Jump to content
Sign in to follow this  
thanhhuan0909

Trang thơ thanhhuan0909

Recommended Posts

 

TÂM SỰ NGƯỜI LÍNH BIỂN.

 

Chiều nay anh nhớ biển mùa đông

Gió bấc heo may thổi trong lòng

Chia tay năm ấy -ai còn nhớ..?

Bên bờ biển xanh chút nắng hồng.

Hải phòng nơi đó sao nhớ thế..!

Trập trùng ngọn sóng -nhớ thuyền câu,

Nhớ cả dáng em ,nhớ con tàu.....

khi buổi chiều tà trên bến cảng.

có ai đứng đó -đợi anh về.

Áo mỏng mong manh ,môi lạnh tê

Mắt em dõi theo từng con sóng..

Từng con tàu -nơi ấy có anh.

Người lính đảo xa chính là anh,

Yêu em -cô gái miền duyên hải,

Dừa xanh trái ngọt tay em hái

Gửi về anh ,nơi lính đảo xa.

Em đón anh một chiều lộng gió

Khi thuyền về con nục,con thu

Khoang cá đầy,tấm lòng anh đó,

Gửi về em cô gái hậu phương.

Anh lại đi -khi cánh phượng cháy đỏ

Một mùa hè ,rồi lại một mùa thu,

Và một mùa đông nữa gió lùa

Cái gió heo may chất đầy kỷ niệm.

Chiều nay lại một chiều biển nhớ

Biển nên thơ,biển thật mộng mơ,

Nơi con sóng bạc đầu trắng xoá

Nơi đảo xa có người lính biên phòng.

 

THÀNH HUÂN-19/12/08.

 

Share this post


Link to post
Share on other sites

 

MẸ-người đàn bà số 1.

 

Tôi yêu anh từ mùa hè năm ấy

Lúc sân trường phượng vĩ trải đầy hoa.

Tiếng ve vang như tiếng lòng ta,

Một chiều hè xa mái trường kỷ niệm.

 

Nhớ buổi liên hoan chiều hôm ấy,

Cái nắng hè như cháy xạm màu da.

Mắt nai buồn -xa xăm cây phượng vĩ...

Tà áo em bay trong cái nắng chiều hè.

 

Hai đứa trở về trên con đường nhỏ

Dọc bờ đê lồng lộng gió chiều,

Cánh đồng trơ gốc dạ liêu xiêu,

Bóng em nghiêng với nắng chiều cùng gió.

 

Buổi chiều ấy -anh đã ngỏ lời yêu !

Nhìn mắt anh ,tôi muốn nói bao điều...

Nhưng chỉ nhìn mà không dám nói..?

Một cái gật đầu,vậy là tôi đã yêu anh.

 

Tháng năm trôi,mỗi đứa một phương trời,

Anh là lính,trở lại mái trường là tôi.

Với trang sách và giấy trắng bảng đen.

Anh không diễm phúc được là sinh viên...

 

Anh là lính trong hàng quân,

-Những người đi giữ nước.

Còn tôi vẫn miệt mài trang sách

Ngày lại đêm gom kiến thức cho đời.

 

Sáu năm trôi qua dưới mái trường đại học

Ngày ra trường cũng chẳng còn xa,

Tôi trở thành người thầy thuốc, người bác sĩ đa khoa.

Giữ lời hẹn, ra trường chúng tôi làm đám cưới.

 

Một đám cưới nghe chừng rất vội

Thời chiến mà đâu có lắm thời gian.

Vui thì rất vui nhưng tiết kiệm và giản đơn.

Anh lại ra đi-vợ chồng tôi là thế đó.

 

Cuộc đời tôi và anh gắn bó,

Nhưng sự đời sao cứ trớ trêu thay.

Trên vai anh bên tình bên hiếu,

Làm cho tôi phải suy nghĩ thật nhiều...

 

Về quê anh nơi xóm làng thân thuộc,

Hay ở lại thị thành,nơi chốn phồn hoa.

Anh bảo tình của hai ta,

Phải đẹp như những bài ca đẹp nhất.

