Jump to content

Recommended Posts

Đề nghị bạn Cánh Cung Xanh post lại những bài thơ của mình lên đây để mọi người tiện theo dõi luôn đi!

Mình đã ghé blog của bạn rồi. Ấn tượng đầu tiên là rất đẹp. Do lên net vội quá, chỉ kịp đọc 2 bài LŨNG ĐOẠN ĐÊM và CÕI LẠC. Thấy có nhiều tìm tòi, đổi MỚI. Có thời gian sẽ đọc kỹ và sẽ có thêm ý kiến sau. :)

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Mình không vào được, Canhcungxanh có thể post thơ lên diễn đàn luôn hông?

 

Đúng rồi, canhcungxanh nên copy và post vào diễn đàn để mọi người cùng xem đi ! Mình có đọc một số bài thấy có nhiều sáng tạo nhưng vào trang web thật khó khăn. Tốt nhất nên post lại trên diễn đàn này

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Lời đầu tiên CCX xin cám ơn các anh em đã ghé thăm những bài thơ của CCX. CCX bước vào thơ cũng khá lâu rồi, nhưng không hiểu sao là dù gửi đi rất nhiều nơi vẫn không thấy ai đăng. Thế nên cứ một mình lầm lũi với con đường riêng của mình. Ai làm thơ cũng muốn mình nổi tiếng, CCX cũng không ngoại lệ. Song, nổi tiếng không phải là cái đích mà CCX muốn đến mà cái chính yếu là được nói lên nỗi lòng mình trong thơ và hy vọng được sự chia sẻ và đồng cảm. Nhiều người từng nghe CCX đọc thơ thường chê là thô thiển quá! Nhưng không biết vì sao mình vẫn không muốn thay đổi lối thơ của mình. Được anh em động viên CCX cũng xin coppy lại một số bài với mong muốn được sự đánh giá, phê bình công tâm từ diễn đàn thơ trẻ của chúng ta.

 

 

 

ĐÔI MẮT ĂN ĐÊM

(của H)

treo mắt vào đêm,

em cố tìm hai đốm lửa bên trong cánh cửa sắt đã khóa then,

để nghĩ rằng anh cũng đang nhìn em,

mà nào biết rằng chỉ có riêng em là bóng ma ẩn hiện bên rèm hoa mỗi tối,

chỉ riêng em là dòng sông sốc nổi,

vỡ lối những cuộc tình,

trần tục mình bên những lối trăng hoang...

em muốn vục anh vào vũng lầy màu ối vỡ

như kéo mặt trời vào dãy đồi nặng nợ

gió thổi, sương đầm một thuở yêu đương

còn lại gì ngoài những vết thương

nên em biết mình phai chiều nắng bạt,

một dòng sông, đáy trơ từ đỉnh cạn,

làm sao dìm trăng thỏm xốn lòng đêm.

nào phải là con nước đầu tiên, trinh nguyên từ đỉnh nguồn, ngạo mạn buông mình len vào những bãi bờ sệt cát,

em đã nếm giọt nước nào mặn chát,

được cất lên từ sự phản bội

ủ bằng chăn đêm, lên men bằng cô độc,

đã lao vào lốc, đã khóc bằng máu,

còn làm sao được những thứ anh cần: thánh thiện, ngây ngô, hồn nhiên, chưa bám bụi.

thanh xuân anh, hoàng hôn em tàn lụi.

bất lực nhìn... rong ánh mắt ăn đêm.

 

 

PHÍA KHÔNG ANH

 

phía em về tuyệt nhiên không có dấu chân anh.

những dấu chân tóe ngang em trong những chiều gió nổi.

ran rát đồi, nứt rộc rội bờ khe.

hoang tàn đêm giữa vũ trụ màu mè.

em chỉ thấy một lối về sâu hoẳm

con đường không anh thiếu ánh mặt trời cắm từ trên đỉnh nóc.

con đường không anh những vì sao cũng quên thôi mọc...

tháng năm buồn trằn trọc khúc ba mươi

tre trét soi môi, tô phấn mắt em cười,

một nụ cười dòn rụm như giấy khô

để hiện trong gương con đàn bà có đôi mắt đỏ

nhòe nhọet trong đêm

nham thạch bung lên màu ứ bầm nhũn mềm.

loang lổ qua cánh đồng

nực mùi quả hoa thối vụ

nụ nở, nhụy bung, côn trùng gặm lá.

vẽ chi anh con đường nghiệt ngã.

con đường khát dấu... tóe thềm hoa.

