xilanh
-
Số bài viết
36 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi xilanh
-
-
TỰ KỶ 1Ngày hôm qua có người gọi tôi là anh mùa đông
Tôi giật mình vì từ lâu không quan tâm đến vấn đề giới tính
Tôi đăng nhập bởi một số cái tên để trốn mình vào khỏang không vô định
Nay thấy người xác nhận cho mình : hơ hơ hơ!
Ngày hôm nay ngồi viết những câu bâng quơ
Ngữ nghĩa không có trong wiki rồi bật cười rất Người buôn gió
Có lẽ sau bài viết này, đêm nay khu vườn mùa đông để ngỏ
Chờ những lời bình của Xilanh!
Ngày mai tôi sẽ lang thang trong blog của anh
Để đọc những bài viết dành cho tôi trong những đêm dài khắc khỏai
Tôi vô tâm rời xa để hạ này mình anh ở lại
Rồi tự kỷ với mình, như thế mới là yêu!
Ngày kia tôi sẽ lục ví của mình xem niềm tin còn cân nặng được bao nhiêu?
Mà quên theo tháng năm niềm tin ở phía không tôi biết có còn đầy mãi...
Tôi để lại phía không tôi tình yêu ở lại...
Để phía không người...
Tôi tự kỷ riêng tôi!
Em vốn đã nhận thấy những tậm sự của riêng mình trong thơ anh rồi. Chẳng biết nói gì cả
Chỉ biết đọc rồi im lặng. Vì em yêu cuộc đời một cách điên cuồng. Em yêu cả những ưu điểm và khuyết tật của cuộc đời.
Yêu chân thành không hối tiếc. Anh có một trái tim nhân hậu và nhiều lăm những trăn trở về thân phận, thời đại...
Giọng thơ tình cảm và rơi rất nhẹ nhàng. rơi nhẹ nhưng lại tạc vào tâm tưởng những ưu tư không dể thoát ra.
Coi như một lời tri ân. Anh viết nhiều để thỉnh thoảng em vào đọc nhé. (có thể là chị. khà khà)
Còn gặp nhau ta hãy cứ vui
Yêu quý anh nhiều. Tạm biệt ông anh nhé. là lá la
-
TÔI KHAI HẾT
Bị cáo cho biết tên tuổi
-có trong cáo trạng cả rồi, phiền ngài đọc hộ
Vẫn còn ngoan cố ah
-Cố ngoan sẽ được nhưng không thích
Bi cáo bị tố cáo, ăn trộm ô tô. Bị cáo có nhận tội không
Không
Tại sao không?
- Ăn cướp chứ không ăn trộm
Động cơ của bị cáo là gì
-Kiếm tiền uống rượu chơi, mà hỏi gì lắm thế, cho đại cái án đi
Được học hành tử tế sao không kiếm việc gì làm lại phạm tội
Chẳng có việc chó gì không phạm tội
Bị cáo có ăn năn vì việc làm của mình không
- Chưa nghĩ đến. chắc là không
Tuyên bị cáo 18 năm tù, muốn nói lời gì không
-Con xin lỗi Mẹ,
tách
____tách
_________tách
Gọt mưa rơi trên mái tôn
Con chim sẻ đậu trên cành mớn mồi cho chim con, những ước mơ sống
Áo trắng hong nắng trên con phố ngái ngủ vẫn vậy cả chiều dài thế kỉ
Mẹ một tà áo nâu, sờn
Đi ngược về quá khứ.
-
THÊM MỘT CHỦ NHẬT YÊN BÌNH
Chiều chủ nhật yên tĩnh đến dường như không thật
Duy đôi tiếng chim cãi cọ trong mấy ngọn sứ bên kia đường
Bầy sẻ non mãi chơi cuối tuần tranh thủ lót lòng thêm tí hương hoa
Trên đôi chân lặng lẽ của mình
Bình Yên ghé lại với lũ chim
Bình Yên không đến với tôi.
Bình Yên của tôi dấu kín trong ngực em
Nơi tôi sẽ không đời nào đến được
Đêm nay Yêu Thương tìm đến muôn loài vạn vật
Ngoại trừ đến với tôi.
ĐCĐ
Ây zà.Anh em dạo này sầu quá à. Hết chuyện thơ, chuyện thời thế, chuyện thân phận...rồi còn sinh chuyện chủ nhật nữa...khà khà.
