-
Số bài viết
2.537 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
318
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio
-
bài 3 gọi điện thoại tôi và em ngắm hai hoàng hôn khác nhau ĐCĐ
-
Cảm ơn bạn bè động viên. Tấp tễnh vui chơi thôi.
-
bài 2 quán vỉa hè cà phê sáng cơn mưa quên tính tiền uống cả mùa thu vào bụng ĐCĐ
-
bài 1 hiên mưa dầm tháng chín lão ăn mày già khom người che con chó ướt ĐCĐ
-
PRÉLUDE THẤT TÌNH 2 Hôm mẹ sinh em trời cùng thả sương nhiều Tôi ở xứ xa mây ngàn qua báo tiệp Nên từ dạo cứ bần thần tha thiết Ngày em lớn lên khu vườn rung nhan sắc Tôi đớn đau chằng chịt vết dao đâm Ngực mọc cánh rừng sẹo đá dệt trăm năm Mỗi tiếng thở em nhật nguyệt bổng trầm Mọi vô lý tự nhận về ý nghĩa Tôi dành sẵn chỗ mình ngoài hoang địa Em đến, rồi đi, bao cuộc tình vốn dĩ Chỉ thương cơn gió kia nào tuyên thệ gì đâu Và nấm mồ người chưa quen cỏ xanh sớm bạc đầu ĐCĐ
-
PRÉLUDE THẤT TÌNH 1 này em yêu đừng rút lui vào sự lặng yên đầy thương tật mà chỉ cơn khát này cùng cực mới có thể uống được giọt mưa từ bầu trời trống không uống cạn tiếng sóng của dòng sông từ lâu chẳng thiết tha gối đầu lên giấc ngủ * em đã đốt cháy tai anh bằng lời thì thầm ngợp lửa hiểu được giấc mơ tình nhân trong đêm cô liêu nằm bên mùi hương thánh thần chìm giữa hân hoan mỗi vuốt ve trần thế chẳng nhớ cả hình hài loài chim từng bay qua dâu bể sáng ra cùng ngỡ ngàng đậu trên ngọn bình minh * này quỷ ma này người tình anh đã cất công cả đời theo đuối bóng hình em hay chính em lại săn tìm anh hạnh phúc đó liệu mãi còn có thực làm sao giải thích khi ta rót vào nhau cả men rượu đắng cay lẫn mật chín ngọt ngào * này kẻ trộm đã đánh cắp từ quả tim tất cả mọi xôn xao đêm viếng túp lều rách người nô lệ khốn khổ choàng mộng mị dưới vầng trăng dửng dưng ta còn gì nữa ngồi mân mê dấu tay bất lương của một thiên thần ĐCĐ
-
ĐI GIỮA PHỐ MÀ LÀM GÌ CÓ PHỐ Đi giữa phố mà làm gì có phố Ai vỗ vai khe khẽ nhắc – về đi Gặp con sông đã vắng rồi sóng vỗ Gặp trầm luân cúi mặt bước li bì Sáng cũng thế bởi trưa rồi sẽ cũng Chất chồng lên từng vôi vữa tan hoang Hàng cây chết mang tâm hồn ngập úng Bóng chim non lạc mẹ buổi ra ràng Mở miệng đấy chẳng cách gì nói được Dẫu nghìn xưa hằng nhẩm thuộc tên em Nuốt vào bụng nguyên nỗi buồn độc dược Giả vờ mình vừa hớp ngụm trường sinh Rồi ra biển quăng lưới tìm lãng mạn Con dã tràng mắc cạn chạy loanh quanh Bao tuyên ngôn viết đầy lên cát trắng Đợt triều thôi, tất cả lại vô danh Gọi một tiếng đợi ai người đáp trả Hay cợt cười chìm mất thuở phân ly Đưa tay gỡ lớp cứng khô mặt nạ Trả tha nhân chút hồi ức kiêu kỳ Ngước mắt mỏi để cội nguồn hoang dã Xác thân đây mà da thịt vô hình Ngó xuống đất thấy bàn chân tan rã Máu đổ ròng trên sắc nhọn dao, đinh Đi giữa phố mà làm gì có phố Đành bịt tai, che mắt, thế mà đi Chừa cái lưỡi đầy ngoa ngôn ngoan cố Đọc thơ tình than khóc những vu quy … ĐCĐ
