Jump to content
KIM YEN

DẤU CHÂN TRÊN CÁT

Recommended Posts

DẤU CHÂN TRÊN CÁT

 

Sóng cố tình xoá đi dấu chân em

Suốt năm tháng dấu chân hằn trên cát

Bao xót mặn bão dông dưới nắng trời thiêu rát

Em như chấm tròn nơi đầu sóng chân mây.

 

Đánh vật với đất trời cho biển dịu êm

Mang sức gái mảnh mai chắn từng con sóng dữ

Con đê vươn dài theo chân người thôn nữ

Dưới ánh trăng sáng xóm làng đầy ắp tiếng cười vui.

 

Bao lớp sóng xô tan vỡ ngậm ngùi

Không xoá nổi dấu chân trên cát

Dấu chân in từ thời ông bà, cô dì, chú bác

Đến bây giờ có cả dấu chân em.

 

Em nhận ra những dấu chân thân quen

Đây dấu chân mẹ, chân cha của một thời bão tố

Những dấu chân của kiếp người lao khổ

Để bây giờ em có một quê hương.

 

Biển mênh mông phải chịu, sóng gầm thét phải nhường

Những dấu chân mở đường, em khai hoang lấn biển

Đẩy con sóng lùi xa, trải thảm cây xanh biếc

Che những chiều gió lộng trùng khơi.

 

Dẫu ai có đi trăm chốn ngàn phương

Nếu còn thấy quê hương bình yên nơi chân sóng

Ở nơi ấy có những người khát vọng

Mặc dông tố bốn mùa lo giữ trọn màu xanh.

 

Ôi dấu chân nào đã dát lòng anh

Nơi gió cát một miền thương miền nhớ

Quê hương! Vững vàng trong bão tố

Nơi sóng biển không bao giờ xoá nổi dấu chân em.

 

Đông minh, 04.11.05

NGUYỄN THỊ KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

KHOÉ MẮT GIẬN HỜN

 

Nhìn khoé mắt em

Anh biết

Vẫn còn chút ưu tư

Giận hờn

Nhiều hơn

Chút hờn ghen bóng gió

Bởi cuộc tình bỏ ngỏ

Khi bè bạn bông đùa.

 

Thoáng rùng mình như cơn gió chuyển mùa

Từ trong khoé mắt

Sắc như dao

Lạnh buốt như kim châm

Từng làm ngột ngạt con tim.

 

Dẫu em lặng im

Vẫn thấy nhiều lời trong khoé mắt

Lúc em buồn nhất

Là khi dỗi hờn bên anh.

Ngày thường khoé mắt đượm màu xanh

Hờn ghen rực lên ngọn lửa

Khi khoé mắt vui

Mở cửa

Đón anh.

 

Khoé mắt sáng long lanh

Là đón nhận tình yêu đằm thắm

Khi lim dim khẽ nhắm

Là lúc cảm nhận hương vị tình yêu.

Ôi khoé mắt em nói rất nhiều

Tình yêu

Hạnh phúc.

 

Khoé mắt làm người tình ngã gục

Cả khi em dỗi hờn.

Còn gì đáng yêu hơn

Một khoé mắt

Thiên thần.

Đấng giai nhân

Chẳng là gì nếu thiếu đi khoé mắt.

 

Đông minh, 24.10.04

NGUYỄN THỊ KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CHIỀU THU TÂY HỒ

 

Thăm thẳm thu về xanh khoé mắt ai

Mùa lá rụng gieo lòng ta nỗi nhớ

Mênh mang Hồ tây nồng nàn nhịp thở

Heo may lùa vạt áo em bay.

 

Anh thầm mơ tay nắm trong tay

Để cùng em dọc chiều thu đi mãi

Buồn hay vui mà em nhìn về xa ngái

Mặt hồ sóng nước lao xao.

 

Trong sắc nước mây trời lồng lộng xanh cao

Không dấu được lá vàng vương lối

Nghe tiếng thu rơi bối rối

Vu vơ một nỗi buồn.

