Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. BA BÀI THƠ Em cần một bài thơ viết về lặng im Tôi trao người chiếc lá Đâu dễ dối nhau như nơi đầu tiên gặp gỡ Em cầm hơi thở úa trên tay với buồn bã cánh rừng Em chờ một bài thơ mang ẩn dật của sông Tôi lại hát bằng cọng cỏ Chưa thể tin nhau vì ngoài kia đang lắm gió Em ngậm mùi thảo dược lên môi đi tìm bầy ngựa hoang cao nguyên Em hỏi thăm bài thơ ủ mầm sống thiêng liêng Tôi gửi mail báo tin sợi dây đàn đã đứt Chẳng còn gì để nói với nhau khi ánh sáng ngày day dứt Em đến chào tôi bên ngôi mộ không tên ĐCĐ
  2. Nhờ đọc những bài thơ của bạn và ghé về thăm quê một bữa nên có cảm xúc. Bài còn vụng lắm, nhưng mình không chuốt. Cây còng bị đốn tới sát gốc để trồng cột điện rồi. Gỗ giữa lõi cây đen bóng, ngó thấy mà nao nao. Thanks.
  3. GIÓ THỔI TÔI BAY VỀ Ngọn gió thổi tôi bay qua cây còng trăm tuổi đầu làng Gặp câu chào nghe như chữ “xề” chữ “hò” nhịp lơi vọng cổ Cô gái hỏi tôi bằng bờ đê nhuốm bông mắc cở Buổi sông Hàm Luông chiều cắc cớ chảy cong Nón lá bỏ quên nên em nhắc tôi bằng tóc lọn buông dòng Cây cau lão mùa hạ này đã qua rồi thập niên lứa trái Áo bà ba phẩy tay chỉ về hướng cánh đồng mới cấy Chiếc bánh chợ tan thơm lúa nõn thơm dừa Mõ Cày náu vào đám mây trắng thưa mưa Tôi cưỡi trên lưng con cá thòi lòi nhảy xuống mương đánh tõm Trái mù u rụng vào giấc ngủ trưa hàng me keo con sâu róm Bất giác bật cười giọng ha hả thời quê Gió thổi tôi bay qua Thạnh Phú, Ba Tri Giồng Trôm nhớ vị ni già mém móm Nhớ tiếng trống chùa nhắc buổi qua đò đi học sớm Cánh diều non uống đến lõm bầu trời Gió thổi tôi bay qua Chợ Lách như chơi Trái măng cụt bôi nhựa đầy ký ức Bàn tay ai lén nắm tay tôi dắt Ơ cá bống kho đặc quánh nước màu dừa … Gió thổi tôi bay về nhân ái của tôi xưa ĐCĐ
  4. VƯỜN HOANG hái mãi hoa kiểng tặng người lòng tôi mỗi ngày héo úa vườn hoang mấy tiếng chim tươi cũng bỏ về trời trưa nọ tôi ngồi xòe tay rị mọ đếm hoài chẳng gặp mùi hương trên cành sót con nhện gió giăng tơ bắt chút vô thường ĐCĐ
  5. THEO DẤU CHÂN MƯA THIÊNG Thượng đế chết rồi chết thật hôm qua Di hài còn chăng một lặn dương tà Hơi thở huy hoàng chính người bỏ lại Thơm mùi bạc hà tâm hồn vừa xa Khi người bước vào ngôi đền linh thiêng Gặp em xòe tay chơi với u phiền Mặt đêm ngước trời tìm mây tháng sáu Hứng mát chuỗi cườm cơn mưa trinh nguyên Cùng em nơi này cùng em ra đi Hỏi con hoàng oanh vấn tóc vu quy Có cần gì nữa ai cần chi nữa Cùng em nơi này cùng em ra đi ĐCĐ
  6. Cảm ơn những lời thơ chia sẻ đồng cảm của Núi.
  7. MAI CHỦ NHẬT Mai nhớ ghé, chủ nhật anh đãi tiệc Có sâm banh có khiêu vũ em à Đến coi họ biểu dương anh chiến tích Ảo thuật thơ tình thành những xa hoa *** Mai đừng ghé, chủ nhật anh đi vắng Họ đưa anh ra trường bắn em à Đạn xuyên ngực chắc đau đớn lắm Tội của anh là một nỗi nhớ nhà ĐCĐ
  8. Thèm một dĩa rau càng cua bóp nước trái khế nhà quê đến nao lòng. Hy vọng mùa mưa này sẽ hái được vài nắm dòn xanh ấy trong mấy chậu kiểng thị thành vậy. Cảm ơn tác giả.