 

Tôi hiểu anh, anh muốn có mẹ và tôi.

Với anh mẹ là tất cả cuộc đời..!

Với tôi là người mang cho anh hạnh phúc,

Cho anh những ước mơ rất thực,

 

Rất mộng mơ, xây đắp một cuộc đời.

Không có tôi, anh không có tiếng cười con trẻ.

Thế giới này ngày mai cũng thế,

Cả vũ trụ còn gì để sinh sôi..!?

 

Hạnh phúc ngập tràn với những lứa đôi.

Tôi với anh môi kề vai ấp,

Hai trái tim cùng nhau đập nhịp,

Xây cuộc đời,xây hạnh phúc tương lai.

 

Nhưng với anh- mẹ mới là người đàn bà số một.

-Bởi mẹ sinh ra anh,

Sinh ra những điều để tôi và anh yêu thương nhất...

Cảm ơn mẹ thật nhiều, mẹ của anh cũng là mẹ của tôi.

 

Thành Huân 0909

Share this post


Link to post
Share on other sites

 

LỚI TẠ TỪ.

 

Em ở đầu sông,anh cuối sông.

Hai đứa ở hai đầu nỗi nhớ !

Muốn đến bên nhau quả thực là khó?

Nên thôi đành anh mãi chỉ mình anh.

 

Từ nơi đầu sông em ơi có biết?

Anh góp nhặt cánh bèo,

Biết cánh bèo nào là của em?

Anh mãi giữ để nỗi nhớ dày thêm...

Cho kỷ niệm của anh và em còn lưu lại mãi.

Dù biết rằng tháng năm trôi không bao giờ trở lại.

Cóp nhặt bóng hình em có lẽ chỉ mình anh..!

Nửa cuộc đời tóc anh chẳng còn xanh,

Nhưng vẫn thầm mơ một cuộc đời hạnh phúc.

Ở mãi bên em trao nụ hôn nồng,

Bù đắp cho em những năm tháng chờ trông.

cái hạnh phúc giản đơn nghe chừng sao mà khó thế!

Khoảng cách hai ta như trời với bể.

Bể ồn ào, trời có thấu hay chăng?

Bể nổi sóng đã biết bao năm?

Bể giận hờn vô cớ rồi lại về phẳng lặng.

Đấy là lúc biển buồn-như anh nhớ về em!

Này em ơi. . .!Nếu như anh có thể...

Anh không làm con sông để chờ em nữa...

Bởi sông chảy hoài mà có thấy em đâu?

Nếu như có thể...anh xin làm một áng mây trôi

Cứ theo gió chiều lửng lơ bay mãi...

Bay đến tận cùng trời cuối nẻo đường xa.

Hay anh xin làm một bông tuyết trắng

Để Cơn lạnh lòng nhờ gió mang đi,

Và đến mùa giáng sinh anh sẽ lại quay về...

Cùng ông già noel mang quà cho lũ trẻ.

Anh sẽ thấy hạnh phúc -dù chỉ là nhỏ bé.

Không tơ hào hay vướng bận tình duyên.

Thì em nhé... mối tình này em hãy bỏ quên !

Và chờ anh vào kiếp sau gặp lại.

Tình của ta sẽ không còn ngang trái !

Không còn trở lực nào ngăn cản nữa đâu.

Hạnh phúc giản đơn như đôi bồ câu,

Giang cánh bay khi mỗi độ xuân về.

Thế em nhé-người yêu nhỏ bé của giêng anh..!

 

THUỘC VỀ NHAU.

 

 

Vẫn biết rằng em không còn lưu luyến..!

Nhưng kỷ niệm cuộc đời cứ mãi còn đây..!

Vẫn luôn ẩn hiện qua những phút giây...

Bao ảnh đẹp đã đi vào tâm khảm

Muốn xua đi cho cuộc đời thôi ảm đạm,

Muốn vui với chén rượu nồng cay,

Muốn thả mình vào những cơn say,

Nhưng thật khó,đời không làm thế được?

Còn bao công việc bộn bề phía trước,

Đang chờ ta,đang vẫy gọi lòng ta.

