Jump to content
Tieubangtinh

Trang thơ Tiểu Băng

Recommended Posts

ĐƯỜNG XƯA NHỚ NGƯỜI
Người yêu hỡi giờ quên anh nhé
Kỉ niệm nào ta sẻ chia nhau
Đường xưa em bước thật lâu
Ngắm cơn mưa mới nghe nhàu con tim
Nhớ ngày đó đắm chìm hoa mộng
Ước mơ tình gió lộng trăng thơ
Vườn yêu em mãi đợi chờ
Mà xuân cứ thế hững hờ không sang. 
Lối xưa đã bàng hoàng giấc tím
Chốn nay tình mộng điệp cũng phai
Mai này ai có nhớ ai
Một thời kỉ niệm mãi hoài luyến lưu?
Đành quên lãng nghìn thu nỗi nhớ
Kiếp nợ trần tan vỡ đời nhau
Một mùa xuân thắm qua mau
Riêng em ở lại giữa màu nhớ thương.
STB
29/3/2014

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

EM CÓ BAO GIỜ NHỚ CHĂNG?

Có bao giờ em nhớ mùa thu xưa?
Gió heo may làm ngọn dừa phe phẩy
Tóc em bay giữa hồn tôi từ ấy
Buổi đường quê xa mấy dặm ta về.

Có bao giờ em nhớ nắng vàng phơi?
Hoa cúc trắng như lời thề tôi rót
Trên lối này nhãn đã vào mùa ngọt
Tình yêu thơm sực nứt ủ hương lòng.

Có bao giờ em nhớ bến đò trong?
Con thuyền nhỏ bềnh bồng ru thương nhớ
Một câu hò vang đôi hồn mắc cỡ
Ấy thế mà duyên nợ cứ tìm nhau.

Có bao giờ em nhớ đến nhói đau?
Khung trời xưa đã bạc màu kỉ niệm
Ngày tháng đắng cay cùng nhau chia niếm
Giây phút mặn nồng tan biến chăng em?

Sẽ chỉ còn anh lặng ngắm trời đêm
Nghĩ về em trong muôn niềm trăn trở
Mối tình ta trong anh là hơi thở
Có bao giờ em còn nhớ không em?
STB
21/7/2014

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Nếu Một Ngày Anh Muốn Ra Đi

Nếu một ngày anh muốn ra đi
Em sẽ không níu chân người ở lại
Dẫu biết rằng tim sẽ đau quằn quại
Khi mà anh chẳng còn ở bên mình.

Cuộc tình nào cũng phải đón bình mình
Rồi tiễn biệt trong một chiều nhạt nắng
Biết từ đây em sẽ luôn thiếu vắng
Người mà em yêu quý nhất trong đời.

Nhưng em phải đành nói tiếng chia phôi
Bởi tình anh chỉ còn là lời nói
Bao nhớ nhung giờ đây đành trăng trói
Cuộc tình này hấp hối lúc anh xa.

Ừ, thì mình vốn hai kẻ riêng ta
Đâu thể nào là suốt đời vĩnh cửu
Bản nhạc tình hôm qua còn ấp ủ
Nay vội vàng đứt phím cũ đường duyên.

Em sẽ muôn đời yêu anh mãi vẹn nguyên
Từng câu nói, từng ước nguyền ta thốt
Em xin lỗi vì đã không thể nhốt
Anh muôn đời trong ngục thất tình em.

Nếu một ngày anh muốn biết xem
Thế giới kia còn bao niềm khác lạ
Anh hãy đi nhưng xin đừng quỵ ngã
Thế giới em đã trao cả cho Người.
STB
23/7/2014

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
VÌ CUỘC ĐỜI LÀ YÊU THƯƠNG

Em đã biết cuộc đời thật đáng yêu
Chẳng phải vì có nhiều bà tiên đẹp
Cũng chẳng phải vì em tâm hồn thép
Mà đời đẹp vì bởi những yêu thương.

Anh nhìn xem một sớm long lanh sương
Mùa thu dậy trong áo choàng hoa cúc
Nắng vừa lên nơi đầu ngọn trúc
Đàn sơn ca dạo khúc vui bầy.

Thoảng đâu đó một chiếc lá vàng bay
Mùa về rót đong đầy rừng thu đỏ
Cánh diều xinh chao nghiêng trong vườn gió
Tình yêu thơm hoa cỏ buổi xuân thì.

Dù đôi lúc lệ chợt đổ trên mi
Ta bỗng thấy cánh tay ghì siết chặt
Khi cô đơn là lúc ta buồn nhất
Thì bạn luôn chân thật ở bên đời.

Và lắm khi sóng gió vẫn ghé chơi
Rồi giông tố rã rời ta muốn khuỵu
Nhưng chúng ta có bao giờ cam chịu
Bởi cuộc đời có triệu lối ta đi.

Anh nhìn xem chúng ta vẫn cười 'hi"
Dù đã rơi biết bao là nước mắt
Mỗi lần xa anh là mõi lần em khóc
Xong vẫn cười sau buổi chia ly.

