Jump to content
NGUYENTHI DA THAO

THÔI ! TÓM LẠI . . .

Recommended Posts

Khúc Ly Biệt

 

 

Tạm biệt nhé

Vành trăng ngoan

Bật khóc

Mỏng manh bay

Áo lụa về trời

Lang thang hỡi

bóng hình vô định

Câu thơ giờ

Rớt ngọc ngậm sương mai

Tha thướt quá em hoà cùng gió

Khúc nhạc nào cất tiếng bi ai

Ngủ đi nhé

Hỡi thiên thần bé nhỏ

Tiễn em về nơi đó

Thiên thai

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài thơ tưởng nhớ Nguyệt Thảo tôi dự định sẽ in trong tập thơ Giọt Lệ Trăng.

Nhưng do thấy thời gian chuẩn bị in tập thơ này còn khá lâu nên tôi đã gởi in báo.

Nay bài thơ đã được in trên báo Văn Nghệ Trẻ, tôi xin được post lại bài thơ này ở đây cũng là một nén nhang thắp để tưởng niệm một người bạn thơ tài hoa nhưng mệnh bạc ...

 

07.jpg

 

Biệt khúc

khóc bạn thơ Nguyệt Thảo

Tạm biệt nhé

Vành trăng ngoan của cỏ

Áo mỏng em bay tha thướt về trời

Ta ở lại với nỗi buồn của gió

Mãi lang thang tìm từng mảnh sao rơi .

 

Mong manh thế ?

Những vần thơ nạm ngọc

Bỗng vỡ tan trong bão táp vô thường

Thiên thần hát

Hay thiên thần bật khóc ?

Cung đàn trầm lấp lánh những hạt sương .

 

Em đi mãi

Với nụ cười trong mắt

Dẫu nhánh cỏ thơm sớm gãy vụn xa lìa

Bóng nguyệt ấy sáng nay vừa lặn tắt

Sẽ lại sáng bừng

Nửa quả đất

Phía bên kia …

 

(Báo Văn Nghệ Trẻ ngày 3-8-2008)

 

Thanh Trắc Nguyễn Văn

 

(Báo Văn Nghệ Trẻ có biên tập sửa chữ "khóc Nguyệt Thảo" thành chữ "Nhớ Nguyệt Thảo" khi đăng bài thơ này)

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Bài thơ tưởng nhớ Nguyệt Thảo tôi dự định sẽ in trong tập thơ Giọt Lệ Trăng.

Nhưng do thấy thời gian chuẩn bị in tập thơ này còn khá lâu nên tôi đã gởi in báo.

Nay bài thơ đã được in trên báo Văn Nghệ Trẻ, tôi xin được post lại bài thơ này ở đây cũng là một nén nhang thắp để tưởng niệm một người bạn thơ tài hoa nhưng mệnh bạc ...

 

07.jpg

 

Biệt khúc

khóc bạn thơ Nguyệt Thảo

Tạm biệt nhé

Vành trăng ngoan của cỏ

Áo mỏng em bay tha thướt về trời

Ta ở lại với nỗi buồn của gió

Mãi lang thang tìm từng mảnh sao rơi .

 

Mong manh thế ?

Những vần thơ nạm ngọc

Bỗng vỡ tan trong bão táp vô thường

Thiên thần hát

Hay thiên thần bật khóc ?

Cung đàn trầm lấp lánh những hạt sương .

 

Em đi mãi

Với nụ cười trong mắt

Dẫu nhánh cỏ thơm sớm gãy vụn xa lìa

Bóng nguyệt ấy sáng nay vừa lặn tắt

Sẽ lại sáng bừng

Nửa quả đất

Phía bên kia …

 

(Báo Văn Nghệ Trẻ ngày 3-8-2008)

 

Thanh Trắc Nguyễn Văn

 

(Báo Văn Nghệ Trẻ có biên tập sửa chữ "khóc Nguyệt Thảo" thành chữ "Nhớ Nguyệt Thảo" khi đăng bài thơ này)

 

Hôm bữa Thợ có đọc bài này trên VNT.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đọc lại những bài viết của NT chợt buồn tiếc cho một cây viết nữ tài hoa bạc mệnh. Gửi em bài viết mà tôi đã không post ở đây khi em còn sống:

Trái tim hát lời hân hoan

 

 

Em ơi anh nói điều này

Đắng cay quá đủ giờ này hãy yêu

Mỉa mai chua sót đã nhiều

Mong em hãy nói lời yêu ngọt ngào.

 

Cuộc đời vẫn đẹp biết bao

Cớ sao em cứ ngoáy vào niềm đau?

