Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. LỜI CỦA NGÔN TỪ Không ai có thể định nghĩa được tôi Trưng bày chiếc lưỡi của tôi như món đồ chơi trong chiếc hộp thắt nơ đèm đẹp Những ngụ ngôn sẽ chết ngạt giữa ba chiều không gian hạn hẹp Chết rập khuôn một kiểu mẫu hình hài Không ai có thể vẽ ra duy nhất lộ trình bay Loài dã cầm đâu cần săn tìm du dương trắc bằng vần điệu Đừng bắt ca dao run rẩy trước phép phù tước hiệu Đừng chung thân đồng dao trong những quyển tự điển nhỏ, to Thi ca rất cần hít thở khí trời cần chạy nhảy tự do ĐCĐ
  2. MỘT ĐỜI ĐÂU ĐÂY ta còn nhỉnh hơn giọt nắng thả xuống chân cầu mục này nắng hanh ngấm vào im lặng ta còn một đời, đâu đây ta còn mộ cha ở hướng lội tìm dẫm nửa cánh đồng khói nhang hình dong mường tượng chiến bào chôn với oai phong ta còn tuổi mẹ ngày luống vách thưa in vạt trăng gầy mắt mờ ngóng tin đứa muộn thằng con tay trắng trắng tay ta còn lưng bầu rượu đắng tưới lên bờ úa thiên thanh ngoái nhìn, bước về mỏi lắm mưa sa cát lún ngút ngàn ... ta còn nhỉnh hơn giọt nắng ta còn một trời mưa bay ĐCĐ
  3. Cảm ơn ncc nhiều. Một ngày làm việc, học tập thoải mái nhé.
  4. TRỔ CỌNG CỎ BỒNG Lòng tôi cỏ trổ xum xuê Dắt mùi thơm rải suốt về nẻo em Ướp trầm lên mặt gối đêm Mai người gội lọn tóc mềm, chợt nghe Lòng tôi viên cuội lăn hè Chân vô tư chạm bộn bề phố đông Tiếng va như một trống không Tôi đau thương đến mùa đông chẳng hề Lòng tôi rót chén rượu quê Nửa đêm ngồi với đề huề gió giông Chừ hư danh hóa hư không Và, lòng tôi mớ cỏ bồng xum xuê ĐCĐ
  5. TẶNG NGÀY Trong em hoang mang tiếng thở dài Trong tôi chảy hoài dòng sông ngủ thức Đêm lênh loang bò qua bờ ngực Ngoài kia cỏ mớ giấc trở mình Trong em ký ức đã lặng thinh Trong tôi ngỗn ngang suy tưởng mới Chuyến tàu vào ga chẳng nón dù đón, đợi Vẫn tự dối lòng mình bấm phôn vội một tên xa Tặng tôi chếch chân phố ngập mưa Tặng em đôi vòng tay đầy nắng Lời tình tự gửi hàng cây im ắng Hạnh phúc chia đều tặng ai lại đang yêu ĐCĐ
  6. BÀI NGUYỆN SÁNG SỚM Một chiếc lá rụng Một cánh chim bay Một áng mây ban mai… Nghìn vĩnh hằng linh diệu Gửi đi trong từng thông điệp không lời Mỗi ngày tôi nhìn quanh tôi Tìm lại gương mặt Thượng đế Áp tai vào làn gió khẽ Tôi nghe rõ hơi thở đất trời Sờ lên luống cày tươi Tôi chạm đúng thịt da thánh thể Đặt vào chiếc lon nhôm tờ bạc lẻ Là tôi đã chia bữa ăn muộn cùng Người Để hiểu ngôn ngữ Thượng đế Tôi cần sống cuộc đời chính Tôi ĐCĐ
  7. VÔ ĐỀ ĐẦU TUẦN anh thiêu cháy em bằng đôi mắt khát khao họ hồ nghi thi ca là tội lỗi anh nói lên sự thật bằng lời lẽ trăng sao họ tuyên bố truyền thuyết chứa điều gian dối anh giang tay ôm bầu trời trúng thương tìm niềm an ủi họ hoan hô vẻ đẹp tình yêu anh móc ngực mình đặt trái tim lên trang giấy họ đưa ma câu thơ đổ máu bên chiều ĐCĐ
  8. LỰA CHỌN KHÁC trong thế giới dần càng hiếm hoi những giấc mơ anh chọn một nơi vừa phải thiêm thiếp ngủ hết mùa hè còn lại mặc mê hoặc tình yêu, mặc ẩn dụ thi ca anh sẽ chay tịnh bằng giọng hót của loài chim bí ẩn sắp bay qua … ĐCĐ
  9. THÊM MỘT CUỘC HÀNH HƯƠNG anh thức dậy sớm bình minh cất lời gọi mặt trăng nhưng trăng về hưu rồi em ạ trăng đóng khố trốn vào hang đá sáng tác chuyện cổ tích bằng tranh dành cho bầy bọ ngựa ham chơi anh thức dậy muộn hoàng hôn cất tiếng hú mặt trời nhưng mặt trời đang mất tích em ạ mặt trời đã nhận hợp đồng thăm dò bờ thềm lục địa anh hoang mang như bị truất quyền thừa kế một màu mây thao thức trong bóng đêm bao vây biết không còn ai cần mình âu yếm gọi ngày mai anh sẽ quên luôn tiếng nói hạnh phúc khổ đau trữ vào file tư liệu người câm phải đâu anh gọi trăng hòng được dỗ dành hay cậy mặt trời canh giấc anh thức dậy đành phải đi thôi, anh lên đường theo lộ trình hình cong dấu hỏi nơi nào ánh sáng có thể ăn nằm cùng bóng đêm nơi vô cùng nhật nguyệt để yêu em ĐCĐ
  10. nguoibuongio

    Ngẩn...