 

Chạnh lòng, chùa ai đó gióng chuông

Chao mặt nước cánh sâm cầm hốt hoảng

Trời se lạnh sau cơn gió thoảng

Anh trộm nhìn tà áo em bay.

 

Đất trời ai nhuốm men say

Niềm vui cứ trộn đầy nỗi nhớ

Để khoé mắt em sáng nụ cười rạng rỡ

Một chiều thu Tây hồ.

 

Đông minh, 19.09.06

NGUYỄN THỊ KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

QUAY VỀ

 

Chưa ra khỏi nhà đã u mê

Ngỡ lạc đường giữa chốn sơn khê

Đèo heo hút gió

Không một ánh tà dương

Không một vầng trăng tỏ

Chỉ có ta với những câu thơ lạc loài.

 

Thơ đẫm lệ nhớ nhung

Ai oán u hoài

Thả mộng gửi mơ

Đuổi mây tìm gió

Theo cánh bướm chao

Chập chờn hoa cỏ

Hồn đi hoang quên cửa quên nhà.

 

Những câu thơ đẩy chăn gối chia xa

Trời nặng mây giăng

Hoa buồn kém thắm

Khoé mắt em một thời say đắm

Giờ quầng thâm

Đêm trắng

Thở dài.

 

Những câu thơ chia sẻ

Lạc loài

Níu kéo tình yêu đi ngược chiều thương nhớ

Như mũi kim khêu lệ buồn mắt vợ

Nghẹn lời

Giận cắn chặt môi.

 

Đã có bến bờ thuyền thơ cứ nổi trôi

Rong ruổi đi hoang

Lầm đường lạc lối.

Ta chợt tỉnh cơn mê

Biết mình trọng tội

Vội quay về

Xin gột rửa lại câu thơ

Tạ lỗi cùng em những ngày tháng dại khờ.

 

Tim đúc lại những câu thơ tặng vợ

Đem máu hồng đánh bóng lại tình yêu

Khảm vào đời vạn thủa

Những vần thơ.

Hạnh phúc

Trăm năm mãi dào dạt vô bờ

Tình yêu em

Ta nguyện mãi tôn thờ.

 

Đông minh, 20.09.06

NGUYỄN THỊ KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

THU BUỒN

 

Trời vào thu rồi phải không em

Anh như thấy nỗi buồn man mác

Nơi cuối trời cánh chim nào bay lạc

Lỡ xa đàn để đến một mùa đông.

 

Thu đến thật rồi em có buồn không

Mùa lá rụng báo đông về giá lạnh

Thương ai đó cô đơn hưu quạnh

Hay thương mình lạc bước tha hương.

 

Anh chạnh lòng nghe câu hát thê lương

Một câu hát bao đợi chờ thương nhớ

Câu hát vui lên tình chồng nghĩa vợ

Câu hát buồn xót cảnh chia ly.

 

Thu đến rồi thu sẽ lại đi

Sao lỡ để nỗi buồn vương lại mãi

Đông lạnh lẽo cuối cung đường xa ngái

Có ai chờ ai đợi, đợi chờ ai?

 

Câu hẹn thề liệu có phôi phai

Khi thu thắm xanh trời nỗi nhớ

Để tình yêu đừng đôi đường cách trở

Mai đông về không bắng giá em tôi.

 

Thu về có ấm lại bờ môi

Cho em mãi cười tươi trong khoé mắt

Xin đừng để em tôi buồn héo hắt

Đừng để buồn em tôi nhé thu ơi!

 

Thu về rồi anh nghe lòng chơi vơi

Vẫn biết trong thu có tình yêu và nỗi nhớ

Sao man mác một nỗi buồn vô cớ

Buồn cho ai hay buồn bởi riêng mình.

 

Gửi thu thơ tâm sự lòng mình.