Em thấy thế mạnh của ông anh là làm cho bạn bè vui tới bến. Lâu rồi không thấy những bài vui vui nữa nha. Nhắc nhở lần mộ1.
Buồn buồn vào thăm ông anh. Gặp cục buồn to hơn. hà hà
Em chép vào nhà ông anh một mảnh chủ nhật khác của bác Trung Quân nè...hehe
ngày chủ nhật...
Vì sao ta phải ra đường?
vì ở nhà nhàm chán-
Vì sao ta trở về nhà-
vì ngoài đường nhàm chán!
Vì sao ta chui vào những nơi xa hoa lộng lẫy?
-vì ở đấy ta thấy mình quan trọng
Vì sao ta bỏ về từ những nơi thấy mình quan trọng?
-vì ở đấy ta thấy mình cũng lố bịch chẳng kém ai
Vì sao ta ta dễ tin thế giới ảo?
-vì thế giới ảo có vẻ tử tế hơn đời thật!
Vì sao đời thật kém tử tế?
-vì đời thật “có vẻ”rất đạo đức!
Vì sao hôm nay anh bạn hỏi lung tung thế?
-vì hôm nay như mọi hôm cứ phải hỏi!
Hỏi thì giải quyết được gì?
-giải quyết được cái sự buồn!
Giải quyết thế nào?
-buồn vào hồn không tên/thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đời…
Rồi sao?
-éo sao cả,thấy vui
Vui thế nào?
-vui thấy mẹ!
Thật không/
Thật như những điều dối trá như thật!
Dek hỏi nữa-đồ dở hơi!
Không hỏi thì thôi!
Còn cuộc đời ta cứ vui!
Vui sao?
-vui ? sao nước mắt lại trào? he he!
-
BẤT CHỢT CHIỀU THỨ SÁU
Muốn gõ đôi dòng về em
keyboard lạnh lùng
những rung động không thật
bỏ ngang khổ thơ đầu tiên
đôi môi thơm và khóe mắt dịu hiền …
Delete
Viết điều gì đây ca tụng nắng vàng
nụ phượng hé tiếng ve sắp cháy
mùa hè lại nỗi buồn trang trải
câu thơ dỡ dang …
Delete
Nhơ nhớ góc hoài niệm xa xăm
người con trai đốt thuốc và
người con gái khóc
buổi chiều gầy gò trong quán cóc
ý tứ bỗng sáo rỗng vu vơ không hồn …
Delete
Chỉ còn tiếng sóng biển gào
Hoàng Sa – Trường Sa
cơn uất nghẹn và nỗi buồn nhược tiểu
trò bắt nạt quá quen rồi 4000 năm chơi đểu
hiện bất ngờ trên màn hình
những con chữ không biết thất tình
đang đòi xuống đường thắp đuốc biểu tình!
ĐCĐ
Em vừa gửi bài này cho cô bạn gái cứng đầu nè. Hắn nói
Anh giao lưu với những con người này thảo nào mà suốt ngày nghĩ vớ va vớ vẩn, Ra đường có lúc còn quên kéo khóa quần. Em thua.ah ha
Thực ra lâu lâu không đọc thơ anh thấy nỗi nhớ còn nặng hơn 48kg của bạn gái. Nhưng. Ngĩ ngợi nhiều thì cũng khuyên ông anh đừng thức đêm đốt thuốc...khà khà
-
Cảm ơn anh motngaymuadong đã ghé chơi và để lại thơ rất triết. Và đọng
Tính triết trong món quà anh gửi em đây cũng đang cố gắng. Con người mình nhiều quá, lắm lúc không giải quyết được những mâu thuẫn,
mâu thuẫn với chính bản thân, với chính các mỗi quan hệ gia đình, cộng đồng. Cứ bâng quơ ...đến một ngày nhân gian sẽ hiểu
Nhưng nói vậy nghĩa là ta đang tố cáo sự bất lực trong năng lực thuyết phục lẫn nhau, thuyết phục chính cái miền tinh thần của mình, mà thời đại chúng ta đang sống năng lực đối thoại và thuyết phục lẫn nhau có thể coi là hệ trọng nhất
Muốn nói nhiều lắm nhưng thôi. Không gian này dành riêng cho thơ. ây za.