    Đọc thơ bạn gió tui thấy thích, có hơi hám rất là Nguyễn Thế Hoàng Linh, chỉ có những câu đại loại linh tinh như thế này Phần ba thiên hạ là giòi Ghét anh nên chúng chỉ đòi gặm xương thiệt tình mà nói, nghe chướng tai quá. Mong đọc thêm những bài mới. Cuối tuần an nhiên.
  11. TÀO LAO BỐN KHỔ RƯỠI Anh đang gần cũng đang xa em lắm Nên đôi khi tưởng gần đất xa trời Mà xa trời vắng mây ta buồn lắm Về đất rồi thương phố xá mồ côi Nếu lơ đễnh anh lò cò ra biển Em đóng bè vớt sóng với anh không Con hải âu dạy chúng mình bay liệng Râu anh dài coi thiệt giống ngư ông Bằng thất vận anh ngồi thiền trên núi Ca câu giang hồ phố núi mù sương Ngày tụng hồi kinh đêm nằm mơ con gái Mặt trái xoan anh nhớ đóa hải đường Hay cùng cực anh chui vô rừng vậy Uống nước suối khe ngậm ngải săn trầm Bỏ làm thơ chuyển sang nghề múa gậy Mai xuống đồng bằng phong thái rất đường tăng … Anh đang gần cũng đang xa em lắm Nên đôi khi tưởng gần đất xa trời ĐCĐ
  12. CHÈO Nếu bàn tay còn trổ được mùa xuân Tiếc cọng tóc trôi vèo gió chướng Bởi cơn khát chưa tới kịp bờ sông Đã có môi em hường ta cúi uống Tình yêu bây giờ lắm thời trang hàng hiệu Bầu trời đam mê dành tiểu thuyết trăng sao Em đanh đá vẫn muôn phần yểu điệu Dại dột chăng ta chỉ hảo cầu Thôi thì, biển cạn với nương dâu Đừng thi sĩ gánh đớn đau thời thế Con mắt em cứ đong đưa diễn tích Thị Mầu Cho ta lẩy chơi vài câu chèo điệu nghệ … ĐCĐ
  13. Một người thích thơ, nhạc, hội họa, rượu và đi lang thang.
  14. TUỔI LẠI SANG MÙA (tự chúc mừng sinh nhật của mình) Tờ lịch thản nhiên rụng xuống, một ngày qua Chiếc lá vô tâm nghiêng chiều lớn gió Ký thác bình yên vào màu cỏ Nhóng mây trôi cẩm thạch trên cao Tuổi nằm nôi lục bình loang tím bờ ao Câu ầu ơ rủ phượng hoàng về ăn khế Mùi sữa ngọt bùi hương gạo tẻ May túi ba gang áo mẹ vá hai vai Tuổi khô cong nhánh lá thuộc bài Trưa mê tín con chuồn chuồn cắn rốn Bờ sông cạn hết ròng rồi lại lớn Quên trống trường giục giã dứt giờ chơi Bước cà kheo chập chững xuống đời Điều thiện ác đong đưa như trái cấm Con nai nhỏ bao lần trúng đạn Dặn chân mình tránh cả lá mùa thu Mơ viễn vông, thực tại sa mù Hắt chén rượu bên quán trưa ngạo mạn Đêm nếp nhăn bầy kiến bò qua trán Nghe tuổi mình già trước tóc râu Cửa đời buồn – đấm đã bao lâu Câu bùa chú “vừng ơi mau mở” Lời kinh niệm hòng thõng tay vào chợ Chợt một chiều hiểu thấu nghĩa tha hương Sáng hôm nay gặp lũ trẻ trên đường Bài hát cũ thanh xuân ngâm ngợi mãi Chợt đau đáu đôi mắt người con gái Có một thời đắm đuối gọi tình yêu Vẫn còn nghe khát vọng biết bao nhiêu Tuổi như biển bao giờ cho cạn sóng Đêm khép mắt có khi nào quên mộng Dẫu chiếc lá vừa nhắc nhớ lại mùa sang. ĐCĐ
  15. HƠN MỌI CỎ TRÊN ĐỜI Mùa hạ ở đây hay mùa thu xa lắm Dẫu đâu đâu em cũng đã lòng tôi Nắng ngắn hanh hay mưa dài tóc đẫm Tôi vẫn yêu em hơn mọi cỏ trên đời Giá lồng ngực mỗi người là cửa sổ Trái tim hườm hằng bữa mở ra phơi Sẽ luôn gặp một dung nhan ở đó Tôi vẫn yêu em hơn mọi cỏ trên đời Chỉ tiếc quá tuổi tôi như cánh cổng Khóa im im bằng thề thốt không lời Người đi qua thường bước chân rất rỗng Tôi vẫn yêu em hơn mọi cỏ trên đời ĐCĐ