-
Cảm ơn manhtinhdoivn đã đọc bài và cho lời. Ha, chắc cũng chẳng cần phải đến các thi sĩ mới có thể cảm nhận được những gì mình viết đâu. Cả lá cây rơi, hoặc mưa ngoài kia cũng hiểu được thơ mình mà. Chúc thêm ngày vui và những sáng tác mới
-
RỦ MÙA THU BỎ TA Châm mồi nến tháng chín Đốt chiếc lá mùa thu Ngọn gió thổi bịn rịn Cơn mưa rối lu bù Trần gian thui thủi quá Giá mà nắm sương rơi Như dáng em trắng xóa Bên vách đời lui cui Nến nhểu giọt đỏ lệ Tóc em buông xuất thần Hôm nào ta tạ thế Nhờ người rửa dấu chân Tháng chín hóa kiếp khói Bay từng lọn la đà Hoàng hôn còn chưa hỏi Làm sao thu nói ra Tháng chín vừa li dị Dắt đọt nắng đi xa Cả con nai ích kỷ Rủ mùa thu bỏ ta ĐCĐ
-
QUÁN TRƯA NGỒI DƯỚI MIẾU ĐỀN Còn ta ngồi với quán đây Ngó quanh ngó quẩn lại ngày sắp qua Còn nguyên một khúc khề khà Hình như thêm chút đậm đà, đâu đây Còn em ờ ỡm gió mây Mượn tay ngà ngọc rót đầy mồ côi Mượn lưng dựa cái ngậm ngùi Chất lên lớp lớp buồn vui ít nhiều Còn xỉn sớm còn say chiều Rượu ngon chữa được vết yêu đã lần Thò đũa gắp miếng công danh Bỏ vô miệng nuốt ngon lành hư vô Còn thêm tuổi tác cơ hồ Đem ra gửi tiệm cầm đồ từ khi Bao nhiêu quả phụ vu quy Bỏ ta với khối lầm lì kinh niên *** Quán trưa ngồi dưới miếu đền Cùng em tụng nốt mấy thiên má hồng ĐCĐ
-
Chào bạn mới đến. Mình cũng là một thành viên của diễn đàn thotre.com đây. Thơ bạn có hơi Âu Mỹ lắm đấy. Chúc thêm sáng tác hay.
-
CHIẾC MŨI Nếu giống như chú bé người gỗ Pinocchio Mỗi lần nói dối mũi lại dài ra thêm một tí Thiên hạ sẽ chen nhau xếp hàng trước viện thẩm mỹ Nhờ kéo dao chỉnh sửa nhan sắc của loài voi Lạy trời, em dối mẹ một lần thôi Hôm ca dao qua cầu bay mất áo Anh cũng vậy lỡ một lần nói láo Rằng chưa hề yêu chiếc mũi tẹt rất Á Đông của em ĐCĐ
-
RA PHỐ VỚI THU Đút túi mùa thu tìm ra phố Thấy em diễm lệ đến đau lòng Thấy mình hiền triết hơn cọng cỏ Quanh quanh gặp lại một ngày rong Mùa thu ngắn tóc mùa đã chết Tím cả Phạm Duy tím Lệ Thu Mùa thu ướt mắt mùa thu hết Yểu điệu tình xưa rất hảo cầu Giấu một mùa thu vào sự tích Chùm hoa thạch thảo bể dâu chìm Vó ngựa gõ lên hè tịch mịch Cúi đầu chờ máu ngược về tim Đút túi mùa thu mưa vật vã Lừng khừng với nẻo với thu phong Tháng chín rối nùi như xác lá Giật mình, ai nhắc - sắp vào đông ĐCĐ
-