Nhắm mắt lại em chỉ muốn thầm thì
Đời thật vui vì qua ngàn gian khó
Em hiểu rằng ta vẫn luôn ở đó
Nơi cuộc đời chứa những yêu thương.


STB
23/7/2014

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

 

VÌ CUỘC ĐỜI LÀ YÊU THƯƠNG

 

Em đã biết cuộc đời thật đáng yêu

Chẳng phải vì có nhiều bà tiên đẹp

Cũng chẳng phải vì em tâm hồn thép

Mà đời đẹp vì bởi những yêu thương.

 

Anh nhìn xem một sớm long lanh sương

Mùa thu dậy trong áo choàng hoa cúc

Nắng vừa lên nơi đầu ngọn trúc

Đàn sơn ca dạo khúc vui bầy.

 

Thoảng đâu đó một chiếc lá vàng bay

Mùa về rót đong đầy rừng thu đỏ

Cánh diều xinh chao nghiêng trong vườn gió

Tình yêu thơm hoa cỏ buổi xuân thì.

 

Dù đôi lúc lệ chợt đổ trên mi

Ta bỗng thấy cánh tay ghì siết chặt

Khi cô đơn là lúc ta buồn nhất

Thì bạn luôn chân thật ở bên đời.

 

Và lắm khi sóng gió vẫn ghé chơi

Rồi giông tố rã rời ta muốn khuỵu

Nhưng chúng ta có bao giờ cam chịu

Bởi cuộc đời có triệu lối ta đi.

 

Anh nhìn xem chúng ta vẫn cười 'hi"

Dù đã rơi biết bao là nước mắt

Mỗi lần xa anh là mõi lần em khóc

Xong vẫn cười sau buổi chia ly.

 

Nhắm mắt lại em chỉ muốn thầm thì

Đời thật vui vì qua ngàn gian khó

Em hiểu rằng ta vẫn luôn ở đó

Nơi cuộc đời chứa những yêu thương.

 

 

STB

23/7/2014

 

 

<3

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

25 bài thơ của STB được sáng tác vào mùa thu năm 2013.

1.         LẬT NGƯỢC TÌNH YÊU
Xin một lần được quay ngược thời gian
Xoay lại tình yêu đã sờn theo năm tháng
Xé cánh hoa rơi giữa chiều nắng tản
Đốt cháy dỗi hờn cùng những buồn đau.


Xin được say trong tình ái ngọt ngào
Dẫu một lần rồi ngàn sau tắt lịm
Ôi những êm đềm nơi đâu Người bán
Ta đổi đời ta để mua lấy, người ơi!

Xin một lần được nhìn nét môi cười
Xóa lệ vương trên đôi mi mòn cạn
Trao vội cho ai nụ hôn tình ái
Chôn đời ta giữa ấm áp tim Người.

Ôi! Tình yêu nào có phải cuộc đời
Phép màu nhiệm em mơ hoài chẳng có
Kỉ niệm xưa mãi vương hoài chốn đó
Nhưng chẳng thể nào lật ngược được thời gian.

Cánh cửa tình yêu vẫn khép giữa mị màng.
Sa Tiểu Băng
Dĩ An ngày 25.07.2013

 

2.         KHÚC TÌNH THU PHAI

Anh yêu ơi bản tình ca anh hát,
Đến bây giờ vẫn nhốt cõi lòng em
Tình là gì? Say gió mộng ru êm
Em trăn trở, muốn hóa làm con bướm.


Em muốn lượn cùng đất trời mây nước,
Gọi tên anh giữa muôn vạn sự đời.
Ôi làm sao em có thể lên trời,
Thế giới đó phải đâu là trần thế!

Em gọi anh khi nắng vừa chợt xế
Thu chớm tàn, đò lặng, chuyến tình ngang
Hoa cúc buồn con nước xoáy mơ màng,
Chiều gọi nhớ, tím hoen màu mắt đợi.

Những thương mong sao mà lâu phai thế!
Em giận hờn với cả chính em.
Làm thế nào để xóa một cái tên,
Em đã gọi hơn nghìn lần một tháng?

Nắng thu ơi! Lòng ta giờ sầu ráng
Quả tim dài xiết chặt nét tươi vui
Ta gọi người khi gió lặng, mây xuôi
Nghe vọng lại lời tình ca ảo muội.

Ôi! Gió khóc giữa tháng ngày lầm lũi,
Gió một mình gió nhớ đến ta chăng?
Hay trần gian đời lắm những mỹ nhân,
Gió lại nhớ một người tình chưa biết?

Nhìn thu phai lòng ta nhàu, nuối tiếc,
Cuốn lá vàng ta sợ gió lùa nhanh,
Ta ấp ôm từng sợi tóc mỏng manh
Sợ áng liễu trên cành mau héo hắt?

Ngày nào gió cùng ta say lời hát,
Dệt ước tình nơi bến mộng thuyền hoa,
Ta vùi mình vào trong giấc mơ xa,
Mà chẳng biết mình quá đà mộng tưởng.

