Jump to content
lamnhi

Thơ Cóc 3

Recommended Posts

Đừng như thế chứ a hai ni hè.

 

Hay là nghe yêm đây nhắc đến Duy Ma Cật anh ni lại đoán yêm là ni cô xuống núi hè. Hi hi

 

Dzậy chứ nhỡ yêm nhắc đến Đạo Đức Kinh chắc anh ni dám cho yêm là nữ Đạo sĩ trên đỉnh Nga Mi đất Trung nguyên kỳ bí wá, hi hi

 

Thui he, chẳng qua là yêm đây có nghịch ngợm tài lanh lục phá mấy cái sách văn hóa cao nguyên Đề căn và lưu vực Hắng hà thui.

 

Yêm nói thía có phải hôn hè. Laị nhỡ có nhắc đến thơ Dâng cuả cụ T. chắc anh ni dám cho yêm là cô gái Chà và với dấu tinca trên trán xúng xính trong tấm sa-ri wá.

 

Thua anh ni lun hè. hi hi

 

*Là thấy chỗ ni trầm lắng wá, yêm ghé chơi lóc chóc mấy tiếng cho dzui dzậy mà.

Mọi người bỏ wá cho yêm nghen, hi hi.

Cảm ơn à.

 

Khà khà. Cố nhân có ngụy trang đi chăng, nguoibuongio tui cũng nhận ra rùi. Tui nằm bệnh, lọ mọ vô đây, cũng định vui chơi vài hôm rồi biến, nào ngờ gặp một số bằng hữu anh chị em chân tình, đâm quyến luyến nên cà kê cho tới nay. Này, hôm nào tui khỏe lại, ghé nhậu chơi. Hôm nguyên tiêu Lâm Nhi đọc thơ ngoài Hà nội nhìn oách quá xá à. Hà, có người ngoài ấy hỏi thăm tui phải không. hơ hơ :lol:

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

LIÊN HOÀNH HỢP TUNG

 

Khen cho ai làm nên những mô hình bàn cờ đủ loại trên thế gian này

 

Ngẫm chúng như hạt băng cô đúc cả băng nguyên hai cực là giọt nước mặn nói gùm tên biển cả

 

Cuộc đời cũng thế phải không người. Phải không kẻ chiến thắng vênh vang người anh hùng mạt vận?

 

Thương cho đôi mắt và trí não con người còn hạn hẹp không là gì với thực tế phủ trùm vạn đại

 

Cả một khoảng daì(?) chứa đủ ba sáu ngàn ngày trán nhăn tất tả nhặt lượm chắt chiu cái mệnh danh kiến thức

 

Rồi xuôi tay sao cho đủ đâỳ vơi

 

Những cuộc cờ, khôn daị thấp cao suy lường đo đếm mà mấy khi vưà ý thoả lòng đây

 

Có ngươì cầm cây dài đánh vào chú rắn được xem là mối nguy làm sởn gáy người, độc xà đáng sợ

 

Rắn không mổ người, chỉ chăm chăm tấn công đâù gậy kia do não loài bò sát chưa tinh vi như các loài linh trưởng.

 

Để rạch ròi phân định nguyên nhân

 

Rồi rắn " băng hà"...taị rắn thôi!

 

Có kẻ ác tâm bất giác cao hứng dùng cục đá lén quăng vào bầy chó đang lang thang kiếm mồi

 

Trong thoáng chốc một con bị thương khiến cả đàn xúm laị thanh toán trả thù cho bạn chúng bây ơi(!)

 

Rồi cục đá kia bỗng trở thành thủ phạm để hiến tế cho những hàm răng lởm chởm trắng

 

Người nọ cười hả hê, tác giả hậu trường đắc ý như kẻ nhấn nút làm chuyển động cả cỗ máy , hay! hay!

