứ họ, bạc đãi họ, để trở thành những lưu dân tán địa, trải máu xương mình ra mà khai phá cả một vùng đất bạt ngàn phì nhiêu màu mỡ. Và, nếu không nói quá lời, chính là mạch máu lúa gạo nuôi sống cả nước và góp phần không nhỏ vào xuất khẩu. Một bài thơ đáng lẽ phải được cho vào giáo khoa thư, được tôn vinh ở mức độ xứng với tầm vóc của nó. Thế, trớ trêu, chỉ vì được sinh ra ở miền nam, trước 1975, tác phẩm này đành chịu số phận hẩm hiu, nhường vinh quang lại cho những bài vè vớ vẩn được tung hê trên thi đàn, văn miếu. May vẫn còn chút an ủi, đối với người dân nam bộ, bài thơ này vẫn là một quốc ca, ‘quốc ca’ của những người khai phá. Xin được hân hạnh giới thiệu bài thơ với các anh chị em thành viên trong diễn đàn ta. HƯƠNG RỪNG CÀ MAU (Đề từ) Trong khói sóng mênh mông, Có bóng người vô danh Từ bên nầy sông Tiền Qua bên kia sông Hậu Mang theo chiếc độc huyền Điệu thơ Lục Vân Tiên Với câu chữ: “Kiến nghĩa bất vi vô dõng giả” Tới Cà Mau – Rạch Giá Cất chòi, đốt lửa giữa rừng thiêng… Muỗi, vắt nhiều hơn cỏ Chướng khí mù như sương. Thân không là lính thú Sao chưa về cố hương? Chiều chiều nghe vượn hú Hoa lá rụng buồn buồn Tiễn đưa về cửa biển Những giọt nước lìa nguồn Đôi tâm hồn cô tịch Nghe lắng sầu cô thôn Dưới trời mây hiu hút… Hơi Vọng Cổ nương bờ tre bay vút Điệu hò…ơ theo nước chảy, chan hòa. Năm tháng đã trôi qua… Ray rức mãi đời ta Nắng mưa miền cố thổ Phong sương mấy độ qua đường phố Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê… SƠN NAM
  12. Ôi! Thơ ca Việt Nam Năm ngoái, cũng nhân Ngày thơ Việt Nam, ông Trương Quang Được - Nguyên Phó Chủ tịch Quốc hội , đã sáng tác và thả lên bầu trời hai câu thần thi khiến giới sĩ phu Nam Bắc không nhịn được cười. Hai câu thơ đó dư sau: "Lên cao mới biết trời cao Khổ đau mới biết dân mình khổ đau". Năm nay, nhân Ngày Thơ Việt Nam lại có hai câu thơ hoành tráng như thế này được thả lên cho bọn 'chúng nó' chiêm ngưỡng: "Đêm ôm vợ thấy lòng giật thót Thương con thuyền đầu bãi đứng chơ vơ" Ôi, cái xứ Việt Nam, cứ ra ngõ là gặp lúc nhúc nhà thơ!
  13. ĐOẠN KẾT anh bơi mãi tìm về chỗ kết thúc dòng sông không hiểu rằng mình đang hướng ngược dòng va vào chiếc cọc nhọn kỷ niệm tâm hồn vỡ đôi một nửa anh thả về xuôi mong gặp lại em nơi còn hương cỏ lá một nửa hồn lênh đênh ra biển cả chìm giữa tự do ĐCĐ
  14. VÓI BÀN TAY THÁNG GIÊNG Chân hờ giẫm chiều vỡ trên thềm gạch Bóng đã vương khói phong kín phương về Gió lén thổi tà hoàng hôn vướng vất Ngón sen ngà vén búp tóc lê thê Nỗi vợi vắng gợi bầu sao mở mắt Còn gì đâu hai tay chắp cơn mê Tháng giêng muộn cùng niềm vui hiện hữu Gió phiêu lưu đủ chán mộng giang hồ Tháng giêng muộn cùng mình ngồi cú rũ Hớn hở ơi em chưa thấu bao giờ Đêm úp mặt hít mùi thơm rừng rú Chợt nhớ gì như ta nhớ mùa khô Nâng niu quá giữ gìn phần còn lại Cả tiếng còi rúc tím khoảng sân ga Nguyên tiêu này sẽ một người đi mãi Gói theo trong hành lý vẻo trăng tà Tháng giêng muộn đem hạt buồn vung vãi Bàn tay gần cố vói một bàn, xa … ĐCĐ
  15. NGUYÊN TIÊU TẶNG đêm thơ Việt Nam 2013 tôi túm gọn trong vạt áo vầng trăng nguyên tiêu tặng em một rằm cổ tích mừng thơ trên đời còn có thật như còn mười đầu ngón tay những ngôn ngữ hứa hẹn thêm chuyến bay trái tim thiêng liêng sẵn sàng bệ phóng tôi lặng im lắng tâm hồn rào lá rụng sợi tóc hát vơi cơn khát chân thành rót vào ly ánh sao trời vẫn còn xanh câu chữ mở ra nghìn cánh cửa tặng em đêm nguyên tiêu, tôi hứa soi sáng bản thảo đang đánh cược số mệnh chính mình giọt nước mắt gõ xuống niềm tin khát vọng ngời mỗi gương mặt thuyết minh về tình yêu và tuyên ngôn thơ vẫn có thật ĐCĐ