Ôi! Tình yêu sao mà phải nhớ thương?
Có lẽ đâu mùa thu xui hồn dại,
Hay tại ta lòng thường ngây ngô lạ,
Để gió về trời, nắng hạ rớt trong tim.

Ta giận thu sao chẳng thể kiếm tìm,
Những kí ức ngày hôm qua lưu luyến,
Ta giận thu, ta hờn thu nhiều lắm
Tại thu mà lá rụng xám hồn ta!
Sa Tiểu Băng
Dĩ An 25.07.2013

 

3.         GÓC KHUẤT TIM EM
Em gọi anh là góc khuất tim em
Nơi nỗi nhớ luôn cồn cào sóng vỗ

Ngày anh đi, tim hình thành góc khuất
Chứa một người em chẳng thể xóa tên

Ừ, thì ai rồi cũng sẽ phải quên
Nhưng biết bao giờ em thôi không nhớ nữa
Trời mùa đông đôi tay ngoan thiếu lửa
Ấm áp hờn với một thuở ta yêu

Không phải em cố để nhớ lên chiều
Chỉ đơn giản là lòng chưa thể khép
Đâu dễ gì trái tim em chịu nép
Với nỗi buồn vô hình chèn ép những niềm đau

Ngày mai kia ta sẽ lại thấy nhau
Gật đầu chào, rồi mỉm cười lướt nhẹ
Chớ để hương tình lên men khe khẽ
Nơi góc khuất tim này luôn có một chỗ thuộc về anh
Sa Tiểu Băng
Dĩ An ngày 25.07.2013

 

4.         TƯƠNG TƯ TÌNH
Em nhìn lá vàng rơi xao xuyến
Chợt bồi hồi mắt quyện nhớ anh

Lòng buồn theo khúc thu xanh
Tương tư giăng kín sợi mành nhớ nhung
Gió lay động nắng tung thưa thớt
Áng mây chiều nơm nớp mùa xa
Cõi tình ước mấy trăng ngà
Tim đơn giăng kín vào sa tím trời
Ôi, biết mấy lệ rơi mà kể
Trông một người khuất bể sơn khê
La đà sóng cuộn tái tê
Cát vàng sầu bởi nước về dòng đi
Duyên tình ấy mấy khi tái ngộ
Bến thơ này bao độ chờ ai
Dẫu tình khuất lấp mưa mai
Nguyện lòng khắc đợi mãi hoài nghìn năm.
Sa Tiểu Băng
Dĩ An 26/07/2013

 

5.         THAY LỜI CÔ CÔ
Quá Nhi đệ đệ của ta ơi!
Khi nắng vàng thu lá ngập trời
Xao xuyến lòng ta buồn biết mấy
Trông về chốn cũ tím hồn rơi.


Quá Nhi đệ đệ của ta ơi!
Mộ Cổ khóc thương bóng một người
Chiều lặng thu tàn bên đồi vắng
Ta nhìn mây trắng quyện sầu lơi .

Lẽ đâu nguyện ước mãi xa khơi,
Gió thổi về đâu một kiếp đời?
Hang sâu Dương Quá ơi có biết
Cõi lòng Cô Cô những chơi vơi?

Ôi, Tuyệt Tình Cóc những mùa đông
Nước mắt tuôn như suối lệ hồng
Hoa Sơn có bao giờ đệ nhớ
Một khắc sư đồ hạnh phúc không?
Sa Tieubang
Dĩ An 27.07.2013

 

 

6.         Gửi Gió 
Gió ơi, là Gió Gió ơi
Lòng ta giờ thấy rối bời, Gió hay?
Chén tình Gió rót mật đầy
Rồi Gió say ngủ cho ngày hương đưa
Ta yêu Gió từ ngàn xưa

Mà nay Gió nỡ theo mưa phụ tình
Nhớ Gió ta khóc một mình
Ta làm tuyết rụng trắng tinh cõi hồn
Gió đâu có biết bồn chồn
Gió vô tâm quá, Gió buồn chi đâu
Gió mặc ta khóc, ta sầu
Trăm năm gió vẫn một màu vô tâm
Ta giận gió đến ngàn năm
Đừng hòng nữa nhé làm bầm tim ta!
Sa Tieubang
Dĩ An ngày 27.07.2013

 

 

7.         TÌNH TA NHƯ LÀ GIỌT MƯA NGÂU?

Trùng dương sóng vỗ gió thét gào
Ta lao vào trời hái ánh sao
Ngân Hà bão táp người không đến
Để ta một mình với lao xao


Người ơi chẳng biết từ khi nao
Lòng nhớ người ta đến cồn cào
Hôm nay vượt ngàn khơi em đến
Người lại biệt tăm ở chốn nào

Đường dài lạc lối ta mất nhau
Duyên ấy để sầu trỗi thương đau
Em sẽ thôi sầu vào tháng bảy
Mưa Ngâu, mưa Ngâu, những mưa Ngâu

Tháng bảy con trăng cũng biết sầu
Tím trời bao tháng ngày xa cách
Ngỡ rằng tình đẹp ý duyên trao
Nào ngờ tình cũng chỉ phai mau

Em sầu hơn cả giọt mưa Ngâu.