Còn chút hơi thở ,ta còn phải xông pha..

Còn trái tim ta còn phải cống hiến..!

Sức này nhỏ mọn chỉ như giọt nước trên biển,

Sẽ hoà tan khi rớt xuống nơi này.

Và ngày mai ...và cả ngày mai nắng cháy..

Lại yêu thương và vẫn sống với cuộc đời.

Dù rằng cũng chỉ một khoảng đời thôi.!

Nhưng cuộc đời sẽ trở thành bài ca bất tận.

 

Ta yêu nhau nhưng ta đã từng hờn giận..!

Và rồi ta lại đến bên nhau

Thì em ơi có phải duyên xưa đã bắc cầu?

Để cho hai đứa thuộc về nhau mãi mãi.

 

MỘT CÕI MƠ !

 

 

Thì em ơi...!anh sẽ cảm ơn cơn gió lành,

Đã giành cho anh những giây phút bình yên.

Đã cho anh có thêm một niềm tin

Rằng:em vẫn là người yêu thương anh nhất!

Dẫu không tin đó là sự thật

Hạnh phúc trở về từ một cõi mơ.

Thì anh lại viết tiếp những vần thơ

Những bài thơ khi xưa còn dang dở..

Em đã đánh thức tâm hồn tưởng chừng như vụn vỡ.

Ta làm lại từ đầu từ những bước đầu tiên...

Lại mộng mơ,không vướng mọi ưu phiền,

Lại trắng trong vô tư như ngày còn thơ bé.

Bỗng chốc hoá thân trở lại thời son trẻ,

Em lại nũng anh như thưở ban đầu

Trên bước đường ,hai đứa nắm tay nhau..

Em vấp vào ngọn cỏ lau chực ngã

Mắt thơ ngây bờ mi hoen dòng lệ

Bắt đền anh,anh phải cõng em rồi..

Ngồi trên lưng anh, em lại rộn tiếng cười.

Tiếng cười át cả tiếng gió đang bay bay...

 

Kỷ niệm năm xưa vẫn cứ vơi đầy,

Luôn theo anh về trong tháng ngày nhung nhớ.

Cả cuộc đời này ,anh vẫn chờ cơn gió..

Cơn gió lành mang em đến bên anh.

 

HẠNH PHÚC ĐANG CHỜ.

 

Vẫn biết rằng tình đầu em lỗi hẹn

Nhưng mộng uyên ương ta cứ mãi còn!

Cho dù ở hai đầu thương nhớ

Anh sẽ giành cho em cả chiều tím hoàng hôn.

 

Từ nơi xa ...em ơi có biết?

Anh thầm mơ một mối tình tha thiết,

Như cây xanh mong nắng ngày hè

Như sân trường mong những tiếng ve..

 

Em ơi...Nếu như em là con thuyền nhỏ?

Tháng ngày lênh đênh tìm bến đậu.

Thì bến bờ anh còn nguyên ở đó,

Chờ thuyền em đã biết bao năm?

 

Nếu như em lỗi hẹn cùng dòng sông?

Nơi em đã từng ôm mộng tơ duyên.

Thì em nhé -hãy vững niềm tin,

Sông vẫn đợi ,con thuyền xưa vẫn đợi.

 

Đừng để nỗi sầu xâm chiếm con tim !

Đừng để tâm hồn vướng ưu phiền,

Đừng ôm hoài niệm gì xưa cũ,

Đừng để lòng mình đánh mất niềm tin.

 

Hãy vui cho đời ta trẻ lại...

Mãi mãi sẽ là bông hồng tươi thắm ngát hương.

Ta lại vững tin trên đường ta bước tiếp...

Hạnh phúc đang chờ...đâu phải là giấc mơ.

 

 

Thành Huân 0909

Share this post


Link to post
Share on other sites

 

THƠ TÌNH NGƯỜI LÍNH BIỂN.

 

Anh viết thư này gửi cho em !

 

Từ nơi đảo xa trập trùng bão tố.

 

Mùa tháng tư mặt trời ửng đỏ...