Em cũng là 1 kẻ tự nhận mình là yêu thơ và muốn lợi dụng thơ làm cho tâm hồn phong phú hơn. Ai ngờ nó phong phú đến độ tự kỉ mất rồi. khà khà
Thơ anh em vẫn đang đọc. Anh hẳn phải là người đa cảm và...có lẽ là không chịu để yên cho những vấn đề mang chất lượng có thể tác động nằm một xó. ây za.
Chúc anh viết mạnh nhé.
-
Thực sự thích bài này. Tính thơ cao, thấm đẫm lòng nhân ái. Những cái trước, nhất là những bài nhỏ, nặng tính truyện (có thể nói là loại truyện cực ngắn) và hơi lạm dụng cú giật xoáy ending surprise. Viết thêm hoài cho huynh đệ bạn bè đọc nhé. hơ hơCó gì đó khang khác trong cách nói của anh. Khà khà. Làm em đây giật mình với cú giật xoáy... ngoài thơ. haha
Em muốn được bạn bè đọc thơ sửa cho nhiều lắm. Suy cho cùng những thứ mình viết nó là con đẻ nên con hư mà cứ tưởng nó là thiên thần. ấy zà
Có những cái ở anh hay lắm. Hôm nào rảnh rỗi em nói cho nghe. chúc anh khỏe.
-
Thích nhất:
Trong mơ màng nó nhấm nháp cái hương
Vị mang vần điệu thi ca tân kỳ, bay lượn
Giữa tiết tấu thi ca đương đại, mổ tanh tách vào những
Câu thơ, tứ thơ tương lai. Và hạt thóc thơm tho mà nó ngậm
Trên mỏ óng ánh mùi rơm rạ
Nhặt được trên cánh đồng mỡ màng của mùa thơ cũ
Khó hiểu nhất:
Con sẻ nâu ngái ngủ trên cành, đứng hong nắng (Sao ngái ngủ lại hong được nắng hả anh...(^_~)
Chuẩn bị đi làm mà vẫn văng vẳng trong đầu:
Ngoài khát khao thơ.
Những trăn trở trên nền postmodernism. Đã từng nghe Nguyễn Trọng Tạo quý mến anh vì tấm lòng dành cho thơ. khà khà
-
LÀ NGÀY EM HIỂU ĐƯỢC DÒNG SÔNG
Người yêu của anh ơi
Cánh đồng trên tay anh chín đợi
Tình yêu dắt chúng mình vào đời rồi ươm lên những mầm xanh
Là khi em hãy nhìn vào ánh mắt con và anh.
Tiếng trẻ thơ cho anh hơi thở
Dẫu mái nhà là ấm êm anh buộc lòng anh trăn trở
Để lẫn trong đời bắt gặp triệu bàn tay
Đất nước hôm nay giọt mồ hôi chưa bao giờ thôi nhức nhối
Anh sẽ vẫn đi gom góp chút thương thầm
Như nỗi thương thầm em năm tháng chỉ lặng câm.
Đừng tin nhân gian gọi lầm anh kẻ đa mang
Thế mà sáng nay anh đưa một cụ già qua phố
Để chiều tan tặng cô bé học trò cuộn vở
Ngày hôm kia quên đưa đón em về
Anh đang vội ngược mưa tìm gió xoáy
Quên nói yêu em mải khóc mẩu báo chở phận người
Và nhiều lắm những ngày xa nhà ăm ắp nỗi niềm riêng
Em lạnh lắm mà ngực trần anh xa tít
Thì trái tim anh vẫn rền lên loạn nhịp
Tối tối không đèn em đơm cúc áo để anh đi
Người yêu của anh ơi
Anh chỉ có một cuộc đời yêu thêm cho trọn vẹn
Hứa cùng em khi vầng trăng tròn vàng vặn
Anh dắt em . Hôn lau sạch hết đợi chờ
Rồi cũng có ngày chim chóc chẳng thành thơ
Sông sẽ cạn dòng,
Là khi em hiểu được đáy lòng sông anh đã chảy
Đó chính là sông Hồng, con sông Mẹ, sông Cái của người xứ bắc.
Con sông nghìn đời nuôi dưỡng đất nước này, bao năm tràn trề và cần mẫn.
Cần lao đến độ chẳng còn nước, đến độ cạn dòng.