Dẫu rằng có bội bạc nhau

Cũng xin tha thứ khi đầu còn xanh

 

 

Oán hờn đời mãi sao đành

Hãy yêu lần nữa cho lành vết thương

Chia bôi hai đứa hai đường

Cũng xin ngoái lại mà thương lấy mình.

 

Đằng đông rực rỡ bình minh

Mặt trời thúc giục gieo tình nơi em.

Mãi không chán, chẳng cả thèm

Em mau mau vén màn đêm cuộc tình.

 

Tình cũ chết, duyên tái sinh

Quỳ trước thập giá biết mình ngộ không?

Vẫn nghe khao khát trong lòng

Lửa tình còn rực mãi không lụi tàn.

 

Trái tim hát lời hân hoan

Tình thơ lai láng ngập tràn nơi em./.

 

Hà nội, ngày 25/04/2007

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

bao lâu nay... cứ ngỡ thế gian này không có những thi sĩ kế thừa và tiếp tục chiều hướng của Du Tử Lê

 

tìm được người

 

lại còn rất trẻ, lại là con gái, lại rất có cá tính / chín chắn trong suy nghĩ, câu/lời thơ - rất riêng/biệt, rất Nguyệt/Thảo

 

thì lại quá muộn

 

không gặp được ngừơi

 

phải chi người còn sống thì có lẽ tôi sẽ coi người như một tri kỷ

 

http://community.vietfun.com/showthread.php?t=575420

 

 

________________ tình yêu: những mũi đinh-dằn-vặt_____________________

 

 

mai sau, tôi sẽ là đom đóm

lập loè, thấp thoáng bãi tha ma

vì em, tên đã trên bia đá

giun dế từng khuya tập đánh vần

 

mai sau, em sẽ là sao sáng

đêm ngữa mặt trông, lệ là sương

chùa hoang, Di Lặc không cười nữa

cúi mặt, ôm bụng trong chiếu rơm

 

mai sau, thơ vỡ, vụn như cát

ai vẽ trái tim, sóng xoá đi

ước mơ dạt mãi về tâm-khảm

không lâu đài, chỉ những nhánh rêu

 

mai sau, gió chất đầy tóc rối

sợi thun buột chặc bó-lỗi-lầm

chân ai, mười ngón chân đã rễ

mà mắt vẫn vời vợi phương xa

 

mai sau, mưa gục đầu dưới phố

nỗi nhớ vàng theo ánh đèn đường

lảo đảo từng bóng xe qua, lại

giữa mộng / thật, em sẽ ở đâu ?

 

mai sau, kẻ si tình nhắm mắt

lưỡi dao cùn: xuyên ngực, chỗ tim

trên môi, phảng phất nụ-hoan-lạc

mời đám ruồi xanh làm: sãi, sư

 

mai sau, em có nhiều nhắn, gửi

cũng đã muộn rồi, em biết không

hồn tôi: đã lấm đầy đất, cát

và thịt, xương: lúc nhúc bọ, giòi

 

mai sau, tôi bước lên thánh giá

vạn thiên thần theo, cánh gãy đôi

tình yêu: những mũi đinh-dằn-vặt

đóng mãi vào tôi, đóng thản nhiên....

 

___________

 

tháng tám | 2008

Fobio

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nhớ Nguyetthao

Ba mươi năm trước

Em bước vào đời

Ầu ơ tiếng khóc

Quấn lời mẹ ru

 

Ba mươi năm sau

Thân về lòng mẹ

Hồn em quạnh quẽ

Giờ vui nơi nào

 

Trong giấc chiêm bao

Còn nôn nao đợi*

Tóc dài tóc rối

Tìm nhau góc giường* ?

 

Ôi ôi thương thương

Phận đời đen bạc

Đâu đây vương vương

Nỗi niềm chao chát

 

Vắng em trăng nhạt

Thiếu em cỏ mờ

Dăm lần thảo vấn*

Tự tình câu thơ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

một người bạn thân của tôi, mới viết một bài về Nguyệt Thảo, xin được đăng lại ở đây

 

http://community.vietfun.com/newreply.php?...y&p=6347212

 

Đọc xong 1 bài thơ , cảm nhận đầu tiên của tui là lắng nghe cảm xúc của mình trước khi phân tích từng câu , từng chữ của bài thơ .