 

Gió mênh mang trên biển lớn mênh mang.

 

Nỗi nhớ trong anh cứ thế ngập tràn,

 

Ngóng về em nơi quê nhà xứ lạng.

 

Gió mùa về,cơn gió cuối mùa xuân.

 

Hoa đang nở,chim rộn tiếng xa gần

 

Nắng và gió tần ngần bên hẻm núi,

 

Khói toả lan với mây trời hư ảo.

 

Từ nơi anh..!một người lính đảo.

 

Sóng biển khơi ,gửi nỗi nhớ vô bờ.

 

Theo con tàu thức cùng với biển.

 

Mắt dõi xa tìm con tàu lạ.

 

Chắc tay súng ,giữ cho Tổ quốc bình yên.

 

Anh viết thư này gửi cho em !

 

Nơi quê nhà sắp vào mùa gặt rộ,

 

Trên cánh đồng dập rờn sóng lúa

 

Có dáng hình em khắp nẻo đường quê.

 

Những vạt lúa thơm theo bước chân em về.

 

Sân nhà ta một màu no ấm.

 

Nơi đảo xa anh chắc thêm cây súng...

 

Giữ bình yên cho Tổ quốc thân thương.

 

Cho mùa xuân thắm mãi với quê hương.

 

Để trẻ thơ yên giấc những đêm trường,

 

Cho mối tình đôi ta thoả lời hẹn ước.

 

Hạnh phúc thật-đâu phải là giấc mơ.

 

Share this post


Link to post
Share on other sites

 

ĐỢI EM...!

 

Anh đang đợi em ở vườn đào,

Vườn đào rộ nở ,gió lao xao.

lao xao trong nắng vui ngày mới,

Ngày mới xuân về đẹp biết bao ?

Biết bao năm tháng anh chờ đợi !

chờ đợi hao gầy cả nắng mai,

Nắng mai không bằng nắng chiều hôm?

chiều hôm nắng quái cuối thu dồn

Thu dồn làm xám cả bưởi xanh,

Xám cả buồng cau với nhánh tình.

Thu đang về gieo sầu vào gió,

Gió thu về lá vàng lại rơi...

Dù em không tìm ,anh vẫn đợi,

Đợi em xuân mới đón em về.

Share this post


Link to post
Share on other sites

 

VƯỜN ĐÀO XƯA.

 

Vườn đào xưa vẫn còn đây?

Mà người xưa ấy bây giờ ở đâu?

 

Đã qua năm tháng héo sầu

Chờ người mỏi mắt lòng đau tháng ngày.

 

Nhớ người từ buổi chia tay

Hình ai trong mắt đắm say chuyện tình.

 

Đêm qua đến buổi bình minh

Hoa đào lại nở người tình ở đâu?

 

Chợ tình vẫn thắm sắc màu

Dìu dặt thứ bảy trao nhau tiếng cười.

 

Từ xa tiếng sáo gọi mời

Tiếng kèn lá với đàn môi dập dồn.

 

Đêm khuya sương cứ dần buông

Bóng ai chìm khuất đêm trường núi non.

Share this post


Link to post
Share on other sites

 

E...NGẠI..!

 

Chiều qua anh tiếp người dưng

hôm nay nếu ngại em đừng có sang?

 

Đào anh hoa đã gần tàn

Bướm ong có đến chẳng màng được chi?

 

Tháng năm cứ đuổi xuân đi

Đã qua cái tuổi tình si dại khờ.

 

Bây giờ thương mận nhớ mơ...

Chỉ sầu cho những lời thơ thủa nào.

 

Em ơi...! em chớ có vào ?

Vườn cây thì có ,phấn đào đã phai.

 

Đào tàn chỉ có nay mai...

Hãy chờ kiếp khác-tình ai đợi chờ.

Share this post


Link to post
Share on other sites

 

ĐỢI EM-NHƯ MÙA ĐÔNG ĐỢỊ NẮNG.

 

Ta đợi em như mùa đông đợi nắng !

Dẫu muộn mằn vẫn cứ ngóng cứ trông.

