Jump to content

Recommended Posts

.

 

Trước và Sau lúc đó

 

Gặp một người và được phân định rõ

 

Trước và Sau lúc Gặp em

 

Nhưng lạ lắm, người đó lại là em

 

Lạ lùng quá thể ?

 

 

Để tôi phải biết rằng trước ngày tôi gặp

 

Và sau đây tôi đã khác quá nhiều

 

Như không phải là chính con người tôi nữa

 

Xé làm hai,

 

và mảnh nào cũng có cả Buồn đau và Hạnh phúc

 

mảnh Trước, không có em

 

mảnh Sau kia cũng thế

 

Nên tôi nguyện ước cho một điều Không thể

 

là Thời gian ngừng trôi

 

ở cái lúc ta gặp nhau, em nhé ?

 

Để tôi không phải thấy mình đã thành hai mảnh

 

Trước không em và Sau cũng không em

 

Chỉ nỗi buồn còn lại

 

Khi Hạnh phúc rời xa về phía Sau và phía Trước, theo những bước em đi...

 

 

Ừ, nhỉ ?

 

Sao tôi không biết được rằng: Sự ra đi đó cũng chỉ là biểu hiện nét quyến rũ nơi em ?

 

Buồn cười,

 

và Lạ nữa ?

 

Trước và Sau lúc đó...

 

 

 

 

 

 

 

 

 

.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

.

 

 

Đi qua miền gió

 

 

 

Lồng lộng

 

Con đê dài ngút ngát màu xanh

 

Ngô non dâng sóng ở triền sông

 

Gió nổi,

 

ngược với phía hoàng hôn đỏ ối

 

Người về lúc cuối chiều hoang

 

 

Vắng vẻ quá,

 

và mênh mang quá

 

những dặm đường xa lắc lơ

 

 

Mùa lũ.

 

Dòng sông cũng ngầu lên hoàng hôn, một thứ hoàng hôn khác

 

Đỏ và Nâu và Trôi

 

Gió thổi,

 

một nắm đất ven bờ rã xuống, sủi tăm

 

rồi biến mất như là chưa từng có

 

Bóng một cây cầu rung rinh nghiêng, ngã

 

Ở phía chân trời xa

 

 

Thành phố,

 

giữa miền gió mà khát từng ngọn gió

 

để thổi bay đi cái nóng bêtông

 

Bên dòng sông,

 

mà khát cả từng con nước nhỏ

 

để rửa trôi những con đường lấm bụi

 

 

Đi qua miền gió thổi, Người về lúc cuối chiều

 

lầm lũi,

 

ngác ngơ,

 

Ôm cả gió, cả dòng sông vào sâu trong lòng mắt

 

bỗng thấy mình giàu hơn cả thế gian

 

 

Mê man triền đê...

 

Qua miền gió về nơi thành phố

 

 

 

 

 

 

 

 

.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

.

 

 

Ngày Yêu Dấu

ThinThn-3.jpg

 

Con yêu thương,

 

1h05 PM...

 

1 h và 5 phút chiều. Mùa Hạ... 3 năm đã qua rồi con nhỉ, 3 năm với biết bao nhiêu chuyện đã xảy ra, biết bao nhiêu Buồn Vui, Hạnh Phúc và cả những Đau khổ nữa đã đi qua...

 

Và con đã lớn lên, lớn lên, qua chặng đầu tiên của một cuộc đời dài...

Con yêu, con cho ta nhớ lại nhé:

3 năm trước, đến ngày sinh thứ... của mẹ con, Đêm trước đó ta chở mẹ con đến tiệc Sinh nhật của cô ấy mà ta và bạn bè tổ chức, trời mưa Hạ, mát và ướt những con đường...

trong tiệc vui, lúc cao hứng, ta xoa bụng mẹ, "Ngôi nhà tạm của Tun" ấm như một vùng biển ấm, nơi con đang "đùa chơi" ... và cứ tiếc rằng : Ít nhất 2 đến 3 tuần lễ nữa con mớ Ra đời, cứ tiếc vậy để rồi ta ghé xuống thì thầm : Bé con ơi, mai là Ngày sinh của mẹ con, con Ra đây với ta đi, hai bố con mình sẽ Mừng Sinh nhật Mẹ !???