  16. UỐNG RƯỢU ĐỌC THƠ có khi nhấm chén rượu cay đọc mấy câu thơ lòng ta dửng dưng như đá cuội toàn nủng nịu sến xoan toàn nước lả pha cồn cũng lúc say nhừ nhẩm vài lời bâng quơ ta cúi đầu đau nhói mỗi câu chữ, như men nồng ai tim óc ướp thành hương? ĐCĐ
  17. VUI NHƯ LÀ TRẺ NHỎ Chúng thổi những bong bóng xà phòng lên trời Từ đấy thiên hà lung linh màu sắc Chúng lăn hòn bi ve con con trên đất Dạy lại trần gian người lớn cách vui chơi ĐCĐ
  18. THƠ TÌNH TỪ DẠO THEO AI Là hòn sỏi vu sông vắng Nghìn con sóng mơn đập vào Bỗng hôm há miệng uống nắng Tôi bay cong một vệt sao Bay qua ngát rừng thanh cao Qua tràn phố thị nhịp phách Tìm vào lòng Người quẫy đạp Chín tháng hình tượng bào thai Tôi thành con của ngất ngây Cháu của rạ rơm, bờ đất Cha tôi là thẳng đường cày Mẹ tôi, chính mùi nếp mật Tôi là hoàng hôn sáo diều Bạn tôi tiếng gã dế cụ Buổi nọ ngó, và biết yêu Áo mưa lấp lơ ngực nhú Say đêm dạ lan ban tối Mê quên cọng tóc bên rào Tôi cầm lên tay nghe mỏi Hát mấy câu chiều xanh xao Từ đó trời cũng biết yêu Đất trổ toàn hoa đồng nội Mắt theo chân người bổi hổi Hương nhu lược giắt trâm cài Thơ tình từ dạo theo ai … ĐCĐ
  19. hè hè. nhớ muốn chết. đi đâu về mà thơ đượm mùi triết lý buồn bã thế, thi sĩ. ở lại chơi với mọi người nhé.
  20. XIN EM VỀ COI LẠI Hồn anh hôm mọc toàn cỏ dại Theo đám rong chơi châu chấu dế mèn Gặp chỗ hồn nhiên anh ngả đại Nào ngờ may mắn gặp hương em Ai xủ quẻ khi mô ai biết trước Cỏ Tố Như xanh ngát tới phương nào Tiết thanh minh ngác ngơ như bò lạc Tảo mộ rồi hai đứa đứng hôn nhau Kiếp trước kiếp sau anh cũng vậy Không làm thơ số cũng ăn mày Em vụng tu, hoặc, nghe lời xúi bậy Bãi phân trâu thúi hẻo nhánh hoa lài Hồn anh du mục mùi cỏ dại Bởi thi ca rất quan họ cải lương Còn thương tưởng xin em về coi lại Xem tuổi tên ghi rõ sổ Đoạn Trường ĐCĐ
  21. VÍ VON VỀ MỘT CHUYẾN HẢI HÀNH Những sai lầm tôi và em hằng mắc phải Vả chăng là đôi mái chèo Và bao thất bát cả đời người gieo neo Phỏng như chiếc xuồng nan nhỏ. Ta băng qua đại dương bằng vạn ngày bão tố Mải miết theo hướng chiếc kim la bàn vị tha Ngóng tìm bãi bờ mịt mùng xa Nơi trái tim con người đang ân cần từng nhịp đập. ĐCĐ
  22. TÌM (phiên khúc) tìm giêng ngủ dưới vòm cây ta đem thơ hót dỗ bầy lá non vai vừa đáp giọt nắng ngon em tơ tóc vậy chừng còn hồ nghi tìm xa mờ mịt thiên di xòe bàn tay trắng gặp gì mà đau thế thôi nước mấy dòng mau mây phù hư đuổi qua lầu thinh không tìm ta ngơ đứng chợ đông hỏi giùm lọn khói lối vòng vèo bay hình như có hỏi gió may lối vào thiên cổ đã dày sa mưa? ĐCĐ
  23. LỘ TRÌNH & BÀN CHÂN tôi không thể nào đói giúp ai cơn đói dù dạ dày của chính mình đang thuyết minh về miếng ăn tôi đã không thể thuốc thang trị lành đau khổ ấy, dù trái tim dần nứt nẻ tôi không thể xóa sổ những ghét ghen đố kỵ dù chạm tay vào chuôi dao hờn căm tôi không đủ sức cản ngăn dù đầu đạn cháy bùng trong tầm ngắm cũng không thể tuyên án tử với lòng tham vô tận dù đã rao bán đến tiếng kêu cuối cùng tôi không thể băng bó cho biết bao con sông, cánh rừng … dù chưa khước từ thói quen uống ăn phàm tục làm sao dốc cạn đáy ly đắng đót dù mỗi ngày vẫn nhấm nháp cô đơn cách gì gửi bầu trời xanh trả lại mỗi chim non dù đã tống giam véo von ấy vào chiếc lồng trang sức tôi không thể nào đổi hướng lộ trình hiện thực dù vẫn lê chân từng giờ trên ngập ngừng, tê cóng vô danh. ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...