Jump to content

Recommended Posts

Thơ của chú hay thật đấy! Quả là người có tâm hồn thơ nên mọi thứ chú nhìn nhận đều thành thơ cả! Những tâm trạng của bản thân mình nhờ những cảnh vật xung quanh để toát lên những điều sâu kín! Cháu mới tham gia diễn đàn có gì chú góp ý cho cháu với nhé!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Cháu tặng chú bài thơ của cháu trên diễn đàn nhé:

 

KÝ ỨC KẺ THA PHƯƠNG

 

Đêm không ngủ nghe hồn lắng lạ

Nhớ quê nghèo nhớ mẹ nhớ cha

Bao năm sống cảnh xa nhà

Trong lòng trăm sợi nhớ cha mẹ hiền

 

Nhớ tháng ngày vất vả triền miên

Vai mẹ nặng gánh, cha hiền cày đêm

Cuộc đời vất vả ấm êm

Ngày qua ngày lại nhớ thêm quê nhà

 

Nhớ con đường nhỏ gốc đa

Nhớ hàng dâm bụt, cây me sau vườn

Từng chiều đuổi bắt chuồn chuồn

Nghe bà kể chuyện cô tiên, chàng khờ

 

Để đời con đẹp nên thơ

Là nước mắt mẹ, mồ hôi cha hiền

Dù bao khó nhọc ưu phiền

Mong con khôn lớn nỗi niềm mẹ cha

 

Giờ con phiêu bạt phương xa

Ở nơi phố thị xa hoa lạ thường

Vang trong giấc ngủ tha phương

Tiếng ru của mẹ, lời cha dặn dò./.

Nhật Tiểu Phong

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
805192_1205226923.jpg

 

PHẢI CHĂNG ?

 

Phải chăng Em đã quen Anh?

Phải chăng ta đã trở thành thân quen?

Phải chăng Anh đã gặp Em?

"Phải chăng" đó lại được xem như là (...)

"Phải chăng" nếu đổi được hoa?

Để Anh xin tặng như là... tặng nhau .

"Phải chăng" nếu đổi được cau?

Để Anh têm một miếng trầu tặng Em .

"Phải chăng" mà đổi được kem?

Anh mua hai chiếc ăn kèm... hạt dưa.

"Phải chăng" nếu đổi được... dừa?

Uống đi Em - Nếu thấy chưa mát lòng?

"Phải chăng"- Có phải từ lòng?

"Phải chăng" giá phải chăng trong tâm hồn!

Phải chăng giải được nguồn cơn?

Phải chăng được giận, được hờn, được yêu...?

"Phải chăng" - Có phải là nhiều?

"Phải chăng" giá chẳng là điều... phải chăng?

Tuấn Kiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
4938.jpg

 

EM KHÔNG QUÊN THƠ ANH

 

Em không quên thơ Anh

Như trái ngọt nhớ cành

Như biển xanh nhớ cát

 

Thơ Anh như bài hát

Nâng cánh tâm hồn Em

Thơ Anh là ánh đèn

Cho thuyền Em cập bến

 

Thơ Anh là nơi đến

Cho máu chảy về tim

Thơ Anh là cánh chim

Bay giữa trời đầy nắng

 

Thơ Anh là tình lặng

Để Em thổn thức chờ

Thơ anh là giấc mơ

Em tìm về cổ tích.

 

Thơ anh - Em nói thích

Làm anh những ngượng ngùng.

Thơ anh viết lung tung

Nếu không... là thật đó.

 

Tuấn Kiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

DSC_8122.JPG

 

GẦM CẦU BIÊN GIỚI VIỆT LÀO

 

Quê hương Anh ở nơi đâu?

Cớ sao lại ở gầm cầu âm u?

Sáng - Chiều sương lạnh giăng mù

Đêm nghe tiếng suối hát ru nao lòng.

Phu đường - Ai biết, ai không?

Cảm ơn mấy lượt? (há mong gì nhiều).

Biên cương - một dải thân yêu

Rừng xanh, xanh ngắt, mây chiều mênh mang.

