Jump to content
nuicatsongcau

Cái chết của hoa hồng

Recommended Posts

Chia xẻ cùng NT vài ý nghĩ vậy thôi ...

Thân.

 

 

không mang đam mê không phải tôi

không vướng tội lỗi không là người

chưa lần lầm lỡ là chưa lớn

còn sống là hồn ... còn khôn nguôi

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đất tổ

 

tôi muốn viết về một vùng đất

mà tôi chưa hề đặt chân tới

một vùng đất mà từ đó tổ tiên tôi cất bước ra đi

từ đó hạt mầm dân tộc tôi được gieo vãi

hạt mầm ngày đó

giờ là một cánh rừng mênh mông

bốn ngàn năm tuổi

tám mươi triệu con dân

 

tôi muốn viết về dân tộc tôi

dân tộc kiêu hùng

Việt Nam

khởi đi từ nguồn cội

Hùng Vương

Hùng Vương Hùng Vương Hùng Vương

dòng máu Hùng Vương

máu chảy từ tim

tưới gội non sông

chan hòa đất nước

nuôi muôn dân khôn lớn

dạy muôn dân yêu thương

và trong tôi

không chảy dòng máu nào khác

nguyên tuyền chảy

Hùng Vương

Hùng Vương Hùng Vương Hùng Vương

hãy để dòng máu dân tộc nguyên tuyền chảy đi

hãy giữ dòng máu dân tộc nguyên tuyền chảy về

 

bạn hãy lắng tai nghe hai tiếng Hùng Vương

vang lên đẹp làm sao

Hùng Vương

Hùng Vương Hùng Vương Hùng Vương

4000 năm

vang mãi ...

 

… tôi là dòng máu chảy từ tim

xin một lần được trở về tim

trái tim Việt Nam của tôi

đât tổ .

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Quê tôi Việt Nam

 

hỏi tên núi cát sông cầu

hỏi họ rằng biển xanh mầu bao la

hỏi cha trùng điệp núi xa

hỏi mẹ xin đáp đó là Việt Nam

quê quán là nước là non

anh em là cả con dân da vàng

sống thà làm quỷ nước Nam

còn hơn đất bắc vua quan xứ người

có xa xôi biệt phương trời

thác rồi xin hãy rước tôi về nhà

cho tôi nằm giữa bao la

nghe huyền hỏi ngã biết là quê hương

hồn này sớm nắng chiều sương

xin tổ tiên hãy cho con nương nhờ

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ngựa già và thành phố

 

từ ngày thị xã ta được lên thành phố

cấm không cho xe thổ mộ chạy vào trong

thì mỗi buổi sáng lúc trời còn tối mênh mông

chừng hai ba giờ thôi đã vang lên những hồi lốc cốc

 

tiếng những chuyến xe ngựa đêm kéo lăn ngược dốc

chở vào thành những bà mẹ cùng dăm mớ rau thơm

đôi ba chị em tần tảo bên mấy thúng trái cây vườn

họ đi chợ sớm bán vài món hàng kiếm ít tiền về trang trải

 

ánh lửa toé lên từ vó câu chạm vào mặt đường nhựa rải

lẫn tiếng phì phò của chú ngựa còng lưng rướn kéo cổ xe

xen vài tiếng hô mỗi lúc người phu vung tay roi lên nhè nhẹ

vang trong thinh lặng đêm phố cấp ba tỉnh lẻ quê nhà

 

rồi một giờ sau trong âm thầm con ngựa già quay lại

lại còng lưng kéo cổ xe về chốn nó đã ra đi

này ngựa già ơi này thổ mộ cổ lổ ơi

trong đêm tối ngựa xe đi về có đánh rơi nổi buồn nào xuống phố

 

có buồn không khi đời ngựa là tung hoành ngang dọc

là bờm dựng ngược gió là bốn vó nhịp sãi tung bay

có buồn không khi giờ còm cõi lê mãi tấm thân gầy

lặng lẽ kéo chuyến xe đêm đi về như phường đạo tặc

 

có buồn không khi bao ước mơ ngỡ gần mà sao cứ hoài xa lắc

khi định mệnh như một luồng gió trốt thổi chốn hư không

hốt cả đời người vào cơm gạo áo tiền mù mịt trông

để bao lần cố ngửng mặt lên mà vẫn chỉ ngang tầm mặt đất

 

