Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. NHÁT SÁT THƯƠNG ÂN HUỆ Như gã thợ săn đói mồi tự nghìn năm trước Con mắt em cắm vào tôi mũi tên nhức buốt Tôi phóng đi bằng bản năng sinh tồn Con thú hoang bị mùa xuân rượt đuổi Mỗi bước chân nặng lời tự hối Đã trói mình vào cọng tóc tha nhân Theo lối sương lẩn quẩn với loanh quanh Tôi ranh ma và tôi khờ dại Mang trên lưng phận người run rẩy Thuở hồng hoang mặt đất máu vương đầy Mỗi hơi thở ra chiều bạc nhánh lau gầy Liếm vết đau chợt lòng bừng khao khát Bàn tay em xin huệ ân ban phát Nhát sát thương tôi ngậm lấy trời xanh Khi bên tai lời em khẽ : Này, anh … ĐCĐ
  2. Bài này bén đấy huynh đệ. hơ hơ
  3. KẾT LUẬN VỘI VÀNG VỀ NGƯỜI LÀM THƠ Con sói cầu nguyện bằng răng nanh Ái ân với vầng trăng bằng tiếng hú Rồi vấy nước tiểu lên vùng đất thiêng của nó Con diều hâu bay vút lên bầu trời vô tận Lại ghim đôi mắt vào từng cử động nhỏ nhất của con mồi Và lao xuống tấn công với sự chính xác tuyệt đối Kẻ nát rượu nằm ngủ bên chai cồn rỗng Người nghiện ngập ngồi lơ mơ với que ống tiêm Các chính khách, ngủ hay thức, lúc nào cũng vũ trang bằng những lời nói dối Người làm thơ say sưa bên men rượu Lơ mơ cùng chất độc chết người Tỉnh táo với lời trá ngụy Có cả sự lập dị của sói lẫn độ chính xác của diều hâu … Các thi nhân còn rất nhiều, rất nhiều điều Mà chính những sản phẩm của họ chỉ trưng bày một phần cực nhỏ ĐCĐ
  4. HAI(KU) BÀN CHÂN Chúa đi trên nước Phật dịch chuyển trong mỗi sát na Tôi, cúi đầu lầm lủi bước ĐCĐ
  5. TIẾC MỘT CHÂN THÀNH nhà thơ vĩ đại có thể khiến cho hòn đá kia rơi nước mắt tôi vốn không rành phù phép nên ngồi chờ đá mượt rêu xanh nhà thơ lớn có thể bảo dòng sông nhảy múa tôi thèm gối đầu sóng vỗ nghe tuổi thơ đêm chảy dạt dào nhà thơ tầm cỡ có thể thắp ngọn lửa trên chòm mây xa tắp tôi mỗi ngày quen ngước mặt tìm trên cao một nỗi nhớ nhà nhà thơ thất tình có thể thấy trong mắt người xưa đôi hồ gương biếc tôi cầm mãi mùi hương tiễn biệt cái nhìn em cháy dọc mười năm ĐCĐ
  6. NHỚ LẤY HÃY TIN Tháng mấy rụt rè em Nắm bàn tay ngón mịn Cửa lòng người phong kín Tình yêu đành cỏ cây Trên cầu mây đã bay Nắng vàng bên mái chợ Em, hay nhánh hồng thở Cơ hồ mảnh hương say Vườn chim tiếng rụng đầy Dành gót tình bước dạo Hôm vừa ai bỏ đạo Đứng ngoài cổng chờ đau Ta đợi đêm phép mầu Thả lời vào trong ngủ Đừng tin câu tự thú Em nhớ lấy, đừng tin Ta kéo vệt bình minh Vẽ linh thiêng lên đá Dựng một vương quốc lạ Em nhớ lấy, hãy tin ĐCĐ
  7. LỤC BÁT XÒE TAY thò tay chụp hụt giọt mưa đành vo sợi nắng về thưa bưởi bòng tới lui vừa mỏi long đong vấp cây cỏ dại mọc trong nỗi buồn giang tay ôm mớ gió suông chất bên bờ vắng mấy cuồng phong thêm chờ cho con mắt lấm lem biết sông chảy ngược tận miền mai sau giơ tay vói cái ngọt ngào hình như đau chỗ dạt dào trái tim vỗ tay hỏi đá nổi, chìm nghe chừ chiều đã một thềm biếc rêu xòe tay ngồi hứng quạnh hiu thấy trần gian cũng ít nhiều dung nhan ĐCĐ