 

Đọc thơ NT cảm xúc đầu tiên của tui là sự cay đắng tình đời , mỗi bài thơ là một nhát dao đâm sâu vào nỗi đau tột cùng nằm sâu trong tâm khảm . Nhưng tui cũng cảm nhận ra rằng thơ NT chất chứa sự cùng đường của tình yêu và cuộc sống , mỗi ý thơ như dắt người ta đi vào 1 con đường hầm không lối thoát (chỉ có 1 , 2 bài có chút lạc quan mà thôi) . Tôi nhận thấy trong thơ NT dùng rất nhiêucầu có ý tuyệt vọng , tận cùng của cuộc sống , như câu :

em thích nhất

tên Nỗi Buồn Tận Thế

 

Điểm nữa là tui thấy rất nhiều bài mang Chúa Phật và cây thánh giá vào thơ , tui nghĩ NT cũng như Nguyễn tất Nhiên , có người yêu khác đạo ... nhưng thơ NT cay đắng hơn nhiều .

 

Vì ta đã / chán nhau từ trong ấy

chán ra ngoài / tràn qua mắt qua tay

nên những bữa cơm chiều nào cũng vậy

trả cho no / no ơn tháng tình ngày

 

.................

 

Vì ta đã chán nhau / từ chỗ ấy . . .

chán xuống chân / chán qua ngực lên đầu

nên những cơn say đêm nào cũng vậy

ta ngật ngừ cấu xé trả thù nhau

 

 

Thơ trăn trối : mỗi linh hồn một tội

mỗi cuộc tình một luyện ngục đời sau

 

Tui thích thơ NT vì nó có những nổi đau rất thật , nó chạm vào những vết thương lòng của tui 1 cách mạnh mẽ , đời ai chưa 1 lần đứng trước vực thẳm tuyệt vọng .

Rồi hình như chúa cũng dạy

mỗi người có cây thánh giá riêng

một nửa đời còng lưng vác

để chờ ngày

treo dọng ngược mình lên !

 

 

.............

 

 

Những lời tôi đánh rơi

những lời tôi làm mất

có chín phần chân thật

có một phần dối gian

....

 

Chín lời tôi nói chơi

một lời tôi nói thật

là lời tha thiết nhất :

tình yêu sẽ đổi màu

 

......

 

Em như quán lỡ chợ đời

Nơi anh cần một chỗ nghỉ

(Như khi thèm một con đĩ )

để buồn vui nhau qua đêm

 

 

 

Quá thật phải không ?????????????

 

Bên cạnh đó thường bắt gặp nhiều câu mang ý nghĩa rất sâu , rất bén nhưng lại được diễn đạt bằng lời lẽ rất bình thường :

 

để kiếp sau gặp nữa

vẫn chừng ấy buồn thôi

 

Còn bài này thì rất sâu , càng đọc càng thấy thấm :

 

NÓI VỚI NGƯỜI

 

 

 

Chẳng dựng đời nhau được

thì dựng người nhau lên

bằng dựng tình nhau trước

trái tim mình ưu tiên

 

 

Chẳng cởi áo nhau được

sao cởi lòng nhau ra

em dài tia mắt mắt ướt

anh nhọn ý dâm tà

 

Cả đời mình quanh quẩn

Như giọt máu quẩn quanh

Như bàn tay lẩn thẩn

Lúc em ngồi bên anh

 

Thử dựng hồn nhau ngược

để nuôi tình nhau xuôi

em trôi / chìm con nước

anh bay / lửng khoang trời

 

Một u tình bụi bặm

đóng váng sầu kinh niên

hai hoang hồn không tắm

khối dơ giờ ung viêm

 

Lật quay người nhau lại

để căm thù nhau thêm

còn căm thù nhau mãi

mở toang lòng nhau xem

 

 

mở toang lòng nhau thuộc

phải dựng người nhau lên

dựng nên tình nhau được

sẽ ru đời nhau yên

 

 

nguyetthao0807

 

 

Nhưng với thơ NT ấn tượng nhứt trong tôi là những ý tưởng mới lạ và cách dùng từ táo bạo :

 

Hết đổ thừa em

lại đổ thừa cho Chúa

anh hèn như con chó

của lão ăn mày điên

 

........

 

Ôi ! một gã khờ

sống đời quan thái giám

con ruột bà lãnh cảm

con ghẻ bác liệt dương

ơi ! tầm thường

và hèn hơn thế nữa . .

 

Chửi rất sáng tạo , rất ấn tượng :lol: :lol:

 

 

 

Cây thập giá không còn trên vai Chúa

Chúa lúc này trên vai quỷ công kênh

tình những ngày cuối tháng điêu linh

mình dặn dò phải yêu nhau dè sẻn

 

...........

 

 

 

mong tết qua như xong ngày kinh nguyệt

để cuối năm tôi vui bữa giỗ tình người

ai mang cả mùa xuân đi biền biệt

mười hai tháng tròn mừng nỗi hận thôi nôi

 

.............