Đường quanh co vắt qua ngàn

Truân chuyên bao nỗi, gian nan khôn lường

Bao năm gắn bó với đường

Quản gì ngày nắng, đêm sương, gầm cầu...

 

***

 

Quê hương anh ở nơi đâu?

Có không mái lá dãi dầu che sương?

Quê tôi xa lắm dặm trường

Cây đa, bến nước, mái trường thân yêu

Chiều hè vẳng tiếng sáo diều

Cánh cò bay lả, bao nhiêu ân tình

Xa quê, đến với công trình

Xác xơ mái lá, thương mình, thương ta

Gầm cầu tạm gọi là nhà

Đêm nghe muỗi hát bài ca vương sầu

Bập bùng bếp lửa đêm thâu

Tàu bay, hoa chuối, măng vầu... Phong lưu

Tiếng khèn ai đó dập dìu

Chìm trong sương lạnh đìu hiu miền rừng.

 

Na Mèo Tháng 4 - 2001

Tuấn Kiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
longdem[1].jpg

 

VÔ TÂM

 

Anh "vô tâm" ngủ trọn đêm

Để em thao thức bên thềm ngắm trăng

Nhờ em hỏi với chị Hằng:

Người "vô tâm" có ngắm trăng bao giờ ?

Rừng ơi trút lá cành trơ

Ta không đếm được ta vơ lá về

Để người thao thức khỏi chê

Cho "vô tâm" đỡ bộn bề... "vô tâm"

 

Tuấn Kiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

6d6Cac-lien-chi-tren-dong-song-Tieu-Tuong-huyen-thoai.jpg

 

GIÁ CHỈ...

Anh chưa đến quê em

Chưa một lần thăm sông cầu nước chảy?

Bỗng xa xăm...

Anh nhớ về nơi ấy

Một miền quê ... Anh chưa đến bao giờ?

 

Một miền quê... chỉ có ở trong mơ

Xa tít tắp luỹ tre làng rủ bóng

Gió nhẹ thổi, tiếng tre như đưa võng

Trên sông Cầu soi bóng nhịp cầu Lim

 

Đến với quê em

Bằng nhịp đập con tim

Và hơi thở nồng nàn từ hai phía

Không nói được bởi... lời không trọn nghĩa

Nỗi đau riêng... đâu chỉ một con người

 

Giá chỉ biết để chỉ... nhớ thương thôi

Và xin đủ cho chim trời tung cánh

Nhưng gió bấc, mưa bay và giá lạnh

Sóng ngàn đời... mãi vẫn chẳng rời xa

 

Từ một nơi xa

Nhớ miền quê chưa biết

Nghe trong tim...

Một giọng ca tha thiết

“Người ơi người ở đừng về ... ”

 

Mơ đến quê em

Được tắm nước sông quê

Ngắm nhịp cầu Lim

Nghe câu quan họ

Thuyền lướt nhẹ, buồm căng theo gió

Trên sông Cầu nước chảy lơ thơ...

 

Em biết không?

Chỉ một giấc mơ

Đã nói đủ những gì... chưa nói hết

Giá chỉ quen thôi... đừng thân thiết

Để thanh thản...

Nhẹ nhàng ...

Cho mỗi một tâm tư...

 

TuấnKiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
co-mot-nguoi-2.jpg

 

SẼ RA SAO, NGÀY SAU?...

 

Không biết mai này sẽ ra sao

Chỉ biết trong anh -ký ức dâng trào

Anh không biết điều gì sẽ đến

Tốt đẹp hay là khổ đau hơn?

 

Ôi ngày xưa! cái thuở giận hờn

Đã lụi tàn bỗng chợt bừng thức dậy

Đã cố quên rồi cái thời xa xưa ấy

Mà trớ trêu -nghiệt ngã chẳng buông tha

 

Không biết rồi đây...

Điều gì xảy ra?

Bởi ký ức xưa đâu dễ nhạt nhoà

Bằng xương thịt phải đâu là gỗ đá...?

 

Những sai lầm mà giá đời phải trả

Mới tinh khôi sao vội nhuốm phong trần

Anh với em chưa thể nói hết xuân

Càng không thể là buổi đầu e ấp

Đến với nhau bằng tình yêu chân chất

Lẽ hợp tan – ta chẳng phải của nhau.

