Nguyễn Hữu Đức
-
Số bài viết
90 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
2
Bài viết được đăng bởi Nguyễn Hữu Đức
-
-
-
Đẹp phải biết
-
Bức đầu nhân vật hơi gượng ép hoặc do bạn chớp sai thời bấm máy
Mình cũng biết chút ít thôi à không đúng thì xin lỗi nha
-
Mình thấy có bức chủ đè chính hơi nhỏ
Có cái do màu của phụ cảnh mà nhạt mất chủ đè chính
-
Mấy cái này thật bổ ích, có nhiều cái mình chưa biết cảm ơn nha
-
Con hơn cha là nhà có phúc
Đi hàn kiểu này mình cũng muốn đi
Ha ha
-
Cảm ơn nha
-
Cha là chỗ dựa giữa đời
Cha là hình ảnh trọn đời thiêng liêng
Mình nhớ cha mẹ quá
Mình đang bước trên một con đường mà nơi cuối là lối rẽ
-
-
Đường vào tim em như một hàm số.
Uốn vòng vèo như một hàm sin.
Anh tìm em ở tọa độ trái tim
Mở khoảng nghiệm có tình em trong đó.
Ôi mắt em là phương trình để ngỏ
Hàng mi mịn màng mở một góc alpha
Trái tim em là định lý Bunhia
Bờ môi em là đồ thị hàm Cos.
Xin em đừng bảo anh là thằng ngốc
Đêm sinh nhật em anh tặng trái tròn xoay
Và đêm Noel hình chóp cụt trên tay
Anh dâng em cả con tim thổn thức.
Mãi mãi em ơi phương trình mẫu mực
Em là nghiệm đúng và duy nhất của đời anh
-
Tôi vẫn cố giữ tình yêu đồng bộ.
Hai năm dài đáp số giải không xong.
Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng.
Là tương giao hay đồ thị hai chiều.
Ai là người định nghĩa nổi tình yêu
Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu.
Tôi cố định trong sân trường đơn điệu,
Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân,
Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần,
Theo em mãi suốt đời về vô cực.
Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức,
Tan trường về tôi cố sức song song,
Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng,
Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ.
Tôi vẫn cố giữ tình yêu đồng bộ,
Hai năm dài đáp số giải không xong,
Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng,
Lòng điên đảo trước định đề đen bạc.
Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác,
Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu,
Tình đơn phương trong tam giác ba chiều,
Lay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyến.
Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến,
Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi,
Đành đi theo phân giác tận chân trời,
Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm.
-
Hai con tim chúng mình không đồng dạng.
Hay vì em đã tối giản tình anh?
Nếu bài toán tình anh, em chưa hiểu,
Đã vội vàng biện luận thế thôi sao?
Khi anh yêu chẳng bởi tham số nào
Giả thiết đó muôn đời không thay đổi!
Càng phân tích, tim anh càng nhức nhối!
Em nỡ nào trị tuyệt đối tình anh?
Anh yêu em bằng định lý chân thành,
Và tình anh đã tiến về vô cực!
Em khảo sát tình anh trên số thực,
Thì anh dùng số phức để chứng minh!
Tình yêu đó sẽ như… bất phương trình
Anh vững tin, xin em đừng giới hạn!
Hai con tim chúng mình không đồng dạng,
Hay vì em đã tối giản tình anh?
Dù hy vọng là ẩn số mong manh,
Thì hệ quả tình anh… không hối hận!
Anh đang đi trên con đường tiệm cận,
Của đời em trên mặt phẳng tình yêu,
Không tiếp điểm, mặc kệ, anh vẫn yêu!
Khái niệm đó thầm mong em sẽ hiểu!...
Chỉ xin em một tình yêu cực tiểu,
Anh mãi yêu bằng "quy tắc" bình phương.
Lòng thầm mong tình em cũng tương đương,
Dẫu đôi ta – Hai con đường phân biệt!
Tuy vô nghiệm anh vẫn yêu mãnh liệt
Đường tình yêu dù biết vẫn song song!
Không “điểm chung” cõi lòng anh vẫn mong
Sẽ “giao nhau” trong khoảng không nào đó!
Trong quỹ tích tình em, anh không có
Nhưng vẫn yêu để chứng tỏ tình mình.
Đó là điều mà anh phải chứng minh,
Ôm ấp mãi hằng số tình… tuyệt vọng!
Không có em đời anh là tập rỗng,
Thiếu vắng em như “mẫu số bằng không”!
Luôn tồn tại một niềm tin vô vọng,
Bởi yêu ngoài miền xác định tình em!
Đêm rồi đêm như giai thừa nỗi nhớ,
Hướng tình anh vào trung điểm tim em
Lòng hằng mong sẽ tìm ra tọa độ,
Anh sẽ làm tiếp tuyến… của đời em!...