Đường về khuya, không khí sau mưa lành lạnh và ngọt, ta đã hét rất to: Con ơi con ra đây đi...

 

Buổi sớm, nắng qua cửa sổ của ngôi nhà cũ, giọng mẹ con ngái ngủ: "Bố Tun ơi, hình như ...em ...tè dầm ..."

Hì, xấu hổ kìa...

Nhưng rồi ta biết ngay có điều gì đó đang đến...

lẳng lặng ta xếp những thứ đồ cần thiết, lẳng lặng gọi Taxi và lẳng lặng dắt mẹ con đi xuống và nói tỉnh queo: Bố Tun đưa em đi khám coi thế nào...

Bé con ạ, ta chắc chắn rằng Mẹ con không biết,vẫn hồn nhiên như những lần đi khám khác mỗi tuần trước đó, mẹ con đang còn trẻ

...

 

Xe đi rồi xe đến, Ta dắt Mẹ con qua cửa của V-N Hospt.... và đi lên, hình như là tầng 2 thì phải, ì ạch kéo chiếc ghế ai đó mới đặt thêm,ảồi ta biến vội xuống dưới để một lúc sau cầm lên cho đưa một số giấy tờ... hì, con yêu ạ, mẹ con còn ngơ ngác: "Ơ, em sẽ ...sinh con bây giờ á ?"

Ôi trời... mấy người phụ nữ khác cũng đang chờ đến lượt, mặt thì nhăn nhó, miệng thì rên vậy mà nghe thấy thế họ đã ...buồn cười quá, con ạ !

Ừ, họ buồn cười khi họ đang đau, còn ta thì cười vui vẻ lắm, ta thấy mẹ con không nhăn nhó gì nhiều, sẽ là ...êm ái đây, và sự việc đã là như thế, con đã nghe lời ta, con đã bước ra với đời, êm ái và bình yên

 

Thế là họ không cho ta được vào với con lúc đó, cái đất nước này lạ thật, cái BV ấy cũng ...lạ thật (Sau này ta mới biết: "Anh cứ đưa ...Tiền là Ô kê ngay." )

quanh quẩn, bần thần, cáu bẳn một hồi, rồi ta thấy người ta đưa mẹ ra, về một phòng khá đông những bà mẹ và những đứa trẻ, ta không thấy con bên cạnh mẹ con, cô ấy đang ...ngủ.

Choáng hết cả người, ta luống cuống chạy đi đập cửa căn phòng nọ... và được biết rằng: "Vì con bé ra hơi sớm nên cần phải ở trong một chiếc ...hộp bằng kính, một lát nữa mời anh qua đó"

 

Ha ha haaaaaaaaaaaaaaa...

Ha ha,vui quá... tí tẹo nữa thì ta hét ầm lên, may mà kịp nhớ ra gọi điện cho Bà Ngoại con và gọi về cho Bà Nội, nhưng chưa kịp gọi thì thấy bà Nội hớt hải chạy đến: "Sao hai đứa không viết mấy chữ để lại, may có cô bán rau trước cửa nhà nói lại..." Ông nội và Bác gái với hai anh chị nhà bác ấy còn đang ở tít tận SG cơ, đã không về kịp mất rồi con nhỉ.

 

Mẹ con vẫn còn ngủ, ngủ trong Hạnh Phúc và ngủ vì mơ rằng: Từ sau ngày hôm đó, bao giờ và năm nào hai Mẹ Con nhà TUN có chung một Ngày Sinh.

Còn ta, ta vẫn đang còn hồi hộp lắm...

Hồi hộp lúc gặp TUN lần đầu tiên đấy TunTun ạ !

 

Thế rồi...

