Jump to content
Dinhkhoa

Trang thơ LƯƠNG ĐÌNH KHOA

Recommended Posts

Thơ hay thật - Từng bài thơ là một miền ký ức , một miền hoa cỏ lạ lẫm, nồng hương và chất chứa nhiều cảm xúc ..Lâu rồi Lá Thu ghé lại để đọc và bất chợt nhận ra đó mới là thơ là đời , là cuộc sống ...

 

Thu đi hoài thảng thốt

Giật mình lá vàng sân

Gió ơi sao dào dạt

Nghe xào xạc chân Người

 

Bay xa rồi chim trắng

Bỏ lại trời tháng năm

Ẩn mình thu về lại

Chợt xôn xao nụ cười...

 

Mùa thu cũ qua rồi

Thu nay không trở lại

Gói niềm đau khờ dại

Đếm tùng lá rời cây

 

Qua một thời trong tay

Thu vương đường ..bổng hẹp

Lá bổng nhòa mắt lá

Vỡ vụng ...ai có hay .

 

Saigon- 10/09/2008

 

 

Rất cám ơn và trân trọng những tình cảm, những dòng cx này của bạn!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Một ngày

 

Rồi một ngày những nỗi buồn mốc meo

Bỗng cựa quậy và xanh lên hơn hớn

Tôi gục xuống...

Chân rã rời tựa nước mắt đêm mơ.

 

 

 

Người đàn bà có mái tóc dài như những câu thơ

(Những câu thơ xối xả đêm đêm

không xuống được dòng như nguồn thác lũ...)

Đến bên tôi, nằm xuống, vuốt ve tôi, mơn trớn nỗi buồn...

Và ru ngủ

Tôi rùng mình thoát tục một đêm xanh!

 

 

 

Bay qua vũ trụ đêm, qua loạn lạc chiến tranh

Qua những vùng đói nghèo, dịch bệnh

Hằng hà những tiếng khóc than nức nở dội lên làm tôi gãy cánh

Chới với ngập chìm...

Lịm vào vòng tay của gã khổng lồ mang tên bất lực

Những nỗi buồn, những mệt mỏi rã rời lại sôi lên - rên trong

lồng ngực

Người đàn bà có mái tóc dài như những câu thơ tan chảy

dưới bình minh...

 

 

 

Tôi chèo thuyền ngược về phía thời gian

Cầu xin Adam và Eva đừng ăn trái cấm

Họ lạnh lùng ngấu nghiến...

Những ngón tay vô tâm làm chiếc bình đựng nỗi buồn vỡ vụn

Tung tóe cõi trần...

 

 

 

Tôi hoang mang chèo thuyền trở lại

Chợt thấy người đàn bà tóc dài như những câu thơ

hồi sinh và hiện hình trong bóng dáng của em...

Ru nỗi buồn tan chảy vào đêm!

 

Lương Đình Khoa

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

[NỤ HÔN

 

 

 

Khi tìm hơi thở của nhau

 

Vội vàng mong được lịm vào thăng hoa

 

Khi thời gian vẫn trôi qua

 

Nụ hôn đã không còn là nụ hôn!

 

08/03/2006

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CHIỀU CUỐI NĂM

 

 

 

Chiều cuối năm chầm chậm

Trôi trên dòng sông xanh

Con đò như bận rộn

Soải tay dài bơi nhanh…

 

Gương mặt người nắng gió

Áo vương bụi đường xa

Cuối năm về quê cũ

Lòng bồi hồi thiết tha…

 

Dòng sông dềnh câu hát

Ru thầm khúc ngày xưa

Phía bờ quê thấp thoáng…

Mẹ cha - tuổi thơ – và…

 

Ông đò chòm râu bạc

Rung nụ cười bình yên

Chiều cuối năm chầm chậm

Trôi trên dòng sông xanh!

LƯƠNG ĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

THƠ NGÀY 23 THÁNG CHÍN

( Mừng SN Nhung)

 

488dfce9_pic%20214_resize.jpg

 

Có một ngày 23 tháng Chín

 

Mùa tràn trề khát vọng, tràn trề đằm thắm trong tim

 

Dư thừa những mộng mơ, dư thừa những dịu dàng…

 

Rớt xuống trên con đường mòn, có người đàn bà vừa qua cơn vượt cạn

 

Giọt giọt bâng khuâng trên làn da đứa trẻ mịn như nhung, ngần trắng

 

Ấp ủ nồng nàn hạt tâm hồn trong veo!