BẺ LÁ CHE HƯỜNG trồng hường bẻ lá che hường … Bỏ khúc đê thẹn thùng chân con gái Anh đi xa bầy châu chấu quên đem Có buổi trưa con rô bùn mắc cạn Mót lúa đồng em gò má ngăm đen Giọt nước mắt tròng trành xuồng ba lá Và miếng cơm nghe xao xác quê nhà Gạt sao nỗi khói đốt đồng ngào ngạt quá Bẻ lá che hường mê hoặc tuổi người ta Nuốt dẻo thơm mỗi ngày mà nghèn nghẹn Cây mạ cha gieo sái vụ chết quăn queo Chỉ dáng mẹ dọc bờ bông điên điển Nồi cháo môn nuôi khắp xóm thôn nghèo Em ra sông múc lên chiều lỗi hẹn Đôi thùng quang chỉ gió, gió đong đầy Mắt buồn ríu cọng lục bình đẫm tím Mưa tạt dầm vạt áo cưới chưa may Đành rờ rẩm lòng bàn tay ký ức Con sông trôi còn thắc mắc cội nguồn Thảng hoặc nhớ vẫn mắt mình khô khốc Vói hư không mượn bẻ lá che hường ĐCĐ
-
CHỢT SÁNG THỨ SÁU Chẳng biết dặn ai khóa cửa Cùng ai nhóm bếp than hồng Chân quen lần theo tiếng nhớ Vòng vèo vẽ xuống phố đông Vấp trúng chuỗi cười rỗng không Vỉa hè gặp tờ lá vỡ Hốt lên đem vào quán đỡ Tặng người mắt buồn hơn thơ Ghế bàn vương vãi thu xưa Cà phê ngồi tương tư lạ Thứ sáu bàn tay hóa thừa Biết giấu vào đâu khỏi gió Chẳng nghiêng mà hồn ngả quá Trốn mô cũng gặp lại mùa Ước chi tim mình cục đá Nằm cười ngút ngắt dưới mưa ĐCĐ
-
ẢO GIÁC (2) má ơi con vịt chết chìm ... Chúng ta có phải là cơn đói Trong đôi mắt con dã thú săn mồi Hau háu chờ nạn nhân tiếp theo sẽ tới Chiếc dạ dày no căng mùi máu tươi Những bóng đêm biết nói Những ánh sáng biết câm Thời gian tự nhận mình từng phản bội Bản án được tuyên trên màu lá đang nằm. Chúng ta bước đi trên nước Vớt con vịt ca dao say rượu chết chìm Nông nổi đó giá tình yêu hiểu được Chẳng ai cần giam giữ tiếng muông chim Ám ảnh vỡ ra âm thanh sành sứ Rót vào đáy cốc đầy tràn hư vô Buổi chiều nhẫn nại ngồi đợi cửa Hạt mưa ngâu như khách lạ tình cờ. Chúng ta đi tìm câu chuyện cổ tích Trên cánh phượng sót mùa cố tập bay Và cầu nguyện cho những ai ngộ độc Trong bản tin vừa phát trên đài. ĐCĐ
-
TRÁI TIM MÙA THU Bởi quả tim chia hai phần phải, trái Em ở đâu mà tim nhói đau hoài Trước mùa thu đành lựa lời nói dối Những buổi chờ giọt gõ suốt trên vai Nên tim vốn chứa trăm nghìn kiểu đập Người thoáng qua tim loạn nhịp mưa rơi Dáng khuất nẻo tim gầy như áp thấp Đến thu nào tim sẽ một lần ngơi? ĐCĐ
-
NGẪU HỨNG ĐƯỜNG THI Lơ ngơ ta viết một bài đường Đối, niêm nghiêm chỉnh chẳng ương ương Thất ngôn bát cú da liền thịt Nhất vận ngũ hành máu gắn xương Tiền nhân ve vuốt hoa, tuyết, nguyệt Hậu thế nâng niu mưa, gió, sương Thi ca tưởng bở mà chẳng bở Biển đảo ngoài kia hiểu ngọn nguồn ĐCĐ
-
ZIEMIA OBIECANA* Các nhà thám hiểm thông thái ăn lương cao nhất của National Geographic lẫn Discovery Cả những doanh gia bụng phệ sành đầu cơ thị trường địa ốc Cả bộ sậu con buôn vũ khí và máu người đang thầm thì trong Liên Hiệp Quốc Có giỏi nằm mơ cũng không thể nào tin sự thật Một Miền Đất Hứa đang hiện hữu ở hành tinh này Nơi trái Hạnh Phúc trổ xum xuê trên cây Cỏ Tình Yêu mọc xanh um mặt đất Người sống ở đây chẳng cần ngưỡng mộ đấng Allah hay Chúa, Phật Tiên tri, sấm