Bao Ngoc Law
-
Số bài viết
2 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Bao Ngoc Law
-
-
Tôi rất sợ…
một ngày
không nắng không mưa,
sóng biển ngủ quên thôi vỗ về bãi cát,
hoa đỏ chơ vơ giữa mùa thu xào xạc,
tiếng nhạt sành ngắt lạc giọng ve ngân.
Tôi rất sợ…
một chiều
tim thôi những bâng khuâng,
nỗi nhớ cằn khô theo cuối mùa mưa trước
những cái tên một thời…
đã không còn thân thuộc
tay cầm hờ khoảng trắng mênh mông.
Tôi rất sợ…
trong một khoảnh khắc yếu lòng
sẽ đánh mất những lời đã hứa
trước cuộc sống có quá nhiều chọn lựa
giấc mơ đêm có còn nhớ một người?
Mùa vẫn gọi mùa…nhưng tôi chẳng là tôi.
Thay đổi
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
HẠ VẮNG
Con châu chấu nhảy qua đêm
níu tôi về một mùa hạ vắng
nơi áo trắng em không còn bay
trong nắng
ve sầu lạc giọng kêu
góc kỉ niệm buồn…
Tôi vô tình tìm lại chính tôi xưa
Dấu chân kẻ lãng du tìm về nơi vô định
bán nửa cuộc đời cho em
để đi tìm
cái gọi là sự thật
lỡ nhịp mùa
khi hạ…dở dang
Tìm được gì? Hỡi kẻ lang thang!
vẫn khuôn mặt thất bại
sau “n” lần
ru mình trong mộng tưởng
nhặt cành phượng úa
ngỡ giữ tròn ký ức
Lối tôi về
hạ vắng…
một dấu chân…