 

Thời gian qua mau!

Nỗi đau xưa đang dần thành vết sẹo

Thì hôm nay!

Bếp tắt lạnh bỗng hừng lên ngọn lửa

Tình đã xa - sao ngây ngất hương đời?

 

Anh như con thuyền trước sóng cả chơi vơi

Lênh đênh mãi mà không tìm thấy bến

Thơ Xuân Quỳnh nối tình thuyền với biển

Có trong anh và ẩn hiện nơi em

 

Đèo Tằng Quái sương trắng xoá màu đêm

Gió cuối thu lắt lay cành trụi lá

Mưa thu rơi như cảm thương đời đôi ngả

Thu thật buồn sao quyến rũ cố nhân ơi...

 

Anh và em đã đôi ngả đường đời

Nghiệt ngã thay! Thế giới này quá nhỏ

Đường song song sao vẫn có điểm cùng?

Làm ngơ ư? Hay cố tạo dửng dưng?

 

Thổn thức trái tim yêu như không đừng mách bảo

Người xưa ơi! Tận đáy lòng có bão

Cuồn cuộn dâng như muôn đợt sóng xô

Con thuyền ơi! đâu bến đâu bờ?

 

Giữa xa khơi mịt mù bão tố

Cánh buồm kia chao nghiêng như muốn đổ

Bão lòng ta trong một sớm mai này

Sẽ ra sao? Ta nào biết nào hay.

 

Tuấn Kiệt

Đèo Tằng Quái , tháng 10 - 2007

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
phu-nu-duyen-dang.JPG

 

LẼ RA...

 

Lẽ ra không nói đâu

Tiếng người vừa dứt câu

Mà lòng ta se lại

Mà tim ta nhói đau

 

Lẽ ra không nói đâu

Kể ra thì không nói

Người ơi cho xin hỏi:

Thương hại có trong đầu?

 

Cau có cao hơn trầu

Nhưng chịu sao được bão.

Nơi đất cằn khô ráo

Trầu vẫn xanh với đời.

 

Thuyền ơi đã ra khơi

Còn sợ gì bão táp

Lời biển xanh ấm áp

Mơn man bên mạn thuyền

 

Lẽ ra không nói đâu…

Chớ tin sóng hiền hoà

Đừng thấy chớp chói loà

Mà ngỡ vầng trăng sáng

 

Thuyền ơi xa bến cảng

Chớ đọ sức cùng tàu

Có ai biết sông cầu?

Có bến bờ thương hại

 

Đồng xanh dù thương bãi

Cũng chẳng nói lời này!

Cuốc kia có yêu... cày

Cũng không nhờ... trâu kéo

 

Gió có đi muôn nẻo

Lẽ nào nhờ... mây đưa

Cau có giả làm... dừa

Cũng không cho trái ngọt

 

Gà có... cao giọng hót?

Chẳng sánh nổi chim đâu

Sông kia có khoe sâu

Sánh sao cùng biển lớn

 

Nước nói trong... sao gợn

Gương nói bóng... sao mờ

Xin cho trong giấc mơ

Đừng có tình thương hại

 

Để cây lành đơm trái

Dâng quả ngọt cho đời

Xin có một khoảng trời

Xanh trong và đầy nắng

 

Gió ơi đừng yên lặng

Nâng cánh diều ta bay

Xin cho có một ngày

Cau thấy trầu... không thấp

 

Dù sóng xô bão ập

Thuyền... vẫn nổi như tàu

Lẽ ra không nói đâu

Kể ra thì không nói.

 

Tuấn Kiệt

Hà Nội, tháng 5 - 1986

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
1217297653961tn11.jpg

 

SÓNG LÒNG

 

Ở đây không có sóng trên không

Mà sao có sóng nổi trong lòng

Sóng trên không đưa ta gần nhau lại

Sóng trong lòng xô đẩy mãi xa nhau

 

Nếu không có sóng ở trên không

Thì đâu nghe sóng nổi trong lòng

Sóng ơi sóng có sắc không

Mà sao cứa nát nỗi lòng ta đau...

Tuấn Kiệt

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...