truyền của Marx, Hegel, vân vân … càng tuyệt đối không cần Chẳng nơm nớp địa ngục hoặc hớn hở thiên đàng Đăng ký hộ khẩu thường trú đòi phải hội đủ tư cách công dân Sàng lọc kỹ càng chọn ra thành phần siêu việt nhất Ưu tiên cho đội ngũ vô gia cư, mất việc Đói nghèo, thương tật, hoặc chính thức là nạn nhân Bị phóng uế lên đầu bị dày xéo dưới chân Trong lý lịch buộc điền vào mục ‘biết khinh thường bọn quan quyền, trọc phú’ Bất chấp màu da trắng, đen, đỏ, vàng … đều có quyền tham dự Cư dân nơi này phát biểu mọi ngữ ngôn, kể cả giao tiếp bằng thơ Nam, phụ, lão, ấu đều được đón chờ Những ai bán phấn buôn hương, ai đồng tính, thiểu năng, kể cả Ai từng bị vắt đến cạn kiệt mồ hôi, bị cướp trắng tính thiện lương, ai ngục tù đày đọa … Thảy đều cầm lên tay tấm hộ chiếu sẵn sàng Chuyến hành hương nhập cư Miền Đất Hứa. ĐCĐ *Miền Đất Hứa, là tên bộ phim Ba Lan, ra mắt năm 1975, tiếp nối bộ phim 1927 (sau lại thêm phim truyền hình 1978) dựa theo tiểu thuyết của nhà văn Władysław Reymont, do đạo diễn Andrzej Wajda dàn dựng.
-
BÀI ĐƯA TANG ÔNG CHÚ TỪNG LÀ NÔNG DÂN LÀ CHIẾN SĨ LÀ QUAN LỚN LÀ TỘI ĐỒ VÀ LÀ NHÀ TU HÀNH Kính hương hồn chú ĐND Ngày thứ ba vạn sáu nghìn thổi qua song gió ngựa Vàng mã đốt tung tro bụi gieo neo Mặt người vàng ệch bủng beo Mặt quen buồn như mặt lạ Tay buông thõng sau bao lần mặc cả Vai lầm vệt bụi hồng Thương mặt trời mùa hạ ghét mặt trăng mùa đông Hồ hởi lời khen căm câu nói thật Sờ soạng quanh mình bằng những bàn tay biết khóc Dọ dẫm trong đêm dưới bàn chân từng cười Thò vào túi tìm que diêm đôi mươi Châm mẩu nến long lanh hy vọng Chạm tiếng mùa thu rất rỗng Rụng cái mo cau buổi khăn gói xa nhà Cuối đường làng ngấn mắt mẹ ta Ao bèo đục nơi người từng giặt tã Trút niềm vui cùng thanh xuân xuống cả Giọng ầu ơ cất giấu cho con Vai râm đau oằn gánh vệt chai còn Trái tim mẹ vẫn luôn kỳ vĩ Ngọn roi cha thành bạn bè tri kỷ Ta cưỡi hân hoan dạo khắp trăm miền Mối tình em chợt khép một oan khiên Đừng nước mắt kẻo trời đầy se sắt Đừng xiết chặt ngón tay đừng buông, bắt Vấn tóc lên suôn sẻ tợ bao giờ Xuôi tay đi thả gọn những giấc mơ Cả cao vọng ham hố chi giữ lại Rưới dăm chén rượu, rượu thường thôi, chiêu đãi Mặt đất kia sẽ ấm phút tri ân Chớ tri hô mình ngoan đạo, hoặc, vô thần Chẳng ai tin dẫu cúi đầu vờ mặc niệm Hãy lắng tai tìm giữa muôn vàn đưa tiễn Giọng nấc nào vừa đặt xuống đóa niềm tin Khép mắt mình cùng giấc ngủ anh minh … ĐCĐ
-
SAY VỚI BIỂN Bởi say quá ta lăn quay bãi biển Hát du dương theo kiểu rất nghêu sò Eo mỏng mảnh áo hai dây em đến Ta sụp quỳ dưới vệ nữ âu lo Bởi say ngất ta ôm chầm lấy biển Người có chân chẳng lẽ biển không bờ Suy cho cùng nhan sắc là nguy hiểm Sóng đập đầu tự vận lúc tương tư Bởi say khướt ta ngoại tình với biển Đã biệt tăm các tiên cá mang hài Trong trí nhớ chùm san hô ẩn hiện Ta ngậm ngùi ngồi đếm một thành hai Bởi say quắt ta bơi tìm lại biển Trùng dương ơi đang hấp hối từng giờ Những linh thiêng rẻ rề như vỏ hến Ôm ngực mình ta sặc sụa ra thơ ĐCĐ