Dĩ An ngày 01-08-2013

 

8.         TỎ TÌNH THU

Này là mùa thu của hồn say
hãy đến bên ta rót mật đầy
Hãy gieo thêm nắng vàng lấp lánh
Cho trái tim ta những đọa đày.


Này là mùa thu của tình yêu
Nồng nàn như một nụ hôn chiều
Luyến vào môi ai bao niềm nhớ
Dệt tình, kết mộng, tím hoang liêu.

Này là mùa thu của đôi ta,
Mưa ngàn trắng cho nỗi nhớ òa,
Người xa chốn ấy hồn có nhớ,
Hương nồng lên một khúc tình ca?

Này là mùa thu của riêng ta,
Giấu cõi thương yêu lỡ nhạt nhòa,
Đừng xa, đừng qua, đừng cách trở,
Ta yêu thu đến tuổi trăng già.

Dĩ An ngày 01-08-2013

 

9.         EM CHẲNG KHÓC ĐÂU ANH
Em chẳng khóc khi tình ta phai nhạt
Mà chỉ buồn phút ta lạc mất nhau

Anh yêu hỡi, cho em biết vì sao
Tình đôi ta ngọt ngào đành chia biệt?

Em chẳng khóc vì lòng em thừa biết
Anh muôn đời trái tim chỉ trao em
Tình chúng mình như một khúc nhạc êm
Sao đứt đoạn tơ vương sầu ngang trái?

Ngày mai đây khi vô tình ngoảnh lại
Có bao giờ anh nhớ đến ngày xưa?
Những ngày hạ, những ngày của cơn mưa
Những ngày thu, ngày tình vào mùa gặt.

Đời gieo chi ánh hồng hoang rồi tắt
Em bàng hoàng, em nuối tiếc, ngẩn ngơ
Giá tình yêu không dệt những mộng mơ
Thì nước mắt đâu đẫm dài năm tháng.

Em xa anh trái tim như hòa loãng
Vệt nhớ nào cứ đọng mãi không tan
Biết khi nao giữa dâu bể thế gian
Em gặp lại người em yêu thuở trước.

Anh cứ đi về phía hồn mơ ước
Chúc cho người hạnh phúc với tương lai
Bước hồng trần rồi sẽ hết đắng cay
Trái tim này xin yêu hoài muôn kiếp.

Dĩ An 03.08.2013

 

10.    ƯỚC NGUYỆN NGÀY TÌNH XA
Em đã biết tình yêu là định mệnh
Duyên nợ mình là nước chảy mây trôi
Những sóng đời về đâu lỡ bãi bồi
Em tưởng niệm về một thời xưa ấy.


Nụ cười anh sao dịu dàng đến vậy
Thôi thúc hoài một sợi nhớ triền miên
Em ước gì đôi mình hóa thần tiên
Để không phải chia ly nơi trần thế.

Em dẫu biết phận số luôn là thế
Hạnh phúc hoài một giấc mộng mỏng manh
Nguyện ước lòng em là mãi mãi bên anh
Và yêu anh trong vòng tròn số kiếp.

Duyên tình ta chẳng thể nào bước tiếp
Em chẳng trách người những giây phút lặng im
Ai chẳng mong tình sẽ mãi êm đềm
Chỉ xin nước mắt đừng rơi hoài nơi ấy.

Em yêu anh, suốt cuộc đời vẫn vậy
Kỉ niệm xưa cháy mãi giữa hồn em
Mong một lần trên lối cũ thân quen
Ngày hôm qua nồng nàn như thuở trước.

Dĩ An ngày 03.08.2013

 

 

11.    MƯA ƯỚT TÌNH MƠ

Một ngày thu trời dỗi "mưa bóng mây"
Vương trên mái tóc em dày bối rối
Hình như nắng của trời thay áo mới
Cầu vồng lên trong ánh sắc rạng ngời.


Em gom nắng về phía cuối chân đồi
Những mùa xanh của lòng ôi bát ngát
Nông trường xa hương tràm đưa thơm mát
Cánh diều thơ thả ước nguyện lên trời…

Em ngày ấy ngây ngô chỉ biết cười
Đâu dám ngỏ dù một lời thương nhớ
Có đôi lần vô tình ta mắc cỡ
Khi chơi chung trò chú rể - cô dâu.

Trong cuộc đời ai biết được gì đâu
Cũng như phép màu hiện hình rồi phai nhạt
Ta biết nhau như một phần số kiếp
Rồi hững hờ khi lạc chuyến đò duyên.

Em bây giờ vẫn một nét dịu hiền
Vẫn thi thoảng dạo qua miền kí ức
Khi những ngày mưa bóng mây đổ chực
Em vội vàng hứng lấy một niềm mơ .

