Jump to content
nuicatsongcau

Cái chết của hoa hồng

Recommended Posts

Sáu tỉ

 

rong chơi đi giữa cõi đời

nghe nói có sáu tỉ người theo ta

sáu tỉ đông tựa sao sa

sao ta chỉ thấy có ta một mình

vài dòng một chút lan man

mà sao thấy đúng tâm can thế này

cõi đời một chút đắng cay

mà sao cứ mãi đọa đày thân tôi

 

 

đã replied một lần rồi nhưng bị xóa mất giờ reply lại :P

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tiếng vọng trên sông

 

thuyền về trên sông

trên sông thuyền về

âm thầm mái chèo khua dòng nước

dòng nước mái chèo khua âm thầm

biền biệt người đi bao mùa thu

đã bao mùa thu người ra đi biền biệt

chiều nay trên sông vắng người trở về

kìa người trở về chiều nay dòng sông lạnh vắng

rời bến đò xưa hồn người còn xanh ngát , tóc người còn mướt đen

giờ tóc điểm bạc, hồn úa vàng người lại quay về bến cũ

 

bao năm tháng qua đi

hỡi viễn khách ngược xuôi giữa đời viễn khách tìm gì

hơi nguời người tìm gì giữa đời mà bôn ba xuôi ngược

để chiều nay khi người trở về bến củ

bến củ đìu hiu vắng lạnh

…trở về bến củ chiều nay

chiều nay bến củ người quay đầu về

người trở về âm thầm giọt nước mắt rơi

giọt nước mắt người rơi âm thầm

… âm thầm giọt nước mắt rơi

lặng nhìn dòng nước cuốn trôi âm thầm

kìa người tìm gì khi quay về

hỡi người người quay về để tìm gì trên dòng sông lạnh vắng này

thời gian thời gian thời gian ....

cái người tìm không bao giờ trở lại

mãi mãi không trở lại

mà người tìm gì

mà tìm gì hỡi người

không bao giờ trở lại

…thời gian không bao giờ trở lại

mà hỡi người người tìm gì tìm gì tìm gì

nơi bến củ

người hoài công tìm cái KHÔNG BAO GIỜ TRỞ LẠI

không bao giờ

không bao giờ bao giờ bao giờ

….

đê mê tiếng vọng đê mê

con thuyền lặng lẽ trở về trên sông

 

 

 

07/11/06

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đừng hỏi

 

cánh chim bay

không bay giữa bầu trời

nơi nào cánh chim ấy

bay

 

người chết

không nằm trong lòng đất

nơi nao người chết

nằm

 

bài ca

không cất lên từ cuống họng

thì từ đâu

giai điệu

vang

 

nước mắt

không rơi trên đôi má em

vậy dòng nước mắt ấy

phải từ đâu

chảy

 

Xin

đừng hỏi tôi

bằng những lời thơ ấy

những lời thơ ray rứt ấy

đau

 

bạn ơi

giữa cuộc sinh sôi khôn cùng của đất trời

chẳng có gì mất đi

mọi sự đều tồn sinh

mọi sự đều phải được thay đổi để phải được tồn sinh

mọi sự đều bảo tồn năng lượng

vĩnh tồn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Thờ ơ thơ ...

 

thờ ơ nào phải thờ ơ

mà trăm năm cứ hững hờ đi qua

hững hờ áo lụa gấm hoa

hững hờ xa mã vào ra phố phường

máu tim còn chút yêu thương

còn đem thơ dệt thành đường mà đi

xin dâng người chén phân ly

dành chén tri kỷ dâng thì tương lai

nơi đó tháng rộng ngày dài

hẹn sẽ cùng người ngâm lại khúc xưa

… em ơi sương lạnh trăng mờ

thờ ơ gì chớ chớ thờ ơ thơ …

 

rằm chạp

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nữa vầng trăng chia

 

nữa vầng trăng em ơi nữa vầng trăng

đã tan mất rồi vào cõi hư không

chỉ còn một nữa vầng trăng sót lại

nữa thiết tha lòng nữa mơ hồ không

 

ngàn tinh cầu xa trong vũ trụ xa

theo khí lạnh về vây kín hồn ta

bao la khôn cùng im lìm một bóng

vọng nghĩ tiếc chi chút mộng trăng tà

 

mà thiết tha sao ơi hỡi trăng kia

lạy khắp không gian chớ để trăng lìa

dẫu mơ hồ hồn tan vào vũ trụ

vẫn mong mơ hồ chỉ mơ hồ chia

 

vẫn mơ trăng kia lãng đãng trăng nguyên

vẫn mong trăng kia một sắc trăng huyền

ngày xưa ngày xưa ngày xưa xưa ấy

hư không vọng lại đau này hồn riêng

 