 

 

 

Chớp hang mi trên những nhịp thời gian xôn xao

 

Thu ngỡ ngàng khi em thành thiếu nữ

 

VÀ ánh mắt – ánh mắt mộng mơ, dịu dàng quá thể

 

Sáng bứng lên, ấm áp hơn mùa…

 

 

 

Ánh mắt làm tan chảy những âu lo

 

Ánh mắt biết nói lời yêu thương chân thật

 

Ánh mắt làm những con sóng dữ hiền hơn, lăn mình tự tình,

 

mơn man trên câu hát gọi mùa…

 

 

 

Tôi đứng dưới vòm trời thu - của một đêm thăng hoa

 

huy hoàng hơn mọi sự huy hoàng trên trái đất

 

Nghe vũ trụ rộn rang ca bài ca mừng Sinh nhật

 

Và những vì sao ngoan lành như ánh mắt…

 

Xếp hình tháng Chín ngày 23…

Lương Đình Khoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CHO TÔI VỀ NGHĨA ĐỊA SỚM MÙA THU

 

 

Cho tôi về nghĩa địa sớm mùa thu

Tinh mơ sương ướt

Nghe rặng phi lao bao năm bình yên hát

Lời yêu thương ru giấc ngủ vĩnh hằng!

 

Nơi kẻ nghèo hèn nằm với người giàu sang

(Gần bên nhau – bên nhau không khoảng cách)

Nơi bà con láng giềng - nhiều người tôi chưa biết mặt

Mỗi lần về vẫn cắm một nén nhang!

 

Nơi người bạn của tôi trẻ mãi tuổi Mười lăm

Khóm hoa trắng qua mỗi mùa thêm trắng

Bà cụ nhà bên ra đi đêm mùa đông nín lặng

Gió bấc về căn nhà trống đơn côi…

 

Đám cỏ xanh kể với tôi về cậu bé tuổi lên Mười

Cứu bạn mình sông quê mùa nước lũ

Khép hàng mi mà môi hồng hé nở

Nụ cười hiền sáng ánh biếc thời gian!

 

Cho tôi về thăm nơi ấy bình yên

Nghe rặng phi lao bao năm cònhát

Lời thương yêu cuối cùng trước khi bị chặt

(Nhường những khoảng trống nghĩa địa cho công trình xây dựng)

Khi làng thành phố Huyện, người ơi!

11/07/2006

LƯƠNGĐÌNH KHOA

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thơ gửi anh trai

 

 

 

48eabe2a_u24_u20.jpg

Chẳng dòng sông nào lặng sóng đâu anh

 

Hạnh phúc nào mà không qua bão tố?

 

Từ ngày anh bỏ nhà lên phố

 

Chị một mình thui thủi… khóc nhiều hơn!!!

 

 

 

Căn nhà nhỏ vắng bóng người đàn ông

 

Thi thoảng em chạy sang cho đỡ vắng…

 

Chị gượng cười – nhìn em trìu mến

 

Giấu niềm đau sau ánh mắt trũng buồn!

 

 

 

Thằng nhỏ cũng khóc, gọi bố nhiều hơn!

 

Nó gầy đi và hay ốm lắm!

 

Mái bếp ấy vẫn nguyên một lỗ hổng

 

Mưa len vào ướt mèm đống củi khô!

 

 

 

Chẳng lỗi lầm nào không thể bỏ qua

 

Khi mở rộng lòng khoan dung, anh ạ!

 

Những cơn mưa sẽ rửa trôi tất cả

 

Cho bầu trời trở lại trong hơn!

 

 

 

Hãy quay về với mái ấm yêu thương

 

Chị và cháu cần có anh san sẻ…

 

Để vượt lên những đoạn đường đầy gió

 

Tìm cho mình một nẻo bình yên!

 

 

 

- 2004 -

 

 

 

Khoa Đình Lương

 

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thơ anh da diết trong cái nhìn lãng đãng. Tựa khói bay nhưng đặc quánh một khoảng trời mây. Tôi tìm thấy được sự đồng cảm chân thực và gần gũi. Mong anh luôn vui và bình an.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Một đêm...

 

Lối nhỏ có bóng người cũng nhỏ

Loáng đèn đường hắt lên từ vũng nước buổi mưa trưa

Loạt xoạtcặm cụi giữa cái lạnh đêm chuyển mùa

Gió hai làn tóc xập xòa mồ hôi bay

Vương vào mắt

cay...

...

Đôi tay thô chai sần không đủ ấm

Găng sứt chỉ bạc ướp đẫm sương

Chị đưa lá về một góc bên đường...

...

Tôi kéo rèm cửa

Hoa trên bàn tỏa hương thơm...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

thanks em đã ghé thăm!

một sự tri ân đáng quý!

chúc em vui!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...