Kỉ niệm nào em khắc mãi thành thơ
Dòng lưu bút phai mờ cùng năm tháng
Chiều nay mưa...rơi trên phím tình du lãng
Có một người ướt nhớ tựa như mưa.
Dĩ An ngày 05.08.2013

 

12.    VIẾT CHO NGƯỜI
Đã từ lâu em quên cảm giác yêu
Quên rằng mùa xuân rất ngọt ngào hiền dịu
Em đã chết dưới chân mùa tình cũ
Anh là gió nồng thổi dậy những thương yêu.


Em như là hoa cỏ đắm hương chiều
Lòng say mãi một khúc tình ru khẽ
Em lạc bước vào u mê tuyệt cốc
Chẳng biết đời là hiện thực đau thương.

Em nhìn về phía cuối một vầng dương
Anh vẫn đấy mà sao dường xa lạ
Mùa hạ qua tiếng ve thôi ra rả
Người cũng quên rồi một khúc biển hồng ca.

Ôi, tình nào đốt em giữa bao la
Rồi nhốt liệm một linh hồn mong nhớ
Sao không mãi là bình minh rực rỡ
Tình là gì em trăn trở, anh hay?

Những hẹn thề theo sóng biển lắt lay
Nơi thượng nguồn bến tình em khô cạn
Chờ đợi mãi gió vẫn xa trùng thẫm
Em quẳng tình vào vực thẳm trái tim

Những cánh hải âu trên biển mãi kiếm tìm

Có bao giờ hoàng hôn anh thức dậy
Đôi mắt hoài dõi bóng kẻ yêu anh?

Dĩ An ngày 03- 08 - 2013

 

13.    CHUYỆN TRẺ CON
Ngày thơ ấy em thường hay mơ mộng
Hái sao trời kết tóc hóa nàng tiên

Anh dỗ dành, anh xây mộng bình yên
Mỗi khi em dỗi hờn hay mít ướt.

Có đôi lúc em gấp ngàn hạc ước
Chỉ để chờ một điều... rất giản đơn
Anh bảo em: "đồ ngốc" cứ hay mơ
Ừ, em ngốc nên tơ lòng anh rối!

Chuyện trẻ con nào đâu ai buồn nói
Lớn lên rồi lòng thấy thẹn, thẹn ghê!
Ai cho anh cứ làm gã bảo kê
Đôi tay nắm chẳng hề xin một tiếng.

Chuyện trẻ con như sóng tràn lấp biển,
Sao bây giờ bỗng thấy nhớ miên man?
Giá ngày xưa chẳng hai nẻo ly tan
Thì giờ đây chắc vô vàn... anh nhỉ!

Chuyện trẻ con ai mà quên thật phí
Những giận hờn, những kí ức không tên
Biết bao giờ dưới ánh đèn trời đêm
Ta lại thấy ngày thơ trong mắt biếc?

Chuyện ngày thơ ngẫm lại giờ thấy tiếc
Nàng công chúa cùng tình đã biệt li,
Khúc mưa thu luyến nhớ nốt thầm thì
Chuyện trẻ con khắc ghi...từ muôn kiếp?
STB

Dĩ An ngày 05.08.2013

 

14.    THƯ GỬI NGƯỜI TÌNH TRONG MƠ

Gửi tặng anh người em đã thầm yêu
Dù chỉ là trong phút giây mộng tưởng
Tình thế gian đâu thể dưỡng nuôi bằng ảo ảnh
Em buông tay người trong gió lạnh lao xao.


Chẳng biết thế nào mà ta lại gặp nhau
Giây phút đó là ngày những tơ duyên hờn dỗi
Ai cũng buồn trong mối tình đã vội
Nên chúng mình là những kẻ cùng cảnh ngộ F.A

Ừ, thì tình chỉ cần chẳng cách xa
Về tính cách và độ dài địa lí
Em với anh chẳng phải hai phần thế giới
Nhưng nào có gì là gắn kết giữa hai châu.

Em cứ nghĩ em sẽ khóc đến khi mắt lạc màu
Đến khi anh và em không bao giờ còn xa cách.
Nhưng một ngày gió rơi, tình lạc mất
Em hững hỡ níu vội giọt mưa đan

Tình phải đâu là nợ của thế gian
Anh vẫn đấy mà ta nào ràng buộc
Có những thứ cứ ngỡ rằng sẽ đẹp
Nhưng lại tàn giai đoạn chửa kịp xuân

Có lẽ tại mình số kiếp trầm luân
Nên chẳng thể bên nhau dù một khắc
Anh hỡi anh đêm nay sao buồn tắt
Áng mây trời khép lại một niềm mơ

Mưa lạnh lùng rơi vỡ ánh trăng thơ.

