Jump to content

Recommended Posts

THƠ THẨN LÚC NỬA ĐÊM

 

Thơ thẩn lúc nửa đêm

Ngoài hiên sương cùng cỏ

Ngọn lau cùng cơn gió

Quấn quýt nhau êm đềm.

 

Thơ thẩn lúc nửa đêm

Trăng già xuyên vách nứa

Nhà quê không đóng cửa

Hương sứ nồng nàn thêm.

 

Thơ thẩn lúc nửa đêm

Tiếng Mẹ già ho yếu

Chiều qua ráng gánh thêm

Mớ củi nhành dương liễu.

 

Thơ thẩn lúc nửa đêm

Côn trùng kêu rỉ rả

Chó sủa cuối làng xa

Ai đó, kiếp không nhà !

 

Thơ thẩn lúc nửa đêm

Cào cào bay ngay mặt

Bóng đèn dầu chợt tắt

Ta nằm với sao đêm...

 

Thơ thẩn lúc nửa đêm

Chưa xong đã cũ mềm !

 

Ngô Hữu Đoàn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐÔI KHI

 

Đôi khi chợt giật mình

Thấy trong mình mang thai

Một mối tình

Không hình hài

Dường như từ cơn gió, mang theo

Dường như từ chiêu mưa, nào không rõ !

 

Đôi khi em hồn nhiên

Từ tổ tiên loài ngừơi

Đôi khi em lúng túng

Vì một chiều bên tôi.

 

Và trong tôi đôi khi

Tà áo em mê hoặc

Và trong em đôi khi

Hồn tôi đang bị bắt.

 

Đôi khi em cười nói

Giữa hoa lá vô tình

Đôi khi từ xa lắc

Tôi lạc cuối rừng thu.

 

Đôi khi trong đêm khuya

Lời kinh xưa động vọng

Và trong ấy đôi khi

Tiếng guốc ai đi, về.

 

Đôi khi trong hang sâu

Có loài hoa đang nở

Đôi khi trong nắng hồng

Chợt òa một cơn mưa.

 

Và trong anh đôi khi

Tình dâng như giông bảo

Cũng chừng ấy đôi khi

Tình qua đời rất vội.

 

Rồi đôi khi tỉnh giấc

Thấy mặt trời lên cao

Rồi đôi khi nhìn lại

Thấy cuộc tình đôi khi.

 

Ngô Hữu Đoàn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MƯA GIẢNG ĐƯỜNG

 

Mưa chiều nay rơi hoài ngoài khung cửa

Góc giảng đường anh là kẻ tình si

Giọng của thầy mỗi lúc một ai bi

Cho nỗi nhớ siết hồn anh tê tái

Anh vội vã đóng sầm ô cửa lại

Mưa nghé vào nhem nhuốc nửa vần thơ

Trăm đôi mắt cứ nhìn anh ngẩn ngơ

Họ chưa hiểu họ càng thêm ngơ ngẩn

Chỉ có mưa hiểu nỗi buồn bí ẩn

Của riêng anh và chỉ của riêng anh

Mặc lời thầy hay mắt bạn nhìn quanh

Anh chỉ thấy có mình em huyền ảo !

Chiều mưa này em không mang theo áo

Tím bờ môi ! lạnh ! lạnh quá em ơi!

Đợt quân sự qua rồi nhớ chơi vơi

Nhớ đến em nhớ đến giờ tan học

Nhớ đến em dù chưa quen mùi tóc

Dù anh là lữ khách chuyến đò đêm

Anh muốn ghìm cho nỗi nhớ dịu em

Nhưng không được anh đã hèn yếu quá !

Anh không mang một linh hồn tượng đá

Mà lặng câm bất động lúc gần em

Để bao điều định nói trước trong đêm

Bổng bay mất chỉ còn anh rỗng tuếch

Mưa còn rơi thơ anh còn chưa hết

Nhưng cũng đành khép lại chỉ một câu

Mai em về cô bạn nhỏ anh đâu ?

Cho anh chúc những gì em yêu nhất

Mưa ngoài trời vẫn còn bay lất phất

Góc giảng đường anh là kẻ tình si !

 

Ngô Hữu Đoàn

Tháng 06/1999

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

MƯA ĐÊM

 

Mưa về trên mái tôn

Nhớ mười năm gác trọ

Năm năm tình chưa quên

Xác xơ đời bão nổi.

 

Mưa về trên mái tôn

Lúc từng cơn ác liệt

Lúc dịu êm tha thiết

Đời theo dấu chân chim.

 

Mưa về trên mái tôn

Đâu có gì mới mẻ

Mười năm xa quê mẹ

Nhạt nhà từng đêm mưa.

 

Mưa về trên mái tôn

Nhớ bạn bè cũ mới

Ôi đường về vời vợi

Mười năm rồi sao em.

 

Mưa về trên mái tôn

Mười năm vào ký ức

Mười năm tình bay cao

Ta muộn màn thức dậy.

 

Ngô Hữu Đoàn

Tháng 07/2005

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

CÔ ĐƠN

 

Bên bờ suối

ngồi trên mỏm đá

hớt một vạt nước

ngắm nhìn…,

nghe ngóng…

rồi thả trôi đi

nhìn theo …

vô vọng !