  9. Hình như được rồi. Để thử lại nhé.
  10. "Ta vờ làm thinh", hèn chi tui gửi mấy cái tin nhắn đều không được. Có chuyện gì không, ĐTV?
  11. DỰ CẢM III (ĐI QUA MÙA HẠ NÀY) tôi chính là chuyến đi túi hành lý, đôi giày, chiếc nón là thăm thẳm đích đến nơi thời gian ngái ngủ đứng chờ tôi là chuyến xe muộn ngất ngư cơn mưa mát miễn phí lọn gió bụi vành tai thủ thỉ buổi trưa ly nước mía ngồi phân thân tôi ghé bình minh tôi thăm hoàng hôn bằng gậy gộc của đám đông kỳ thị chào người bình thường chào kẻ lập dị tôi vừa chất vấn tôi vừa trả lời tôi sẽ trở về mùa hạ của chính tôi tặng em khu vườn rực một màu đỏ phượng chỉ giữ lấy xác con ve sầu hoang tưởng kịp hành trang bước vào cánh cổng mùa thu ĐCĐ
  12. DỰ CẢM II (BẢN NHÁP CHÚC THƯ) *chợt nghe lại bài hát 'If You Go Away' Nhỡ mai tôi bỏ đi Xin hãy đặt lên nấm mộ này Vài bông hoa heo héo Hoặc tấm bánh, cục kẹo Nhỡ mai tôi bỏ đi Hãy thỉnh vị sư già từ bi Tụng nốt tạng kinh siêu độ (Nếu điều đó giúp em trong bóng đêm bớt sợ) Chúc thư của tôi làm gì có chiến công rực rỡ Chỉ linh tinh mấy việc quen làm Như đã từng trao tặng chân thành Từng tằn tiện cất giấu Cả sự tốt lẫn chuyện xấu Những hẻm chợ chân tôi từng in dấu Từng trượt bước ngã dài Từng đeo găng thượng đài Từng mơ chạm cúp vàng Từng nốc ao chí tử Tâm hồn tôi viện bảo tàng lưu trữ Hãy trao lại chiếc la bàn Cho ngọn bấc phương bắc, cơn nồm phương nam Tiếp tục chuyến hải hành truy tìm bài ca ngư nữ Đốt giúp bộ bi hùng tiểu sử Chưa chép trọn lấy một dòng Trút hết ký ức xuống sông Loài cá ăn no mau phục hồi trí nhớ … Xin giữ lại giùm hơi thở Nhỡ mai tôi bỏ đi Nhỡ mai em còn ở đây ĐCĐ
  13. ĐÊM NGỦ TRÊN BỘ VÁN GÕ NAM BỘ Khều màu lục bình vào bài thơ định viết Bàn tay loay hoay không nâng nỗi ngọn sào Nửa đêm chớm rằm miệt vườn hay hết biết Con mắt mở hờ rình chuyện hương cau Quê bọc người vào tấc đất đọt rau Người nghiêng gió xa ngóng triền cỏ mác Nâng giấc ngủ sâu bình yên làng mạc Tiếng dế ri ri choáng váng chân quê Miếng trầu ngoại ăn đỏ quạch bùa mê Cổ ba ngấn em mời ta thuốc lú Quà về phố mai trĩu thêm phần tưởng nhớ Ván gõ nằm dài hồi hộp lắng xưa Dưới mương con tôm tích búng Rào mưa … ĐCĐ
  14. DỰ CẢM I Chẳng có gì quan trọng lắm đâu chỉ cái gật đầu chào nhau lúc bình minh ai đó bỏ quên khi hối hả đêm về lời giã từ rụt rè của con ốc sên băng ngang lối rêu dẫn vào hồi tưởng cũ để lại một vệt nhờ nhờ, ẩm ướt như minh chứng cho mùa mưa nữa rồi sẽ đi qua. Chẳng có gì quan trọng lắm đâu chỉ là chiếc diêm lóe lên vài giây rồi tắt bông hoa sắc hương dành tặng một ngày giọt mưa âm thầm ngấm vào lòng đất hòn cuội mòn nước cuốn trôi xa hôm dòng sông giận dỗi tràn bờ. Chẳng có gì quan trọng lắm đâu tiếng cười em vang như ly tách vỡ òa lại dự cảm căn phòng khép hờ sẽ khóa trái bằng bàn tay triền miên im lặng. ĐCĐ