  8. HOÁN VỊ hai cực địa cầu hoán vị rồi chăng hoặc, đây chỉ là âm thanh cánh cửa đóng sầm khi em bước vội ra khỏi lòng tôi ôm lấy vòng tay trần trụi, đơn côi giữa khuya tôi mất giấc và ngọn gió thổi vào tấm rèm phơ phất bảo đó là sự thật trái đất đã quay đầu ĐCĐ
  9. TIN VÀ KHÔNG TIN Làm sao tin được Bộ óc và bàn tay con người là vĩ đại nhất Nếu chưa nhìn thấy các khối Kim Tự Tháp Hoặc chưa lần chạm tay vào bàn phiếm vi tính Làm sao không tin được Một cõi vĩnh hằng luôn có thật Nếu nhận ra từng yêu thương Trong đôi mắt trẻ con Làm sao tin được Quả nhiên vẫn còn một chốn địa ngục Nếu quay mặt đi trước biết bao điều Họ đã, và đang làm đối với đám trẻ con Này, những con người cũng cần lắm thương yêu ... ĐCĐ
  10. LỜI NGUYỆN CỦA TỬ TỘI tôi lại được tập đi hôm người quay lưng về hướng còn tôi đứng đấy bên đường tôi lại được tập nhìn ngắm những bóng hình cũ kỹ sâu trong ký ức xa xôi tôi lại được tập tư duy suy nghĩ và suy nghĩ từng hành động mỗi việc làm tôi lại được học cảm nhận tê cứng những góc buồn máu đỏ tươm môi tôi lại được học khóc bóng tối âm thầm đêm mất ngủ không ai đoái hoài tôi lại được học tranh đấu đẩy tay vào bức tường câm chẳng còn gì để mất tôi lại được học cầu xin một thượng đế hiếm hoi lòng thương xót cánh cổng địa ngục tôi lại được học nằm mơ những ác mộng run người tỉnh giấc lưng còn lạnh toát tôi lại được học yêu thương ấp ủ từng giây phút mỗi ve vuốt ân cần tôi lại được học cách bước đi vào bóng chiều tím thẳm trên tay hai quả tim hồng ĐCĐ
  11. MỤC TIÊU tôi giương nòng súng nhắm bắn vào hoàng hôn nếu ngọn gió không làm tay run để tiếp tục nheo mắt hướng ra ngoài đó nếu phát súng này lỡ trượt sẽ sát thương hồn mình tôi đang sinh tồn nơi nhiều người khác kinh sợ giữa mỗi chiều tà cho những ai mắc nợ giữ viên đạn cuối cùng trong tay và tôi biết rắng em là một đóa hạnh phúc rực rỡ ĐCĐ
  12. LAN MAN Tôi biết có bài thơ chỉ chứa một thế giới Tên bài thơ do giun dế đặt cho Khi nào nhánh hoa trên tay em héo úa Chính là điều bài thơ vẫn ngợi ca Tôi viết một khúc hát về em Nốt nhạc đầu tiên kéo dài mười năm Đêm mưa nọ tôi say ngủ Nốt thứ hai ngân lên, thật trầm ĐCĐ
  13. BỞI VÌ TÔI TỒN TẠI Tôi tư duy vì thế tôi tồn tại. (Rene Descartes) tôi làm việc mỗi ngày, nên tôi tồn tại tôi ăn uống hít thở, nên tôi tồn tại tôi thật thà và tôi gian lận, nên tồn tại tôi yêu em, và tôi tồn tại tôi không chức quyền, nên tôi tồn tại tôi chẳng thiên tài, nên tôi tồn tại tôi không có gì nhiều để đổi chác bán mua, nên tôi tồn tại tôi là con người, nên tôi tồn tại và tôi tiếp tục đứng đây chờ đến lúc mọi chiếc mặt nạ rơi xuống bởi vì tôi tồn tại ĐCĐ