 

Đông minh, 22.09.06

NGUYỄN THỊ KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TÌNH YÊU & THỜI GIAN

 

Tôi gom những giọt thu đốm vàng trên lá

Thả vào heo may trong chiều tím nhạt nhoà

Thấy bóng hình em dạo bước đường xa

Lối cũ, ngày qua

Giờ mình tôi đứng đó.

 

Em đi rồi

Lòng tôi đông ập tới

Lạnh lẽo cô đơn

Rơi nghiêng lá vàng

Thơ cũng thấy buồn hơn.

 

Yêu

Một chút giận hờn

Thêm xanh mắt lá

Khi úa tàn cũng là lúc chia xa

Gom bao nắng vào lòng không tươi một cánh hoa.

 

Những giọt nắng vàng hanh hao trong gió

Những cành hoa một thời thắm đỏ

Theo dòng thời gian trôi về phía chân trời

Để lại lòng ta

Tan nát tơi bời.

 

Ta ngắm màu thời gian chờ đợi

Một cánh buồm xa khơi

Mà nghe lòng sao thấy chơi vơi

Chỉ thấy chân trời

Mịt mờ xa ngái.

 

Thu tiễn hạ đi chưa kịp đến cuối trời

Mà đông đã lạnh phòng đơn gối

Nắng mong manh

Heo may vương lối

Để lá vàng úa cả một thời xanh.

 

Yêu em rồi! Tôi gom những giọt nắng mong manh

Trong nỗi nhớ mùa thu che đông tàn băng giá

Che cát bụi bão dông giữa mùa nắng hạ

Đợi xuân về

Hoa thắm bờ môi.

 

Giữa vũ trụ muôn màu

Chỉ có em và tôi

Thời gian

Tình yêu

Cho chúng mình lên ngôi.

 

25.09.06

NGUYỄN THỊ KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

THƠ GỬI EM

 

Đêm vào ca anh luôn nhớ về em

Em đã ngủ chưa hay vẫn còn thao thức

Ai quạt cho em khi trời oi bức

Ai buông màn khi con trẻ vô tư.

 

Em đã ngủ chưa hay vẫn đọc thơ anh

Giấc ngủ có được yên, hay vỗ về ru cháu

Thương em tuổi xuân như vầng trăng láu

Sớm nuôi con lại nuôi cháu, chăm chồng.

 

Là gái kinh thành chẳng biết chợ Cầu đông

Dân kẻ chợ mà thương người gồng gánh

Thương mẹ xa luôn gửi quà biếu bánh

Mảnh khăn, tấm áo, cau trầu.

 

Gia cảnh đơn sơ đâu có sang giàu

Mà thương chị thương em, qúy tình làng nghĩa xóm

Đâu quản đường xa sông ngăn cách trở

Quê cha, quê mẹ thăm đều.

 

Ôi! em đã vì anh trên cả tình yêu

Ân đức ấy cả đời anh mang nợ

Anh hạnh phúc bởi có em - người vợ

Nhân hậu, thục hiền, chăm đảm, bao dung.

 

Đường quân hành đi trăm chốn ngàn phương

Dẫu trăng gió, cỏ hoa, ong bay bướm lượn

Với em không thể gì sánh được

Ngủ đi em! mai sớm anh về.

 

Anh biết em chẳng muốn anh thề

Chỉ thích đọc thơ anh dẫu vần thơ viết vội

Bởi trong đó có tình anh như bão nổi

Anh mãi dành cho em.

 

Đông minh, vào hạ 26.04.04

NGUYỄN THỊ KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

KHÔNG BAO GIỜ

 

Không bao giờ anh đùa với tình yêu

Bởi tình yêu như xăng với lửa

Chỉ một chút bông đùa nghĩa tình không còn nữa

Tình yêu cũng thiêu cháy lụi tàn.

 

Chuyện trăm năm sao đi dọc, rẽ ngang

Mà tình yêu như trái đắng

Lúc muốn ăn cũng là khi hiếu thắng

Ăn vô biết nuốt hay nhè?