 

Có lạ gì đâu, ai dám vỗ ngực rắng ta chưa từng là cái cây kia, hòn đá nọ, hay là bâỳ chó thân rắn đáng thương

 

Làm chốt thí trên nước cờ ai đó

 

Mà đã lỡ là chốt rôì thì vô phương động cưạ chấp nhân là vật hy sinh, vì thế đã rồi đành vậy!

 

Nhưng càng đáng tiếc cho ai vì ham lấy chốt tham bát bỏ mâm tự chui đầu vào rọ nạp mạng quân thù

 

Binh mã tả tơi, quân hùng tan rã máu loang cỏ cây rên siết thê lương ngày tàn binh nghiêp

 

Khôn daị làm chi, trâu trắng trâu đen cối chày mãi lắm

 

Chỉ làm trò trong nước cờ cuả kẻ kia: khán hổ đấu toạ sơn, ngư ông đắc lợi

 

Kẻ không sứt mảy lông lại là ngươì ăn bát vàng rơi từ những tương tàn thảm khốc của những ai cả tin mất cảnh giác chủ quan

 

Thế giới vô cùng tâm người khó đoán thận trọng chẳng thừa.

 

Ôi con người, thiên đường điạ ngục thánh phàm quỷ dữ cũng là mi!

 

 

AI ĐỌC RÙI CHÊ EM VUI, KHEN MỚI LÀ LẠ! HI HI

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
LIÊN HOÀNH HỢP TUNG

 

Khen cho ai làm nên những mô hình bàn cờ đủ loại trên thế gian này

 

Ngẫm chúng như hạt băng cô đúc cả băng nguyên hai cực là giọt nước mặn nói gùm tên biển cả

 

Cuộc đời cũng thế phải không người. Phải không kẻ chiến thắng vênh vang người anh hùng mạt vận?

 

Thương cho đôi mắt và trí não con người còn hạn hẹp không là gì với thực tế phủ trùm vạn đại

 

Cả một khoảng daì(?) chứa đủ ba sáu ngàn ngày trán nhăn tất tả nhặt lượm chắt chiu cái mệnh danh kiến thức

 

Rồi xuôi tay sao cho đủ đâỳ vơi

 

Những cuộc cờ, khôn daị thấp cao suy lường đo đếm mà mấy khi vưà ý thoả lòng đây

 

Có ngươì cầm cây dài đánh vào chú rắn được xem là mối nguy làm sởn gáy người, độc xà đáng sợ

 

Rắn không mổ người, chỉ chăm chăm tấn công đâù gậy kia do não loài bò sát chưa tinh vi như các loài linh trưởng.

 

Để rạch ròi phân định nguyên nhân

 

Rồi rắn " băng hà"...taị rắn thôi!

 

Có kẻ ác tâm bất giác cao hứng dùng cục đá lén quăng vào bầy chó đang lang thang kiếm mồi

 

Trong thoáng chốc một con bị thương khiến cả đàn xúm laị thanh toán trả thù cho bạn chúng bây ơi(!)

 

Rồi cục đá kia bỗng trở thành thủ phạm để hiến tế cho những hàm răng lởm chởm trắng

 

Người nọ cười hả hê, tác giả hậu trường đắc ý như kẻ nhấn nút làm chuyển động cả cỗ máy , hay! hay!

 

Có lạ gì đâu, ai dám vỗ ngực rắng ta chưa từng là cái cây kia, hòn đá nọ, hay là bâỳ chó thân rắn đáng thương

 

Làm chốt thí trên nước cờ ai đó

 

Mà đã lỡ là chốt rôì thì vô phương động cưạ chấp nhân là vật hy sinh, vì thế đã rồi đành vậy!