-
VÔ ĐỀ CHIỀU THỨ SÁU Nếu phải băng qua khô cằn hoang mạc Hành trang trên vai con sẽ câu hát của Người Bờ ngực Mẹ nơi trốn nghìn bão cát Giọt sữa thơm đưa cơn khát đến chân trời Nếu phải lưu đày lên vùng băng tuyết xa xôi Chở che anh là trái tim Em bé nhỏ Mỗi nhịp khẽ khàng đủ tan ngày lạnh giá Nụ hôn nồng sưởi ấm mỗi đêm đông Và khi chuyến tàu cuối hú gọi tên mình ngoài cửa Bài thơ này thôi, tôi xin được mang cùng ĐCĐ
-
KHÚC FOREVER MÙA THU Hơn một lần anh rón rén ước ao Ủ hơi thở em thơm vào mái tóc Giữ lại hết từng long lanh sẽ mọc Ngà ngọc này tích trữ lỡ xa nhau Thu ngoài kia mưa sợi vắt ngang cầu Em ngồi im hồi chuông chiều ướt đẫm Ly rượu rót chẳng cay và chẳng đắng Anh vội vàng nuốt lấy những trang kinh Tay ngắn dài ôm chưa trọn cơn điên Mùa khép cửa ngày trù trừ chẳng cạn Hàng cây đứng van nài thêm đợt nắng Anh ăn mày em chút đỉnh niềm tin Xiết tay nhau như hai kẻ từng quen Ẩn đau đáu trong khóe dài mắt lạnh Đầu ngẩng cao giả trang niềm kiêu hãnh Lòng lại thầm – thôi người nhé, đừng đi … ĐCĐ
-
THÁNG CHÍN ƠI … Tháng chín ơi, gọi thôi mà như khóc Mùa thu mưa vẫn thu biếc ran râm Vịn vào đâu cũng hụt hẫng phân vân Em lẫn khuất giữa muôn vàn lối phố Tháng chín ơi, guốc sơn hoài em gõ Anh cầm lên sợ gặp lắm heo may Phải bàn tay mà trái cũng bàn tay Gót nhỏ nhắn cơ hồ chim giấu tiếng Tháng chín ơi, tình ở đâu hiển hiện Bài thơ ngoan mùi lá ngấu trên cành Vần cuối cùng anh dành để đi hoang Trễ tràng vậy nên khói buồn bỏ ngõ Tháng chín ơi, có niềm vui thi đỗ Em đến trường ai lẽo đẽo chân theo Hàng quán rong giọng cười vỡ tuôn reo Bạn học mới, chỉ tương tư là cũ Tháng chín ơi, tóc đen tuyền vai ngủ Tà áo thêu dấu ái tợ xưa ơi Vụng về tô len lén vết son môi Bước vào lớp để ghế bàn ngây ngất Tháng chín ơi, chắc gì chưa đánh mất Ai vụng về bỏ túi giọt mưa tan Vàng cúc hoa trải cổng sỏi huy hoàng Lại có kẻ, giống thuở anh, ngơ ngác Tháng chín ơi, chỗ ngồi dường hóa chật Nhật ký kia dẫu trống một tên người Nụ hôn nhàu trốn biệt ở tăm hơi Giở đọc lại Nguyên Sa tìm tháng sáu Tháng chín ơi, cứ dặn mình kiêu ngạo Gã thất tình vờ đứng hát nghêu ngao … ĐCĐ
-
TA VÀ EM ta ném hòn cuội mọn vào chiều sâu đại dương em gửi về đêm một ánh trăng nhường ta nằm khóc mãi mê trên cát em trao cho bờ một miền gió mát ta chết mỏi mòn trong bóng tối thâm u em giữ giùm mùa gương mặt màu thu ta chưa bao giờ tự mình được sống em đã vì nhau tặng một chân thành ĐCĐ
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.