22/05/06

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Lộc ca dao

 

dù đi khăp bốn phương trời

cũng không qua được những lời ca dao

nước nguồn chảy tự núi cao

lục bát chảy tự máu đào quê hương

ai người đất khách tha phương

nghe câu lục bát dục đường về quê

nghe ầu ơ giữa đêm khuya

bồi hồi dạ chỉ muốn về nhà thôi

nhật nguyệt là lộc của trời

tôm cá lộc của biển khơi mây ngàn

lúa gạo lộc đất chứa chan

tình thương lộc của trần gian con người

ru con mẹ hát à ơi

ca dao là lộc của người Việt Nam

 

02/04/06

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Từ ngọn tháp chàm

 

từ ngọn tháp chàm ta nhìn xuống phố

lô xô sóng vỗ những bến bờ xa

lô xô mái nhà vừa quen vừa lạ

chen chúc là người là cây là hoa

 

đàng tây non ngàn chập chùng bao la

mờ ảo nhân gian hồn lên như là

ta có một mình sao ta cô độc

thiên hạ đông người thiên hạ hà ha

 

chuồn chuồn bay qua mười ba chóp tháp

chẳng báo trời râm chẳng gọi mưa nguồn

chuồn chuồn vẫn thường bay quanh như vậy

cũng như ta buồn là lại lên đây

 

chuyện trò cùng với mây ngàn gió nổi

với những ma hời sờ soạng chung quanh

chuyện trò cùng dăm ba viên gạch nát

những cái linga những yoni chăm

 

không biết rồi đây khi ta ra ma

có mò được qua tới cái tháp này

mà lặng ngắm nhìn bao la thiên hạ

bá vai cái lũ ma hời hà ha

 

 

25/05/06

 

 

Tháp Nhạn in hình chiếc lá

 

tồn tại hàng trăm năm trên đỉnh núi Nhạn

ngọn tháp Chăm vừa được phục chế in bóng lên nền trời tựa hình 1 chiếc lá 7 cánh

chiếc lá màu gạch đỏ sậm

màu của lá rụng

... ôi một chiếc lá trước khi rụng thì đã là lá xanh

dưới ánh mặt trời nó hấp thu diệp lục tố nuôi thân cành cây trái phủ bóng bao la

ngọn tháp thuở ấy

cũng là một lá xanh

là nguồn sống

là hồn cho bao lớp người của một dân tộc

sống động và đông đúc

dân Hời

họ tụ họp thờ cúng lễ bái cưới hỏi ma chay

sinh con đẻ cái cày cấy mua bán trưng binh xây dựng bảo vệ làng mạc xứ sở…

bao thế hệ tiếp nối bao thế hệ

ngọn tháp tuy vô tri nhưng góp sức cho mạch sinh tồn và phát triển

và nó đứng ở đó như một nhân chứng

cho những vinh quang và hạnh phúc

những ô nhục và khổ đau

những ước mơ trường tồn cháy bỏng

những thất vọng vùi dập đắng cay

những tình yêu đôi lứa

những phản bội lọc lừa

những khôn ngoan và những sáng suốt

những ngu dốt và những sai lầm

những xây dựng và những đạp đổ

những chiến thắng

và những chiến bại

của cả một dân tộc

dân Hời

tựa trẻ thơ hái chiếc lá ép vào trang vở

làm kỷ niệm cho một thuở học trò

ngọn tháp Chăm kia cũng là một chiếc lá

đã lìa khỏi cành

và đang được ép vào trang sách là bầu trời xanh thẳm mở ra

mãi mãi in bóng vào bao la như một di tích lịch sử

đẹp và bi tráng

… bạn có nghe trong ngọn gió hắt đi từ ngôi cổ tháp lời vang vọng :

“bao ma hời sờ soạng dắt nhau đi” (*)

 

20/05/06

 

* thơ Chế Lan Viên

----------------------------------

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mẹ đại dương

 

mẹ đại dương

dòng sữa mẹ mặn

đoàn con bú có được không

trôi đi những đứa con thuyền

vục mặt bú dòng sữa mặn ấy

cá tôm cua mực

nghêu ốc sò trai hàu

nuôi con dinh dưỡng sữa mẹ vô cùng

ru con sóng mẹ rì rầm ngày đêm bất tận

thương con mẹ quạt gió mát

hôn con triều dâng mẹ êm nồng

dỗ con mẹ bày san hô đỏ ngọc bích xanh…

dạy con mẹ lên ngàn cơn sóng cả

phạt con mẹ thổi vạn gió cuồng

sống bên mẹ

bơi lặn trong mẹ

vui đùa với mẹ

này con lớn lên

này con đã lớn khôn

mẹ ơi !