-
Mình không thấy dã man con ngan bạn à
Hay đấy
-
Nụ hôn nào khiến thời gian ngừng lại
Đưa hồn mình về nơi cõi mông lung
Còn hồng phai trên vành môi e ấp ?
Nơi đáy tim lửa vẫn cháy bập bùng
-
Đôi khi trong cuộc sống có những thứ mà chỉ có thời gian mới trả lời được
-
Tình cảm của hai người này lạ nhỉ
-
Cảm ơn anh nha cay đắng em cũng trải lắm rồi từ năm bảy tuổi thì phải lúc đó gia đình em chuyển nhà
Thời gian đó phải nói là cơm không đủ no áo không đủ ấm ,rồi sau này em làm đủ trò để phụ giúp gia đình mà xa bố mẹ nữa ,bán bắp dạo, bán rau , sửa điện nước , cuốc mướn toàn ăn khoai với sắn không à giờ thì đỡ nhiều lắm rồi
- 1
-
"Anh thích nắng hơn thích hạ" là như thế nào vậy bạn Nguyễn Hữu Đức? Mình tin thích hay không thích thì mỗi người cũng có cảm nhận riêng rồi. Ko phải ko thích thì sẽ ko cảm nhận được. Đôi khi vì thích quá đến mức chỉ biết mình thích, ừ thích, vậy thôi
Cái này tại mình viết thiếu dấu câu đó “thích nắng hơn , thích hạ hơn” mình nói là khó cảm nhận hơn chớ mình đâu có nói là không cảm nhận được
-
Gánh nặng cuộc sống trên vai
Tương lai u tối còn dài còn xa
-
Anh tìm về những ngày xưa
Mong manh kí ức làn mưa ban chiều
Khi buồn gọi bóng cô liêu
Khi mưa lại hát khơi nhiều trái ngang
Đáy tim là nửa kho tàng
Dẫu rằng sắt đá vẫn mang ân tình
Mưa rơi vạn vật hồi sinh
Trong anh sống lại mối tình đơn đau
-
Hjx. Chú mình lạj chém rồj, chắc chưa bị mưa ném đau muốn sưng mặt nên chưa bjt đó thôj
Chỉ có những ai yêu mưa
Chỉ có những ai dám để hạt mưa rơi vào lòng
Thì mới hiểu được anh ạ
Anh thích nắng hơn thích hạ hơn nên chắc sẽ khó cảm nhận hơn đó thôi Em đang nhớ mưa Bảo Lộc lắm nhớ gió lao xao nhớ chiều ướt đẫm nhớ.... nhiều lắm
-
Thks bạn Nguyễn Hữu Đức đã chia sẻ. Bài bạn viết có vẻ đang bị ép vần ép chữ, cố nhồi nhét chữ nghĩa và tâm trạng, theo cái kiểu "Bởi vì muốn viết nên điệp khúc - Tôi ép nỗi buồn tuôn chữ trôi". Chưa có sự tự do trong việc bộc lộ cảm xúc. Do đó nhiều câu bị cứng, lại có câu bị hụt hơi. Bạn nên để văn thơ tự do bộc lộ và gần gũi với csống hơn. Chia sẻ cùng bạn cảm nhận của mình.
Cái đó là Rap chớ không phải thơ đâu
-
Mưa rơi chạm vào da ta một sự trìu mến ta cảm nhận
Mưa không làm ta đau vì thế ta biết ta không trú mưa làm mưa giận
Xin lỗi mưa vì đã có lúc anh không thích mưa khi mưa đến
Có lúc trách mưa tại sao mưa rơi trong khi anh rất buồn
Nhưng giờ anh đã hiểu là mưa về để an ủi
Về với anh trong một khoảnh khắc thật ngắn ngủi
Anh vẫn biết không có gì tồn tại đến mãi mãi
Mà tại sao khi mưa đi bỏ anh ngồi đây nhớ mưa hoài
Xin lỗi mưa
-
Chắc thi tuyển này hay và ý nghĩa lắm chỉ tiếc mình không thể tham gia vì mấy tháng trước mình chưa là thành viên của diễn đàn
Áo Lụa Hà đông
In Những bài thơ đi cùng năm tháng
Đăng lúc
Nhạc phẩm Áo lụa Hà Đông của Ngô Thụy Miên chưa lột tả hết nét đẹp của nguyên bản vì chưa đủ độ dài và chọn lọc ca từ chưa hết tinh hoa của nguyên bản làm mất đi một chiều cảm xúc , cảm xúc đó chỉ khi đọc thơ mới cảm nhận hết