Jump to content
DOAN VAN NGHIEU

Chùm thơ NG-YEU

Recommended Posts

TÌM EM GIỮA VƯỜN THƠ

 

Tôi thả những vần thơ

Lên trời xanh lộng gió

Thắp sáng vầng dương tỏ

Soi cung đường tìm em.

 

Mong gặp MỘT NGƯỜI quen

Trong vườn thơ mùa hạ

Dấu mình trong hoa lá

Rất gần mà rất xa.

 

Thơ ướp trong nhuỵ hoa

Gửi em theo chiều gió

Có tình tôi trong đó

MỘT NGƯỜI ơi! có hay.

 

Không góc bể chân mây

Sao đường thơ xa ngái

Chờ em hoài, chờ mãi

Trong vườn thơ hạ vàng.

 

Sắp đến mùa thu sang

Mang nỗi buồn vô cớ

Vườn thơ cứ rực rỡ

Để mình tôi ngẩn ngơ.

 

Em ơi đến bao giờ

Nụ hoa xuân hé nở

Hết mỏi mòn một thủa

Khi MỘT NGƯỜI Ở ĐÂY.

 

Hay chỉ là gió mây

Mang thơ về vườn mộng

Giữa trời cao biển rộng

MỘT NGƯỜI xa cứ xa.

 

Dịch Vọng, 19.06.06

Đoàn Văn Nghiêu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

TỰ BẠCH

 

Không đấu kiếm đâu phải là ta sợ

Bị bức bách rồi đành tuốt kiếm, vung gươm

Đấng trượng phu điều nhân thiện ta ươm

Cầm kiếm sắc nhưng không hề vấy máu.

 

Nghĩa Tân, 03.01

Đoàn Văn Nghiêu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CHỊ TÔI

 

Chị sinh ra trong gia cảnh đói nghèo

Đồng đất mặn chua bố khai hoang lập ấp

Tay trắng tay màn trời chiếu đất

Cơ đồ - tường vách mái gianh.

 

Giữa bốn bề sông nước mênh mông

Bố mẹ như thân cò lặn lội

Dãi nắng dầm sương, mưa dông bão dội

Tảo tần lo một miếng ăn.

 

Cánh Đồng - Giờ những cỏ lác cỏ lăn

Những hoa súng hoa rơi bên mình giấc nghủ

Bao sóng biển bấy nhiêu điều tủi hổ

Trong đói nghèo bố mẹ càng thương con.

 

Ơn trời những con dắt con don

Nấu củ chuối ngọn khoai qua ngày xì xụp

Âu cũng hoạ may có được

Nhờ ngày biển lặng gió yên.

 

Chị tôi vẫn lớn lên

Trên đồng đất mặn chua bao đói nghèo gian khổ

Ước mơ nhỏ nhoi: được miệt mài sách vở

Chỉ là mơ thôi, các em lần lượt ra đời.

 

Thương mẹ cha chị không than vãn nửa lời

Cắt cỏ chăm em, cấy trồng gieo hạt

Đất dân ca mà chị đâu biết hát

Đói nghèo ai hát, hát ai nghe?

 

Tuổi thanh xuân không qua một luỹ tre

Bởi nghèo khổ cứ truyền đời oan nghiệt

Chỉ tên gọi cũng có điều thua thiệt

Nói gì manh áo bát cơm.

 

Nay em trưởng thành càng thương chị nhiều hơn

Nhớ chị bị mắng oan khi em hờn em dỗi

Có hay đâu chị cõng em khi đói

Vẫn một lòng chăm chút cho em.

 

Ôi đất trời sao quá nhỏ nhen

Có tội lỗi chi đâu sao để chị ta gian nan vất vả

Lòng chị ta bao la như biển cả

Người chị thục hiền, độ lượng bao dung.

 

Em có được hôm nay

Nhờ công cha công mẹ

Và có công của chị

Công đức sánh biển trời - em nguyền khắc cốt ghi xương.

 

Nghĩa Tân, Kỷ niệm ngày chị lên thăm em lần cuối 14.01.2000.

Đoàn văn Nghiêu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

NHỚ ĐÊM TRĂNG

 

Đêm tuần tra nhẹ bước

Thấy trăng nghiêng trộm nhìn

Bao nhớ thương bịn rịn

Về một mảnh trăng quê.