  15. LẨN THẨN Sống đã, rồi hẳn viết (Nam Cao) Sống đã, rồi hẳn viết Hiện thực cần thịt da Chưa kịp sống, cứ viết Siêu thực và thăng hoa Chùm lục bình thao thiết Lại trôi-nở tà tà ... ĐCĐ
  16. VÓI TAY HÁI TRÁI MUỘN PHIỀN Rợn người vói chạm hư vô Từ vi vu cõi hoang mồ tay đưa Hái chơi như cuộc tình cờ Tuổi thiên thanh quá cơ hồ thiên thâu Ờ, thì nước vẫn trôi mau Ờ, là trăng xế bên cầu mấy trăng Cầm theo tiền kiếp hậu căn Ngọt ngon này đánh đổi phần thương đau Ờ, thì trùng điệp mai sau Ờ, là tóc rối phiên sầu mấy phiên Xòe ra thả xuống mùa riêng Thì coi như hạt giống phiền muộn gieo ĐCĐ
  17. CÙNG EM ĐI LỄ CHÙA NÀY* Anh đưa em vào cổ tự Quỳ song song trước tòa liên đài Lời khấn cầu hương khói bay bay Hai lứa đôi chỉnh chu như bài đường thi viết khéo Nhưng lòng anh đã là đóa sen khô héo Cùng câu thơ lạc vần bỏ lại ngoài cổng chùa kia Trong chiếc nón rách bươm lão ăn mày già Đứa bé gái lấm lem bụi đất … Chỉ còn mỗi em thành tâm cúi đầu lễ phật ĐCĐ (*mượn đỡ tên một bài nhạc của Phạm Duy)
  18. KHÚC ĐIỆP Mai người về ngang hoang mạc Đem theo linh hồn đêm nay Dẫu đá vàng xưa đã nát Đem theo xác thân đọa đày Đem theo xiêu vẹo hình hài Trên cổ lung linh thánh giá Mưa dội tháng sáu rát vai Trên cổ trong ngần thánh giá Mai người lội qua biển cả Nhớ gã tội đồ đêm nay Đứng rũ loài chim bói cá Nhớ gã tù nhân xuôi tay Đem theo tóc tơ lưu đày Là người lên ngàn tìm núi Dẫu tình không như lâu dài Cũng giùm quay đầu tiếc nuối ĐCĐ
  19. CỔ ĐIỂN VI Nhỏ xuống một giọt lệ And gói long lanh này vào tấm lá Đặt lên chỗ gối em nằm Em có nhận ra tiếng sóng âm trầm? Lăn dài trên đất Anh tan theo phiến gió bí mật Thổi tắt ngọn đèn dịu êm Em có nghe tim mình hòa nhịp cùng đêm? Tự chọn cái chết Anh đánh đổi mạng sống lấy liều thuốc trường sinh bất diệt Và trao cả về em không thoáng ngại ngần Em có bay lên nơi ấy cùng anh? Nhìn vào mắt em thân thiết Anh biến sa mạc khô cằn thành dòng nước xiết Biến khu rừng cuối mùa trở lại biếc xanh Em có tin phép mầu yêu thương, tin anh? Bằng bàn tay tay khốn khổ Anh chạm vào đóa hoa mình hằng ngưỡng mộ Cởi chiếc khuy trinh bạch đầu đời Em có nguyện cùng nhau chia tội gốc con người? ĐCĐ
  20. BA HOA VỀ TÌNH YÊU Ơ kìa, đừng mê tín Những câu thơ bể dâu Ái tình toàn ăn ké Yêu đương biết gì đâu Gió tập đi hồi nào Tại sao mây nhơi cỏ Nắng cớ gì mắc cở Thơ cắt nghĩa giùm xem? Tình ngọt tợ cà rem Lúc chua chua như khế Hay tưởng tượng con dế Say rượu ngồi nói bừa Khoe yêu bao nhiêu mùa Vòng tay ôm đến mỏi Thằng Cuội còn nói dối Huống hồ là Hằng Nga Ta đơm đặt ba hoa Ngữ ngôn gặm đỡ đói Vô quán ngồi nuốt khói Cho dạ dày bớt đau … Ơ kìa, đừng mê tín Những câu thơ bể dâu ĐCĐ