  16. LẠI SÀI GÒN NHỚ ĐÀ LẠT ta trốn phố em thường mê mẩn biển nắng và mưa chóng mặt lại xoay vòng chỉ khi ngủ mùi tóc còn nguyên vẹn ta bỏ rừng em khăn áo lên non ta người quê lúc em dân kẻ chợ cái xa xăm dần nên vóc nên hình em uống cam sành ta đành nghiện rượu cái phiêu du có đủ để nên tình? ờ, thì nói mình thương chung Đà Lạt thiếu anh đào đành nhớ trái dâu tây mắng mùa hạ Sài gòn là chết nhát cứ dông dài phượng cháy hết không hay ĐCĐ
  17. MƯA SÀI GÒN MƯA ĐÀ LẠT là gã lắm lời nhưng anh không thiết nói sợi mưa kia cũng khi vắn khi dài Sài Gòn nơi này chỉ toàn bụi, khói anh thất tình Đà Lạt chắc sương bay em bỏ đây mùa hạ đầy ký ức ly chanh đường uống dỡ quán không tên cơn giông muộn đọa đày vai anh ướt thiếu một người thành phố đã đêm thiêng thiếu một người dư thêm khuya mất ngủ nét cọ hoài vẽ lại vệt màu sơn con mèo mướp bắt chước anh ấp ủ một điều gì, giữa ngực, giống cô đơn chẳng quý báu ngoài lời yêu nhuốm cũ cất vào đâu kỷ niệm cứ dần vơi nét dung xưa bức tranh cười nghiêng nụ cầm nỗi buồn , anh ngắm, để buồn chơi ĐCĐ
  18. KHI NGƯỜI BƯỚC ĐI Khi người bước đi trong thinh lặng Âm thanh bàn chân dội vào bức tường câm Chất chồng những rêu phong đá tảng nghìn năm Âm thanh bàn chân cuộn cuộn thành ngọn sóng Sóng chồm lên sóng Nghiến ngấu bãi bờ Cuốn phăng đi mọi thành lũy ích kỷ, trá ngụy, hững hờ ... Hoài thai một thay đổi Sinh hạ một lộ trình mới Khi người cởi bỏ dép giày dưới chân Bước đi trên thịt da trụi trần Mười ngón nhân sinh tróc dần từng lớp tế bào rữa thối Mỗi khối u vỡ òa nhức nhối Chạm mặt đất thơm tho bước chân lại nguyên lành Khi người cùng lòng trắc ẩn song hành Theo tiết tấu quả tim bên lồng ngực trái Theo móng guốc loài sơn dương mê leo trèo chạy nhảy Nguy nga hơn tất cả mọi vũ điệu trần gian, hết thảy Là bước chân dìu nhau vượt qua những tường thành ẩm ương bóng tối Bước chân tự do … ĐCĐ
  19. PHẦN CÒN LẠI CỦA TRÁI TIM tôi thắp sáng trái tim em nơi muôn trùng tìm theo dấu lửa đến với nhau cùng chia cuộc lữ cùng sưởi ấm tâm linh vốn đa cảm yếu mềm tôi tháo bung từng giấc mơ riêng em nhặt lấy mỗi mảnh vụn khéo ráp thành chiếc kính viễn vọng soi lên bầu trời cao và nhận ra một đời sống khác của chính mình tôi rụng chiếc lá sớm hơn để đánh thức mọi hành tinh bẻ miếng bánh tặng bầy chim non se sẻ em rải mùa hạ bằng khúc du ca nhỏ nhẹ mà âm thanh luôn thuộc về tình yêu tôi ngồi nghe lời tĩnh tại buổi chiều em phiên dịch màu tím hoàng hôn sang tận cùng ngôn ngữ tôi ném thêm vào bếp lửa phần còn lại của trái tim … ĐCĐ
  20. Thấy ĐTV vào đây, tưởng có gì lạ, ghé xem thử. Hóa ra lại là thế này. Câu phát biểu của bạn Tâm Không ở đây có nội dung rất giống những gì tôi nói hồi trước ghê, và tôi đã nói như thế này tất cả 2 lần: lần thứ nhất là lúc tôi chưa được học hành gì cả; lần thứ nhì là tôi đã phát biểu trước khi bị người ta đập cho gẫy cả răng đấy. Giống lắm. Đừng nói năng chửi bới gì nhé. Tôi không trả lời đâu.