Sông cạn dòng, ấy là khi mới hiểu được hết tận đáy lòng của sông
(ảnh & chú thích của Chitto trên phuot.com)
-
GHI VỤN
Chỉ tại trời mưa phun
Anh thanh niên bước vào quán trà của cụ cao niên đáng kính
Mặt mũi bơ phờ, không một nét biểu cảm
Cầm mảnh giấy đu quay
"Chủ quán.
Cho một ít lương thiện"
Chỉ 1 thoáng sau ông lão chậm rãi mang ra
Đặt lên bàn.
"Rượu đây ạ."
Anh ngã khụy xuống
HIV reo hò K.H
Quá chén. Chỉ tại trời mưa phun
Kí ức vô định hình
Một đoàn tàu chở toàn xác người bị nướng chín bởi hơi bom
Đen long lánh, như thịt xiên, rã từng mảng
Một đoàn tàu khác chở toàn xác người bị bắn
Mùi máu xộc lên tanh tưởi, nghiến bánh ray ken két
Những con tàu nặng trĩu trịt.
Chúng đâm vào nhau
Tạo thành vụ nổ lớn như bigbang
Mang hết xác người rã bụi tan vào rừng để người nghệ sỹ tưng hửng gọi đó là trở về
Tôi mở mắt tỉnh dậy sau cơn mê
Bật tivi
Nhìn chằm chằm vào màn hình
Những bức ảnh đi qua, quen tôi lắm
Tôi cố gắng tìm kí ức tôi trong bức ảnh đâu đó
Bên tai văng vẳng
Các bạn đang xem chương trình
“Nhắn Tìm Đồng Đội”
-
Anh ni có sở thích giống em là đam mê xâm phạm đời tư nè. haha
Anh sẽ nhận được câu trả lời quen thuộc: "Mình đăng kí đại, ai ngờ người khác dùng rồi..."Em biết tỏng khà khà
Thôi là ai thì đọc thơ là hiểu ngay...Phải không anh lái văn gió. hò hò
-
THU ĐIÊN
Bận ấy yêu em thu lành lạ
Hai đứa tiêu diêu gác gió khuya
Ngây ngô trăng lạnh về ướp tóc
Mộc mối tình đầu sợ éo le
Mải miết yêu em em rất lạ
Bước qua vàng phố nhạt chân mây
Dắt em len lỏi hồn tôi mở
Em làm cai ngục nhốt thu vàng
Tháng tám xưa xưa lạc chốn đây
Hoa sữa điên điên rụng sân chùa
Tôi chỉ đón tôi về hiu quạnh
Quên rồi mùa thu quên tiếng ru
Và thế là tôi thành xơ xác
Gom cả hồn tôi nửa ý thơ
Chiều nay lên phố mưa kể lể
Đâu đó tình em thấm ngược về
Tôi nén lang thanh buộc nỗi nhớ
Hết thảy mơ màng lùa vào thơ
Thả nhẹ vu vơ rơi theo giọt
Hồn tôi man dại vắng tình cờ
Hà nội có em mùa thu chín
Tôi hát ngu ngơ chao lá vàng
Lăn tăn lạc bước cho thôi ruỗng
Dạo phố yết kiêu muốn thúy kiều
-
Mình đọc một số bài của bạn. Rồi tò mò
Lên google tìm
Cuối cũng cũng gặp. Bạn làm thơ rất hay. trau, ngọt, nét.
Sao con gái miền nam làm thơ hay thế không biết (tò văn mò)
Đợi đọc thơ bạn. chẹp chẹp
-
May thay may thayThời thế hỗn mang
Người ta đang bàn mông này ghế nọ
Cục nợ tàu bè tắc họng đang lo
Bong bóng to như của mấy bạn nhậu nửa ngày không đứng dậy
Sư cha giặc tàu
May may thế
Có chúng bay, chẳng ai nghĩ gì đến hỗn mang
Cả nước sùng sục
Mấy chú tập tàng, đổi ava
Biểu tình đông hàng trăm người trên tám bảy triệu mống
Lịch sử hào hùng đánh giặc nổi lên
Thế là quên, thế là quên
Ghế này mông nọ
Cục nợ ngày ngày
Thêm to.
