Jump to content
Nguyệt Hoa

NHỚ QUÊ HƯƠNG TÔI!

Recommended Posts

NHỚ QUÊ HƯƠNG TÔI!

 

Quê hương tôi

Nơi nắng gió quanh năm khô rát mặt

Mảnh đất cằn ngày hai bữa rau dưa

Nơi mẹ tôi vẫn chiều chiều đón đợi

Âu yếm thân thương sau mỗi lúc học về.

 

Quê hương ơi! Nhớ hàng dừa xanh vi vu trong gió

Hát bài ca bất tận của nắng trưa.

Me chua chấm muối, mặn mà thêm tình bạn

Dăm miếng xoài xanh vẫn chia sớt niềm vui.

 

Nhớ làm sao những trưa hè nắng cháy

Khúc mía lau gầy, cả đám chia nhau.

Mãi bơi lội trên dòng sông cạn nước

Để chiều về, run rẩy nằm trong mảnh chăn xơ.

 

Và nhớ cả những chiều thu gió mát

Yêu lắm cánh diều no thoả gió quê hương.

Đám bạn bè đứa hái hoa, bắt bướm

Buổi hoàng hôn vẫn bắt dế, trốn tìm

 

Ôi quê hương! Ngàn năm sau vẫn thế

Nâng đỡ tuổi thơ bao kỉ niệm thân thương.

Vun đắp thêm những bài học yêu đời

Và đưa tiễn người đi xây đất nước.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chào bạn tôi có nick là Xuân Thủy! Mỗi ngày tôi sẽ đọc một bài thơ trên Thotre cho dù tôi rất bận và đang làm tốt nghiệp ở một lĩnh vực không liên quan gì đến thơ cả. Nhưng thơ lại liên quan đến rất nhiều thứ mà tôi muốn tạo ra.

"Quê hương" của bạn! Vâng! Tôi nhận thấy "Quê hương" của bạn cũng giống quê hương của tôi, của bất cứ người nào, và ngay cả của một người nước ngoài khi đến "quê hương" của bạn, bởi họ thấy sự tương đồng với quê hương của họ nhưng họ sẽ không thấy và chưa thấy sự khác nhau giữa con ngừơi họ và bạn. Tức là sản phẩm của "Quê hương" bạn có thể giống với họ - một người nước ngoài!

Điều đáng kể duy nhất mà bạn có đó là hai câu thơ cuối, chính từ ý này mà bạn có những câu thơ trên, sự gượng ép! Đôi khi các nhà thơ vẫn thường như vậy, như để cố gắng tìm thêm cái đẹp trong ngôn ngữ của dân tộc (thứ ngôn ngữ mà ai ai cũng thấy như bạn: "thật khó để chia sẻ nên mới viết thành thơ) - Như nhà thơ Huy Cận vậy - ông viết bài "Tràng giang" khi chỉ tìm ra được 2 câu đầu và để viết trộn bài ông phải mất 15 lần viết bản thảo, ban đầu ông định viết thơ thể 5 chữ - ngũ ngôn - nhưng sau ông đã bị lôi cuốn bởi tính nhạc của thể thất ngôn của ông cha ta để lại.

Thơ không phải chỉ là một cảm xúc mà ta vẫn cho là lãng mạn, mà quên đi bạn cũng sẽ là một phần của quê hương con cháu bạn!

Chân thành!

21-10-2006

Xuân Thuỷ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

(*)

Tôi là người Việt Nam và thật xấu hổ cho tôi - tôi chả hiểu tí tì ti ý nghĩa gì cái bài bình thơ trên đây cả . Làm ơn có ai là Việt kiều hay người ngoài nước Dịch ( hay phóng tác cũng được ) dùm ý của đoạn văn trên - vô cùng thank kiu very mách

 

nguyetthao 0125-221006

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Oh! Có lẽ bạn bực mình vì tôi chăng! Tôi không muốn câu chuyện của chúng ta là lời vô bổ!

Trước hết rất xin lỗi bạn!

Trong bài phê bình của tôi có cả lời khen ngợi, xong tôi cố gắng giữ lời ở thế quân bình nhất có thể.

Tất nhiên tôi cũng như bao người khác đều trân trọng những gì là quê hương của mình. Nhưng bạn thấy đấy những người mẹ có con hy sinh ở chiến trường co bao giờ họ than khổ như giới trẻ của chúng ta ngày nay! Quê hương của chúng ta là sự ẩn tàng của cái đẹp! Có lẽ đó là ý kiến của riêng tôi. Tôi hy vọng sẽ có sự chia sẻ của bạn về những gì thú vị của quê hương bạn! Tất nhiên tôi không so sánh bài thơ của bạn với những bài thơ khác về quê hương. Hy vọng là tôi và bạn sẽ làm được tốt hơn về phê bình và thơ.

Tôi trân trọng tâm hồn bạn và không có mảy may xúc phạm!