  21. VẪN LÀ KHÚC CHỦ NHẬT BUỒN SOMBRE DIMANCHE tay cầm hoài que diêm vừa ngún tắt dụi vào ngày có dành sưởi về đêm đừng bảo tôi ngoài hiên chiều đang nhắc giọt mưa dài thả quyện tóc em quên vô ý chọn đúng nhằm ngày chủ nhật giai điệu buồn gõ mỏi một chân dung tình yêu người tôi vẫn tin có thật chỉ ngón đàn chưa trọn một hòa âm căn phòng hẹp tự giam mình tự kỷ chiếc độc bình nhốt quanh quẩn mùi vương lòng trắng đến lòng mình thành màu giấy nốt đầu tiên ghi vội nốt sau cùng chủ nhật buồn đẫm ngàn xưa nước mắt khúc nhạc tình hóa phổ khúc tang gia cung đô thứ, lại ngoài hiên mưa rắc u ẩn này em dắt lối tôi ra? ĐCĐ
  22. XIN BỎ QUA CHO TÔI Xin bỏ qua cho tôi Vì để mặc mưa rơi Hôm cha dõi ngày nắng Chắp tay cầu biển lặng Cho thuyền cá ra khơi Xin bỏ qua cho tôi Vì rủ nắng xuống chơi Khi cánh đồng hạn hán Cọng lúa còi chết đứng Mẹ khóc mà mòn hơi Xin bỏ qua cho tôi Bên người lỡ lắm lời Khoe giấc mơ sang cả Quên tâm hồn em thật lạ Xin bỏ qua cho tôi Vì đã giành lấy những thứ không thuộc về mình Vì không cho đi những thứ đáng lý phải cho đi Xin bỏ qua cho tôi Vì chẳng biết lắng tai Không cùng tham dự Không đứng lên đúng lúc cần Xắn tay áo đánh nhau lúc rất cần Xin bỏ qua cho tôi Cũng đã kiếp con người Phố lềnh khênh đây đó Tôi gặp quá nhiều tôi ĐCĐ
  23. VÔ ĐỀ CUỐI TUẦN đã một lần ngã vào chiếc hố đêm anh chợt nhận ra tâm hồn mình sang trọng quá vì trong mịt mờ sâu thẳm đó anh cất tiếng gọi hy vọng là em cũng một lần anh bước vào rạng rỡ ngày lên chứng kiến xác thân mình mỗi giờ mục rã giữa muôn người quen bỗng ngập ngừng xa lạ và anh gọi tuyệt vọng là em ĐCĐ
  24. MÀU SẮC CỦA Mất đất, mất nhà,thất nghiệp giảm biên ... có màu gì? Những xầm xì rẻ khinh dị nghị Đói rách nheo nhóc có màu chi? Chiếc bát rỗng há miệng chờ hứng lấy điều miệt thị Bàn chân lang thang có màu gì? Đôi mắt lo lắng của cơn mưa vỉa hè đang tới Nỗi tuyệt vọng cùng cực có màu chi? Bức tường xám xịt nhà giam hay màu viên đạn đồng roi rói Thế còn áp bức, bất công, dối trá, vô cảm …. có màu gì? Chúng tôi mắc chứng mù màu, xin làm ơn đừng hỏi! ĐCĐ
  25. NGUỒN SÁNG ẤY Chính giữa đại dương hiếm muộn ánh đèn Anh hạnh phúc hớp từng nguồn sáng rọi Đỉnh hải đăng mắt khuya êm ái gọi Dẫn cánh-buồm-hồn-anh thoát khỏi bóng đen Khi giấc ngủ lưu đày xóa sạch tuổi tên Ngôi sao mơ hồ trên cao kia nên anh luôn tin tự do có thật Khung cửa giam cầm chợt khép đầy mùi trăng mật Xích xiềng ngân nga giai điệu tình nhân Lắng tai nghe trong huyền sử triệu năm Hằng soi lối cuộc-hành-trình-con-người độc đáo Bếp lửa khai sinh nền văn minh hạt mì, hạt gạo Chính đêm lưỡi rìu tạc vào đá bài thơ … Suốt đời anh đấm ngực nguyện tôn thờ Nguồn sáng ấy là Em là Thượng Đế ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...