Jump to content
101#

Sao Khuya

Recommended Posts

Mình bác ở đây? Vắng vẻ chào

đìu hiu qua ngõ tiếng xôn xao

ngoài kia câu chữ cùng huyên náo

bác cứ một mình, lạ! Cớ sao?

 

Đêm về đêm ngõ vắng im lìm

Cớ sao ta còn ngồi mẩn mê

Nhớ ai đó bóng hoa màu tím

Còn...còn đau mộng cắt con tim.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đặng Thành Vinh đã viết:

..“bác cứ một mình?Lạ! Cớ sao?”

 

Công Hải đã viết:

 

“Đêm về đêm ngõ vắng im lìm

Cớ sao ta còn ngồi mẩn mê

Nhớ ai đó bóng hoa màu tím

Còn...còn đau mộng cắt con” tim.

Một mình đâu mà một mình

Xem này, có một, có mình hẳn hoi

Một luôn ngự đỉnh hồn côi

Mình sênh xang chiếm trọn trời mộng mơ

 

Cảm ơn các bạn đã vấn an, thăm hỏi. hi hi!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bức thư tình trên biển

 

Gửi tình yêu vào chai,

Thả biển.

Cuộc lênh đênh liệu đến được nơi

Bến bốn phương mờ ảo xa xôi

Bờ tám hướng chập chờn xao xuyến

 

Ngày mong đợi xanh trùm bóng biển

Đêm bồng bềnh trồi sụt sóng tung

Vỗ mênh mông âm nước mông lung

Đại dương bấm phím đàn gió cát

 

Choàng lưới tím, biển chao dào dạt

Mắc bao nhiêu khao khát đáy sâu

Giữa trùng khơi bồng bễnh một câu

Tình vấp sóng ngả nghiêng cánh trắng

 

Trải năm tháng dập duềnh phiêu lãng

Một câu yêu còn mãi lềnh bềnh

Những đêm buồn thứ bảy chênh vênh

Hải đăng tắt, trăng thì hay khuyết

 

*

Mây kiểm duyệt hồn thư vọng nguyệt

Chạm vào bờ, biển khuyết hơn trăng

Tình trong chai nhẫn nại hóa băng

Chữ rét cóng co lời nồng ấm.

 

Bạt trùng sóng xô bờ vẫn chậm

Bọt thần sầu ai dám vớt lên

Chai thư tình khi bị bỏ quên

Trôi như thể là tim biển cả

 

Tìm vô vọng bến đời ròng rã

Sứ mệnh buồn trĩu nặng ước mơ

Ánh ngàn đêm lóng lánh nhấp nhô

Cuộc đời hỡi, sao mà hữu hạn

 

Tình từ đó trở thành vô hạn

Vật vờ trôi cho đến bây giờ.

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Phố nhớ

 

Còn gì nữa, đừng làm anh nhớ

Những cây bàng phố lá lên xanh

Vì sao số nhà anh lại lẻ

Bên kia đường, nhà em chẵn thế

 

Cửa hiệu giờ như rực rỡ hơn

Đứng trên hè không còn tiện nữa

Những chiều mình gặp nhau trước cửa

Chuyện vui rồi lặng lẽ, buồn ơi

 

Chào em, buổi tối ấy người đông

Phố đắng nghẹn, đỏ hồng đám cưới

Em trắng toát, bên này anh đắm đuối

Dáng hình quen ngày ấy râm ran

 

Đã cùng anh mỗi sáng tới trường

Trưa tan học về nhà đến muộn

Những cây bàng nhìn thấy mà thương

Lá đỏ chín, thẹn lời người hẹn

 

Xa em rồi, lá bàng xanh quá

Mây đứng im buổi sáng hôm nay

Anh qua đường, người giăng như lưới

Phố cô đơn quẫy nhớ cả ngày

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Cũi

 

Rợp mi mắt hoen tàn lửa hạ

Em bằng lòng đón lá mùa thu?

Vô tình ư, lá bay sắc quá

Đứt lòng anh mấy ngả đường khô

 

Xa em rồi mới biết thế là...tro

Niềm kiêu hãnh đời trai thành túi gió

Tai con gái vẫn hay vờ không rõ

Túi gió khờ, quanh quẩn mãi hư không

 

Lang thang trèo lên ngọn mây bông

Thử ngã xuống cho tan tành số phận

Muốn hết nhớ cứ hành tim thật bận

Hỏa thiêu buồn, anh nút khói tơ vương

 

Rót vào lòng những giọt đắng nguyên hương

Cắm thăng hoa một bình thương an ủi

Đừng tự ái khi gọi em là cũi

Nhốt hồn anh trong kích thước vô cùng

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mai

 

Hôm qua trên đường xa, em bỗng hỏi

Bao giờ ta trở về nhà,

Anh trả lời:

- Mai

Ngày mai mà em ao ước thế

Có ngôi nhà

bình dị chút vườn hoa

Phủi sạch bụi đường trắng xóa

của xuân qua

Ngày mai mà em ao ước thế

Có hai thiên thần rất bé

sống chung đôi

Đêm trăng đầy sao trên trời

Anh xếp từng ngôi chẳng kỹ

Em thời thơ giơ tay chỉ

Giữa võng trăng liềm đếm buông lơi...