Xin tặng bạn bài thơ quê của tôi! Mong nhận được sự phê bình của bạn!!! :)

Quê

Tôi trở về quê, đã lâu rồi

Từ hôm nào, tôi không nhớ nữa

Đến bây giờ mới nhớ từ "Quê"

Khi đã thấm những ngày cơ cực

 

Nơi thành thị không dám ứơc mơ

Ta được gì chứ, trên khoé môi

Suốt ngày nghe nhạc với xem phim

Học bài rồi ngủ, tay chân cứng.

 

Tâm hồn ta, cũng cứng đờ ra

Muốn được ai yêu, như Quê vậy

Ta không biết hát, họ cũng vui

Mời ta ly rượu, như ước mơ...

 

Tâm hồn ta cũng cứng đờ ra

Muốn yêu một người, một cô gái

“Gái Quê chân chất mặn mà sao”

Ta không yêu, bảo là không quen,

 

Tâm hồn ta cũng cứng đờ ra,

Thích cô gái đẹp, lại cao sang,

Nhưng mà cô ấy có chịu đâu,

Bởi ta không hát, vui cùng nàng...

Xuân Thủy-2006

Tôi không cảm thấy hài lòng với những câu thơ cuối của tôi. Có lẽ chỉ là cách thể hiện khác về thơ. Quê tôi có cát trắng rất nhiều ở tận đảo xa, nhưng trên hết tôi nhận ra rằng quê tôi cũng như đất nước và tổ quốc tôi, nơi đó nghèo, nhưng có tình. Đó là một thứ tình mà người phương Tây công nghiệp hóa, đô thị hóa không có được khi mà họ đã từng tàn phá những nền văn minh của các dân tộc khác mà bây giờ con cháu của họ đang nhận ra và cố gắng cứu vớt lại những gì đã mất. Cái tình người nhân bản.

Trân trọng!!!

Xuân thuỷ -23-10-2006

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Xuân thuỷ thân mến!

Đầu tiên, tôi xin cám ơn vì những góp ý chân thành của bạn, và tôi cũng xin được nói với bạn đôi dòng.

Thưa bạn! Tôi không biết phải bắt đầu như thế nào cho đúng. Nhưng ý tôi muốn nói rằng, bạn đã... lầm rồi đó! Bạn gọi chúng là thơ sao? Ôi lạy Chúa! Bạn làm tôi mắc cỡ quá. Đó không phải là thơ đâu. Tôi dám cam đoan với bạn đấy.

Bạn biết không, tôi không thích đọc thơ lắm. Chỉ xu thời thôi. Ví dụ như khi có ai đó kháo nhau về bài thơ hay, tôi cũng tìm xem. À! Mà không phải xem, chỉ đọc hú hoạ vài câu thôi. Tôi thì biết đất gì thơ với văn chứ. Trí thức “dỏm” ấy mà.

Tôi sẽ nói cho bạn nghe tôi đã viết nó như thế nào. Cũng không có gì to tát lắm. Chẳng qua do lúc đó tôi hơi bị buồn, rồi nhớ nhà, nhớ lung tung cả lên và tôi viết những thứ lung tung tôi đang nhớ đó ra một mảnh giấy. Tôi gọi nó là gì nhỉ? Hình như văn xuôi thì phải. Đại loại như thế. Tôi viết ra một trang dài những chữ, đầy cả mặt giấy. Sau đó ư? Vâng, sau dó tôi chơi trò xếp chữ, tôi ngắt chúng ra thành những câu ngắn, cố ý sắp xếp chúng sao cho có sự đều đặn về số chữ cũng như về âm điệu giữa các câu. Thế đấy! Đó chính là cách mà tôi đã viết ra thứ mà bạn gọi là thơ đấy. Hình như bạn thắc mắc tại sao tôi lại post một “tác phẩm dị dạng” lên một nơi như thế này phải không. Tôi sẽ không nói cho bạn biết lí do đâu. Có lẽ bạn đã nghĩ ra rất nhiều lí do, và có thể một trong số chúng sẽ đúng, nhưng tôi cũng không xác nhận điều đó đâu. Dù sao thì ngoài trang này ra thì tôi cũng không biết post chúng lên ở đâu được.

Nhưng dù thế nào đi nữa, thì tôi cũng rất cám ơn vì những góp ý chân thành của bạn. Và hy vọng những bài sau của tôi cũng được bạn chiếu cố cho. Tôi cũng muốn nói thêm rằng bạn là người đã cho tôi những góp ý chân thành nhất, ít ra thì cho đến lúc này. Một lần nữa, xin chân thành cám ơn!

 

Nguyệt Hoa

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nguyệt Hoa thân !

Xin lỗi phải muợn nhà của bạn để gửi chút tâm sự nhỏ này - bởi đã một lần mạo muội làm phìên lòng khách quý Xuân Thuỷ của chủ nhà và cả chủ nhà rồi nên lúc này áy náy lắm nên nếu có trách thì trách nhưng xin đừng giận nguyetthao nhe .