Dĩ An ngày 05.08.2013

 

15.    EM NHỚ ANH

Em nhớ anh! Người ơi anh có biết
Tình buộc ràng , tình xiết trái tim em
Nhớ anh nhiều những kí ức dịu êm
Cào xé em trong muôn ngàn nuối tiếc


Em chẳng thể giữ anh trong số kiếp
Có lẽ mình chẳng vương nghiệp nợ duyên
Trả anh về em lẻ bóng con thuyền
Trông người đi mà mắt huyền nhỏ lệ

Buông tay nhau mà sao buồn đến thế
Tê tái tràn trong kẽ hở con tim
Ừ thì em rồi cũng sẽ kiếm tìm
cho riêng mình một người tình mới mẻ

Nhưng giờ đây anh yêu ơi có lẽ
Em rất buồn và tim khẽ nhớ anh
Những mưa thu cõi lòng chợt khô hanh
Khi ai đó từng đôi thanh xuống phố

Em nhớ anh nhưng lòng không bão tố
Cái nhớ dịu dàng của kẻ ngố vì yêu
Mong rằng anh sẽ luôn hạnh phúc nhiều
Để nỗi nhớ từng chiều vơi thêm nửa

Trong tình yêu hương tình như hoa lửa
Nhưng xa rồi mong nhớ nữa mà chi
Em sẽ quay về là em thuở xuân thì
Yêu một người như khi thu vừa chớm.
Sa Tiểu Băng
Dĩ An ngày 13.08.2013

 

 

16.    NẮNG PHỐ CHIỀU VÀ EM
(Bài thơ tặng bạn)
Một góc phố chiều nghiêng vành nắng đợi
Em gặp người trong định mệnh yêu thương
Chẳng thể rõ vì sao lại vấn vương
Lòng chỉ biết mơ thiên đường hạnh phúc.


Anh có biết mỗi khi nắng vàng rực,
Em lại trông chờ một bước chân quen?
Bóng hình ai dường khắc vào trái tim
Lòng muốn ngỏ... ngập ngừng từng câu nói.

Chiều qua phố nắng thì thầm hờn dỗi,
Gió đâu rồi nắng buồn nhói con tim?
Ước chi ngày xanh tơ duyên kiếm tìm
Em cùng người êm đềm bên phố ấy!

Giá mùa thu phím tình yêu đừng gảy
Em chưa từng thương nhớ một người dưng
Thì chiều nay nắng đâu nhảy tưng bừng
Trong trái tim chẳng thể ngừng thương nhớ.

Anh hỡi anh, tình đầu em bỡ ngỡ
Yêu một người trong ước nhớ lặng câm
Mong ai kia sẽ hiểu nỗi âm thầm
Đã dày vò cả một trời thu đẹp.

Em chẳng dám mơ tình là muôn kiếp
Chỉ xin một lần người thấu hiểu tình em
Mong một lần trên phố nhỏ thân quen
Em có người như một phần thế giới.
Sa Tiểu Băng
Dĩ An ngày 13.08.2013

 

 

17.    TÌNH TIÊN NỮ

Em có phải là nàng tiên nữ
Mà tình trần sao cứ đắng cay?
Tình dầm theo những mưa mây
Tương tư phủ kín lệ rày đớn đau

Lòng khắc nhớ vào sâu muôn kiếp
Vết đau nào chưa kịp xóa tan
Đã theo dòng nước đa mang
Trôi về bến ngự lầm than, hỡi người!

Ôi, muôn kiếp em hoài ghi khắc
Giọt máu tình giăng mắc niềm riêng
Miền trời tiên nữ trao duyên
Trần gian một kẻ tím huyền sầu thương
Một lần gặp vấn vương gieo mộng
Nhớ nhung người gió lộng tim mơ
Bốn mùa như thể tằm tơ
Lệ tình em nhỏ trắng mờ thiên cung.

Nào đâu dáng người hùng em nhớ
Đỉnh Thiên Sơn đà lỡ thề xưa
Mộng lòng tan vỡ cùng mưa
Tiếng lòng em khóc cũng thừa xót xa
Nghe đau đáu chim sa kêu thét
Hải âu chìm gió rét mưa giông
Tình buồn giá lạnh hừng đông
Tim vừa tan chảy máu hồng...tuôn rơi!
Sa Tiểu Băng
Dĩ An ngày 15.08.2013

 

18.    MÙA THU - MÙA TÌNH YÊU
Nhặt mùa thu tím hoang liêu,
Cài lên mái tóc bao chiều nhớ ai.
Lá vàng cuốn gió hương say,
Tình ru em ngủ giữa hoài nhớ thương.
Dẫu là xa - vẫn tơ vương,

Dẫu rằng chia cách- đoạn trường vẫn yêu.
Gió nâng gió đỡ cánh diều,
Tình cùng em bước qua nhiều đắng cay.
Mùa thu ngàn gió heo may,
Đời em cũng những đọa đày nỉ non.
Người là cõi hạnh phúc tròn,
Khiến em mộng tưởng sắt son ngàn đời.
Đừng thả hạnh phúc buông trôi,
Siết chặt tay nhé muôn đời, anh yêu!
Chiều nay trời tím mỹ miều,
Có anh thế giới mọi điều là em!
Sa Tiểu Băng
Dĩ An ngày 16.08.2013

 

19.    EM MUỐN CÙNG ANH ĐẾN MỌI MIỀN
Em muốn cùng anh đến chốn này
Thiên đường xanh thắm những trời mây
Bên ngôi nhà nhỏ vườn tim biếc
Ta có trong nhau trọn tháng ngày.