 

Nhưng càng đáng tiếc cho ai vì ham lấy chốt tham bát bỏ mâm tự chui đầu vào rọ nạp mạng quân thù

 

Binh mã tả tơi, quân hùng tan rã máu loang cỏ cây rên siết thê lương ngày tàn binh nghiêp

 

Khôn daị làm chi, trâu trắng trâu đen cối chày mãi lắm

 

Chỉ làm trò trong nước cờ cuả kẻ kia: khán hổ đấu toạ sơn, ngư ông đắc lợi

 

Kẻ không sứt mảy lông lại là ngươì ăn bát vàng rơi từ những tương tàn thảm khốc của những ai cả tin mất cảnh giác chủ quan

 

Thế giới vô cùng tâm người khó đoán thận trọng chẳng thừa.

 

Ôi con người, thiên đường điạ ngục thánh phàm quỷ dữ cũng là mi!

 

 

AI ĐỌC RÙI CHÊ EM VUI, KHEN MỚI LÀ LẠ! HI HI

 

Bài này khó lòng mà chê. Đau đáu thế sự. Hay là thương tiếc cho bác Bin. hơ hơ :lol:

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CHƯA TỪNG LÀ ĐOẠN CUỐI

 

 

 

Nhạc chuông cửa tình bỏ ngõ cỏ lên xanh, gía vẽ theo ai tìm chân trời trừu tượng

 

Có tiếng bánh xe lăn chêm vào tĩnh lặng cuối ngày buồn, nét mong manh lạm tình hương của gío, khua đàn trên phím vườn xanh

 

Mà dãi lụa ngày xuân xanh còn buộc ràng trăm ngàn rơm rạ, trái chờ mong chợt héo rũ thu tàn ngút gió mưa ngâu

 

Bữa ăn chỉ ngon khi bắt đầu lưng lửng dạ, tình người mang đi đoạn cuối gởi về phương trời không bóng mát tin yêu. Đành tồn lưu xúc vị mãi như mới phút giây vừa dứt

 

Còn nâng vành khăn hơi người tình ủ ấm mùi thịt da cát đất vẫn chưa vừa.

 

Tiếng ca man dại cắt giai điệu làm trăm mảnh mùa xuân còn lơ lửng quên thét gào trong vũ điệu ba mươi

 

Có lời ca chợt dừng tím tái bởi dòng xưa cạn hoài những thuở mắt long lanh ấu thì chưa mở tâm khai hội mới

 

Những gò cao lướt thướt chim gù dâng mãi đời cạn khô lấp lánh hoài âm hưởng tồn sinh. Mai gió cũng buồn chẳng mang đi vì nắng chưa trong màu ước hen

 

Ai qua bãi bờ làm rớt áo phông, nước gõ nhịp suối xa cồn cào tâm khảm. Này cổ thụ bên đường vẫy những vi vút kết tình thâm

 

Ta đi rồi huyên náo nhuộm trường xưa, lùi dần những hàng hiên chào cờ mây hồng phủ ngói ngời ánh phượng

 

Giá như gót chẳng mòn cùng đá, giá mà cỏ chẳng nên xanh, giá mà ai còn mở mắt tròn xoe biếc sóng dạt dào không lời người tỉnh say ngất ngưởng

 

Đoạn cuối một tình trường giấu trong điều phiêu nhiên vôi trắng ngỡ ngàng bay bỗng hư thật khôn nguôi

 

 

Một dòng xoay. Không, hai bóng hình , hai tấm lưng một tấm lòng đã chạm

 

Liệu ngày còn dài để ân ái tô màu son trễ tràng bước tới

 

Bên người, người ơi!

