Jump to content
jaray_ka

Viết cho một người Đà Nẵng!

Recommended Posts

Cơn bão số 5 đang đổ bộ vào Lạng Sơn...

 

Em vừa phải đọc bản tin khẩn ấy cho học sinh toàn trường, và chợt nghĩ: Nơi ấy, có bão không?

 

Bão ở đây, chỉ đơn giản là mưa, gió, nặng hơn là lốc, lụt lội... Sạt lở thì giữa thành phố toàn bê tông chả lo gì rồi.

 

Nhưng nơi ấy thì khác...

 

Đã có thời gian, khi nghe tin bão, update thông tin về nơi ấy, em như đang sống trong thành phố ấy vào màu bão...

 

Đã có thời gian, nghe những lời kể vu vơ, em thấy nhói đau...

 

Đã có thời gian, em muốn mình là người được chăm góc sân nhiều hoa của ngôi nhà chưa bao giờ đến...

 

Đã có thời gian, em buông xuôi...

 

Bây giờ giữa mùa bão, sao thấy mình chênh chao...

 

Bây giờ giữa mùa bão, nhận ra mất đi quá nhiều điều mình chưa bao giờ có...

 

Bây giờ chỉ còn cái buốt lạnh thẳm sâu...

 

 

 

Và bây giờ, em không chia sẻ, không trò chuyện, không nhung nhớ...

 

Có phải như thế, là mùa bão đã đi qua???

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Đã không còn cái thời ngồi viết thư giấy, mực tím, mực xanh ngày xưa. Mình cũng đã bỏ hết những bức thư giấy một thời. Có những bức thư hàng chục trang giấy...

 

Hôm nay ở lại trường, ngồi đọc lại không biết bao nhiêu email của một người và một vài email của một vài người mà mình vẫn lưu trong Box... Có những email đã nhấn nút Del, có những email vẫn giữ nguyên, để tất cả của ngày xưa nguyên vẹn, dù hôm nay đã vỡ vụn... Có khi chỉ một dòng chữ ngày xưa đột nhiên làm mình sắp khóc. Rồi buồn cười. Mình già đến nơi rồi mà còn xao động bởi những điều không đâu...

 

Ngồi nghe lại bài hát một người đã gửi mail cho mình vào ngày 4/2/2005. Vẫn thấy bài hát ấy hay đến lạ lùng. Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại...Vào một ngày mai như hai người bạn ...Tình yêu đầu trôi xa dư âm để lại ...Và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại ... Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ... Cuộc đời này dẫu ngắn nỗi nhớ quá dài...Và cũng đủ lớn để mong bé lại.. Như ngày hôm qua...

 

Ngày ấy, chỉ vài phút ngắn ngủi có thể mail một vài dòng cho nhau, chả phải hỏi thăm gì cả, đôi khi là những dòng vu vơ, nhưng ấm áp, hạnh phúc...

 

Bây giờ, có ngần ngại khi nhấn vào soạn thư? Hay không còn thời gian? Hay ...

 

Email cuối cùng nhận, có ý nghĩa là ngày 19/3/2009 và trước đó là ngày 19/3/2007, một năm một email. Nhưng đó là những lời của gió vì mình đã quên ngay, mình muốn như thế kia mà... Nhớ làm gì nhỉ?

 

Mình có lúc thật dở hơi như này... Như ngày xưa, nghe Mỹ Lệ hát mà mơ mộng hão huyền ...

 

Anh vẫn đến dù trời gió mưa giăng khắp lối

Dù cho những lúc giá rét ru đêm mùa đông lạnh lùng

Anh đến với ánh mắt bao tình yêu nồng nàn

Nụ cười trên môi xóa hết âu lo

 

Anh mang đến cuộc đời những phút giây ấm áp

Tựa đầu bên nhau dưới ánh sáng muôn vì sao diệu kỳ

Như thấp ánh sáng cho tình yêu đôi mình

Hòa nhịp đôi tim ngàn lời yêu thương

 

Là đôi cánh chim nâng em bay cùng cuộc đời

Là nơi ấm êm em tìm trong cơn bão tố

Anh dang cánh tay đón lấy em vào lòng

Đặt ngàn yêu thương lên chiếc hôn ngọt ngào

Em lắng nghe tim mình hạnh phúc ngất ngây trào dâng

Welcome to Yeucahat.com

 