Đọc bài thơ N.Q.H.T xong đọc những giòng bạn gửi cho bạn X.Thuỷ mình có cảm giác khó chịu thế nào ấy

 

Không nhất thiết phải khiêm tốn đến mức độ ấy đâu Nguỵet Hoa ạ . Khiêm tốn là một đức tính tốt nhưng khiêm tốn đến độ phải phủ định cả bản thân mính thì quả là chẳng hay ho gì . Đừng huênh hoang là thi sỹ , là nhà thơ là đủ còn chuyên mình làm thơ , viết thơ , sáng tác thơ thì có gì xấu hổ đâu mà phải biên minh giải trình đủ cách như thế .

 

Bạn phải nhớ đây là một diễn đàn văn học trẻ.

 

Mà khi đã tham gia vào bất cứ một diễn đàn nào

( diễn đàn nói - diễn đàn viết ) thì chúng ta phải là một diễn giả . Hãy cứ dũng cảm mà đón nhận những bình phẩm khen chê : diễn giả này nói hay / diễn giả kia nói dở chứ đừng khiếp nhược đến nỗi đã đứng tren diễn đàn tay cầm micro rồi mà lại chỉ : kính thưa quý vị tôi chưa biết nói hôm nay tôi lên đây để tập nói . . .

 

Chúng ta còn trẻ tất nhiên - non nớt . yếu kém . vụng về , vân vân và vân vân là những cái không ai không vướng mắc . Tuy nhiên - điều quan trọng nhất của cái chữ trẻ ở đây là chúng ta phải khẳng định mình - dám khẳng định mình -

 

Nguyêtthao nghĩ rằng viết đến đây bạn đã hiểu ý mình chứ . Xin tha thứ cho cái tật bà tám lắm chuyên của mình . chung qui lại chỉ là thiện ý . thân

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Oh!thật tuyệt vời! Tôi không biết phải tả lại cảm xúc của tôi như thế nào dù tôi biết rõ nó là gì!

 

"Có những khi cơn dông bất hạnh

Chẳng mảy may xáo động cõi lòng ta

Trên vai ta nhẹ nhàng tay ai đó

Và ánh mắt ta soi rõ bóng bạn ta"

(Trích trong một bài hát Nga)

 

Tôi sở dĩ giữ một giọng phê bình "thăng bằng" vì tôi chưa biết rõ bạn thôi. Khi một người thực sự tự tin vào chính mình và có một con đường để tiến tới thì sẽ nhận ra dưới đáy những dòng chữ ấy một tình yêu cuộc sống!

"Tình yêu không phải là trò chơi con xúc sắc mà là ta làm được gì để giúp một người nào đó thoát khỏi nỗi khổ đau do một sai lầm nào đó trong qúa khứ của một ai đó"

(Lấy ý từ vở nhạc kịch "Lớp học tình yêu" của Morzart)

Bạn có thể đọc tiếng anh không tôi sẽ gửi bạn một bài viết của tôi về tình yêu vào dịp trả lời sau.

 

TÂM SỰ

Bây giờ là 11h tối ngày 27/10/2006

Tôi đi làm về lúc 10h15' tối

Sáng mai tôi sẽ có mặt ở công ty lúc 8h

Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày tôi thấy nỗi đau khổ của con người

Tôi là một kẻ sinh sau họ

Khi tôi đi ra khỏi giấc ngủ

Tôi có nghĩa vụ phải sửa chữa mọi thứ quanh tôi

Như khi con người xuất hiện trên trái đất

Như một đứa trẻ được sinh ra từ tình yêu

Đêm về tôi kiệt sức chìm vào cái chết trong ít giờ

Cho đến khi nào thân xác tôi không còn cơ may sửa chữa được

 

Tôi cố gượng dậy trứơc lúc chìm vào cái chết

Đọc một vần thơ để sửa chữa lại tâm hồn mình

(Xuân Thủy)

 

Bạn đã chỉ tôi cách làm thơ đấy! Cám ơn bạn rất nhiều!

 

...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Xin lỗi các bạn, mình nghĩ có lẽ mình đã đi quá xa rồi. Không đi tiếp nữa đâu, mình phải bỏ cuộc thôi. Nếu có bắt mình chịu phạt thì... tuỳ các bạn vậy. Hiện mình không được vui để tiếp tục cuộc chơi. Hẹn lần khác vậy. Rất vui được nói chuyện với các bạn.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ừ!

Thôi chúc ban may mắn!

Tôi cảm thấy bạn trẻ hơn tôi, và đó là một may mắn!

Tôi xin lỗi vì đã gặp bạn nơi tận tâm hồn!

Im lặng!!!

Biết đâu, biết đâu đấy!

Tôi cũng đã từng buồn như bạn

...

Bố tôi!

Ừ! thôi nặng nề qúa!

Chúng ta sẽ vượt qua!

Có được!

Im lặng!!!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...