Em muốn cùng anh đi thật xa
Du thiên ngoạn thủy chốn phồn hoa
Cát dài trắng quyện hương tình biển
Men đượm duyên nồng muôn nẻo qua.

Em muốn cùng anh đến Hoa Kỳ
Miền trời của những tự do, hi ^^
Paris lãng mạn như đôi mắt
Lần đầu ta biết nhớ thương nì.

Em muốn cùng anh dạo xứ Hàn
Nơi tình yêu ngập những mơn man.
Tuyết rơi trắng xóa, anh đào nở
Nước Nhật giao mùa đẹp xống xang.

Em sẽ bên anh một kiếp đời
Dẫu ngàn giông tố với chơi vơi
Việt Nam hương sắc hồn yêu dấu
Ta có trong nhau mãi nụ cười.
Sa Tiểu Băng
Dĩ An 19.08.2013

 

20.    ĐIỀU TRÁI TIM NGHĨ SUY
Anh nghĩ gì khi nói tiếng yêu em,
Có phải lúc đó cõi lòng anh rất nhẹ?
Trái tim anh từng lời thẻ thỏ,
Như mặt trời cứ xóa khẽ dần đêm.


Anh nghĩ gì khi nhìn vào mắt em?
Một lời hứa nồng nàn như hương biển,
Em muốn tan theo từng cơn sóng riết,
Tim bồng bềnh như giữa cõi thần tiên.

Anh nghĩ gì khi dạo phố thân quen,
Đôi bàn tay ta vô tình chạm mãi,
Khi nắng ngàn trên dòng sông rắc trải,
Ta nhặt chiều bỏ vào trái tim yêu?

Anh nghĩ gì nếu phải cách xa nhau
Quãng đường dài tựa như tình Ngưu - Chức.
Có bao giờ giữa đêm đông người thức,
Môi lật tìm một hơi ấm môi xưa?

Có lần nào em đã nói với anh chưa,
Rằng trái tim là đại dương rất lớn?
Dẫu mênh mông đến tận cùng thế giới
Nhưng chẳng thể nào chứa nổi kẻ thứ hai.
Sa Tiểu Băng
Dĩ An 22.08.2013

 

21.    NÀY TRÁI TIM ƠI!
Này trái tim ơi chờ đợi ai,
Mà sao cứ mãi ngóng trông hoài?
Mùa thu trăng ngủ bên vườn chuối,
Tim ngủ muôn đời với đắm say.


Này trái tim ơi tao bảo mày,
Nằm yên nơi máu lòng tuôn đấy,
Không được xuyến xao như gió gảy,
Theo khúc tình xuân những đọa đày.

Này trái tim ơi chớ thơ ngây,
Biết người ta đó có yêu mày?
Tình như tơ sợi nương run rẩy,
Ta rớt vì ngươi nỗi nhớ dày!

Này tim ơi hỡi có nghe ta?
Đời lắm mĩ nhân với ngọc ngà,
Làm sao giữa thế gian đẹp đẽ,
Người sẽ yêu ngươi đến tuổi già?

Này trái tim ngươi - là của ta,
Mà sao cứ nhớ một người xa,
Vương vương vấn vấn cho hồn lặng
Khi ánh trăng tà say giấc hoa.
Sa Tieubang
Dĩ An 22.08.2013

 

 

22.    BÀI THƠ VIẾT TẶNG HUYNH
Bài thơ này, Muội viết tặng cho Huynh
Áo phong sương phủ nửa đời chinh chiến,
Mái tóc thời gian nhuốm màu đưa tiễn,
Hoàng hôn sắp về trên nỗi nhớ điêu linh.


Bài thơ này Muội viết tặng cho Huynh
Khi đất nước trong thanh bình vạn nẻo
Hoa cỏ reo trước mùa xuân chiến thắng
Đất nước Anh hùng đỏ những hân hoan.

Bài thơ này, Muội viết tặng Ka thương,
Những niềm mơ vấn vương từng kẽ tóc,
Hoa mùa thu rơi giữa vòm gió lốc,
Thời gian vô tình hằn hộc những vết đau.

Bài thơ này, gửi những tím phai mau
Theo cơn gió khi thu màu vàng úa
Tháng tám sầu như kiếp người nơi đó
Cô độc lạnh lùng rụng trắng một đời trai
Có bao giờ Huynh cần lắm một ai?
Sa Tiểu Băng
Dĩ An ngày 23.08.2013

 

 

23.    TẶNG NGƯỜI ÁNH TRĂNG VÀNG
Trăng đêm đẹp quá hỡi chàng ơi!
Một vành bán nguyệt phía cuối trời,
Tròn vẹn như vành môi đêm ấy,
Ai đã trao ai những ước thề.