 

Em vẫn chờ đợi anh

như chờ ngày tận thế

em vẫn tin vào Chúa

như tin đứa sở khanh

 

.............

 

Vì em cứ

CẤT KỸ CHÚA TRỜI TRONG ÁO NGỰC

CỬA THIÊN ĐÀNG CHỐT CHẶT GIỮA HAI CHÂN !!

 

Những câu này rất độc , và rất máu lửa , yếu yếu sẽ không dám viết ra , những kẻ làm nô lệ cho những cái hay nhưng đã cũ sẽ không bao giờ dám nghĩ tới . Và ngay cả tui , cho dù có nghĩ tới cũng không dám viết ra .

 

 

Đọc bài thơ cuối cùng tuy mấy câu đầu tỏ vẽ đã sẳn sàng ra đi :

 

Tôi phải đi đây. ngày đã cạn

đêm đã cùng, năm tháng đã thôi

vui đã đủ, giận hờn đã chán

còn nghĩa gì mảnh xác thân hôi !

 

 

Nhưng mấy câu cuối , thì lại mâu thuẩn với câu đầu , có lẽ tâm trạng của NT rất rối bời , vẫn còn tiếc nuối cuộc đời này rất nhiều . Cái câu : chẳng kịp rồi ! tôi phải đi đây , lập lại tới 3 lần .....

 

nên dành dụm mỗi ngày mỗi tối

nên chắt chiu từng phút từng giây

mà thời gian thì qua rất vội

chẳng kịp rồi ! tôi phải đi đây !!!!!!

 

 

 

Chẳng kịp rồi !

tôi phải đi đây

chẳng kịp rồi tôi phải đi đây !!!

 

....................

 

Xin nghiêng mình bái phục , cho dù lời này đến muộn , nhưng tin rằng hương hồn NT sẽ cảm nhận được .

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nhà thơ Hoài Khánh vừa cho tôi biết bài thơ Biệt Khúc khóc Nguyệt Thảo (post ở trên) đã được tạp chí Cửa Biển của Hải Phòng tuyển chọn và cho in lại trên tạp chí tháng 12 năm 2008. Tôi ở thành phố Hồ Chí Minh nên vẫn chưa có tạp chí này trên tay, chỉ biết tin qua người bạn thơ là nhà thơ Hoài Khánh hiện đang cư ngụ tại Hải Phòng báo tin.

 

Lúc trước tôi và Nguyệt Thảo có trao đổi qua email về chủ đề Tương tư, tôi có viết tặng Nguyệt Thảo bài thơ Tương Tư. Sau này biết Nguyệt Thảo đã có gia đình, sợ bị rắc rối nên tôi không đề tặng và trong bài thơ tôi chỉ để một từ "trăng" (Nguyệt) trong đó. Nay báo Bình Thuận Thứ Bảy vừa cho in bài thơ này, tôi post lên để topic Tưởng nhớ Nguyệt Thảo này lại được đưa lên trang đầu

 

01.jpg

 

Tương tư

 

Người ta nhặt lá tìm thơ

Còn tôi nhặt nắng để lơ ngơ buồn

Phơi tình trên những tiếng chuông

Nghe mùa bão rớt gió cuồn cuộn tan ...

 

Ngậm ngùi là cái sang ngang

Em đi trả mảnh trăng vàng tuổi xưa

Giận hờn sớm nắng chiều mưa

Hợp thương thì ít chỉ thừa chia xa.

 

Em giờ là của người ta

Còn tôi là của phôi pha ngày nào

Giam mình cuối biển trăng sao

Nửa đêm hóa sóng thét gào tìm em.

 

(Báo Bình Thuận ngày 3.1.2009)

 

Thanh Trắc Nguyễn Văn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đọc bài của anh Thanh Trắc Nguyễn Văn – Lá thu mạo muội viết reply nha ..

 

Giờ anh nhặt những bài thơ

Tương tư thả những mối tơ lỡ làng

Bây chừ chuyện cũ sang trang

Chi đi…bỏ lại nhịp đàn mang mang

 

Đâu rồi câu nhặt câu khoan

Đâu rồi điệp khúc giao hòa cho nhau

Bây giờ chị chắc chẳng đau

Mĩm cười nơi ấy , thôi lau lệ buồn

 

Tháng giêng mưa vẫn còn tuôn

Mây đen che kín trăng lên muộn màng

Giấu lòng thành sóng trường giang

Thét gào khản tiếng ..bàng hoàng Người xưa

 

Thôi anh để lại ..nắng mưa

Cho vừa nhung nhớ để đưa Chị về

Mai này trên khắp miền quê

Chị tan trong gió ..vẹn thề bên anh.

 

07.01.2009- Lathu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...