 

Tình yêu đâu buốn ván, bán bè

Khi đã yêu như con thuyền không lái

Đã xuống thuyền ra đi hay trở lại?

Muốn lên bờ chỉ đợi đắm thuyền thôi.

 

Chút bông đùa có thắm mãi bờ môi

Hay sầu hận khổ đau rơm đã bùng ngọn lửa

Hạnh phúc - hận sầu không vô chung một cửa

Xin người đừng vội nói tiếng yêu.

 

Chút vội vàng, lỡ chớn cô liêu

Bởi tâm nhạt nhân văn cốt cách

Nếu trái tim còn mang dòng máu sạch

Hãy viết thơ níu kéo lại chữ tình.

 

Tình yêu!Anh chỉ có riêng em

Bởi em là tất cả

Em đã cho anh hoa, cho quả

Không bao giờ anh đùa với tình yêu.

 

Đông minh, 26.04.04

NGUYỄN THỊ KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐƯA EM SANG SÔNG

 

Người ta đóng thuyền chở thơ

Còn tôi cặm cụi đóng thuyền chở em

Đến nơi thắm gấm tươi rèm

Ngập trong nhung lụa, say men mộng lành.

 

Ước gì lối đi vòng quanh

Thời gian cũng chớ trôi nhanh theo dòng

Để thuyền tôi chở lòng vòng

Bên em một chút dẫu lòng xót xa.

 

Để rồi mãi mãi chia xa

Em về bên ấy mộng hoa cùng người

Bến thơ đánh đắm nụ cười

Mái chèo khoả nước đầy vơi nỗi niềm.

 

Một mai thuyền đi trăm miền

Rong rêu phủ ván chẳng quên dấu người

Tìm câu thơ đã trao mời

Gửi vào sông nước mây trời nhớ thương.

 

Nơi xa gió thoảng mùi hương

Là tình tôi vẫn ngày thường gửi trao

Dẫu cho muôn kiếp ba đào

Dòng sâu lớp lớp sóng trào thuyền ai.

 

Tình như sao hôm sao mai

Con thuyền độc mộc miệt mài ngược xuôi

Nay em qua bến lâu rồi

Con thuyền vẫn cứ bồi hồi ngóng trông.

 

Kể từ đông ửng mây hồng

Đến khi chiều nhuốm vàng đồng trời tây

Vẫn mơ cánh nhạn chân mây

Con thuyền thương chủ hao gầy mộng mơ.

 

Giữa dòng neo lại câu thơ

Chốn đầu giang để đợi chờ...em qua.

Mêng mông sông nước bao la

Đón đưa bến vắng là ta đó người!

 

 

02.10.06

NGUYỄN THỊ KIM YỄN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

VỢ TÔI

 

Tôi cứ ngỡ vợ mình là lang y

Thuốc sắc để qua đêm uống lạnh

Sớm nay trời mưa đường trơn chạy vội

Như Tào Tháo đuổi đằng sau.

 

Gối mỏi chân chồn, cồn cào ruột đau

Mệt nhọc bơ phờ, chờ chồng than thở T

ôi chợt nhớ có lang y một thủa...

Tử tức vì...đau bụng...uống nhân sâm.

 

Cứ ngỡ rằng vợ mình uyên thâm

Chuyện kim - cổ - đông - tây, trên trời - dưới bể

Trên thông thiên văn - dưới tường địa lý

Mà giờ uống thuốc lạnh qua đêm.

 

Tôi càng yêu thương vợ nhiều hơn

Khi hiền thục như đẹp Tống Khánh Linh

Lúc nổi nóng như Võ Tắc Thiên tái thế

Ôi tình yêu là thế.

 

Uống thuốc lạnh qua đêm

Không khỏi bệnh

Cũng đủ cười

Tôi xin làm quan ngự y để tư vẫn cho người.

 

28.03.01

NGUYỄN THỊ KIM YẾN

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...