 

 

AI ĐỌC CHÊ NHIỀU NHIỀU EM VUI- KHEN MỚI LÀ LẠ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
CHƯA TỪNG LÀ ĐOẠN CUỐI

 

 

 

Nhạc chuông cửa tình bỏ ngõ cỏ lên xanh, gía vẽ theo ai tìm chân trời trừu tượng

 

Có tiếng bánh xe lăn chêm vào tĩnh lặng cuối ngày buồn, nét mong manh lạm tình hương của gío, khua đàn trên phím vườn xanh

 

Mà dãi lụa ngày xuân xanh còn buộc ràng trăm ngàn rơm rạ, trái chờ mong chợt héo rũ thu tàn ngút gió mưa ngâu

 

Bữa ăn chỉ ngon khi bắt đầu lưng lửng dạ, tình người mang đi đoạn cuối gởi về phương trời không bóng mát tin yêu. Đành tồn lưu xúc vị mãi như mới phút giây vừa dứt

 

Còn nâng vành khăn hơi người tình ủ ấm mùi thịt da cát đất vẫn chưa vừa.

 

Tiếng ca man dại cắt giai điệu làm trăm mảnh mùa xuân còn lơ lửng quên thét gào trong vũ điệu ba mươi

 

Có lời ca chợt dừng tím tái bởi dòng xưa cạn hoài những thuở mắt long lanh ấu thì chưa mở tâm khai hội mới

 

Những gò cao lướt thướt chim gù dâng mãi đời cạn khô lấp lánh hoài âm hưởng tồn sinh. Mai gió cũng buồn chẳng mang đi vì nắng chưa trong màu ước hen

 

Ai qua bãi bờ làm rớt áo phông, nước gõ nhịp suối xa cồn cào tâm khảm. Này cổ thụ bên đường vẫy những vi vút kết tình thâm

 

Ta đi rồi huyên náo nhuộm trường xưa, lùi dần những hàng hiên chào cờ mây hồng phủ ngói ngời ánh phượng

 

Giá như gót chẳng mòn cùng đá, giá mà cỏ chẳng nên xanh, giá mà ai còn mở mắt tròn xoe biếc sóng dạt dào không lời người tỉnh say ngất ngưởng

 

Đoạn cuối một tình trường giấu trong điều phiêu nhiên vôi trắng ngỡ ngàng bay bỗng hư thật khôn nguôi

 

 

Một dòng xoay. Không, hai bóng hình , hai tấm lưng một tấm lòng đã chạm

 

Liệu ngày còn dài để ân ái tô màu son trễ tràng bước tới

 

Bên người, người ơi!

 

 

AI ĐỌC CHÊ NHIỀU NHIỀU EM VUI- KHEN MỚI LÀ LẠ

 

Khà. Một ví dụ rất cụ thể về hậu hiện đại "sạch". Thêm nữa, còn tận dụng được vị cổ phong của thể biền ngẫu trong hịch, chiếu, cáo ... của các văn bản xa xưa. Sự kết hợp rất tài hoa, cho thấy một trình độ văn học khá cao lẫn một sức đọc rất mạnh. Thế, xin lamnhi hãy là đại biểu cho Post-Modernism trong diễn đàn nì vợi. hơ hơ :lol:

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Khà khà. Cố nhân có ngụy trang đi chăng, nguoibuongio tui cũng nhận ra rùi. Tui nằm bệnh, lọ mọ vô đây, cũng định vui chơi vài hôm rồi biến, nào ngờ gặp một số bằng hữu anh chị em chân tình, đâm quyến luyến nên cà kê cho tới nay. Này, hôm nào tui khỏe lại, ghé nhậu chơi. Hôm nguyên tiêu Lâm Nhi đọc thơ ngoài Hà nội nhìn oách quá xá à. Hà, có người ngoài ấy hỏi thăm tui phải không. hơ hơ :lol:

 

Hi hi. Cái anh ni khéo noái quá hè.

Nhắc chi cái đề tài muôn thuở hè, thế giới mạng ni ai mà không ít nhiù nguỵ trang chớ hè. Ngườibuongio cũng có phaỉ tên thiệt mô hè, mà là quy ước bất thành văn đã được dân cư mạng mặc nhiên chấp nhận hè.

 

Bít đâu lamnhi lại chẳng là nguoibuongio, hơ hơ,.

 

Rứa mới có chuyện con gái chát cùng bố làm tình nhân mạng, khi lòi chân ra dở khóc dở cươì hè.