 

Leo lên đồi núi

dựa lưng vách đá

bốc một viên sỏi

ngắm nhìn…

tủi thân …

bỏ vào túi áo !

 

Ngửa mặt lên trời

để ý một vạt mây trôi

từ từ…từ từ

về nơi vô định

 

Vớ ngẫu nhiên

một nhành cây

đếm từng chiếc lá

buông tay…

nghĩ về một đời người !

 

Những giọt nước kia

hoặc đang reo hò

cùng bè bạn (giống hệt nhau)

hân hoan về biển cả,

hoặc đang vật vả

cố lội ngược dòng

hướng ánh mắt

với đôi tay về phía người thi sĩ

nhưng giữa một đám xô bồ

thôi cũng đành về biển cả !

vạt mây thững thờ

nhìn trần gian

bằng con mắt người quân tử

rồi bổng chốc

biến vào hư không…!

ngã lưng xuống cỏ

ngủ quên…

rồi âm thầm… ta chết !

từng mùa đông qua...

những chiếc lá xanh

ngã vàng ...

rụng lên xác người

từng lớp...từng lớp

thành bùn, thành đất

viên sỏi trong túi áo ngày xưa

giật mình

bật khóc

giữa lòng đất âm u !

 

Ngô Hữu Đoàn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐỢI CHỜ

 

Chiều qua quá ngắn cho ai ?

Quá cao, quá thẳm …quá dài cho anh !

Chiều qua chút nắng mong manh

Chút sương, chút khói… tím anh ôi chiều !

Chòm mây trắng lạc cô liêu

Cỏ may lặng lẽ đăm chiêu hướng nào

Đồi dương thỉnh thoảng xôn xao

Đôi chim về muộn vút vào tầng không

Chiều nay có phải chiều không?

Chiều không nếu phải… thì không phải chiều !

Vì chiều tôi có em yêu

Thiết tha dáng nhỏ yêu kiều nói thưa

Chiều nay có lẽ quá thừa

Quá thừa vì lẽ tôi chưa gặp Nàng !

 

Ngô Hữu Đoàn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐALAT CHIỀU NAY

 

Đalat ơi thành phố nhấp nhô

Dốc lên dốc xuống bóng ngựa thồ

Vút cao sâu thẳm từng con hẻm

Thông cao âu yếm nước sông hồ.

 

Đalat ơi những cô gái rừng thông

Da trắng chiều qua má ửng hồng

Vai thon áo choàng em khoác lở

Ta bước chùng chân em biết không.

 

Đalat ơi cái lạnh se lòng

Ta quên mất chiều đông xa lắc

Em hay cả trời thu mê hoặc

Mà ta say hơi thở cay nồng.

 

Đalat ơi ! mai ta về em có nhớ ta không?

Có nhớ anh khách đường bụi bặm

Có nhớ tên đa tình yêu em say đắm

Nhớ kẻ khùng điên theo em suốt buổi chiều.

 

Đàlat ơi ! mai ta về ta biết nhớ chi đây

Vì mọi thứ trong em đều đáng nhớ

Vì những mối tình anh suốt đời mang tên dang dỡ

Vì ngàn năm con dốc cứ diễm kiều.

 

Ngô Hữu Đoàn

Đalat ngày 2/9/2004

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐÊM GIẬN HỜN

 

Em đã ngủ

Mang trên người nặng trĩu

Khối tình anh

Mi mắt em sao vừa.

 

Câu chuyện mỏng

Bao kín người yêu nhỏ

Tối đen một đêm dài.

 

Có lẽ…

Sau nhiều lần đau

Em thiếp ngủ

Tản đá giận hờn

Đè nặng em đêm nay.

 

Trong cơn đau đêm nay

Căn gác gầy không chịu xiết

Em về đã bỏ quên.

 

Có lẻ…

Cái hôn đêm nào về lại

Quấy nhiễu em đêm nay

Giấc ngủ em tàn tật

Những vết thương vô hình

Lúc cạn, lúc sâu.

 

Anh không thể ngủ

Cuộc tình vừa nhỏ

Cuộc tình quá nặng

Mùi hương rất thơm

Trái tim quá mềm

Đập ngỗn ngang

Theo giấc ngủ em tật nguyền.

 

Ngô Hữu Đoàn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐÁ VÀ HOA

 

Đá có khi ra hoa

Hoa có khi thành đá

Em có khi là em

Khi chẳng là ai cả !

 

Ngô Hữu Đoàn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

LỜI CHÚC TỘI LỖI

 

Em ơi đừng chúc vội

Tâm tư anh còn đầy

Em vô tình gây tội

Cho người tình thơ ngây

 

Em ơi đừng chúc vội

Dù đêm đã khuya rồi

Ngày sẽ xa vĩnh viễn

Cho riêng một người thôi

 

Em ơi đừng chúc vội

Dù chẳng gì khác hơn

Em hãy về lặng lẽ

Để em còn trong anh

 

Em ơi đừng chúc vội

Đừng bao giờ vẫy tay

Đừng nhìn thêm lần nữa

Lạnh thêm mùa heo may.

 

Ngô Hữu Đoàn

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...