 

Trăng non nghiêng bờ đê

Trăng tròn treo khóm trúc

Mảnh trăng soi sông nước

Nghiêng cây đa mái đình

 

Trăng đâu có vô tình

Vào câu ca em hát

Để mênh mông bát ngát

Người đi đầy nhớ nhung.

 

Theo anh khắp nẻo đường

Như tình em gửi đến

Tình vô bờ vô bến

Mãi mãi ngời ánh trăng.

 

Nghĩa Tân, 01.11.1999

Đoàn văn Nghiêu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

SẦM SƠN

 

Tạm biệt Sầm Sơn trong cô đơn

Nghe biển động trào dâng nhung nhớ

Sóng quận đổ như lòng ai nức nở

Chân trời vần vũ mây đen.

 

Tạm biệt Sầm Sơn chưa kịp quen

Một khoảng khắc trời thương đất nhớ

Sóng cứ vỗ của một thời than thở

Sầu lòng kẻ ở người đi.

 

Tiên đá nghủ quên mình trong sử thi

Tình trống mái muôn đời chung thuỷ

Như sóng vỗ ngàn năm không nghỉ

Sầm Sơn ai lỡ quên về.

 

Day dứt lòng ta biết nói gì

Đất trời muôn nẻo bước chân đi

Biển tình xin hẹn hè năm tới

Đợi nhé Sầm Sơn của ta ơi!

 

Sầm Sơn, ngày bão dông 2000.

Đo0àn văn Nghiêu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ANH MAU VỀ ĐÓN NHẬN TÌNH QUÊ

 

Đất nước vào xuân

Thăng long sắp tròn ngàn năm tuổi

Thoả sức tự do vẫy vùng

Khắp giang sơn rong ruổi

Chí trai tài dương cờ Tổ quốc bay cao.

 

Hỡi những người anh em đang ở chốn trời nào

Có thấy chăng âm vang hồn sông núi

Bao xót xa của một thời cát bụi

Nay đất nước thanh bình

Tổ quốc mình đâu cũng thắm cờ hoa.

 

Là máu thịt Việt nam! ở nơi xa anh có thấy tự hào

Tổ quốc thành đồng

Càng vững vàng qua bao cơn khói lửa

Nay xuân đến từng nhà gõ cửa

Mong anh sớm về sum họp đoàn viên.

 

Nơi đất khách quê người anh có được bình yên

Trăn trở không anh, có nhớ thương về đất mẹ?

Nây đất nước thắm ngàn hoa

Đừng dối lòng con trẻ

Anh mau về vui đón xuân sang.

 

Xuân đã về, sao lỡ để mẹ già héo hắt chờ mong

Bao người thân dẫu dận vẫn thương

Nhưng tất cả mong anh về đoàn tụ

Xuân đất nước giúp nguôi ngoai chuyện cũ

Anh mau về đón nhận tình quê.

 

Bài ca kết đoàn ta chung tiếng hát vang

Cùng dang rộng vòng tay ôm đất trời sông núi

Trả nghĩa nước non

Để mai sau cháu con không còn buồn tủi

Chung sức chung lòng ta tạo lên dáng vóc Thăng Long.

 

Anh sớm về tất cả chờ mong.

 

Dịch Vọng, 20.6.06

Đoàn Văn Nghiêu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

EM ĐÃ ĐI RỒI

(Mến tặng người bạn mới quen)

 

Giờ mới là cuối hạ

Mùa trái chín đỏ cành

Hương vị quê hương đâu cũng ngọt lành

Sao em lỡ đành xa bè bạn.

 

Vườn trái ngọt có quả chua quả chát

Đất trời có nắng có mưa

Em ra đi không báo bạn tiễn đưa

Hay nhắn gửi một vần thơ luyến nhớ.

 

Vẫn biết xứ người luôn rộng mở

Có ấm lòng xứ lạnh trời âu

Em cứ đi rồi mai mốt sẽ về đâu

Lòng có nhớ câu thơ nơi quê mẹ.

 

Em đã đi, anh chúc em vui khoẻ

Dẫu vui buồn gắng gửi lại vần thơ

Như biển quê sóng mãi vỗ bờ

Bờ cát mịn - anh chờ từng cơn sóng.