Vẫn chờ ai trao trái tim hồng ?

Để xoá đi cả mùa đông giá lạnh.

 

Cho xuân về cây trái lại đơm hoa,

Cho nắng hồng sưởi ấm lòng ta..

Cho tình yêu mặn mà hương sắc.

Sẽ mãi là mùa xuân đích thực của đời.

 

Share this post


Link to post
Share on other sites

 

THƠM LÂY

 

Em ơi hãy hiểu lòng anh !

Đoạn tình đẹp nhất- tuổi xanh lỡ rồi !

Tháng năm cứ thế dần trôi,

Đời anh lệ rớt -chảy đôi hai hàng.

Vẫn mong ai đó xuân sang...

Hạnh phúc ngập tràn,anh cũng vui lây.

 

 

AI ĐỢI AI. . .?

 

 

Bên em đợi mà bên anh cũng đợi ?

Hai đợi hai chờ có chi đâu?

Nếu cả hai ta cùng đợi nhau?

Thì em nhé ,đành một bên cất bước.

Em đi trước hay anh đi trước?

Nhưng đích về chỉ là một mà thôi?

Nếu kiếp này ta đã chung đôi!

Thì câu đợi có nghĩa gì đâu em nhỉ?

 

Có chăng chỉ đợi chờ câu ví

Để cho ai thêm vui chút xuân sang.

Để cho mây bay mãi non ngàn

Cho gió lang thang với đất trời nơi ấy.

 

Em ơi nếu như em cảm thấy..

Từ đợi của anh không hợp với em!

Thì em nhé -anh xin thêm một chữ...chờ.

Để hồn ai sẽ mãi đẹp như thơ,

Không vương vấn bụi đời kiếp trước.

Và ai sẽ yên tâm trên nhịp cầu ô thước,

Đón ai về xây hạnh phúc tương lai.

 

Cứ để mặc ai ôm hoài chữ đợi!

Dù biết rằng chẳng biết đợi ai?

Share this post


Link to post
Share on other sites

 

PHÍA KHÔNG EM

 

Phía không em...

Bầu trời không có nắng.

Biển ồn ào...

Gió thấy mình lẻ loi.

Trăng rớt rồi,

Màn đêm trong hoang lạnh.

Một mình anh..

Cô quạnh giữa màn đêm.

Cây ghi-ta

Không ngân lên tiếng nhạc.

Đứt dây đàn

Không có cung thanh.

Chỉ có cung trầm

Nghe buồn não nuột.

 

Ở phía xa

Bài thơ ai lỗi nhịp.

Gió chơi vơi

Ôm nỗi nhớ trong mình.

Chờ bình minh

Mùa tháng tư đầy nắng.

Cơn mưa về

Hoa gạo đỏ cành cao.

Có con chim

Bắt cô trói cột.

Gọi hè về

Trong đêm tháng tư.

 

Phía không em

Cũng như phía không anh.

Đêm lẻ loi

Nỗi sầu khôn tả.

 

 

******

NGÓNG VỀ EM

 

Tháng tư về

Anh nhớ em lắm lắm.

Gió hạ về

Với cái nắng chiều hôm.

Anh đợi em

hết ngày lại đêm !

Ngóng về em

Nơi chân trời xứ lạ.

Lời thơ gần

mà người sao xa quá.

Nhớ thương nhiều

Anh chẳng biết làm chi?

Nghe hè về

Mùa xuân lại qua đi.

Anh vẫn mong

Và anh vẫn cứ đợi.

Dù biết rằng

Thời gian và khoảng cách,

Cứ như thế

Như thế mãi dần trôi.

Niềm hy vọng

Mỏng manh như chiếc lá.

Lòng đớn đau

khi cơn gió khẽ lay.

Lòng thấy vui

khi ánh nắng tràn đầy.

Nghiêng màu xanh

Ngóng về phương ấy.

Anh biết rằng -phương ấy có em.

 

THÀNH HUÂN 0909

Share this post


Link to post
Share on other sites

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Guest
Reply to this topic...

×   Pasted as rich text.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Loading...
Sign in to follow this  

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...