 

Ruì chuyện văn học ni nè, không xa đâu, do tranh chấp chữ nghiã mà có khối trò chửi xối vả vào đầu thầy dạy mình là đồ thối tha ngu dốt, thứ ăn mày chữ nghiã đó thui. Dở khóc dở cươì trớ trêu lắm anh ni ơi.

 

1001 chuyện xảy ra hàng ngày ở huyện mà, hơ hơ, he he

 

Chúc anh ni vui khoẻ làm thơ nhiù nhìu hè.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĂN MÀY

 

 

Hôm nay tôi chợt nhớ về Lỗ Tấn- Vị bác sĩ-nhà văn nặng tấm lòng thế cuộc luôn canh cánh về con người

 

Đúng thế kỷ đã trôi qua kể từ dạo ấy, khi con dân Trung Hoa suy trầm đứng lên góp tiếng nói với baọ lực cường quyền

 

Chàng văn bút trẻ tự nguyện là xướng ngôn nhân thơì đại khóc cười vơí hàng trăm triệu đồng bào, nghe nhói tim đau những cơn đau giằng xé chiêù khát vọng

 

Lơ lửng một ngày mai cơm áo, tự đứng trên đôi chân tự cường giưã mảnh đất ngàn năm chủ nhân ông là tiền liệt khai sơn.

 

Chàng A.Q với giấc ngủ vùi trăn trở tự kiếm tìm lơì thoả đáng cho cái tôi đớn hèn. Có gì đau hơn khi chưa hiểu hết mình, cam phận cho phó mặc những tồi tàn làm sức nặng ngàn cân. Sự tự đắc tô màu phủ nhận cái tinh anh trơì đất đã ban cho.

 

Tôi thương A.Q càng giận bội phần A.Q vì đâu nỡ tự đạp mình xuống vạn lần bùn đen u tối, bỏ qua những ngã rẽ mà cuối cùng đích đến quang minh.

 

Tôi naò có thượng phương bảo kiếm để tạo ra những áp lực tác nhân định hướng kiểu đòn roi cuả nghiêm phụ vì con dù biết vũ lực là hướng dạy dỗ khi moị cách đã đồng hàng vô hiệu.

 

Mà A.Q là một phần rất nhỏ trong huyết quản nhiều người, tợ như lối thoát chẳng đặng đừng khi cáo kia chê chùm nho xanh để khẳng định mình chí khí. Anh hùng rơm chỉ yên vị nhất thơì, cốt rơm bốc thành tro khi mồi lưả cươì nham nhở. Ôi thôi!

 

Tôi thương và giận mình khi nhìn thấy những đứa em tôi thấy mình tưạ thần đồng với con điểm mười khích lệ, yên ngủ trên chiến thắng trẻ thơ để cánh cửa tự cao đóng kín lối về cầu tiến. Kể thù gián tiếp đã giết chết ngày mai cuả em tôi, tôi bất lực chờ cho con taọ chuyển những vòng xoay tự hành , tôi đau!

 

Tam thập nhi lập, ngũ thập tri thiên mệnh như lời của Đức Vạn thế sư biểu, bạc đầu chắc sẽ hiểu ra, còn trẻ lúc naò con cũng cảm thấy hơn cha......(không phải nghiã câu:...là nhà có phúc!)

 

Tam nhân đồng hành tất hưũ ngã sư, ba ngừơi cùng bứơc đã có thầy ta, huống gì ngàn vạn triệu ngươì quanh ta, liệu ta đây phải chăng là tối thượng? Tôi xót cho ngươì , xót cho đời, xót cho tôi!!