 

Trời sắp sang thu lòng anh như lửa bỏng

Thơ ngậm ngùi tiễn bạn mới quen

Cung trời này phải chăng quá nhỏ nhen

Để em gái tìm sang miền đất lạnh.

 

Em hãy đi nếu bớt nhiều hưu quạnh

Nếu ấm lòng và vơi bớt cô đơn

Để trong tay nhiều trái ngọt hoa thơm

Là anh thấy như mình hạnh phúc.

 

Không được tiễn em, gửi thơ thay lời chúc

Em vui lòng nhận giúp bạn đường thơ.

 

Dịch Vọng, 22.06.06

Đoàn Văn Nghiêu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MỜI VÀO THƠ TÔI

 

Ai gõ cửa thơ tôi

Không vào còn ngần ngại?

Xứ sở của hoa trái

Bao hương mật ngọt lành.

 

Dẫu vần thơ mỏng manh

Nhẹ nhàng như hơi thở

Nhưng ấm lòng một thủa

Cho tim ta say mềm

 

Hoa nâng gót bên thềm

Thơ rải đầy phòng khách

Những câu thơ thanh bạch

Như tấm lòng chủ nhân.

 

Vương quốc của mùa xuân

Bốn mùa hoa thắm nở

Khoe sắc màu rực rỡ

E ngại chi chưa vào?

 

Những trái chín ngọt ngào

Nhuốm thơ nâng mời khách

Nơi đào nguyên ngoạn cảnh

Xin bạn vào thơ tôi.

 

Dịch Vọng, 22.06.06

Đoàn văn Nghiêu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

THƠ CÓ VÀO GIẤC NGHỦ EM

 

Thả hồn thơ đi hoang

Dọc đêm trường sâu thẳm

Mơ đến được bên trăng

Muôn ngàn sao bao bọc

 

Thơ tan nơi đầu sóng

Bao nốt nhạc đổ theo

Xé đêm đen biển réo

Có thấu vầng trăng xa.

 

Trăng vẫn cứ la đà

Bên sao hôm, sao mai

Mặc hồn thơ hoang dại

Trải dọc chiều sâu - đêm.

 

Nơi vùng trời không tên

Trăng soi vào nỗi nhớ

Đất trời như rộng mở

Ngàn cao xa khôn tìm.

 

Thơ mơ cá tìm chim

Lãng du miền hoang dại

Câu thơ tình vô hại

Có vào giấc nghủ em?

 

Dịch Vọng, 22.06.06

Đoàn văn Nghiêu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
BÁN THƠ TÔI

 

Thơ cho không ai nhận

Tôi đành rao bán thơ

Biết đâu gặp kẻ khờ

Hoạ may thành thi sỹ.

 

Chẳng một lời hoa mỹ

Không ý nhị văn chương

Góp nhặt giữa đời thường

Bụi văn người vương lại.

 

Thơ đọc vợ cười mãi

Con nghe cứ chê hoài

Riêng tôi thì tôi cãi:

Rằng thơ mình rất hay.

 

Nhâm nhi trong men say

Những câu thơ mới viết

Có phải ai cũng biết

Tôi đành rao bán thơ.

 

Dịch Vọng, 13.06.06

Đoàn văn Nghiêu

 

Chào NG-YEU !

Tôi nhớ không lầm thì hình như tôi có đã từng đọc một bài thơ của một nhà thơ cũng "đòi" bán thơ .Thế cũng chẳng sao phải không , vì đó là sự đồng điệu của 2 tâm hồn cùng tâm trạng phải ko ? Khi nào tôi kiêm lại được bài thơ đó , tôi sẽ post lên bạn đọc thử xem nhé !

Còn riêng tôi , tôi ko muốn bán thơ , mà chỉ muốn bán "tình " thôi .Tôi có làm 1 bài thơ với ý như vậy , nhưng cũng lại ko nhớ (hì ) .Ko biết có ai đó đồng điêu với tôi ko hay nữa ?

*

Đọc bài thơ này của NG-YEU , tôi lại nhớ đến bài thơ "EM LẤY CHỒNG " của thi sĩ tài hoa họ Hàn :

 

Ngày mai tôi bỏ làm thi sĩ

Em lấy chồng rồi hết ước mơ

Tôi sẽ đi tìm mỏm đá trắng

Ngồi lên mà thả cái hồn thơ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...