... ôi những chuyến xe đêm khi mọi người đang còn ngon giấc

lầm lũi chở vào thành bao hoa trái đồng ruộng thơm ngon

hỡi phố phường đang thay da đổi thịt từng con trăng khuyết đến trăng tròn

có biết cho người ngựa vì ngươi mà kéo lê nổi buồn đêm đêm hằn lên da thịt …

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Sông Cầu núi và biển

 

bên này là Ghềnh Đỏ

bên kia là Triều Sơn

dốc Quýt rồi chợ Huyện

dốc Găng rồi Sông Cầu

 

núi biển ôm lấy nhau

như tình đầu tha thiết

dịu dàng và mãnh liệt

non cao níu vực sâu

 

biển lấn vào trong đất

núi xô tít trùng khơi

núi không nguyên là núi

biển chẳng trọn biển trời

 

…và con người cũng vậy

chia ly có được đâu

sinh ra là mãi mãi

quấn quýt đến bạc đầu

 

 

Biển mặn

 

biển có gì muốn nói

mà rầm rì rầm rì

qua bao thiên niên kỷ

nói gì cũng chẳng hay

 

giữa ngày đêm vô tận

giữa đất trời mênh mông

biển mong một lần thấy

một biển hiểu biển này

 

trôi nổi khắp không gian

cùng địa cầu già cổi

tìm hoài mà thấy đâu

bóng tri âm của biển

 

... ôm trọn niềm cô độc

u uẩn khôn tỏ bày

nước mắt chảy vào trong

biển hoá thành biển mặn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thạch sùng

 

hình như từ ở trên cao

con thạch sùng nó đái vào thơ tôi

giật mình kêu ối giời ơi

nơi chốn chữ nghĩa mà chơi thế à

thơ tao thơm lựng thơm là

thơ tao khối đứa hít hà bảo thơm

sao mày lại dở du côn

đái cho nó thối còn hơn chuồng bò

thạch sùng rằng chớ la to

mặt mo mau lấy che cho mặt mày

thơ mầy như cái con cầy

thơ mầy tao đái là may lắm rồi

khối thơ thằng ở trên đời

đái chưởi đã rồi giận vẫn y nguyên

cóc thi mà cứ huyên thuyên …

 

( Còn tiếp )

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Song Tú Xương…

 

tấp tểnh con đi bố cũng đi

cũng khăn cũng gói cũng đi thi

tiển chân mẹ mất dăm tạ lúa

ăn ở xong xuôi túi sạch lì

trót mang cái tiếng rằng chơi phố

ới làng xóm ơi biết cái chi

ba ngày đất khách thi vừa mãn

cuốn gói về quê cấp, cấp thì …

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thờ ơ thơ …

 

thờ ơ nào phải thờ ơ

sao ngày tháng cứ hững hờ đi qua

hững hờ áo gấm lụa hoa

hững hờ xa mã vào ra phố phường

tim hờ hững những yêu thương

hồn hờ hững cả vạn đường trần đi

hờ hững nâng chén phân ly

tri âm hờ hững đến đi chẳng màng

mặc cho đời cứ tụ tan

cuộc trăm năm kệ bóng vàng rụng rơi

…đêm vút một tiếng hạc trời

hồn thơ thức dậy người ơi tràn bờ

nghe trong sương lạnh trăng mờ

thờ ơ gì chớ chớ thờ ơ thơ …

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Cúc dại

 

những bông cúc dại nở bên talis đường sắt

những bông cúc đón đưa những chuyến tàu qua lại

đón đưa bao số phận con người đi về

chia ly sum họp

hạnh phúc khổ đau trên từng nhịp tàu

oằn nặng

xùng xịch xùng xịch te tò te

vụt đến vụt đi

trong hoang vắng cúc vàng ở lại

không chăm sóc

chẳng ngó nhìn

cúc vàng vẫn bung cánh

khoe hết sắc giữa trời xanh bao la

tháng hai ba tư năm sáu …

cúc cứ lặng lẽ nở

hoa …

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Cái chết của hoa hồng

cái chết đến từ hoa

Cái chết của cái gì mà lại đến từ hoa? hoa thì làm gì mà gây ra cái chết?

vì đài hoa phải héo

vì cánh hoa phải tàn

lã chã hoa phải rụng

tựa đề bài này là "cái chết của hoa hồng", nhưng hoa hồng thì không bao giờ rụng lã chã, chỉ những loài tương tự như hoa gạo mới rụng lã chã.

 

mặt đất miền sinh sôi

ướt đẫm lời vũ trụ

Vũ trụ thì không có lời, chỉ có con người lấy ngôn ngữ ra mà giải thích các hiện tượng của vũ trụ thôi.

dẫu đón hoa nghiêng rơi

cũng không hồi sinh nữa

 

đến tận cùng hiện hữu

là mục nát tìm nơi

vòng sinh tử xong rồi

luân hồi thôi đứng lại

 

mặc cho hương còn vương

mặc cho sắc còn thắm

đã nở là đã tàn

hư vô về vĩnh cữu

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...