  21. CỔ ĐIỂN V Hẹn mai đốt mảng trời trăng gió Nắm tro đem bón cỏ cùng cây Hẹn mai tát cạn sông rồi bể Thơ tình em đọc chẳng còn mây Cơn cớ người bày rơi lá mỏng Diệp buồn không bay thì ta bay Xòe ra lỡ cụt vài ba ngón Đường yêu ngang dọc giữa lòng tay Quỳ trước đền thiêng ca man trá Kiêu sa cong vẽ nét lông mày Hôm ngó em qua chừng thấy lạ Tiền kiếp buông về một cõi vay ĐCĐ
  22. NỖI CÔ ĐƠN ĐỘNG VẬT mỗi đêm tru lên điệp khúc con sói thụ án chung thân giữa căn phòng trơ trọi anh cất tiếng gọi vầng trăng vàng trả lại bình minh xanh co ro trong góc khuất trái tim mình nhẫn nại giăng tròn tấm lưới mỗi sợi tơ của con nhện đói chờ tóm gọn dung nhan em giữa đôi nanh nhọn ái tình hay chỉ biết ngồi cuộn mình tiếng gừ gừ hiểm độc đốt cháy canh khuya đôi mắt nhìn hằn học bản năng săn mồi loài mèo hoang nguyên sinh gõ móng hoài mặt đường nhựa chông chênh con ngựa núi chưa thuần đời phố thị gặm lấy cọng cỏ hóa thạch từ thiên kỷ anh ụa ra một nắm cô đơn ĐCĐ
  23. HÔM NAY TÔI CHẲNG CÒN GÌ NHIỀU ĐÂU hôm nay tôi chẳng còn gì nhiều đâu lão thầy tu mập mờ kinh sách ngốn ngấu mẩu protein bỏ sót trên bàn tiệc đại gia gặm nốt thỏi xương gà tên hành khất già hơn số tuổi quen xú uế lên những chậu hoa đắm đuối dọc đường bay dẫn đến tâm hồn … hôm nay tôi chẳng còn gì nhiều đâu gã vá xe vỉa hè hạng bét rải nắm đinh lấm lét giá của thiện lương tính ngang nửa ổ bánh mì một chỗ trú đêm thường khi trong giấc ngủ thiên đường mông muội chiếc dạ dày good night cơn đói khi nhồi đầy các trò chơi kỳ quan … hôm nay tôi chẳng còn gì nhiều đâu bàn tay xòe ra chờ người đến mỏi gương mặt khuất điểm trang bóng tối giọt lệ mai táng dưới lớp cỏ buồn nguyện cầu này rồi sẽ đem chôn trong chiếc vỏ chai ném về phía biển chuyến hành hương mà hoài nghi sẵn là đích đến … hôm nay tôi chẳng còn gì nhiều đâu ĐCĐ
  24. THƯỜNG KHI KHÓ NÓI Tôi muốn mưa về em Bằng đôi chứa chan mùa hạ Nhưng còn gì kỳ lạ nữa Tiếng khúc khắc ho con ve cũ mèm Tôi muốn nắng trong em Màu phượng hằng năm chín đỏ Vắt ngang tâm hồn khung cửa Như một trang trí cho ngày Tôi muốn – hình như tôi muốn hoài Gói tình yêu vào cầu vồng ngũ sắc Mà ngôn ngữ dường bất lực Hiện thực ngoài kia nghìn triệu nhát roi đau ĐCĐ
  25. LẢM NHẢM CHO ĐỦ SỐ 1000 mỗi đêm cùng nằm ngủ tôi thường đọc thơ cho cái tôi của tôi nghe cái tôi ấy hết cằn nhằn rồi chửi đổng bảo thơ của tôi với tôi đều là đồ phế thải ... suốt nhiều tháng nhiều ngày như vậy tôi lặn lội hết phố trên rồi xóm dưới cố tìm cho ra gốc tích của thơ và của mình chận lấy một người vãng lai trên đường tôi hỏi về lý lịch của thơ tôi, cả của tôi hắn giơ hai tay lên trời cười sằng sặc trao cho gã vô gia cư ấy tờ giấy bạc sau chót cùng hai bàn chân mỏi nhừ, tôi bỏ đi nhưng lại nghe tiếng ai vừa lảm nhảm điều gì cay xè hơi thở mùi rượu đế tôi quay lưng lại, và nhìn thấy cái tôi của tôi đang nằm ngủ cùng cái tôi của thơ… ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...