mẹ đại dương ơi !

con chết khát …

 

21/10/06

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Óc

 

thoát ra từ óc

những vần thơ nguyên sơ như bản năng

óc

vật chất

nên nó nói về vật chất

về cái chút con

đừng trách

chấn thương sọ nảo thì thử hỏi còn gì

bể gáo dừa coi như chấm hết

lời nói đúng không

thoát ra từ óc

những vần thơ mơ trên vạn cỏi

óc

tư duy thượng đẳng

nên điều nó nói phải có cả cái thượng đẳng

cái phần người

vun trồng cái phần người

không có phần người thì óc chỉ là phần con vài lạng

như óc khỉ óc chó

đúng không

thoát ra từ con người

những vần thơ nguyên sơ mơ từ thấp lên cao

con người là con người

óc người là óc người

viễn mơ và viễn mơ

vật chất và vật chất

dục vọng và thân xác

lý tưởng và tinh thần

cứ sinh sôi

cứ làm thơ

cứ lụi tàn

cứ hồi sinh

từ óc

và từ thương yêu

và phải luôn là từ óc và từ trái tim

con người

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Con người bị phát minh

 

đầu thiên niên kỷ

có nhà khoa học ở trời tây tuyên bố

ông đã phát minh ra một phương thuốc gíúp con người không cần ăn mà vẫn sống

đó là hãy chích vào một mũi thuốc

thì suốt 12 năm sau

khi cần hít thở khí trời

cơ thể con người sẽ như một cây họ đậu

cố định các phân tử đạm tự do trong không khí

và tự tạo ra calori để duy trì sự sống

… ôi phát minh thiên niên kỷ

ôi chỉ một mũi thuốc mà được cả một giáp ấm no

thời thái bình của nhân loại đã tới

thời hạnh phúc mới đã lên ngôi

mẹ vỗ tay reo mừng

chị vỗ tay hoan hô

-----

nhưng một thế kỷ sau

chiến tranh vẫn còn đó , khủng bố vẫn còn đây

máu vẫn đổ khắp nơi

và nền hoà bình mơ ước vẫn không tới

vì sao

bởi vì con người ta sống không nguyên bởi bánh

không nguyên bởi cái bụng

nên họ đánh nhau không chỉ vì cái bánh không chỉ vì cái bụng

bởi vì dường như con người ta với con người ta là chó sói

nên họ đánh nhau còn vì tại sao mày không theo phe tao

họ còn đánh nhau vì tại sao mày chê tôn giáo của tao

họ còn đánh nhau vì luôn còn có những kẻ đòi người khác phải coi :

“ cái đầu của tao cao vượt hơn mấy lần cái óc của mày ”…

vậy

hỡi ông bác học ở trời tây kia

ông hãy phát minh ra 1 cái gì tuyệt vời hơn là những mũi thuốc cho những giáp no cơm ấm áo tầm thường đó

một cái gì đại loại là như thế

nhưng thuộc về tâm linh

chẳng hạn một muĩ thuốc đem lại sự hài lòng

để mọi người ai nấy đều thoả mãn với số phận của mình

và …

ông ta đã phát minh được thứ thuốc giúp cho con người thoã mãn suốt 12 năm như thế

hãy vui lên đi hỡi con người

hạnh phúc chưa hỡi con người

----

sống trong cái hạnh phúc tự sướng đó

1 thế kỷ sau

thế giới chúng ta bỗng trở nên vô cùng buồn bã

chẳng phát minh khoa học , chẳng kiến trúc sắc màu

chẳng thơ văn hội hoạ cũng chẳng múa hát đàn ca

chẳng ghen ghét thù hận nhưng cũng chẳng nhân hậu yêu thương

chẳng còn nổi buồn nhưng niềm vui cũng biến mất

và đi lại trên mặt đất là một lũ người tự mãn trong một thế giới u ám

một lũ người béo nung núc những thịt và đờ đẫn như mắc bệnh Down

chúng xếp hàng khệnh khạng bước đi với một nụ cười thường trực trên khuôn mặt

mà ngay cả chúng cũng chẳng hiểu vì sao

chúng cười

…..

bạn có thích một thế giới như thế không

còn tôi tôi không thích

tôi thích một nhân loại tự do và hoà bình

trong khác biệt giữa muôn màu cuộc sống

một nhân loại đổ mồ hôi sôi nước mắt

hằng ngày cần mẫn trên ruộng đồng , trên công trường , trong nhà máy

một nhân loại với cơ bắp và trí não

miệt mài sáng tạo

và luôn sục sôi những khát vọng được tiến lên …

 

 

 

16/2/06

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...