 

 

 

ẢO ẢNH KHÁT

 

sẽ một ngày rơi trên cánh tay em

cánh thiệp hồng màu huyết rong

tóe lên từ khốc mắt em....

sau những đêm nguyệt hạn.

buồng lệ em róc cạn

chẳng thể tìm giọt nước xót tình nhau.

từ những lần anh rơi chiếc hôn sâu,

gió cũng vội

rướn cong triền ngực dại

như hoảng sợ loài người đang nghi ngại,

ta mỏi mòn tựa bóng ma oằn quái

mong ngày tàn nắng rục ánh trăng lên

ngật ngưỡng ngày, vật vưỡng đêm,

ta cố nhét cái âm dương vờ vịt,

mơ một ngày se thít kín thịt hoa.

khi âm là cái hang tối xuề xòa, mất dạ con,

tưởng tượng bãi đá mòn là buồng nhụy non thiếu noãn

chuỗi ngày ấy tháng năm ta bấn loạn.

sống đẫn đờ đo hạnh phúc hom hem.

tự bao giờ em muốn giết màn đêm

treo nhung nhớ, trói thẹn thùng nghiệt ngã

muốn tan vào trăng uống sương khuya với bất kỳ gã đàn ông

dù quen, dù lạ

để quên mình thối quả giữa chừng xuân.

để biết mình tràn ứ huyệt ái ân

ram ráp bờ non, nũng tròn thung lũng xoáy

lửa từ đáy rực trào bưng đỉnh dậy.

em cuống cuồng.

bưng bít vệt trăng lây.

 

 

CÕI LẠC

(của H)

Cũng là tình, cũng là yêu

cũng là nhớ, lẽ là điều tất nhiên

em yêu anh đến cuồng điên

đến đêm vỡ mật, hớ duyên rạt lòng.

cũng là chờ, cũng là mong

cũng là khát, cũng là sông đợi mùa

yêu nhau đã có gì chưa?

hây hay gió nổi bên chùa thiếu kinh

điểm trang biết có ai nhìn?

phấn son cũng lạnh khi mình thiếu nhau,

môi trơ khóe, mắt quầng sâu,

bôi chi khi lệ nhoè câu chung tình.

bước ngang anh cứ lặng nhìn!

muốn vô chẳng dám lại rình rập hoa,

vườn khuya là của anh mà!

quả căng nứt kẻ, hương xòa bãi hoang.

vệt tình trải bến trăng loang

lòng ta ai cắt mà mang nỗi niềm

vì anh đã có tình riêng?

hay ta lạc cõi mà kiêng xứ phàm,

anh là bưởi, em là cam

chung nhau nẩy nụ tạp nham thối trần,

củi rơm gần mãi cứ gần,

bén sao trước ngõ trời vần vũ đe

ừ ! thôi sớm tối đi về,

nhớ nhau nở một nụ xòe...để đau.

ừ! thì an ủi đời nhau,

bằng câu truyện cổ trầu cau...để buồn.

 

 

 

KHOẢNH KHẮC SINH TÔI

 

Là giây xúi quẩy những linh hồn lìa xác,

là phút ngắc ngứ, là giờ mù tịt để mẫu thịt thòi đời,

là ngày mẹ tôi đánh rơi mảnh lòng hỗn độn,

bụng thôi phì nộn, da mừng rúm giải thoát cơ căng,

là ngày cha tôi đi xa cũng phải nhớ: bắt đầu chuỗi nhọc nhằn,

mẹ khóc van đêm, phố dài cười cợt,

là lúc gió núi đè mặt trời bẹp dí,

mặt đất thôi tinh khôn trong khoảnh khắc,

chốc lát đã mắc sai lầm,

tình yêu mất xác nơi mù tăm,

để lại những hờn căm...và tội lỗi,

bà mụ trong cơn giận dỗi sau khi nốc rượu đắng thay môi,

là tháng đơn côi,

là năm tủi phận,

thế kỷ thù hận u ám khói sượng mùi,

chập chững quê tôi bước trên bờ ruộng hạn,

chen chúc đạn, chông mìn...

ấy là lần nhìn cuộc sống đầu tiên bằng đôi mắt, chính tôi...