 

Hôm nay trên đường dài

Em lại hỏi

Bao giờ ta sẽ tới

Anh vẫn trả lời

- Mai

 

Có sao Hôm trên trời

Chiều chưa buông đã rơi

Có một ngôi sao trên trời

Rơi suốt đêm không tới

Là

- Mai

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tặng

 

Tôi muốn tặng hoa cho mặt trời

Tặng bằng danh dự của quê tôi

Huân chương cao quý vì sự nghiệp

Nắng hạn, mưa giông, lụt đã đời

 

Tôi muốn tặng chim cho bất công

Bay đi kheo khéo kẻo ai trông

Vô duyên bám cứng vào nhân loại

Cổ tích hằng mơ chuyện đại đồng

 

Tôi muốn tặng em cho con tôi

Nâng niu, chăm chút chẳng ngừng ngơi

Thương yêu phát tích nên lòng mẹ

Quà tặng vô song của cuộc đời

 

Tôi sẽ tặng riêng cho ai đây

Một ca rượu chát chẳng thèm say

Một thùng bia lớn không cần vại

Một biển không em lệ chứa đầy

 

Tôi sẽ tặng chi cho em ư

Đây người trai dạn, nắng mưa dư

Rành rành trên trán in quê quán

Tươi bốn ngàn năm, đẹp bốn mùa

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tình ngâu

Giấu lòng góc bể dễ dàng đâu
Sóng bạc hàng đêm vỗ mạn sầu
Trắng hạ ngậm ngùi sinh nhớ vụng
Hồng xuân day dứt hóa thương sâu

Tuy chưa cạn chén như ngày trước
Nhưng vẫn chung ly giống buổi đầu
Yêu bạn sá gì nơi vạn dặm
Tình còn, còn được ngắm trời ngâu

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đồng quê

 

Ban mai sương ướt ứa ra đầy

Đồng lặng thinh - một cánh chim bay

Xóm ấy vẩn vơ làn khói sớm

Gà nào vỡ giọng mấy hôm nay

 

Hương cỏ bùi ngùi, quyến luyến quê

Rơm vàng như nhả một lời thề

Cho người thôn nữ nâu thêm áo

Gió cũ đường khô quẩn lối về

 

Nắng lên cua cáy bò đâu cả

Em xắn tay bùn nướng cháy khoai

Bờ má đỏ hây tàn lửa rạ

Làm tình như đã bỏ quên ngoài

 

Vàng những chiều đồng quê nổi gió

Tóc em dài rối rít chân không

Chạy vui quá! Ngã nhào lên rạ

Mang khói theo ai đuổi chuột đồng

 

Đom đóm đêm nào anh cũng đợi

Xa làng thương những tối đồng không

Đèn mờ thấp thoáng như trăng nếp

Sao nở như ngô bếp lửa hồng

 

Ôi,

Đồng quê, đồng quê,

Xa quê ao ước được về

Đêm thật, ngày thuần, không khí nội

Hồn chiều lấm láp ngát hương quê

 

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Phố nhớ

 

Còn gì nữa, đừng làm anh nhớ

Những cây bàng phố lá lên xanh

Vì sao số nhà anh lại lẻ

Bên kia đường, nhà em chẵn thế

 

Cửa hiệu giờ như rực rỡ hơn

Đứng trên hè không còn tiện nữa

Những chiều mình gặp nhau trước cửa

Chuyện vui rồi lặng lẽ, buồn ơi

 

Chào em, buổi tối ấy người đông

Phố đắng nghẹn, đỏ hồng đám cưới

Em trắng toát, bên này anh đắm đuối

Dáng hình quen ngày ấy râm ran

 

Đã cùng anh mỗi sáng tới trường

Trưa tan học về nhà đến muộn

Những cây bàng nhìn thấy mà thương

Lá đỏ chín, thẹn lời người hẹn

 

Xa em rồi, lá bàng xanh quá

Mây đứng im buổi sáng hôm nay

Anh qua đường, người giăng như lưới

Phố cô đơn quẫy nhớ cả ngày

 

 

Phạm Ngọc Hùng

"Vì sao số nhà anh lại lẻ

Bên kia đường, nhà em chẵn thế"

vì sao đũa nhà anh cũng lẻ

bên nhà em, mâm cơm đầy đủ thế

những bữa chiều, góp đủ vị tình yêu

còn bên này, con số lẻ cô liêu.

Đc k bác?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...