Nguyện đi với anh suốt con đường đời

Dù cho khó khăn vẫn chờ ta phía trước

Vì em hãy tin khi có anh dẫn đường

Đặt vào tay anh con tim em cùng cuộc đời

Để anh đưa cho con thuyền mình đến bến bờ yêu thương

 

Trong Box cũng còn một số ảnh mà vừa ngồi xem lại. Những bức ảnh ngộ nghĩnh, thân thiết mà gần gũi thế! Còn làm cho mình hình dung về ngôi nhà nhỏ có vườn hoa nhỏ, cũng đẹp như vậy! Bức ảnh của cô bé mắt đen tròn như Tuệ Lâm, bức ảnh của người đi ML mà giống y như khi xuất hiện ở đám cưới mình, bức ảnh ở KS người ta làm ngày ấy ... Thời buổi "ni" không cần cất trong Album, không cần ép Platic nhưng ta vẫn có thể giữ từ năm nay sang năm khác, từ thời này sang thời kia... Đơn giản không? Những bức thư cũng vậy...

 

Bây giờ, thỉnh thoảng nhảy vào Facebook, ngứ tay gõ vài câu, thấy thanh thản, nhẹ nhàng. Khi nào cần xả ST, vào Blog, chả cần nói với ai, chả cần gọi cho ai, chả cần uống với ai...

 

Bình yên ... Không? Còn những bức thư không bao giờ gửi đi?

 

...

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ngày trước, cũng chẳng cách đây lâu lắm, bức xúc quá, y như rằng mình nhắn tin, điện thoại nói chuyện với người ấy.

 

Cũng có thể, phóng xe về thị trấn...

 

Bây giờ, không làm được cả hai việc ấy.

 

Mình không nhắn tin, vì mình nhớ rõ: "Không có chuyện quan trọng không nhắn".

 

Mình không gọi, vì mình nhớ rõ: "Không có chuyện quan trọng không gọi".

 

Có lẽ mình là kẻ xấu tính khi cứ "tiểu nhân" như vậy với con người ấy. Mình "chi li" từng lời nói của con người ấy, chỉ vì làm mình tổn thương mà cứ nhớ mãi, không bỏ qua...

 

Sao mình không như vậy với những người khác đi???

 

 

 

Bây giờ nghĩ lại, nếu lúc nãy mình ở đâu đó không phải nhà mình, chắc sẽ khóc một trận cho bõ tức, cho hết bức xúc trong người.

 

Bây giờ nghĩ lại, thấy sao mình khổ thế nhỉ?

 

Mình có khổ không nhỉ? Hay mình cầu toàn quá?

 

Có đứa bảo, như mình là sướng nhất. Ừ thì "ở trong chăn mới biết chăn có rận" kia mà. Có những nỗi khổ có thể nói ra, có thể chia sẻ với bạn bè. Nhưng có những nỗi khổ không ai nhìn thấy, không thể chia sẻ, dù nụ cười lúc nào cũng nở trên môi...

 

Bạn có khổ không? Chả nhẽ lại hỏi như thế?

 

Bạn có hạnh phúc không?

 

Anh có hạnh phúc không?

 

Mày có sung sướng không?

 

 

 

Kiểu gì chả có người nghĩ, mình bị điên!

 

 

 

... Có khoảng 30 phút ngồi uống ly trà với mấy đứa bạn Bình Gia ở quán trà Cung Đình... Nhưng cái cảm giác được ở thị trấn thích hơn nhiều. Lúc nào mới có thời gian để lại ngồi thảnh thơi tán phét ở trong ấy nhỉ? Mình bảo, cả tuần nay bận quá chẳng có thời gian nhắn nhe hay chạy qua chỗ mấy đứa chơi được. May mà lúc mấy đứa gọi, con gái mải chơi với em Éc không đòi đi theo cùng nên mới được rảnh rang một tí.

 

... Nhưng, có những giây phút thoải mái thì nhận ra, mình khổ thật rồi!

 

... Nỗi khổ của kẻ nhẫn nhịn quá lâu, phải không Mr Tồ ?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...