 

 

GIÓ CHƯỚNG

 

Ta nốc cạn môi nhau khi ông mặt trời vừa liếm xong ngọn đồi cháy xạm,

cố sức đẩy chăn đêm che kín mặt mình,

để không nhìn thấy bóng anh trượt dài chảy từ ngọn đồi đổ xuống đáy thung lũng bằng giọt lệ của trăng.

vũ trụ hình chiếc ly thủy tinh không còn nguyên vẹn vì những vết rạn màu xanh, hay tình yêu của em dành cho anh?

em đặc xá anh bằng nụ hôn thay cho buổi tiệc cuối đời,

thôi gảy bản tình hoang mà anh đã viết bằng sự mãnh liệt ngu ngơ và vật vờ hy vọng.

nấm mồ trơ lồng lộn trên bạt sóng, bia đá xanh chỏng ngược thở thườn thượt dội bờ

cố bám lấy triền cát để cắm mình trên hoang mạc.

ta nhìn đêm ngơ ngác, thì thào.

tình yêu sẽ nở ra sao khi lá níu cành rỉ nhau lời trăn trối

như anh và em yêu đương lần sau cuối,

để rơi nhau...

gối chăn run phụt máu từ đỉnh cao

bật lệ non em trao lời tiễn biệt,

em về đâu làm sao mà anh biết

khi gió mùa chướng nổi phía đầu sông...

 

 

 

ĐỢI MÙA

 

Bước ngang sông,

anh chẳng ngước nhìn dòng nước em cằn kiệt,

làm sao mà anh biết,

bất trắc, ngục ngoặc trong em

những con trăng mang hình lưỡi liềm,

đâm vào em rỉ ngọt lời ân ái.

chúng nói sẽ yêu em!

để em quên,

quên mất rằng thế giới này đâu chỉ có riêng em-một dòng sông duy nhất!?

bước ngang sông,

sao anh chẳng động lòng,

chả lẽ nào nổi nhớ anh chỉ là vô ích,

khi em tha thiết gọi anh về,

với khát vọng đam mê vĩnh cửu.

dù trong em đã ngập tràn mưa lũ

cuốn xoáy phù sa.

bước ngang sông,

mặt trời anh chói lòa,

em-còn lại gì ngoài một khe nước hẹp,

vẫn nẩy mình...

hy vọng một mùa yêu.

 

 

 

TRĂNG NHẠT

 

Sáng nay nắng trở mình

Không còn nhớ đêm qua mình trú ngụ nơi đâu

Chỉ thấy trên đầu những hạt sương còn vướng lại: ngai ngái mùi

Em khẽ cười khi thấy những vệt hoen trên da mình không rõ gốc tích

U tịch trăng.

Có thể rằng đêm qua gối chăn vùng vằn hơi lạ

Vì những dấu chân ngà còn sót lại bên thềm

Không biết của ai!

Sáng nay em thở dài.

Hơi thở trượt nhoài về quá khứ, nhàn nhạt tình anh.

Sáng nay trời vẫn xanh

Em vẫn nhập nhằng lòng căng đợi gió

Bờ cát chờ một cơn sóng nhỏ

Quét ngang qua

Đánh sập mùa bão hòa ân ái

Bạc thếch tình.

Không thấy ai trong đời mình

Để khóc, để nhớ...

Điện thoại trên tay run run

Hiển thị một con số lạ

Có thể một gã nào nhầm số

Để đặt vài giọt sương cho đêm nay

Ừ thì em, nhờn cảm xúc, không biết diễn tả lời kháng cự

Hay không muốn vụt khỏi tay mình

Mọi sự thể nghiệm nào

Và cũng không muốn làm ai đau

Vì một câu từ chối.

Từ khi biết trăng chảy vào đêm bất tận

Chẳng phải của riêng anh.

Nào phải của riêng em.

 

 

 

LŨNG ĐOẠN ĐÊM

 

Như một bào thai non

Tình yêu em dãy dụa linh hồn, vật vã chết mòn khi còn nằm trong bụng mẹ.

Đã biết là như thế

Sau cơn mưa đêm em vẫn là em.

Là lũng đoạn đêm,

Em nhìn thấy thịt da mình nhũn mềm, loã thể trên cánh tay của một gã đàn ông rất lạ...

Ngày anh về xa qúa – hoen rỉ mảnh tình hoang.

Khi bờ ngực căng sữa đã chực chảy tràn.

Mà miền gió anh chẳng thể nào bập lên bão tố,

Không thể dấn thân thành một gã tình nhân man rợ.

Xối ngược nhau.

Ánh trăng kia còn trơ trẽn trên đầu,

Hờ hững rong đêm, vục trắng đồng sương lạnh.

Thì anh ơi đừng trách: “ sao em không giữ nổi mình, không thủ tiết trinh – lấp liếm mùa thiếu nữ"

Trong lúc anh chưa hiểu nổi mùi thịt da quyến rũ hơn hàng vạn lần hương hoa hồng – thứ nước hoa mà suốt thế kỷ này anh cứ thẩy lên người em.