...thế rồi cũng đến lúc ta thấy ta te tái theo cô Y tá đến căn phòng có đầy những chiếc hộp kính trong veo và đầy bọn trẻ con, đứa thì đang ngọ nguậy, đứa khóc oe oe, đứa vẫn nằm thiêm thiếp ngủ... "Đây rồi anh ơi, No2314, Chúc mừng anh !"

 

Ha ha đây rồi, TunTun của ta đây, Nó đang ngọ nguậy ngọ nguậy và... lạ kỳ là một đôi mắt sáng, sao lại thế nhỉ ? Nó còn yếu ớt thế, nó sinh sớm, NetWeight của Nó có 1200 Gờ-ram thôi, vậy mà Nó đang "Quan sát thế giới" cơ đấy,

ừ nhỉ, Nó đang quan sát cả Cuộc đời nữa chứ... cái con bé con này đến lạ

thế nhưng mà đến bây giờ ta vẫn thường cố hỏi Nó rằng: "Lúc ấy Tun có ...nhận ra bố không ???" thì thảng hoặc Tun mới vênh mặt lên mà nói: "Con có ạ!" ... ta tin,ta tin vì ta biết rằng Nó chưa biết và sẽ không bao giờ biết nói dối đâu, con gái nhờ...

 

3 năm, 3 mùa hè nắng lửa đã đi qua, con yêu dấu, con có nhận ra ta đang già đi và con đang lớn lên không con ?

Con đang lớn lên và con sẽ lớn lên...

Ta thì đã yêu, đang yêu và mãi mãi yêu thương con, dù sau này con có ở đâu, có bên ta nữa hay không cũng chẳng quan trọng nữa con bé nhỏ ạ, vì chiều nay ta có con ở bên, hai chúng mình thôi nhỉ !!!

 

Chiều nay hai chúng ta sẽ đi chơi, hai chúng mình sẽ rất vui, vui nhiều lắm đó con...

Giờ thì con ngủ đi một lúc, từ sáng giờ con quậy quá chừng thôi...

 

Yêu thương con, tóc dài xoăn xoăn, môi nhỏ xinh và má hồng phúng phính

 

Yêu thương con rất nhiều !!!

 

Chúc Mừng Sinh Nhật Con Yêu !!!

 

Chúc Mừng Sinh Nhật !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

 

 

 

 

 

.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

.

 

khoảnh khắc

 

 

Hè chợt đi qua những ngày nắng lửa

Để lại Cuối Mùa cho lá úa miền cây

Thu về sớm ngập ngừng hoa sữa

Hé nụ mềm xanh lấp ló mây

 

Khoảnh khắc nào khi nỗi nhớ qua đây

Khắc khoải một giao mùa như ngóng đợi

Em ở đâu mà không kịp tới

Nơi này giây phút sang Thu

 

 

 

 

 

 

 

.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

.

 

 

Trăng đã kịp lên,

Trời còn rộng,

Còn rỗng tuếch

và thẳm sâu như chiếc thùng không đáy

 

Mây chưa kịp kéo về,

cơn bão vẫn ngoài xa

 

Chạm tới tận hoang vu

Lòng người cũng như là không đáy

 

Đêm sâu nghe dưới kia

Những hơi gió lùa cây, rất nhẹ

Lá duỗi mềm thở khẽ

vào êm đềm một giấc ngủ thật say

 

 

 

 

 

.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

.

 

 

Thu về trút lại

 

 

Mùa Thu ơi, Nguyễn Du chìm hoa Sữa

 

Phan Đình Phùng bi sấu nhỏ vàng thêm

 

Hoàng Diệu song song chưa mùa lá đổ (*)

 

Nhưng tóc em bay như thể nắng mềm

 

 

Se sắt hơi sương Phố cổ đèn đêm

 

Nghi ngút khói Chi-Mà-Phù sóng sánh

 

Bàn tay đan với nhau cho bớt lạnh

 

Ánh mắt chan vào đêm bình yên,

 

Xiết bao bình yên

 

 

Mùa Thu ơi xin lắng nghe xem

 

Hà Nội nhỏ, nơi chúng mình góc nhỏ

 

Nghe lóc cóc tiếng thu nào xưa cũ

 

Vẳng lòng xa theo gió heo may

 

 

Mùa Thu ơi khi ấy tóc em bay

 

Như ngắn lại một thời anh trai trẻ

 

Để giờ hỏi những tháng năm, thật khẽ:

 

Bây giờ em... ?