Trăng đêm hòa gió quyện say mê,
Nên bước chân ai lạc lối về,
Say trăng hay say tình người đó,
Mà trái tim ru mộng tứ bề?

Sáng quá trăng ơi một ước nguyền,
Cài lên mái tóc tuổi thời duyên,
Ta uống trăng tan cùng hương biển,
Trong ánh mắt người lúc chiều nghiêng.

Trăng này ta hái tặng người yêu,
Mười sáu vàng tươi những mĩ miều,
Sắc son vành vạnh tình yêu đó,
Nên mãi muôn đời giấc mộng liêu.

Này trăng ơi hỡi bán bao nhiêu?
Ta góp đời ta đến tuổi chiều,
Có bán hay chăng vầng trăng ấy,
Ta ướp tình ta kiếp nợ nhiều.

Ta hái thật đấy ánh trăng thơ,
Trần gian một kẻ mãi đợi chờ,
Khi nào trăng buồn nơi thiên giới,
Nhớ bán ta mua tặng người tình. 

Sao trăng cứ mãi những lặng thinh,
Hay trăng ghét những bán mua tình?
Tiểu Băng ta đây chung thủy lắm
Hãy tặng riêng ta gửi người tình.
Sa Tiểu Băng
Dĩ An 26.08.2013

 

 

24.    CHUYẾN XE NGỰA TÌNH YÊU
Đường quê một buổi nắng vàng hoa
Lá rụng rừng phong tuổi xế tà
Dìu dập ngựa xe ta dạo khắp
Thanh bình non nước những miền xa.


Có người sánh bước mãi bên ta
Vạn kiếp tình thu cũng chẳng già
Đôi chân cùng rẽ trăm ngàn lối
Đời say mãi mãi khúc tình ca.

Xe ngựa đưa em đến với anh
Bằng tim yêu dệt vạn chân thành
Bể dâu chẳng thể nào cách trở
Một khối tình chung ước nguyện lành.

Việt Nam đẹp lắm những nương xanh
Nắng đổ trời nghiêng khối sợi mành
Biển mãi ngàn đời trong ánh mắt
Cho người say mãi giấc mơ thanh.

Đẹp lắm tình yêu những buổi chiều
Trên xe ngựa thỏa chí bồng phiêu
Trăng sao dường bay cùng hạnh phúc
Trên đỉnh thông già một tiếng tiêu.

Xe ngựa! Phi nhanh vượt suối đèo
Qua rồi những khúc khuỷu cheo leo
Niềm vui - hoa nở trong ngày mới
Tươi thắm muôn đời cõi mộng gieo.

Sa Tiểu Băng

Dĩ An ngày 27.08.2013

 

25.    Trăng Mộng Ước Thề

Trăng lồng trên bóng nước song in
Tròn vẹn trung trinh một khối hình
Trăng tỏa vàng son hay chốn đó
Người ươm thương nhớ dệt hoa tình?


Trăng tròn như nỗi nhớ trong tim
Cuộn những vòng xoay rụng trắng thềm
Sắc tím thức cho đêm mộng tưởng
Hoa trăng vừa ló đã say mềm.

Riết mãi hương tan giữa đại ngàn
Trong vòng nhân thế những mơn man
Trăng tròn như kiếp tình dương thế
Ta đã yêu nhau đến mị màng.

Dìu em vào cõi mộng đêm tan
Tỏa ngát niềm mơ đến dịu dàng
Ngoài gác trăng kia duyên thắm mới
Nơi này trăng nợ tự ngàn năm.
Sa Tiểu Băng
Dĩ An 29.08.2013

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

HÀNH TRÌNH TA ĐI

Chuyến tàu lướt qua trên đường ray rin rít
Giữa đêm luân hồi se khít một vòng tay
Thế giới chuyển mình khi chia cắt làm hai
Kẻ ở người đi cho đêm dài thao thức.

Ngắt một cành hoa thả trôi buồn bực
Khép lại ngày cùng kí ức đã qua
Ngẫm đời người như một kiếp sân ga
Đón rồi tiễn bao lượt hành khách lạ.

Mùi hương trầm loang vào đêm hối hả
Như sợ sẽ nhạt nhòa bởi không gian
Ta trở mình thương khóc những muộn màng
Chẳng bao giờ nguyên lành như thuở trước.

Tàu đi xa như dấu chân người bước
Ta lặng nhìn nhu nhược...những nghĩ suy
Trái tim đau nhưng vẫn phải cố ghì
Bởi ta hiểu những gì mình nên mất.

Chẳng thể sống mà cứ đau quặn thắt
Rồi tự nhắc mình phải biết cố lên
Dẫu thế nào vẫn có những gập ghềnh
Trên hành trình phiêu du vùng đất mới

Thế giới này đâu luôn như mong đợi
Những vô thường kêu gọi mỗi bước chân
Sẽ trải qua thử thách đến nghìn lần
Trước khi ta nhận ra vùng đất hứa.
STB
5/8/2014

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...