Ông anh bớt giận. Khẻo họ nghe thấy, không xuất khẩu hàng sang mình nữa. thì em đây không có đồ mà dùng. haha
-
TÂM SỰ THƠ
Người ta tức cảnh sinh tình
Còn tôi ép cảnh nặn hình bài thơ
Người ta xuất khẩu thành thơ
Còn tôi xuất khẩu buâng quơ đủ điều
Người ta ngôn ngữ mỹ miều
Còn tôi ngôn ngữ tiêu điều hoang vu
Người lưu danh mãi ngàn thu
Còn tôi một chút phù du có còn?
Nhưng thơ là món ăn ngon
Khi còn hơi thở tôi còn làm thơ.
Cảm ơn ông anh nói hộ tâm sự thằng em
Vào đây đọc bỗng thấy mình mềm ra
Không phải căng thẳng, gồ ghề
Có mấy bài anh chuyển tông. kết hợp nhiều thể thơ cổ điển thành tự do
Em đây khoái kiểu này. Đọc mà cứ như nghe giao hưởng. lúc xa lúc gần (cái này là lại bệnh cũ thích gồ ghề. haha)
Nhưng vẫn xin được mạn phép góp ý thế này. Thơ ông anh em đọc thấy giông giống nhiều người
Mấy cụ ở xóm em cũng làm như vầy. Giá như anh ráng thoát ra khỏi đó một lần xem. Em đây mua hoa tặng luôn anh trước cửa nhà.
Nói linh tinh rồi. Chúc anh viết khỏe...là lá la
-
CHÙM THƠ CON (2)
1.Một cây làm chẳng làm nên non
Đúng vậy
Nhưng nếu lỡ cây nào cũng nghĩ thế
Chẳng bao giờ có non
2.Gặp mấy đứa bạn thân chúng tôi bú khú
Áy a..haha…khà khà…trăm phần trăm, trăm phần trăm
Đêm đó tôi say như chết
Vợ thức lại
Trắng đêm.
3.Thánh đường nâng giọng vang
Bạn tôi hôm nay mặc váy, kết hoa trong nhà thờ
"Con có đồng ý, chăm sóc người đàn ông này những lúc sướng vui, bệnh tật không"
Bạn tôi nhìn xuống, đâm thủng không gian
Con không…không…không nghi ngờ điều đó
Tôi chạy ra cửa. mở giọt mưa
Bụi bay vào mắt
Trời tuôn nước
Ướt tôi vào đời…Một thời trái cấm…
4. Gặp em tôi khen đẹp
Gặp cụ tôi chào to
Gặp phố phường tôi gi vội câu thơ bằng lăng
Đêm nằm tôi chiêm bao hét lên đau đớn
Con xin khai…con nói dối.
5.Nhà ven sông một túp lều còi
Tiếng hút sỏi rợn gai trưa
Một ngày tôi quyết định đến bến nhà rồng
Đút lót số tiền tiết kiệm rồi xin lên phụ bếp để vượt biên
Tôi vẫn nhớ nhà, thư về thường xuyên
"Nhà mình phải cải thiện đời sống, cho lũ em ăn học
Hãy tập nói cho mấy đứa nhỏ
Vứt xó ngay thói gia trưởng"
Thế mà họ gọi tôi là
Phản, động
6.Nghề của anh là kiểm lâm
Yêu âm nhạc nhưng lại lắm khi đãng trí
Có lần ngồi nhìn ra dòng sông vu vơ anh hát
Một rừng người…một đời cây
Một rừng người…một đời cây.
-
CƯỜI TỰ TIN ĐI EM
Hoa hậu Uganda. Một ngày chán đời
Sang việt nam chơi
Quá yêu đất nước này nên cô ở lại
Và chấp nhận ế chồng vì xấu
Mai Phương Thúy trong một lần đi chơi bách thảo
Bị rơi vào hố đen
Lạc đến thời nhà đường
Chẳng ai thèm nhìn cô
Vì họ chê cô gầy, thế là cũng ế
Hôm kia tôi nhớ Hoàng Cầm nên đến sông đuống phiêu cho hay
Gặp một cô bán nước răng đen
Cười như mùa thu tỏa nắng
Nhưng ế chỏng ế chơ
Họ chê…cô bẩn
Anh nói em nghe.