Lũng đoạn đêm.

Em hằn học những dòng kinh muộn phiền, khoả lấp đam mê bằng những lời cứu rỗi.

Huyền hoặc những lời nguyền để thánh hoá mình vô cảm trước cám dỗ thiêng liêng.

Em từ biệt những tháng ngày bình yên – dẫm chân lên những vũng đời rất vội...

Ngày yêu mình chưa tới...xõa tóc mình, em mặc gió tung chơi.

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Ôi! Chỉ biết xin lỗi vì thơ mình đã làm bạn phải bị như thế! Hic hic! Nhưng mình không cố ý như thế đâu! Rất cảm ơn bạn đã đọc qua thơ mình dù chỉ một lần rồi bỏ đi luôn...Hihi

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác
Ôi! Chỉ biết xin lỗi vì thơ mình đã làm bạn phải bị như thế! Hic hic! Nhưng mình không cố ý như thế đâu! Rất cảm ơn bạn đã đọc qua thơ mình dù chỉ một lần rồi bỏ đi luôn...Hihi

________________________________________________________________________________

_____

*

những bài lục bát thật hay - đoc không buồn nhưng day dứt , nói cho cùng , thơ đến độ có người đọc mà bị cảm giác tức ngực thì cũng lơ lửng từng mây rồi ( minh vẫn ước vậy mà chưa đươc đấy )chỉ mong là đừng có chuyển sang khuynh hướng viết thơ cho người đọc bị tức phần dưới - giống y như một số nữ thần đồng thơ năm xưa nay đang là những nữ thi sỹ trẻ nổi tiếng đấy . ( ông xã mình là thầy lang kể chuỵên độ rầy khám bịnh thận hơi nhiều hỏi ra là nguyên nhân chính bởi xuất hiên quá nhiều nữ thi sỹ trẻ !!!!???? ) góp ý chân tình đấy . lâu rồi sao không thấy sáng tác mới . muốn xin bạn mấy tâm hình ( quá đẹp ) in trong tập thơ - cảm ơn trứoc

nhãthảo 270506

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Cám ơn chị Nhã Thảo thật nhiều nha! Vì cũng không có nhiều thời gian nên CCX ít lên mạng và không trả lời cho chị được. Những hình ảnh mà chị nói không phải là trong "tập thơ" của CCX vì CCX chưa đủ lực để ra mắt một tập thơ nào cả chị ạ! Đó chỉ là một trang thơ cá nhân. Thật vui khi nghe chị thích những hình ảnh trong trang cá nhân ấy, đó là những hình ảnh được lấy từ mạng và một số là của người em ở nước ngoài cho phép sử dụng chị ạ! Nếu chị cần thì có thể cho CCX biết email của chị. CCX sẽ gửi cho chị những hình ảnh ấy trong thời hạn sớm nhất có thể.

Thân mến!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

* Mừng quá , H. Hà không giận là vui rồi . mình vô ý vô tứ quá chừng chừng . Thật lòng trong bụng cũng mong mong là H. Hà không " phát hiện" ra chứ đừng là " cố tình bỏ qua " cho lòng thanh thản chút xíu . Xin đươc chuộc lại bằng lời nhắn nhủ thế này ( lai cũng mong đừng nghĩ là bà chị lên lớp nhé ) đọc trong diễn đàn này có thơ của 3 ngừơi khíên N.Thảo suy nghĩ nhiều nhất ( C .Cung Xanh - NGân. Thảo và B. s Nguyên ) có điều đúng y như ý của T .T . Mai ( theo riêng N. Thảo ) thì thơ H Hà xuyên xoáy sâu quá .. bây giờ nhẹ nhàng đơn giản bớt đi thì hay hơn ( NT khẳng định lại lần nữa rằng mình chỉ A.B.C trong lãnh vực lý luận phê bình , chỉ nói theo cảm nhận đơn thuần của người đọc và yêu thơ thôi . đúng sai đừng giận nhe )

Riêng về những tấm hình . rất cảm ơn thiện ý của H Hà . Có sự đồng ý , mình đã tự copy hai tấm cuối cùng ( nư sinh áo dài trắng , mính cực kỳ mê hai tấm này ) để " xử lý cá nhân " rồi . thêm lần nữa rất cảm ơn .

chúc nhiều may mắn , vui và gặt hái mỹ mãn trong cuộc sống . Mong có dịp rảnh rỗi , chúng mình "đàng đạo " về thơ văn nhé . rất thân .

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...