  14. CÓ CHỖ DỰA HỒN QUÊ XA ngó con mắt ấy trong ngần thấy ta hôm nọ bất thần té vô biết bơi miệng vẫn tri hô e tình chết đuối trong hồ mắt em nghe chân ngọc lướt qua hiên trái tim đòi móc để riêng ra ngoài lỡ mai tim ấy hết xài ta đem thả nó lăn dài theo chân và rồi hương tóc phân vân em treo trước gió một lần vườn trưa có con nhền nhện đong đưa giăng câu lục bát xuống mùa tóc mây thì thêm hai nhánh vai gầy cho đôi sáo đậu mỏ đầy ẩn ngôn cho trăng có chỗ hoàng hôn còn ta, có chỗ gửi hồn tà ma ĐCĐ
  15. TÌM NGƯỜI ĐỘI BÌNH MÀ HỎI Em đội chiếc bình đầy sương muối Trút xuống ta nỗi buồn nhân gian Đá trót lụy mùa rêu biếc vội Con thú chờ khuya hú gọi đàn Dốc nghiêng hết lá cành nghi hoặc Hoa chi thả lững mấy rơi vàng Em đội một bình long lanh nước Xuống phố chiều nhớ mắt người thương Hôm ta giã rẫy ta từ núi Gặp người vô tâm gót dậm sương Là ta về phố tìm em hỏi Người đội bình đã thuở tình vương? ĐCĐ
  16. LỰA CHỌN SAU CÙNG tôi từng lên ngàn xẻ gỗ gõ hàng triệu chiếc đinh đóng con thuyền vượt qua bão tố hòng mang an bình về cho mặt đất này khốn khó mang về những lành lặn, cảm thông tôi đã cúi đầu cầu nguyện với niềm tin giữa đền thờ trang nghiêm trong túp lều heo hút tôi hoang đàng tôi trong sạch từng hớp ngụm trẻ trung từng nhấm chén tuổi già tôi lắng nghe, chẳng tâng bốc hoặc, kêu ca cảm nhận mọi điều người đã từng cảm nhận rất nhiều yêu thương vô vàn sân hận đã thứ tha và được thứ tha tôi là người yêu chính tôi cũng bạn bè từng chót vót đỉnh cao từng tận cùng đáy thẳm thầm khóc đêm đen, tươi cười ngày rạng từng mỗi khuya ngồi nuôi ngọn lửa tàn đông từng hạ trưa cởi áo chạy băng đồng … tôi đã thầm thỉ bao lời mông lung mong mỏi đếm thời gian chờ thời khắc đến sẽ không phải thêm một lần châm nến hay, tôi chính là ngọn nến cháy cạn cùng? xin thêm lần, ánh sáng, chạm môi hôn tôi tắt lửa nhận về mình bóng tối … ĐCĐ
  17. TÔI SẼ LÀM TẤT CẢ tôi gỡ lấy vì sao từ bầu trời đen thẳm vói khóm mây chiêm bao về gieo mưa gặt nắng tôi uống ngụm im lặng và biết ơn non cao tôi vay mượn sắc màu từ đóa hồng phong nhụy nếm mỗi giọt tri kỷ đang lên men trên cành tôi tháo từng chiếc đinh nâng xác người đứng dậy rồi tước sạch vũ khí đem ráp thành đồ chơi tôi cướp mọi cơn đói từ dạ dày mồ côi gom hết tuổi nằm nôi đặt nơi bầu ngực mẹ *** tôi làm tất cả để một lần được môi hôn ĐCĐ
  18. BÓNG TỐI BÊN NGƯỜI Người đam mê bóng tối Tôi yêu thương người Tôi chọn sống trong bóng tối Để tình yêu vĩnh viễn sinh sôi Bóng đêm tối sậm Thầm bước chân về Mắt tôi lệ đẫm Người nơi nào thêm vắng cơn mê Tối tăm không còn nữa Tôi quên vẫn có một mặt trời Quên trăng lên bậu cửa Nếu mặt trời kia tắt lửa Tôi chọn bóng tối làm vui Được ngày mai nằm ngủ chân trời Bí ẩn của tối tăm là ánh sáng Ánh sáng là người Bóng tối còn tôi ĐCĐ