Chỉ có giá trị người vĩnh viễn
Ngoại hình thì nay đấy, mai đây
Cười tự tin đi
Dù đôi mắt kia sâu thẳng khâu đêm trường
Và gió lào đã làm da em xạm xùi
Vì vất vả...
(tặng quê tôi)
-
Hi ,chào bạn .Gia cát mạng phép vào trang thơ bạn thăm tí xíu nhé .Thơ rất thực mà siêu ...siêu trong cái thực .
Chúc bạn viết đều mà hay như vậy mãi nghe .
Thân mến .
Gia cát .
Sao lại là mạn phép. Muốn mời anh đôi ba chén mà chưa biết anh có chịu cho phép thằng em hầu chuyện không nữa là
Cảm ơn anh động viên. Em sẽ luôn cố gắng
Thơ anh em chưa đọc hết do bận quá. Sẽ thưởng thức hết và xin phép bình sau anh nhé. khà khà
Ây za. chuẩn bị ngủ
-
Cả 6 con, con nào cũng thú vị. Nhắm mắt thì rất haiku, mở mắt thì ngờ gặp Nguyễn Đức Tùng, nhưng cốt thơ của xilanh mạnh hơn. Riêng con số 5, nó khiến cho cái óc tưởng tượng và hài hước của tớ làm việc cật lực. hơ hơCảm ơn anh gió. Em cũng thích Nguyễn Đức Tùng, Nguyễn Trần Bạt, Nguyễn Văn Tuấn, Trần Hữu Dũng, Nguyễn Hoàng Đức, Nguyễn Quang A, Phan Huyền Thư, Bế Kiến Quốc, Nguyễn Tất Thịnh, Vân Vân ...Trần Dần...Vân Vân...Người Buôn Gió. kaka
Còn gặp nhau ta hãy cứ vui. (gét nhất thống kê, bao nhiêu người nữa mà viết hết đâu. Kho Kho)
-
CHÙM THƠ CON (1)
1.
Hoa trạng nguyên rực rỡ, phố
Mang chiếc khăn màu bã trầu về làm quà cho bà ngoại
Như đã hứa hồi bé xíu
Đặt lên bàn, thờ...
2.
Lượm xong câu thơ cuối
Thi sỹ hấp hối, mãn nguyện chờ đợi hơi thở sau cùng.
Mấy đứa con ngoan, nắm tay thủ thỉ
"Chúng con sẽ đốt nhiều tiền vàng cho bố"
Để tao yên...Sao chúng mày dám... lừa tao
"Chết là hết."
3.
Uống 1 chén vodka, hút một điếu vina
Hại sức khỏe...
thấy chưa
Vẫn phải trả tiền
Vậy mà...
Vay quê hương lớp lớp quá khứ
Động vật...ăn, quỵt.
5.
Hoa oải hương dệt trên môi
Cô giáo vùng cao vén váy lội qua suối…in bóng
Một đàn chim ngủ ngày…
6.
Vất vả cánh đồng, Ngiêng cổng làng, trong giếng nước
Ông lão lạ hoắc hỏi đứa nhỏ học lớp lá…
Cho ông hỏi đường về ngày xưa…nhà ông
Có cọng rơm treo cổ trên gốc cổ thụ cuối làng…!
-
Tui thích những bài chừa lại một phần để người đọc tự giải mã lấy. Lượm cái nì cho vào kho. hơ hơCái kho của nhà em cũng kha khá rồi ông anh ah. Ông anh có thể chia sẻ với thằng em một ít trong cái kho của ông anh không? hò hò
Đọc nhiều như ông anh
thích cái gì thì chắc hẳn sẽ thú vị lém. hò hò
-
CÓ AI ĐANG CHẠY
1.
Anh thanh niên. Chạy đi đâu thế.
Cậu điên à. Tôi đang đá bóng
Nhưng mỗi người mua lấy một quả, giành nhau làm gì
Sinh ra tham,sân, si khổ lắm
Bọn tôi là cầu thủ chuyên nghiệp. Cái nghiệp o ép phải chạy
Ừ nhỉ, cũng phải
Bác ơi bác chạy đi đâu thế
Bị công an đuổi vì bán hàng vỉa hè, chạy nhanh còn kịp
Nhưng sao bác không kiếm chỗ nào an toàn mà ngồi
Chỗ an toàn để ma nó mua cho ah
Ý cháu là chỗ vừa an toàn và vừa đông người Ý
Chú biết chỗ đó không
Cháu có biết một số chỗ
Ngu thế chúng đút lót hết rồi đấy
Ừ nhỉ
Bạn thân mến, bạn chạy đi đâu thế
Ôi ông bạn lâu ngày mới thấy mặt. Bị bọn cấp dưới nó tố
Đang không biết chạy vạy phương nào đây
Nhưng nếu bạn không làm gì thì sao phải sợ
Bọn nó ăn cháo đái bát, ghen ăn tức ở...lũ chó
Mà không. nói thế mấy con chó nó lại buồn
Cũng phải.