 

Bơỉ thế muôn đơì con ngươì là hiện thân cuả sự khiếm khuyết, ai thấy mình tròn đầy chính là kẻ khiếm khuyết nhất và nguy cơ đứng lại giưã những dòng ngươì đi qua

 

Tôi không ngại mang tiếng kẻ ăn mày, ăn mày lơì hay ý đẹp cuả mẹ ngày xưa, ăn mày chữ cuả thầy ngày ngày đến lớp, ăn mày sự cần cù cam chiụ cuả người cày ruông đồng xa, ăn mày cả thành ngữ dân ca, ...cả những nỗi đau niềm hạnh phúc. Suốt đơì sẽ maĩ ăn mày, nên lắm chứ!

 

Tôi ăn mày để lớn lên theo nghiã nào đó, vì sự lớn lên moị chiêù kích là vô biên cho đến hồi nhắm mắt.

 

Khi hơi thở không còn sung mãn, con người mới quý và yêu thương những gì hiện hưũ, cuộc sống là kỳ diệu, ngươì ta đã bán mua những thứ tầm thường nên quên đi những maù và sắc xung quanh

 

Cỏ cây, không khí, nước, ánh sáng và cả tình thương...Không phải là điều xa xỉ phải đổi bằng vàng cây vàng lá, tài khoản, dolar

 

Mỗi ngày tôi bước qua xác chết mình một lần để ngày mai khi mặt trơì mọc tôi không còn là cái tôi hôm trước, qua sông...

 

Tôi chọc ghẹo người, nếu có , xin đó là cái sớ cây xù xì kìm vào bánh xe mong chút ma sát nào hãm sự lao nhanh xuống dốc, riêng mình sẽ xây sướt, tất nhiên!

 

Có khi vác cái tù và hàng tổng đêm về ê ẩm vì trọng lực trên vai riêng mình chiụ đựng.

 

Không dám võ đoán như Cổ Nguyệt khi xưa với khẩu khí tê dại lòng người:" dê cỏn buồn sừng,...ong non ngưá nọc.."

 

Có khi cũng buồn như cụ Đồ đất phương Nam:" Hỡi trang dẹp loạn..."

 

Nhưng khi nhìn lên, những áng mây về trơì thư thái, sẽ có đêm trăng hạ tuần, tôi bỗng rơi hết trong đâù những câu chữ ngày qua, nếu ngày mai vẫn sống, tôi sẽ ăn những thứ rau đồng quê vì chúng có muì cuả bướm ve, châu chấu.

 

Cho đêm về tôi có giấc ngủ say.

 

AI ĐỌC CỨ CHÊ NHÌU NHÌU EM VUI, KHEN MỚI LÀ LẠ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bà con lưu ý hè: Bài ni không phải là thơ hè, vì đây là web thơ, nên yêm đây viết xuống dòng sau mỗi ý nhỏ cho hợp lệ thui.

 

Viết xong yêm đây còn e lệ ái ngại nữa là, hi hi,.....

 

Mọi người có gì bỏ qua cho yêm hè.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Bà con lưu ý hè: Bài ni không phải là thơ hè, vì đây là web thơ, nên yêm đây viết xuống dòng sau mỗi ý nhỏ cho hợp lệ thui.

 

Viết xong yêm đây còn e lệ ái ngại nữa là, hi hi,.....

 

Mọi người có gì bỏ qua cho yêm hè.

 

Thay mặt cho ông Nguyễn Quang Thiều, nguoibuongio tui kêu cái này là "thơ văn xuôi"; mượn lời của Hoàng Phủ Ngọc Tường thì tui rụt rè nói cái ni là "tản mạn". hơ hơ :lol:

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Hây!

 

Mải mê chơi ở chỗ ni, nay Đa Tình Tiên Tử nương nương sắp goị về rùi.

 

Phải xa nơi ni bùn bùn quá đi thui

 

Mà yêm đây khoác nâu sồng ở đây nghe hắn thú vị mần răng, tự nhiên nhìu nhìu hơn trong xiêm y của Cung Tằng Tôn Nữ Hồ Lô ngày trước hè.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...