  19. ĐỐI THOẠI LÁ Tôi trò chuyện với chiếc lá Cuộc đối thoại bí hiểm thời gian Em đừng cất công tìm hiểu Máu người đỏ nhựa cây lại xanh Tôi cầm hoài chút ấm đó trong tay Nhìn rõ từng đường gân đã lạnh Ôm hơi thở mỏng chưa phai Hôn lên sắc màu số phận Tôi vừa trò chuyện với chiếc lá Cuộc đối thoại hào hoa Hồn mình, gió thổi nhiều quá Xác lá bay lên dãy ngân hà ĐCĐ
  20. THẬT LÀ TUYỆT VỜI thật là tuyệt vời giá như mỗi giọng chim hót tiếng lá cây rơi ngày hôm qua gửi về thượng đế chỉ mang hình dáng con người thật là tuyệt vời khi từng ăn uống nói cười của hôm nay chứa đầy lòng trắc ẩn và tình yêu thật là tuyệt vời nếu mỗi ý nghĩ trong đầu mỗi cảm xúc trong tim dành tặng cho ngày mai đều tinh khôi độc đáo thật là tuyệt vời … ĐCĐ
  21. DÙ CHỈ MỘT THƯƠNG ĐAU Này Thượng Đế tôn quý đầy quyền năng Tại sao tôi lại phải kinh sợ một nơi gọi là Địa Ngục Người dọa sẽ giam cầm đến thịt xương rã mục Những xích xiềng ai dày công thiết kế ra Tôi đã từng lê chân gõ cửa từng nhà Miếng cơm thừa nào lại không đẫm mùi tủi nhục Phải đứng xếp hàng mỗi ngày xin việc Tập khom lưng cầm lấy đồng lương héo hon Đã quặn lòng nhìn đứa trẻ non Chết tức tưởi vì thiếu tiền viện phí Từng chia ổ bánh mì cuối cùng với cô gái gọi Bán mỗi giọt máu hồng mua sữa cho con Vậy, tại sao lại phải cúi đầu rưng rưng Phải ngụy trang thiên thần thêm sống đời quỷ dữ Chọn bình yên giữa muôn vàn giông tố Phải thốt lời mượt mà ca ngợi lắm lao đao Tôi không chết, những người làm thơ không chết đâu Xin thưa Thượng Đế quyền năng sáng tạo ra Địa Ngục Khi trái đất mãi quay theo lộ trình nước mắt Tôi không chết, những người làm thơ không biết chết Khi mặt đất này còn sót dù chỉ một thương đau ĐCĐ
  22. LÚC ĐỐI THOẠI VỚI TÌNH YÊU trái tim biến tôi thành kẻ tội đồ bởi biết yêu hết thảy đàn bà (tất nhiên có em trong số đó) trái tim đòi phá vỡ mọi nguyên tắc tuân thủ đứng trước chân dung phụ nữ mảnh vỡ ngôn từ sẽ ngân nga là lúc đối diện riêng em gom những đớn đau tôi dựng lên một đền thiêng thời gian, cả không gian, mất dần quyền hạn được cùng thơ đắm mình trong dòng sông cạn và tôi cần khỏa thân lúc đối thoại với tình yêu ĐCĐ
  23. ƯỚC NGUYỆN CÙNG HƠI THỞ Xin gửi giấc mơ vào hơi thở Để trái tim đập bớt phân vân Xin trái tim nhận lại dòng sông Cho đêm nằm vô cùng sóng vỗ Tặng đôi chân mỏi nhừ ngọn gió Hành trình bay cùng cánh chim mùa Chiếc khăn tặng về giòng lệ nhỏ Mỗi gian truân dành một phần quà ĐCĐ
  24. Hè, người viết "non nhất" ở diễn đàn mà có những bài như thế này ư? Coi chừng, nhũn nhặn đôi khi là chiếc áo khoát của kiêu hãnh đấy. hơ hơ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...