Chán quá tôi vứt tất cả tiền trong túi. Tung lên trời. Tung lên trời
Cả đám người chạy…dẫm nát vỉa hè,
Theo những đồng vô sinh.
2.
Lúc đó có 2 người không chạy
Một ông bên trái, một cô bên phải
Ông bên trái cầm khẩu súng to đùng
Chúng bay mà chạy lại kia... tau bắn, nói rồi chỉ thiên.
Nhưng vô ích
Cô bên phải, cũng hét trong vô vọng
Cô hứa sẽ cầu chúa phù hộ cho mọi người
Nếu số tiền đó dành hết cho trẻ khuyết tật
vô ích
Tôi chỉ nói một câu
Vậy mà đám người kia bỏ đi hết
Bạn biết không, tôi ú tim những đồng tiền
Sức mạnh của niềm tin, dù niềm tin bị lừa
Tạm thời. Lớn hơn cả sinh mệnh và lòng tốt
Tôi chỉ nói một câu
“Tiền giả đó mấy cha”
-
Định đi ngủ, đọc bốn câu này xong ... chắc mất ngủ luôn. Trong đời, tui kính trọng nhất bốn hạng người: ăn xin, tù tội, gái giang hồ, và ở đợ. Họ thấm thía cuộc sống này hơn ai hết. Uống một viên mimosa thôi. hơ hơEm cũng hay mất ngủ. Nhưng khuyên ông anh đừng uống thuốc.
Rất hại cho thần kinh (thấy trên bào nói thế. hè hè). Em cũng đang định viết một bài về thuốc ngủ đây. khà khà
Chúc ông anh ngày vui. là lá la...
-
Giời đất, dân 9x mà sao làm thơ phong cánh già dặn quá vậy nè.Nghe sao " Bốn phương lẳng lặng hai kinh vững vàng" woaw!!
Bạn này nói sai rồi nè.
Thơ của cậu này toàn mây với gió không hà. Nó thể hiện sự thiếu trải nghiệm, thiếu đúc kết
Nhưng bù lại có nội lực, chắc chắn nếu hoàn thiện phần cứng rồi thì sẽ tiến xa.
Suy cho cùng người làm thơ chuyên nghiệp muốn cho ra những tác phẩm để đời
thì cái chất liệu thần thánh vụt qua một cách tạm bợ quan trọng hơn là dùi mài.
Có nhiều ông rất chăm tìm hiểu và tôi luyện nhưng có làm được cái gì ra hồn đâu
Ngược lại có quá nhiều nhà thơ sống chả ra gì mà lại có rất nhiều phút xuất thần. Gọi đó là may mắn cũng được.
Đó là nói đến cái thần thánh. Còn như làm thơ để được nhiều người thấy lọt tai thì đương nhiên phải luyện rồi
Xả rác vào trang thơ của thành vinh tý. Đừng giận bạn nhé. Nói chơi chơi thôi. hà hà
Chúc bạn vui
-
Đừng như những trái mồng tơi
Trái xanh ngắn ngủi vội rơi xa cành
Em thích bài thơ của anh. Nhưng chữ đừng ở đây. nghe có vẻ hơi thiếu trách nhiệm nè.
Mà kể cũng đúng mình muốn có trách nhiệm thì cũng làm sao được? Chỉ tại trái mồng tơi
Thôi thì cứ nói đừng đi. Còn hơn đứng đó mà nhìn. Khà Khà
Ông anh hẳn phải cảm lắm thì mới viết được vầy. Chúc anh viết khỏe nhé.
Lang thang cùng thơ
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Tạm biệt ông anh gió. hò hò
Giữ gìn sức khỏe. Sẽ gặp anh ở bến tre. Em...stunging. hò hò