Em ở nơi nao... ?

 

(tháng Tám rồi, ngày 20...)

 

_______

 

(*): Tháng 3, mùa những hàng Xà cừ cổ thụ sừng sững cao vút trút lá vàng xuống con phố đôi, lá bay bay như mùa Phong trút áo miền Bắc Âu lạnh, xa...

 

 

 

 

.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

.

 

 

 

Hoa Sữa ?

 

.........

 

Trắng là sương, là đêm, là đây

 

Đường khuya vắng, bước vang từng ngõ vắng

 

Rớt vào tim thêm những vệt hao gầy

 

 

Có một ngác ngơ hay gì đó đang bay

 

Nhè nhẹ lắm dưới đèn vàng, rất lạ

 

Thấm cả đắng cả ngọt mềm, băng giá...

 

Với nồng nàn hơi thở tình yêu

 

 

Có một hồn hoang hay gì đó rất phiêu diêu

 

Cứ lặng lẽ và vô tình từng kẽ ngón

 

Đan vào tóc vào da, vào mắt môi... rồi chập chờn đi trốn

 

Giữa miên man hoài niệm thuở nào

 

 

Có bồng bềnh như tít tận trên cao

 

Nơi sâu thẳm miền đêm lấp lánh

 

Ai đó rắc về đây, se sẽ lạnh

 

Bụi thuỷ tinh màu như sữa như sương

 

 

Có thứ gì đây như trả nợ yêu thương

 

Bỏ day dứt để gom về trăn trở

 

Người đếm bước bỗng thấy rằng: Dang dở

 

với Dở dang vẫn những bước chân này

 

 

Còn ở đó,

 

ngước mắt lên, với ngàn sao nhấp nháy

 

Lại nữa một mùa Hoa Sữa bay...

 

 

 

 

 

.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

.

 

 

Chiếc Lá

 

 

Hình như trên tóc tôi rất khẽ

 

Rớt âm thầm lá nhỏ lúc đường quen

 

Mang theo nữa chút gì dịu êm

 

Và gắt nhẹ như là lời trách giận

 

 

Vuốt mái tóc để rồi tôi ngơ ngẩn

 

Xoè ngón tay: Cánh lá chập chờn xanh

 

Chập chờn úa với giao mùa xáo động

 

Chập chờn Thương và Nhớ ở trong lòng

 

 

Có thể nào... Chiếc lá biết được không

 

Em đã định rớt buông lại đậu nhầm xuống tóc

 

Tóc đen bạc sững sờ cho thoáng chốc

 

Tưởng thấy mình xanh lại thuở nao

 

 

Ngước mắt lên tìm cuống lá trên cao

 

Chợt nghe vẳng một lời nguyện ước

 

Khắc thương yêu ở quãng nào phía trước

 

Lúc Ai hẹn về khi Hoa Sữa đầu Đông

 

 

 

 

 

.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

.

 

 

 

Có những "Đôi khi..."

 

 

 

Có đôi khi ngả lưng mình xuống cỏ

 

Chai rượu buồn

 

Trăng trắng xoá

 

Tàn đêm

 

 

Có đôi khi nhón những bước thật êm

 

ta ngó lại vùng đời xưa tan tác

 

thấy chiếc bóng của mình đi lạc

 

mãi vào đêm,

 

ngơ ngác

 

liêu xiêu

 

 

có đôi khi mình bé nhỏ biết bao nhiêu

 

khi đứng trước dòng đời kia ngầu sóng

 

 

có đôi khi thấy lòng trống rỗng

 

nhưng vẫn cồn lên bao nhung nhớ thuở nào...

 

 

 

 

 

.

 

.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...